Chương 12
Kết thúc tuần thi mệt mỏi, các thầy cô cũng đã nhập hết điểm vào hệ thống báo điểm rồi.
Mặc dù có vài môn dưới 9 nhưng thứ hạng của Châu vẫn rất ổn, tăng thêm 3 hạng, đứng thứ 9 của khối.
Và đương nhiên, bạn thân của lớp trưởng thì nào có tầm thường. Trâm Anh nhờ tài năng tin học, một phát vọt lên hạng 8 khối, Triệu Vy và Mỹ Uyên đồng hạng 9 với Châu.
Đặc biệt hơn, lớp 10A10 vinh dự có người đứng nhất khối ở giữa kì hai này.
Đặng Hoàng Minh, hiển nhiên là thế. Ngoài ra, cậu ta là đồng hạng nhất với Phan Vũ Việt Bách, không phải là vị trí độc tôn.
Tra điểm trên Vietschool, Ngọc Châu hơi chột dạ, lại nhớ đến những lần nói với Minh rằng nó chỉ thích người đứng nhất.
Mặc dù hơi sợ việc bị trêu chọc, cơ mà bọn nó đã gần cả tháng không thèm nói chuyện với nhau rồi, có gì phải lo?
Ngọc Châu nhắm mắt đi ngủ, đầu vẫn nhớ lại hình ảnh "máu chó" của thằng Minh và con Nghi hôm thi môn toán...
.
.
.
-"Lớp ta giỏi quá, được tận 5 bạn lọt top 20. Các bạn cho một tràng vỗ tay nào!"
Chúng nó lại phải vỗ tay, lẫn đâu đó là vài đứa vừa vỗ vừa ngáp. Ngọc Châu quan sát tỉ mẩn, vẫn là mấy đứa khi trước...
Nó uể oải nằm gục xuống bàn, chán không thèm liếc Hoàng Minh lấy một cái.
Chưa chắc đã gom đủ thất vọng hay chưa, nhưng thái độ mập mờ và cợt nhả của cậu ta trong mối quan hệ của cả hai khiến Châu hoài nghi...
Vì sợ bị tổn thương, nó quyết định né tránh. Sau cùng thì việc học cũng là trên hết mà!
Mơ mơ màng màng suy nghĩ, nó không hề nghe thầy Chiến yêu cầu xuống phòng giáo viên. Mãi tới lúc ra chơi nó cũng không biết, thằng Minh phải xuống bàn nó gọi:
-"Châu, xuống phòng giáo viên."
Ngọc Châu không đáp trả, Minh cũng chẳng buồn quan tâm. Lần này chúng nó đi xuống còn nhạt nhẽo xa cách hơn mọi lần.
Hoàng Minh đi trước, Châu đi sau, bọn nó chẳng có gì như là bạn cùng lớp hay đi cùng nhau cả. Mãi cho tới lúc Châu té...
Té trúng người Minh mới đỉnh.
Thằng Minh giật mình, tay phải giơ hờ ra trước người nó. Châu ngại ngùng tách khỏi người cậu:
-"X...xin lỗi..."
Bất chợt, Đặng Hoàng Minh nắm tay nó, kéo lên ngang vị trí của cậu ta.
-"Đi đứng cho cẩn thận."
Ngọc Châu vẫn đang thất vọng tràn trề, nhưng hành động này của cậu ta là sao đây?
Tuy là ấm lòng đó, nhưng nó vẫn nhẹ nhàng rụt tay ra, tránh để Minh hiểu lầm.
-"Ừm." Châu rũ mi mắt, không nhìn cậu ta, ánh mắt của Hoàng Minh trông như có chút tiếc nuối...
..........
Thầy Chiến gọi cũng chỉ để nhắc nhở việc bọn nó quản lý lớp cho tốt, chẳng có gì cả. Đặng Hoàng Minh cùng Ngọc Châu im lặng trở về.
Lúc đi ra khỏi cửa phòng giáo viên, Hoàng Minh không ít lần nhìn Ngọc Châu. Cậu ta chần chừ không rõ lí do. Cứ ngập ngà ngập ngừng đi đằng sau con bé...
Châu khi này đi ngang qua lớp A6, có thấy Việt Bách ở bên trong đang nhìn mình. Con bé vui vẻ giơ tay chào bạn ấy, Bách cũng đi ra ngoài để nói chuyện.
-"Châu ở trong top 10 khối rồi, chúc mừng nha."
-"Ui, có gì đâu mà, Bách học giỏi thì hôm nào kèm mình đi."
-"Châu yêu cầu thì mình đồng ý liền."
Bách cười, nói xong thì ngước mắt lên, nhìn ra phía sau của nó. Trước mắt cậu bạn là Hoàng Minh.
Cậu ta nhìn chúng nó mà mặt không chút biểu cảm. Bách đưa ra lời tán dương:
-"Bạn Minh học cũng rất giỏi."
-"Cảm ơn." Minh cười mỉm.
Châu nhìn chúng nó, con bé cảm giác như mình đang lạc vào bộ phim miền viễn tây nào bên Mỹ ấy, mường tượng ra cảnh hai thằng đứng nhất nhì khối này sắp sửa sẽ rút súng đấu một trận ra trò.
Thú vị phết.
Bách nhìn Minh với cặp mắt hạt dẻ không rõ là thiện chí hay không, cơ mà thằng Minh là chắc chắn không rồi đó.
Ngọc Châu tính lủi đi trước, Hoàng Minh giựt tay nó lại. Nói lời chào tạm biệt Việt Bách:
-"Bạn học cũng khá đấy, cơ mà độ đẹp trai thì không bằng tôi đâu."
.
.
.
Hoàng Minh đã xin lỗi nó về việc cậu ta cư xử mất nết khi trước rồi, Châu cũng thoải mái hơn sau kì thi giữa kỳ nên nó quyết định sẽ tổ chức tiệc ngủ với các bạn.
-"Rõ như ban ngày là Đặng Hoàng Minh thích mày!" Trâm Anh phát biểu.
-"Ừ! Kiểu... Lộ vãi chưởng luôn á." Mỹ Duyên cũng cau mày thái độ.
-"Thích mà không mở mồm ra chủ động thì tao cũng từ chối quen." Triệu Vy còn thái độ hơn nữa, trên trán còn xuất hiện mấy vạch nếp nhăn mờ mờ.
Một đứa mặt nạ dưa leo, đứa mặt nạ gel, đứa thì mặt nạ than hoạt tính, đứa còn lại đắp mặt nạ toàn thân! Bốn con hâm bàn về chuyện "tình củm" của bạn lớp trưởng rất sôi nổi, như quân sư thứ thiệt luôn.
-"Ừ đấy! Mày với cu Thuận sao rồi Trâm Anh?"
-"Chia tay rồi."
-"Ủa?" Châu cau mày.
-"Mới được mấy tuần mà đã chia tay?"
-"Haizzz, cố hiểu đi bạn hiền, ở tuổi này thì hẹn hò đằng nào cũng chia tay thôi."
Trâm Anh thoải mái miết miết mặt nạ, một hồi lột ra xong đi bôi kem dưỡng. Con Vy thì quá lười giơ tay lên lột nên con Trâm Anh lột ra hộ luôn, Mỹ Duyên thì bận chơi game, còn con Châu thì đang bận suy ngẫm về cuộc đời.
'Mình với thằng Minh đã nhắn tin với nhau bao giờ chưa ấy nhể?'
Nó với lấy cái điện thoại, check messenger.
Có kết bạn, mà chưa nhắn với nhau câu nào...
Nhạt như nước ốc luôn. Châu nằm trên giường, chảy ngược nước mắt vào trong, nhớ lại cái câu con Trâm Anh vừa gáy khi nãy.
"Rõ như ban ngày là Đặng Hoàng Minh thích mày!"
"Thích mày...!"
"Thích mày...!"
"Thíchhhh màyyyy..."
Trời đất ơi! Chắc nó điên quá!
Ôn thi xong bữa giờ là đầu nó toàn chứa bản mặt của Hoàng Minh không à, bực cả mình!
Châu giật cái mặt nạ ra khỏi mặt nó, ném thẳng xuống cái sọt rác ngay gần đầu giường, suy suy tính tính cái gì đó...
Không rõ thật sự "cái gì đó" là cái gì, mà nhìn là biết chắc nó suy nghĩ về Đặng Hoàng Minh rồi.
-"Các tình yêu này!"
-"Gáy đi cưng."
-"Mai đi học chúng mày giúp tao một việc nhá?"
-"???"
..........
-"Các bạn mau chóng lập danh sách nhóm nhanh nhanh nhé. Có dư hay thiếu gì thì báo cho cô nha!"
-"Cô ơi!" Mỹ Duyên dõng dạc dơ tay.
-"Nhóm em bị thừa bạn lớp trưởng ạ!"
-"Cô ơi!" Thằng Long bên tổ 1 cũng giơ tay phát biểu.
-"Nhóm em cũng thừa ra một bạn Hoàng Minh ạ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro