Người Trợ Giúp
"Tôi luôn là người thừa thãi,trong mắt mọi người tôi
không có một chút giá trị gì,họ coi thường,khinh rẻ
tẩy chay tôi và coi tôi như nô lệ"
♥HELPER♥
Cuộc đời tôi đang ở tận sâu vực thẳm , đi qua đường hầm tối
tăm. Chỉ mình tôi chống trọi những ngày tàn nhẫn đến đáng
sợ , từ phía xa ngoài phòng học tôi phát ôm bởi con đường xa
lạ này. Đoạn đường mà tôi đã đi chỉ có duy nhất một đáp án ,
mê cung không đời nào có lối thoát và tôi đã không thể quay
đầu lại. Thay cho máu và nước mắt , tôi lại thích máu rơi cùng
những giọt mồ hôi. Lũ người kia nói tài năng của tôi chỉ như
cơn mưa thoáng qua , tôi muốn nắm lấy thành công đặt cái
bẫy mà sợ thất bại , đúng tôi không có nhan sắc, sự giàu sang ,
hay tài năng đặc biệt . Nhưng tôi không thể làm mồi câu cho
sự đau đớn này. Lang thang trong phút chốc cùng đôi cách
mang đầy đam mê đang dần kiệt quệ. Tâm hồn tôi đang đứng
giữa vực thẳm , tâm hồn tôi đã phải sống với những ngày đáng
sợ. Cho dù tôi có từ bỏ sự sống thì cũng chả ai níu giữ tôi lại ,
nỗi đau này đang hòa làm một với những giọt nước mắt tuôn
rơi. Tôi không có gì cả , cũng chẳng ai qua tâm tới tôi , chẳng
có gì phải lo lắng cả " Từ bỏ giấc mơ nhạt nhẽo đó đi" những
lời nói ấy cứ vang mãi trong tâm trí tôi. Nỗi tuyệt vọng của tôi
cứ lớn dần lên. Tôi có một hy vọng rằng một ngày nào đó họ có
thể lấp đầy nỗi tuyệt vọng trong trái tim tôi , tôi nguyện cầu
với chính mình rằng: " Phải cố gắng níu giữ lấy sự sống này"
Tôi giữ bản thân tránh khỏi ánh mắt lạnh lẽo kia. Họ coi tôi
như một trò đùa mặc dù tôi đã cố gắng vươn lên thì họ lại
nhấn chìm tôi xuống. Họ thâm trí còn nói rằng: " Đó là thứ mà
mày đáng phải nhận , đừng cố gắng thực hiện nó nữa " lời của
bọn họ như hàng ngàn lưỡi dao giết chết trái tim tôi
T/G: Cảm ơn mọi người đã đọc ,yêu mọi người❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro