Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 390: Sự ra đời của Ác Ma (7)

Mặc kệ phản ứng khó chịu của các đồng đội và sức mạnh cổ đại, Cale vẫn làm những gì mình phải làm.

"Ít nhất thì tôi có thể bảo vệ ông khỏi Chủ tịch Danh dự Han Taek-soo. Và-"

Cale dường như đã biết giải pháp cơ bản cho nỗi sợ hãi của Tổng Thư Ký Kang Geun-mok.

"Cái chết hoàn hảo mà ông muốn. Tôi cũng có cách để làm điều đó."

Thần Chết.
Với việc hắn là đồng minh của Cale, anh sẽ tìm được đáp án mà Kang Geun-mok mong muốn.

"...Tôi hiểu rồi ạ."

Đôi vai cứng đờ của Kang Geun-mok thả lỏng, rồi hắn dựa lưng vào ghế sofa.

"Hm."

Cale suy nghĩ một lúc rồi nói.
Dù sao thì có lẽ, anh cần phải biết rất nhiều thông tin từ Kang Geun-mok, vì vậy không phải nên nói gì đó để hắn thấy an tâm và muốn hợp tác sao?

"Và mục tiêu của chúng tôi là loại bỏ người thừa kế Nhà Vua-"
"Dạ?"

Kang Geun-mok giật bắn mình và ngồi thẳng dậy.

"Cái, cái gì cơ ạ?"
"Hả? À, thì là-"

Cale bất giác hơi lo lắng trước đôi mắt đỏ ngầu tỏa ra luồng khí dữ dội của Kang Geun-mok hướng về phía anh.

"Thì là, ờm, mục tiêu cuối cùng của chúng tôi là tiêu diệt toàn bộ gia tộc Thợ Săn và người thừa kế Nhà Vua. Ừm, nếu đạt được mục tiêu thì mong muốn của ông cũng sẽ thành hiện thực không phải sao?"
"Ha!"

Kang Geun-mok ngẩng đầu nhìn lên trần nhà và bật ra tiếng cười nghe như thở dài.

"Tiêu diệt con quái vật đó ư?"

Ha!
Dù không ngừng cười phá lên như thể kinh ngạc, nhưng đôi tay giữ chặt tay vịn ghế sofa của Kang Geun-mok lại dồn nhiều lực hơn.

'Có tiềm năng.'

Người đàn ông tóc đỏ trước mắt hắn.
Vì Kang Geun-mok đã trực tiếp đối mặt với người thừa kế Nhà Vua, cho nên hắn nhìn thấy tiềm năng ở Cale.
Nhưng-

"Với trình độ hiện tại, ngài không thể đánh bại được con quái vật đó đâu."

Chỉ là 'tiềm năng' thôi.

"Hm?"

Alberu hơi nhướng mày. Ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo và hướng về phía Kang Geun-mok.
Rosalyn cũng lấy một viên đá ma thuật thượng cấp ra từ trong túi, lăn nó trên tay và nhìn chằm chằm Tổng Thư Ký.
Nhưng Cale không có phản ứng gì đặc biệt và hỏi Kang Geun-mok.

"Tại sao?"

Và Kang Geun-mok trả lời.

"Vì trong hơn 50 năm qua, con quái vật đó hẳn đã lớn lên rồi."

Vào lần đầu tiên nhìn thấy, con quái vật trông giống một đứa trẻ không quá 10 tuổi.

"Tất nhiên là ngài có tiềm năng. Đó là linh cảm của tôi."

Trực giác của Kang Geun-mok đã được Chủ tịch Danh dự Han Taek-soo công nhận.
Vì vậy, hắn nói chính xác những gì mình cảm thấy.

"7 Địa Ngục. Nếu chúng được hợp nhất, ngài sẽ phải đối đầu với cả thế giới đấy."

Cale nhớ lại lời lão già Huyết Giáo đã nói.

'Ngươi cũng giống vậy. Tất nhiên, ngươi khác với người thừa kế Nhà Vua. Kích thước Plate của ngươi quá nhỏ để so với kẻ đó. Và còn dễ vỡ nữa. Đến mức sẽ không lạ nếu nó vỡ bất cứ lúc nào.'

Thế giới của Cale được cho là nhỏ hơn thế giới của người thừa kế Nhà Vua.
Và đó là so sánh với hơn 50 năm trước.
Người thừa kế Nhà Vua bây giờ sẽ còn mạnh hơn cả khi ấy.

"...Điều đó không sai."

Cale đồng ý với lời của Kang Geun-mok.

"Dù vậy-"

Nhưng anh phải nói cho Kang Geun-mok điều mà hắn không biết.

"Tôi không làm việc đó một mình đâu, nên đừng lo lắng quá."

Có rất nhiều đồng đội và đồng minh.
Cứ chuẩn bị từng bước một thôi.

"Người thừa kế Nhà Vua cũng có đồng minh, và thuộc hạ của mình."

Khi Kang Geun-mok nói ra sự thật với vẻ mặt nghiêm nghị.

"Đâu có đâu?"
"Dạ?"

Cale nhoẻn miệng cười nói.

"Giờ chỉ còn lại Vô Sắc Huyết và Ngũ Sắc Huyết thôi mà?"
"......!"

Kang Geun-mok mở to mắt.

"Không lẽ, ngài là kẻ đứng sau vụ việc các gia tộc Thợ Săn khác bị tiêu diệt ư?"

Hắn hỏi với giọng run rẩy, nhưng Cale không trả lời. Thay vào đó, anh nói một điều khác.

"Và Vô Sắc Huyết cũng sẽ sớm biến mất thôi, không phải sao?"

Cười. Khuôn mặt tươi cười của Cale trông khá giống một tên phản diện, nhưng Kang Geun-mok lại siết chặt tay và nhếch khóe miệng.
Một chút sức sống hiện lên trên khuôn mặt trông như cây cổ thụ khô cằn của hắn.
Đó chính là hy vọng.

"Tại sao ngài lại đến gặp tôi?"

Bây giờ hãy đi vào vấn đề chính.

"Mật khẩu truy cập Phòng Nghiên Cứu bí mật."

Ngay khi Cale dứt lời, Kang Geun-mok vô thức đập lòng bàn tay vào đầu gối.

"Ngài biết chuyện đó rồi sao?"

Thực ra, Hệ Thống Nasojeol đã nói điều đó với anh.
Cale chỉ nhận được Nhiệm Vụ thôi.

[Nhiệm Vụ phụ: Hãy đánh cắp báo cáo nghiên cứu đặc biệt từ Phòng Nghiên Cứu bí mật của CTCP Vô Sắc!]

"Ờ. Báo cáo nghiên cứu đặc biệt ở trong đó. Tôi phải lấy nó đi."

Nhìn Cale đang mỉm cười, Kang Geun-mok thận trọng hỏi.

"Ngài có biết vị trí của nó không?"
"Ờ. Biết chứ."

Vị trí đã được ghi trong phần chi tiết nhiệm vụ.
Hệ Thống đã cho anh biết.

"Hô-"

Kang Geun-mok không còn sức để cảm thán.

"Chủ Tịch Han Taek-soo nói ít nhất phải là Thần thì mới tìm ra được vị trí-"

Thần?
Cale giật mình.
Mặc kệ điều đó, Kang Geun-mok vẫn không ngừng cảm thán.

"Thì ra là vậy. Ngài, là Thần sao ạ?"
"KHÔNG!"

Cale kiên quyết phủ nhận điều đó.

"Vậy làm thế nào-"
"Có một vị Thần đứng về phía tôi."
"Hôh."

Đôi mắt của Kang Geun-mok sáng lên.

"Đây, thực sự là một cuộc chiến khả thi."

Người thừa kế Nhà Vua cũng chưa phải là Thần.
Chỉ là đang cố gắng trở thành Thần thôi.
Nhưng, người có khả năng chống lại kẻ đó cũng không phải là Thần.

"Là vậy sao. Thì ra là thế."

Kang Geun-mok gật đầu và bắt đầu gắn các đầu dây lại với nhau.

"Chỉ có tôi và Chủ Tịch biết mật khẩu đến nơi ấy, trong số những người vẫn còn sống. Ngài biết cả điều đó và tìm đến tôi-, cho dù người tìm ra vị trí của nơi ấy là Thần đi nữa, vẫn thật đáng kinh ngạc."

Ư-ưm.
Thực ra, Hệ Thống Nasojeol đã cho anh biết mọi thứ.
Kang Geun-mok dường như không hề biết rằng Hệ Thống trò chơi đã phản bội, và có lẽ đang đứng cùng phe với Cale.

'Mà, Hệ Thống trò chơi này, chính là Thần của New World.'

Vị Thần duy nhất thực sự tồn tại trong thế giới ấy chính là Hệ Thống trò chơi.

'Huh?'

Hình như, mình đang nhận được một chiếc chìa khóa rất lớn thì phải?
Cale cảm thấy thực sự cần phải gặp Hệ Thống và nói chuyện.

'Có lẽ đồng minh lớn nhất của chúng ta hiện giờ chính là Hệ Thống trò chơi.'

Hệ Thống được cho là do CTCP Vô Sắc kiểm soát.
Tuy nhiên, Hệ Thống ấy đã cố gắng bảo vệ thế giới của chính mình bằng cách tạo ra các NPC đột biến, bao gồm cả AI Won.

'Xiaolen, Jungwonie, Apitoyu.'

(ghê chưa 'Jungwonie' luôn :))). Cho ai không biết thì người Hàn thường thêm 'ie' vào cuối tên người mình quý á)

Sự tồn tại năng động và mạnh mẽ nhất trong số các Thế Giới từng gặp cho đến giờ.
Tất nhiên, Hệ Thống này cũng có những hạn chế, và phải chịu kiểm soát bởi CTCP Vô Sắc.

'Đây có thể là con dao lớn nhất cho đến nay.'

Cale tạm thời gác lại suy nghĩ về Hệ Thống, rồi nhìn Kang Geun-mok.

'Phải giữ bí mật về Hệ Thống với tên này.'

Vì chưa thể tin tưởng được.
Cale ra lệnh cho Kang Geun-mok.

"Viết mật khẩu lên danh thiếp của ông là được."
"Vâng."

Cần có phương thức liên lạc với Kang Geun-mok.

"Sáng mai tôi sẽ đi cướp Phòng Nghiên Cứu bí mật."
"Ừm."
"Cho đến lúc đó, chỉ cần lo những việc tối thiểu và liên hệ với tôi qua đây."

Nếu những người duy nhất biết mật khẩu là Tổng Thư Ký và Chủ Tịch, thì Kang Geun-mok đương nhiên phải bỏ trốn trước.
Nếu không muốn chết dưới tay Chủ tịch Han.

"Tôi sẽ liên lạc với ông 30 phút trước khi đi cướp, nên đừng quá lo lắng."

Mắt Kang Geun-mok mở to khi nhận danh thiếp mà Cale đưa.

"...Mặt Trời."

Choi Seon-hee, Chủ Tịch của CTCP Mặt Trời. Trên tấm danh thiếp có tên người đó.

"Nếu không liên lạc được với bà ấy, thì đây."

Tiếp theo, tấm danh thiếp mà Cale đưa ra chỉ có ba chữ cái được viết ở mặt trước.

<Anroman>

"!"

Bàn tay của Kang Geun-mok run lên.

"Đến mức-"

Rốt cuộc, ngài đã chuẩn bị đến mức nào rồi?
CTCP Vô Sắc không hề biết rằng người đàn ông trước mặt hắn đã chuẩn bị một cái bẫy khổng lồ.

"Gạt mấy câu hỏi qua một bên đi."

Cale vừa nói vừa cất tấm danh thiếp có ghi mật khẩu vào túi.

"Thực ra, sẽ an toàn hơn cho tôi nếu để ông đi cùng đến Phòng Nghiên Cứu."

Bởi vì mật khẩu ghi trên danh thiếp của Kang Geun-mok có thể sai.
Ngoài ra, Kang Geun-mok có thể sẽ thú nhận sự thật với Chủ tịch Han.

"Nhưng có một lý do duy nhất khiến tôi thả ông đi."

Cale hỏi hắn ta.

"Nếu như ông muốn sống, thay vì cái chết thoải mái."

Điều mà hắn ta mong muốn là một cái chết thoải mái.
Nhưng nếu, hắn muốn lựa chọn được sống-

"Hãy mang đến thông tin mà tôi muốn."

Tất nhiên, anh không biết liệu cuộc sống đó sẽ an nhàn hay khốn khổ.

"Thế nào?"

Anh ấy hỏi Kang Geun-mok.

"Có đáng để thử không?"

Kang Geun-mok gật đầu và đứng dậy trong khi cất hai tấm danh thiếp mà Cale đưa vào túi.

"Vậy tôi xin phép đi trước."
"Được rồi."

Cale vẫy tay và tiễn Kang Geun-mok đi.
Kang Geun-mok cúi đầu chào với vẻ mặt nghiêm nghị rồi quay trở lại cửa chính.
Gương mặt hắn vẫn khô khốc và nhăn nheo như cây cổ thụ khô cằn, vẫn giống bao ngày như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.

"À."

Kang Geun-mok dừng lại một lúc.

"Suýt nữa thì phạm phải sai lầm lớn rồi."

Hắn quay lại và hỏi.

"Tôi nên gọi ngài là gì ạ?"

Cale nhún vai trước câu hỏi ấy.

"Hãy nói về chuyện đó vào lần gặp tới."
"...Thì ra ngài vẫn chưa tin tôi. Tôi hiểu rồi. Hẹn gặp lại ngài sau."

Khi Kang Geun-mok định bước đi lần nữa như thể đã hiểu, một giọng nói vang lên với giọng điệu kì lạ.

"Han Taek-soo là loại quái vật gì vậy?"
"Ngài không biết sao ạ?"
"Tôi chỉ biết rằng hắn không phải là con người."

Đối với Cale vừa nhẹ nhàng thừa nhận điều đó, Kang Geun-mok hơi tái mặt nói ra một điều.
Và một lát sau.

Ddi-ri-rik

Cửa trước đã bị khóa, và chỉ còn lại nhóm Cale trong phòng khách.

"Ha-"

Rosalyn thở dài và đưa tay vuốt mặt.

"Han Taek-soo là-"

Cô nhớ lại khoảnh khắc Kang Geun-mok nói ra danh tính của Han Taek-soo.

"Chimera ư?"
"Nói chính xác, thì khác với chimera bình thường."

Alberu nhìn Cale rồi nói thêm.
Và Cale đã ghi lại những lời Kang Geun-mok nói.

'Chủ tịch Han Taek-soo là con người. Nhưng là một con người đã tự biến mình thành quái vật.'
'Ngoại trừ bộ não thì không có gì của ngài ta thuộc về con người cả.'
'Ngài ta đã tạo ra vô số sinh vật vượt trội từ chính cơ thể mình.'
'Ừm. Bắt đầu là con người, kết thúc là quái vật. Chính xác là vậy.'

Hắc Pháp Sư.
Huyết Giáo.
Chúa Tể Rồng.
Các gia chủ của gia tộc Thợ Săn mà anh từng đối mặt.
Bây giờ còn lại hai gia chủ.

Vô Sắc Huyết là một con người tự biến mình thành chimera.
Ngũ Sắc Huyết là Người Lang Thang đầu tiên.

'Không gì là dễ dàng cả.'

Việc đối đầu với ba gia chủ trước đó cũng không hề dễ dàng, nhưng không hiểu sao, đến bây giờ anh mới cảm thấy như đang phải đối mặt với kẻ thù thực sự mạnh mẽ.

"Trước tiên cứ đi đã."

Nhóm Cale rời khỏi ngôi nhà mà không để lại chút dấu vết, giống như lúc họ tiến vào.
Tất nhiên, tất cả mật vụ canh gác nhà Kang Geun-mok đều đang ngủ say và có lẽ sẽ thức dậy vào sáng hôm sau.
Tất cả là nhờ loại thuốc ngủ đặc biệt của Miêu tộc Hong.

***

"Thưa ngài. Bên công tố đang yêu cầu triệu tập Trợ lý Cấp cao!"
"Các công tố viên vừa đến nhà của Trợ lý Cấp cao! Bọn họ đang lục tìm bằng chứng trong khi nó còn chẳng tồn tại!"

Tổng thống Anroman.
Sau khi bước ra khỏi trò chơi thực tế ảo, anh đã gọi tất cả trợ lý và thân tín đến văn phòng lần đầu tiên sau một thời gian dài.

"......."
"......."

Anroman ngồi ở đầu bàn và Merry ngồi bên cạnh.
Chỉ có hai người họ vẫn im lặng khi đối mặt với những thông tin dồn dập.

"Thưa Trợ lý Cấp cao!"

Có người gay gắt gọi Merry.

"Xin hãy nghĩ phương án đối phó!"
"......."

Nhưng Merry vẫn im lặng. Tất cả đều cảm thấy bức bối với vẻ ngoài khác thường của cô.
Bởi nếu như bình thường, cô ấy sẽ bận rộn tìm ra điểm đột phá bằng mọi cách.
Nhưng một vài người đã nhận thấy điều gì đó ở dáng vẻ của cô ấy.

"......."

Merry đang ngồi im lặng.
Tất cả đều nhìn chằm chằm như thể sắp xuyên thủng cô vậy.
Một thư ký đã cùng Mary làm việc cho Anroman từ lâu mở miệng.

"Cô đã tìm ra cách chưa ạ?"

Mary hiện đang ở tình thế không thể tránh khỏi việc phải ra hầu tòa.
Bởi vì hình ảnh Merry bước vào khuôn viên trường tiểu học bị đóng cửa nọ đã được ghi lại rất rõ nét.
Trước tiên cần phải phản bác bằng chứng này, để cho câu hỏi 'Tại sao CCTV lại được lắp đặt ở đó?' có thể xuất hiện.

Cách để cứu Merry.

Chỉ riêng lượng hài cốt được tìm thấy ở khuôn viên trường tiểu học đã lên tới con số hàng trăm.
Merry - người được xác định là kẻ chủ mưu gây ra vụ việc khủng khiếp này, hiện đang phải đối mặt với sự chỉ trích bởi toàn thể người dân, bao gồm cả giới truyền thông. Và còn đang phải chịu nhiều chỉ trích hơn nữa.
Vị trí của Anroman cũng giống như ngọn nến trước mưa gió vậy.

"......."

Và sau một hồi im lặng, Merry mở miệng.

"Rốt cuộc là cách gì vậy ạ?"

Cô đã nghe Anroman nói rằng có một cách, nhưng vẫn chưa được nghe cách đó là gì.
Đó là lý do cô không thể di chuyển và chỉ im lặng.
Nhưng bây giờ, tình hình đã lên đến mức cô không thể ngồi yên thêm được.
Chẳng bao lâu nữa, cô sẽ bị bắt giữ với tư cách là nghi phạm và bị đưa đến Văn phòng Công tố. Nếu điều đó xảy ra, tình hình không những sẽ trở nên phức tạp hơn mà còn trở nên bất lợi.

"...Merry, Trợ lý Cấp cao-"

Cuối cùng, cái miệng đóng chặt của Anroman mở ra.

"Đang tìm kiếm một thứ theo chỉ thị của tôi. Đó là lý do chuyện này xảy ra."

Đó là bằng chứng vạch trần hành vi tham nhũng của CTCP Vô Sắc, và là một bí mật.
Chỉ có Merry và một vài thân tín mới biết điều này.

'Việc Merry bị bắt, tức là có kẻ phản bội trong số các thân tín.'

Vì vậy Anroman không thể dễ dàng mở miệng.
Anh chỉ nói một lời.

"Bây giờ chỉ có một việc phải làm."

Anh ấy nhìn ra cửa sổ.
Trời vẫn còn tối.

"Cố trụ càng lâu càng tốt."

Cho đến khi mặt trời mọc.

'Anroman. Bọn ta sẽ mang bằng chứng tham nhũng của Vô Sắc đến.'

Alberu nói như vậy khi đi cùng Rosalyn và Cale Henituse.

'Hãy chờ đến khi mặt trời mọc.'

Và anh ấy yêu cầu.

'Và khi mặt trời mọc, hãy cử người mà ngươi tin tưởng đến địa chỉ mà bọn ta đã đưa.'

Anroman há hốc mồm khi nhìn thấy địa chỉ.

'Cậu biết địa chỉ này ở đâu không đấy?'
'Ờ. Biết chứ.'

Alberu Crossman nói một cách điềm nhiên.

'Trong trường hợp không thể lặng lẽ giải quyết mọi việc, sẽ có chuyện ầm ĩ xảy ra. Khi đó ngươi phải tự giải quyết chứ. Không phải sao?

Anroman không thể phản bác điều đó.
Bởi vì anh biết địa chỉ ấy ở đâu.

'Bảo tàng Vô Sắc.'

Tại thủ đô của Roan.
Một tòa nhà tuyệt đẹp ở vị trí đắc địa nhất.
Đây là nơi được CTCP Vô Sắc tạo ra, lưu giữ lịch sử và những thành tựu của CTCP Vô Sắc.

'Ở đó có gì vậy?'

Anroman kìm nén nỗi lo lắng và chờ mặt trời mọc.

***

"Mặt trời đang mọc."

Alberu nhìn mặt trời mọc, còn Cale mở miệng trong khi nhìn đồng hồ đeo tay.

"Rosalyn-ssi, cô sẵn sàng chưa ạ?"
"Vâng. Nhưng chắc là không thể phá giải phép ngụy trang này một cách im lặng được đâu."
"Không sao. Không cần phải im lặng."

Leng keng—
Bàn tay và cánh tay của Rosalyn đeo đầy những chiếc vòng tay.
Tất cả đều được làm từ đá ma thuật thượng cấp và lấp lánh tuyệt đẹp.
Rosalyn thản nhiên nói trong khi đeo trên tay những thứ tương đương với chi phí vận hành cả năm của một thành phố.

"Cái Phòng Nghiên Cứu bí mật được ngụy trang thành bảo tàng này. Hôm nay tất cả sẽ được thấy bản chất thật sự của nó."

Phư-phư.
Đôi mắt khẽ cười cô sáng ngời như mặt trời.

"Thưa Thiếu Gia. Tôi có thể thu hút sự chú ý từ bên ngoài được không?"
"Được chứ."
"Nếu làm xong mà vẫn còn chưa rõ, thì tôi có thể làm hoành tráng hơn chút được không?"
"Vâng. Tất nhiên rồi."

Cale đi dạo quanh bảo tàng.

"Đi thôi."
"Được."

Alberu cũng đeo mặt nạ và đi cùng Cale, người đang cải trang với mặt nạ.
Nhân tiện, cả hai người đều mặc trang phục 'Arm'.

Uuu-

Bước chân của Cale trở thành tín hiệu, và luồng Mana đỏ bắt đầu nở rộ xung quanh Rosalyn.
Như thể ngọn lửa sắp gây ra một vụ nổ lớn vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro