301 302 303
Chương 301: (PN - 5) Trung khuyển năm đó là băng sơn
Edit + Beta: Vịt
Ánh mắt y nhìn gắt gao màn hình, suy nghĩ một lúc lâu, mới cầm lấy điện thoại gõ mấy chữ, suy nghĩ một chút lại cảm thấy không ổn, ấn phím xóa, nhìn từng chữ mình đã gõ xong biến mất.
Cũng không thể nói với người ta, mình add hắn chỉ là để thử, vì chơi vui nhỉ, Bạch Hướng Thịnh nghĩ trong lòng, thế cũng không quá lễ phép.
Vậy y rep thế nào?
Y cắn răng, trong đầu nghĩ đi nghĩ lại mấy cái mình đã học trước đây, phương pháp trao đổi để tránh lúng túng trong trường hợp xã giao, đang nghĩ đến xuất thần, Mạnh Mãng Long bên kia lại gửi đến 1 tin: Xin lỗi, tôi muốn nghỉ ngơi, có việc gì ngày mai lại thảo luận, ngủ ngon.
May quá, may mà tên này muốn đi ngủ, nếu không y thật sự không biết reply cái gì.
Đợi đến sáng mai, khung chat của mình hẳn đã lặn đi.
Lặn đi tốt nhất.
Coi như chưa từng gặp.
Bạch Hướng Thịnh thở dài một hơi, đặt điện thoại xuống, cởi áo tắm, tiến vào trong chăn, tắt đèn đầu giường.
Trước khi ngủ, y nhìn chồng sách y học dày cộp bày trên đầu giường mình, nghĩ tới, cũng đến lúc đi làm lại rồi.
Hi vọng những chuyện hỏng bét kia, tiếp theo, có thể đều thuận lợi.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
Lúc Mạnh Mãng Long nhận được điện thoại của Lý tổng, cả người phiền muộn.
Ngữ khí Lý tổng cực kỳ khách khí, thịnh tình muốn mời hắn và tiểu thư Lý gia cùng ăn bữa cơm, lời nói khẩn thiết, thỉnh cầu nhiệt tình, khiến Mạnh Mãng Long ngay cả lý do từ chối cũng không có.
Hắn không có cách nào, đành phải đáp ứng lời mời.
Đến ngày hẹn, hắn đen mặt, thay quần áo, lái xe đến khách sạn chỉ định.
Đến bên trong khách sạn, hắn liền ngay người.
Đây hiển nhiên là một khách sạn tình nhân, người dùng cơm ở tầng 1, căn bản đều có đôi có cặp.
Lúc này, cô Lý đang ngồi ở vị trí sát cửa sổ sát đất, mặc lộng lẫy xinh đẹp, trang điểm tinh xảo vô cùng, đường mắt cong lên kia, men theo hình dáng mắt, câu thẳng vào trong lòng đàn ông.
"Mạnh tổng, anh đến rồi," Cô Lý vẫy vẫy tay với hắn, "Ngồi bên này."
Mạnh Mãng Long trầm mặt ngồi xuống.
"Ba em đột nhiên có cuộc họp không thể đến, cho nên thật đáng tiếc, hôm nay chỉ có em bồi anh," Cô Lý bưng ly đế dài lên, lắc rượu đỏ tươi bên trong, "Uống một ly chứ?"
Đột nhiên có cuộc họp?
Buồn cười!
Đều là cớ thôi.
Mạnh Mãng Long biết mình bị chơi xỏ, hôm nay Lý tổng liên hiệp với cô Lý lừa hắn đến đây, đơn giản chính là muốn tổ chức tiệc xem mắt thôi, hắn còn không hiểu suy nghĩ của mấy người này sao?
Nhưng, cho dù biết mình bị chơi xỏ, Mạnh Mãng Long cũng không quá biểu hiện ra bất mãn của mình.
Dù sao, nếu vì vậy mà trở mặt với Lý tổng, vậy thì lợi bất cập hại, hài hòa ngoài mặt, vẫn phải xử lý tốt, điểm này, Mạnh Mãng Long hiểu.
Vì vậy, hắn cũng bưng chén rượu lên, cụng với ly chân dài của cô Lý, tiếng thủy tinh va chạm phát ra âm thanh lanh lảnh, phá lệ êm tai.
Hai người cứ như vậy đều có tâm tư bắt đầu dùng cơm.
Không khí đại sảnh rất tốt, ánh đèn không tính là sáng, mà chiếu thành độ sáng rất vi diệu, rất ám muội, âm nhạc lại dùng đàn vi-ô-lông làm chủ, giai điệu câu hồn người ta kia, lập tức khiến cả đại sảnh đều tràn đầy tình cảm nồng đậm.
"Mạnh tổng, em ngưỡng mộ anh đã lâu," Cô Lý khẽ mỉm cười, đôi mắt quyến rũ, "Anh ở trong lòng em, là một người đàn ông vô cùng ưu tú. Bây giờ anh trở thành người quản lý mới của Mạnh gia, chúc mừng."
"Không cần," Mạnh Mãng Long khẽ gật đầu, "Cô Lý cũng ưu tú. Người như cô Lý, hẳn sẽ có rất nhiều người thích nhỉ?"
Cô Lý gật đầu, vài sợi tóc nghịch ngợm rũ trước trán, vô cùng hấp dẫn, "Thì cũng có mấy người theo đuổi, đáng tiếc, cũng không phải gu em. Nửa khác lý tưởng của em, vừa vặn giống như Mạnh tổng."
Mạnh Mãng Long lúng túng ho khan một tiếng.
Hắn sao cảm thấy, hôm nay cô Lý lớn mật hơn bình thường?
Ngay cả nói chuyện cũng bắt đầu trần trụi như vậy.
Đang suy nghĩ, hắn bỗng nhiên cảm giác được có gì không đúng.
Trong thân thể hình như nổi lên phản ứng khác.
— Luồng nhiệt nóng, đang bắt đầu hướng xuống bụng dưới, mà hai mắt mình cũng dần hoa lên.
Trong lòng hắn lập tức kêu thầm một tiếng không ổn, không nghĩ đến, không nghĩ đến người phụ nữ có thân phận như cô Lý, lại bỏ thứ này với hắn.
Mạnh Mãng Long cau mày, trên trán mồ hôi tuôn như mưa: "Cô Lý, cô thật sự là......"
"Mạnh tổng sao thế?" Cô Lý làm bộ như quan tâm đến gần, "Sao đột nhiên ra nhiều mồ hôi vậy? Có phải không thoải mái chỗ nào không?"
Mạnh Mãng Long cảm giác đầu óc mình càng ngày càng choáng, tốc độ suy nghĩ dường như cũng càng ngày càng chậm. Đồ vật trước mắt hình như cũng đang lung lay.
"Mạnh tổng không phải bị bệnh chứ?" Cô Lý đi tới bên cạnh Mạnh Mãng Long, bỗng nhiên đưa tay gọi nhân viên phục vụ.
Nhân viên phục vụ đi tới bên cạnh cô: "Tiểu thư, xin hỏi có gì cần giúp cô?"
"Chồng tôi bị bệnh," Mặt cô Lý lộ vẻ lo lắng, cô ta đưa tay, từ trong túi mình móc ra một tấm thẻ phòng, đặt vào trong tay nhân viên phục vụ, "Phiền anh giúp tôi cùng đỡ chồng tôi đến trong phòng nghỉ ngơi."
"Hân hạnh được giúp cô."
Nhân viên phục vụ không biết nội tình trong đó, chống nửa người Mạnh Mãng Long dậy, nhìn sắc mặt đỏ bừng và mồ hôi hột đầy đầu Mạnh Mãng Long: "Xin hỏi, cần gọi bác sĩ đến khám giúp chồng cô không? Tôi thấy tình hình này không ổn lắm."
"Không cần đâu," Cô Lý lắc túi xách của mình, "Tôi có mang theo thuốc của anh ấy, nghỉ ngơi một chút là có thể bình phục, bệnh cũ rồi." Nhân viên phục vụ nghe, cũng gật gật đầu, không nói nhiều, dìu Mạnh Mãng Long lên lầu, tìm được phòng tương ứng với thẻ phòng, mở cửa, liền đặt người trên giường mềm mại.
"Cám ơn." Cô Lý lễ phép nói cám ơn, sau đó nhìn nhân viên phục vụ ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Nghe thấy tiếng đóng cửa cạch, trên mặt cô Lý lập tức tràn ra nụ cười động lòng người. Cô đi tới bên cạnh Mạnh Mãng Long nằm trên giường thở gấp, hôn bên môi hắn một cái.
Người đàn ông này, giống một con dã thú hung mãnh, tràn đầy mị lực khiến cô động lòng.
Cô từ nhỏ đến lớn, đều là người rất ích kỷ.
Thích, thì nhất định phải có được.
Cô cởi quần áo của mình, đi vào phòng tắm.
Chương 302: (PN - 6) Trung khuyển năm đó là băng sơn
Edit + Beta: Vịt
Nước ấm xối trên thân thể người phụ nữ.
Trong phòng tắm tràn đầy sương mù.
Cô Lý đưa tay vuốt ve cánh tay và cổ mình, mái tóc ướt đẫm của cô dán vào da đầu, một phần rũ xuống, dán vào trên vai, trắng nõn và đen sẫm đối lập mãnh liệt, cực kỳ mê người.
Khóe môi cô ta câu nhẹ.
Cô ta là người thích chinh phục đàn ông, đồng thời, cô lại hi vọng có thể được người ta đặt ở tim cưng chiều, có thể tiến vào trong khuỷu tay khiến người ta tràn đầy cảm giác an toàn.
Mà Mạnh Mãng Long, hoàn toàn phù hợp kỳ vọng của cô đối với đàn ông.
Cô Lý nhẹ nhàng ngâm nga.
Chỉ cần hôm nay Mạnh Mãng Long có quan hệ thân mật với cô, vậy thì sau này, hắn cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay mình nữa.
Tất cả, đều sẽ thuận lợi như trong tưởng tượng.
(Đứa nào re-up là chó)
Bên ngoài phòng tắm, trong phòng, Mạnh Mãng Long nằm trên giường lớn, thở hổn hển.
Không biết là thuốc chó chết gì, khiến hắn phát tác khủng khiếp như vậy.
Lúc này, trên trán hắn đã phân bố chi chít mồ hôi hột, sắc mặt đỏ bừng, từng luồng nhiệt phóng mạnh về phía bụng dưới, cả người giống như đang bị mấy vạn con kiến cắn xé, cực kỳ khó chịu.
Nhưng, trong tình huống hỏng bét, hắn vẫn cố gắng duy trì chút bình tĩnh và lý trí cuối cùng.
Hắn hao hết khí lực móc điện thoại mình ra, muốn nhờ giúp đỡ.
Dược tính mãnh liệt, ánh mắt hắn đã bắt đầu mơ hồ, ngón tay run rẩy lợi hại, căn bản không ấn chuẩn.
Mở màn hình khóa, tự động nhảy ra chính là trang Wechat, ngón tay hắn run lên, cũng không biết tìm vào khung chat của ai.
Nhưng hắn cũng mặc kệ những thứ này, điên cuồng ổn định cổ tay, dựa theo trí nhớ ấn vào trò chuyện voice.
Sau mấy tiếng tút tút tút, trò chuyện được kết nối.
"Alo?" Âm thanh hơi lạnh lùng của Bạch Hướng Thịnh vang lên ở bên kia.
"Cứu tôi......" Mạnh Mãng Long từ trong cổ họng nặn ra âm thanh khàn đục, âm thanh này bao hàm tình dục, nghe khiến lòng người hơi run rẩy.
Bạch Hướng Thịnh khó hiểu nhìn màn hình, sau đó hỏi: "Người anh em, anh có phải gọi nhầm không?"
"Cứu tôi......" Mạnh Mãng Long thở hổn hển, hắn đã nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm ngừng lại.
Bạch Hướng Thịnh ở bên kia cảm nhận được chút không đúng.
Đây là cú điện thoại cầu cứu, hơn nữa người đàn ông bên kia điện thoại, nghe tình huống cực kỳ không ổn.
Y suy nghĩ một lát, vội vàng truy hỏi: "Anh đang ở đâu?"
Mạnh Mãng Long đứt quãng nói địa chỉ một lần, sau đó chỉ nghe thấy bên kia nói một tiếng "Chờ", không tiếng động nữa.
Cũng một khắc trò chuyện bị cúp, cửa phòng tắm mở ra.
Cô Lý khoác áo tắm đi ra, thân thể đẹp đẽ được vây bên trong áo tắm trắng tinh, mị hoặc động lòng người.
Cô đi tới bên cạnh Mạnh Mãng Long, nhìn người đàn ông bị tình dục hành hạ, ghé tới: "Mạnh tổng."
Mạnh Mãng Long không nói chuyện, hắn đang hết sức áp chế khó chịu trên thân thể.
"Mạnh tổng thích mùi thơm trên người em không?" Cô Lý đưa cánh tay đến chóp mũi Mạnh Mãng Long, "Em cố ý vì hôm nay mà đổi, Mạnh tổng, anh ngửi xem, thơm không?"
Lại còn thơm không?
Mạnh Mãng Long hận không thể ngoạm một cái lên cánh tay con đàn bà tính kế mình.
Thơm cái rắm!
Tay cô Lý nhẹ nhàng vuốt ve trên khuôn mặt dương cương tuấn dật của Mạnh Mãng Long, trong mắt hiện ra chút mê luyến.
Cô cúi đầu hôn một cái: "Mạnh tổng chẳng những tính cách khiến em thưởng thức, ngay cả tướng mạo và vóc người, cũng là kiểu em thích nhất."
Đôi môi Mạnh Mãng Long khẽ rung, dường như muốn nói gì, nhưng cả người ngứa nhũn ra, không có sức nói.
Tay cô Lý nhẹ nhàng đặt ở bắp đùi hắn, sau đó mang theo chút mùi vị câu dẫn, từng chút từng chút trượt lên trên: "Mạnh tổng, nghẹn khó chịu lắm đi?" Dứt lời, cô nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa tay cởi nút áo Mạnh Mãng Long.
Từng nút áo bị cởi ra, lộ ra ngoài, là thân thể khỏe mạnh màu đồng cổ của Mạnh Mãng Long.
Cô Lý cúi đầu: "Tối nay, nhất định là một đêm rất khó quên, Mạnh tổng, anh nói có phải không?"
Vừa nói, cô đưa tay bắt đầu cởi từng chiếc quần áo của Mạnh Mãng Long.
Mạnh Mãng Long bình thường nhìn mạnh mẽ có lực, lúc này, dưới sự giày vò của dược tính, giống như mãnh hổ tứ chi đều bị xiềng xích khóa lại, chỉ có thể gầm thét, chỉ có thể dùng mắt phát tiết tức giận, mà thân thể lại không làm ra bất kỳ phản kháng hữu hiệu nào, chỉ có thể trở thành thịt cá dưới dao thớt.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Mà hơi thở dục vọng trong phòng, cũng dần nồng đậm.
Đúng lúc này, một âm thanh không hài hòa vang lên.
Tiếng gõ cửa.
Cô Lý sửng sốt, bất mãn chống nửa người dậy, tùy ý mái tóc dài phủ ở ngực: "Ai thế?"
Ngoài cửa không có tiếng trả lời.
"Không cần phục vụ phòng!" Cô Lý có chút tức giận cao giọng nói một câu.
Nhưng tiếng gõ cửa ngoài cửa vẫn không ngừng lại, ngược lại trở nên càng thêm dồn dập, khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Cô Lý dứt khoát từ trên giường đi xuống, lại phủ thêm áo tắm trắng tinh, trên gương mặt kiều mị mang theo giận tái, tới trước cửa, đưa tay mở cửa.
Một chàng trai đứng bên ngoài.
Chương 303: (PN - 7) Trung khuyển năm đó là băng sơn
Edit + Beta: Vịt
Cô Lý nhìn trên dưới người đàn ông này một cái.
Quần áo không mặc chỉnh tề, giống như mặc vội, vì vậy còn có chút nếp nhăn, bên trên lại đi đôi dép lê, cực kỳ không hài hòa.
Khuôn mặt người này ngược lại trắng nõn, đôi con ngươi lộ ra chút mùi vị lạnh lùng, khiến người ta cảm giác người này hẳn không dễ thân cận.
"Không cần phục vụ phòng!" Trong thanh âm cô Lý mang theo mấy phần tức giận, lặp lại một lần.
"Không, tôi không phải phục vụ phòng," Bạch Hướng Thịnh nhẹ nhàng cười một tiếng, "Xin hỏi Mạnh tổng ở bên trong sao?"
Cả người cô Lý bỗng nhiên chấn động.
Anh ta sao lại biết Mạnh Mãng Long ở bên trong?
Chẳng lẽ Mạnh Mãng Long làm gì rồi sao?
Không được, không thể để anh ta đi vào!
Trong lòng cô Lý đại loạn, không chút suy nghĩ, đưa tay muốn đóng cửa lại.
Bạch Hướng Thịnh tay mắt lanh lẹ, chặn lại ngón tay Lý tiểu thư ý muốn đóng cửa: "Tiểu thư, chờ chút đã."
"Anh nói Mạnh tổng nào, tôi hoàn toàn không biết," Cô Lý mở mắt nói dối, không chút đỏ mặt, "Anh tìm nhầm chỗ rồi, anh đến chỗ khác đi."
Bạch Hướng Thịnh đã từ trong phản ứng của người phụ nữ này nhìn ra chút không đúng. Y vẫn duy trì bình tĩnh, nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư, xin hãy để tôi vào."
"Anh còn như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát, nói anh quấy rối tình dục tôi!" Cô Lý bỗng nhiên lên giọng, âm thanh này ở trong hành lang, lộ vẻ cực kỳ đột ngột.
Bạch Hướng Thịnh cảnh giác nhìn xung quanh một vòng, sau đó mặc kệ cô Lý cố gắng ngăn cả, cắn răng, đẩy thân thể cô ra liền đi vào trong phòng. Vừa đi vào trong, đã phát hiện không được bình thường.
Ánh đèn cực kỳ ảm đảm, trong loại u ám này, còn hàm chứa ám muội tràn đầy. Trong không khí hoa mai lơ lửng, nghe khiến lòng người cũng cảm thấy ngứa.
Đi vào trong thêm vào bước, liền nhìn thấy, trên chiếc giường rộng rãi, một người đàn ông cường tráng, giống như thoát lực nằm vật trên giường.
Quần áo hắn đã cởi ra hơn nửa, thân thể lộ ra, biểu hiện đỏ không bình thường. Tiếng hô hấp của hắn cũng phá lệ dồn dập, thở dốc không ngừng.
Mắt Bạch Hướng Thịnh siết chặt, đây không phải Mạnh Mãng Long gặp ở yến hội ngày đó sao?
Cô Lý vọt tới bên cạnh Bạch Hướng Thịnh, đã có chút mất kiên nhẫn: "Anh rốt cuộc là ai? Tôi cảnh cáo anh, anh nếu còn tiếp tục ở đây, tôi sẽ lập tức liên hệ cảnh sát!"
"Cô đã muốn liên hệ cảnh sát, vậy thì liên hệ đi," Bạch Hướng Thịnh nhìn thấy Mạnh Mãng Long tình cảnh như thế, trong lòng ngược lại chắc chắn, "Xem đến cùng là tội tôi lớn, hay tội cô lớn."
"Anh!"
Bạch Hướng Thịnh không tiếp tục dây dưa nữa, mà đi lên trước, dìu Mạnh Mãng Long dậy.
Bước chân Mạnh Mãng Long hư nhược, căn bản không đứng vững, còn đè hơn nửa người mình lên người Bạch Hướng Thịnh mới miễn cưỡng đứng thẳng.
"Anh muốn làm gì? Anh muốn dẫn người đi? Anh mơ à!" Cô Lý có chút thất thố.
"Nếu cô không hi vọng tôi bây giờ lập tức báo cảnh sát, vậy thì, cô có thể cản," Sắc mặt Bạch Hướng Thịnh nghiêm túc trước nay chưa từng có, giọng cậu mang theo cảnh cáo, "Lát chờ Mạnh tổng tỉnh táo hẵng nói."
Dứt lời, y cật lực đỡ Mạnh Mãng Long đi ra ngoài.
Thằng cha này, lưng hùm vai gấu, không hổ là cơ bắp đầy người, đủ nặng!
Phía sau vang lên tiếng thét chói tai của cô Lý, Bạch Hướng Thịnh cũng không để ý tới những thứ này, đi thẳng ra khỏi phòng.
Nhưng...... dẫn người đi đâu mới được đây?
Y trong lúc nhất thời lâm vào khó khăn.
Y cũng không biết Mạnh Mãng Long ở đâu, lúc này nơi khác cũng đều đã đóng cửa, nếu nói dẫn Mạnh Mãng Long về nhà mình, cũng không quá thích hợp.
Bạch Hướng Thịnh suy nghĩ kỹ một lát, bỗng nhiên đưa tay, vỗ mạnh đầu mình.
Mình đây không phải ngu sao!
Y giờ đang ở đâu? Là ở khách sạn đó!
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
Thuê phòng, đặt người ở đây đợi sáng mai hắn tỉnh, tự mình giải quyết, đây không phải phương pháp xử lý tốt nhất sao?
Nghĩ như vậy, y trước giao Mạnh Mãng Long cho phục vụ phòng đi qua, mình nhanh chóng xuống tầng cầm giấy chứng nhận thuê phòng, lại đi thang máy lên mở cửa phòng, dìu Mạnh Mãng Long tiến vào.
Đến lúc ném tên đàn ông hùng tráng Mạnh Mãng Long này trên giường, y mới thở phào.
Mệt thật.
Y tiến tới bên cạnh Mạnh Mãng Long: "Mạnh tổng, anh tỉnh chưa? Có thể nghe tôi nói chuyện không?"
Mạnh Mãng Long gật gật đầu, nhọc nhằn mở mắt ra, âm thanh phù phiếm: "...... Có thể."
"Tôi đã đưa anh đến một chỗ khá an toàn, chỗ này là phòng tôi thuê, không có ai khác, anh yên tâm đi," Bạch Hướng Thịnh nói, "Anh cảm thấy thế nào?"
Hầu kết Mạnh Mãng Long chuyển động trên dưới, cổ họng vô cùng khô, cực kỳ khó chịu.
"Nóng," Mạnh Mãng Long nói, "Ngứa......"
Bạch Hướng Thịnh mặc dù là bác sĩ khoa sản, nhưng hồi đó học y, các phương diện đều phải lược một lần.
Trước mắt, nhìn bộ dạng Mạnh Mãng Long, y đương nhiên hiểu, nhất định là thứ dược tính mãnh liệt nào đó dẫn đến.
Y nhíu nhíu mày, sau đó hít sâu một hơi: "Mạnh tổng, đừng trách tội."
Dứt lời, y cũng thò tay, cởi tất cả quần áo trên người Mạnh Mãng Long.
Sau khi cởi sạch Mạnh Mãng Long, y dìu hắn vào phòng tắm, để hắn tựa vào trên tường sứ trắng, đứng dưới vòi sen, đưa tay mở nước.
Nước lạnh tưới xuống, trực tiếp tưới vào trên đầu Mạnh Mãng Long.
Mạnh Mãng Long trong lúc hoảng hốt cảm thấy thần trí thanh tỉnh chút.
Bạch Hướng Thịnh thờ ơ, nhưng lúc ánh mắt y chuyển tới nửa người dưới Mạnh Mãng Long, không nhịn được lúng túng dời tầm mắt.
Loại thuốc này, đều sẽ có hiệu quả dẫn đến phản ứng sinh lý.
Bạch Hướng Thịnh đã sớm biết mình là đồng tính luyến, vì vậy, y mặc dù dời tầm mắt, nhưng vẫn tự động liếc mấy cái.
Hô hấp Mạnh Mãng Long nặng nề, âm thanh khản đục.
Hắn duỗi tay kéo Bạch Hướng Thịnh: "Giúp tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro