Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Không có tiền đồ

Chương 5: Không có tiền đồ

Chuyển ngữ: Puny

https://punyleland.wordpress.com

Khi quay nửa sau của bộ phim, em gái của nam chính xuất hiện, vốn là định cho một nữ diễn viên nhỏ trong giới giải trí đến diễn, nhưng thời khắc mấu chốt, diễn viên đó đột nhiên có chuyện từ chối nhân vật này.

Lập tức đã phải quay rồi, đạo diễn thúc giục trợ lý đi tìm người tới bổ sung, Tống Nhiễm nghe xong, liền kéo An Cách Cách qua.

"Đạo diễn, anh nhìn tiểu trợ lý nhà em như thế nào?" Cô ấy đẩy An Cách Cách đến trước mặt đạo diễn một cái, "Em đã xem qua dáng vẻ cô ấy viết kịch bản, vừa viết vừa đọc lời thoại ra, giọng cảm xúc đều tốt, ngay cả em cũng bội phục."

An Cách Cách ngay cả mở họp báo cũng khẩn trương đến không được, nào dám đi đóng phim? Vừa nghĩ đến từ chối, Bạch Diệc Dương cũng tới. Anh quan sát An Cách Cách một chút, cười cởi mở, "Đạo diễn, cô em gái này tôi muốn."

Sau khi quyết định nhân vật, An Cách Cách liền bị kéo đi trang điểm, nhưng mặt cô vẫn đầy vẻ phiền muộn, Tống Nhiễm đi qua hỏi thế nào, An Cách Cách thở dài một cái, nói: "Đây chính là cái gọi là người có tình ý cuối cùng thành anh em sao?"

Khóe miệng Tống Nhiễm giật giật một cái, tựa như an ủi bóp mặt cô, "Cậu suy nghĩ nhiều."

An Cách Cách bị kéo đến phòng trang điểm, Bạch Diệc Dương cũng phải đi cùng dậm lại lớp trang điểm.

Bạch Diệc Dương ngồi bên trái An Cách Cách, ánh đèn trên bàn trang điểm hắt vào mặt anh, khiến cho làn da trắng của anh gần như trong suốt, An Cách Cách thừa dịp thợ trang điểm giúp cô vẽ lông mày bên phải, cô len lén mở mắt bên trái nhìn anh.

Cái gọi là bên mặt giết người chính là cái dáng vẻ này đi.

An Cách Cách thường ngày đi theo Tống Nhiễm đi dạo trong đoàn phim, lúc rãnh rỗi cũng sẽ giúp những người khác chạy việc vặt, một lần cô giúp tiểu tỷ tỷ trang điểm mua đồ uống, cũng coi như quen thuộc. Tiểu tỷ tỷ giúp Bạch Diệc Dương trang điểm để ý tới ánh mắt của An Cách Cách, ném một ánh mắt cười nhạo tới, sau đó đưa tay xoay mặt Bạch Diệc Dương về hướng bên này.

Bạch Diệc Dương cho rằng phải trang điểm một nửa mặt bên kia, không nghi ngờ gì, anh ngoan ngoãn quay lại.

Vừa rồi từ lúc bắt đầu trang điểm, anh vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi. Tuy An Cách Cách biết rất rõ anh nhắm mắt lại sẽ không nhìn thấy, nhưng vẫn chột dạ dời tầm mắt đi, một lát sau, lại không nhịn được xoay đầu lại nhìn.

Hai tiểu tỷ tỷ trang điểm cũng để ý tới cử động của An Cách Cách, muốn cười nhưng lại sợ phá vỡ bầu không khí bong bóng hồng phấn đẹp đẽ này, chỉ có thể nín cười.

Bạch Diệc Dương cách cô rất gần, dáng vẻ nhắm mắt mặt hướng về phía cô dường như có sức mạnh đầu độc lòng người, trái tim của An Cách Cách đột nhiên không có tiết tấu mà đập loạn lên.

"Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!" Trái tim trong lồng ngực dường như muốn nhảy ra, nhảy ra nói cho người đối diện: Em thật sự thích anh, thích đến mức vì anh dùng gần thời gian mười năm, vượt qua nghìn núi vạn sông, rốt cuộc cũng đi tới trước mặt anh, nhưng mà, lại chỉ dám thừa dịp lúc anh nhắm mắt, mới dám nhìn thẳng anh.

"Nhắm mắt." Tiểu tỷ tỷ nhắc nhở cô.

Lúc cô nhắm mắt lại, đồng thời Bạch Diệc Dương vừa vặn mở mắt ra, nhắm mắt quá lâu, ánh đèn bàn trang điểm lại quá mạnh, đột nhiên mở mắt ra khiến cho tầm mắt của anh có chút mơ hồ. Giữa vầng sáng, anh nhìn thấy An Cách Cách ngồi bên cạnh mình, tướng mạo xinh đẹp của cô càng thêm đẹp hơn.

Thợ trang điểm giúp An Cách Cách vẽ eyeliner, mặc dù cô đã búi tóc lên, nhưng vẫn có vài cọng tóc rũ xuống, trong không khí có gió, thổi sợi tóc của cô tới môi vừa được tô son bóng, son bóng chưa khô, sợi tóc dính lên, có chút nhột, cô mất tự nhiên mà mím môi.

Bạch Diệc Dương nhìn thấy, đưa tay ra giúp cô vuốt sợi tóc xuống.

Đầu ngón tay ấm áp chạm vào gương mặt cô, An Cách Cách giống như bị điện giật vậy, đột nhiên mở mắt ra.

  Bút eyeliner của thợ trang điểm ở khóe mắt cô, tựa như nốt ruồi son, chấm một cái ngay khóe mắt cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro