Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 42

Tính ra cũng đã được 5 tháng CE bắt đầu đi vào hoạt động đồng nghĩa với việc CE đã đứng vững trên thị trường nên không tránh khỏi doanh nhân-  buổi tiệc giao lưu ở những người trong giới kinh doanh, đây là 1 buổi tiệc lớn hội tụ tất cả những bậc lãnh đạo cấp cao các công ty mua bán hàng đầu và tất nhiên trong số đó sẽ có Lâm Thuỳ Trang và Đinh Trà Tâm. Buổi tiệc tổ chức nhầm để các doanh nhân kết thân trao dồi thêm hiểu biết đồng thời có thể tạo mối quan hệ tốt thậm chí là tiến tới hợp tác làm ăn.

Đã hơn 2 ngày cô và nó không nói chuyện với nhau, hôm nay cũng thế dù cùng ngồi chung 1 chiếc xe cũng không ai nói chuyện với ai. Dù rất muốn bắt chuyện với cô nhưng thái độ của cô bây giờ vẫn là không nên nói bất cứ điều gì,... Nhiều lần muốn mở miệng nói nhưng chưa thốt thành tiếng thì đã im lặng vì nó nghĩ bây giờ vẫn nên để cho cô ấy bình tĩnh hơn 1 chút . Quãng đường thật ngắn nhưng đối với những con ngừoi trên xe là cả 1 thế kỉ .

Hôm nay cô mặc 1 chiếc đầm thun màu đỏ khoe đôi vai trần , chiếc đầm trông rất giản dị nhưng toát lên vẻ sang chảnh nhưng cũng không kém phần quyến rũ , xương quai xanh hiện rõ làm cuốn hút tầm mắt , ngực không hở nhiều nhưng đủ để cuốn hút người khác. Ngay từ lúc đặt chân vào cô đã không thua kém gì ai mà còn thu hút được nhiều ánh nhìn, khi bắt đầu cuộc khiêu vũ cô đã nhận được rất nhiều lời mời nhưng đều từ chối với lí do đã có bạn nhảy cùng .
- chào cô, tôi tên Hoàng Minh là cổ đông lớn nhất trong Khai thị, tôi có thể làm quen cô không ?( hắn nhếch moii cùng mắt nhìn đăm đăm vào ngực cô )

Từ lúc cô bước chân vào đã sớm nhận được sự chú ý của hắn , nhìn thấy những tên kia đều bị từ chối hắn thầm cười thầm trong lòng rồi vì bọn chúng nhìn thật ngu ngốc. Chỉnh chu lại trang phục hắn cầm ly rựou lên tiến về phía cô. Hành động này của hắn đã sớm thu hút được ánh nhìn của Trà Tâm , nó cảm thấy rất khó chịu vì có rất nhiều ngừoi bắt chuyện, tán tỉnh cô , nhưng không biết làm gì ngoài việc đứng nhìn , âm thầm bảo vệ của cô.

- tất nhiên được rồi. Tôi tên Lâm Thuỳ Trang rất vui được biết anh. ( cô lịch sự chào lại hắn ta mặc dù cô đã sớm không có thiện cảm với hắn )

- cùng uống với tôi 1 ly được chứ ?  ( hắn nâng ly rượu lên nhếch mép cừoi )
- mời. ( cô cũng chiều lòng hắn, uống 1 ly rồi rời đi cũng không muộn )

Uống rượu mà mắt hắn không rời khỏi cơ thể cô hắn quan sát từ đâu đến chân , chỗ nào có sơ hở hắn liền chăm chăm dòm ngó.
Trong đầu hắn vừa nãy ra 1 ý định sẽ cùng cô khiêu vũ như vậy thì hắn sẽ được ở gần cô hơn, sẽ được chạm vào làng da trắng nõn mềm mại ấy.

- oh họ nhảy thật đẹp, cô có cảm nhận được điều đó không (Hắn nhìn lên sân khấu giả vờ xem họ nhảy rồi vỗ mồm khen hay )
- đúng vậy, họ nhảy rất đẹp ( cô cố mỉm cừoi với hắn 1 cái cũng hùa theo cho hắn vui lòng )
- không biết tôi có thể có được vinh dự được nhảy cùng cô Lâm đây không? ( hắn chìa bàn tay ra ngỏ ý muốn cô bắt tay hắn )

Vốn dĩ cô định từ chối nhưng bối rối đảo mắt 1 vòng cô chợt nhận ra nó đang nhìn Hoàng Minh với đôi mắt đầy lửa, có vẻ rất khó chịu . Nhìn thấy nó cô lại cảm thấy đau đớn , hận thù nên nhân thời cơ này chọc tức nó, cô đặt tay mình lên tay hắn mỉm cừoi rồi hắn và cô cùng nhau bước lên sân khấu với biết bao ánh nhìn tỏ ý ngưỡng mộ.

Hắn bắt đầu choàng tay qua eo cô kéo cô xích lại gần hắn, nắm lấy tay cô, hành động này của hắn làm cô cảm thấy rất khó chịu nhưng nghĩ đến hành động nó làm với Trần Thanh, cô lại cảm thấy hành động này còn chưa thể so với loại hành động thác loạn kia. Tiếng nhạc vang lên cô và hắn bắt đầu đong đưa theo điệu nhạc , bước đi những bước đi điêu luyện trông rất đẹp mắt thu hút cả ánh nhìn của tất cả những con người bên dưới. Bàn tay của hắn không yên phận dời xuống phần mông của cô, rất nhanh cô đã cố tình nhảy lỡ nhịp dậm lên chân hắn.

Phía bên dứoi nó bất lực nhìn đi nơi khác , 1 hơi uống hết ly rượu . Nó không có đủ dũng khí để nhìn lên đó, những thứ đang diễn ra trước mắt nó làm nó cảm thấy tim mình nhói lên từng đợt . Xét về bản thân, mặc dù đêm đó nó có làm những chuyện đáng xấu hổ nhưng cũng là do xuân dược gây nên vã lại nó cũng đã kịp thời nhận thức được mọi chuyện và đã dừng lại đúnng lúc.

- xin lỗi tôi vào toilet 1 tí (Cảm thấy khó chịu , nó cố tình lẫn tránh bỏ đi nơi khác nhưng vẫn không quên phép lịch sự đơn giản nhất )

Bỏ đi thật nhanh để tránh khỏi việc phải chứng khiến cảnh tượng người yêu mình đang được người khác ôm ấp, mà cũng chẳng thể nói là người yêu, mặc dù cô chưa nói lời chia tay nhưng cô đã sớm kết thúc mới quan hệ này với nó. Bước đến trước gương nó nhìn chính bản thân mình trong đó, thật tệ hại, nhấn khoá vaiz dòng nước chảy xuống nó hối hả lấy hết số nước đó phủ lên mặt cho đến khi không thể thở được nữa mới chịu khoá nước.

Tiếng nhạc tắt đi cũng là lúc cô được " giải thoát" , chỉ muốn chọc tức nó nhưng tim cô cũng cảm thấy có chút nhói, dù là vậy nhưng quy cho cùng việc làm này của cô sao có thể sánh bằng vói những việc nó đã gây ra đêm hôm đó . Nghĩ đi nghĩ lại cô cũng cảm thấy mình làm như vậy chẳng có gì là sai , bước đi thật nhanh vào toilet để tránh mặt hắn nhưng không ngờ vừa đặt chân đến cửa lại thấy .....

2 con người này đnag nhìn nhau bằng ánh mắt chứa chán nỗi đau, có lẽ nó định mở miệng nói điều gì đó nhưng cô lại nhấc bước đi vào bên trong khoá chặt cửa toilet. Vào đây chỉ muốn lẫn tránh Hoàng Minh nhưng tình huống như thế này cô cũng chẳng biết làm gì ngoài chạy trốn, cô sợ nếu cứ tiếp tục đứng đo cô sẽ không kiềm được lòng mà khóc, không kiềm được nỗi nhớ mà chạy lại ôm nó vào lòng. Ở bên trong cô cố gắng kiềm chặt nhữung cảm xúc ấy không cho tiếng nấc thoát ra bên ngoài, cô sợ nó sẽ nghe thấy , sợ nó sẽ tiếp tục lừa dối cô thêm 1 lần nữa, cô rất sợ, cô sợ tất cả mọi thứ kể từ khi không còn nó bên cạnh.

Nghe tiếng bước chân thanh âm ngày càng nhỏ dần cô biết ngay là nó đã rời đi nên cũng chỉnh chu lại tác phong rồi mở cửa bước ra. Đứng trước gương cô nhìn nhận lại chính bản thân mình 1 chút, tại sao sắc mặt lại trở nên tuỳ tuỵ như vậy ? Tại sao phải buồn vì một con ngừoi vô tâm ? Đúng vậy tất cả đều không xứng đáng, . Cô lấy ra trong túi xách 1 cây son , quét nhẹ trên môi, mở hộp phấn nhỏ ra dậm lại khuôn mặt thêm tươi sáng rồi tự tin đi ra ngoài.

Không ngờ được 1 điều đã tránh khỏi vỏ dưa bây giờ lại gặp võ dừa, khi nãy lẫn tránh nó không ngờ bây giờ lại gặp Hoàng Minh bước ra từ khu toilet nam, khuôn mặt có chút phấn hồng vì độ rượu , thái độ cũng không cùng chửng chạc như khi nãy, nụ cừoi trên mép môi cũng thật là đểu cán.

- oh cô Lâm , lại gặp cô rồi. Chúng ta thật có duyên

Hắn bước đi những bước đi loạng choạng về phía cô, đôi tay đặt lên đôi vai trần của cô mà vuốt ve. Cô tỏ ra khó chịu khống chế tay hắn lại nhưng hắn lại lấn tới chiếm thế thượng phong, nhắm đến đôi môi đỏ hồng kia mà tiến tới, cô quay đầu né tránh 2 tay dùn lực đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn cứng đầu ngoan cố, không chịu rời ra.

- này, buông cô ấy ra.( đó là thanh âm thoát ra từ miệng nó )

Ra khỏi toilet nhưng nó cũng không muốn quay lại nơi đông đúc chật chội khó thở ấy, nên đã cố tình đứng phía ngoài toilet một chút. Nghe tiếng ú ớ của ai đó nó tò mò lần theo tiếng kêu mà bước theo , không ngờ tiếng kêu đó là của cô. Nó chạy tới xô tên đó ra, đám vào mặt hắn 1 cái làm hắn ngã nhào xuống đất rồi nắm lấy tay cô kéo đi. Vùng vằng với cái nắm tay của nó nhưng đều bất lực để nó lôi ra đến gara.

- cô làm gì vậy hả ? Buông tôi ra .

---------
Mình đang chuẩn bị thi đại học nên sẽ không có nhiều thời gian ra nhiều chap, có thể là 1 tuần ra 3 chap. Mong các bạn thông cảm 🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro