Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chủ nhân cuộc điện thoại

Y dừng lại, nhấc điện thoại để vào tai

-"Alo... Cái gì... Tôi đến ngay "

Nói rồi cúp máy, mặt y có vẻ lo lắng cùng bố rối

Y quay sang Giang Trừng có hơi khó mở lời

-"Anh... "

-"Có việc"

-"Uk... "

-"Đi đi"

-"Được sao"

-"Sao lại ko"

Hắn đâu phải là cai ngục

-"Vậy... Mai anh sẽ đưa em đi học"

Nói rồi y vội vã bỏ đi

Cánh cửa vừa đóng lại, hắn thở dài

Lại khóc rồi

Từ khi nào mà hắn lại dễ dàng yếu đuối như vậy

-------------Tại một căn nhà ở phía xa thành phố--------

Trước nhà còn có vài chiếc moto

Y bước vào, bên trong ánh sáng đèn vàng huyền ảo ấm áp bao trùm căn phòng , hình như trong không khí thoang thoảng mùi coffee thơm nhè nhẹ

Hình như ko được hợp hoàn cảnh cho lắm

Người ngồi trên ghế , khuôn mặt hoàn mỹ sắc sảo ánh mắt sắt như lưỡi lam nhìn về phía y

Nở nụ cười chào mừng

-"Xin chào Lam tiên sinh, mời ngồi "

Chỉ về phía cái ghế bên cạnh

-"Quang Dao đâu"

-"Anh có vẻ vội quá nhỉ, ở đây đây"

Hắn lấy chân đá đá vào cái xát... À lộn cái thân kế bên chân mình

-"Nhóc, ko chịu dậy à"

Nói rồi cầm ly nước tạt vào mặt A Dao khiến cậu tỉnh dậy

-"Mau thả Quang Dao, em ấy ko liên quan đến cậu"

-"Chậc Lam tiên sinh nói đúng , nhóc này ko liên quan đến tôi nhưng liên quan đến anh"

-"Cậu muốn gì"

Hắn cười cười đứng dậy lại gần y ghé sát bên tai y khẽ thở ra hơi thở ấm nóng đầy ma mị nói

-"Tôi muốn ... Anh... Là muốn ái nhân của anh"

-"C... Cái gì"

-"Đúng vậy, tôi muốn tên Giang Trừng đó ở đây, à phải rồi hay tin hắn ko được khỏe nếu vậy tôi có thể đánh hắn một cách dễ dàng "

Y mặt đỏ lên tay nắm chặt cố gắng giữ bình tĩnh

Hắn vừa nói vừa cười xem ra rất vui kèm hứng thú

-"Thú vị thật... Một bằng hữu thời nhỏ, gặp lại liền biến thành ái nhân"

Hắn hứng thú nhìn biểu cảm khuôn mặt của y

Đi lại giựt đầu A Dao dậy lấy một con dao khẽ quẹt lên khuôn mặt A Dao

Làn da trắng tuyết liền xuất hiện một đường rạch đỏ

Nhìn khuôn mặt A Dao rung rẩy hắn vô cùng hướng thú

Vừa nhìn vừa nói

-"Nếu Lam tiên sinh ko nở làm phiền ái nhân đang nghỉ ngơi, vậy tôi xin phép chơi đùa với tên nhóc này vậy"

Nói xong khuôn mặt A Dao lại thêm một đường rạch đỏ

-"Xin... Xin dừng "

A Dao sợ hãi, đôi môi tím tái rung rung nói

-"Nếu Nhóc muốn tôi tha cho nhóc ... Xin lỗi ko được "

-"Cậu rốt cuộc muốn cái gì mau nói, cậu muốn thế nào mới chịu thả em ấy ra"

Lam Hi Thần tức giận quát lớn

-"Ái chà chà, Lam Hi Thần điềm đạm ngày nào hôm nay lại tức giận trước mặt tôi, thật vinh hạnh"

-"Dù sao, hắn ko có ở đây tôi cũng ko vui vậy nha"

Nói rồi một mạch bỏ đi, để lại y ko hiểu gì cả

Y nhanh chóng chạy lại đỡ A Dao

Cơ thể nhỏ bé rung lẫy bẫy gói gọn trong vòng tay y

-"Em ko sao chứ"

-"Em ko sao"

Đôi mắt tinh anh khẽ sáng lên khi thấy y

Tiết Dương bên ngoài, đứng đằng sau cánh cửa

Hắn thật đáng thương, đáng thương đến mức cả người hắn yêu , một lần nữa lại để mất




Mọi người nghĩ Dao Dao gọi sao... Thật chất là Dê nhà ta gọi đóa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro