Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khởi đầu mới

"Sau đó tên chuyển sinh đó nói, "Súng đây, tất cả bỏ kiếm xuống". Ta khi ấy không hiểu ý hắn, liền xông lên cho một chổi vào đầu, không ngờ nhờ công lớn đó mà lại được nhận vào làm đệ tử của Nhất Nguyệt Tông!"


Trong căn phòng tồi tàn phủ đầy những tờ giấy lộn bị vo viên thành cục ném khắp góc, một nam nhân trẻ tuổi tóc buộc đuôi ngựa mặc đạo bào hoa văn kỳ quái lại không hợp thời đại đang ngồi thuật lại thứ gì đó cho nữ nhân bên cạnh nghe.

Nữ nhân bên cạnh nghe xong liền gật gù ghi ghi chép chép đôi lúc lại ồ lên vì ngạc nhiên, cô ta cũng không có vẻ gì đặc biệt, nhìn rất bình thường, là một nữ sinh trẻ đeo kính tròn, mặc áo học sinh và thả tóc dài.


"Sau đó mọi người làm gì?"


Người nam hai mắt sáng rực thuật lại vô cùng hào hứng.


"Sau đó dưới sự chỉ bảo của tên chuyển sinh đó, bọn ta mang thứ "Thần khí" tên là "súng lục gì đó mười bảy" đi thách thức các võ quán và các đối thủ có tiếng tăm quanh nơi sinh sống, với sức mạnh thần kỳ của thần khí ấy, bọn ta nhanh chóng đánh bại các đối thủ của mình bằng cách, ta cũng không biết bằng cách nào nữa, họ tự lăn ra đất sau tiếng nổ váng trời!"


Nữ nhân im lặng, nhìn tờ giấy rồi nhìn người nam kia, bất giác ôm đầu lăn ra bàn than thở.


"Người đọc thực sự sẽ thích thứ này sao, tôi chết mất thôi!"


Nam nhân vỗ vai an ủi nữ nhân, lại giơ chiếc điện thoại ra hào hứng nói.


"Đừng lo Nguyệt Nhi, ta đã sử dụng thần trí tuệ sờ mát phôn và lập một kênh trên tam giác nhỏ tâm vuông( Ý hắn là youtbe ). Giờ đã có hai người đăng ký rồi, nhất định sẽ kiếm được tiền nhà thôi!"


Nguyệt Nhi uể oải đón lấy chiếc điện thoại nhỏ trên tay Trác Nguyên, cô nhìn vào thông báo, chẳng phải hai lượt đăng ký này là của hai tên đồng môn của hắn sao? Họ đủ tiền mua điện thoại rồi à?

Lại lướt những video đã đăng, tới tận ba video, nào là "Thử thách điều khiển phi kiếm trong nhà", "Sử dụng linh lực triệu hồi mưa trong nhà tắm", "Công thức pha trứng gà với muối hột siêu ngon". Thậm chí lượt xem cái video trứng gà và muối hột còn cao gấp đôi lượt xem so với hai video còn lại nữa chứ.


"Thế nào? Video phi kiếm đã có tận ba mươi lượt xem và một bình luận, ta tin ta sẽ sớm trở lên nổi tiếng và thành đạt"


Trác Nguyên ngửa mặt lên trời mà cười lớn một cách sảng khoái, Diệu Nhi lại thấy quả thực có một bình luận trong video phi kiếm, liền không kiềm nổi tò mò mà mở ra xem.


"Ghép tệ vl"


Họ chỉ bình luận có vậy rồi bỏ đi.

Trác Nguyên khi này cũng thò đầu vào xem và hỏi.


"Rốt cuộc tên sâu kiến đó nói gì vậy? Có thể đọc cho ta nghe không?"


Trác Nguyên dù nghe hiểu được nhưng bằng cách nào đó hắn lại không có khả năng đọc hiểu, khiến hắn có nhiều hạn chế. Ví dụ như hắn không thể tự bắt xe buýt, không thể đọc tin nhắn thông báo trên điện thoại, lại chỉ có thể gọi món qua hình của thực đơn ví dụ như, hắn từng gọi món sườn sào chua ngọt bằng cái tên thú vị như "Miếng xương dính thịt dính dính vị chua chua cay cay". Thực sự mỗi lần đi nhà hàng với hắn cô chỉ muốn đội quần đùi lên đầu mà thôi.


"Anh ta nói, đỉnh lắm anh bạn, trình độ lái phi kiếm thật đỉnh cao, bái phục bái phục! Và đừng gọi người khác là sâu kiến nữa, họ sẽ kiện ông đấy!"


Trác Nguyên nghi hoặc.


"Tại sao có một chữ mà cắt nghĩa dài vậy?"


"Đó mới chính là sức mạnh của ngôn từ!"


Trác Nguyên hứng thú vô cùng với chủ đề về loại sức mạnh mới này.


"Loại sức mạnh này mạnh tới cỡ nào? Có thể đọc chú ngôn liền xẻ biển cắt núi, rạch trời chém mây không?"


"Không, nhưng họ có thể chửi ông và làm ông trầm cảm!"


"Trầm cảm?"


"Không nên biết vẫn hơn"


Trác Nguyên gật đầu. Nói về mối quan hệ của họ thì phải nói về một tuần trước, khi mà Nguyệt Nhi đang trên đường trở về từ chỗ làm thêm, một tài xế lái xe say rượu đã không làm chủ được tốc độ suýt chút nữa là đụng phải cô, may mà một người đàn ông khuôn mặt đẫm máu một tay chặn đứng chiếc ô tô trước ngưỡng sinh tử đối với Nguyệt Nhi.


Hắn tự xưng là Trác Nguyên, một thần tiên, hiện vô gia cư. Sau đó cũng không kể thêm chi tiết điều gì nữa, Nguyệt Nhi đương nhiên không tin, nhưng qua trò chuyện cô nhận thấy những câu chuyện Trác Nguyên kể vô cùng lý thú, khi mà cô đăng tải nó lên mạng xã hội lại được vô số lời khen và hưởng ứng, nghĩ rằng có thể dựa vào những câu chuyện của Trác Nguyên để cải thiện tập tiểu thuyết của mình nên Nguyệt Nhi đã không ngần ngại nhận nuôi hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro