Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Còn Ai Để Ý Nước Mắt Em Rơi - chap 25

Chap 25.
- Tại sao chị lại trở về? Nếu chị không quay trở về thì tôi đã có thể sống hạnh phúc bên cạnh anh Thiên Yết. Tất cả mọi chuyện...đều bắt nguồn từ chị - Cự Giải đứng nhìn Xử Nữ vẫn nằm im trên giường, trên gương mặt xinh đẹp đã thấm đẫm nước mắt - Vì sao lại như vậy? Chị...luôn có được tình yêu thương từ mọi người, còn tôi thì không. Từ nhỏ đã vậy, lớn lên cũng như vậy, tại sao chị luôn cướp đi những thứ của tôi. Ba mẹ đều yêu thương chị, ngay cả anh Thiên Yết bây giờ cũng vì chị mà nhẫn tâm làm tổn thương tôi. Nếu như bây giờ chị chết đi..thì mọi chuyện sẽ được trở về như lúc ban đầu, đúng không? Phải, chỉ cần chị biến mất thì tất cả mọi thứ sẽ trở về là của tôi. Tôi..cho đến hiện tại điều mà tôi mong muốn chỉ là có được hạnh phúc mà thôi, như vậy là sai sao? Xử Nữ, chị đừng trách tôi, nếu có trách thì hãy trách bản thân chị. Chính chị đã làm cho mọi việc phải đi đến bước đường này, chính vì chị trở về nên mới có một Cự Giải như ngày hôm nay. Không thể trách tôi.
Ánh mắt Cự Giải hung ác độc địa nhìn chằm chằm vào Xử Nữ. Cô lúc này cứ như đã trở thành một con người khác, không còn là cô nữa. Không còn là Cự Giải đáng yêu, hiền lành mà thay vào đó là một Cự Giải với lòng đầy thù hận đối với Xử Nữ. Hai bàn tay nắm chiếc gối xiết chặt, từ từ đưa đến trước mặt Xử Nữ, ấn xuống.
Không biết đã trải qua thời gian bao lâu, chỉ thấy máy đo nhịp tim của Xử Nữ giảm dần.
Tít tít tít títttttttttttt
Một đường thẳng chạy dài trên màn hình của máy.
- Bên ngoài phòng bệnh -
Song Ngư, Bảo Bình và Thiên Ân đã dùng xong bữa đêm và trở lại phòng với Xử Nữ.
- Tớ thấy Bạch Dương đối với cậu rất tốt, nâng niu như trứng mỏng, ai nhìn cũng phải ganh tị - Song Ngư nói làm cho Bảo Bình thoáng đỏ mặt.
- Tỷ tỷ xinh đẹp đỏ mặt nhìn càng đẹp hơn a - Thiên Ân nhìn gương mặt ửng hồng của Bảo Bình liền nói một câu làm Song Ngư phải bật cười, Bảo Bình mặt lại càng đỏ hơn.
Cạch
Cả ba đi vào phòng bệnh của Xử Nữ. Vừa vào liền nhìn thấy một cảnh tượng mà khiến cho cả ba người không khỏi khiếp đảm.
- Cự Giải.
Song Ngư hét lớn khi nhìn thấy hành động của Cự Giải. Bảo Bình cũng không giấu được sự kinh hãi trong đáy mắt.
- Cô đang làm cái quái gì vậy hả?
Song Ngư đi đến kéo tay Cự Giải nhưng Cự Giải lại vùng vằng.
- Buông tôi ra, tôi phải giết chết chị ta. Vì chị ta mà tôi mất đi tất cả, chị ta đã cướp mọi thứ của tôi. Chị ta phải chết - Cự Giải đay nghiến quay sang nhìn Song Ngư.
Chát
Một cái tát được giáng thẳng xuống mặt Cự Giải. Là Song Ngư đã tát Cự Giải.
- Cô đúng là điên rồi. Sao cô lại có thể...
Song Ngư hất mạnh Cự Giải ra xa, liền bước đến bên giường bệnh.
- Xử Nữ, Xử Nữ - Song Ngư lo lắng cho tình hình của Xử Nữ hiện tại - Chết tiệt.
Song Ngư đặt hai tay mình lên lồng ngực Xử Nữ làm hành động sơ cứu. Tim Xử Nữ cần phải đập trở lại.
- Xử nhi, cậu không thể chết - Song Ngư liên tục ấn mạnh xuống lồng ngực Xử Nữ, cô vội nói - Bảo nhi, mau đi gọi bác s..sh**...- rồi như chợt nhớ ra gì đó, Song Ngư thầm mắng, song liền nói với Thiên Ân - Tiểu Thiên, mau đi gọi bác sĩ.
Bảo Bình, Thiên Ân cùng chạy đi. Lúc đi ngang qua Cự Giải, Bảo Bình đưa đôi mắt thất vọng nhìn cô. Bảo Bình cô thật không thể tin người đang đứng trước mặt mình là Cự Giải, một người bạn mà cô từng quen biết.
- Bảo..Bảo nhi - Cự Giải bước từng bước chầm chậm đến chỗ Bảo Bình.
Bảo Bình vội lùi ra sau vài bước khi Cự Giải muốn chạm vào cô. Cự Giải bật khóc, liên tục lắc đầu, môi mấp máy :
- Bảo nhi, nghe mình nói có được không? Mình...
Chẳng để Cự Giải nói gì thêm, Bảo Bình đã chạy đi. Cự Giải thất thần, cả người vô lực ngồi bệt dưới đất. Cô bật cười nhưng khuôn mặt thì đẫm lệ.
- Xin lỗi. Hix, xin lỗi.
- Xử nhi.
Thiên Yết vừa trở về phòng nhìn thấy hành động của Song Ngư, lại lia mắt nhìn đến chiếc máy đo nhịp tim, anh cũng hiểu ra vấn đề, vội vàng chạy đến bên chỗ Song Ngư.
- Thở đi, làm ơn, Xử nhi - Song Ngư giọng run run nói.
- Để tôi.
Đẩy Song Ngư sang một bên, Thiên Yết thế vào chỗ cô, anh cũng làm như Song Ngư vừa làm.
Cộp cộp
Những tiếng bước chân gấp gáp vang lên, bác sĩ cùng với vài người y tá hớt hãi chạy vào.
- Bệnh nhân bị làm sao? - vị bác sĩ hỏi, rồi cũng nhanh chóng đến xem Xử Nữ - Chuẩn bị phòng cấp cứu.
Một người y tá trong số những người có mặt liền chạy đi. Vị bác sĩ lại quay sang hai người y tá còn lại.
- Mau chuyển bệnh nhân đến phòng cấp cứu.
Xử Nữ nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu. Chiếc giường vừa đẩy ra ngoài phòng bệnh thì gặp nhóm Ma Kết. Thiên Bình cũng vừa xuống đến.
Nhìn thấy Xử Nữ được dậy đi, Sư Tử không hiểu chuyện gì liền hỏi :
- Có chuyện gì vậy? Cô ta bị làm sao thế?
Đáp lại Sư Tử là một khoảng không vì chẳng có ai trả lời cô. Thiên Yết, Song Ngư cùng Thiên Ân, ba người hiện tại chỉ lo cho Xử Nữ.
- Sao không ai trả lời tôi hết vậy? - thấy mình bị bơ, Sư Tử phát cáu.
- Hình như có chuyện rồi, đi theo xem - Ma Kết lên tiếng, bước chân hấp tấp đi về phía Song Ngư vừa đi khỏi.
Nhân Mã cùng những người khác nhìn nhau nhưng rồi cũng bước theo Thiên Yết. Sư Tử cũng vậy, nhưng cô vừa bước được vài ba bước thì đứng lại khi nhìn thấy Cự Giải bước ra từ phòng bệnh Xử Nữ.
- Giải nhi, cậu làm sao vậy? - Sư Tử lo lắng khi nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Cự Giải.
- Tớ..không sao, không sao - Cự Giải trả lời nhưng gương mặt vô hồn. Cô bước từng bước về phía phòng cấp cứu, nhưng chân cô dường như không còn sức nữa, đi được vài bước liền bất lực mà ngã, nhưng cô vẫn cố bước chống tay vào tường làm điểm tựa.
- Cậu làm sao vậy? Để tớ dìu cậu - Sư Tử bước tới dìu Cự Giải đi.
- Phòng cấp cứu -
Xử Nữ được chuyển vào phòng cấp cứu, Thiên Yết, Song Ngư cùng những người khác vẫn chạy theo sau, sự sợ hãi và hoảng loạn chất chứa hiện lên trên gương mặt của Thiên Yết. Anh yêu thích gương mặt yên bình lúc ngủ của cô, nhưng hiện tại anh thấy mình chưa bao giờ ghét vẻ say ngủ ấy đến thế. Anh sợ...sợ cô sẽ ngủ mãi mà không bao giờ tỉnh lại nữa. Mặc dù trước đó cô vẫn nằm im trên giường bệnh nhưng lúc đó so với bây giờ thì anh chỉ mong muốn rằng...thà cô cứ như lúc trước, ngủ yên như vậy nhưng anh biết cô vẫn nghe những gì anh nói, vẫn cảm nhận được mọi thứ xung quanh. Còn bây giờ..anh thật không muốn nghĩ đến. Không muốn.
---
Không khí bên ngoài phòng cấp cứu trở nên căng thẳng, không ai nói lời nào, Song Ngư lặng lẽ nhìn Thiên Yết cúi gục đầu một cách bất lực bên băng ghế của bệnh viện. Chắc hẳn anh đang tự trách mình nhiều lắm ! Bởi vì cái dáng vẻ lúc anh nói với cô hứa bảo vệ Xử Nữ thật tự tin biết bao...Và cô tin đó là thật tâm. Nhưng hiện tại lại không như vậy.
Thời gian trôi qua một cách chậm chạp. Khoảng không tĩnh lặng như kéo căng các dây thần kinh của Thiên Yết, Song Ngư thấp thỏm lo lắng nhìn đèn phòng cấp cứu vẫn sáng suốt một tiếng đồng hồ. Khắp hành lang lặng yên như tờ.
Cộp cộp cộp
Có tiếng bước chân chạy huỳnh huỵch ngoài sảnh bệnh viện, đôi lông mày của Thiên Yết hơi nhíu lại khó chịu. Trong bệnh viện còn có thể làm ồn như vậy.
- Song Ngư ! Xử nhi thế nào? - người đến là Xà Phu, vừa đến liền hỏi Song Ngư về Xử Nữ. Đáp lại Xà Phu là cái lắc đầu từ Song Ngư. Xà Phu chán ghét, đá chân vào tường xả giận rồi như chợt nhớ ra gì đó, Xà Phu lại hỏi - Nhưng tại sao lại xảy ra chuyện này, Xử nhi chẳng phải khi sáng vẫn ổn sao?
Câu hỏi của Xà Phu thành công thu hút sự chú ý của mọi người. Mọi ánh mắt đều hướng về phía Song Ngư đợi cô cho họ một đáp án. Song Ngư không trả lời, cô hướng ánh mắt nhìn về phía Cự Giải. Cô là có nên nói hay không? Nói họ biết người đã làm Xử Nữ thành ra như bây giờ là Cự Giải. Nếu biết được thì thế nào, họ...những người đó là sẽ tin lời cô hay là không tin? Họ sẽ nói một người như Cự Giải sẽ không làm những chuyện như vậy, nhưng họ lại không biết, chính Cự Giải lại có thể làm ra những việc mà họ không thể tưởng.
"Cự Giải ! Cô quá độc ác rồi, vì sao cô lại làm như vậy với chị mình, tại sao cô có thể ra tay hại người chị đã cố gắng để có thể bảo vệ cô chứ."
Đó là suy nghĩ của Song Ngư lúc này, cô không biết mình có nên nói mọi chuyện hay không?
- Nè, cô nhìn Giải nhi làm gì? - Sư Tử khó chịu lên tiếng khi thấy Song Ngư cứ nhìn Cự Giải, ánh mắt của Song Ngư nhìn Cự Giải như là đang trách móc cô ấy vậy.
- Vì sao tôi nhìn cô ta, cô là nên hỏi cô ta thì hơn. Để cô ta giải thích mọi việc - Song Ngư hướng mắt sang Sư Tử, trong giọng nói có phần mệt mỏi.
- Liên quan gì đến Giải nhi chứ? - Kim Ngưu khó hiểu trước lời nói của Song Ngư.
Lại đưa mắt nhìn Cự Giải, Song Ngư nhếch nhẹ khóe môi :
- Sao, không dám nói ra những việc mà cô đã làm sao? Vậy để tôi nói giúp nhé - cô quyết định rồi, cô sẽ không để Xử Nữ phải chịu đựng bất kì tổn thương nào nữa. Mọi người cần phải biết con người thật của Cự Giải.
Thấy Cự Giải im lặng, Song Ngư lại tiếp :
- Chính cô ta đã làm Xử Nữ thành ra như bây giờ - chỉ tay về phía Cự Giải.
Mọi người ngạc nhiên nhìn Cự Giải.
Cứ như đang nghe một câu chuyện cười, Kim Ngưu cười một tiếng, không tin nói :
- Sao chứ, cậu nói gì vậy Ngư nhi, Giải nhi sao có thể chứ?
- Không thể nhưng cô ta đã làm rồi đó thôi. Lại muốn giết chết chị gái mình.
- Cô có bằng chứng không mà lại nói Giải nhi như vậy? - Thiên Bình lên tiếng.
- Bằng chứng? Ha - Song Ngư bật cười - Sự việc xảy ra không phải chỉ mình tôi thấy, phải không Bảo nhi?
Song Ngư nghiêng đầu nhìn Bảo Bình, hỏi cô. Mọi người thất thần khi nhận được cái gật đầu từ Bảo Bình.
- Không...Không thể nào? - Sư Tử vẫn không tin sự thật.
Song Ngư tiến lên trước vài ba bước, đứng trước mặt Cự Giải.
- Tôi thật không thể hiểu, Cự Giải, vì sao cô có thể tàn nhẫn như vậy, ra tay với chính chị gái của mình. Cô nói Xử Nữ từ nhỏ được ba mẹ thương yêu hơn cô, được bạn bè quý mến hơn cô,cô nói Xử Nữ đã làm tổn thương cô, cô nói chính Xử Nữ đã cướp đi mọi thứ của cô. Vậy cô có từng nghĩ đến những gì Xử Nữ đã làm cho cô hay chưa? Vì cậu ấy được ba mẹ thương yêu nhiều hơn cô nên đôi khi họ lại không mấy quan tâm cô, vì vậy mà cậu ấy đã thay họ yêu thương cô, vì biết bạn bè quý mến mình hơn nhưng cô biết không vì muốn mọi người không chỉ quý mến một mình mình nên Xử Nữ chưa bao giờ, chưa một giây, một phút nào là không nhắc đến cô với mọi người. Xử Nữ từng làm cô bị thương, cậu ấy đã có lần sơ ý mà làm tay cô bị phỏng, cô có biết cậu ấy đã tự trách mình bao nhiêu không? Cậu ấy đã trách bản thân mình rất nhiều, rất nhiều vì làm chị mà không biết bảo vệ cho em mình, cậu ấy vẫn cảm thấy tội lỗi cho đến hiện tại. Xử Nữ, cậu ấy cũng chưa bao giờ cướp đi thứ gì từ cô cả. Chỉ có cô mới là người cướp đi những thứ mà Xử Nữ đã có, nhưng cậu ấy chưa một lần oán trách, cậu ấy từng nói với tôi dù cô có làm chuyện gì thì cậu ấy cũng sẽ không trách cô, vì cô và cậu ấy là chị em, hai người cùng chảy chung một dòng máu. Cho nên, khi cô giành lấy mất hạnh phúc của cậu ấy, cậu ấy cũng không đưa tay giành lại vì cậu ấy biết nếu giành lại cô sẽ bị thương, sẽ bị đau. Cậu ấy không muốn như vậy. Nhưng còn cô thì sao, cô đã làm những gì, đến cuối cùng người như Xử nhi lại bị mọi người ghét bỏ trong khi cậu ấy không hề làm gì sai, còn cô làm ra rất nhiều chuyện nhưng vẫn được mọi người tha thứ. Suy cho cùng, cho đến bây giờ người đã chịu nhiều tổn thương nhất là Xử nhi, không phải cô.
- Đủ rồi - Cự Giải ngồi thụp xuống đất, cô ôm đầu gào lên - Đừng nói nữa, xin cậu..đừng nói nữa.
Cự Giải khóc, nước mắt thấm đẫm trên gương mặt cô. Cô sai rồi, sai rồi. Là do cô ích kỷ, do đố kỵ với những gì mà Xử Nữ có mà cô lại có thể làm ra nhiều chuyện xấu xa như vậy. Cô biết sai rồi, biết sai rồi. Ngay từ đầu lẽ ra cô không nên làm như vậy. Nếu như...nếu như khi đó cô không nhận mình chính là Xử Nữ khi đến gặp Thiên Yết thì hôm nay mọi chuyện đã không như thế này. Tất cả, tất cả là lỗi của cô.
Thiên Bình đứng yên lặng ở một góc, lắng nghe hết những gì mà Song Ngư nói. Anh không ngờ Xử Nữ lại có thể yêu thương em gái mình đến như vậy, chấp nhận mọi tổn thương về mình, ôm lấy những uất ức, những hiểu lầm mà rời đi, không muốn giải thích chỉ vì để bảo vệ cho Cự Giải. Nhìn đến người con gái mà anh luôn yêu thương ngồi ở kia mà khóc nức nở, trong lòng anh có chút đau xót. Suy cho cùng lỗi không phải do Cự Giải, cô chỉ là mong muốn được ba mẹ thương yêu một chút, muốn được bạn bè quý mến một chút và muốn một hạnh phúc mà thôi.
Bước đến cho Cự Giải, Thiên Bình nhẹ ôm lấy Cự Giải vào lòng vỗ về. Cự Giải tay nắm chặt vạt áo Thiên Bình, cô ở trong lòng anh mà khóc thật nhiều.
Bầu không khí đã ảm đạm hiện giờ lại càng trùng xuống, trong lúc tình cảnh như thế này thì phòng cấp cứu bật mở, vị bác sĩ bước ra cùng với mấy cô y tá. Song Ngư, Xà Phu, Thiên Yết bước vội đến chỗ vị bác sĩ.
- Bác sĩ, Xử Nữ có sao không? - Song Ngư gấp gáp hỏi.
- Tình hình bệnh nhân đã ổn, nhưng vẫn trong tình trạng hôn mê, như tôi đã nói có tỉnh lại hay không còn phải tùy thuộc vào cô ấy - vị bác sĩ trả lời Song Ngư.
- .......... - lòng Thiên Yết trùng xuống. Nhưng cũng thật may vì cô không sao.
- Chúng tôi có thể vào thăm cô ấy không? - Bạch Dương lên tiếng hỏi thay Bảo Bình khi cô nhìn anh.
- Được.
Nhận được cái gật đầu từ bác sĩ, các sao kéo nhau vào thăm Xử Nữ.
- Một tuần sau -
Lại thêm một tuần nữa trôi qua, Xử Nữ vẫn chưa tỉnh lại. Mỗi ngày các sao đều đến thăm cô, chỉ có Thiên Yết là ở cạnh cô dường như là mỗi giây, mỗi phút không rời.
Bàn tay Thiên Yết vuốt mái tóc mền của Xử Nữ. Anh nhìn cô, ánh mắt đầy yêu thương.
- Khi nào thì em mới tỉnh dậy, anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em. Xử nhi, tỉnh dậy đi, được không?
Reng răng
Tiếng chuông điện thoại của Thiên Yết vang lên.
- Chuyện gì? - Thiên Yết bắt máy.
[ ...... ]
- Tôi biết rồi.
Cúp máy, Thiên Yết ngồi nhìn Xử Nữ một lúc rồi mới đứng dậy, cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán cô xong liền xoay người rời khỏi.
Vừa ra đến cửa lại gặp Song Ngư đi vào, trên tay cô là một ấm nước.
- Anh đi sao? - Song Ngư hỏi.
- Có một chút chuyện trong bang cần tôi xử lý, giúp tôi chăm sóc Xử Nữ.
Song Ngư nhăn mặt, nói :
- Anh không cần nhờ, tôi cũng sẽ chăm sóc cậu ấy.
- Cảm ơn.
- Mà khoan đã.
Thiên Yết quay lại khi nghe Song Ngư gọi mình. Anh Không hỏi, chỉ im lặng để nghe cô nói :
- Vẫn chưa tìm được Cự Giải sao?
Sau sự việc đã xảy ra, Cự Giải dường như đã biến mất không chút tâm hơi. Điều này không khỏi làm mọi người lo lắng. Ngoài kia, Thiên Ưng, Rome đều là kẻ thù của Xử Nữ, nếu không may Cự Giải rơi vào tay hại người đó thì không biết họ sẽ làm ra những chuyện gì với Xử Nữ nữa.
- Tôi đã cho người đi tìm kiếm, bên phía Thiên Bình cũng đang ra sức tìm em ấy. Cô không cần lo.
- Anh..thật sự làm như vậy hả? Tổn thương Cự Giải để mà quay lại với Xử Nữ. Nếu Xử Nữ biết chuyện này, tôi chắc chắn cậu ấy sẽ không tha cho anh.
- Cho dù em ấy có giết chết tôi cũng không sao cả, tôi sẽ không hối hận. Với Cự Giải tôi chỉ có thể nói xin lỗi, nhưng tôi tin Thiên Bình có thể cho em ấy hạnh phúc, về phần Xử Nữ, kiếp này tôi đã làm em ấy tổn thương quá nhiều, đau khổ quá nhiều, tôi nợ em ấy. Cho nên tôi phải trả cho em ấy.
- Anh...có từng yêu Cự Giải không? - Song Ngư ngập ngừng hỏi.
Im lặng hồi lâu, Thiên Yết mới mở miệng :
- Cự Giải là một cô gái tốt, còn ở bên cạnh tôi em ấy chỉ càng tổn thương hơn thôi. Chăm sóc Xử Nữ, tôi sẽ nhanh quay lại.
Thiên Yết rời đi ngay khi nhờ vả Song Ngư chăm sóc Xử Nữ. Song Ngư nhìn theo Thiên Yết, khẽ cười.
Cô bước vào phòng với Xử Nữ. Trong phòng ngoài cô và Xử Nữ thì chẳng còn ai, Thiên Ân thì cô đã kêu Xà Phu đưa cậu về nhà hôm qua để cậu nghỉ ngơi rồi. Suốt hơn 2 tuần ăn nằm ở bệnh viện với Thiên Ân mà nói cũng không tốt.
Đặt ấm nước xuống bàn, rót cho mình một ly nước, Song Ngư lại lên tiếng nói chuyện với Xử Nữ. Cô biết Xử Nữ sẽ chẳng đáp lại cô, nhưng cô tin Xử Nữ có nghe những gì mà cô nói.
- Xem ra Thiên Yết đã quyết tâm rồi, Xử nhi, tớ hy vọng cậu sẽ được hạnh phúc. Hãy mau tỉnh lại, có biết không?
Xoảng
Ly nước trên tay Song Ngư vừa cầm một phút trước rơi xuống đất khi cô vừa quay lại nhìn Xử Nữ. Cô nhìn thấy tay Xử Nữ khẽ động.
- Bác sĩ - Song Ngư gần như phát điên chạy ra khỏi phòng.

.

Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói Xử Nữ tỉnh dậy quả là một kỳ tích, nhưng cô còn rất yếu.
- Mặc dù đã không sao và đã tỉnh lại nhưng bệnh nhân vẫn còn yếu cần nghỉ ngơi nhiều hơn nữa - Bác sĩ sau khi kiểm tra cho Xử Nữ, quay sang Song Ngư nhìn cô dặn dò.
- Tôi biết, cảm ơn bác sĩ - Song Ngư cúi đầu cảm ơn vị bác sĩ.
Đợi đến khi vị bác sĩ rời khỏi, Song Ngư liền đến ngồi cạnh Xử Nữ.
- Thật tốt quá, cuối cùng cậu cũng tỉnh. Cậu làm tớ lo lắng quá đó, đồ ngốc - tuy trong lời nói có phần trách móc nhưng âm giọng lại có sự vui vẻ.
Xử Nữ chống tay muốn ngồi dậy.
- Từ từ thôi, tớ giúp cậu - Song Ngư dựng gối cao thêm chút, giúp Xử Nữ ngồi dậy.
- Tớ..ở đây bao lâu rồi - Xử Nữ yếu ớt hỏi.
- Hơn hai tuần, cậu đã hôn mê hơn hai tuần đó.
- Sao tớ lại ở đây?
- Cậu không nhớ gì sao? Chính Thiên Bình đã khiến cậu vào đây đó, chính anh ta làm cậu bị xe đụng.
Song Ngư nói, Xử Nữ mới nhớ lại mọi việc đã xảy ra vào hôm đó. Rồi như nhớ ra lý do, Xử Nữ vội hỏi :
- Thiên Ân, Thiên Bình có mang anh.ta đi không?
Song Ngư lắc đầu nói :
- Không, sau chuyện xảy ra khi khiến cậu phải vào viện thì anh ta mới tỉnh ngộ, cũng không làm khó Thiên Ân nữa.
Nghe Song Ngư nói, Xử Nữ cũng yên tâm phần nào. Cô không muốn vì chuyện của cô và Thiên Ưng mà làm một người như Thiên Ân bị liên lụy.
- Mà Xử Nữ, cậu không có chuyện gì muốn nói với tớ sao?
Xử Nữ khó hiểu nhìn Song Ngư.
- Chuyện gì chứ?
- Cậu còn hỏi tớ, vì sao cậu làm vậy? Làm tổn thương mọi người để mọi người ghét cậu, rồi từ mình một mình đi đối phó với Thiên Ưng. Xử Nữ, trước kia cậu làm gì đều luôn nói với tớ, nhưng sao lúc đó ngay cả tớ mà cậu cũng có thể đối xử như vậy. Cậu có biết tớ đã khóc nhiều như thế nào không?
Xử Nữ ngạc nhiên khi Song Ngư nói.
- Cậu...
- Jou đã nói cho tớ biết mọi chuyện, mọi người cũng đã biết tất cả rồi.
- Tớ..xin lỗi - Xử Nữ khẽ cúi đầu.
- Thôi, bỏ qua đi. Tớ nói cho câu chuyện này.
Chờ Xử Nữ ngẩng mặt nhìn mình, Song Ngư mới tiếp :
- Sau tất cả mọi chuyện thì mọi người đã hiểu cậu hơn, họ cảm thấy có lỗi với cậu rất nhiều. Họ nói đợi cậu tỉnh lại sẽ xin lỗi cậu. Vì vậy mà Thiên Yết cũng...
Đang nói chợt Song Ngư im bặt khi cô vô tình nhắc đến Thiên Yết. Xử Nữ cau mày, nói :
- Thiên Yết, sao cậu lại nhắc đến anh ta. Mà nếu như vậy, còn Giải nhi thì sao, em ấy sẽ thế nào?
Song Ngư cắn cắn một, cô có nên nói việc Cự Giải biến mất không đây.
- Ngư nhi, cậu nói đi. Giải nhi em ấy có sao không?
- Cậu còn đi lo cô ta làm gì, cậu có biết chính cậu ta muốn giết chết cậu lúc cậu hôn mê không hả? Cũng may là cậu không sao, nếu không thì...
Xử Nữ lắc đầu, cô không quan tâm Cự Giải đã làm gì, hiện tại cô có chút lo lắng cho Cự Giải. Nếu mọi người đã biết rõ mọi chuyện, vậy thì liệu rằng mọi người sẽ đối xử với em ấy như thế nào.
- Cậu nói đi, Giải nhi em ấy đâu? Em ấy đi đâu rồi - Xử Nữ lên tiếng hối thúc.
- Tớ..tớ...
- Nói đi chứ, Ngư nhi. Giải nhi đâu?
Thở dài một hơi, Song Ngư nói cho Xử Nữ biết tình hình của Cự Giải.
- Sau khi chuyện xảy ra, Cự Giải, cô ấy đã bỏ đi rồi.
Song Ngư vừa nói xong, ba giây sau liền hốt hoảng khi nhìn thấy Xử Nữ lật chăn và muốn xuống giường.
- Này, cậu định làm gì?
- Tớ phải tìm Giải nhi, tớ phải đi tìm em ấy. Tại sao các cậu có thể để em ấy đi như vậy?
Ấn Xử Nữ ngồi lại giường, Song Ngư vội trấn an cô.
- Cậu yên tâm đi, Thiên Yết đã cho người đi tìm cậu ấy rồi, bên nhóm Thiên Yết cũng ráo riết đi tìm rồi. Cậu đừng lo, hiện tại vẫn là dưỡng bệnh cho tốt đi.
- Giải nhi đi đâu không ai biết, cậu bảo tớ làm sao yên tâm. Bỏ tớ ra, tớ phải đi tìm em ấy - gạt tay Song Ngư ra, Xử Nữ đứng dậy, một giây sau liền loạng choạng ngã, cũng may Song Ngư giữ được.
- Được rồi, được rồi. Cậu đừng có như vậy. Để tớ, tớ đi tìm Cự Giải giúp cậu. Được không? Cậu cứ dưỡng bệnh đi, để tớ đi tìm cho.
Song Ngư vội chạy đi sau khi đã chắc chắn rằng Xử Nữ chịu nằm yên trên giường.
Xiết chặt nắm tay, ánh mắt Xử Nữ thay đổi, có hận, có căm phẫn. Hận vì đến bây giờ Thiên Yết mới hiểu rõ cô. Căm phẫn vì Thiên Yết lại vì cô mà làm Cự Giải tổn thương.
- Thiên Yết, sao anh có thể làm tổn thương Cự Giải như vậy? Anh sẽ phải trả giá.
- Ở khu ngoại ô -
Một nơi yên bình. Cự Giải hiện đang sinh sống ở một ngôi nhà tình thương, cùng các sơ chăm sóc những đứa trẻ bị bỏ rơi ở nơi này. Sau tất cả, cô không có đủ can đảm để đối mặt với mọi người, chỉ có thể lẫn trốn. Đi đến một nơi không ai tìm thấy cô, đến một nơi để cô có thể làm tâm hồn của cô thanh thản đôi chút, và hơn hết cô muốn tìm một nơi để cô có thể quên đi Thiên Yết và một lúc nào đó khi cô có đủ dũng khí cô sẽ trở về, sẽ xin lỗi tất cả mọi người và có thể mỉm cười mà chúc phúc cho Thiên Yết khi anh quay lại với chị của cô.
- Chị Cự Giải, anh Nghiêm lại lấy đồ của em rồi - một cô bé cột tóc hai bím từ trong chạy ra, đến cho Cự Giải. Nước mắt tèm lem trên khuôn mặt nhỏ xinh trắng hồng.
- Tiểu Thúy ngoan, anh Nghiêm thật hư, để chị Cự Giải vào đánh anh ấy nhé, tiểu Thúy đừng khóc nữa nhé - là nước mắt cho cô bé, Cự Giải lên tiếng dỗ dành.
- hix...
Nắm tay cô bé đi vào trong, Cự Giải vẫn không ngừng dỗ dành bé.
- Bệnh viện -
Ba ngày trôi qua mà vẫn chưa có tin tức gì của Cự Giải khiến Xử Nữ lo lắng, vì vậy mà mặc dù sức khỏe còn yếu Xử Nữ vẫn quyết định hôm nay xuất viện và đi tìm Cự Giải.
Cô đang thu xếp đồ đạt thì Thiên Yết đi vào. Chẳng quan tâm đến sự tồn tại của Thiên Yết, Xử Nữ vẫn lấy đồ bỏ vào giỏ.
- Em chưa khỏe, muốn đi đâu? - Thiên Yết đi đến ngăn Xử Nữ lại.
Dừng lại việc mình đang làm, không nhìn đến Thiên Yết, Xử Nữ lạnh giọng :
- Buông tay.
- Không buông, anh đã nói rồi, anh sẽ đi tìm Cự Giải, cho nên em hãy nghỉ ngơi đi. Em còn rất yếu.
Giật lấy giỏ xách khỏi tay Thiên Yết, Xử Nữ quay người rời đi nhưng bị Thiên Yết giữ lại.
- Buông ra.
- Không buông - Thiên Yết quả quyết.
- Sở Thiên Yết, rốt cuộc thì anh muốn gì đây hả? - miễn cưỡng quay lại nhìn Thiên Yết, Xử Nữ khó chịu - Anh vì sao lại làm tổn thương Cự Giải, anh chẳng phải nói sẽ yêu thương em ấy hay sao. Hiện tại thì thế nào, anh đã làm gì hả? Tại sao? Vì sao chứ? - Xử Nữ hét lớn.
- Vì anh yêu em - Thiên Yết lớn tiếng.
Xử Nữ có hơi sững sờ nhìn Thiên Yết.
- Vì anh yêu em, anh không muốn phải dối lòng mình, anh không muốn tiếp tục để rồi phải làm Cự Giải tổn thương nữa. Người anh yêu là em, vì vậy mà anh...
- Yêu? - Xử Nữ nhếch mép cười - Yêu là gì? Yêu là sao? Trong tôi đã không còn khái niệm về tình yêu nữa rồi. Buông tay...
- Không buông.
- Buông ra, bằng không tôi sẽ giết anh - Xử Nữ liếc mắt nhìn Thiên Yết.
- Được, vậy thì em giết đi, cả đời này, kiếp này anh sẽ chỉ yêu em.
Một cái kéo mạnh khiến Xử Nữ rơi vào lòng Thiên Yết, chưa kịp phản ứng liền đã bị anh hôn lấy. Bàn tay Thiên Yết xiết chặt lấy eo Xử Nữ kéo sát vào mình.
- Ưm..buông...
Xử Nữ ra sức phản kháng, cô muốn đẩy Thiên Yết ra nhưng không được, cô còn rất yếu không thể chống lại anh.
- Ư..
Xử Nữ nhăn mày khi cảm nhận cơn đau ở môi mình. Thiên Yết cắn cô. Anh như đang muốn trừng phạt cô.
Đột nhiên, từ khóe mắt Xử Nữ lăn xuống một dòng nước mắt. Không biết là đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy Xử Nữ đỡ lấy Thiên Yết ngã khụy xuống sàn. Nước mắt rơi nhiều hơn trên gương mặt Xử Nữ.
- Tại sao? Tại sao anh lại như vậy? Tại sao chứ hả? Tên ngốc.
End chap 25.
-----
Tén ten, ra lò sớm hơn dự tính nha.^^. Đăng sớm cho các nàng đó, thấy ta dễ thuông hông? Hihi. Truyện sắp đến hồi kết rồi đó, có ai hóng không ta?
Chap sau sẽ có một lễ cưới diễn ra nha.
Đọc chap mới xong nhớ comment và vote nha, cho ta có động lực mà viết tiếp nha. Nha nha nha. Êu các nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #virgo#xunu