
HỢP TAN THƯỜNG TÌNH
Có những kẻ đau thương lòng mục nát
Tâm tư trầm lạnh nhạt tiếng yêu thương
Đã có lúc vấn vương hoài hình bóng
Vầng trăng tàn đêm vọng những đau thương
Vấn thương thiên cố vờn ta cay nghiệt
Liệt tâm hồn - Tâm nhiệt tựa như băng
Thanh âm lặng chẳng lăn tăn gợn sóng
Cóng thức thời hóa tất thẩy vô tâm.
Chết trong tâm lòng âm trầm vô định
Những ân tình tâm bịn rịn chôn sâu
Mất bao lâu vực thẳm nâu hoá bạch
Đến bao giờ mạch xóa sạch cô đơn
Thầm cảm thán yêu chẳng màng lý trí
Tự chính mình kinh hỉ đến khinh khi
Thực thế gian yên bình rồi phải tỉnh
Yêu hoang tàn ý loạn cũng sang ngang
Chuyện hợp tan đừng màng ai sai đúng
Tiêu thất tình tỉnh mộng sẽ vơi đau
Khoảnh khắc thương đình lưu màu ấm áp
Sợ gió về, nến sáp cạn - người đi
Đôi mắt lạnh mang chia ly dẫn dắt
Thanh âm trầm để mặc những tâm tư
Ta nhớ chi thực hư đời mộng mị
Cũng chỉ vì sợ phải níu người đi....
TPHY (HẮC Y)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro