Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Xem mắt

Hôm nay là ngày Biên Bá Hiền cảm thấy xui xẻo nhất trong tháng này.

Cậu vừa mất mặt trước đối tượng xem mắt, hơn nữa còn là kiểu mất mặt của một đứa trẻ, nếu bức tường bên cạnh có thể xuyên qua được, cậu còn ngồi đây đỏ mặt sao. . .

Năm nay cậu 26 tuổi, làm việc ở một bệnh viện trong thành phố.

Hôm nay cậu bị người nhà giới thiệu đi xem mắt, là một Omega, dựa vào thuốc ức chế sống hơn hai mươi năm, không có bạn tình cũng không có chuyện yêu đương.

Bề ngoài của cậu không tồi, lương cũng không tệ, nhưng sau khi gặp được đối tượng hẹn hò, lại cảm giác mình và hắn không cùng một đẳng cấp.

Khí chất và tác phong đều mạnh mẽ làm người ta phải sợ hãi. Thật không biết người trong nhà đi đâu kiếm được mối này, chẳng lẽ Alpha đều mạnh mẽ như vậy sao. . .

Từ nhỏ vóc dáng cậu đã nhỏ nhắn nên đối với vóc dáng của vị Alpha này khá hứng thú.

Có điều việc khiến Biên Bá Hiền phiền não chính là, vừa rồi ra khỏi phòng mổ chưa kịp thay quần áo đã bị điện thoại giục tới nhà hàng, tới nơi còn nhận nhầm người.

Cùng một Alpha không liên quan gì đến vụ xem mắt ăn cơm gần một tiếng đồng hồ, đối phương lại còn như rất tình nguyện, cuối cùng lúc Biên Bá Hiền bị đối tượng thật sự mang đi, người nọ còn có vẻ lưu luyến không rời.

“Biên tiên sinh không hài lòng với món ăn sao, hay là vừa rồi đã ăn no?” Người đàn ông nói, đôi mắt híp lại vẻ nguy hiểm.

Biên Bá Hiền bị ánh mắt này của hắn làm cho cứng ngắc, không tự nhiên ngồi thẳng dậy.

Mái tóc lộn xộn khiến người đàn ông muốn cười, từ lúc đi vào nhà hàng hắn đã để ý đến cậu, mặc dù bộ dạng đẹp đẽ thanh tú nhưng hành động cử chỉ lại rất mơ hồ.

Khiến người đàn ông kinh ngạc nhất chính là áo blouse trắng cậu đang mặc, hắn không nghĩ tới tiểu mơ hồ này là một bác sĩ, không khỏi nghĩ thầm liệu lúc phẫu thuật cậu ấy có quên dao mổ trong hộp dụng cụ không?

“Không phải, vừa nãy thực xin lỗi. . .” Biên Bá Hiền lúng túng nhìn Phác Xán Liệt cười cười.

“Bởi vì vị tiên sinh kia cũng họ Phác. . . cho nên. . .”

Người đàn ông nở nụ cười ôn hòa, dường như bộ quần áo mặc trên người khiến cho hắn không thoải mái, mở hai nút áo ở cổ, để lộ ra làn da màu lúa mạch với những đường nét rắn chắc.

Biên Bá Hiền lơ đãng nhìn qua, đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác, chột dạ sờ sờ mũi.

Đối với một người còn đang trong kỳ phát tình như cậu mà nói, mỗi một vị Alpha điều kiện ưu tú đều là cám dỗ trí mạng.

“Tôi là Phác Xán Liệt, 29 tuổi, là một sĩ quan.”

Thanh âm trầm thấp của người đàn ông truyền vào trong tai Biên Bá Hiền, cậu sửng sốt, thảo nào vóc người tốt như vậy. . .

Phác Xán Liệt vừa nói vừa giúp Biên Bá Hiền cắt bít tết, động tác lịch lãm đưa tới.

“Đây là lần đầu tiên tôi đi xem mắt, cũng là lần đầu tiên tôi có ý nghĩ muốn kết hôn nhanh như vậy.”

Biên Bá Hiền ngẩng đầu nhìn hắn, đảo mắt một vòng rồi nói tôi cũng vậy.

“Vậy em thấy thế nào?”

Người trước mặt đột nhiên thả nĩa xuống, nhấp một hớp rượu vang rồi chớp mắt nhìn Phác Xán Liệt. Dáng vẻ xinh đẹp của cậu khiến cho Phác Xán Liệt ngây ngẩn cả người, chỉ dựa vào khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp đẽ ấy thôi cũng đủ khiến người ta cảm thấy rung động.

“Tôi cảm thấy anh cũng không tồi, khụ ——”

Bị sặc rượu vang Biên Bá Hiền ôm ngực ho kịch liệt, Phác Xán Liệt cảm thấy bất đắc dĩ, muốn vỗ lưng giúp cậu, không ngờ Biên Bá Hiền lại hất tay hắn ra.

“Sờ cái gì. . . không phải vẫn chưa kết sao?”

Phác Xán Liệt thấy khuôn mặt đỏ ửng không bình thường của cậu là biết chuyện gì xảy ra, nhìn người này lầm bầm lầu bầu mê sảng, hắn chắc chắn vị bác sĩ này không thể uống rượu.

Nói chính xác là dính vào rượu sẽ say. . .

Hắn đang nghĩ tới sau này nếu như sống cùng với tiểu mơ hồ này, không chừng hắn cũng sẽ như vậy mất.

“Ba giờ. . . ba. . .”

Biên Bá Hiền cầm ly rượu nói mơ hồ gì đó, Phác Xán Liệt nghe không rõ, vội vàng cướp lấy ly rượu của cậu, cúi đầu xuống nhìn đồng hồ, còn 5 phút nữa là đến ba giờ, phải đưa cậu ấy về.

Nhưng từ mấy phút trước trong phòng bắt đầu tràn ngập mùi trà xanh, mùi rất nhạt, Phác Xán Liệt tưởng đó là trà của nhà hàng nên không để ý.

Sau khi hắn đi tính tiền trở về thì mùi hương này đã trở nên nồng nặc, Biên Bá Hiền sắc mặc ửng đỏ đang chuẩn bị cởi quần áo, cậu ngửi thấy mùi Alpha nên chủ động lại gần.

Phác Xán Liệt nóng ran nhìn người đang kề sát trong lồng ngực hắn, cậu không biết nguy hiểm sờ loạn lung tung, vừa nhìn đã biết không có kinh nghiệm, chắc hẳn trước đây đều dựa vào thuốc ức chế.

Có điều mùi hương này thật sự đã khuếch tán quá rộng, mặc dù không gay mũi, nhưng rất dễ thu hút Alpha, hơn nữa bề ngoài lại là một mỹ nhân xinh đẹp.

Là một quân nhân trong quân đội, bình thường đều cấm dục không có thời gian cũng không có chỗ để phát tiết, lâu lắm không được thấy một màn mê người ướt át như vậy, Phác Xán Liệt cảm thấy đầu óc có chút choáng váng.

Chóp mũi đều là mùi hương mê hoặc của tin tức tố Omega, ngực Phác Xán Liệt hướng về phía miệng Biên Bá Hiền, miệng của cậu ấy phả ra hơi nóng, nóng đến mức hạ thân của hắn cũng nóng lên.

Cứ như vậy đưa Biên Bá Hiền ra ngoài thì quá phô trương, hơn nữa còn là một Omega chưa bị đánh dấu.

Biên Bá Hiền đặt tay lên dục vọng của hắn, lại còn ngẩng đầu cười, bàn tay xoa nhẹ vài cái, cảm nhận nhiệt độ ở trên đó.

“Chỗ này của anh. . . ưm. . . nóng như cơ thể Bá Hiền vậy. . .”

Ánh mắt Phác Xán Liệt trầm xuống, có chút thô bạo kéo tay Biên Bá Hiền ra, hôn lên cái miệng nhỏ vừa nói lời sắc tình kia.

Đầu lưỡi xông vào, quả nhiên là mùi của cậu, hương trà xanh tươi mát lan ra từ cổ họng, Phác Xán Liệt hôn cậu đến thất thần, đầu lưỡi điên cuồng cướp đoạt vị ngọt trong miệng cậu.

Sau nụ hôn sâu, trên người Biên Bá Hiền có mùi của Phác Xán Liệt, mùi trà xanh hòa lẫn với mùi bạc hà, nhưng ham muốn trong Biên Bá Hiền vẫn không hề giảm bớt, Phác Xán Liệt nhìn mà miệng khô lưỡi khô.

Phác Xán Liệt đưa cậu ra xe, mười phút sau, trong xe đều là mùi của tin tức tố, Phác Xán Liệt cũng bị kích thích dựng đứng lên trong quần.

“Phía sau của Bá Hiền ướt. . .”

Biên Bá Hiền đưa ngón tay vào trong quần, chạm vào chất nhầy dính đầy quần lót.

Đây là lần lợi hại nhất trong kỳ phát tình của cậu.

Trong đầu chỉ có trống rỗng và khó chịu, lần đầu tiên cậu tự nguyện muốn giao thân thể cho người đàn ông này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: