Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 202: Gõ bất tỉnh

" Tiền Thạch."
Chung Ly đang dựa vào gốc cây đột nhiên mở mắt, bất ngờ nhìn nam hài đang đứng trước mặt.
Hắn mặt mũi bẩn thỉu, quần áo trên người thậm trí đã xuất hiện vài vết rách. Trật vật là vậy nhưng vẫn không giấu nổi tuổi còn nhỏ nhan sắc đã phi phàm.
" Tỷ...thật sự không cần ta nữa." Hắn quỳ rạp xuống đất, ánh mắt đáng thương vô cùng nhìn thẳng nàng.

Chung Ly không nhìn nam hài, chậm chạp trả lời:
" Ta đã cử người đi cứu ngươi, không nhìn thấy tỷ tỷ trạng thái sao?"

" Nói dối, tỷ chính là không muốn gặp ta. Ta đã làm sai, ta có thể sửa, tỷ đừng không để ý đến ta."

Chung Ly nghe vậy quay đầu, cùng hắn mặt đối mặt:
" Bản thân ngươi có thể tự thoát ra, tại sao lại gượng ép muốn người khác phải cứu?"
" Chưa từng có người dạy ngươi? Có năng lực tự mình hoàn thành liền nhất định không cần dựa dẫm vào người."

" Tỷ tỷ dạy phải." Hắn cúi đầu, giọng nói lạnh buốt. Lục Kiên trong lòng nàng lại đáng tin hơn hắn sao!

" Lục Kiên hiện tại ở đâu?"

" Hắn đang giao chiến với nữ tu kia, chưa phân thắng bại. Ta nhân cơ hội hai người đánh nhau không chú ý, bỏ chạy trở về."

" Xem ra ngươi cũng đã đánh dấu trên người ta." Nàng nhàn nhạt nói, tự mình lại âm thầm kiểm tra thân thể.
Kiểm tra vài lượt cũng không cảm thấy bản thân bị đánh dấu liền nhìn về phía Tiền Thạch.
Hắn không trả lời nàng, chỉ một mực cúi đầu, giống như cún con nhỏ biết mình làm sai.

" Ngươi không nhớ gì hết sao?" Nàng buồn bã hỏi. Giọng điệu mệt mỏi khiến Tiền Thạch ngỡ ngàng ngẩng đầu.
" Ta nên nhớ gì?" Hắn dùng đôi mắt vô tội trả lời, khoé mắt thậm trí còn rung rinh.

" Đừng khóc." Nàng đặt tay lên đầu hắn, hơi rũ mắt.
" Ta dỗ không nổi." Cũng không muốn dỗ nữa.

Không hiểu sao nghe rõ lời này, sắc mặt Tiền Thạch thoáng chốc tái nhợt. Môi mím lại thành một đường, khép mắt lại yên lặng để nàng vỗ đầu.
Chung Ly đứng dậy, bình tĩnh nói:
" Ngươi dẫn ta đi gặp hai kẻ đang giao chiến bất phân thắng bại kia."

...
Lục Kiên nhổ ra một miệng đầy máu, thậm trí trong huyết còn có thể thấy được vài mảnh nội tạng vỡ.
Cách hắn không xa, Chu Liên cũng đang nằm bò, trên người dày đặc vết thương. Nhưng nàng ta con át chủ bài vẫn đang sinh động vô cùng nhảy múa.
Nó tham lam nuốt máu mẫu thân, thân hình ẩn trong lớp huyết vụ càng lúc càng to lớn.
" Con ngoan, ăn từ từ. Chỉ cần giết được hắn, con muốn gì mẫu thân đều có thể đáp ứng." Nàng ta điên cuồng, ánh mắt lại từng chút từng chút gặm cắn Lục Kiên, muốn lập tức chứng kiến cảnh hắn bị ác linh xé xác.

Lục Kiên dựa vào một hòn đá lớn, thi thoảng lại chú ý trời cao động tĩnh. Hắn sớm đã phát giác bất thường, thiên địa này vận hành không đơn giản.

" Ngươi vì sao muốn sống muốn chết cản đường ta?" Hắn nhìn Chu Liên mất hết lý trí, cho rằng chỉ vì muốn giết hắn mà phải làm đến bước này. Suy đi tính lại đều không đáng giá.

" Là ngươi trước tiên cản đường ta, giờ lại tự cho mình đúng, đổ ngược lỗi cho nạn nhân?" Nàng ta mở miệng tràn đầy huyết trả lời.

" Hắn muốn ta chết." Lục Kiên ngắt lời Chu Liên.

Chu Liên bị cắt lời cũng không nói tiếp, chỉ nhìn Lục Kiên chằm chằm. Ý đã rất rõ ràng, chắc chắn nàng ta đã nhận được mệnh lệnh.
Lục Kiên cười tự giễu:
" Huynh trưởng tàn nhẫn, cho dù ta biến thành vô dụng như thế nào...Trong mắt hắn ta đều đã định sẵn là vật cần loại bỏ." 

Chu Liên xoa xoa bụng, mỉm cười:
" Đừng tiêu cực như vậy, chết thực ra cũng tốt, luyện thành quỷ thân vẫn có thể tiếp tục tu luyện. Ta sẵn lòng giúp ngươi một tay."

Nhìn ác linh đang say mê hút máu bên người Chu Liên, Lục Kiên môi mím thành một đường thẳng. Hắn vung đao chủ động chém tới, trong con ngươi xuất hiện hình bóng kéo dài quỷ dị.
Khuôn mặt nữ tu cùng ác linh hoà làm một, há to miệng cắn về phía hắn.
Hơi thở kim đan kỳ, giữa mày lúc này đột nhiên đau nhói vô cùng, cả cơ thể đều bị ngoại lực giữ chặt. Nữ tu này quả nhiên trên người có ẩn giấu ca ca hắn thủ đoạn. Đánh không lại, muốn từ bỏ, vốn không tranh không giành, vẫn chẳng được dung thứ. Thân tình so với quyền lực là không đáng một xu.

Bốp bốp...
Hai má bị đánh đau rát, Lục Kiên mê man vẫn không mở nổi mắt. Bên tai văng vẳng phạn âm khiến hắn ngỡ ngàng. Bị siêu độ nhanh như vậy, khi chết hắn không tan biến mà lại trở thành ác quỷ!

Chung Ly tát thêm vài cái vào má người này, thấy hắn giống như càng mơ màng mới kiềm chế xúc động muốn đánh tiếp.
Cách đó không xa, ác linh đang loạn đâm trong trận pháp, Tiền Thạch ngồi khoanh chân phát âm nhạc siêu độ. Hắn có vẻ đã lợi hại hơn rất nhiều, tu vi vẫn như vậy luyện khí nhưng lại có thể khiến ác linh cận kề kim đan đau đớn không thể thoát. Hắn quả nhiên vốn không cần nàng bảo vệ.
Chu Liên ngất xỉu, cả người cháy khét bị vứt ở một bên không kẻ quan tâm. Kiếm cương nàng đánh đến không xúc phạm được ác linh nhưng lại có thể khiến nó chủ nhân mất đi năng lực hành động.
Người điều khiển không còn, phía sau nó hành động đều dựa hoàn toàn vào bản năng. Thực tốt, ít nhất hiện tại Tiền Thạch vẫn có thể khống chế.

" Lục Kiên, ngươi hưởng thụ cái gì? Còn không tỉnh, ta lột sạch quần áo ngươi, ném ngươi một chỗ cùng quái vật xấu xí nhất." Chung Ly gằn giọng, nói đến bên tai người đang ngất xỉu.

Có vẻ lời đe doạ này có tác dụng, Lục Kiên mở mắt, nhìn nàng chằm chằm không chớp.
" Đã tỉnh liền nói rõ tình hình, ta đối với việc giết người, trước nay đều chưa từng ngần ngại." Nhưng nàng vẫn giữ mạng cho Chu Liên, linh giác báo hiệu cho nàng rằng người này vẫn còn giá trị có thể khai thác. Chết đơn giản như vậy, rất đáng tiếc.

" Nàng ta lợi hại nhất thủ đoạn là ác linh trong bụng, nhưng ngươi tu vi trúc cơ đỉnh hẳn cũng không đến mức chật vật thành như vậy. Nói đi, còn có nguyên nhân sâu xa gì khác?"

Lục Kiên nắm tay đặt trước miệng, cơn ho ùa đến làm hắn một lần nữa hộc máu.
Chung Ly thấy vậy cũng không tiếp tục gặng hỏi, đưa đến miệng hắn một viên đan dược rồi yên lặng nhìn về phía Chu Liên đang bất tỉnh.
Chờ một lát, đến khi Lục Kiên yên tĩnh lại nàng mới bước đến bên cạnh nữ tu họ Chu.

" Đừng giả vờ nữa, ta biết ngươi đã tỉnh."
Nói xong nàng chờ đợi vài phút, thấy người dưới đất vẫn không cử động mới chậm rãi vươn tay.
Khi sắp chạm đến động mạch chủ, người này mới lật mình tránh khỏi.
Đôi mắt đỏ ngầu, lại có phần chua chát nhìn chằm chằm nàng.
" Ngươi sao vậy, nhìn ta như thể ta là kẻ phụ bạc."

Chu Liên nghe vậy nghiến răng càng chặt, khuôn mặt đầy thương tích nhăn nhó hết sức khó coi.

" Ta cùng ngươi không thù không oán, đạo hữu làm như vậy thật khiến ta không tài nào hiểu nổi." Nàng ta còn bắt cóc Tiền Thạch, mục đích là gì?

" Ngươi cùng Lục Kiên thông đồng." Chu Liên khàn giọng ngắt lời nàng.

" Ô, là ghen sao? Ngươi cùng hắn có tư tình!"

" Không phải..."

" Nói nhăng cuội..."

Đồng thời hai giọng nói cùng cất lên, Chung Ly có chút buồn cười nhún nhún vai. Nàng chống hai đầu gối đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống Chu Liên:
" Ta không biết các ngươi có thù oán gì nhưng thay vì tự mình giải quyết, lại nhất quyết muốn lôi những người vô can như chúng ta vào cuộc, chính là hành vi vô đạo đức."

Nói xong liền rút kiếm, chỉ thẳng mũi kiếm vào yếu hầu Chu Liên.
Nàng ta căng thẳng lùi về phía sau, ánh mắt nhìn nàng dần dần khuất phục.

' Áp lực người này đem đến, quá đáng sợ.' Chu Liên nghĩ thầm, bất giác nuốt khan.

" Ta...ta...là có nỗi khổ riêng." Nàng ta lắp bắp.

" Tỷ, giúp ta." Chung Ly đang đợi câu trả lời liền nghe thấy giọng nói gấp gáp của Tiền Thạch.
Nhìn sang liền thấy hắn cả người ướt đẫm, khuôn mặt cứng đờ máy móc đón đỡ huyết vụ thoát ra ngoài.

Chung Ly ngay lập tức tóm lấy cổ Chu Liên, mang nàng ta cùng tiến lại gần ác linh.
Chu Liên há hốc miệng, con ngươi vì gắng sức mà có phần nhô ra. Cuối cùng lại chỉ có thể giống như cá chết bị nàng tóm lấy.

Huyết vụ chạm đến y phục của Tiền Thạch, liền lập tức ăn mòn sạch sẽ. Nàng thấy vậy vội vàng niệm kinh văn, tay trực tiếp đặt lên vai Tiền Thạch, giúp hắn ổn định tâm thần.
Vì nàng đột ngột buông tay, Chu Liên cũng lập tức ngã xuống đất, nàng ta cả người quỳ rạp nhưng lại không hề có ý thức chạy trốn.
Trốn tất nhiên là không thể, hắc kiếm đã sớm lơ lửng sau gáy nàng ta, chỉ cần một ý niệm, đầu mình hai nơi.

Ác linh thấy Chu Liên liền càng hơn nữa vùng vẫy, nó đã sắp thoát khỏi khống chế của Tiền Thạch.
Nếu có người ngoài nhìn vào chắc chắn rằng sẽ đặt ra câu hỏi lớn: Luyện khí kỳ tu sĩ, có thể làm đến mức này hay sao?

Lục Kiên hít một hơi, ánh mắt tìm tòi nhìn Tiền Thạch sau đó là khuôn mặt bình tĩnh của Chung Ly.
" Là do..."
Đang lúc nguy cấp, mặt đất xuất hiện một cơn địa trấn, đáng ra nên vận hành yên ả thế giới lúc này đã bắt đầu hỗn loạn.
Chung Ly trước khi mất đi ý thức, chỉ kịp tóm lấy cánh tay Tiền Thạch.

...

Giữa trung tâm thế giới, thình lình hiện ra một vết nứt...
Sóng âm bên trong phát ra lại có thể dễ dàng đánh gục toàn bộ nhóm người đến từ Đông vực.

Dao động không gian vô cùng mãnh liệt, một cái chớp mắt, trên không trung đã rơi xuống không ít người. Trái ngược với đám người Chung Ly bị thế giới gõ bất tỉnh, những người mới xuất hiện này lại vô cùng yên ả bị truyền tống đi khắp nơi.

" Bí cảnh lần này không biết sẽ xuất hiện bảo vật gì?" Một nam tu đầu đội ngọc quan vừa nhanh nhẹn di chuyển vừa nói chuyện.
Theo bên cạnh hắn là một nam tu che mặt, sau lớp mặt lạ là đôi mắt hẹp dài, con ngươi ánh lên sắc xanh kỳ lạ.
" Không biết, trăm năm mới mở một lần, ngươi ta tuổi đời cộng lại còn chưa lớn bằng nó."

" Ha, Nhan Ngọc ngươi vẫn cứ như vậy thật khiến người khác khó chịu." Nam tu đầu đội ngọc quan trả lời, bước chân hẵn còn đang uyển chuyển đột ngột dừng lại.
Nam tu đeo mặt lạ cũng cùng với hắn đồng loạt dừng bước. Hai người nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự do dự cùng cảnh giác.

Một nữ tu y phục có phần rách nát đang nằm yên bất động, khuôn mặt đều bị tóc che khuất.
" Bí cảnh vừa mới khởi động, vậy mà đã có kẻ ra tay nhanh như vậy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro