Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 23 : 1 tháng ?

Teemo nhanh chóng được di chuyển tới khu vực nghiên cứu gần nhất cùng con cá mập , chỉ là khác khoa .

Tris và Fizz chia nhau ra chạy theo mục tiêu của mình , đồng thời cũng có hẹn gặp lại .

Teemo qua chuẩn đoán của Kennen nhanh chóng di chuyển vào phòng cấp cứu . Tris sợ hãi , lắp bắp hoảng hốt hỏi Kennen :

" C... cậu ấy... um... uh... có nặng ... không ? "

Kennen nhìn vài tờ giấy , cùng tấm ảnh trên tay . Chẹp miệng .

" Có . Gãy xương sườn , bị đè vào phổi , việc cơ bản là hít thở đang khó khăn " - Kennen cuối cùng cũng chỉ vắn tắt nói cho Tris , cô nàng này không học qua y , nói nhiều hơn chính là đâm sâu vào y học . Có lẽ nàng ta cũng chẳng hiểu .

Tris nuốt nước bọt . Từ từ ngồi xuống ghế

" Việc phẫu thuật và xem xét chữa trị không thể trong thời gian ngắn có thể khỏi được , ngươi tốt hơn nên về đi " - Kennen quay lưng đi , lại thấy Tris ngồi xuống . Đành quay lưng lại nhắc nhở .

" K.. không sao..." - Tris cố gắng nặn ra một nụ cười đáp lại Kennen .

" Ngươi nghĩ bản thân ngồi đây thì giải quyết được gì ? Đừng có để một người ngồi dậy thì người kia ngã xuống . Xong rồi ta sẽ cho người gọi ngươi . Về đi ! " - Kennen lạnh giọng , nghiêm túc "đề nghị " cô nàng Tris về .

Tris chớp chớp mắt . Kennen nói cũng đúng... Nàng bị "đuổi" đến vậy cũng không thể ở lại nữa , đành chào một tiếng , hi vọng một lời mà trở về .

Sao lúc nào người ở hoàn cảnh này cũng là tớ ? Tại sao người nằm xuống cứ phải là cậu !? Tris lắc lắc đầu , bản thân cô thực chất cũng vô cùng mệt mỏi rồi . Cô trở về thả bản thân xuống giường . Kennen nói đúng . Bản thân cần phải khỏe mạnh mới có thể chăm sóc cho cậu .

----------------------------------------

" Sao lại cần làm như vậy ? " - Kennen gắp một miếng sushi bỏ vào miệng , nhanh chóng tiêu hóa xuống , thuận miệng hỏi cậu .

" Không sao " - Teemo lờ đờ ngồi dậy .

" Này , bệnh của ngươi cũng không phải nhẹ , cứ ở lại thêm đi ta tiếp quản được " - Kennen chĩa đôi đũa đen còn vương sốt về phía Teemo , còn vung vẩy mà gắt lên .

Teemo cũng thuận theo nằm lại , đủ loại máy móc , dây truyền cắm vào cậu . Teemo ngoái đầu ra cửa sổ , cứ như vậy nhìn lên bầu trời mà tưởng niệm lại ...

Kennen nghi hoặc nhìn Teemo , không nói gì thêm . Chẳng phải mới ngày một ngày hai quen biết con chồn này , nếu cậu ta không muốn nói thì bản thân hắn cũng không nên hỏi han nhiều .

Mặt trời mọc lên rồi lặn xuống , thêm một ngày nhanh chóng kết thúc .

" Nhưng hôm nay là đại hội đó Tris !! ~ Cậu có thể kiếm được vô cùng nhiều quà cho Bom Thủ đó " - Rumble có bộ dạng cầu xin , hắn chắp hai tay cùng ánh mắt long lanh .

" Xin lỗi Rumble , lần này không được rồi " - Tris cố vẽ một nụ cười bình thường nhất , mặc dù trong lòng cô vô cùng não nề .

" Nhưng cậu đã chờ nó lâu rồi mà , không phải lúc nào cũng có đồ hợp với Bom Thủ " - Rumble tiếp tục cầu xin , thực sự hắn đã cầu cô nửa ngày rồi .

" Tớ thực sự không đi được , thế này nhé . Cậu cầm lấy Bom Thủ và chọn đồ cho cho nó , được chứ ? " - Tris thỏa hiệp , dù cô chẳng muốn giao vũ khí mà cô luôn gắn liền cho ai cả . Nhưng chắc chắn Rumble sẽ không dừng lại khi mọi chuyện không biến động . Mà cô thì không thể nói lí do rằng mình không đi vì Teemo đang nằm chẳng rõ sống chết trong phòng cấp cứu .

Rumble tiếc nuối , gật gật đầu .

Tris thở dài , cười nhẹ nhàng , bỗng trút được một chút phần nào lo lắng khổ sở trong lòng .

" Vậy cậu đi đi , không lại muộn mất " - Tris vẩy vẩy tay trực tiếp có ý đuổi Rumble đi .

Rumble lè lưỡi tinh nghịch " biết rồi , đi đây . Sẽ trả lại cho cậu sớm nhất "

Tris gật đầu , vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng ấm áp như thường lệ . Rumble vừa đi chưa được bao lâu . Tris bị sự tò mò cũng như lo lắng đem kiên nhẫn đi đến đỉnh điểm . Cô nàng quyết định chạy tới chỗ Kennen hỏi một phen .

Kennen đang cởi áo khoác , mặc phục trang chuẩn bị trở về Ionia . Bỗng có tiếng gõ cửa .

" Ai đấy ? Tôi hết ca rồi " - Kennen khó chịu hỏi một tiếng .

" Tris đây "

Kennen cũng không bất ngờ khi cô nàng chủ động tìm tới . Hắn mở cửa .

" Teemo đã rời đi rồi " - Kennen lạnh tanh nói một câu

" Hả !!? Sao cậu không nói với tôi lời nào !? " - Tris có chút tức giận , nhưng bởi cô được dạy luôn đối đáp lịch sự với mọi người mà một phần tức giận nhanh chóng bị giấu đi .

" Cậu ta nói không cần '' - Kennen vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng , mắt nhìn không ra nửa điểm cảm xúc .

Tris khó hiểu " ừ...m... cảm ơn " . Rồi nhanh chóng chạy đi mất .

Lại một lần nữa .

Tris sợ hãi cảm giác của lúc trước ập tới . Sợ hãi khi giấc mơ ấy ùa về . Chuyện gì đây . Lại có chuyện gì đây ? Đừng để tớ không tìm được cậu như này , Teemo ...

Cuối cùng vẫn là đi tới chân mất cảm giác . Cô dừng lại ở gần một đong suối . Cô như mất hồn ngơ ngác nhìn dòng nước chảy . Mặt trời vẫn luôn rực rỡ như vậy , rọi xuống mặt nước sáng từng đốm long lanh . Những con chim đang bay lượn khắp các loại cây xung quanh , cất từng tiếng hót vui tai .

Tris nhìn xung quanh , cảnh vật vẫn đẹp như ngày nào . Vậy mà giờ cô lại mắc kẹt ở tình cảnh này , thực có chút chẳng công bằng .

Tris cười khổ . Vẫn là nghỉ chân một chút rồi lại đành trở về nhà.

Trời cũng đã sầm tối .

" Tris !! " - Cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tên mình từ khá xa , dù không giống ... nhưng trong tiềm thức cô cũng không ngừng mong rằng đó là cậu .

Người vừa gọi là cô nàng Lulu . Nàng ta hối hả chạy tới , có vẻ cũng đang tìm cô được một lúc rồi .

" Cậu đi đâu nửa ngày trời vậy !? " - Lulu dừng lại thở dốc , không quên tra hỏi lí do khiến bản thân phải cực nhọc thế này .

" Cậu tìm tớ có việc gì sao? " - Tris né tránh câu hỏi , đỡ cô nàng như đang sắp ngất vì kiệt sức kia lên .

" Teemo tìm cậu nhưng không thấy nên có truyền lời lại cho tớ " - Lulu vừa thở vừa nói , một bộ dạng khó coi nhưng Tris để ý đến nội dung trong câu nói của Lulu nhiều hơn là cô nàng .

" Hả .... !? " Tris chớp mắt . Vỗ một cái mạnh vào trán . " Cậu ấy nói gì ? "

" Uh... Cậu ấy làm một nhiệm vụ trong tổ chức nào đó trên khu vực núi Kmuhgu . Có lẽ là khoảng một tháng nữa sẽ trở lại " - Lulu cũng không thở nữa , điều chỉnh bộ dáng nghiêm túc nhất của mình .

" ... " - Tris ngơ ngác . Mọi thứ diễn ra quá nhanh , cô không thể bắt kịp nổi . Liệu đây có thể là giấc mơ không....

Nửa ngày vẫn chưa có phản ứng . Trong đầu chính là từng suy nghĩ hỗn loạn như trận chiến . Cậu ấy chẳng lẽ là tránh mặt mình sao ? Không đúng... Nhưng sao lại gấp như vậy... Chuyện gì đã xảy ra ? Mình đã bỏ lỡ điều gì !??

" Tris ? Không sao đâu , chỉ một tháng thôi mà " - Lulu thấy người trước mặt có vẻ đang lo lắng hốt hoảng , nàng ta chỉ có thể tạm an ủi . " Tớ có thể đưa cậu đi chơi quên cả Teemo a ~ "

Tris ngẩng mặt lên nhẹ cười , gật đầu . " Cảm ơn Lu , giờ tớ cần trở về nghỉ ngơi một chút " Quả nhiên cũng không thể để mọi người xung quanh lo lắng cho mình được

" Ừm , cố gắng nghỉ ngơi nha " - Lulu mỉm cười , yên lòng hơn một chút .

" Trở về cẩn thận " - Tris vẫy tay . Cô nàng Lulu cười nhí nhảnh vẫy lại

1 Tháng... Chỉ là một tháng ngắn ngủi thôi mà ... Tris tự nhủ , trút xuống một tiếng thở dài .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro