Quá khứ đã qua xin hãy ngủ yên.
Cảm giác nyc nt hỏi thăm khó diễn tả đến tnao. Ng từng thương, ng mình từng rơi bao nhiêu nước mắt, ng từng khiến ta chịu bao nỗi buồn. Hơn 1 năm rồi, ko quên, cứ cách vài tháng lại hỏi thăm. Ừ thì ta trả lời nhưng câu hỏi tiếp theo sao mà nhức nhối thế?.
Có những ngày vác cái mặt nạ đi làm ra ngoài đường, gặp ai cũng vui vẻ hớn hở, để đêm về lại mình ta chơi vơi với nỗi đau ko dám nói. Ctay mối tình đầu, ctay ng mà ta chỉ đơn phương. Những đòi hỏi ko đáng có, ừ thì buông. Ta buông cho bản thân cảm thấy nhẹ lòng, buông cho cuộc sống ta thêm thoải mái và đón nhận những điều tốt đẹp hơn.
Ck tương lai à, nếu sau này a có đọc dk những dòng này, a sẽ biết thanh xuân của e cũng nhiệt huyết đến từng nào, dám yêu dám buông. Nhưng e chưa bao h đánh mất mình. Đối với e lòng tin và sự chân thành là điều quan trọng nhất.
E cất tuổi trẻ của e trên những trang viết, e sẽ dần quên ng làm tổn thương e, ng đã lừa dối e, ng mà e đã từng tin đã từng yêu nhưng ko trân trọng e. Thậm chí còn xuyên tạc sự thật về e. E ko giải thích điều gì đâu vì đã từng yêu và tin nên mọi sự cứ để ng và đời thời gian cho ta câu trả lời.
E sẽ lưu từng bức ảnh ở đây để sau này khi xem lại e biết mình đã từng ngốc nghếch tnao. 😞😞😞 từng tổn thương tnao, từng khóc cạn nước mắt tnao.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro