Không đề (2)
Em có vấn vương, khi mùa về trước ngõ
Khi lá đỏ đã thay dần màu xanh?
Em có thương , nơi tình vốn vô thường
Khi người dường đã chẳng còn cần em?
Và em cần gì, giữa những ấm những êm?
Giữa những đêm, trăng buông màu bạc bẽo
Đời nhạt nhẽo, người dễ rời xa nhau
Tình khúc đầu, buồn theo mãi về sau...
Giờ em cầu gì, trong chốn vốn an yên
Một trời thiêng, ngốn màu xanh ngày hạ
Em thật lạ, ôm hoài những vầng thơ
Đời vẫn mơ, dù buồn về trước ngõ...
17/02/2017
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro