NÀY TỈNH DẬY !
Chiều tịch mịch tao buông dài hơi thở
Lắng lòng mình có tiếng vỡ đâu đây
Mây cũng tạm dừng chân cây cũng lặng
Có chăng dòng nước cũng chẳng lăn tăn
Nếu tao khóc mày cũng chẳng đưa khăn
Vì mày bảo môi mặn rồi sẽ lớn
Tao chỉ cố nghĩ mình hơn đứa trẻ
Trao kẹo rồi lặng lẽ vẽ giấc mơ
Mày lại bảo tao đừng mãi ngẩn ngơ
"Vì chẳng ai thấu giấc mơ mày cả"
Đừng cố chấp xem ai là tất cả
Mày có quyền vấp ngã... nhớ đứng lên
Mày luôn nói mày sẽ ở cạnh bên
Tao từng nghĩ t chênh vênh thật đấy
Mày nói cớ sao tao phải vậy
Dậy mà cười với hạnh phúc đâu đây
TP- Hắc Y
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro