Quá khứ anh và em
Em nhớ ngày mà em gặp được anh
Là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo , có cô gái nhỏ bé ngồi co ro bên cạnh cây bàng đã trơ trụi . Những giọt nước mắt cứ chảy mãi không ngừng trên khuôn mặt đã ửng đỏ vì lạnh của cô bé
Cô bé đó là em - Trần thục anh
Sẽ ra sao khi 1 cô bé 10 tuổi phải làm thuê đủ công việc để được đi học như bao đứa trẻ khác , để có thể tồn tại trên thế giới tàn nhẫn này
Những đứa trẻ khác có cha , có mẹ ; em cũng có . Mà tại sao chúng nó được sống trong tình yêu thương , còn em thì không . Bao đưa trẻ khác có những món đồ chơi xa xỉ , em cũng muốn mà Nhưng em biết , em sẽ không bao giờ có được chúng , không bao giờ ôm được 1 con búp bê trong tay để chơi , để ôm vào lòng khi đi ngủ
Mọi người mắng nhiếc em là đứa con hoang . Em là đứa con hoang thì sao chứ , phải trách cha mẹ em . Là họ đã làm sai đầu tiên , tại sao lại lôi em vào . Ai cũng xa lánh em , anh thì không . Anh thấy em khóc , anh chạy lại và an ủi em , lau nước mắt cho em .
Anh là người đâu tiên cho em biết thế nào là cảm giác ấm áp
Em đã nói vs anh rằng " sau này en sẽ lấy anh làm ck "
Anh chỉ nở nụ cười thân thiện đó vá nói rằng " đợi em lớn lên , mk sẽ lấy nhau "
Chỉ câu nói đó mà em đã nhớ đến tận bh , khi em trở thành 1 cô gái 18 tuổi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro