Chương 6:
[Looper: Vòng Quay Vô Hạn]
Dịch: Rín
Đêm dài lại đưa cậu trở về quá khứ thêm một lần nữa.
Nếu những kỷ niệm tốt đẹp mang lại nụ cười và tiếng cười thì quá khứ đau buồn cũng có thể mang lại những giọt nước mắt theo cách tương tự.
Cuối cùng, Run và Elis không kết thúc tốt đẹp nhưng cậu không muốn nhắc lại chuyện đó bây giờ. Còn về mối quan hệ của cậu với Feilong... thì như bạn thấy đấy, đó chỉ là những thăng trầm thôi.
Run quay lại hiện tại, nơi thời gian vẫn trôi. Cậu uống ngụm cà phê cuối cùng và để giấc mơ của đêm qua quay lại trong chiếc hộp kỷ niệm đã được niêm phong.
Cậu quay lại với ý định ban đầu là làm mới căn phòng của anh trai mình, Run bắt đầu thu dọn từng dụng cụ mà cậu đã chuẩn bị từ hôm trước. Cậu trải tấm bạt và báo trên sàn rồi dùng giấy ráp cẩn thận để loại bỏ lớp sơn đang bong tróc. Sau một giờ, bề mặt thô ráp đã trở nên mịn màng và sẵn sàng để phun thuốc diệt nấm và lớp sơn lót.
Sau khi hoàn thành bước này, cạu cho phép mình nghỉ ngơi, đi rửa tay và bật điện thoại, thứ mà cậu đã tắt cố ý suốt cả đêm. Cậu buộc tóc cẩn thận rồi nằm xuống để thư giãn. Ngay khi điện thoại bật lên hoàn toàn thì một loạt thông báo xuất hiện trên màn hình.
"Hãy làm vậy đi."
Dark Lord: 8 cuộc gọi nhỡ
Cậu chạm vào màn hình bằng ngón tay, môi hơi cong lên trước khi nở một nụ cười nhẹ. Thật vui khi có thể thỉnh thoảng trả thù Feilong.
Mở ứng dụng nhắn tin, cậu có thể lạnh lùng hoặc xa cách như mình muốn, miễn là cảm thấy hài lòng. Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt khi cậu đọc những tin nhắn đã gửi đến.
Dark Lord 00.58: Em muốn nói chuyện không?
Dark Lord 01.13: Hay là em muốn tôi đến với em?
Dark Lord 01.30: Gọi cho tôi khi em sẵn sàng để chúng ta nói chuyện, ok?
Dark Lord 02.32: Tôi biết em vẫn còn thức.
Dark Lord 03.48: Nếu em nhớ tôi thì gọi cho tôi đi.
"Chết tiệt. Thật kiêu ngạo."
Khi tiếp tục đọc các tin nhắn, một tin nhắn mới đến.
Dark Lord 07.19: Em đã tỉnh dậy chưa?
Dark Lord 07.20: Tôi đang tự vuốt ve đây.
Haha!
Đừng nói với cậu như vậy!
Dark Lord 07.21: Tôi đang rất vui và làm điều đó trong khi xem bức ảnh này.
Dark Lord: Ảnh đính kèm
Đó là một bức ảnh khi cậu mới kết thúc buổi tập gym, ngồi mệt mỏi và đẫm mồ hôi trên sàn, tựa vào tay mình.
"Anh ấy chụp bức ảnh này khi nào thế? Sáng sớm mà hành động như kẻ biến thái vậy?"
Dark Lord: Ảnh đính kèm +18
"Chết tiệt, thằng khốn."
Khuôn mặt Run đỏ lên vì giận dữ và cậu rùng mình khi nhìn thấy những bức ảnh khiêu khích mà Feilong gửi liên tục.
"Không xấu hổ à?" Cậu đảo mắt và mặt đỏ lên với sự kết hợp giữa giận dữ và xấu hổ.
Dark Lord 07.24: Em muốn tham gia không? Mở camera lên.
Dark Lord: Làm ơn đến đây đi.
Vainilla: Đừng làm kẻ tâm thần như vậy nữa.
Run, không thể chịu đựng được nữa nên đã gửi lại một tin nhắn.
Dark Lord: Giải tỏa căng thẳng vào buổi sang thôi.
Dark Lord: Hẹn gặp em sau nhé, vani của tôi.
Feilong mãi mãi sẽ là Feilong như vậy.
Hành động đùa giỡn của Feilong làm Run nhớ lại những năm tháng tuổi teen của mình.
Khuôn mặt cậu đỏ bừng, run rẩy vì từ chối, cảm thấy bất lực.
Cậu cố gắng xua đuổi hình ảnh khỏa thân của Feilong ra khỏi tâm trí mình, dành vài phút để lấy lại bình tĩnh và quay lại công việc. Cậu mở lon sơn và trộn nó một cách khéo léo với tỷ lệ chính xác.
Tông màu xanh lam bắt đầu phủ lên các bức tường với sự hỗ trợ của con lăn và không lâu sau, không gian ngột ngạt và u tối đã được biến thành một không gian sáng sủa và tươi mới.
Những bức tường đã cũ giờ đây tràn đầy sức sống với màu sắc của sơn acrylic. Cậu không dừng lại ở đó mà cầm lấy bản phác thảo và với một chiếc cọ, cậu vẽ cẩn thận những sắc thái nhẹ nhàng theo bức vẽ. Một màu xanh không quá tối cũng không quá sáng, kết hợp với các dải màu xanh đậm gần như đen, tạo thành một họa tiết đồ họa làm sống động mọi thứ.
"Không tệ. Bây giờ nó bắt đầu trông giống một ngôi nhà thật sự rồi."
...
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trêu đùa bạn trai, một tin nhắn đơn giản từ Run đã khiến Feilong mỉm cười.
Anh đang rất vui vẻ và sẽ còn vui hơn nữa nếu có thể thuyết phục Run quay về nhà. Feilong đã quyết tâm làm điều đó ngay hôm nay, dù Run có muốn hay không. Có lẽ anh sẽ phải sử dụng một chút sức mạnh, vì anh biết rằng Run sẽ chống cự khi anh ra quyết định chắc chắn.
Run cứng đầu, ngoan cố và thích thử thách nhưng Feilong vẫn yêu cậu đến mức không thể tách rời, dù với tất cả những đặc điểm đó.
Tối qua, Feilong tức giận đến mức cảm thấy như các tĩnh mạch trong đầu mình sắp nổ tung chỉ vì nghe nói Kathy đã xâm nhập vào căn hộ của Run. Anh cực kỳ lo lắng, nhưng chẳng bao lâu sau, những bức ảnh mà cấp dưới gửi tới lại gây ra tác dụng ngược. Anh tức giận, vì chúng vượt xa tất cả những gì anh mong đợi.
Cô ấy đang tán tỉnh Run!
Thật táo bạo.
Kathy Yang, xinh đẹp và quyến rũ nhưng không có ảnh hưởng gì đến anh. Cô chỉ là người mà anh chia sẻ sở thích, nhưng anh thề sẽ không tha nếu cô ấy còn tiếp tục dụi ngực vào cánh tay của bạn trai anh!
Nụ cười và ánh mắt khiêu khích của cô ấy làm Feilong khó chịu khi anh đã vốn hay ghen tuông. Chưa kể đến vết thương khiến anh không thể ngủ suốt đêm và nỗi nhớ Run khiến anh phát điên.
Đã đến lúc.
Nhưng trước tiên, Feilong cần giải quyết một số việc còn tồn đọng. Hôm nay anh không thể trì hoãn thêm nữa.
Feilong chuẩn bị, khoác lên mình phong cách của một tỷ phú hào nhoáng rồi bước ra khỏi phòng. Hôm nay, anh sẽ giải quyết những vấn đề làm phiền mình rồi đuổi theo bạn trai.
"Xe đã sẵn sang rồi thưa ngài."
"Xin mời vào."
Cấp dưới mở cửa phòng ngủ cho ông chủ, không quên duy trì sự cảnh giác như thường lệ.
"Đi đi. Tôi muốn nói chuyện riêng với cậu ấy."
"Vâng, thưa ngài."
"Vậy, thời gian ở đây của cậu thế nào?"
"Như thể đang ở thiên đường." Cậu ấy đáp lại một cách mỉa mai. "Anh đến đây thật à?"
"Đương nhiên, tôi luôn giải quyết các vấn đề, đặc biệt là những ký sinh trùng phiền phức như anh."
"Ký sinh trùng á? Tôi quan trọng hơn thế đấy. Anh biết điều đó chứ, em rể?"
"Tôi lại phải có quan hệ họ hàng với một tên như cậu á? Đáng lẽ tôi nên ném cậu xuống biển mới phải." Feilong tức giận nói.
"Xin lỗi, nhưng tôi cũng không muốn có mối quan hệ gì với anh đây. Vậy anh còn chờ đợi gì nữa?" Ryu thách thức, không hề bị ảnh hưởng bởi cơn giận của Feilong, "Anh chẳng phải thánh nhân gì nên cứ làm những gì anh giỏi nhất đi và biến đi đi."
"Ý tưởng hay đấy." Feilong khoanh tay, nhìn khuôn mặt sưng lên của Ryu, kết quả từ sự đối xử không mấy tử tế của những người cấp dưới. Anh chẳng quan tâm đến cơn đau của Ryu mà chỉ lo cho người kia. Nhưng thôi, đó là tình huống ngoài tầm kiểm soát của anh rồi.
"Nhưng tôi nghĩ như vậy sẽ quá dễ dàng. Cậu có biết kho hàng bị cháy ấy trị giá bao nhiêu không? Tôi đã mất rất nhiều thời gian dọn dẹp đống hỗn độn đó đấy. Đó đúng là một sự lãng phí thời gian và một rắc rối khá khó xử lý."
"Anh xứng đáng nhận điều đó. Chính anh là người phản bội tôi trước. Anh đã bán tôi..."
Ryu chưa kịp nói hết câu nhưng Feilong biết cậu ta đang rất lo lắng về sự an toàn của mình. Làm tốt lắm. Feilong sẽ bắt Ryu phải trả giá đắt cho chuyện này.
"Đừng ngu ngốc nữa. Cậu biết nếu chống lại loại người như tôi thì tất cả các cách là vô ích mà. Tại sao phải hành xử như một tên côn đồ thế? Cậu chỉ làm mình mệt mỏi hơn thôi. Im lặng và làm theo lời người khác nói thì sẽ dễ dàng hơn đấy."
"Tôi không phải thú cưng hay đồ vật của ai cả. Anh không có quyền bán tôi cho ai cả và anh nợ tôi một món nợ đấy, anh quên rồi sao? Tôi đã ở tù hai năm thay anh đấy, đồ vô ơn?" Ryu hét lên, mắt cậu cháy lên vì cơn giận.
Feilong nhún vai, không quan tâm đến lời nói của Ryu. Nợ là nợ, báo thù là báo thù. Vì Ryu đã nhận công việc phá hoại doanh nghiệp của anh và cướp đi tấm thảm nên Feilong sẽ dạy cho cậu ta một bài học.
"Ừ, tôi thừa nhận là tôi nợ cậu cái gì đó, nhưng tôi đã trả nợ cậu bằng nhiều cách rồi. Khác với cậu, người đã cố gắng tống tiền tôi, đặc biệt là với những bức ảnh ghê tởm đó..." Feilong dừng lại, không muốn tranh cãi hay hồi tưởng lại quá khứ.
"Tôi không làm, đồ quái quỷ!"
"Vậy ai làm? Chỉ có cậu là biết chuyện này thôi."
"Anh là thằng ngu. Tôi sẽ không bao giờ làm nhơ nhuốc tên tuổi của em trai mình đâu. Dùng đầu óc đi, tôi xin đấy!"
"Chẳng phải anh là người đã gửi những bức ảnh khốn kiếp đó sao?"
"Tôi không phải người làm, đồ ngu!" Ryu chửi thề. "Ai có đầu óc một chút thì cũng biết tôi không bao giờ làm chuyện đó. Đó là em trai tôi. Tôi luôn bảo vệ em ấy. Tại sao tôi phải làm chuyện đáng khinh như thế chứ?"
"Vậy sao tôi phải tin cậu? Cậu cho tôi lý do gì để tin cậu hử?" Feilong khinh thường Ryu, một kẻ lừa đảo suốt ngày sống ngoài vòng pháp luật, khác hẳn với Run, người trung thực hơn. Gần đây, Ryu còn làm việc với bọn xã hội đen Nga - đối thủ trực tiếp của Feil ong, càng làm anh nghi ngờ nhiều hơn.
"Những kẻ thù của anh không chỉ có tôi. Anh thực sự tin vào cái bẫy chết tiệt này à? Tôi tưởng anh thông minh hơn thế cơ đấy. Anh sẽ dành thời gian của mình để buộc tội tôi thay vì tìm ra kẻ thực sự có tội sao? Hay là anh không có đối thủ?" Lời nói của Ryu khiến Feilong im lặng, bắt đầu suy nghĩ, nhưng anh vẫn chưa hoàn toàn đồng ý.
"Lúc đầu, tôi đã định tính sổ với cậu một triệt để và đau đơn." Fei Long nói, giơ tay về phía Ryu. "Nhưng giờ nghĩ lại, dù tôi có đánh cậu cho đến chết đi nữa thì tôi cũng không nghĩ là sẽ thỏa mãn. Giao cậu cho cảnh sát cũng chẳng vui vẻ gì..."
Feilong cầm điện thoại lên, ánh mắt anh lóe lên với sự ranh mãnh và tự cao.
"Nhưng nghĩ lại... tôi nghĩ có người có thể thuần phục được cậu đấy."
"Anh nghĩ mình là ai hả?" Ryu đá cái ghế bên cạnh, nhưng vì bị trói nên cậu không thể làm gì được.
"Tôi là Feilong Lodge, được rồi. Đợi một chút." Feilong gọi điện.
"Chào Raff."
"Chết tiệt!" Tên mà Feilong nhắc đến làm Ryu tái mặt.
"Anh!?"
"Đúng, cậu ta đang ở đây. Nếu anh muốn... đến mà đưa cậu ta đi đi."
Lời nói của Feilong khiến mắt Ryu mở to như quả trứng gà, một ánh nhìn hoảng sợ chưa từng có ánh lên. Thật tuyệt vời.
"Chết tiệt Feilong! Cút đi!"
Sau cuộc gọi, Feilong cất điện thoại vào túi và mỉm cười, có vẻ hài lòng.
"Chúc cậu may mắn, anh ta sẽ đến trong khoảng... năm giờ nữa." Feilong nhìn đồng hồ và nhẹ nhàng đẩy đầu Ryu, "Rafael là người tốt và rất hào phóng nữa. Dù sao thì cũng chúc cậu may mắn."
"Đồ khốn! Tôi sẽ khiến Run xử lý anh, đồ khốn!"
Feilong ra khỏi phòng với tâm trạng tốt và anh đã giải quyết xong Ryu sau bao nhiêu lời khiêu khích của cậu ta.
"Hãy chăm sóc Ryu thật tốt, trong vài giờ nữa sẽ có người đến đón cậu ta để giáo dục lại."
"Anh không giao cậu ta cho cảnh sát sao?"
"Không, tốt hơn là không nên loại bỏ cậu ta và chỉ cần giữ cậu ta ở xa thôi. Người như Ryu cần phải có người cứng rắn hơn để xử lý. Trong khi chờ đợi thì đừng làm cậu ta bị thương thêm nữa, nếu không chủ của cậu ta sẽ nổi giận đấy."
Feilong cảnh báo các cấp dưới của mình - những người gần như đã kiệt sức vì Ryu, thể hiện qua những vết thương trên cơ thể và mặt họ.
"Để Rafael đưa nó đi là một ý tưởng hay. Giải quyết được nó sẽ tốt hơn nữa. Nó sẽ không còn làm ảnh hưởng đến tâm trí của Run nữa." Feilong nghĩ, cảm thấy hài lòng khi cuối cùng cũng tống cổ được Ryu.
"Vậy còn những thiệt hại thì sao?" Một trong số thuộc hạ của anh hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.
"Rafael sẽ giải quyết hết cho chúng ta. Anh ấy đã đồng ý bồi thường tất cả các chi phí mà không phản đối gì. Và hợp đồng cho lô hàng mới, vốn vẫn đang mở, cũng đã được thỏa thuận. Chúng ta chỉ cần gửi các tài liệu đến văn phòng của anh ấy trước cuối tuần là được." Feilong đáp, miệng nở nụ cười tự tin.
"Vậy có nghĩa là chúng ta không mất gì mà còn thu được một thỏa thuận lớn sao?" Nick hỏi, vẫn còn đôi chút không chắc chắn, "Họ đồng ý dễ dàng vậy sao?"
"Đúng vậy. Khi mọi thứ dễ dàng thì sẽ dễ dàng thôi. Tôi thích những người có tư duy của những người giàu có vì họ rất hào phóng." Feilong đáp lại với vẻ mặt thư giãn.
Rafael, hay Rafael Haref Hardini, là một doanh nhân trẻ 35 tuổi, có dòng máu Anh và Amaranse, chủ sở hữu chuỗi khách sạn 5 sao với các chi nhánh trên toàn thế giới. Anh cũng là cháu trai yêu quý của vị Sheikh cai trị Amarés. Chính điều đã đã khiến anh ta trở thành một người có ảnh hưởng rất lớn.
Rafael sẵn sàng trả hàng trăm triệu để bồi thường đổi lại việc trao Ryu. Feilong không biết chính xác Rafael muốn làm gì với Ryu, nhưng anh không quan tâm, miễn là có thể tống khứ được cậu ta đi là được. Trong khi đó, ở Trung Đông, Rafael, sau khi cúp điện thoại thì cười hài lòng. Trong đầu anh, đã nghĩ ra nhiều cách để thuần phục "con mèo" mà anh cho rằng là một con hổ và khiến nó phải vâng lời.
"Em không thể trốn khỏi tôi đâu." Rafael thì thầm, vừa vuốt ve chú mèo trắng béo mà anh đang ôm trong tay. Sau đó, anh gọi cho trợ lý riêng, "Chuẩn bị nơi ở, khách của tôi sắp đến."
...
Tại phòng VIP của một khách sạn 5 sao, Feilong vẫn tiếp tục công việc. Dù đã tối, anh vẫn đang tham gia một cuộc họp với nhóm doanh nhân địa phương về một dự án giao thông trị giá hàng triệu đô la ở một quốc gia đang phát triển tại Đông Nam Á.
Không khí trong cuộc đàm phán rất căng thẳng. Người ta thường nói rằng đàm phán với Feilong Lodge, ông chủ của "Land Lodge" chưa bao giờ dễ dàng và đó là sự thật không thể chối cãi. Anh rất quyết liệt trong công việc.
"Anh mang những số liệu hạn chế này mà lại mong nhận được một khoản đền bù lớn từ chúng tôi ư?" Feilong nghe trợ lý tài chính của mình chất vấn các nhà đầu tư, vẫn giữ im lặng.
"Dự án này chắc chắn sẽ mang lại lợi ích lớn. Sự kích thích kinh tế của từng quốc gia, cộng với đầu tư từ khu vực tư nhân là điều mang lại sự tự tin cho chúng tôi..." một trong các nhà đầu tư bắt đầu.
"Nhưng theo những gì tôi nghe được cho đến giờ, tôi không thấy dự án này có thể tạo ra lợi ích. 25% không đủ hấp dẫn để chúng tôi bỏ tiền đầu tư." Feilong ngắt lời, thể hiện rõ sự không đồng tình của mình.
Dewan Silva, giám đốc đầu tư nói một cách công khai, điều này khiến Feilong liếc nhìn một cách ngắn gọn, thể hiện rằng anh đang chờ xem cấp dưới của mình có thể bảo vệ lợi ích của Land Lodge như thế nào. Feilong tin tưởng đội ngũ của mình. Silva là một trong những người giỏi nhất khi nói đến tiền bạc và lợi ích. Feilong để các cấp dưới làm những gì họ giỏi nhất, trong khi anh dùng thời gian để suy nghĩ về cách lấy lại người bạn đời của mình, người đã trốn khỏi nhà. Anh cần phải bù đắp một chút cho cuộc sống cá nhân của mình.
Một bức ảnh của một người có tóc vàng dài đến vai, bên cạnh một người với ánh mắt quyến rũ, cho thấy hai khuôn mặt cách nhau chỉ một inch. Sau đó, bức ảnh cho thấy người tóc vàng nghiêng đầu như thể đang chuẩn bị hôn! Cứng đầu, lại tạo ra rắc rối rồi. Feilong gõ ngón tay lên bàn khi suy nghĩ.
Có lẽ sẽ là một ý tưởng hay nếu vỗ vào cặp mông trắng đó... Hoặc cắn toàn bộ cơ thể cậu. Anh nghĩ, nhẹ nhàng cắn môi mình.
"Chờ một chút!"
Người đàn ông cao đột ngột đứng dậy khỏi ghế của mình với tư cách là chủ tịch cuộc họp. Khi mọi người nhìn thấy anh sắp rời đi, họ đều ngạc nhiên, không biết phải làm gì.
"Ông Lodge, chúng ta vẫn chưa đạt được kết luận..." Một trong những người tham gia trong cuộc họp phản đối bằng giọng khô khan.
"Tôi có việc gấp. Sau hai mươi phút nghe, tôi vẫn chưa thấy bất kỳ kết luận rõ ràng nào. Nếu có tiến triển, vui lòng thông báo cho Dewan." Anh cắt ngang chủ đề bằng giọng nói chắc chắn.
"Ông Feilong, xin đợi một chút!" Một người trong số họ vội vã đứng lên.
"Đội của tôi sẽ tiếp tục đánh giá vấn đề này."
Vì không thấy có lý do gì để tiếp tục lắng nghe một đề xuất không thú vị, anh quyết định dành thời gian cho những việc quan trọng hơn: lấy lại người bạn đời của mình càng nhanh càng tốt để có năng lượng cho các dự án tiếp theo.
"Được rồi... nhưng..."
"Vì lợi ích của bên ngài, tôi đề nghị ngài nên đưa ra các điều kiện phù hợp cho Dewan và tôi sẽ đưa ra quyết định cuối cùng."
"Nhưng anh ấy..."
Sự nghi ngờ xuất hiện.
"Dự án này cần một quyết định cấp cao. Nếu không nghe đề xuất, tôi e rằng sẽ làm nguy hiểm việc phê duyệt."
"Land Lodge đưa ra quyết định dựa trên dữ liệu. Dewan là người giỏi nhất chúng tôi có. Chúng tôi làm việc chuyên nghiệp và theo đội nhóm. Nếu các ông không muốn làm việc với anh ấy thì không cần phải tiếp tục nữa."
Sự thờ ơ và ánh nhìn dữ dội của Feilong khiến mọi người rợn da gà.
"Đó chưa phải là tất cả. Chúng tôi sẵn sàng thương thảo với Dewan, vâng... Chúng tôi sẽ đưa ra đề xuất tốt nhất có thể. Nhưng nếu ông Feilong không có mặt hôm nay thì chúng tôi có thể chờ vào lúc khác. Chúng tôi chỉ mong ông Feilong xem xét lại dự án."
Một người tham gia khác lên tiếng, lo sợ rằng mọi thứ sẽ sụp đổ.
"Run đâu rồi?"
Feilong vội vàng đi về phía thang máy.
"Ở câu lạc bộ quen thuộc, thưa ngài."
Rín: t hóng chuyện của Ryu hơn =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro