Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

Dù thế nào , tôi cũng muốn mình được hạnh phúc ! Tôi chỉ cần người đó yêu tôi , quan tâm , lo lắng cho tôi , chăm sóc cho tôi từng chút một , thế là đủ . Tôi không cần họ phải điển trai như diễn viên Hàn Quốc bây giờ , tôi chỉ cần một người chững chạc, trị được tính cách trẻ con của tôi . Tôi không cần họ có nhiều tiền , nếu có nhiều tiền , thà tôi cưới đại gia thì sướng hơn ! Không cần chững mực , không cần xa xỉ nhưng chỉ cần họ yêu tôi thì đủ lắm rồi . Tôi đã có nghe một ai đó , nói rằng : ' Không vần mình yêu người đó , chỉ cần người đàn ông đó yêu mình , mang lại được hạnh phúc cho mình thì cũng có ngày mình sẽ bị họ cảm hoá và sẽ đáp trả tình yêu của họ dành cho mình . ' - Có thể nói tôi bịa nhưng thật sự câu nói đấy giờ tôi mới kịp suy ngẫm lại . Nó không sai nhưng chưa chắc được xem là đúng ! Trong hai người , Vũ Nhiên ... Minh Hiếu ... tôi nên chọn một !

Trong thời gian tôi và mọi người im lặng , tôi cũng đã suy nghĩ thấu đáo và tôi tin tưởng vào sự lựa chọn của mình ! Không khí này ... tôi lại phải mở lời nữa rồi .

" Là ai thế chị ? Chị nói thử xem , xem em có quen không ? " - Tôi giả ngơ .

" Còn ai nữa chứ , hai tên ngốc đang ngồi ở đây này . Là Minh Hiếu và Vũ Nhiên đó ! " - Rồi chị dán mặt lại gần tôi - " Em chọn ai đây ? Khó xử quá nhỉ ? Chị giải thích giúp em , xem nên chọn anh nào thì đúng . Ok ? " - Tôi gật đầu , nhìn nhìn hai tên còn ngốc hơn cả tôi . Mặt hai người đấy giờ còn đỏ hơn khi ăn phải ớt hiểm nữa , bày đặt thẹn thùng ! Chị Tiên thì sau khi thấy tôi gật đầu thì bắt đầu giải thích :

" Chị sẽ nói về Minh Hiếu trước . Xem xem , xét theo vẻ bề ngoài thì ... " - Chị nhìn từ đầu đến chân Hiếu , rồi tiếp tục nói - " Rất ra dáng đàn ông mạnh mẽ , cao ráo , điển trai . Còn xét theo tính cách thì ... " - Trầm mặc 30 giây rồi tiếp tục - " Nhờ vào vẻ ngoài đẹp trai thì cậu này sẽ làm khổ rất nhiều người nhưng tính tình thì cũng khá tốt đấy , có thể chăm sóc em nhưng không biết có lâu dài hay không . " - Chị nhìn Lương Minh Hiếu , cười mỉa mai .

" Hây ya , giờ thì đến cậu bạn đang ngồi cạnh em đây - Vũ Nhiên . Chị cũng sẽ xét theo ngoại hình trước ... mặt mày sáng sủa , là mẫu người của nhiều cô lắm đây nhưng vẫn ít đào hoa hơn cậu kia và còn chung tình nữa . Thử nghĩ xem , nó thích em 6 năm trời thì không chung tình thì chị cũng không biết nói sao . Ngũ quan đẹp đẽ , a , nhìn theo cung hoàng đạo thì cậu này hợp với em hơn là cậu kia . " - Cậu này là Nhiên còn cậu kia là Hiếu . Bà này giống như thầy bói vậy .

" Tình tính thì ... có lẽ cậu ta sẽ tốt với em , chăm sóc em từng chút một ... nói chung là như ôsin của em ấy . " - Ơ ... bà này , có đang nói quá lên không ? Gì mà như ôsin của tôi ? Tôi khi nào mà trở nên ác độc như vậy ?

" Nếu nghề này làm không được nữa thì chị nên lập nghiệp làm thầy bói đi , phán như thầy ! " - Tôi tỏ ra khâm phục trước tài lẻ này .

" Chị mà ! Giờ thì em đã chọn được chưa ? " - Chị tò mò nắm lấy tay tôi , rồi nhìn lia lịa về phía hai tên ngốc kia .

" Chị nói sao thì em cũng đã có kết quả rồi . " - Tôi khẳng định chắc nịch và nắm tay chị khá là chặt .

" Thật sao ? Đã chọn được rồi ? " - Tôi chỉ gật đầu , ám chỉ câu trả lời là đúng , chuẩn ! Còn Nhiên và Hiếu , hai tên ngơ nhất quả đất này ! Từ nãy giờ , tôi và chị Tiên nói gì thì hai người nãy vẫn còn trong tình trạng ngơ ngơ không hiểu gì . Hết thuốc chữa !

" Hai người các cậu , nếu muốn biết tôi sẽ chọn ai , thì hãy đến ngôi trường cấp 3 chúng ta từng học , tôi sẽ nói người mà tôi lựa chọn . Nhớ đến đấy , em về đây . " - Tôi nhắc nhở và sẵn tiện chào tạm biệt chị Tiên , giờ đã không còn sớm , tôi nên về nhà . Tôi bỏ mặc hai tên ngơ ngơ kia mà dắt xe ra , chạy cái vù về nhà .

Nói thật , tôi đang rất hào hứng cũng có chút đắn đo nhưng tôi vẫn chắc chắn sự lựa chọn này của mình , tôi tin vào khả năng phán đoán của tôi . Giờ thì ngủ sớm , không viết vẽ gì cả , phải chuẩn bị cho ngày mới , ngày tôi mong chờ .

- Ngày hôm sau -

Buổi sáng tốt lành , đó là câu nói tôi thường tự nói với bản thân mình vào mỗi buổi sáng . Ngày này cũng đến ! Tôi chọn cho mình một chiếc váy dài đến gối , màu xanh biển sọc trắng kèm theo đó là đôi cao gót màu trắng tinh khôi . Tôi chọn cho mình kiểu tóc búi cao , nó sẽ tôn lên phần vai này của tôi , phần vai và xương quai xanh là phần tôi khá tự tin ! Trang điểm nhẹ , tô lên lớp son mỏng . Thế là xong ! Chuẩn bị hoàn tất thì thời gian cũng đã cận kề , giờ thì xuất phát !

Vì đang rất chờ đợi, háo hức nên chỉ chốc lát tôi cũng đến được ngôi trường ngày xưa . Có vẻ đang được sửa chữa lại không ít , không còn vẻ ngoài cũ kĩ mà thay vào đó là vẻ hào nhoáng , đẹp mắt . Giờ thì nó khá nổi tiếng trong cũng như ngoài nước . Nói vào vấn đề chính đã , giờ thì hai tên kia đã đến rồi nên vào thôi . Vũ Nhiên cùng Minh Hiếu diện đồ rất đẹp , mang theo cả hoa nữa cơ á ?! Ôi thật ngạc nhiên nha . Tôi đến gần họ vì họ đang đứng chỗ tôi thích nhất vào những năm còn là học sinh / sinh viên , chính là khuôn viên trường . Mặt tôi đanh lại , nghiêm túc hỏi cả hai người :

" Hai người ... đã chuẩn bị tinh thần chưa hả ? "

" Cậu nói đi , sẵn sàng rồi ! " - Đột nhiên tôi rất muốn cười , vì sao ? Vì gương mặt họ hiện giờ rất buồn cười nhưng vẫn phải nghiêm mặt nên mặt tôi đã bị cứng lại . Đây có vẻ giống như 1 cuộc thi vậy . Tôi là người công bố kết quả còn hai người này là thí sinh dự thi . Lại càng buồn hơn . Thôi , gượng lại chút đã .

" Giờ thì tôi nói đây ! Lương Minh Hiếu ... tôi cũng không nghĩ có lí do gì đến bây giờ tôi phải chọn cậu cả ! Và cũng ... rất xin lỗi cậu , tôi đã suy xét chuyện này rất kĩ càng và tin tưởng quyết đinh này của tôi là đúng đắn . Tôi chọn Lâm Vũ Nhiên ! Khi cậu ra đi , bỏ lại rôi một mình đau khổ , ngày nào cũng đau lòng khóc lóc thảm thiết . Là cậu lúc đấy không trân trọng tôi , chỉ là trêu đùa tôi . Và Vũ Nhiên là người đã xuất hiện , an ủi tôi , đi học cùng tôi đến lúc tan học cũng về cùng tôi . Đi chơi cùng tôi , đi ăn cùng tôi , cậu ấy đã làm tất cả để xoa dịu nỗi đau kia . Tôi đã rung động trước sự dịu dàng của Vũ Nhiên , tôi nghĩ mình đã đúng . Tôi đã yêu Vũ Nhiên . "

" Cậu ... tôi cũng nghĩ mình đúng ! Tôi vẫn còn nghĩ cậu còn nhớ chuyện lúc trước không , ra là vẫn còn nhớ rất rõ . Nên điều này tôi sẽ cố gắng chấp nhận . Từ trước đến nay , tôi đã không thua bất kì ai nhưng giờ thì có lẽ khác ... tôi đã bại trận trước Vũ Nhiên ! Hây ya , tôi nên tìm tình yêu mới thôi . " - Rồi Minh Hiếu ném bó hoa đáng thương kia xuống mặt đất nóng hổi . Bóng dáng làm tôi cũng cảm thấy thương xót cho cậu ta nhưng thôi ... đã có người tôi nên quan tâm nhiều hơn rồi . Tôi nhìn Lâm Vũ Nhiên đang nở nụ cười rất tươi kia , bất chợt tôi cũng nở một nụ cười , không gượng gạo , không ép buộc mà là rất tự nhiên

" Nguyễn Trần Tuyết Như ! Giờ thì ... cậu đã là của tôi ! Tôi sẽ không bao giờ làm cậu phiền muộn , luôn luôn khiến trên gương mặt kia mỗi ngày đều thấy nụ cười , sẽ không bỏ rơi cậu trong lúc cậu đang buồn . Và sẽ làm cậu hạnh phúc nhất thế gian này ! " - Tôi cảm động đến không ngăn được nước mắt chảy xuống , giọt nước mắt của hạnh phúc ! Lâm Vũ Nhiên bước đến gần , ôm tôi vào lòng , rất chặt ...

- 8 năm sau -

" Ba ơi , ba ! Dậy đi , dậy , đưa con đi học , trễ giờ rồi , nhanh ! " - Cậu bé khoảng chừng 6-7 tuổi đang hối thúc người đàn ông chăn chùm kín đầu đang ngái ngủ . Người đang ngủ kia là ai ? Ây ya , là Lâm Vũ Nhiên chứ ai nữa !

" Anh , trễ giờ học của con rồi kia kìa , anh không đi làm luôn sao !? Dậy mau ! " - Người phụ nữ kia giận dữ bước vào phòng , la lối . Đấy là Nguyễn Trần Tuyết Như ôn nhu của 8 năm trước , giờ lại trở thành một bà chằn dữ dằn .

" HẢ ? Mấy giờ rồi ? 6h45' rồi hả ? Nhóc con đã đi học chưa ? Sắp trễ giờ làm rồi sao ? " - Vũ Nhiên lơ ngơ , đầu tóc rối loạn, chả biết chuyện gì .

" Anh còn ở đấy mà hỏi nữa hả !? Mau đánh răng , thay quần áo nhanh ! Còn con , ra ăn sáng ! " - Ông chồng thì đã phi vào toilet còn bé con thì bị bà chằn kia lôi ra phòng ăn .

Bé con ấy là con trai đầu tiên của hai người , Lâm Nguyễn Khánh Hiên ! Sở hữu đôi mắt giống ba , đôi môi giống mẹ nên nhóc khá điển trai ! Hây , gia đình này sáng nào cũng thế , đều rộn ràng , đều nghe thấy tiếng la lối như vậy ! Và khi cuối tuần , họ thường cùng nhau đi chơi . Nói chung là vô cùng hạnh phúc , đầm ấm và vui vẻ ! Thế là quá tốt !

-----------------------------------------------------------------------------

Quá tốt cho một cái kết nhỉ ?! ta cũng thể thở được rồi ! Quá tốt , quá tốt , quá tốt ! cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho truyện này của ta , hãy nhớ đón đọc truyện mới của ta nữa nhá ! Nhớ đấy ! Ta thăng đây ... !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tìnhyêu