THÊ LƯƠNG
Người đã thử chạm tim tôi chưa nhỉ
Hay tựa đầu hoàn mỹ ngón tay đan ?
Cảm vị môi chẳng màng ngàn khoảng cách
Lại phũ phàng vạn quyết khuất trong nhau.
Trang giấy đầu tất tinh khôi tươi đẹp
Chạm nét đầu dẫu nguyên vẹn thanh cao
Đứt một đoạn, càng chẳng màng rèn lại
Hoen ố vàng đã chán nản buông lơi.
Họa yêu thương bén quên lường lý trí
Tin tưởng nhiều không bận nghĩ khi xa
Vô tình ngã, cả đời không thể xoá
Vạn chân tình, bình tĩnh hóa vô tri.
Lỗi yêu xa phơi bày bao nghiệt ngã
Là tự tình, khắc họa cả bình minh
Ngàn vọng tưởng, chết tâm - hồn vất vưởng
Bội ân tình đau ngất ngưởng tim ta.
Vạn mong ước giản đơn mình tự họa
Sót lại là sự tan rã yêu thương
Dưới biển trời mong cầu nhau ấm áp
Sóng vội vàng vỗ đổ nát, tràng ơi!
Ta còn thương tâm người thì đã cạn
Ta mơ màng người đã bước sang ngang
Tâm ngao ngán nỗi đau giờ vô hạn
Hàn thủy tràn, phút chạng vạng buông lơi.
Lá lìa cây, người muốn lay - ta giữ ?
Ngoài ngỡ ngàng ta phản kháng gì đây?
Tay nắm cát có hay không vô vọng
Mộng đa tình, ắt mộng của thê lương...
Người đến trước hôm nay lùi một bước
Ngược tâm mình, khiếp nhược trước yêu thương
Ta bị tước người ta từng có được
Ngước mắt cười, lãnh bước lướt đau thương.
TP-Hắc Y
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro