CHẤT LIỆU LÀM PHIM
Mỗi một bộ phim, dù ở trình độ trí tuệ hay nghệ thuật nào thì trước hết phải là một câu chuyện. Một câu chuyện chặt chẽ, không để xảy ra một chút gì ngẫu nhiên cả. Mọi thứ phải được viết ra giấy, phải thành hình ảnh: mọi thứ phải nhìn thấy được. Đối thoại là một cái khung giả, chỉ cần mới xài đến mà thôi.
Chớ có nói: "Albert giận", mà phải diễn tả Albert làm cái gì để cho thấy anh ta đang cáu giận. Chớ có viết: "đây là mẹ anh ta", mà hãy cho thấy người con đang làm gì để cho thấy đó là mẹ anh ta. Hãy dùng hành động để cho người ta hiểu chuyện, như là trong phim câm vậy.
Bài làm
Nhà văn, nhà phê bình phim Anne Billson đã nói: "Câu chuyện là yếu tố quan trọng nhất và đồng thời cũng ít quan trọng nhất trong một bộ phim". Quan trọng bởi vì nếu câu chuyện hấp dẫn sẽ lôi cuốn người xem ngay từ lần đầu, ít quan trọng vì người ta xem đi xem lại một bộ phim không còn vì khám phá những tình tiết bất ngờ, mà là vì cảm xúc, ý nghĩa sâu xa từ bộ phim mang lại. Bất cứ bộ phim nào cũng có một câu chuyện rõ ràng, dù đơn giản hay phức tạp. Vậy điều gì làm nên một câu chuyện "chặt chẽ"? Cấu trúc ba hồi hay sự phát triển tự thân trong tính cách và hoàn cảnh xuất thân của nhân vật? Một kịch bản hay cho một bộ phim xuất phát từ khả năng sáng tạo của người biên kịch, đó có thể là một câu chuyện thần thoại hay mẩu chuyện nhỏ trong đời sống thường ngày, không thể so sánh bộ phim thuộc thể loại phiêu lưu kì ảo sẽ hay hơn phim thuộc thể loại chính kịch. Vì dù thuộc thể loại phim nào thì những nhân vật trong phim cũng mang những suy luận trừu tượng, ngôn ngữ, suy xét nội tâm của con người. Từ đây nhân vật được sáng tạo ra sẽ mang theo suy nghĩ và những lựa chọn độc lập, không còn thuộc về một phần trong trí tưởng tượng của tác giả. Thật khó để không áp đặt cách suy nghĩ và cảm xúc vào các hành xử của nhân vật, bởi vì là một người sáng tác thì ta thường mong nhân vật của mình có những chọn lựa dễ dàng, những cái kết hạnh phúc mà quên mất rằng một nhân vật với hoàn cảnh xuất thân và tính cách được định sẵn như thế sẽ chọn lựa như thế nào.
Alfred Hitchcook khẳng định rằng: "Để làm một bộ phim tuyệt vời, bạn cần ba thứ - kịch bản, kịch bản và kịch bản". Nhưng đó không phải là việc bạn mang một cuốn tiểu thuyết hấp dẫn đầy những từ ngữ ước lệ, lời lẽ bóng bẩy ra phim trường mà phải làm sao cho giấy thành "hình ảnh". Một câu chuyện hay sẽ chỉ mãi là câu chuyện hay trên trang giấy chứ không thể thành một bộ phim hay. Tôi đã chứng kiến rất nhiều ý tưởng độc đáo nhưng thành quả của bộ phim lại hoàn toàn gây thất vọng, bởi vì việc truyền tải bằng hình ảnh quá đơn giản và tầm thường, không đẩy cao được ý đồ của câu chuyện và cảm xúc của người xem. Tưởng tượng ra một câu chuyện trong đầu thật đơn giản nhưng cách để biến nó thành hành động của nhân vật, những chi tiết xuất hiện trên khuôn hình thì lại cần sự tinh tế và vốn hiểu biết của một người đạo diễn. Chúng ta phải hoàn toàn tỉnh táo để không quên mất rằng mình là một người làm phim chứ không phải một nhà văn.
Đối thoại trong một bộ phim là yếu tố giúp bộ phim trở nên hấp dẫn hơn, bằng chứng là khi nói về một bộ phim yêu thích của mình, khán giả thường nhớ đến những câu thoại đặc biệt. Lời thoại trong phim nên được chắt lọc và có ý nghĩa để nâng tầm bộ phim chứ không nên sáo rỗng, nói những chuyện ai cũng biết, hay để miêu tả hình ảnh trong phim. Đồng thời chúng ta cũng không nên khắc khe rồi nhận định, phim hay nhất định phải là phim không có bất kì một lời thoại nào. Một bộ phim chỉ toàn là khoảng lặng hay âm nhạc thì nếu hình ảnh và hành động của nhân vật không đủ sâu sắc sẽ dễ khiến khán giả mất kiên nhẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro