Không có phần nhé mình sẽ viết một lần luôn
Ngày xưa,có một đôi nam nữ,theo luật Thiên Đình họ không được phép gặp gỡ nhau.Một ngày,cả hai đã phá vỡ giới luật để tìm đến nhau.Chàng là một chàng trai hào hoa anh tuấn,Nàng là một vị tiên nữ giáng trần,đẹp tựa sa hoa.Cả hai vừa gặp đã quen thân,lưu luyến không xa rời,nguyện ước ở bên đời đời kiếp kiếp.
Nhưng vì đã phạm luật trời,họ đã bị đày xuống trần gian rồi biến thành hoa và lá của cùng một cây.Lá xanh,hoa đỏ,đẹp tựa kiêu sa nhưng chất chứa nỗi buồn.Có điều hoa này rất đặc biệt,có hoa thì không có lá mà có lá thì cũng chẳng có hoa,giữa hoa và lá cuối cùng cũng không thể gặp mặt.
Một ngày,Đức Phật đi ngang qua,thấy dưới mặt đất có một loài hoa đỏ rực nhưng chất chứa u sầu.Đức Phật vừa liếc qua đã nhìn đc huyền cơ trong đó.Đức Phật xót thương,Bèn quyết định mang về miền Cực Lạc nhưng miền Cực Lạc là Phật Quốc,là thế giới thanh tịnh và thuần khiết,nên những gì là ''tình si'',"nhung nhớ","u sầu","đau khổ".....đều không được phép bước vào miền tịnh thổ.Những thứ xúc cảm con người ấy đều phải rời khỏi hoa,kết thành một màu đỏ rực lửa rồi rơi xuống sông Vong Xuyên.
Bởi vậy,khi về đến Cực Lạc,đóa hoa trong tay Phật đã biến thành một màu trắng tinh khiết không còn nhuốm bụi trần.Đức Phật bèn gọi nó là Mạn Đà La Hoa,hoa của cõi Phật,cũng chính là loài hoa Bỉ Ngạn.
Các bác thích truyền thuyết nào nữa ới em cái nhass🙃🙃
Em đang rảnh🤣🤣
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro