Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 49

- ưm.... ( nó dụi mắt vươn vai 1 cái )

Sau 1 đêm "mưa gió " cả cơ thể cảm thấy mõi nhừ, nhắm mắt 1 cái đã ngủ đến tận trưa. Nghĩ lại thì cũng thật là nhanh 3 năm trôi qua cuối cùng Thuỳ Trang đã đường đường chính chính là nữ nhân của nó. Cuộc sống bây giờ không thì hạnh phúc hơn, có sự nghiệp có được người mình yêu như vậy thì còn đòi hỏi thêm gì nữa chứ ?
- dậy rồi hả ?

Nó mỉm cười 1 cái , kéo ngừoi bên cạnh vào lòng mà ôm ấp.

Thức dậy sớm hơn nó vài phút, vốn định ngủ thêm 1 chút nữa nhưng khi liếc nhìn thấy người nằm bên cạnh thật là đáng yêu, môi cong thành 1 đường nằm ngắm khuôn mặt xinh đẹp tựa thiên thần ấy. Từ trước đến giờ chỉ biết chê bai tên nhóc này nhưng giờ nhìn lại mới nhận thấy tên đại sắc lang này vừa xinh, vừa tài ba, lại còn ít nói lạnh lùng, những điều này khiến nhiều nữ nhân ngoài kia chết mê chết mệt. Nói tên này là đại sắc lang cũng không phải, em ấy trước giờ luôn lãnh đạm với những nữ nhân khác chỉ ôn nhu đối với mình , chẳng 1 ai thấy được nụ cười toả nắng ấy nhưng em ấy lại luôn mỉm cười đối với mình, chung quy là không có đam mê cái đẹp hay nói đơn giản là mê gái. Cụ thể là đêm hôm qua bình thường biến thái đến như vậy, nhưng lúc lên giường lại sợ làm mình bị tổn thương nên cái gì cũng không dám, hỏi rồi mới dám làm. Sao trên đời lại tồn tại 1 con người đáng yêu như vậy chứ ???
- chị là đang làm gì vậy a ?

Nó vừa mới phát giác ra là trên người thật là nhột như có cái gì linh hoạt di chuyển, nhìn lại đã thấy người bên cạnh đang thi hành cái thói quen khó bỏ trên người mình.

Cái tay hư hỏng cũng không biết từ bao giờ đã đã khiêu khích hạt đậu hồng hào của người kia , cảm thấy thật thích thú, làm cho người ta cứ muốn đùa dai. Ngón tay vẽ thành 1 vòng tròn vô định trên ngực nó.

- chị là đang làm cách này để khiêu khích em có đúng không ? Có phải là tối qua vẫn còn chưa đủ ? ( nó cười gian 1 cái, tay cũng phát đầu di chuyển trên người cô )

Lời nói này của nó làm cô nhớ đến cảnh tượng tối đêm qua, thật là đáng xấu hổ a !
- a....đau...
Tình hình bây giờ là tiểu đậu đậu đang bị ép đến sắp đỏ lên rồi, bên còn lại cũng không được buông tha, bị người kia dùng răng mà ghì thặt.

- xin lỗi , xin lỗi a.... Huhu
- em biết lỗi rồi, sau này không như thế nữa . Thả ra đi mà
- ôi òn ưa ính ổ ới e , ây ờ òn ám... ( tôi còn chưa tính sổ với em ,bây giờ còn dám .....)

Càng nói 2 hàm răng càng gì chặt vào nhau sắp ép chết tiểu đậu đậu rồi. Nhưng không biết cô ấy là đang muốn tính sổ chuyện gì a ?
- tính sổ ?
- e òn ở ó ả ờ ây ơ ( em còn ở đó giả vờ ngây thơ )
- mới là không có, aaa đau sắp chết em rồi.
- xin lỗi mà, chị còn cắn thêm giây nào nữa sợ là sau này không còn cái để cắn a !
- cái tên chết bầm nhà em, hôm qua còn ôm ôm ấp ấp với tình cũ bây giờ còn giả ngu, em là muốn chị tức chết mới vừa lòng sao ?

Ra là cái ôm hôm qua Trần Thanh cầu khẩn đã bị cô phát hiện sớm đem lòng khắc nghi sâu đậm như vậy. Tiểu đậu đậu cuối cùng cũng được buông tha, nhưng ngược lại người kia lại tỏ ra vẻ mặt dờn dỗi rồi.
- trời ạ , tình cũ gì chứ, tình cũ tình mới của em chỉ có mình chị, hôm qua chỉ là cô ấy muốn ôm em 1 cái.
- vậy em liền đáp ứng ?
Mặt cô bây giờ không thể nói là đen sì thì là trắng bệt, tức giận quay lưng lại với người kia. Bất đắc dĩ để lộ vết sẹo trên lưng, sau nhiều tháng như vậy vẫn không phai mờ, nó lưu lại trên lưng cô như là 1 kỉ niệm, kỉ niệm cô sẽ không bao giờ quên tên biến thái này đã vì cô mà không màng đến mạng sống.

Nhìn thấy vết sẹo quằng ngèo đó tim nó chợt co bóp lại, đưa tay ra sờ nhẹ , bất chợt hôn lên nó 1 cái làm người kia có chút giật mình quay lại đối mặt.
- em làm gì vậy ?
- có phải đã rất đau không ?
- xin lỗi,...
Nước mắt từ đầu lại rơi xuống, từ trước đến giờ cô vẫn ít khi nhìn thấy nó khóc nhưng bây giờ lại vì vết sẹo này mà rơi lệ , có phải hay không là nhìn chúng rất đáng sợ ?

- sao lại khóc ? Nhìn rất xấu xí có phải không ? ( đôi tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt )
- không có, những gì thuộc về chị đều không xấu.
- vậy tại sao lại khóc ?
- chỉ là có chút đau lòng.

Lại không nghĩ đến tên ngốc này lại vì lí do này mà khóc, đúng là trẻ con mà. Ngày nào còn lạnh lạnh lùng lùng bây giờ lại ở đây mà khóc đúng là không có tiền đồ .
- đừng có hòng dùng nước mắt mà dụ dỗ tôi, nghĩ là làm như vậy tôi sẽ rộng lòng mà bỏ qua chuyện em và Trần Thanh ôm ấp.

- không có ôm ấp a ! Chị ta bây giờ là đã nhận ra lỗi , nên em cũng không chấp nhất chuyện trước kia....
- nên em mới cho cô ấy ôm. (Còn chưa đợi ngừoi kia nói hết đã nhanh cắt đứt lời nói mà chen vào. )
- .....phải ( giọng nó có chút sợ sệch )
- nhưng mà người ta sau này sẽ không như vậy nữa đâu mà, vậy nên đừng có giận. Dù sao từ bây giờ người ta cũng thuộc quyền sở hữu của chị rồi, sẽ không ai dám cướp nữa a !

Cái bộ mặt xám hối làm nũng bây giờ thật là mất mặt mà. Nhìn nó như vậy ai mà giận cho được chứ, cái mặt thì cạ cạ vào vai cô làm mặt cún con môi cũng chu chu, 2 ngón tay nhịp nhịp vào nhau, cũng không để ý đến thần thể đang loã lồ trong không khí. Làn da trắng tuyết như em bé, bụng còn có vài múi cơ , đôi xương quai xanh trông đẹp mắt lại còn tinh xảo thật là muốn hấp dẫn người ta.

- chỉ được cái dẻo miệng, được rồi không nói nữa , tạm tin em lần này. Chị đói bụng rồi, muốn ăn đồ ăn em nấu.
- được được được , nghe theo chị.

Đêm qua hoạt động kịch liệt như vậy, bây giờ cũng đói sắp ra ruột. Nó đi tới tủ lấy ra 1 bộ quần áo mặc vào người, không thèm để ý tới ánh mắt của người kia, nhìn mình đến chăm chú, cơ thể hoàn hảo như vậy thật làm cô cảm thấy ganh tị đôi phần. Nhìn thôi cũng cảm thấy thật kích thích liền dời ánh mắt đi nơi khác, quấn cái chăn rồi bước xuống giường. Nhưng chỉ vừa mới đặt chân xuống đất dùng 1 tí lực đã
- áaa...
....cô đã ngồi chèm bẹp trên mặt đất , mặt mài nhăn nhăn nhó nhó. Dây thần kinh bắt đầu có phản xạ nó lập tức chạy đến đỡ cô lên.

- làm sao vậy ?
Người ta thường nói lần đầu tiên của con gái nhất định sẽ rất đau, như là có con dao đâm thẳng vào hạ thân vậy. Lúc đầu se rất đau , dần dần sẽ hết nhưng việc đi lại sẽ khó khăn trong vài ba ngày. Tình trạng này thật sự đã ứng dụng trên người cô, lời nói dân gian quả là không sai a !
- không sao... Chỉ là ...cảm thấy có chút đau rát.
- nè em làm gì vậy ?
Vừa nói dứt câu nó đã nhấc bỗng cô lên, cảm thấy mọi chuyện là do mình gây ra nên phải thật là có trách nhiệm.
- giúp chị tắm

---------------
- ăn có ngon không ?
- đói thì cái gì cũng cảm thấy ngon.

Sau khi giúp cô tắm rửa vệ sinh thân thể, rồi bế cô ra sofa xem phim trong lúc chờ đợi thức ăn tới. Tất cả những việc đi lại của cô đều do nó lo quảng, ai kêu nó hư hỏng làm gì ? Đi nửa bước cũng phải bế .
- Thuỳ Trang chị muốn khi nào chúng ta sẽ đi hưởng tuần trăng mật ? Là ngày mai hay đợi vài ngày nữa ?

Đang tập trung vào phần thức ăn của mình, nó chợt nhớ đến 1 vấn đề, muốn hỏi ý kiến cô. Nhưng vừa nhìn lên đã thấy 1 khoảnh khắc vô cùng ngộ nghỉnh. Trên mép miệng của cô không biết từ lúc nào đã vẽ lên 1 đường sữa trắng tinh khôi, khuôn mặt lại còn ngơ ngơ ngác ngác.
- tuỳ em, nếu...
Vẫn còn chưa kịp nói thành câu đã bị nó dùng môi chặn lại. Đôi môi vốn đã mềm mại bây giờ còn pha thêm chút ngọt của sữa thật là mê người, cảm giác muốn nuốt trọn đôi môi này làm của riêng.
Ban đầu có chút hoang mang, mắt cũng mở thật to nhưng sau đó cũng bị kéo vào 1 nụ hôn sau. Khuôn cảnh bây giờ thật lãng mạng , có 2 con người đang hôn nhau dưới tia nắng mặt trời xuyên qua khe cửa soi rọi vào 2 chiếc cằm, kéo theo cái hôn càng triền miên hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro