1 Tuần_ Trước sinh nhật mẹ: chảo hợp kim phủ gốm
Bố, tôi và Thiên họp kín, bàn xem mua gì tặng mẹ. Tôi đã nhắc nhở hai người này phải chuẩn bị từ trước. Thiên giơ tay xin ý kiến ngay:
_ Bánh ga tô. Mouse trà xanh. Bánh ga tô. Mouse trà xanh...— Tôi phải bịt miệng nó lại để nó ngừng nói.
_ Tất nhiên là có bánh ga tô rồi. Năm.nào chả có.—Tôi bảo nó— Quà khác cơ?
_ Bánh ga tô. Mouse trà xanh.
Tôi ôm đầu. Quả thực là không nên trông chờ gì hơn vào một thằng nhóc ba tuổi như Thiên. Tôi quay sang bố. Bố vội vã trả lời ngay:
_ Quần áo, giày dép...
_ Bố ơi chúng ta đã tặng mẹ quần áo và mẹ đưa cho con mặc. Năm kìa bố mua giày...thể thao và mẹ cũng đưa cho con đi rồi.
_" Phụ tùng" làm đẹp— bố gãi đầu
_ Bố ơi năm ngoái chúng ta đã tặng mẹ máy uốn tóc và mẹ bị bỏng khi cố uốn mấy lọn tóc trước trán_ Tôi lắc đầu.
Bố nhìn tôi hối lỗi. Haiz. Thật không thể trông chờ gì ở bố và Thiên.
Thôi được, để tôi. Tôi nhớ ra hồi mua quà tặng 20/11, Thất Lục có nói là " người phụ nữ nào cũng có đam mê với nồi niêu xoong chảo" và nó đã thuyết phục được cả lớp đồng ý mua chảo tặng cô giáo.
Vậy là tôi nói và bố lẫn Thiên... vỗ tay đồng ý luôn. Đã bảo, Thất Lục nói ai cũng phải đồng tình.
Tôi liền gọi cho Thất Lục , rủ nó đi mua quà.
_ Tại sao tao lại phải đi với mày cơ chứ ? — Nó nói như hét vào điện thoại.
_ Vì mày là cái đứa bơm ý tưởng đấy vào đầu tao
_ Ối giời ơi khổ thân tôi
Nó cúp máy, rồi hai mươi phút sau lù lù hiện ra trước cửa nhà tôi. Hai đứa lóc cóc đi ra bến xe buýt, tới cái cửa hàng nồi niêu xoong chảo mà nó đã nghiên cứu từ trước .
Tôi nghĩ, có thể lấy bia đá mà tạc lại mấy cái lời của Thất Lục . Nó nói chả sai gì cả. Đến tôi còn mê tít dụng cụ nhà bếp ở đây. Nồi niêu sáng choang xếp lớp lớp to nhỏ như một bầy búp bê. Ly tách cà phê trong veo lóng lánh. Ôi đẹp quá xá!
Bộp. Thất Lục gõ vào đầu tôi.
_ Mày có định mua chảo không thì bảo?
Tôi giật mình, cười xuề xòa rồi đi ra xem một dãy chảo treo trên tường. Đơn giản có, màu mè có. Tôi vớ ngay một cái màu nõn chuối và một cái màu cam, hí hửng giơ cho Thất Lục xem. Nó(lại) nhìn tôi như thảm họa.
_ Quá màu mè, mày không thể chọn một cái khác được hơn hả?.. bla..bla
Và thế là sau khi bị nghe thuyết giảng và lê la cả tiếng đồng hồ, chúng tôi cũng khuân được cái chảo về
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cho mình comment, mình sẽ viết tiếp. Mong mọi người ủng hộ truyện của mình <3 :))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro