Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 38

-aaaaaa..... Đồ đáng ghét.... Cái tên chết bầm nhà em, sao 2 ngày nay không gọi cho tôi lấy 1 cuộc gọi hả ?

Hôm nay là chủ nhật, cô được nghỉ không có chuyện gì làm cô lại cảm thấy nhớ nó đến mức không chịu nổi , cầm lấy con gấu bông của nó đấm đáp tới tấp, miệng không ngừng chửi bới. Nếu có nó ở đây thì cả 2 đã cùng nhau đi chơi, đi ăn, ở trên giường chơi oẳn tù tì hay cũng có thể là giờ đang ôm nhau ngủ nhưng bây giờ nó không có ở đây cô cũng không biết phải làm gì ngoại trừ lên you tube xem phim, nghe nhạc các thứ,...suy cho cùng có làm đủ mọi cách vẫn cảm thấy chán. Mấy ngày nay 1 tin nhắn cũng không có nó chi đến cuộc gọi, đã 2 ngày nó không có liên lạc với cô không biết là bây giờ ra sao rồi, nhưng nghĩ lại vẫn tức tức giậm
- cái đồ hâm....áaaaa ( cô người trên giường vò đầu bức tóc )

------
Sau khi tạm biệt ba mẹ rời khỏi nhà rồi lên máy bay thì cuối cùng nó cũng về đến quê nhà, nơi mà nó làm việc ngày đêm không nghỉ chỉ để mong sớm được trở về. Nó muốn tạo bất ngờ cho cô nên về cũng không nói trước hay gọi điện, vừa bước xuống máy bay nó liền bắt xe đi trở về nhà.

11h05 nó đã về đến trước cửa nhà cô, trước khi nhấn chuông nó còn cố tình gọi điện thoại cho cô.
( 3 giây sau)
"Cái tên xấu xa, đáng ghét, chết bầm nhà em sao không quên tui luôn đi gọi làm gì hả ? " ( nghe thấy tiếng chuông điện thoại cô mắt sáng rực nhanh chóng nghe máy, vừa đặt điện thoại trên tai thì đã chửi bới xối xả )

" xin lỗi, tại em bận quá nên không có thời gian gọi cho chị, đừng giận nữa mà" ( nó nhìn lên phòng cô, thấy rèm cửa kéo lại nhưng phòng vẫn còn sáng biết ngây là cô vẫn còn thức )

" em đừng có biện minh, em bận từ ngày đến đêm sao? Bận đến mức không đi ngủ sao ? Bận đến nỗi không thể bỏ ra 5 phút ngắn ngủi để gọi điện hỏi thăm hay chúc tôi ngủ ngon cũng không được sao ? ...."
" em...." ( nó vội chen ngang nhưng cô lại cướp lời nó )

" tôi còn chưa nói hết có phải em dành hết thời gian rãnh để đi chơi ăn uống với Trần Thanh không ?.... Hức " ( nói hết rồi thì cuối cùng những giọt lệ đã tuông trào )

" sao vậy? Chị khóc hả ? " ( nghe tiếng nấc của cô biết ngây là đã đau lòng đến mức khóc đây mà )
" tôi có khóc cũng không liên quan đến em, sao không gọi cho Trần Thanh đi mà lại gọi cho tôi làm gì để nghe chửi.... Hức...hức " ( tiếng nấc của cô càng lớn hơn )

" đừng khóc nữa, em sẽ rất đau lòng "
" hức...hức, khi nào trở về tôi nhất định sẽ tính sổ với.... "
- ding doong ( tiếng chuông đã cướp lời của cô )
" ở đó chờ tôi không được cắt máy đâu đấy.... "
" được được " ( nó mỉm cười dù biết chuyện gì sắp xảy ra )

Từ cầu thang bước xuống tiếng chuông vẫn vang lên inh ỏi
- chờ một chút
Cuối cùng thì cô cũng đến cổng, tay cầm lấy cáng cửa bắt đầu kéo cửa mở ra....
- Trà Tâm ( nhìn thấy nó cô nhảy bổ vào lòng ngực nó ôm chặt cứng )

5 phút trước còn chửi bới vậy mà bây giờ đã như vậy rồi...
- đừng khóc nữa, em đã về rồi ( nó cũng ôm lấy cô, tay vỗ về tấm lưng của cô )
-đồ chết bầm , hức....hức sao em không đi luôn đi còn quay về làm gì chứ ( vừa ôm vừa khóc tay không ngừng đánh lên vai nó )

-xin lỗi mà đừng khóc nữa, sau này sẽ không như thế   ( nó đẩy nhẹ vai cô ra nhìn ngắm khuôn mặt đã lâu ngày không gặp tay giúp cô lau đi những giọt nước mắt )

Nhìn mặt tên đáng ghét này thật khó ưa cô lấy tay đánh lên ngực nó vài cái thật mạnh, mạnh ơi là mạnh
- ây da ( nó giả bộ đau tay ôm lấy ngực )
Chỉ định đánh cho nó chừa ai dè lại mạnh tay như vậy cô cảm thấy có chút xót
- này có sao không ?
- chụt ( ngây khi cô đưa mặt đến gần nó thì nó đã chốp lấy thoeif cô hôn 1 cái lên môi cô )
- em đi chết đi
nói rồi cô giận dỗi bỏ đi vô nhà nó cũng ôm đống hành lí lật đật đống cửa lại ôm đống hành lí đuổi theo

- chờ em với
- rầm
Cô bỏ đi 1 mạch lên phòng bỏ.
- em xin lỗi, xin lỗi mà ( nó chạy theo cô vô tơi phòng rồi chạy đến ôm lấy eo cô )
- buông ra, đi mà ôm Trần Thanh của mấy người ấy
- không có đâu không như chị nghĩ đâu
- còn chối nữa không phải cô ta mua đồ ăn cho em sao còn gõ cửa phòng đem đến tận nơi
- nhưng em cũng đâu có ăn đâu. Tại chị ta tự mua thôi. Em không có nhớ ai ngoài chị đâu, 4 ngày nay em đi đâu làm gì cũng nhớ đến chị hết, em cố gắng hoàn thành công việc thật nhanh để quay về bên chị đó chị đừng giận em nữa mà.

Nghe nó nói như vậy cô cũng không có ý giận dai, với lại nhìn khuôn mặt nó có chút tuỳ tuỵ, 2 mắt cũng thâm quần chắn chắn là đã làm việc rất chăm chỉ , điều này làm cô cảm thấy chút chút đau lòng
- được rồi, không giận nữa mau đi tắm rửa thay đồ rồi đi ngủ, nhìn sắc mặt em bây giờ đi chẳng khác gì con gấu trúc.
- không muốn đi tắm đâu ( nó làm nũng mặt cạ cạ lên vai cô ôm chặt cứng )
- đã lớn rồi còn như vậy nữa, mau đi tắm đi
- hay chị tắm giùm em đi ( nó cố tình trêu ghẹo cô, mặt cừoi nham hiểm )
- đã lớn rồi làm như con nít không bằng.
- em vẫn còn con nít lắm vậy nên hãy giúp em tắm. ( cười nham hiểm rồi đi đến tủ quần áo lấy 1 cái áo màu trắng quần đùi với 1 cái quần lót rồi nắm cô đi theo vào phòng tắm )
- nè, buông chị ra, lớn rồi tự mà tắm đi chứ

- rầm ( cả 2 đang ở trong phòng tắm)
Và tình hình bây giờ là nó đang cởi quần áo chuẩn bị đi tắm với vẻ mặt hớn hở, còn cô thì nhìn nó cởi đồ mà mặt đổ ửng , cảm thấy trong người như có ngọn lửa đang cháy phập phồng cô liền vội chạy ra ngoài.

- hi hi hi ( giọng cười của nó )
Nảy giờ nó cũng ngại chết đi được, chỉ muốn chọc cô 1 chút nếu cô không chạy ra thì nó cũng không biết phải làm sao
Cởi xong bộ đồ tắm rửa hồi lâu thì nó bước ra khỏi phòng tắm với 1 thân hình làm người ta muốn rớt mắt , vì nó không có thói quen mặc áo lót khi ngủ bây giờ lại còn mặc áo trắng, nếu đứng ở góc độ trực diện thì có thể thấy rõ hạt đậu đỏ hồng kia. Thấy được thân hình nóng bỏng của nó cô cố gắng trấn an mình bằng các vùi đầu vào cái chăn , nó bước đến giường nằm xuống ôm lấy cô còn cố tình dở giọng chọc ghẹo.

- ngại cái gì chứ ? Cũng đã thấy hết rồi còn gì ? ( cừoi gian tà )

Câu nói này của nó làm cô ngại đến nổi mặt đỏ ửng càng rút sâu hơn vào trong chăn
- còn dám chọc giận chị, chuyện lúc nãy còn chưa tính sổ với em nữa đó.
- vậy bây giờ tính luôn đi

Nói dứt lời nó trở ngừoi kéo chăn ra khỏi đầu cô nằm đè lên cô. Hôn lấy môi cô, cô ngỡ ngàng mở to mắt nhìn nó cuối cùng cũng bị nó kéo vào nụ hôn sâu, 2 ngừoi hôn đến khi cảm thấy không thể thở được nữa mới dứt ra.
- em yêu chị , mấy ngày qua em cố gắng hoàn thành công việc để về sớm với chị nên đừng nghĩ em sẽ có người khác hay sẽ quên chị, sẽ không bao giờ có chuyện đó, yêu chị nhất trên đời ( nó mỉm cừoi với cô rồi nằm lại ngay ngắn )

- đồ sến súa đáng yêu ( quay qua nhéo cái mũi nó 1 cái hôn lên má nó rồi bàn ta hư hỏng đi xuống bên xuống ngự trị trên hạt đậu đỏ hồng , mấy ngày nay không được sờ nên ngủ không ngon hôm nay phải sờ cho thật thoải mái )

- này này, tay chị đang ở đâu vậy ?
- cho sờ 1 chút cũng đâu có mất mác gì đâu. Ngủ đi

tay vẫn sờ ti mắt nhắm lại ngủ một giấc đến sáng

--------
Dự định sẽ còn khoảng mười mấy chap nữa sẽ hết fic này. Mình sẽ cho ra fic mứoi về seulrene. Còn bây giờ thì hãy bình chọ cho chap mới nhé !!!!!✌️😬

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro