Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Tôi vẫn giãy dụa, mặc dù vô ích, nhưng tôi vẫn muốn nhắc nhở Cố Diễn, anh đây là cưỡng gian.

Cố Diễn không quan tâm tới việc tôi nghĩ gì, chỉ cần anh muốn là chắc chắn sẽ có được.

"Ngoan một chút, ca ca sẽ không làm cậu đau."

Anh một tay khống chế được tay tôi đang cố đẩy ra, cười nói.

Lúc này tôi bị Cố Diễn lột hết đồ, tay kia của anh chạm vào giữa hai chân tôi, thô lỗ sờ soạng nơi kia.

Tôi sợ hãi kêu lên đau đớn, nhịn không được phát run.

Cố Diễn hôn lên ngực tôi, an ủi: "Cậu ngoan ngoãn nghe theo lời tôi, ca ca sẽ không để cậu bị đau."

Khi anh dỗ dành, có một loại ôn nhu đặc biệt, thanh âm trầm thấp khiến trái tim tôi run rẩy.

"Vậy thì anh đừng làm điều này nữa."

Tôi gần như van xin anh.

"Không làm gì? Làm cậu hả?"

Cố Diễn hỏi tôi, mang theo ý cười không rõ.

Tôi biết, anh là đang trêu đùa tôi.

Tôi không thèm nhắc lại, cũng không đáp trả lại hành động của Cố Diễn. Anh thấy tôi đã ngừng phản kháng, vì thế cũng buông lỏng tay ra.

Anh có sức lực rất lớn, khiến cổ tay tôi bầm tím hết cả lên. Rất đau, nhưng tôi không khóc.

Cố Diễn nhấc chân tôi, bôi chất bôi trơn vào phía sau, ngón tay theo chất lỏng từ từ khuếch trương, so với lần đầu tiên thì ôn nhu hơn nhiều.

Anh nói, đây là phần thưởng cho sự nghe lời.

Nhưng đây chỉ nhiều nhất là giảm bớt nỗi đau cơ thể cho tôi, đâu thể nói là phần thưởng?

Tôi cắn răng, không muốn phát ra âm thanh gì, chỉ có lúc tiến vào thì không nhịn được rên rỉ. Cố Diễn ôm tôi, không lập tức di chuyển, ghé vào bên tai, hôn vào tai tôi.

"Nhịn một chút, ca ca đáp ứng sẽ không làm cậu bị đau."

Tai tôi dường như rất nhạy cảm, hơi thở của Cố Diễn vừa thoáng qua tôi liền run rẩy.

Tôi không muốn anh cứ ôm như thế, nên nhắc nhở, có thể được rồi.

Cố Diễn mỉm cười, bắt đầu kéo dãn khoảng cách một chút.

Tôi nhìn vào mắt anh.

Trong sáng và tỉnh táo, không có chút gì là ham muốn.

Cho dù, anh chính là đang cưỡng bức tôi.

Tôi không hiểu vì cái gì mà anh lại làm lại điều này, nếu chỉ đơn giản là làm nhục một người thấp kém đi lạc vào thế giới của anh thì lần đầu tiên tàn khốc là đủ rồi.

Tôi nhắm mắt lại, không dám suy nghĩ sâu về động cơ của Cố Diễn, không ngờ môi lại bị cái gì mềm mại chạm vào.

Cách vài giây, tôi mới phản ứng lại, là Cố Diễn hôn tôi.

Tôi kích động đẩy anh, chất vấn anh đang làm cái gì.

Cố Diễn lại rất hùng hồn: "Cậu nhắm mắt, không phải là muốn tôi hôn cậu sao?"

Tôi đương nhiên không có ý nghĩ như vậy, và những lời phản bác có vẻ vô lý nên tôi dùng im lặng để trả lời.

Cố Diễn vuốt ve lồng ngực gầy gò của tôi, tùy ý đùa bỡn đầu ngực. Anh một bên chuẩn bị, một bên hỏi tôi:"Làm sao vậy? Ca ca không thể hôn ngươi sao?"

Tôi không nói gì.

Đối với Cố Diễn mà nói, hôn môi đại khái chỉ là hành động vô có cũng như không, không có ý gì đặc biệt.

Tôi ý thức được mình phản ứng có chút quá độ, nhưng cũng không biết làm gì.

Đang lúc ngẩn người, Cố Diễn bỗng dưng ôm tôi lên.

Tôi bị bao bọc bởi vòng tay mảnh khảnh, không biết thế nào mà lại ngồi trên người anh.

Tư thế này làm Cố Diễn tiến vào càng sâu, bởi vì giật mình nên tôi nhỏ giọng kêu một chút, theo bản năng mà đưa tay ra.

Cố Diễn lộ ra biểu tình sung sướng, đưa môi lại cắn đầu nhũ của tôi.

Cảm giác giống như bị điện giật, rất khó hình dung.

Tôi muốn cầu xin anh đừng làm vậy, thật sự rất kỳ quái. Tuy nhiên, tôi lại không thể nói ra.

Tác động dữ dội phá vỡ lý trí của tôi, tôi bắt đầu la hét, sau đó bị Cố Diễn hành cho phát khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro