Seven Days
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè ngay sau khi tốt nghiệp lớp 12, Tsukishima bước vào thời kỳ động dục. Bác trai, bác gái và anh Akiteru đã cùng nhau đi du lịch, chỉ còn lại mình Tsukishima ở nhà. Ban đầu, cả gia đình bốn người đều dự định đi du lịch, vé máy bay đã được đặt trước khi kỳ nghỉ bắt đầu. Nhưng thời kỳ động dục đến bất ngờ, nên nhà Tsukishima chỉ còn lại một mình Tsukishima Kei.
Yamaguchi có chút lo lắng cho Tsukishima, không biết anh ở nhà có xảy ra chuyện gì không. Cậu ngồi trong phòng ngủ, lòng không yên trong một thời gian dài, cuối cùng không thể thắng nổi sự lo lắng. Cậu mặc áo khoác dày, chạy xuống lầu và nói với mẹ đang xem phim rằng cậu muốn đến thăm Tsukishima.
Mẹ Yamaguchi không phản đối việc một omega như con mình đến thăm một alpha trong thời kỳ mẫn cảm, vì con của bà khác với những omega thông thường. Thêm vào đó, cậu và con trai nhà Tsukishima có mối quan hệ rất tốt từ nhỏ, nên mẹ Yamaguchi không ngăn cản.
Tuy nhiên, khi Yamaguchi đeo giày vào và chuẩn bị ra ngoài, mẹ cậu gọi cậu lại: "Ngày mai con thật sự không muốn cùng ba mẹ về quê à?"
"Không mẹ ạ. Mọi người cứ đi đi."
Nói xong, Yamaguchi đóng cửa nhà và chạy đi.
Thời gian quay về năm Yamaguchi phân hóa, tại khoa kiểm tra phân hóa của một bệnh viện trung tâm thành phố.
"Thưa bà Yamaguchi, trước hết xin chúc mừng con của bà đã hoàn tất phân hóa. Tuy nhiên, còn một số vấn đề khác mà chúng tôi cần thảo luận kỹ với bà. Bà có muốn để con ở ngoài chờ đợi không?"
Yamaguchi mười sáu tuổi vừa phân hóa thành omega, được mẹ dỗ dành ra ngoài chờ.
Thực ra, Yamaguchi muốn nói rằng không cần ra ngoài cũng không sao, vì cửa phòng khám của bệnh viện cách âm không tốt lắm. Ngày hôm đó, bác sĩ đã nói rất lâu với mẹ cậu và Yamaguchi nghe rõ từng lời một.
"Khuyết tật gene."
"Không thể ngửi thấy."
"Ống sinh dục bị tắc."
"Khó thụ thai."
Bác sĩ nói rất nhiều, đến cuối cùng mắt Yamaguchi đã cay xè. Sao mắt lại đau nhỉ, có phải vì mở mắt quá lâu mà quên chớp không?
Và cứ thế, Yamaguchi năm mười sáu tuổi cúi đầu nhận lấy bản báo cáo phân hóa từ tay mẹ. Ban đầu chỉ là đau mắt thôi nhưng khi mẹ cậu bất ngờ ôm lấy cậu và nghẹn ngào, mắt Yamaguchi bỗng dưng rơi nước mắt. Do khuyết tật gene, tuyến pheromone phát triển không rõ ràng, và chưa từng ai ngửi thấy pheromone của Yamaguchi, khiến cậu nhiều lần bị nhầm là beta.
Mỗi lần bị nhầm là beta, Yamaguchi không khỏi cảm thấy đắng lòng.
"Pheromone của beta dù nhạt đến mấy cũng có thể ngửi thấy, còn mình lại là omega mà chẳng ai ngửi thấy chút nào."
Nói là không thể ngửi thấy thôi nhưng thật ra có thể nói là gần như không có pheromone. Tại sao lại là cậu lại phân hóa bị khuyết tật, tại sao không phân hóa thành beta. Như thế ít nhất cậu còn có thể ngửi thấy một chút mùi của Tsukishima.
Lúc này, trên đường chạy nhanh đến nhà Tsukishima, Yamaguchi thấy may mắn vì mình không có nhiều pheromone. Nếu không, sẽ không thể đến thăm Tsukishima trong thời kỳ động dục của alpha.
"Phù..."
Đứng trước cửa nhà Tsukishima, Yamaguchi bình tĩnh lại nhịp thở rồi với đôi tay đỏ vì lạnh ấn lấy chuông cửa.
"Đinh dong"
Một phút trôi qua, không ai ra mở cửa.
"Tsukishima không thoải mái hay là đang ngủ rồi?" Yamaguchi lo lắng.
"Đinh dong, đinh dong"
Cạch, cửa mở mở
Yamaguchi nhìn thấy người mở cửa là Tsukishima, trông có vẻ mệt mỏi.
"Yamaguchi?"
"Là tớ đây Tsukki."
"Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì đâu Tsukki. Chỉ là tớ hơi lắng cho cậu."
"Tớ không sao đâu nên về đi."
Nói xong, anh định đóng cửa muốn đẩy Yamaguchi ra ngoài. Thật là, Yamaguchi học môn sinh lý kiểu gì. Một omega mà lại đến thăm một alpha trong thời kỳ động dục. Dù anh là bạn từ nhỏ của Yamaguchi nhưng một omega chưa bị đánh dấu cũng không nên lại gần alpha trong thời kỳ động dục.
Thấy Tsukishima định đóng cửa, Yamaguchi nhanh chóng chộp lấy cạnh cửa, lo lắng nói: "Tsukki! Tớ sẽ không sao đâu, tớ sẽ không bị ảnh hưởng đâu mà."
Cuối cùng Tsukishima không đóng cửa và Yamaguchi bước vào nhà của người bạn từ thuở ấu thơ với tâm trạng lo lắng.
Nhiệt độ tối nay thật sự rất thấp, chỉ đứng ở cửa một lúc mà tay Yamaguchi đã tê cứng. May mắn là nhà Tsukishima đã bật điều hòa, trong nhà thật sự rất ấm áp. Không lạ gì khi Tsukishima chỉ mặc một chiếc áo len màu be mà vẫn ra mở cửa.
"Tsukki bây giờ cậu cảm thấy thế nào?" Yamaguchi cởi áo khoác, đi theo Tsukishima vào phòng ngủ mà cậu thường xuyên đến.
"Ừm."
Ngồi xuống mép giường, Tsukishima bóp lấy sống mũi tỏ ra khó chịu.
"Hả?"
À suýt quên, vì Tsukishima đang trong thời kỳ động dục nên tâm trạng rất bất ổn. Vừa bực bội vừa khó chịu, có thể không muốn giao tiếp với người khác.
Yamaguchi không định hỏi thêm gì nữa, cậu đưa mu bàn tay chạm vào trán Tsukishima. Nhiệt độ cao, chắc chắn rất khó chịu.
"Tsukki đã ăn gì chưa?"
"Ăn túi dinh dưỡng rồi."
"Được rồi vậy để tớ nấu chút đồ cho Tsukki ăn." Nói xong, cậu quay người định xuống lầu.
Nhưng chưa kịp bước, Tsukishima đã nắm lấy tay cậu.
"Sao vậy Tsukki?."
Yamaguchi quay lại nhìn Tsukishima.
Tsukishima không trả lời câu hỏi của Yamaguchi mà chỉ nhìn cậu. Nhìn chằm chằm, mắt không chớp.
Yamaguchi hiểu Tsukishima không được thoải mái. Cậu hít một hơi sâu, quay người lại ôm lấy Tsukishima, nói nhẹ nhàng: “Để tớ giúp cậu nhé, được không vậy?”
"Ừm."
Yamaguchi buông Tsukishima ra cởi áo nhét vào tay anh rồi đi vào phòng tắm. Trước khi giúp Tsukishima, cậu cần tắm rửa sạch sẽ, vì không ngửi thấy pheromone của Tsukishima nên phải chuẩn bị tránh bị thương.
Mười lăm phút trôi qua, không ai bước ra từ phòng tắm. Alpha bên ngoài bắt đầu bất an, ôm lấy áo chạy nhanh đến cửa phòng tắm, gõ cửa đầy lo lắng
"A... Tsukki... Ừm, đừng vội mà... tớ... tớ ra ngay đây."
Nhưng người ngoài kia dường như không nghe thấy, chỉ tiếp tục gõ cửa không ngừng.
Cạch! cửa phòng tắm mở. Alpha không thể chờ đợi được nữa liền kéo người ra ngoài rồi ôm vào lòng. Chiếc áo vừa ôm trong lòng bị ném sang một bên.
Yamaguchi chưa kịp nói gì đã bị đẩy xuống giường. Người bên trên liên tục ngửi cổ cậu, như tìm kiếm gì đó, cứ dùng môi chạm vào.
"Tsukki! không có đâu."
Nếu nghe kỹ, có thể nghe thấy giọng Yamaguchi có chút run rẩy. Cậu dùng tay nâng đầu của Tsukishima, nhẹ nhàng hôn lên môi.
Nói là hôn nhưng chỉ là chạm môi vào nhau. Yamaguchi không biết cách hôn, nhưng người được hôn dường như biết. Alpha thò lưỡi mở răng cậu, nhanh chóng tấn công, chiếc lưỡi mạnh mẽ như rắn, vào đến nơi liền quấn lấy con mồi. Hai chiếc lưỡi ướt quấn quýt, tiếng nước vang lên. Đôi khi alpha rời ra một chút, cho con mồi thở. Có lẽ chỉ một hai giây, rồi lại khám phá điểm nhạy cảm trên vòm miệng, liếm nhẹ màng nhầy mỏng manh. Alpha như khát, không ngừng hút dịch trong miệng cậu.
Yamaguchi sắp không thở nổi nữa, Tsukishima hôn sâu đến mức đầu lưỡi gần như chạm vào họng. Yamaguchi cảm thấy mình sắp ngạt thở, đập nhẹ vào vai đối phương. Có lẽ cảm thấy đã đủ, alpha thật sự buông tha cho Yamaguchi.
Trong lúc Yamaguchi còn đang cố hít thở, chiếc áo ngủ trên người cậu đã bị lột sạch. Rồi một cơ thể nóng ấm áp lại gần cậu.
"Ưm...Tsukki."
Miệng lại bị bịt kín, phần dưới cơ thể của alpha đang cọ xát vào cậu. Cứ cọ xát mà không tìm thấy lối vào, alpha cảm thấy khó chịu hơn và tức giận cắn mạnh vào môi của Yamaguchi. Cắn mạnh đến mức môi Yamaguchi bị chảy máu. Đột nhiên, alpha như được kích thích mạnh, liên tục mút vết thương trên môi của Yamaguchi. Yamaguchi bị hôn đến mức mơ màng, không biết rằng người bạn thân của cậu bắt đầu phấn khích vì chút pheromone trong máu cậu.
Là mùi dâu! Là omega của anh! Là của anh!!!!!
Alpha ngửi thấy pheromone của omega trong giai đoạn nhạy cảm trở nên thiếu kiên nhẫn hơn.
Yamaguchi phản ứng chậm chạp, bị alpha giữ chặt hai chân và đẩy lên, khiến cơ thể thành hình chữ M. Alpha kẹp chặt hai chân của Yamaguchi bằng đầu gối của mình, sau đó đưa ngón tay vào lỗ nhỏ đang căng thẳng. Đường hầm của omega mềm mại và ấm áp. Ngón tay đột ngột đi vào khiến đường hầm mềm mại tiết ra một ít dịch trắng đục.
Omega của anh đã chảy nước vì pheromone của anh, vậy là có thể chịu được sự kết hợp rồi! Alpha rút ngón tay ra và thay vào đó là dương vật của mình, đẩy vào đường hầm.
"A...Tsukki, không thể vào hết ngay được..."
Yamaguchi bị đột ngột xâm nhập, cơ thể cứng lại và đường hầm co rút. Điều này khiến dương vật của alpha bị cản trở nhiều, nhưng alpha vẫn biết mơ hồ rằng không thể làm tổn thương omega của mình. Anh cúi đầu hôn omega của mình, nhẹ nhàng mút đầu lưỡi của đối phương. Một tay bóp nhẹ núm vú cứng, tay kia vuốt ve dương vật đã mềm xuống vì bị xâm nhập. Các điểm nhạy cảm trên cơ thể được alpha cẩn thận an ủi. Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập từ từ biến mất mà thay thế bởi cảm giác ngứa ngáy. Từ từ, cơ thể omega không còn căng thẳng nữa. Alpha bắt đầu chậm rãi tiến sâu vào dương vật, lúc này alpha như một con thú săn mồi kiên nhẫn, chờ đợi để thư giãn con mồi. Không biết từ khi nào, dương vật của alpha đã hoàn toàn bị bao bọc bởi thịt mềm.
Lúc này mới là lúc thưởng thức bữa ăn, alpha bắt đầu rút ra và đẩy vào dương vật.
"A... Tsukki..."
Yamaguchi chưa từng trải qua chuyện tình dục, cảm thấy mơ hồ bởi động tác của alpha. Miệng cậu phát ra âm thanh kỳ lạ, khiến cậu đỏ mặt và vội vàng dùng tay bịt miệng lại.
"Sao mình lại phát ra âm thanh này!!"
Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập từ từ biến mất, chỉ còn lại cảm giác căng đầy.
Chẳng mấy chốc, alpha bắt đầu tăng tốc, sự kiên nhẫn của alpha ngày càng ít. Omega quá ngon, alpha không thể chờ đợi thêm để nuốt trọn omega.
"Ư...Chậm lại...Chậm lại Tsukki!"
Rất kỳ lạ, Yamaguchi cảm thấy cơ thể mình rất kỳ lạ. Vừa rồi còn cảm thấy căng thẳng, giờ lại cảm thấy ngứa ngáy đến kỳ lạ. Như bị điện giật nhẹ, nhưng chỉ có cảm giác tê mà không có đau. Và cảm giác tê lan tỏa khắp cơ thể khi Tsukishima tăng tốc.
"A..."
Không biết bị đâm vào đâu, eo của Yamaguchi đột nhiên co giật. Tay cậu quên mất việc che miệng, chỉ có thể nắm chặt ga giường.
Đó là điểm nhạy cảm của omega được alpha phát hiện. Alpha cúi đầu hôn omega chưa kịp tỉnh táo, sau đó bắt đầu đánh mạnh vào điểm mềm mại đó. Cảm giác thoải mái chồng chất, như cơn bão mà con người không thể chống lại.
"Tsukki...đừng...đâm...nhanh...quá...ưm"
Con thú săn mồi không thể thả lỏng con mồi. Nó chỉ sẽ tăng tốc để nuốt trọn con mồi.
Cảm giác mạnh mẽ khiến dương vật của Yamaguchi không tự chủ được mà dựng đứng lên, ý thức của cậu bắt đầu mờ mịt.
Quá nhanh, thật sự quá nhanh, không cho Yamaguchi cơ hội phản ứng. Trong miệng chỉ phát ra vài từ rời rạc, sau đó lại bị cuốn vào cơn sóng của cảm giác thoải mái.
Yamaguchi cảm thấy mình sắp đạt đỉnh, muốn Tsukishima dừng lại. Nhưng lúc này cậu không thể nói ra lời nào, chỉ cảm thấy lỗ nhỏ đang co thắt dữ dội, cảm giác tuyệt đỉnh lao thẳng vào não.
"A!...ư."
Cảm giác quá mạnh khiến cơ bắp của Yamaguchi căng cứng, hai chân muốn co lại nhưng alpha không cho phép. Alpha đang trong những cú húc cuối cùng.
"Ưm!"
Lỗ sau bị alpha bắn tinh vào, tinh dịch nóng bỏng xối xả vào trong. Cùng lúc đó, đầu dương vật của Yamaguchi cũng phóng tinh ra, không có bất kỳ sự tiếp xúc nào. Lượng tinh dịch không ít, văng lên bụng, ngực và cả cằm của Yamaguchi. Cảm giác cực đỉnh khiến mắt Yamaguchi tối sầm lại, linh hồn và thể xác như bị tách rời. Miệng hơi hé mở, đầu lưỡi đỏ thò ra không kiểm soát được. Alpha giúp Yamaguchi liếm sạch tinh dịch trên cằm, rồi ngậm lấy đầu lưỡi của cậu. Hương vị của bản thân hơi tanh, Yamaguchi không muốn cảm nhận. Nhưng cảm giác cực đỉnh vẫn kéo dài, lúc này cậu hoàn toàn không có sức lực để từ chối.
Alpha vừa bắn ra đã nhanh chóng cương cứng trở lại, một vòng động tác mới bắt đầu. Alpha lần đầu được nếm thịt, không thể nào ăn no chỉ một lần.
"Đừng... Tsukki!"
Bây giờ là bảy giờ tối, thời gian buổi tối còn rất dài.
"Ưm...ư"
Bên ngoài đã sáng rực, rèm cửa không đóng kín, ánh sáng lọt qua khe chiếu vào giường.
Yamaguchi từ từ mở mắt, nhìn mơ màng vào một điểm nào đó.
"Cả mình và Tsukki đều ở trong câu lạc bộ bóng chuyền, cùng tập luyện gần như nhau. Tại sao thể lực của Tsukki lại tốt hơn mình nhiều như vậy? Vấn đề nằm ở đâu nhỉ?"
Cuối cùng cũng kết thúc, Yamaguchi cảm thấy cơ thể như bị xe tải lớn cán qua. Cảm giác đau nhức khắp nơi nhắc nhở cậu rằng cơ thể của mình không thể chịu đựng thêm nữa.
Đôi mắt Yamaguchi đã lấy lại tiêu điểm, cẩn thận nhấc cánh tay trên eo mình ra. Động tác rất nhẹ nhàng, sợ làm thức giấc alpha đang ngủ.
Khó khăn lắm mới nhấc được cánh tay ra, Yamaguchi chuẩn bị rời đi. Nhưng đôi chân yếu mềm không thể kiểm soát được cơ thể, khiến cậu ngã quỵ xuống thảm. Yamaguchi đầu tiên liền quay lại nhìn giường, alpha chỉ cau mày nhưng không tỉnh dậy. May mắn là tấm thảm trong phòng Tsukishima rất dày, nếu không thì toi rồi!!
Vừa thở phào nhẹ nhõm, cơ thể Yamaguchi đột nhiên cứng lại. Vì hành động ngã vừa rồi quá mạnh, rất nhiều chất lỏng chảy ra từ phía sau xuống chân. Nếu không làm sạch thì không thể ra khỏi phòng. Yamaguchi chấp nhận số phận, chậm rãi đứng dậy, từng bước một đi vào phòng tắm.
Mặc dù cơ thể đau nhức và không có chút sức lực, Yamaguchi vẫn cố gắng tăng tốc độ làm sạch. Trước khi Tsukishima tỉnh lại, cậu phải nhanh chóng rời đi. Nhưng trời không chiều lòng người, dù đã làm sạch rất nhanh, Yamaguchi vẫn gặp phải alpha đã tỉnh. Thời gian khác, cùng cảnh tượng. Hai người giống nhau, nhưng Tsukishima không giống nhau.
"Tsukki khóc rồi."
Ban đầu định rời đi, Yamaguchi bỗng hoảng hốt. Cậu vội bước tới, dùng tay lau nước mắt trào ra. Alpha không nói gì, chỉ dùng đôi mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm vào omega đang bối rối.
Không biết phải làm sao, Yamaguchi nhón chân hôn lên mắt alpha.
"Đừng khóc nữa mà Tsukki, tớ sẽ không đi đâu nữa."
Sự mềm lòng nhất thời đã dẫn đến việc Yamaguchi bị làm liên tục đến tối. May mà trước khi tắm, cậu đã uống một chai dưỡng chất, nếu không cậu thật sự không thể chịu nổi.
"Tsukki không thấy đói sao?"
Yamaguchi đã bị làm đến kiệt sức mà vẫn còn tâm trí nghĩ lung tung. Khi nhận thức của cậu dần mơ hồ, cơ thể hoàn toàn bị khoái cảm chi phối. Cơ thể cậu lại bị chuyển sang một tư thế khác, là nằm nghiêng. Nói nằm nghiêng không chính xác lắm, đúng hơn là nằm nghiêng với hai chân co gối. Alpha quỳ bên dưới, đầu gối trái đẩy vào khe gối của Yamaguchi, đầu gối phải từ bên cạnh ép vào mông cậu. Tay trái nắm lấy đùi của Yamaguchi, tay phải bóp mông cậu rồi lại đẩy vào.
"Ư..."
Hoàn toàn khớp, như cấu trúc lưỡi và mộng khít chặt vào nhau.
Tư thế này thật sự rất sâu, sâu đến mức Yamaguchi không còn chút sức lực nào phải hít sâu một hơi.
Tư thế này quá sâu, chạm đến khoang sinh dục của cậu rồi!
Khoang sinh dục không ổn!! Cậu có thể giúp Tsukishima nhưng thật sự không thể vào khoang sinh dục! Khi khoang sinh dục bị chặn lại, bị chạm vào chỉ khiến đau hơn. Khoang sinh dục hoàn toàn không có khe hở, nếu bị đẩy mạnh vào cậu sẽ đau chết mất!!
"Đau quá!"
Đau đớn không chịu nổi, Yamaguchi cố gắng giãy giụa dùng hết sức lực để thoát ra. Cậu vừa định bò đi thì bị alpha nắm eo kéo lại rồi đẩy mạnh hơn. Lần này càng sâu và nặng nề hơn, Yamaguchi cảm thấy khoang sinh dục bị chặn lại của mình như bị mở ra một khe nhỏ.
Lúc này alpha hơi bực bội, trong đầu chỉ toàn nghĩ về omega của anh muốn bỏ chạy. Không được!! Không thể chạy!! Phải vào khoang sinh dục! Phải giao phối!! Phải đánh dấu vĩnh viễn omega của anh!
Alpha tức giận phát ra nhiều pheromone hơn, Yamaguchi đã không còn chút sức lực nào để phản kháng nên bị alpha đâm mạnh vào khoang sinh dục.
Không biết đã làm bao lâu, trời tối lại và khoang sinh dục thật sự bị mở ra một khe nhỏ. Mặc dù Yamaguchi đã mơ màng, nhưng cơ thể vẫn bản năng sợ hãi. Một chút giãy giụa cũng chẳng khác gì lấy trứng chọi đá. Alpha chỉ càng làm mạnh hơn, ngay sau đó thật sự đâm vào khoang sinh dục. Yamaguchi bỗng nhiên sững sờ, khoang sinh dục mềm yếu của cậu thật sự bị chiếm đóng hoàn toàn.
Alpha tiến vào khoang sinh dục, bắt đầu thắt nút nhanh chóng. Trong khi thắt nút, alpha không quên đánh dấu vĩnh viễn, bàn tay mạnh mẽ giữ chặt chiếc cổ mảnh khảnh của omega. Tiết lộ tuyến pheromone không rõ ràng của omega, mở miệng cắn chặt tuyến pheromone bằng răng nanh. Sau đó tăng lực cắn, đầu răng cắm sâu vào và điên cuồng tiêm pheromone vào.
Khi kết thúc, còn bị tiêm vào một lượng lớn pheromone, điều này quá kích thích. Omega hoàn toàn không chịu nổi, tuyến bị cắn bắt đầu phát ra mùi của riêng mình. Đó là mùi dâu tây và theo thời gian của dấu vết vĩnh viễn. Pheromone mùi dâu tây bắt đầu lan ra trong phòng ngủ, ngay khi hàm răng alpha buông lỏng tuyến. Pheromone mùi dâu tây bùng nổ, rất ngọt và đậm, Tsukishima rất thích. Không biết có phải do dấu vết vĩnh viễn hay không, Tsukishima trong thời kỳ dễ cảm đã hồi phục một chút ý thức. Tự nhiên, anh cũng thấy tất cả mọi thứ trước mắt, rằng anh đã ở trong cơ thể Yamaguchi và hiện tại không thể rút ra. "Ưm... ưm... T-Tsukki... Tsukki..."
Sau khi hoàn thành dấu vết vĩnh viễn, Yamaguchi đột nhiên bắt đầu nức nở. Tsukishima vội vã lại gần cơ thể Yamaguchi, với giọng nói có phần khàn khàn hỏi: "Sao vậy Tadashi?."
Lúc này Yamaguchi đang khóc, miệng lẩm bẩm gọi anh. Tsukishima nhẹ nhàng quay đầu Yamaguchi lại để hai người có thể đối diện nhau. Đôi mắt đỏ ngầu và làn da ửng đỏ, cùng với ánh mắt lấp lánh không thể không biểu lộ một tình trạng.
Vào lúc 12 giờ 35 phút đêm hôm sau, hoặc chính xác hơn là 12 giờ 35 phút sáng ngày thứ ba, Yamaguchi Tadashi đã bắt đầu bước vào thời kỳ động dục.
Vì trong thời kỳ động dục, Yamaguchi hoàn toàn không có ý thức và cố gắng bám chặt vào Tsukishima. "Tsukki... Tsukki... Tsukki..."
Yamaguchi Tadashi mười sáu tuổi và mẹ của cậu đều đã chấp nhận và đồng ý với kết quả khiếm khuyết di truyền. Tuy nhiên, bác sĩ hôm đó đã giấu một phần sự thật và không nói cho người mẹ biết. Omega với khiếm khuyết di truyền thật sự rất khó để bị đánh dấu vĩnh viễn, nhưng có một trường hợp ngoại lệ. Khi mức độ phù hợp AO đạt 100%, việc đánh dấu vĩnh viễn vẫn có thể thực hiện được với omega bị khiếm khuyết di truyền và khả năng mang thai cũng rất cao. Lý do bác sĩ không tiết lộ điều này là vì đứa trẻ của người mẹ đó không thể thực hiện kiểm tra mức độ phù hợp.
Trên giường, trên ghế, trên thảm, trước cửa sổ lồi, hai người làm tình không biết mệt mỏi.
Mọi việc đã ổn định vào buổi trưa ngày thứ ba và Tsukishima đã hoàn toàn tỉnh táo. Mặt khác, Yamaguchi nằm trên giường và ngủ thiếp đi do quan hệ tình dục mãnh liệt trong thời kỳ động dục.
Sau khi tỉnh dậy, Tsukishima bước vào phòng tắm ôm lấy Yamaguchi, người không có chỗ nào lành lặn trên cơ thể. Sau khi tắm cho Yamaguchi xong, anh thay ga trải giường rồi đặt cậu lên giường và quấn chăn cho cậu. Sau đó anh quay người bước ra khỏi phòng ngủ, đồng thời lấy đi điện thoại di động của mình và Yamaguchi.
"Ừ! Yamaguchi đang ở đây với em."
"Ồ, hả?? Được rồi, anh sẽ chơi với bố mẹ thêm vài ngày nữa trước khi về à."
"Vâng" rồi cúp máy không chút do dự.
Tsukishima đặt điện thoại di động xuống và nhấc điện thoại di động của Yamaguchi lên. Nhập mật khẩu màn hình khóa một cách khéo léo và mở sổ địa chỉ. Anh tìm thấy số điện thoại di động của mẹ Yamaguchi và bấm số sau khi do dự một giây.
Sau nửa giờ gọi điện với mẹ Yamaguchi, bên kia đã cúp máy. Tsukishima đặt điện thoại xuống và thở phào nhẹ nhõm.
Vì kéo dài quá lâu nên Yamaguchi đã khóc quá nhiều lần trong thời gian động dục. Lượng nước cơ thể thoát hơi nghiêm trọng nên cậu phải bổ sung nước kịp thời. Gọi điện xong, Tsukishima nhanh chóng quay lại tầng trên. Vừa mở cửa phòng ngủ, Yamaguchi đã lao vào vòng tay anh.
Đó là thủy triều tình yêu, là ngọn đèo nơi thủy triều tình yêu ập đến không thể tách rời con người. Âm đạo, nơi liên tục tiết ra chất lỏng, cần được làm dịu và lấp đầy.
Tsukishima cởi bộ đồ ngủ mà cả hai vừa mặc vào, một tay kéo mông Yamaguchi lên, rồi lại đẩy vào trong khi tay kia giữ bộ phận sinh dục của cậu.
"Ừm... Tsukki..."
Sau khi cả hai quấn lấy nhau, hai chân của Yamaguchi đang thả lỏng thì tự động quấn quanh eo Tsukishima. Hai người bước xuống cầu thang trong tư thế ôm nhau này. Vì phải đi xuống cầu thang nên bậc thang chắc chắn sẽ hơi rộng. Vì vậy, mỗi lần bước đi là phần lớn dương vật sẽ đi ra ngoài, khi đẩy vào lại sẽ đi vào rất sâu. Đối với Yamaguchi, điều này rất thoải mái nhưng cũng rất đau đớn. Cậu chỉ có thể ôm Tsukishima bằng cả hai tay, vùi má vào cổ người kia, vừa khóc vừa gọi
Tsukki.
Sau một hồi lâu đi xuống lầu, Tsukishima bước tới tủ lạnh. Mở tủ lạnh bằng một tay, lấy chai nước ra và thử mở. Nhưng thao tác bằng một tay thực sự rất khó nên anh chỉ có thể dùng cánh tay còn lại để giữ lưng Yamaguchi và mở nó ra bằng hai tay. Cái chai quá gần khó tránh khỏi chạm vào lưng của Yamaguchi. Cái chai lạnh lẽo khiến cơ thể Yamaguchi run rẩy, cậu không khỏi căng cứng.
"Nào Tadashi, thư giãn đi."
Rất tiếc, những lời này hoàn toàn vô dụng với Yamaguchi đang trong kỳ phát tình. Tsukishima nghiến chặt răng, đưa nước cho Yamaguchi. Nhưng vì tư thế và Yamaguchi không hợp tác lắm, rõ ràng việc để Yamaguchi tự uống là không thể. Tsukishima uống một ngụm, rồi đưa nước cho Yamaguchi từ miệng anh. Yamaguchi sau ba ngày khóc lóc cuối cùng đã uống được hơn nửa chai nước. Tsukishima vứt cái chai còn lại và đặt Yamaguchi nằm trên ghế sofa. Đã bổ sung đủ nước, giờ là lúc tiếp tục giúp Yamaguchi vượt qua kỳ phát tình khó chịu.
Sáng ngày thứ tư, trước bồn rửa tay trong phòng tắm. Yamaguchi ngồi trên bồn rửa tay, lưng dựa vào gương, hai chân đặt trên tay của Tsukishima. Trong lúc làm, Yamaguchi bắt đầu rên rỉ.
"Ừm... căng quá... khó chịu... A... Tsuki, khó chịu quá..." Tsukishima nghĩ anh đã chạm đến điểm không thoải mái của Yamaguchi, lập tức dừng lại. "Tadashi? Đau ở đâu vậy?" Yamaguchi mơ màng đưa tay Tsukishima đặt vào vị trí bụng dưới và bàng quang của cậu.
"Tsuki... căng... khó chịu." Nhờ hành động của Yamaguchi, Tsukishima hiểu tại sao Yamaguchi lại khó chịu đến vậy. "Tadashi này, chúng ta đổi tư thế được không?" Tsukishima không đợi Yamaguchi phản ứng, lập tức ôm Yamaguchi xuống. Sau đó, để Yamaguchi chống tay vào bồn rửa, còn anh từ phía sau thâm nhập vào.
"Tớ sẽ xoa bóp cho Tadashi, sẽ không còn khó chịu nữa."
"Ừm... ừ, A ...Tsuki... tốt hơn rồi."
"Ừ." Sau đó, tốc độ của Tsukishima ngày càng nhanh, Yamaguchi cũng ngày càng khó chịu hơn. "Hu hu hic... khó chịu... dừng lại... Tsuki dừng lại..." Tsukishima vừa mới rất nhẹ nhàng xoa bụng dưới của Yamaguchi, giờ đây bàn tay đột ngột ấn mạnh xuống.
"Ah..."
Lần này không phải là khóc hay kêu gào, mà là một tiếng kêu nhỏ hơn. Yamaguchi toàn thân run rẩy, bị tiểu tiện không kiểm soát. Đối với cơ quan sinh dục không thể xuất tinh, giờ đây chỉ có một ít chất lỏng màu vàng nhạt chảy ra, Tsukishima phía sau vẫn không ngừng va chạm. "Đừng... Tsuki đừng... dừng lại..."
"Ừ không dừng lại."
"Đáng ghét ˃̣̣̥᷄⌓˂̣̣̥᷅... Tsuki..."
Kỳ phát tình của omega kéo dài năm ngày, trong những ngày này hai người không ngừng làm tình.
Vào buổi trưa ngày thứ bảy, Tsukishima một mình bận rộn trong bếp. Trong những ngày này, trong thời gian làm tình, hai người ăn gói dinh dưỡng. Một alpha như anh thì không sao, nhưng Yamaguchi cần phải ăn một chút thức ăn. Dù đã là ngày cuối cùng của kỳ phát tình, nhưng Yamaguchi vẫn không thể ăn thức ăn quá phức tạp. Vì vậy, Tsukishima nấu cháo bào ngư, bào ngư được hoàn toàn xay nhuyễn rồi cho vào nồi cháo.
Trong lúc Tsukishima đi nấu cháo, Yamaguchi vẫn đang ngủ say trên lầu đã tỉnh dậy. Vì không có alpha ở bên cạnh, omega trong kỳ phát tình cực kỳ nhạy cảm, ngay lập tức mắt đỏ lên. Ngồi dậy, nước mắt liên tục rơi, vừa khóc vừa nói. "Tsukki đâu rồi? Sao cậu không ở bên cạnh tớ? Tsukki có bỏ rơi tớ không vậy? Hic Tsukki ở đâu? Hu hu Tsukki không thích tớ à? Hu... Hu... Tsukki có omega khác sao, hu hu Tsukki không thích omega có tàn nhang ư? Hu hu, Tsukki... Tsukki ở đâu rồi?"
Càng khóc càng đau lòng, càng khóc càng cảm thấy tội nghiệp và lo lắng, cơ thể omega bắt đầu nóng lên. Kỳ phát tình lại đến, alpha không có ở bên. Lại rất cần pheromone của alpha, Yamaguchi lảo đảo xuống giường. Tìm nơi có nồng độ pheromone của alpha nồng nhất, cơ thể tự động đi đến tủ quần áo. Mở tủ ra, ôm lấy những bộ đồ bên trong. Khao khát pheromone của alpha quá mức, Yamaguchi bắt đầu hành vi xây tổ. (Lưu ý: Không phải tất cả omega đều có kỳ xây tổ, chỉ có một số omega đặc biệt mới kích hoạt hành vi này)
Alpha không có ở bên cạnh, omega chỉ có thể tự giúp lấy bản thân. Yamaguchi trong kỳ phát tình kết hợp với hành động xây tổ nên ngồi co ro trong tủ quần áo, kéo tất cả quần áo trong tủ xuống. Một tay ôm lấy đồ của Tsukishima, tay còn lại, đưa ngón trỏ và ngón giữa vào lỗ nhỏ của mình để cố gắng giảm bớt cảm giác khó chịu.
Tsukishima mang bát cháo lên, không thấy người ở trên giường. Đặt bát cháo sang một bên, đi đến tủ quần áo đã để lộ ra đôi chân. Đi lại gần hơn, anh nhìn thấy Yamaguchi đang tự thủ dâm. Yamaguchi với cơ thể hoàn toàn khỏa thân, co ro trong đống quần áo của anh. Yamaguchi thường ngày rất dễ thương, nhưng lúc này trông cực kỳ khiêu dâm. Ánh mắt Tsukishima lập tức trở nên nghiêm trọng, bát cháo này hôm nay không thể ăn được. Anh quay người, lấy chai dinh dưỡng cuối cùng trên đầu giường, nhanh chóng quay lại tủ quần áo, cúi xuống cho Yamaguchi đang há miệng uống.
Khi cảm nhận được sự gần gũi của alpha, Yamaguchi ngay lập tức áp sát. Hai tay vừa mới tự thủ dâm thì ngay lập tức ôm chặt cổ Tsukishima. Tsukishima đứng dậy, ôm Yamaguchi trở lại giường.
Tsukishima dựa vào đầu giường mà ngồi trên giường, Yamaguchi ngồi trên đùi anh. Cơ thể của hai người, từ ngực, bụng, đến phần dưới, đều dính chặt vào nhau. Sự kết hợp lần nữa với alpha khiến Yamaguchi cảm thấy an tâm. Omega vừa mới khóc lóc, lập tức bắt đầu quyến luyến. "Tsukki... muốn... muốn... Tsukki..."
"Ngoan nào Tadashi, đưa tay cho tớ nào." Sau khi đi vào nhau, Tsukishima không di chuyển. Thay vào đó, anh nhẹ nhàng dỗ dành Yamaguchi, đặt tay phải ôm cổ anh xuống. Tsukishima kéo tay phải của Yamaguchi, dẫn nó ra phía sau của Yamaguchi. "Tadashi muốn cảm thấy thoải mái hơn không?"
"Muốn... Tsukki... muốn." Yamaguchi không tỉnh táo nên cậu không biết alpha muốn làm gì. Chỉ biết rằng Tsukki sẽ khiến cậu cảm thấy thoải mái, nên làm gì alpha nói thì cũng nghe lời. "Những gì đã làm trong tủ quần áo, giờ Tadashi làm lại một lần nữa nhé?"
"Vâng." Sau khi đồng ý, chuẩn bị đưa ngón tay vào lỗ nhỏ. Nhưng cái lỗ đã đầy, không còn chỗ trống để Yamaguchi vào. Yamaguchi thử nhiều lần nhưng không vào được, rồi tức giận khóc lên.
Tsukishima không nhịn được cười khi nhìn hành động của Yamaguchi, không hiểu sao lại có một Tadashi dễ thương đến vậy. Tsukishima hôn lên những giọt nước mắt liên tục rơi trên má Yamaguchi, dỗ dành một cách rất nhẹ nhàng.
"Tadashi đừng khóc nữa. Tớ sẽ giúp cậu có được không?"
"Được... Cảm ơn Tsukki."
Tsukishima nắm tay phải của Yamaguchi, giữ lại ba ngón tay, chỉ để lại ngón trỏ và ngón giữa. Đồng thời phát ra nhiều pheromone hơn để làm ẩm âm đạo thêm. Dù âm đạo đã đầy với cơ quan sinh dục, vẫn sản sinh thêm chất lỏng nhờ pheromone của alpha. Thậm chí do quá nhiều mà tràn ra, chảy xuống nơi hai người giao hợp.
Lượng pheromone lớn làm Yamaguchi càng thêm mơ hồ. Tsukishima dẫn tay Yamaguchi, áp vào nơi kết hợp giữa âm đạo và cơ quan sinh dục. Tsukishima trước tiên để ngón tay của Yamaguchi chạm vào phần cơ quan sinh dục lộ ra. Sau đó, tay rảnh còn lại của Tsukishima dùng ngón tay đẩy nhẹ một chút vào lỗ âm đạo. Tay trái đẩy tay Yamaguchi từ từ đưa vào âm đạo.
"Căng... Hic... căng quá... không cần nữa... Tsukki..."
"Ngoan nào còn một chút thôi."
Omega không tỉnh táo làm sao có thể chống lại alpha với bản chất xấu xa trên giường? Yamaguchi vừa đáng thương vừa dễ thương, bị dụ dỗ đưa ngón tay vào âm đạo gần hết.
"Ưm..."
Cảm giác thật kỳ lạ, ngón tay của Yamaguchi chạm sát vào cơ quan sinh dục của mình. Không có trở ngại, thậm chí có thể cảm nhận được những tĩnh mạch trên cơ quan sinh dục đang đập.
Sau khi hoàn toàn vào trong, Tsukishima bắt đầu từ từ rút ra và đẩy vào tay Yamaguchi. Khi có động tác, Yamaguchi cũng bớt kháng cự. Sau vài phút, Tsukishima rút tay Yamaguchi ra, hôn nhẹ lên cánh tay phải của Yamaguchi, và âm thanh lại vang lên trong phòng ngủ.
Vào rạng sáng ngày thứ bảy, kỳ phát tình của Yamaguchi đã kết thúc.
Tsukishima nhìn người đang say giấc ngủ một thời gian dài, cuối cùng cúi xuống hôn lên tóc của người đó. Có vẻ như nhận ra được nụ hôn, người đang ngủ thì thầm một câu.
"Mùi tuyết tùng... Tsukki."
Giọng nói rất nhỏ nhưng Tsukishima vẫn nghe rõ, mỉm cười nhẹ nhàng.
"Mùi dâu tây Tadashi."
Tái bút: Sau khi tốt nghiệp không lâu, Tsukishima Kei và Yamaguchi Tadashi đã kết hôn với nhau. Tại sao lại nhanh chóng như vậy? Đương nhiên là vì nếu không kết hôn ngay thì sẽ bị lộ bụng bầu mất thôi!!!!!!
End.
28.07.2024
Mr. Black Crow
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro