Chương 4: Rốt cuộc là dạng người gì, tiếp nhận bạn gái anh?
Chương 4: Rốt cuộc là dạng người gì, tiếp nhận bạn gái anh?
Chuyển ngữ: Puny
https://punyleland.wordpress.com
Mặc dù lúc ấy hận Ôn Trạm đến gọi một tiếng là nghiến răng một cái, nhưng dù sao cũng trôi qua lâu như vậy, Cố Thư Noãn cũng không muốn so đo nhiều như vậy --- chủ yếu nhất vẫn là, bây giờ anh là bác sĩ chủ trị của cô, mạng nhỏ ở trong tay anh, cô cũng không dám làm liều.
Cha mẹ của Cố Thư Noãn ở thành phố khác, sau khi biết Cố Thư Noãn bị thương, mẹ Cố đặc biệt chạy tới chăm sóc cô.
Lúc Ôn Trạm đi vào phòng, mẹ Cố đang gọt táo cho Cố Thư Noãn, còn mạnh mẽ oán trách cô: "Mẹ thúc giục con kết hôn, nhưng cũng không nói con không tìm được đối tượng thì mẹ sẽ thật không cần con. Bây giờ hay chưa, chân cũng ngã gãy, sau này xem ai muốn con..."
Cố Thư Noãn vốn muốn mặc cho bà ấy nói, nhưng Ôn Trạm đẩy cửa vào, cô giật mình, lập tức ngắt lời của mẹ Cố.
"Mẹ, mẹ nghĩ gì vậy? Con chính là tìm được đối tượng mới đi cướp hoa cưới, bây giờ cũng cướp được hoa cưới rồi, chuyện kết hôn nhanh thôi."
Ôn Trạm nghe vậy, con ngươi trầm xuống, không biến sắc đi tới mép giường cô.
Trước đây chuyện Cố Thư Noãn nói yêu đương với Ôn Trạm mẹ Cố đều không biết, cho nên mẹ Cố không biết Ôn Trạm, nhưng một bác sĩ đẹp như vậy chữa bệnh cho con gái mình, khó tránh khỏi để ý mấy lần.
Cố Thư Noãn liếc Ôn Trạm, không quan tâm anh, nói với mẹ Cố: "Mẹ, mẹ đừng có không tin, con thật sự có bạn trai đấy..."
Mẹ Cố vẫn chưa trả lời, ngược lại là Ôn Trạm ở một bên hừ lạnh một tiếng, giọng lãnh đạm, "Cô Cố, cô nằm viện đã mấy ngày, người khác phái đến thăm cô, chỉ có ông chủ địa trung hải đó tới vào ngày đầu tiên. Xin hỏi, bạn trai cô chính là ông chủ của cô sao?"
"Bạn trai tôi chỉ là bận rộn, không có thời gian đến thăm tôi." Cô giống như giận dỗi mà phản bác anh một câu như vậy, nhưng lại suy nghĩ lại, mình tức giận gì với anh chứ? Liền hừ một tiếng, không được tự nhiên mà xoay người sang chỗ khác không nhìn anh.
Chờ Ôn Trạm về, Cố Thư Noãn liền gọi điện thoại cho Tần Vũ đảm nhận giá trị nhan sắc của công ty, mời cậu ta đến giả trang làm bạn trai mình, Tần Vũ cũng không đồng ý.
"Giám đốc Cố, mặc dù chị là lãnh đạo của em, nhưng mà, chị cũng không thể dùng quyền cho việc tư được. Chị muốn kết hôn, nhưng em vẫn còn là tiểu thịt tươi, chị làm như vậy, sẽ phá hủy sự trong sạch của em..."
Cố Thư Noãn cắn răng, "Đừng nói nhảm, chỉ cần cậu tới, tôi sẽ giúp cậu theo đuổi cô bé lễ tân của công ty."
"Thành giao."
Ngày hôm sau sau khi tan làm Tần Vũ đến, thật là đúng lúc, vừa vặn ở cửa phòng bệnh gặp Ôn Trạm, Tần Vũ cũng thông minh, trước một bước chào hỏi, "Anh chính là bác sĩ chủ trị của Noãn Noãn à? Xin chào, tôi là bạn trai của Noãn Noãn, Tần Vũ."
Tần Vũ đưa tay ra về phía anh, nhưng Ôn Trạm chỉ liếc một cái, nói: "Không cần bắt tay, mới vừa làm giải phẫu xong, không muốn dính máu nữa."
Lời này mới vừa nghe thì không có chuyện gì, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, Tần Vũ cảm thấy không được bình thường.
Dính máu gì?
Ai dính máu?
Cố Thư Noãn nhanh nhẹn dũng mãnh, tìm bạn trai cũ cũng nhanh nhẹn dũng mãnh như vậy sao?
Tần Vũ đột nhiên có chút hối hận mình vì cô bé lễ tân công ty, mà nhận một công việc như vậy.
Ôn Trạm tới là để kiểm tra theo thông lệ, bình thường chỉ là chuyện vài phút, nhưng hôm nay thời gian anh nán lại hơi dài, cuối cùng dứt khoát kéo một cái ghế ngồi xuống, thật sự là không xem chính mình là người ngoài.
Trong phòng bệnh chỉ có một cái ghế, Ôn Trạm ngồi, Tần Vũ liền không có chỗ ngồi, Cố Thư Noãn vỗ vỗ mép giường, "Đến, Tần Vũ, ngồi ở đây."
Tần Vũ vừa định ngồi xuống, Ôn Trạm lại đứng lên kéo cậu, cũng không để ý cậu có phản đối không, anh đã ấn cậu ta lên ghế, chính mình ngồi bên mép giường của Cố Thư Noãn, còn một bộ dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng.
Khóe miệng của Cố Thư Noãn và Tần Vũ đều giật giật.
Ôn Trạm cũng nhận ra được giọng điệu không thân thiện của Cố Thư Noãn, nhẹ nhàng nhướng mày, hỏi cô: "Cứ không chào đón anh như vậy sao? Anh chỉ là tò mò, rốt cuộc là dạng người gì, tiếp nhận bạn gái anh?"
"Là bạn gái trước." Cố Thư Noãn uốn nắn anh.
Cố Thư Noãn đã sớm nói với Tần Vũ trong điện thoại rồi, thấy bầu không khí khẩn trương, liền nói: "Hóa ra anh chính là bạn trai cũ của Noãn Noãn, trước đây Noãn Noãn đã nói với tôi là bị một lão đàn ông không biết xấu hổ bắt cá hai tay, tôi còn tưởng rằng... không nghĩ tới anh trẻ tuổi như vậy."
Tần Vũ nhỏ hơn Cố Thư Noãn ba tuổi, Ôn Trạm lớn hơn Cố Thư Noãn một tuổi. Cho nên, Tần Vũ gọi Ôn Trạm là lão đàn ông, cũng có sức lực.
Nhưng Ôn Trạm vừa nghe, sắc mặt liền trầm xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro