Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: đồ mặt mâm

Vào một ngày trăng thanh gió mát ở sân bay Seoul có một chàng trai nổi bật trong hàng ngàn người ra vào sân bay. Chàng trai đó tên Park Jimin. Cậu du học ở Mỹ sau 4 năm. Lo đi khong nhìn đụm phải một chàng trai ư là đập chaii
-Yah!! Đi mắt để ở mông hay sao khong nhìn vậy hã??.- Jimin xả một tràng từ vào mặt người đối diện chưa kịp tiếp thu
-C..cô đi khong nhìn đường còn nói.- Người đối diện cũng khong vừa đáp lại cũng có chút sợ với người này
-Anh...được lắm!! Tôi gặp lại anh thì đừng yên với tôi.- Jimin nói xong bỏ đi 1 nước.
*nghĩ thầm của Tae* cậu trai này thiệt thú vị. Tôi thích em rồi đấy
*Nghĩ thầm của Min* Cái đồ mặt mâm khó ưa chết tiệt, yêu nghiệt ( Chim: Mine hung dữ quá nha >< )
Trên đường về nhà có 2 con người suy nghĩ trái ngược nhau. Min khi về tới nhà
- MẸ ƠI!!! Min về rồi đây.- Jimin la làng ở ngoài cổng. Có 1 người phụ nữ cỡ 50 ngoài bước ra ngoài
- Ý! Cậu chủ về lúc nào sao khong báo để bà chủ ra đón.- Cô giúp việc nhà cậu nói
- Suỵt! Cô mở cửa cho con trước đã nắng cháy da con hết rồi.- Jimin nhăn nhó nói
-Được rồi! Bà chủ ở trong đấy.- Cô giúp việc mở cửa cho Jimin vào.
-Mẹ ơi mẹ à mẹ ới mẹ ời! Mine yêu dấu của mẹ về rồi đây.- Jimin nũng niệu ôm cổ mẹ
-Ủa? Sao con về sớm vậy hã?? Thoi con về là mẹ bắt ở đây luông khỏi đi đâu nữa nghen.- Jin nói với Mine
-À mẹ. Lúc nãy trên đường về con gặp cái đồ mặt mâm kia kìa khó ưa lắm. Đi đụm con rồi đổ thừa con đụm trước.- Mine oan uất nói ( Chim: Oan uất ghê hen )
-Rồi rồi. Bỏ qua đi con. Lên phòng tắm rửa đợi anh 2 về ăn cơm
- Vâng ạ.- Nói xong Mine phóng lên phòng như 1 thiên thần :))
"7h tối"
- Cục vàng của mẹ về rồi.- Vâng khong ai khác ngoài anh2 Hope của Mine
-Ai cục vàng đấy?? Tui có nghe lầm hong??.- Mine đâu ra nhảy ra phồng khách nói
-H..hã?? Mine em về khi nào vậy?? Chậc.. em về là anh hết được cưng rồi sao khong ở bển luông đi.- Hope thở dài
-Em về để mẹ hết cưng anh qua cưng em hứ! Ghét.- Mine nói ( Chim: Đa đánh ghê chưa   Mine: Mi im ngay cho ông. Nói nữa ta vặt lông đấy   Chim: *Bỏ dép chạy* )
- Uis tui lên thay đồ.- Nói rồi Hope lên phòng
-Mine, Con đa đánh quá nha. Mẹ cưng cả 2 mà.- Jin chỉ biết cười trừ ( Chim: thấy chưa chim nói đâu sai   Mine: Ta nói im  Chim: Chết mẹ quên , chim đi đây )
-Nố nồ nô. Mẹ cưng con thoi. Mẹ cưng anh2 4 năm qua rồi còn gì.- Mine bĩu môi
-Rồi rồi.- Jin bất lực
-MẸ!! Mẹ nở lòng nào hức...hức.- Hope nước mắt cá xấu nói
-Ế!! Khóc có thấy miếng nước mắt nào đâu mà hức.- Mine lườm Hope
- thoi!! Mine mai con đi học ở trường BitHit cho mẹ. Mẹ sắp con học chung với Kookie đấy.- Jin chỉ biết chuyển chủ đề
-À mén con quên điện cho Kookie nữa. Con nhớ nó chết đi được.- Mine nói
- Để ăn xong rồi. Điện sau dù gì mai cũng gặp mà.- Jin nói
( Chim: Cũng vừa cho mi tội đe dọa vặt lông ta   Min: Muốn thử cảm giác bị vặt lông hong??cho thử  Chim: đệ hạ khong dám *bay* )
- 2 người hết thở sống à biết đói hong??chứ tui sắp chết rồi đó.- Hope than thở
------------------------
Mấy thím ơii lần đầu tui viết trên wattpad nên có gì nhắc tui nha. ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: