Chương 8
"Lại đây." Cố Diễn trầm giọng nói.
Tôi bỏ tay nắm cửa ra, tự mình tiến vào, cảm giác như đang đi nịnh hót anh vậy.
Anh ngồi trên giường, đưa tay ngoắc tôi.
Không biết vì sao, tôi như con chó nhỏ theo lời anh đi tới.
Cố Diễn mỉm cười, chạm vào mặt tôi. Sau một thời gian ở chung, tôi có thể phân biệt được nụ cười của anh là thật, hay chỉ là lịch sự.
Anh nhìn có vẻ thật sự hạnh phúc, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng tôi ngây thơ cảm thấy tối nay có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.
Cố Diễn không bao giờ để tôi cởi quần áo, lần nào cũng là tự mình động thủ.
Nhưng hôm nay anh không hề nhúc nhích, tôi nghĩ chắc anh lên cơn tình thú, muốn mặc quần áo mà làm.
Tuy nhiên, dù thế nào thì với tôi cũng không khác biệt, đều là huynh đệ loạn luân vô đạo đức.
Tôi hạ mắt xuống, chờ đợi sự tra tấn sắp tới.
Cố Diễn nở nụ cười, nắm lấy tay tôi đặt lên vạt áo của anh: "Đoạn Hà, giúp ca ca cởi quần áo."
Tôi biết, anh cố ý làm tôi xấu hổ.
Loại việc này, bị động thừa nhận, chủ động là xu nịnh, tóm lại là không giống nhau.
Nhưng đối với tôi không có lựa chọn khác, cho dù có cự tuyệt, Cố Diễn luôn luôn có biện pháp ép bức tôi như anh muốn.
Tôi run rẩy cởi cúc áo anh, nhìn thấy cơ thể của anh từng chút từng chút lộ ra trước mắt.
Nói thật, dáng người Cố Diễn rất hoàn hảo, bờ vai rộng thắt lưng hẹp, nước da đẹp. Tôi không dám nhìn anh, đưa mắt đi chỗ khác.
Cố Diễn nắm cằm không cho tôi tránh, ra lệnh: "Quần cũng cởi."
Tôi đã cảm thấy thẹn lại phẫn nộ, nhịn không được chất vấn: "Anh tự cởi không được hả?"
Cố Diễn thấp giọng cười: "Được, nhưng tôi muốn cậu cởi. Đoạn Hà, nhanh lên, nghe lời ca ca."
"Ngươi đâu phải ca ca, ngươi là tên khốn nạn!"
Tôi rốt cục không nhịn được, lần đầu tiên mắng anh.
"Đúng, tôi là tên khốn nạn." Cố Diễn cũng không quan tâm đến lời của tôi, dỗ dành tôi như trẻ con cho có lên, nhưng ánh mắt không chút nhượng bộ.
Tôi bị anh nhìn chằm chằm tới lạnh sống lưng, cuối cùng vẫn là làm như lời anh.
Anh không mặc đồ lót, nửa hạ thân hiện lên trước mắt tôi.
Mặc dù thứ này tôi từng ngậm qua, cũng để nó tiến vào cơ thể, nhưng khi thấy nó, vẫn là cảm thấy sợ hãi cùng xấu hổ.
Tới bước đường này, tôi sớm đã không có tư cách rụt rè, đơn giản là phải cúi đầu, tính toán giúp Cố Diễn khẩu giao.
Nhưng Cố Diễn ngăn tôi lại.
Tôi nhìn lên, khó hiểu, hỏi anh làm sao vậy?
Cố Diễn kéo tôi từ dưới đất lên, ôm tôi từ phía sau, kéo tay tôi ra rồi cởi quần của tôi.
Tôi đỏ mặt, trơ mắt nhìn anh dạy tôi cởi bỏ phần thân dưới như nào, lộ ra hạ thân non nớt.
Tôi kích động muốn che đi, Cố Diễn lại ghì tôi xuống, nói ở bên tai tôi: "Ngoan, để ca ca xem."
Tôi không thể chịu được giọng nói dịu dàng và gợi tình của anh, trái tim rung động, cơ thể nhũn ra. Thế nhưng thật sự hạ tay xuống và để anh ấy nhìn.
Anh yêu cầu tôi nằm xuống giường, giữ hai bên đầu gối tách hai chân ra, cúi đầu nhìn nơi đáng xấu hổ kia.
Tôi không thể chịu được ánh mắt của anh, cầu xin: "Đừng nhìn..."
Anh nâng ánh mắt nhìn tôi cười, ánh mắt của anh vô cùng quyến rũ: "Tại sao lại không cho ca ca xem? Nơi này rõ ràng nhìn rất đẹp."
Tôi không hiểu, cùng là nam nhân đều có bộ phận này, sao nói nó có đẹp hay không.
Cố Diễn phủi lông dưới của tôi, vuốt ve hạ thân mềm mại. Tôi không thích như thế, cầm cổ tay anh ngăn cản: "Đừng như vậy, muốn làm thì nhanh lên."
Có lẽ thấy vẻ mặt tôi biểu tình thú vị, Cố Diễn nở nụ cười, đôi mắt đen nhìn tôi chằm chằm, chậm rãi nói: "Làm thì muốn làm, nhưng tôi muốn cậu cầu xin tôi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro