tu chan the gioi
Trước đây từng Tả Mạc cảm thấy thời gian hai năm đã đủ để hắn hiểu rõ đối với thế giới này, dù sao khắp một vùng Đông Phù hắn cũng khá thân thuộc. Nhưng đến khi chứng kiến một vật trang sức như yêu đái khắc 《 anh vũ 》 phù trận lại có thể bán ra với giá tiền tốt như thế, bỗng nhiên hắn nhận ra, bản thân còn có rất nhiều thứ cần phải học hỏi.
Rất nhanh hắn từ trong xúc động về chuyện tinh thạch hồi thần trở lại.
Tả Mạc vừa thanh tĩnh lại liền phát hiện người đi đường trên phố so với trước kia đông hơn rất nhiều. Rất nhiều người mặc trang phục kỳ quái đi lại trước mắt hắn, vừa nhìn một cái đã có thể nhận ra là người vùng khác.
"Huynh đệ, sao nhiều người lạ thế này, chẳng lẽ gần đây ở Đông Phù xảy ra chuyện gì?" Tả Mạc tiện đường hỏi một tên nhân viên cửa hàng đang đứng trước cửa tiệm rung chuông đồng. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tên nhân viên này khẽ trộm nhìn lướt qua đủ loại pháp bảo trên thân Tả Mạc rồi cười bồi một cái, cung kính nói: "Có chuyện này tiền bối không biết, những người kia đều vì Đông Phù Thí Kiếm hội mà đến. Lần Thí Kiếm hội này oanh động khắp Thiên Nguyệt giới, gần như cao thủ tuổi trẻ của nửa giới đều tụ tập về Đông Phù." Sau đó y nhẹ nhàng vỗ mông ngựa một cái, ngôn từ khẩn thiết nói: "Tiểu nhân nhìn tiền bối tuy còn trẻ tuổi nhưng thực lực thâm hậu, hay là đi thử thử một phen biết đâu có thể kiếm được thứ gì đó."
Tả Mạc hoảng nhiên đại ngộ, thì ra là Thí Kiếm hội. Trước đây hắn đã từng nghe nói Đông Phù muốn cử biện một lần Thí Kiếm hội, không nghĩ tới lại có thể có quy môn lớn thế này thật khiến hắn rất bất ngờ.
Biết chuyện gì xảy ra rồi thì hứng thú của hắn giảm đi nhiều. Những thứ đại loại như Thí Kiếm hội cùng bản thân nào có bao nhiêu quan hệ, những chỗ đó đều dành cho cao thủ vân tập, chính mình chỉ là một tên Trúc Cơ kỳ nho nhỏ, chạy đi xem náo nhiệt làm gì chứ. Trừ phi Vi Thắng sư huynh dự thi hắn mới đi quan khán, những người khác a, ta không có hứng thú.
Vẫn là kiếm tinh thạch, tu luyện mới là thực tế a, hắn hừ lạnh một tiếng rồi nhảy lên hạc giấy, một đường ngắc nga ngắc ngư trở về Vô Không sơn.
Về đến Tây Phong tiểu viện, hắn chợt đứng sững trên mặt đất.
Một con chim lớn trắng như tuyết đang đứng trên nóc nhà hắn rỉa rỉa lông, cái thần tình ngạo nhiên kia giống như một vị công chúa cao cao tại thượng đang đứng trước gương làm dáng.
Đầu năm nay, sao chim cũng trở nên tao nhã như vậy?
Hắn ẩn ẩn nhận thấy chim trắng này nhìn rất quen mắt, nhưng bất luận hắn vò đầu bứt tai cũng không nhớ nổi ai trong bản môn có con chim lớn bất phàm như vậy. Toàn thân con chim lớn này tuyền một màu tuyết trắng, không hề có một sợi lông tạp sắc, mõm màu lam như bầu trời trong xanh, hơn nữa nhìn qua nó còn cực kỳ có nhân tính. Dạng tọa kỵ thế này giá cả tuyệt đối không thấp.
Tọa kỵ ai đó bỏ quên? Tả Mạc bất giác hơi buồn bực.
Ngay khi ánh mắt con chim trắng như tuyết đang rỉa lông kia liếc thấy Tả Mạc đứng trước cửa viện, thân thể bỗng cứng đờ.
Động tác nhỏ này vừa đúng lúc bị Tả Mạc thấy được, hắn trước là sửng sốt, tiếp theo không chút do dự mở miệng mắng to: "Chim ngốc, xuống đây cho ta!"
Thì ra con này là Hỏa Uế nhạn của mình, nhưng mà sao lại biến thành tình trạng như thế kia? Trong lòng Tả Mạc ngầm lấy làm lạ, chẳng lẽ là do công hiệu của thạch nhũ?
Chim tuyết cuống quít từ trên nóc nhà bay xuống, chạy lại trước mặt Tả Mạc, sà vào ngực Tả Mạc lấy lòng .
Lông măng toàn thân Tả Mạc dựng đứng: "Cách ta xa một chút, chim cái!"
Chim tuyết bộ dáng ủy khuất cúi đầu đầy vẻ hối lỗi.
"Di, quả nhiên là thay lông. Ngô, hình thể cũng lớn hơn một chút." Tả Mạc dạo dạo hai vòng quanh thân chim tuyết, thấy Tả Mạc đang đánh giá chính mình, chim tuyết lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, bày ra tư thái ngạo nhiên.
Vừa nhìn thấy biểu tình này của chim tuyết, ác khí trong lòng Tả Mạc xông thẳng lên não, “ba” một tiếng đánh lên đầu chim tuyết, hung hăng nói: "Ngươi thiếu chút nữa hủy sạch linh điền của ta, có biết hay không? A! Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi đạp hư linh điền dù chỉ một chút thôi, ta sẽ vặt trụi lông nhà ngươi!"
Nghe thấy Tả Mạc nói đến “vặt trụi lông”, chim tuyết đại kinh thất sắc, đôi cánh sít sao hộ trước ngực, đặng đặng đặng lui về phía sau mấy bước.
Nhìn thấy động tác đầy nhân tính như vậy của chim tuyết, Tả Mạc không nhịn được mỉm cười, bản thân rảnh không có việc gì làm hay sao mà đi so đo với một con chim.
"Thành thật đứng ở đó cho ta."
Tả Mạc bá khí vô cùng ném lại một câu rồi nghênh ngang đi vào phòng xá.
Sinh hoạt của hắn cuối cùng đã trở về thường nhật, sau khi trả sạch khoản nợ thì tinh thạch thừa lại một lần nữa bị Bồ yêu lặng không tiếng thở mò lấy mất. Đối với chuyện này Tả Mạc cũng hết cách, thủ đoạn Bồ yêu rất cao minh, căn bản không cần đợi Tả Mạc đồng ý, cũng không sợ Tả Mạc đem tinh thạch giấu ở đâu, hắn đều có thể dễ dàng tìm được, sau đó không hề khách khí lấy đi toàn bộ.
Đến khi Tả Mạc phát hiện ra thì tinh thạch sớm đã tan biến vào mấy ngày trước. Quá phẫn nộ, Tả Mạc liền chạy đến nói lý cùng Bồ yêu, có điều mỗi lần như thế hắn đều bị Bồ yêu lạnh nhạt thờ ơ coi như gỗ đá.
Trong chớp mắt, từ tiểu tài chủ rớt xuống gần bằng tên ăn mày, Tả Mạc thiếu chút nữa muốn hộc máu.
Có điều khiến đáy lòng hắn hơi cảm thấy an ủi chính là không biết có phải nhờ tác dụng của đám tinh thạch ấy hay không mà biển lửa trong thức hải đã khôi phục lại không ít.
Không có tinh thạch, không có áp lực dày vò, Tả Mạc chỉ đành thành thành thực thực tiếp tục sinh hoạt như thường.
Sinh trưởng của Xích Hồng hoa trong linh viên rất tốt, không lâu sau là có thể thu hoạch. So sánh ra thì những linh thảo hắn trồng trong linh viên còn thành thục trước một bước, điều này khiến hắn cảm thấy phấn chấn không thôi. Đám linh thảo này toàn bộ đều là chuẩn bị cho quá trình luyện chế đan dược, tuyệt không tính toán bán ra.
Hai mươi mẫu linh thảo, tất cả đều để cho hắn tùy ý sử dụng. Ngắt toàn bộ linh thảo xuống, trải qua xử lý thì hắn được một số lượng linh thảo khổng lồ, thậm chí đến nỗi hắn không thể không chuyên môn bố trí một gian phòng để dùng làm thương khố.
Hiện giờ luyện đan Tả Mạc đã không cần phải chạy tới đan phòng, sau khi có được Chung Duẩn hỏa hắn liền có thể luyện chế linh đan ở bất kỳ chỗ nào. Đây cũng là lý do vì sao mỗi một vị tu giả luyện đan luyện khí đều hy vọng có thể có được một loại hỏa chủng riêng. Lại thêm vào Lưu Hỏa Tâm Ngự trận khắc trên ngọc bội nên hiện nay cản trở duy nhất đối với việc luyện chế linh đan chính là tu vi bản thân. Linh đan tu giả Trúc Cơ kỳ có thể luyện chế tối cao chỉ là nhị phẩm, nếu muốn luyện chế tam phẩm linh đan thì tất phải có tu vi Ngưng Mạch kỳ.
Tả Mạc tiền khô cháy túi, đấu chí thịnh vượng vạn phần, dứt khoát đóng cửa bế quan, mỗi ngày đều điên cuồng luyện đan.
Số lượng Luyện Cốt đan, Khư Tà đan cùng Ích Thần đan dưới sự điên cuồng luyện chế của hắn tấn tốc tăng vọt. Mấy thứ linh đan cấp thấp này hiệu dụng tuyệt không có chỗ nào quá xuất sắc nhưng Tả Mạc tính toán dùng số lượng bù chất lượng, cũng không quản đến cái khác, trong đầu chỉ có luyện, luyện và luyện...
Hai trăm viên Luyện Cốt đan, hai trăm viên Khư Tà đan, hai trăm viên Ích Thần đan, Tả Mạc dùng ba hồ lô đem những đan dược này phân chia rõ ràng.
Khiến Tả Mạc cảm thấy kinh hỉ chính là trong lúc vô ý hắn đã luyện ra được mười viên nhị phẩm Luyện Cốt đan, tám viên nhị phẩm Khư Tà đan, mười viên nhị phẩm Ích Thần đan. Ba loại linh đan này nhất phẩm đều không đáng tiền, chỉ có nhị phẩm trở lên mới có thể bán với giá tiền không tồi. Có điều Tả Mạc một viên cũng không muốn bán, bán tinh thạch rồi chẳng phải sẽ chui vào túi Bồ yêu sao.
Phục dụng Luyện Cốt đan xong, Tả Mạc bắt đầu vận hành bản 《 Kim Cương vi ngôn 》trên bia mộ, quả nhiên có một tia dược lực đang tan vào trong thể nội hắn. Còn mỗi lần phục dùng Khư Tà đan rồi tu luyện thì bề mặt thân thể đều xuất hiện một mạt tro đen. Trong khi đó phục dùng Ích Thần đan có hiệu quả rõ ràng nhất, sau mỗi lần phục dùng rồi vận hành 《 Thai Tức Luyện Thần 》 liền có thể cảm nhận rõ nét dược lực trong linh đan từng bước từng bước dung nhập vào trong đầu.
Thấy phương pháp hữu hiệu, Tả Mạc bắt đầu nhai linh đan như ăn cơm, cơ hồ trước mỗi lần tu luyện đều liều mạng nhét linh đan vào mồm.
Hơn mười ngày đi qua, 《 Kim Cương vi ngôn 》 đã có chút thành tựu, giữa lồng ngực hắn xuất hiện kim văn nhàn nhạt, nếu như không vận linh lực thì ngay cả dùng Trích Thủy kiếm đều không thể đả thương được hắn. Mà thần thức tiến bộ càng thêm rõ ràng, cư nhiên trong bất tri bất giác hắn đã đột phá cảnh giới bốn tức. Trong thức hải, giữa hư không, bốn viên tinh thần xếp hàng sáng chói lòa.
Thành quả này đều từ nhai thuốc như thay cơm mà ra cả, nhưng sau đó hắn ăn tận mấy chục viên nhất phẩm linh đan song hiệu quả cơ hồ tiếp cận con số không, thế là đành cắn răng đem mấy chục viên nhị phẩm linh đan ăn sạch. Đến khi ăn xong nhị phẩm linh đan hắn mới khắc sâu cảm thụ cách biệt phẩm giai như trời với biển. Hiệu dụng của nhị phẩm linh đan so với nhất phẩm linh đan phải gấp mười lần có dư!
Mỗi loại nhất phẩm linh đan đều thừa lại hơn một trăm viên, nhưng nếu đem những linh đan đi bán cũng bán không được bao nhiêu tinh thạch. Hơn nữa còn là linh đan cấp thấp lệch môn, có bán cũng không ai mua.
Thế là hắn bèn dứt khoát đem tất cả linh đan thừa lại vứt cho chim ngốc cùng Hắc Kim trùng.
Hắc Kim trùng ăn linh đan giống như gặm bánh tráng, “răng rắc răng rắc” lấy mắt thường có thể nhìn thấy linh đan nhỏ dần nhỏ dần. Còn chim ngốc ăn linh đan giống như ăn xào đậu “két băng két băng”. Thấy bọn chúng ăn ngon lành, Tả Mạc có khi cũng hiếu kỳ, giống như ăn đồ ăn vặt, không có việc gì nhai vài viên giết thời gian.
Từ sau khi chim ngốc biến dị, Tả Mạc bèn kéo nó đi thẩm định một phen. Nó hiện giờ là tam phẩm Lam Uế Tuyết nhạn, thân giá tăng lên gấp mấy chục lần, đương trường có người còn hỏi Tả Mạc có muốn bán hay không, y nguyện ý ra giá hai trăm viên tam phẩm tinh thạch để mua. Tả Mạc nghe vậy rất là động tâm, chim ngốc thấy thế liền vội chạy đến trước mặt hắn giả bộ đáng thương, dùng đôi cánh làm bộ làm tịch lau nước mắt khiến Tả Mạc dở khóc dở cười. Những người vây xem xung quanh thấy vậy chấn kinh, nhận thấy con chim này cực có linh tính, giá cả lập tức vọt thăng lên năm trăm viên tam phẩm tinh thạch.
Có điều Tả Mạc vẫn cự tuyệt. Ngô… cũng không phải ta không bỏ được con chim ngốc này, chỉ là tinh thạch có tới tay rồi cũng sẽ rơi vào ma trảo của Bồ yêu thôi, hắn nhìn thấy chim ngốc vênh mặt lên đắc ý như là đang nói với chính mình vậy.
Bây giờ tất cả tinh thần của Tả Mạc đều đặt vào tu luyện. Trước đó vì thu phục Chung Duẩn hỏa mà sử dụng "Tuyền qua hấp linh pháp" khiến hắn cảm thấy chiêu này khá thực dụng, hiệu quả khi hút lấy linh khí vượt xa các tâm pháp khác. Chỉ là dạng hút lấy linh khí thế này trong đó uẩn hàm quá nhiều tạp chất, nếu có thể nghĩ được biện pháp đem tạp chất trong linh khí trừ đi sạch sẽ thì tu vi bản thân nhất định phải tăng trưởng rất điên cuồng...
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến quá trình dùng Chung Duẩn hỏa luyện chế linh đan, Chung Duẩn hỏa có thể đem tạp chất luyện hóa, chỉ giữ lại dược dịch mình cần.
Có lẽ mình cũng có thể dùng Chung Duẩn hỏa để trừ đi tạp chất trong linh khí.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy biện pháp này rất có khả năng.
Tả hữu vô sự, hắn liền bắt đầu bắt tay vào thử nghiệm ý tưởng kỳ quái này xem sao. Đối với thử nghiệm ý tưởng mới, trước nay Tả Mạc đều không hề e ngại. Tỷ như Kim Ô hoàn, tỷ như “Tuyền qua hấp linh pháp”, tỷ như kiếm ý dung hợp…vân vân, không có người nói cho hắn, hắn đều tự mình thử nghiệm lấy.
Cũng may tu vi bản thân còn thấp, cho dù có thụ thương cũng thương không đến đâu, hắn cứ tự an ủi chính mình như thế.
Trong vấn đề này liên lụy đến rất nhiều chỗ khó giải quyết. Tỷ như làm thế nào lợi dụng Chung Duẩn hỏa để luyện hóa, trước nay không có ngọc giản nào đề cập đến chuyện có thể dùng hỏa chủng để luyện chế linh khí. Hơn nữa quá trình luyện chế này cần phải tiến hành trong thể nội, linh khí được hút vào trong cơ thể đều phải kinh qua kinh mạch. Hay nói cách khác, chỗ luyện chế linh khí chính là kinh mạch. Tả Mạc rất hoài nghi, kinh mạch giòn yếu của bản thân có thể thừa nhận thứ khủng bố như Chung Duẩn hỏa không đây.
Hắn cảm thấy loại khả năng này xác suất thành công thực sự quá nhỏ, trước đó xem ra còn phải vượt qua một vấn đề khó nhằn: đó là cường hóa kinh mạch bản thân, đảm bảo Chung Duẩn hỏa sẽ không phương hại đến kinh mạch mới được.
Liền một chuỗi vấn đề vô cùng phức tạp khiến Tả Mạc rất là đau đầu, hắn có vài phần không dám xuống tay.
Không biết làm sao, nhưng đúng lúc này, hắn bỗng nhớ đến Thường Hoành từng đánh cho mình thừa sống thiếu chết, trong lòng vừa hơi nản liền dâng lên một cổ đấu chí. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hắn cắn răng nghiến lợi tự ngôn tự ngữ: "Ta ghi thù!"
1 tiếng trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà
Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 47041 / Điểm: 1217
Tâm trạng:
Chương 104
Do dự
Người dịch: keny
Nguồn: 4vn
Nội dung thu gọn
Vấn đề trước mắt bây giờ chính là cường hóa kinh mạch.
Chỉ có sau khi cường hóa kinh mạch mới đủ khả năng để thừa nhận Chung Duẩn hỏa. Nếu không thì bản thân nhất định sẽ bị hàn khí của Chung Duẩn hỏa thiêu thành một đống băng vụn. Việc này khiến cho Tả Mạc không ngừng kêu trời, hắn chỉ biết một loại pháp quyết cường hóa duy nhất là Kim Cương vi ngôn. Hiện giờ xem ra bản Kim cương vi ngôn trên bia mộ hiệu quả không tệ, Tả Mạc liền kỹ lưỡng tìm kiếm trong đó xem có đoạn nào nói về cường hóa kinh mạch hay không.
Nhưng rất nhanh hắn đã thất vọng.
Miêu tả trong Kim cương vi ngôn về cường hóa kinh mạch rất sơ sài. Tả Mạc không cam lòng bèn chạy đến Điển Tịch thất, khắp nơi tìm kiếm tâm pháp có thể cường hóa kinh mạch. Rất nhanh hắn từ trong một ít ngọc giản luyện thể tìm được nội dung tương quan, nhưng cũng rất nhanh sau đó hy vọng vụt tắt, bởi vì mỗi tấm ngọc giản đều ghi lại rõ, cường hóa kinh mạch là một học vấn khá cao thâm. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Luyện thể trước tiên phải luyện da thịt, tiếp theo là gân cốt, sau đó mới là kinh mạch.
Lấy tu vi Trúc Cơ của hắn, ngay cả nghĩ cũng đừng có nghĩ tới mấy thứ xa xăm như vậy.
Tả Mạc không nản lòng, tình huống như thế này không phải là lần đầu tiên hắn gặp phải. Trước kia những ngọc giản hắn vất vả kiếm được trên cơ bản đều tương đối thô lậu, rất nhiều chỗ nói không tỉ mỉ còn cần dựa vào bản thân tự mình nghiên cứu. Một đường không được, thì đổi đường khác, chung quy có thể tìm được con đường để đi.
Một khi phương pháp cường hóa kinh mạch không rõ, có nghĩa là, ý nghĩ luyện hóa linh khí ở bên trong kinh mạch không thực hiện được.
Còn ở bên ngoài thì sao? Nếu ở bên ngoài kinh mạch luyện hóa được linh khí, như vậy linh lực khi hấp vào bên trong cơ thể đều là tinh thuần, Tả Mạc lâm vào trầm tư. Nhưng mà, bên ngoài cơ thể làm sao luyện hóa được linh lực? Ở trong cơ thể, linh khí vô hình vô chất, làm sao mà luyện hóa?
Từng vấn đề, tựa hồ đều vượt xa những phạm trù mà hắn có thể làm được, nhưng hắn không có ý định bỏ cuộc.
************************************************** ************************
“Lần này Thí kiếm hội, phái ai đi đây ?” Diệm Nhạc nhìn thoáng qua chưởng môn Bùi Nguyên Nhiên, tò mò hỏi. Trong Vô Không đường chỉ có hai người bọn họ, Tân Nham đang bế quan luyện khí, còn Thi Phượng Dung thì bế quan luyên đan.
“Vi Thắng đương nhiên là đi rồi. Nhưng mà không biết hắn có thể vượt qua hay không.” Chưởng môn trầm ngâm nói tiếp: “Tả Mạc cũng có thể đi.”
“Ha ha, tiểu tử Tả Mạc kia chạy đến Linh Anh phái nháo loạn một hồi, nghe nói uy phong lắm a.” Diêm Nhạc cười nói. Linh Anh phái ỷ vào tài đại khí thô, bình thường đối với các môn phái Đông Phù đều thái độ cực kỳ cao ngạo, có rất nhiều người nhìn không vừa mắt.
“Ừm, Tả Mạc thiên phú cũng được. Chỉ tiếc không thể chuyên tâm hướng kiếm.” Chưởng môn hơi tiếc nuối nói: “Hắn bại ở trên tay Thường Hoành, cũng được xem như là dù bại cũng vinh quang.”
Diễm Nhạc lơ đãng nhún nhún vai: “Hắn không thể chuyên tâm hướng kiếm cũng tốt, bổn môn đến lúc cũng cần phải có một người như Tả Mạc.”
Chưởng môn gật gật đầu, không nói gì thêm, ngược lại nói: “La Ly cũng có thể đi. Chuyện lần trước tác động đối với hắn khá lớn, hắn tiếp thu được không ít bổ ích.”
“Là ba người này sao ?” Diêm Nhạc hỏi.
“Ừm, là ba người này đi.” Chưởng môn bổ sung một câu: “Việc này cũng không cấp bách, dự Thí kiếm hội còn cách một đoạn thời gian nữa.”
Diêm Nhạc hưng phấn xoa xoa tay: “Ta thật ra rất chờ mong, Vi Thắng nếu có thể vượt qua sẽ khiến cho không ít người chấn động.”
Chưởng môn nhẹ nhàng cười, tuy rằng không nói nhưng trong ánh mắt lóe lên quang mang bại lộ ra tâm tư của hắn.
************************************************** **
Mùa thu hoạch Xích Hồng hoa khiến cho hầu bao Tả Mạc lại đầy lên, giá cả Xích Hồng hoa thời gian này liên tục bạo tăng, hiện tại đã tăng đến hai viên rưỡi tam phẩm tinh thạch một lạng, tám mươi mẫu linh điền tổng cộng thu hoạch hai mươi hai cân nhất phẩm Xích Hồng hoa. Trừ lần đó ra, còn có gần một cân nhị phẩm Xích Hồng hoa. Nhị phẩm Xích Hồng hoa đã tăng tới sáu mươi viên tam phẩm tinh thạch một lạng. Khấu trừ sáu mươi viên tam phẩm linh thạch lần trước, tổng cộng thu hoạch lần này của Tả Mạc là một ngàn không trăm chin mươi viên tam phẩm tinh thạch.
Đây là thu nhập lớn nhất từ trước đến nay của hắn.
Vì phòng ngừa Bồ yêu ra tay âm thầm giống mọi khi, Tả Mạc quyết định chủ động xuất kích. Án chiếu thu nhập mà nói, Tả Mạc bây giờ tại Đông Phù có thu nhập tuyệt đối là cao nhất, nhưng vấn đề lại là tinh thạch không đợi hắn cầm nóng tay đã bị Bồ yêu cướp mất.
Bồ yêu chứng kiến vẻ mặt khẩn trương của Tả Mạc, không khỏi cười khẩy nói: “Chỉ có một ngàn khối tam phẩm linh thạch, chỉ bất quá là hai khối tứ phẩm linh thạch, mà đã thành như vậy sao?”
Tả Mạc hoàn toàn không hề bị mấy lời châm chọc kia ảnh hưởng: “Đổi đi.” Sau đó bổ sung một câu: “Thứ nào mà ta dùng được ấy.”
Bồ yêu chậm rãi nói: “Ngươi gần đây không phải một mực nghiên cứu luyện hóa tạp chất trong linh khí sao ?”
Tả Mạc tinh thần rung lên: “Đúng vậy! Chẳng nhẽ ngươi có biện pháp?”
“Ý tưởng của ngươi kỳ thật không có vấn đề.” Bồ yêu cười hắc hắc: “Chính là ngươi hiểu được quá ít, cho dù có ý tưởng tốt, cũng không giải quyết được gì.”
“Đã thành giao!” Tả Mạc không chút do dự nói.
“Hì hì.” Bồ yêu nhẹ nhàng phất ống tay áo, tiếng ào ào của linh thạch liên tiếp vang lên, nhưng lần này Tả Mạc không cảm thấy đau lòng. Hắn chỉ nhìn chằm chằm Bồ yêu, đợi câu nói tiếp theo của y.
“Ta đây sẽ vui vẻ giảng giải cho ngươi một lần, kỳ thật đây là nội dung rất đơn giản.” Bồ yêu trên mặt khôi phục lại bộ dạng hờ hững như ngày thường: “Tuy rằng ý tưởng này của ngươi rất nông cạn nhưng chẳng qua với trình độ kém như thế mà cũng có thể nghĩ được, chậc chậc, xem như không dễ dàng a.”
Trong bất tri bất giác, vẻ hờ hững trên mặt Bồ yêu tiêu thất, thanh âm cũng trở nên nghiêm túc.
“Trong ba tộc: tu giả, yêu, ma, thì thu được linh lực khó khăn nhất chính là tu giả.” Chứng kiến ánh mắt ngạc nhiên của Tả Mạc, Bồ yêu khẽ cười một tiếng: “Ngươi nhất định cảm thấy rất kỳ quái, vì cái gì mà tu giả thu được linh lực khó nhất? Vô luận là yêu, hay ma, trời sinh đã cùng tự nhiên câu thông, giống yêu tộc chúng ta, vừa sinh ra liền có thể điều động thiên địa linh khí. Mà ma, thân thể bọn họ đều có thể tự động hấp thụ thiên địa linh khí, hơn nữa lại còn tự động loại bỏ tạp chất, chỉ còn lại linh lực tinh thuần. Bọn họ không cần làm việc gì cả, thân thể huyết nhục tự nhiên đã đầy ắp linh lực. Nếu luận thiên phú, tu giả xa xa không thể bằng chúng ta được. Tuy nhiên bọn ngươi lại cực kỳ am hiểu học tập, ngươi hiện tại tu luyện cũng không ít tâm pháp, ngươi có biết, bản chất tâm pháp là cái gì không ?”
“Là cái gì?” Tả Mạc nghe đến nhập thần, mở miệng trả lời theo bản năng.
“Là phù trận.” Ánh mắt Bồ yêu đột nhiên trở nên cực kỳ thâm thúy, xa xôi, phảng phất muốn xuyên thấu tuế nguyệt: “Mỗi một loại tâm pháp đều là một loại phù trận. Tất cả các tâm pháp, phần lớn đều chia thành các giai đoạn, đầu tiên là hấp, nếu không thể hấp nạp thiên địa linh khí thì tâm pháp đó không có tác dụng. Sau đó là luyện, nếu không thể loại trừ tạp chất thì không thể sử dụng được, ngược lại có khi còn tổn thương đến bản thân. Tiếp đó là tồn, nếu không thể giữ được linh lực, hấp vào tuy nhiều, luyện hóa tuy nhiều nhưng cũng không có tác dụng.”
Tả Mạc nghe đến ngây dại, chưa từng có người nào phân tích các tâm pháp với hắn như vậy. Lời Bồ yêu nói ra cực kỳ đơn giản, không có chỗ nào khó giải thích, Tả Mạc cẩn thận cân nhắc, nhất thời rất xúc động, thật sự là như thế …!
“Tâm pháp tốt, hiệu suất hấp thu linh khí càng cao, luyện hóa được nhanh hơn, có thể dự trữ nhiều linh lực. Đấy, chỉ đơn giản vậy thôi.” Bồ yêu cảm khái nói: “Khẳng định là người đang rất kỳ quái, vì cái gì mà yêu mà lại có thể trời sinh hấp thụ linh lực? Đó là bởi vì trên người yêu ma chúng ta trời sinh có phù trận. Đây là sự ban ân của thiên địa, chỉ tiếc, linh trí yêu ma chúng ta đến tột cùng không bằng được tu giả, ngồi ôm bảo sơn mà không biết. Qua hàng triệu năm, chúng ta chỉ biết hành sự theo bản năng, chưa từng tham hiểu huyền cơ trong đó. Cho đến khi tu giả các ngươi quật khởi hưng thịnh, chúng ta mới bắt đầu nghiên cứu, lúc đó thì đã lạc hậu so với tu giả nhiều lắm, đành phải chia làm hai phương hướng phát triển.”
“Ngô, mấy cái này đều là chuyện ngoài lề.” Bồ yêu đột nhiên nụ cười nở rộ: “Chúng ta hãy trở lại vấn đề của ngươi, kỳ thực chuyện của người cực kì dễ giải quyết, nhất lao vĩnh dật (làm một mẻ khỏe cả đời), thế nào, muốn thử không?”
Bồ yêu vốn tuấn mỹ phi phàm, giờ lại cười rạng rỡ phảng phất như rực sáng cả một vùng trong thức hải khiến cho Tả Mạc hơi kinh diễm. Hắn rất hoài nghi, nếu Bồ yêu xuất hiện tại Đông Phù, thì chắc không có nữ nhân nào ở Đông Phù có thể chống cự được mị hoặc của hắn. Chỉ là dạng nam nhân trưởng thành như vậy thật sự là tội lỗi a!
“Phương pháp gì thế ?” Tả Mạc có chút lưỡng lự nghi hoặc hỏi. Nghe trong lời nói của Bồ yêu, nếu hắn nói rất dễ dàng giải quyết kiểu nhất lao vĩ dật, thì có mười phần khẳng định về sau chắc có phiền toái không ngừng.
“Ngươi vận khí tốt nên mới gặp được ta.” Bồ yêu khôi phục vẻ mặt dày: “Không phải vừa mới nói cùng ngươi đó sao, yêu ma có thể trời sinh tụ tập linh khí, hơn nữa còn luyện hóa, loại thiên nhiên phù trận này ta có chút tâm đắc.”
“Có đồ tốt như vậy, các cao thủ như thế nào lại có thể bỏ qua?” Tả Mạc không tin tưởng nhiều lắm. Tu giả bắt giữ yêu ma nhiều vô số kể, nếu trên người yêu ma thực sự có bí mật gì cũng đã sớm bị phá giải.
“Xuy!” Bồ yêu không cho là đúng chế nhạo nói: “Bọn họ đã sớm có chủ ý này rồi, chỉ tiếc, đấy là vật mà thiên địa ban cho, nếu không yêu ma chúng ta bị diệt hết hay sao! Thế nào, muốn thử hay không?”
“Có thể đề cao bao nhiêu ? Có tác dụng phụ không? Cùng tu luyện tâm pháp khác có xung đột không?” Tả Mạc hỏi liên tiếp mấy vấn đề.
“Hì hì, có thể đề cao bao nhiêu, điều này phải xem thể chất của ngươi, nhưng ít nhất là gấp mấy lần ngươi bây giờ. Tác dụng phụ? Đương nhiên là có, trên đời này nào có chuyện tốt thuần túy đâu? Có được có mất, đạo lý đơn giản như vậy không cần ta phải dạy cho ngươi chứ. Nhưng chỉ tu luyện tâm pháp thôi, không ảnh hưởng, tuyệt đối không ảnh hưởng.” Bồ yêu khẳng định chắc nịch. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tả Mạc cúi đầu lâm vào suy tư. Bồ yêu cũng không thúc dục, thảnh thơi ngồi trên mộ bia.
Chẳng biết vì cái gì, Tả Mạc có cảm giác, khi hắn hạ quyết định này sẽ thay đổi và ảnh hưởng đến cuộc đời hắn. Hắn không biết vì sao lại có loại cảm giác đó, trước đây tuy học từ Bồ yêu rất nhiều thứ nhưng chưa từng có loại cảm giác cổ quái này. Mà cảm giác này lại rất mãnh liệt và rõ ràng.
Hắn hơi do dự.
Thời gian gần đây cuộc sống rất vui vẻ, tuy vẫn cứ vì tinh thạch mà phát sầu nhưng hết thảy nhìn qua đều rất tốt đẹp, bản thân mình lại có nhiều điểm tiến bộ, cuộc sống càng ngày càng sung túc. Nếu vẫn cứ như vậy, mình sẽ không vì tinh thạch mà phát sầu, hơn nữa còn có thể có một cuộc sống tốt, ở trong môn phái cũng có chút địa vị.
Mình có thể nghiên cứu linh thực, có thể nghiên cứu luyện đan, nghiên cứu …
Nhưng mà, giấc mơ lặp lại vô số lần kia cuối cùng lại vô tình dẫn hắn đi theo hướng khác. Cải dung mạt thức, trên người mình còn gánh chịu bao nhiêu tàn khốc trong quá khứ …
Tả Mạc cúi đầu, hai tay không tự chủ nắm chặt lại, cả người run nhè nhẹ.
Bản thân mình muốn cái gì đây ?
Không để cho mình quên cái gì đây ?
1 tiếng trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà
Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 47041 / Điểm: 1217
Tâm trạng:
Chương 105
Ma văn yêu hạch
Người dịch: keny
Nguồn: 4vn
Nội dung thu gọn
Tả Mạc hơi sợ hãi nhìn đống linh thảo cùng vô số thứ kỳ quái chất thành đống trước mặt. Tỷ như dây hương do thiêu đốt ba chi Thiên La yêu thành phấn mạt chế thành, một bình nhỏ chứa huyết dịch Khổ Cưu ma mang theo xú vị gắt mũi. . ..
Những thứ này đều căn cứ theo lời phân phó của Bồ yêu mà mua tới, Tả Mạc gần như chạy khắp Đông Phù, còn đặc biệt tìm tới Hà Dung mới gom đủ. Giá cả những thứ kỳ quái này tuyệt đối không rẻ chút nào, một ngàn viên tam phẩm tinh thạch phút chốc đã tiêu đi sạch sẽ. Ngược lại lần này Bồ yêu tỏ ra rất đại lượng, chủ động bỏ tinh thạch ra.
Đống đồ này đều từ một ít bộ vị trên thân yêu ma thu hoạch được. Thi thể yêu ma dưới tay phẫu thú (giống như đồ tể mổ lợn mổ bò đây) có kỹ nghệ cao siêu sẽ nhanh chóng phân chia thành các bộ vị có tác dụng khác nhau. Do thân thể yêu ma giàu có linh khí, hơn nữa còn có rất nhiều chỗ thần kỳ nên phần lớn được vận dụng trong luyện đan, luyện khí. Nội tạng, máu thịt của yêu ma có thể nhập đan, da lông yêu ma đại đa phần đều cứng cỏi dị thường, là tài liệu phi thường ưu tốt để luyện chế linh giáp, về phần nanh vuốt của chúng nếu luyện chế thành phi kiếm pháp bảo cũng là thượng phẩm. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong mấy ngàn năm trở lại đây, hoạt động săn yêu luôn luôn hưng thịnh không suy, trừ do thù hận ra thì phần lớn đều xuất phát từ lợi ích.
Có điều phong hiểm khi săn yêu quá lớn, trong khi thu hoạch không ổn định, thế là việc nuôi dưỡng linh thú bắt đầu lưu hành. Tư chất linh thú tuy không cách nào so sánh cùng yêu ma, nguyên liệu kiếm được sau khi phẫu thú phẩm giai đại đa phần cũng không cao, nhưng được cái hơn ở số lượng đông đúc, giá thành thấp rẻ. Ngay cả dạng tiểu môn phái như Vô Không kiếm môn cũng đều có nuôi dưỡng thất riêng, chừng đó đủ để biết nuôi dưỡng linh thú phổ biến đến mức nào.
Yêu cầu của Bồ yêu đối với những tài liệu này rất cao, tất cả đều phải xuất xứ từ yêu ma chứ không phải linh thú. Đây cũng là nguyên nhân vì sao giá cả lại cao đến như vậy, tài liệu chỉ cần liên quan đến đến yêu ma thì giá cả tuyệt đối không rẻ chút nào. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhưng mà. . .
Tả Mạc nhìn vào vô số đồ vật rực rõ trên bàn, da đầu hơi hơi tê dại. Hắn cảm thấy đây giống như sắp sửa cử hành một hoạt động tế tự tà ác, mà đống máu thịt bầy nhầy kia chính là tế phẩm. Ngày thường hắn nghiên cứu mấy thứ như phù trận, tâm pháp cũng xa xa không đáng sợ âm sâm đến như thế.
"Không có đồ tốt, chỉ đành chấp nhận thế này thôi." Ngữ khí Bồ yêu đành chịu nói: "Những đồ vật này chỉ mới miễn cưỡng đủ để luyện thành một ma văn cấp thấp nhất."
"Ma văn? Đó là thứ gì vậy?" Tả Mạc nén chặt sợ hãi trong lòng run run hỏi.
"Thứ này muốn nói rõ phải rất phiền hà." Bồ yêu cầm lấy các loại tài liệu, vừa kiểm tra vừa nói: "Ngươi có thể coi nó như một loại phù trận, phù trận trời sinh. Phù trận do máu thịt, da lông, tinh khí cấu thành. Hừ hừ, tu giả luôn muốn khám phá ảo diệu trong đó, nhưng huyền cơ bên trong đâu có dễ phá giải như vậy."
"Vậy bây giờ ngươi muốn làm sao?"
"Không cần phải ngu đến mức như thế chứ, vấn đề đơn giản như vậy còn hỏi ta?" Ánh mắt Bồ yêu nhìn Tả Mạc tựa như nhìn một thằng ngốc: "Đương nhiên là làm cho ngươi một cái ma văn."
"Làm một cái văn? Ma văn có thể làm? Ngươi không phải nói tu giả không thể phá giải sao?" Tả Mạc cả kinh hỏi lại.
"Bọn họ không làm được, không có nghĩa là ta không làm được." Bồ yêu hừ lạnh một tiếng, tự phụ nói: "Năm đó. . ." Hắn bỗng nhiên ý thức được cái gì, chợt ngậm miệng lại không nói nữa.
Bồ yêu không muốn nói, Tả Mạc tuy hiếu kỳ nhưng cũng không dám hỏi, chỉ vào chồng linh thảo bên cạnh hỏi: "Thế đống linh thảo này? Cũng dùng để làm ma văn à?" Nguyên liệu trên bàn xếp đặt phân biệt thành hai chồng rõ ràng, một đống linh thảo, một đống yêu ma tạng khí.
"Đó là khuyến mãi cho ngươi thêm một thứ khác nữa." Bồ yêu hắc hắc khẽ cười: "Một thứ rất thú vị."
"À." Tả Mạc cái hiểu cái không gật đầu, bỗng nhiên hắn cảm thấy mí mắt càng lúc càng nặng, buồn ngủ quá. . .
"Không được quên!"
"Chết cũng không thể quên!"
Bản thân lại nằm mộng. Tả Mạc than nhẹ một tiếng, hắn giống như một người xa lạ lãnh tĩnh bàng quan nhìn vào mộng cảnh của chính mình. Hắn biết nói cái gì cũng vô dụng, nói cái gì cũng không có người trả lời, hoặc giả, mộng cảnh này chính là một vấn đề mà hắn cần giải quyết.
Hắn chờ đợi đến lúc tỉnh lại.
Khi hắn mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ vô khuyết của Bồ yêu.
"Hoan nghênh ngươi tỉnh lại!" Nụ cười của Bồ yêu có chút ý vị sâu xa nói.
Tả Mạc ngồi dậy, vừa động thân một cái tức thì đau đớn dị thường, mỗi một bộ vị toàn thân đều giống như chịu trọng thương, thậm chí hắn còn ngửi thấy được mùi máu tanh nồng đượm trong không khí.
"Thành công?" Tả Mạc nghi ngờ hỏi.
"Thành công? Thứ rác rưởi thế này thực không xứng đáng với hai chữ cao quý đó. Có điều cũng không có biện pháp, ai kêu ngươi nghèo như vậy chứ, dùng cũng phải tự ta móc thù lao ra, ngươi phải nhanh nhanh trả khoản tinh thạch này đấy." Bồ yêu trào phúng nói.
Thấy Tả Mạc nhe răng thống khổ, Bồ yêu có vẻ rất cao hứng: "Ta đã vẽ thêm trên người ngươi một cái ma văn rất đơn giản. Ngô, loại ma văn này ta phát hiện được trên thân một tên Đồng Tê ngưu ma, rất nguyên thủy và đơn giản, nó có thể tự động hấp thu linh khí xung quanh nhằm cường hóa thân thể ngươi. Từ giờ thân thể ngươi sẽ hiện ra đồng sắc, vừa cùng màu với 《 Kim Cương vi ngôn 》ngươi đang tu luyện, chỉ cần hơi hơi che đậy một cái thì không người nào có thể nhìn ra được."
Tả Mạc lúc này đã giãy dụa ngồi dậy, tức thì hắn bị dọa cho nhảy dựng. Hai sợi hồng tuyến thô to phân biệt từ hai lòng bàn tay của hắn thuận theo cánh tay vươn dài đến tận lồng ngực, tại giữa lồng ngực giao thoa với nhau rồi lại từ lồng ngực tách ra hướng xuống, men theo hai bắp chân thẳng đến gan bàn chân. Chỗ giao thoa trước ngực tựa như hai sợi băng kết lại với nhau vậy.
Nhìn ra băn khoăn của Tả Mạc, Bồ yêu hờ hững nói: "Yên tâm, qua hai ngày nữa thì những đường vân này sẽ tan vào bên trong máu thịt ngươi, cho dù người khác có tu luyện những pháp quyết đại loại như Thiên nhãn cũng không cách nào nhìn ra được."
Tả Mạc bất giác buông lỏng một hơi, nếu như trên thân cứ dính lấy tơ vân như vậy thực sự không dễ chịu chút nào.
"Ma văn này khá giản đơn, đương nhiên ngươi cũng đừng quá hy vọng vào công hiệu của nó." Bồ yêu không chút khách khí nói: "Tại ngươi quá nghèo, một phần tiền một phần hàng, không tinh thạch tự nhiên sẽ không có đồ tốt."
Tả Mạc cảm giác thấy mi tâm ẩn ẩn hơi đau, bất giác vươn tay ra sờ sờ, tay vừa sờ đến lông mày, ngón tay giống như chạm phải dị vật nào đó.
"Đây là thứ gì vậy?" Tả Mạc bỗng nhiên nhớ tới Bồ yêu từng nói sẽ khuyến mãi cho hắn thêm một thứ nữa.
"Hắc hắc, một cái yêu hạch." Bồ yêu rất là đắc ý nói: "Thứ đồ chơi này tuy không so được với yêu hạch chân chính nhưng đối với ngươi mà nói đã là dư dả có thừa."
Yêu hạch thì Tả Mạc biết, yêu có yêu hạch, ma có ma đan, đây là căn cứ trọng yếu để phân biệt yêu ma. Tu giả tuy cũng kết thành Kim Đan, nhưng Kim Đan đó là linh lực tụ tập lại mà thành, không phải là vật thực, sau khi chết sẽ tự động tiêu tán. Còn yêu hạch cùng ma đan đều là vật thực sinh trưởng trong cơ thể, cũng là nguyên vật liệu cực kỳ trọng yếu. Có điều đấy chỉ là những điều hắn từng nghe nói qua chứ chưa từng thấy vật thực.
"Yêu hạch?" Tả Mạc bị dọa cho nhảy dựng, vội hỏi lại: "Nó có tác dụng gì?"
"Ngươi cứ thử đi là biết." Bồ yêu nói.
Tả Mạc nghe lời, liền vội vận chuyển 《 Thai Tức Luyện Thần 》.
Vừa vận chuyển một cái tức thì phát giác ra chỗ bất đồng. Linh lực xung quanh bắt đầu tụ tập về phía mình. Lỗ chân lông toàn thân tự động mở ra, linh khí không chút phí sức chui vào trong thể nội của hắn, máu thịt Tả Mạc giống như một cái màng lọc thần kỳ, linh khí đi vào liền bị loại bỏ đi tạp chất, hóa thành tinh tinh điểm điểm chìm vào trong máu thịt xương cốt hắn.
Tả Mạc ngây dại cả người, thật giống hệt như Bồ yêu từng nói —— nhẹ nhàng như hô hấp vậy. Hoàn toàn không có chút trệ ngại như trước đây, những linh khí kia giống như một phần cơ thể vậy.
Hắn vui mừng quá đỗi!
Có ma văn, tốc độ đề thăng tu vi của hắn nhất định sẽ tăng thêm mấy lần.
Lại nghĩ đến yêu hạch mà Bồ yêu khuyến mãi, tuy không biết yêu hạch đến cùng là thứ gì nhưng khẳng định chắc là cùng thần thức có tương quan. Quả nhiên, rất nhanh sau đó hắn đã tìm thấy yêu hạch ở mi tâm, một lăng tinh màu huyết hồng, có điểm giống huyết tinh ở dái tai Bồ yêu, song bất luận là quang trạch hay là độ tinh thuần đều xa xa không bằng.
Khiến Tả Mạc cảm thấy sách sách xưng kỳ chính là, có thêm một cái yêu hạch khiến hình thể thần thức của hắn phát sinh biến hóa rất lớn.
Thần thức trước đây giống như một đoàn mây mù, còn thần thức hiện tại giống như một con bạch tuộc có rất nhiều mảnh xúc tu dài, còn yêu hạch lại được thần thức gắt gao bao bọc xung quanh. Những mảnh xúc tu này lấy Tả Mạc làm trung tâm trải rộng ra bốn phía, hết thảy xung quanh hắn đều được cảm nhận vô cùng rõ nét. Từ sau khi tu luyện thần thức, sáu giác quan của hắn đã nhạy bén hơn rất nhiều, bây giờ lại có thêm yêu hạch khiến trình độ mẫn cảm càng được đề thăng không ít.
Tâm niệm vừa động, những sợi thần thức xúc tu kia cực kỳ linh hoạt nhảy múa xung quanh, muốn sao được vậy.
Tả Mạc cứ luôn một mực thấp thỏm cuối cùng không che dấu được cuồng hỉ, chưa nói đến thứ khác, bây giờ chỉ cần luyện đan thôi thì xác suất thành công khẳng định đã được tăng nhiều.
Chỗ tốt như thế này nào sợ phải trả ra chút đại giá, cũng đáng a!
Có ma văn cùng yêu hạch, tốc độ tu luyện của hắn chắc chắn đề cao gấp mấy lần.
Ngay khi Tả Mạc đang hớn hở như điên, Bồ yêu thình lình nện một câu: "Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Ma văn cùng yêu hạch này ta cũng chưa từng làm qua với những người khác, nếu có tác dụng phụ gì thì tốt nhất ngươi nên tự cầu cho mình đa phúc đi. Ngươi cần phải hảo hảo học tập một cái phù trận nữa. Nếu không linh lực hút vào cho dù có nhanh mà không giữ lại được thì cũng là phí công."
Tả Mạc dần dần từ trong cuồng hỉ tỉnh táo lại.
Bồ yêu nói không sai, hiện nay tuy hiệu suất hấp thu linh lực đã gấp mấy lần trước kia nhưng nếu không giải quyết vấn đề trữ tồn linh lực thì đích xác vẫn là phí công.
"Học phù trận thôi." Bồ yêu thành thật nói: "Hiện giờ ngươi chỉ cần phải học phù trận."
"Chỉ cần phải học phù trận?" Tả Mạc hơi khó hiểu, hắn cảm giác thấy lời nói của Bồ yêu còn chưa hết ý.
"Không sai." Bồ yêu giải thích: "Không quản là luyện đan hay là kiếm quyết, bản chất đều là phù trận. Cái này còn phải dựa vào bản thân ngươi tự mình học lấy, phù trận của tu giả quá phức tạp và bề bộn, hơn nữa lại hoàn toàn bất đồng với lý giải của chúng ta, có rất nhiều thứ chúng ta cũng không hiểu được."
"Ngươi cũng không lý giải được?" Tả Mạc hơi không tin tưởng hỏi lại. Tuy hắn luôn nhận định Bồ yêu chẳng qua chỉ là một con yêu ngốc, nhưng trên vấn đề tu luyện, Tả Mạc tuyệt đối tin tưởng, một tên Bồ yêu thôi đủ để một trăm cái đầu của mình gộp lại cũng không bằng. Có thứ mà ngay cả Bồ yêu cũng không hiểu được, vậy mình làm sao có thể lý giải đây?
Thần tình Bồ yêu có vẻ nghiêm túc hiếm thấy, nói một câu khiến Tả Mạc ù ù cạc cạc: "Phương pháp không giống nhau, chỉ cùng chung một mục đích thôi."
Tuy nghe không hiểu nhưng Tả Mạc cảm thấy câu nói này của Bồ yêu cực kỳ thành thật, cũng là câu nói thành thật nhất từ trước tới nay của Bồ yêu. Hắn âm thầm đem câu nói này ghi lại.
"Vậy luyện đan thì sao? Còn có kiếm quyết nữa?" Tả Mạc hơi chần chừ hỏi tiếp. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuối cùng Bồ yêu bị Tả Mạc réo đến điên cả đầu gắt: "Ngu, chúng nó cũng là phù trận, đừng có bị biểu tượng bên ngoài lừa gạt. Bây giờ ngươi cứ chuyên tâm học tập phù trận là được."
"Ta không có ngọc giản. . ." Tả Mạc yếu ớt kêu một tiếng nhỏ như muỗi.
Bồ yêu không chịu trách nhiệm về chuyện này, phất phất tay: "Cái này ta cũng không có biện pháp."
Bỗng nhiên thấy Bồ yêu chuyển sang âm âm cười lạnh, trong đầu Tả Mạc bất giác sinh ra một dự cảm không tốt, quả nhiên, tiếp đó Bồ yêu xoa xoa tay nói: "Tốt rồi, ta cảm thấy đã đến lúc bàn đến vấn đề thù lao rồi đấy."
1 tiếng trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà
Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 47041 / Điểm: 1217
Tâm trạng:
Chương 106
Cuồng nhân gia công bán thành phẩm
Người dịch: keny
Nguồn: 4vn
Nội dung thu gọn
"Ngươi phải biết giờ ta mò không ra tinh thạch." Tả Mạc chỉ đành mặt dày kể khổ.
"Không sao, có thể ghi nợ." Bồ yêu không chút để ý nói: "Lần này ta tiêu mất hai viên tứ phẩm tinh thạch. Ngô, thêm vào thù lao nữa chứ, ài…xem như là chỗ quen biết ta tính giá rẻ thôi… tám viên tứ phẩm tinh thạch nhé, tổng cộng là mười viên tứ phẩm tinh thạch. Còn nữa, trong ba tháng phải trả sạch, cứ vượt quá một tháng thì nhân đôi một lần."
Tay chân Tả Mạc lạnh toát: "Bồ, giá cả thế này cũng quá thái quá. . ."
"À, không không không, ta là Thiên yêu, phí ra tay rất đáng tiền a!" Bồ yêu vô liêm sỉ cợt nhã.
Mười viên tứ phẩm tinh thạch chính là năm ngàn viên tam phẩm tinh thạch đấy. . . Ba tháng. . .
Tả Mạc chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, hắn nỗ lực vớt vát: "Đây là chuyện không có khả năng hoàn thành a!"
"Ngô, không quan hệ, ta rất thích lợi tức!" Bồ yêu mỉm cười ranh mãnh.
Đông Phù, Tả Mạc ngồi bên trong cửa hàng, tinh thần chăm chú thao khống Chung Duẩn hỏa, trong đoàn bạch sắc hỏa diễm chỉ thấy một đoàn óng ánh dịch châu quay cuồng biến ảo. Một vị tu giả đứng bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám, vô cùng căng thẳng nhìn chằm chằm đoàn nhũ bạch sắc hỏa diễm.
Bỗng nhiên, Chung Duẩn hỏa tán đi, một đoàn dược dịch trong vắt an tĩnh phiêu phù trước mặt Tả Mạc, tức thì trong không trung nồng nặc một mùi hương lạ thường. Động tác Tả Mạc vô cùng quen tay, đem dược dịch dẫn vào một bình ngọc sớm đã chuẩn bị từ trước, dược dịch vừa chảy hết vào trong bình ngọc, hắn lập tức nhét nút lọ lại. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Linh thảo dịch của ngươi đây, hai mươi viên tam phẩm tinh thạch." Mặt Tả Mạc bất động thanh sắc nói.
"Huynh đệ, có thể giảm giá một chút hay không, lần này đã là lần thứ chín ta tới chỗ ngươi a!" Tên tu giả kia một mặt cầu khẩn.
Tả Mạc nâng lên khuôn mặt không có chút biểu tình, hờ hững nói: "Phí ta ra tay rất đáng tiền."
Đối phương ngậm miệng lại, chỉ đành hậm hực tiếc đứt ruột lấy ra hai mươi viên tam phẩm tinh thạch. Tả Mạc nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp nhét vào Bách Bảo nang giắt trên eo lưng, sau đó liền nhắm mắt khoanh chân khôi phục linh lực, một lát sau lại mở mắt ra: "Người tiếp theo."
Lý Anh Phượng liền để một người khác tiến vào. Từ sau khi Tả Mạc tới cửa hàng, sinh ý lập tức tốt lên nhiều khiến nàng rất cả kinh. Không biết Tả Mạc sư đệ từ đâu kiếm được một loại bạch sắc hỏa diễm rất quái dị, kỳ hàn vô cùng. Tả Mạc sư đệ cũng biểu hiện ra thiên phú kinh người của bản thân. Cơ hồ hắn hứng lấy tất cả các loại nghiệp vụ hiếm lạ cổ quái, tỷ như luyện chế chiết xuất dược dịch, tỷ như luyện hóa một loại nguyên liệu nào đó… những nghiệp vụ chưa từng nghe tên này đều được Tả Mạc sư đệ đáp ứng tất.
Nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện ra, nghiệp vụ Tả Mạc sư đệ đáp ứng đều là chiết xuất luyện hóa…đại loại đều là nghiệp vụ mang tính trung gian. Còn những nghiệp vụ kiểu như luyện đan thì ngược lại hắn không đáp ứng, điều này từng khiến nàng băn khoăn không thôi, thứ sư đệ am hiểu nhất chính là luyện đan a! Mãi đến sau này nàng mới hiểu được chỗ ảo diệu trong đó, nguyên nhân trọng yếu chính là hiệu suất. Chỉ là luyện chế bán thành phẩm trung gian, cộng thêm năng lực khôi phục linh lực khủng bố của Tả Mạc sư đệ thì hiệu suất làm việc cực kỳ kinh người.
Hắn giống như một hỏa lò hình người, không biết mệt mỏi là gì.
So sánh ra thì năng lực khống hỏa khủng bố của sư đệ càng khiến nàng cả kinh không thôi!
Đến tận bây giờ, Tả Mạc sư đệ vẫn chưa một lần thất thủ. Điểm này khiến Lý Anh Phượng tuy ngoài mặt kinh thán, nhưng trong lòng tịnh không quá kỳ quái, Tả Mạc sư đệ chính là thiên tài luyện đan, thiện trường khống hỏa cũng là chuyện đương nhiên. Cứ thế dần dần xác suất thành công khủng bố của hắn nhanh chóng vang danh khắp Đông Phù. Ai ai cũng biết ở Đông Phù có một cửa tiệm tên là Vô Không tạp hoá, bên trong có một tên gia hỏa như cương thi có công phu khống hỏa xuất thần nhập hóa, trong tay y có một loại bạch sắc hàn hỏa rất hiếm thấy. Bạch sắc hàn hỏa kia tuy phẩm giai tuyệt không cao nhưng khá là lợi hại, bán thành phẩm nhờ nó luyện chế ra đều có phẩm giai vô cùng xuất sắc.
Vốn hàn hỏa đã rất khó tìm, tu giả có hàn hỏa ít đến thương cảm, mà còn là tu giả thiện trường luyện khí, hoặc là thiện trường luyện đan luyện thực, ai lại nguyện ý đi gia công bán thành phẩm đây? Đột nhiên nhảy ra một vị tu giả chịu gia công bán thành phẩm như vậy khiến cho tu giả có chuyện cần nhờ đều ùn ùn đổ tới.
Người này đội mũ tre đeo hắc sa che kín mặt, lúc hắn vừa nhìn thấy Tả Mạc, bước chân hơi đình trệ lại.
"Muốn luyện cái gì?" Tả Mạc đầu cũng không ngẩng hỏi.
"Tứ phẩm hàn từ thiết (sắt nhiễm từ)." Đối phương nói.
Tả Mạc hơi ngạc nhiên, nâng mặt lên liếc nhìn đối phương một cái, lắc lắc đầu: "Ta chỉ có thể luyện chế tam phẩm, tứ phẩm vượt quá phạm vi năng lực của ta, các hạ nên thỉnh cao nhân khác a."
Chung Duẩn hỏa chẳng qua chỉ là nhị phẩm hỏa chủng, nếu không phải thần thức của hắn cường hãn nên năng lực khống hỏa đề thăng trên diện rộng thì chỉ có thể luyện chế mấy thứ nhị phẩm là cùng, có điều cho dù là thế thì tam phẩm cũng là cực hạn hiện tại của Tả Mạc, những thứ như tứ phẩm hàn sắt từ ngay cả nghĩ cũng đừng có nghĩ.
Đối phương trầm ngâm nói: "Đem khối tứ phẩm hàn sắt từ này cắt thành bốn khối, ngươi làm được không?"
Cắt? Tả Mạc suy nghĩ một chút nói: "Có thể thử xem sao."
Đối phương lấy ra một khối đá đen tuyền, trong tảng đá xen lẫn từng điểm điểm lam sắc băng phiến đưa cho Tả Mạc.
Tả Mạc chưa vội tiếp lấy mà nói: "Thù lao hai trăm viên tam phẩm tinh thạch."
"Hảo." Đối phương sảng khoái trả lời.
Người có tiền! Trong lòng Tả Mạc căm giận khinh bỉ, đôi tay lại nhanh nhẹn tiếp lấy khối tứ phẩm hàn sắt từ kia.
Vốn dĩ hắn nghĩ tới chuyện luyện chế bán thành phẩm hoàn toàn đều do tinh thạch bức bách. Trên lưng vác theo khoản nợ năm ngàn viên tam phẩm tinh thạch khiến Tả Mạc không thể không vò đầu bứt tai tìm kiếm con đường kiếm tiền. Trồng trọt Xích Hồng hoa là một con đường kiếm tiền không tồi nhưng cũng đồng nghĩa với việc hắn cần phải thuê tới tận năm linh viên cỡ như lần trước. Mà càng khiến hắn cảm thấy hết cách chính là, cho dù hắn đem tất cả pháp quyết về linh thực đều thi triển ra thì chu kỳ sinh trưởng của Xích Hồng hoa vẫn không xuống dưới năm tháng!
Hắn không chút do dự đem phương án này vứt sang một bên. Vượt quá một tháng thì tăng lên gấp đôi, năm tháng đồng nghĩa với việc Tả Mạc cần phải đền lại hai vạn viên tam phẩm tinh thạch!
Hết cách, hắn chỉ đành đem chủ ý dời sang Chung Duẩn hỏa.
Hy vọng luyện đan trong ba tháng kiếm lấy năm ngàn viên tam phẩm tinh thạch hiển nhiên là không thực tế. Còn nói về luyện khí, giờ hắn mới bắt đầu học, tình cảnh nước đến chân mới nhảy thế này không khả thi chút nào. Linh cơ vừa động, hắn bèn nghĩ tới chủ ý gia công bán thành phẩm. Mấy thứ đại loại như như luyện hóa chiết xuất linh thảo hắn sớm đã quen đến không thể quen hơn. Mà một ít chiết xuất luyện hóa trong luyện khí thì có học cũng không phức tạp.
Chung Duẩn hỏa tốt xấu gì cũng là hàn hỏa rất hi hữu, cực kỳ thích hợp cho việc luyện chế một ít linh thảo cùng tài liệu có thuộc tính âm hàn. Tu giả có được hỏa chủng vốn đã ít đến thương cảm, người có được hàn hỏa lại càng hiếm, mà người nguyện ý gia công bán thành phẩm như Tả Mạc thì chắc chỉ có độc một mình hắn!
Vốn sinh ý thế này tuyệt không có lợi nhuận gì quá lớn, dù sao rốt cuộc vẫn chỉ là bán thành phẩm, chỉ có thể thu chút phí gia công. Cũng may là từ sau khi có yêu hạch năng lực khống hỏa của Tả Mạc đột nhiên mãnh trướng, Chung Duẩn hỏa trên tay hắn giống như vật sống, hiệu suất luyện hóa đồ vật cực kỳ kinh người. Cộng thêm ma văn nên tốc độ khôi phục linh lực của hắn quá mức khủng bố, chỉ cần ngồi đả tọa một lúc sau liền khôi phục hoàn toàn.
Do vấn đề tồn trữ linh lực còn chưa được giải quyết nên tuy hiện giờ tốc độ hấp thu linh lực của hắn rất nhanh, hiệu quả luyện thể cũng rõ rệt, nhưng tu vị tăng lên lại khá hữu hạn. Bởi vì chuyện này mà hắn rất nhiều lần chạy đến chỗ Bồ yêu đấu lý. Hiệu quả của ma văn cùng quảng cáo trước đó của Bồ yêu có sai lệch quá lớn nên Tả Mạc yêu cầu giảm miễn một nửa số nợ.
Sự thực rành rành trước mặt, Bồ yêu chỉ đành thừa nhận có sai lệch, liền giảm đi một ngàn viên tam phẩm tinh thạch trong số nợ của Tả Mạc.
Gánh nợ vẫn còn tận bốn ngàn viên tam phẩm tinh thạch khiến Tả Mạc ngao ngán lắc lắc đầu, có điều hắn rất nhanh đã phát hiện ra phương pháp hữu hiệu để lợi dụng ma văn. Nếu như tác dụng của nó là tăng thêm tốc độ hấp thu linh lực, như vậy mình cứ nhanh chóng xài bằng hết chỗ linh lực đó, sau đó lại tiếp tục bổ sung, dạng vòng đi vòng lại thế này không phải là ổn sao?
Hắn rất nhanh liền nhận ra, yêu hạch kết hợp Chung Duẩn hỏa, ma văn phối với gia công bán thành phẩm, đây quả thực là tuyệt phối a!
Trừ sinh ý mấy ngày đầu còn thưa thót, chứ sinh ý lúc sau này thì cực kỳ hỏa bạo, bởi vì đoạn thời gian gần đây tu giả ngoại lai ùn ùn đổ về tham gia Đông Phù Thí Kiếm hội. Phí gia công của Tả Mạc không rẻ chút nào, trên cơ bản là hai mươi viên tam phẩm tinh thạch một lần xuất thủ, nếu gặp phải đồ tốt lập tức nhảy lên bốn mươi viên tam phẩm tinh thạch.
Còn dạng như mới vừa rồi kêu lên hai trăm viên tam phẩm tinh thạch thuần túy là công phu sư tử ngoạm, có điều không nghĩ tới đối phương lại không chút do dự đáp ứng.
Án theo thu nhập bình thường thì đại khái bình quân mỗi ngày hắn có thể kiếm được hai trăm viên tam phẩm tinh thạch. Chiếu tốc độ này đi xuống, rất nhanh hắn liền có thể thanh toán nợ nần sòng phẳng. Có điều sinh ý như thế này một phần cũng nhờ chớp đúng thời cơ. Nếu không phải may mắn đúng dịp tổ chức Đông Phù Thí Kiếm hội thì chỉ dựa vào tu giả bản địa ở Đông Phù, một ngày có thể kiếm đươc ba bốn mươi viên tam phẩm tinh thạch xem như là đã không tồi.
Hơn nữa cứ với dạng luyện hóa gia công điên cuồng thế này khiến hắn thu hoạch được không ít.
Tỷ như hắn đã cân nhắc đến chuyện sắp xếp Chung Duẩn hỏa thành Tam Chuyển hỏa trận, có thể tăng cường hỏa hiệu trên diện rộng, thậm chí có thể dung luyện một ít tứ phẩm linh thảo. Có điều những chuyện như luyện hóa tài liệu tứ phẩm trước nay hắn đều không dễ dàng tiếp nhận. Chủ yếu là vì phong hiểm quá lớn, nếu không cẩn thận sẽ rất dễ hủy đi tài liệu của người ta, như thế thì ngay cả đem bản thân đi bán cũng bồi thường không nổi.
Giá cả tài liệu tứ phẩm đủ để khiến người ta giận sôi gan a.
Yêu cầu lần này của đối phương chỉ là cắt hàn sắt từ, Tả Mạc cảm thấy phong hiểm trong đó không lớn, hơn nữa vừa mở miệng báo giá hai trăm viên tam phẩm tinh thạch, đối phương ngay cả trả giá cũng không có mà đáp ứng ngay, hắn liền cảm thấy gặp đúng dê béo rồi...
Nếu nói sắc bén, không có thứ gì so được với phi kiếm. Nhưng có một số tài liệu lại không thể dùng phi kiếm để cắt được, bởi vì như thế sẽ thương tổn đến đặc tính của nó, hàn sắt từ chính là một loại như vậy. Cắt hàn sắt từ rất có giảng cứu, từ thể của nó phân bố tuyệt không đồng đều, bảo chứng từ tính hoàn chỉnh tối đa cho mỗi khối là một chuyện vô cùng phức tạp.
Có điều đối với Tả Mạc mà nói thì chuyện này tuyệt không quá khó. Yêu hạch quả thật chính là vì 《 Thai Tức Luyện Thần 》 mà sinh, hiện giờ tiến cảnh thần thức của hắn ngày đi nghìn dặm, ngay cả bản thân người trong cuộc như hắn cũng cảm thấy tâm kinh đảm chiến. Sau khi thần thức được tăng cường, việc thám tra tam phẩm tài liệu cơ hồ không cần phải phí chút khí lực nào, tứ phẩm tài liệu thì không nhẹ nhàng được như vậy song chẳng qua nếu như hắn dùng những xúc tu thần thức kia liền có thể hoàn thành tra xét rất nhanh. Thần thức trừ tăng cường năng lực khống hỏa ra còn có thể khiến hắn nhìn thấu nhập vi các loại tài liệu, nếu như trong lòng đã hiểu rõ thì việc luyện hóa cũng đỡ tốn công không ít, hiệu quả rất kinh người. Truyện "Tu Chân Thế Giới (Thế Giới Tu Chân, nguồn 4vn) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chuyện này quan hệ đến hai trăm viên tam phẩm tinh thạch nên Tả Mạc rất cẩn thận, hơn nữa mỗi một lần gia công đối với tứ phẩm tài liệu đều đem lại kinh nghiệm rất đáng quý.
Nhắm mắt lại, dùng xúc tu thần thức tra xét khối hàn sắt từ không lớn không nhỏ này mấy lần, đến khi hoàn toàn xác định phân bố từ thể trong đó hắn mới lại mở mắt ra.
Khách nhân mang hắc sa đội mũ tre kia chỉ thấy Tả Mạc nắm lấy khối hàn sắt từ nhắm mắt dưỡng thần rất lâu rồi bỗng nhiên mở mắt ra.
Hàn sắt từ trong tay Tả Mạc chậm rãi bay lên thiên không, đồng thời lúc này một sợi nhũ bạch sắc hỏa diễm yên ắng xuất hiện, hàn khí xung quanh bỗng nhiên đại thịnh.
Trong đôi mắt sau tấm hắc sa một nhiên lóe lên một tia kinh ngạc.
Tả Mạc ngồi khoanh chân như cũ, trên mặt vẫn không chút biểu tình, chỉ có đôi mắt kia mới có thể khiến người ta cảm nhận được tinh thần chăm chú của hắn.
Đôi tay trước ngực bỗng lay động biến ảo không ngừng, mang theo một chuỗi hư ảnh dập dờn.
Chung Duẩn hỏa phiêu phù giữa không trung chợt hóa thành một sợi bạch sắc hoả tuyến cực tinh tế giống như một con bạch xà thật nhỏ du tẩu vây lấy hàn sắt từ.
Bỗng chốc, tốc độ của hoả tuyến đang du tẩu bạo tăng, vị khách nhân kia chỉ nhìn thấy trước mắt bạch quang như điện, vòng vèo xoay quanh không phân biệt nổi đầu đuôi!
Tam Chuyển hỏa trận đã thành hình!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro