TỰ ĐẮC
Thế giới ta tan ngũ quan hàn cũng ướt
Có gì ngỡ ngàng giây phút lúc sang ngang
Gió ngàn vô hạn chia đôi làn lộ rẽ
Mạnh mẽ ngang tàn muốn dứt cạn tin yêu.
Yêu đến bao nhiêu cũng khi thừa lúc thiếu
Cố hiểu đủ điều quên học hiểu cho nhau
Que diêm lửa rơi thiêu cánh diều hạnh phúc
Hoa rộ yêu kiều cũng phải chịu tàn phai.
Đắm mộng lên ngai, lãng quên người tri kỉ
Lý trí cầu kì vĩnh viễn miễn vì nhau
Vị kỷ phân ly, hàn vi càng mộng tưởng
Bất mãn phân bì viễn tưởng vị sầu bi
Chí mạng tận tâm, lại buộc lòng yên vị
Mãn nhãn điều gì kết cuộc phải chia ly
Trà đạo nhâm nhi, thấu lòng đau âm ỉ
Chẳng nghĩ ta vì yêu luỵ đến thảm bi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro