Chap 8: Bản hợp đồng
Sáng sớm, khoảng 5 giờ, tiếng ngáp của Nguyệt kêu khá to vì không ngủ được, cậu ta quay lưng lại thì đột nhiên giật mình, hét to lên:"Má ơi! Có Ma!". Nghe vậy, làm ta cũng bị giật mình theo..."MA ĐÂU!"
"Tưởng gì...hoá ra là chị...mới sáng tự nhiên chị trù bằng cái mặt chị là sao?...-Mặt chị dính gì à?...Ơ.Ơ?...--Ờ, trang điểm thành ma để hù người ta mà hông sao cho được, tóc thì thả xuống, mặt thì trang điểm trắng bệch, đánh gì má quá cao rồi làm cho mặt mình óm nhom, thậm chí là khung cảnh xung quanh thì tối om, màn hình Ipad thì sáng, soi cái bộ mặt đó........như thế không phải giả ma để hù em à?..."
"Hi....Hi.....chị xin lỗi....chị cứ nghĩ đây là cách chống sợ ma.....-Em nghĩ là chị nên đi nhát ma người khác, trang điểm giống quá mà....TT"
"Ừm....cũng có lí, bữa nào trường chị mở lễ hội thì chị sẽ đi nhát ma. Em nhớ tới nha!--Không tới. Nhất định không tới."
"Nguyệt! Dậy chưa? Nếu dậy rồi thì mau xuống ăn cơm nha!". Là bác gái...
"Dạ, thưa mẹ!". Ta cũng quên nói là gia đình của Bắc Nguyệt luôn luôn đi làm sớm nên phải dậy sớm và ăn sáng vào giờ này, mà tự nhiên nhắc tới cơm làm ta cảm thấy đói...Nhịn từ hồi tối tới giờ... Đành vậy thôi....
Nguyệt mới vừa ra đến cửa thì ta kéo áo lại rồi nói như một kẻ ăn xin:"Nguyệt ơi...ăn xong nhớ đem cho chị một ít nha....."
Rồi mặt của nó chuyển sắc thái như là đang rất sợ ta, nói một tiếng "ờ...." với giọng run rẩy rồi quay lưng lại đi, nhìn tướng đi mà ta mắc cười gần chết vì nó y như người máy vậy.
Rồi ta tự hỏi:"Vì sao nhìn thằng nhỏ sợ mình đến thế nhỉ? Hay là mặt mình có dính thứ gì na ?" Rồi ta lấy gương ra soi, nhìn thấy mặt ta mà ta cũng sợ hú vía, quăng cái gương thật mạnh vào trong thùng rác.
Má....ơi..............Có......ma hiện hồn trong gương........
Lương tâm:"Là ngươi chứ làm gì có con ma nào!"
Nhưng mà........Không thể nào......mình thì làm sao mà gớm tới vậy được.......
*Ngất xỉu*
Nguyệt tay cầm phần cơm sáng của ta bước tới phòng, khi gần tới phòng ta thì bước chậm lại rồi dừng ngay trước cửa. Miệng thì lẩm bẩm:"Đó không phải ma.....đó là chị mình.....chị ấy chỉ ở đây hai ba ngày thôi.....", hai điều ấy cứ lập đi lập lại, tay rung bần bập làm muỗng đũa kêu leng keng, cơm thì rơi lẻ tẻ,nước canh thì đổ ra bên ngoài mâm cùng với một số đồ ăn khác.
Cậu ta bước vào và nhìn vào phòng không thấy ta nằm dưới đất nên cũng bình tĩnh được phần nào, sau đó bỏ phần cơm đó ngay cạnh cửa phòng vô tình đụng trúng chân của ta. Cậu ta hốt hoảng lên rồi chạy tán loạn, chạy một hồi mà mặt mình hôn lên tường mấy lần, tiếng hôn kêu "rầm rầm" nghe rất êm tai, làm cho những nhà bên cạnh phải thức dậy trong tiếng than thở, tiếng chửi rủa...
<Người lạ:"Sao ngươi diễn tả ác vậy, tác giả....TT"
Tác giả:"Ta thích ta gì thì ta thả chứ! Né qua một bên đi! Đồ vô duyên">
Một lúc sau....
Ta tỉnh dậy, thấy mình ở trong một căn phòng lạ, không phải của Bắc Nguyệt. Nhưng rồi ta lại thấy nó rất quen thuộc.
Ê...ê....Sao mình có cái cảm giác xấu vậy nè.....
Cánh cửa mở ra.
"Ê, ngủ đã chưa?! Đã hơn 12 giờ rồi nè!"-Là hắn ta...Akane Yuuki.
"Sao ta lại ở đây?!"
"Thì tất nhiên là do mẹ ngươi chứ ai, với lại mẹ ngươi cũng tuyệt thật đấy, để ngươi ở đây cho ta xử rồi chạy đi với 10 tỷ trên tay, đúng là một bà mẹ tốt"!" *tiếng vỗ tay chậm rãi*
"Vậy thì sao? Ta với bà ta đâu có mang dòng máu ruột thịt, không phải lần trước ta kể với ngươi rồi hay sao."
"Ơ....thì....đằng nào cũng là mẹ con thôi.....Mà ngươi định trốn tránh trách nhiệm của mình à? Lo mà làm người hầu đi"
"Xứ! Đợt này ta nhất quyết không làm! Ta có đem theo mấy thanh kiếm nên ngươi đừng hòng mà ép buộc ta!".
"Ủa? Vậy túi của ngươi đâu rồi?!". Nghe hắn nói xong, ta liền tìm túi của mình nhưng nó ko có trong phòng.
"Ê, mau trả túi lại cho ta."
"Muốn như thế thì khôn hồn làm người hầu trong vòng 3 năm cho ta."
"Ngươi ngu à? Đợt trước khi ta làm ngươi hầu cho ngươi, đừng quên là ta đã phát hiện biết bao nhiêu điều xấu hổ của ngươi, thậm chí là tất cả những gì ngươi ghi trong nhật kí. Cảm ơn ngươi nha."
"Ơ, ngươi lầm à, đây mới là nhật kí của ta. Ta luôn giữ nó bên mình, không bao giờ buôn nó ra , chắc ngươi định nói thế để hù ta chứ gì?!"-Akane Yuuki cầm một quyển sổ giơ lên. Ta thấy tiêu đề của quyển sách thì ngượng vô cùng.
"Ê... ngươi thích cái đó lắm hởn.... Cách để dụ người người lạ "làm tình" mỗi khi mình muốn."
"Hả?...."-Hắn nhìn lại quyển sách rồi lật đật quăng ra cửa sổ. Hay quá! Có cách thoát khỏi vụ này rồi!
"Chắc ta phải nói điều này ra bên ngoài để phòng ngừa..."
"Đừng nói- Nhưng đó là quyền của ta mà, ngươi có quyền gì mà ép ta, trừ khi ngươi bịt miệng ta bằng một thứ gì đó thì được lại thì được..."
"Thôi được! Ta sẽ xóa số tiền 10 tỷ đó--Ta không thích"
"Chớ ngươi thích cái gì?!--Ta thích nói hết các tật xấu của ngươi ra cho dân chúng thiên hạ biết."
"Hả? Ta làm gì có tật xấu--Nghe đây, ta sẽ kể cho: chuyện hồi nãy, ta sẽ đồn là ngươi thích mấy thứ....đồi trụy...--Hay dữ ha, nhưng mà nói chẳng có thật, ta vô tình lấy lộn thôi"
"Thôi bỏ qua cái đó cũngđược, ta vẫn còn thông tin khác thú vị hơn nhiều, đó là những thứ ở trong nhật kí. Một, mỗi khi bị thứ gì làm đau là ngươi sẽ khóc toáng lên. Hai, đi W/c mà không dám đóng cửa. Ôi...Cái này mới ghê nè...Ba, lén lút mặc đầm thêu hoa."
*Trúng tim đen*
"Ủa?! Ngươi sao vậy?! Nhìn yếu quá hay là ngươi bị yếu si--Im đi! Ta làm gì có mấy vụ đó."
"Có tật giật mình, ngươi không có tật sao lại giật mình--Ngươi chỉ biết nói tào lao thôi! Giỏi thì chứng minh đi!"
"Ok! Chứng minh thì chứng minh. Ta sẽ đi lấy nhật kí của ngươi đọc.--Xạo quá đi, ngươi chỉ giỏi bóc phét lên thôi--Đây nè! ta đọc nha."
Ta cầm quyển sổ rồi lật ra một trang bất kì, vô tình trúng một trang đặc biệt.
*Đọc to*"Ngày 22 tháng 6, lúc nửa đêm, mình đã thử lén mặc cái đầm màu cánh sen và choàng cái khăn lông thú lên, công nhận lúc đó mình chẳng kém thua gì với hoa hậu thế giới, với nhan sắc như thế này mà hổng có ai nhận ra, đúng là tiếc thật, nhưng không sao, mình sẽ đi phẫu thuật thẩm mĩ thành nữ ---Dừng lại đi!!!!!!". Hay! Kế hoạch hoàn thành!
"Ngươi tin chưa? Giờ sao ta...--Ta sẽ làm theo những gì ngươi thích...chỉ cần không nói cái này ra là được rồi..."-Hắn quỳ xuống đất, cứ y như là bị vạch tội lỗi ra vậy.
"Ok nhưng ngươi phải kí hợp đồng với ta để chắc chắn ngươi sẽ không bao giờ phản bộ lời hứa này"-Ta cầm một tờ giấy cùng với một cây bút đưa hắn.
"Ngươi làm cái hợp đồng khi nào vậy? --Lúc nãy, ta làm với tốc độ bàn thờ mà mau kí cái này đi, đừng có đánh trống lảng."- Hắn cầm lấy tờ giấy đặt lên bàn, lấy cây bút kí nhanh rồi liền đưa lại cho ta.
"Ê, Thiên Vân...Nãy giờ ta thắc mắc một điều, thứ ngươi thích là gì vậy?!"
"Không phải ta đã ghi rõ trong bản hợp đồng sao, thứ ta thích chính là......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đón xem chap sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro