Lý Ngọc Oanh: Bài học đầu đời
Lý Ngọc Oanh, hiệu là Thuận Thiên, được hoài thai khi mối quan hệ giữa mẫu hậu Trần Thị Dung và Đàm Thái hậu đang trong giai đoạn gay gắt. Tháng 6 năm 1216, đang lúc trốn khỏi hoàng cung thì mẫu hậu bà chuyển dạ, hạ sinh bà ngay tại Cửu Liên Châu (bờ bên trái sông Hồng). Sau khi bà ra đời, mẫu hậu được tấn phong Hoàng hậu.
Để bảo đảm an toàn cho bà, từ bé Ngọc Oanh đã được vua cha hứa hôn cho người anh họ Trần Liễu. Năm lên 6 thì bà theo Trần Liễu về nhà chồng. Ngày chia ly gần kề, Ngọc Oanh ngày nào cũng lấy nước mắt. Bà không muốn xa phụ hoàng mẫu hậu đến sống cùng những người xa lạ. Ngọc Oanh trách cha nhẫn tâm lại ghen ghét đứa em gái Thiên Hinh được sống gần cha mẹ. Bà khóc mãi nhưng cuối cùng vẫn phải đi như đã định.
Năm đó, Lý Ngọc Oanh 6 tuổi đã học được bài học vỡ lòng: Nước mắt và van nài nếu không sử dụng với đúng người sẽ trở nên vô dụng.
Sống ở nhà chồng một thời gian, ngày ngày đụng mặt cha mẹ chồng thâm sâu khó dò và người thiếp của Trần Liễu tên Trần Thị Nguyệt. Ngọc Oanh dần học được cách giả vờ yếu đuối, nhu thuận để lấy được lòng tin và khiến người khác lơ là cảnh giác. Bà âm thầm phá hoại mối quan hệ giữa chồng và bà Nguyệt, khiến họ nghi kị lẫn nhau. Còn bà thì trở thành nơi chốn bình yên, tình yêu duy nhất trong lòng Trần Liễu tới khi ông mất. Nhìn vào phụ hoàng mẫu hậu, Ngọc Oanh hiểu được bà không cần yêu Trần Liễu nhưng cần sự sủng ái của ông để tồn tại.
Sinh con để củng cố và nâng cao địa vị, đây là điều Trần Thị Dung đã dạy bà. Bà hạ sinh Trần Tung và Trần Doãn. Trần Liễu vui mừng khôn xiết và ngày càng yêu chiều bà hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro