Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hồi I: Nguồn cơn

Vua Trần Thái Tông, sinh ngày 17/7/1218, tên huý là Cảnh. Năm 8 tuổi được Trần Thủ Độ đưa vào cung bầu bạn với nữ hoàng đế Lý Chiêu Hoàng bằng tuổi. Nhờ mưu kế của Thủ Độ mà năm Ất Dậu (1225), mùa đông ngày 12/12 Mậu Dần, Trần Cảnh lấy Lý Chiêu Hoàng, được vợ truyền ngôi và trở thành hoàng đế, hiệu là Kiến Trung. Cuộc hôn nhân chính trị này kéo dài đến năm 1237 thì chấm dứt sau khi Trần Cảnh phế bỏ Chiêu Hoàng và lấy Thuận Thiên, chị gái Chiêu Hoàng, và cũng là vợ anh trai ông Trần Liễu.

Hoàng hậu Thuận Thiên sau là Hiển Từ Thuận Thiên Thái hậu. Bà sinh tháng 6 năm 1216, từ bé được hứa hôn với Trần Liễu, anh trai Trần Cảnh. Năm 6, 7 tuổi thì về nhà chồng. Bà được nhà chồng thương yêu và sinh cho Trần Liễu hai người con trai là Trần Tung và Trần Doãn. Khi đang mang thai đứa con thứ ba thì bị Trần Cảnh cướp về làm vợ. Thuận Thiên sống hạnh phúc với Trần Cảnh. Bà sinh cho ông 5 người con trước khi qua đời.
----------------------------------------------------

Trong Việt Sử Tiêu Án, sử gia Ngô Thì Sĩ từng đưa ra nhận định về Trần Cảnh như sau:

"Mấy năm đầu vua Thái Tôn có tính tà dâm, đều do Thủ Độ xui bảo cả; đến mấy năm sau để ý học vấn, tấn tới được nhiều"

----------------------------------------------------

Điện Bát Giác, Thăng Long, mùa thu năm 1236.

"Bẩm Bệ hạ, Quốc Mẫu cầu kiến"

Trần Cảnh ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên. Bà ta đến vào giờ này có việc gì nhỉ. Trần Cảnh phẩy tay ra hiệu cho hắn mời bà vào. Không bao lâu, Quốc Mẫu Trần Thị Dung đã đứng trước mặt.

"Quốc Mẫu tìm Trẫm có chuyện chi?"

"Các ngươi lui ra hết đi". Trần Thị Dung phẩy tay áo. Trần Cảnh nhíu mày nhìn cung nữ và thái giám ngoan ngoãn rời đi. Khi trong điện chỉ còn hai người họ, Quốc Mẫu mới lên tiếng.

"Công chúa Thuận Thiên đã mang thai"

Trần Cảnh sững người trong chốc lát rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Trẫm chúc mừng hoàng huynh hoàng tẩu"

"Thật sao". Khuôn mặt Trần Thị Dung lạnh băng. "Ta nhận được thư của nó. Nó bảo đang mang thai con của ngài"

Thấy Trần Cảnh trầm mặc, giọng Trần Thị Dung đanh lại.

"Chuyện từ lúc nào?"

Câu hỏi này đưa Trần Cảnh về miền kí ức xa xăm. Có một lần anh trai ngài Trần Liễu xin được mang vợ là công chúa Thuận Thiên vào cung thăm mẹ và em gái. Lúc đó, Chiêu Thánh Hoàng Hậu vẫn không nguôi nỗi đau mất con. Vì muốn vợ được khuây khoả, Trần Cảnh đồng ý ngay.

Ký ức dịch chuyển đến một đêm trăng sáng. Trần Cảnh đi dạo trong Ngự Hoa Viên và bắt gặp chị dâu mình.

Công chúa Thuận Thiên dù đã qua hai lần sinh nở nhưng dung nhan vẫn diễm lệ. Trần Cảnh bất giác nhớ đến người vợ Chiêu Hoàng. Từ khi mất đi Trần Trịnh, Chiêu Hoàng bỏ ăn bỏ uống, tự nhốt mình trong phòng. Thuận Thiên thấy Trần Cảnh thì đi đến hành lễ, đôi môi đỏ mọng, chúm chím như một nụ hoa

"Thời gian qua cảm ơn Bệ hạ đã chăm sóc em gái ta"

"Là việc Trẫm nên làm"

"Gặp gỡ nơi đây cũng là duyên. Bệ hạ có thể dành chút thời gian cùng ta nói đôi lời chăng"

Mĩ nhân yếu đuối trong tà áo mỏng có chút run rẩy. Giọng nói ngọt ngào, nũng nịu khiến Trần Cảnh xót thương. Ông xua người hầu rồi đi theo nàng như bị thôi miên.

Một lúc sau, trong bụi hoa vang lên tiếng sột soạt của xiêm y bị cởi ra. Hai thân ảnh quấn lấy nhau lên xuống nhịp nhàng. Tiếng thở dốc hoà cùng tiếng gió ngâm nga. Khi hoa đang thơm, khi lửa đang nồng. Thuận Thiên bên dưới uốn éo cơ thể như rắn mà rên rỉ nỉ non: "Bệ hạ, ta và Thiên Hinh ai đẹp hơn?"

Trần Cảnh bật cười, dịu dàng vén sợi tóc mai mướt mồ hôi của Thuận Thiên: "Nàng ta sao so được với nàng chứ"

Sau đó hễ có dịp là Thuận Thiên lại vào cung. Lấy lý do vào thăm em nhưng Chiêu Thánh hiếm khi gặp mặt chị. Mỗi lần vào cung, Thuận Thiên đều chuốc say chồng rồi tìm đến Trần Cảnh. Cả hai cùng tận hưởng sự kích thích mà vụng trộm mang lại.

"Bệ hạ". Giọng nói của Quốc Mẫu cắt đứt dòng hồi tưởng của Trần Cảnh. "Giờ bệ hạ liệu sự thế nào?"

"Quốc Mẫu tới đây chắc cũng đã bàn bạc với Thái sư. Hai người có kế sách gì thì cứ nói?"

Trần Thị Dung ở trong cung nửa ngày mới rời đi. Sáng nay khi nhận được thư của Thuận Thiên, lòng dạ bà rối bời. Trong thư, Thuận Thiên tuy vẫn là giọng điệu dịu dàng, yếu ớt nhưng Trần Thị Dung nhìn ra con gái đang thúc ép mình. Đứa con gái hiền lành, ngoan ngoãn trong trí nhớ của bà thoáng chốc trở nên xa lạ. Bà thấy thương cho Chiêu Hoàng nhưng không thể thấy chết không cứu. Giấy không gói được lửa, nếu Trần Liễu biết được thì không biết sẽ làm gì Thuận Thiên nữa.

Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt. Bà suy xét một hồi rồi đem chuyện này kể cho chồng. Sau khi đã bàn nhau, Trần Thị Dung lên kiệu vào cung.

Khác với Trần Thị Dung và Trần Cảnh, Trần Thủ Độ sau khi biết Cảnh có con với chị dâu thì không những không trách phạt mà còn vui mừng khôn xiết. "Đúng là Trời cao cũng về phe họ Trần ta". Cơ ngơi nhà Trần nay đã có người nối dõi. Lại có cớ loại bỏ Lý Chiêu Hoàng. Từ nay không cần ngày đêm sợ hãi Lý Chiêu Hoàng sinh thêm một Thái Tử. Ai mà biết nàng ta có dạy nó đoạt ngôi về cho nhà Lý không.

Tốc chiến tốc thắng, Trần Thủ Độ và Trần Thị Dung gấp rút dàn xếp một vở kịch để công chúa Thuận Thiên danh chính ngôn thuận nhập cung trước khi mọi chuyện vỡ lỡ.

Vở kịch bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro