Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tình yêu với ông bác u40

Ở cái tuổi đang tuổi ăn tuổi lớn như nó thì làm gì biết đến chuyện tình yêu nam nữ nó xảy ra làm sao nhưng đó chỉ là chuyện của hai năm trước, còn bây giờ thì thôi nó rành sáu câu vọng cổ, đến nổi bài nào tôi nói nó cũng biết mà trả đũa lại tôi. Nó í thân hình tuy không có múi nào nhưng săn chắc cao ráo nói chung chiều cao cũng lý tưởng của hầu hết các cô gái.

Mấy năm gần đây nó thay bồ như thay áo gặc nổi tôi nhỏ tuổi hơn nó nên không khuyên nó được chỉ biết nói mấy câu nhẹ nhàng như rất có chiều sâu nói chung tôi không vừa ý gì là nó đổi ngay. Năm nay nó vừa tròn 20 ôi cái tuổi cứng đầu và thích khám phá đây mà, nó toàn đua đòi những thứ không ra ôn hoà gì cả, có lần nó thấy trên mạng toàn là nam nam yêu nhau và cũng như những phim đam mỹ đang phát triển để mọi người hiểu và chấp nhận họ không kì thị họ vậy mà nó đem chuyện này ra đùa.

– chị khi nào em dẵn bạn trai về ra mắt chị nhá.

Nó cười cười nói nên tôi không để ý mấy. Thế là nó dẫn một ông về và nói với tôi là bạn trai nó, ôi cái thằng này gạc ai chứ đòi gạc chị mày thì mày còn non lắm con ạ. Kakaka...... Nó bị tôi lập tẩy ngay hoá ra thằng nó dẫn về là thằng cu chó xóm tôi thật không nói nổi với nó.

Năm 2018 này là năm nó may nắm lắm luôn tiền vô ào ào với nó kết được những đứa bạn khá ngon lành toàn là con sếp ôi sướng vãi tuy nó không có gì nhưng được hưởng lợi ké thì còn gì bằng.

Một hôm mẹ tôi nói rằng sẽ có bác ở ngoài bắc vào thăm ông bà nghe nói bác giàu lắm nhà nằm ngay đô thị Hà Nội mà 7 tầng khủng khiếp không biết công ty sẽ hoàng tráng như thế nào. Tôi liền lấy máy gọi cho nó.

– alo. "giọng nó ngáy ngủ"

– trời...mấy giờ rồi mà còn ngủ nữa.

– tối em làm ca khuya mà chị

– bác ở Hà Nội sắp vào rồi đấy.

– ừm...nói em làm gì

– nói để mày đón bác ở sân bay rồi chở bác về nhà luôn.

– thôi em không đón đâu

– cô cậu gì về hết rồi không ai đón bác hết, mày lái xe chở bác về đi

Nó cứ tránh né hoài nhưng rồi cũng phải đồng ý chở. 7h sáng nó có mặt ở sân bay để đón bác, đây là lần đầu gặp nên không ai biết mặt ai nên nó phải cầm cái bản ghi "chào đón bác Khải Hà Nội" và đương nhiên mẹ tôi đã nói với bác để mắc công bác tìm.

Thế là 11h nó về tới nhà, nó ở cổng tít còi xe báo hiệu đã về ai nấy đều ra đón vì lâu lâu bác mới về với tính tình bác vui vẻ nên ai cũng mến.

Tuy nói bác đã 40 nhưng không ai nghĩ bác 40 cả chỉ đoán chừng 30 là cùng. Bác cao 1m76 thân hình bác vừa vặn khuôn mặt của bác thì thôi khỏi nói nó men lắm nếu không họ hàng gì thì tôi lấy bác ngay khỏi suy nghĩ. Bác ăn nói ối dồi ơi khỏi bàn giọng bác hay cực kì trầm ấp ăn nói rất thực tế không ảo diệu chút nào cả.

Tính của nó giống bác Khải hai người ở sạch khinh khủng tắm giống nhưng hai người ngủ một giấc ngàn thu ở trổng vậy người bác luôn toả ra mùi hương dễ chịu khiến người ta muốn ở bên bác mãi.

Tôi thấy nó cứ đeo theo bác, bác đi đâu là nó ở đó, lúc đó tôi cứ nghĩ nó ngưỡng mộ bác về mọi thứ vì bác hoàn hảo không chê vào đâu được khinh nghiệm ở thị trường của bác rất dồi dào đến nổi ai chơi bài nào với bác bác đều biết nên nó đi theo học hỏi nhưng tôi đã sai hoàn toàn nó theo bác vì nói thích bác.

Mỗi lần ở bên bác tôi để ý nó rất lúng túng không biết nói gì khi bác nhìn nó và cái thứ đang nằm sâu trong quần nó trổi dậy.

Sáng hôm sau đang nói chuyện bên nhà vì thời tiết trong nam khác nên bác có chút không quen thấy nóng nên bác xin phép về nhà tôi vì nó sạch sẽ nó cũng tò tò theo sau. Nó kể lúc nó đang quét nhà thì bác đang tắm vì nó quét ở khu bếp nên hơi gần phòng tắm đúng lúc bác mở cửa ra đập vào mắt nó là thân hình trần nửa người của bác. Bác thấy nó bèn vội đóng cửa nó thì quay mặt đi quét tiếp nó rối lắm không biết làm gì nên quét xong là nó phi thằng vào phòng nó với bác.

Bác đi thẳng vào phòng với bộ đồ hồi nảy chỉ khác cái là đầu tóc của bác hơi ướt, nó không dám nhìn bác chỉ ngượng. Bác thấy hai má nó hồng hồng trông rất đáng yêu liền mở lời trêu nó.

– con trai với nhau thôi mà làm gì mà cháu đỏ mặt thế..

Ôi một câu nói trêu của bác cũng đủ để nó chui đầu xuống đất, nó thẹn qua hoá hận không thèm trả lời bác mà lấy đt ra gọi cho bạn gái tạm của nó. Trong khung hình là một cô gái thân hình nóng bỏng gương mặt xinh xắn giọng nói hơi ngọt nhiêu đó thôi cũng biết cô này khéo ăn nói đây.

Bác chỉ nhìn thoáng qua trề môi rồi ra ngoài, nó thấy vậy nên chỉ nói chuyện phím với cô ta chừng hai ba câu rồi tắt máy lấy bộ đồ phi thẳng vào phòng tắm. Nó đóng cửa lại và định treo đồ thì thứ đầu tiên đập vào mắt nó là chiếc quần lót mà bác đã thay nó treo đồ rồi quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn vì sợ máu dâm trong người mình lại tái phát thì mệt tuy nó quen con gái nhưng nó không thích ngắm nhìn 3 vòng của cô gái hay làm tình...v.v...

mà nó chỉ nhìn con trai thôi nhất là hạ bộ của họ nó nhận ra mình rất biến thái nhưng nó không nó cho ai biết hết kể cả tôi. Nó tắm mà cứ nghĩ bề thứ đó và cả bác nữa nó cứ nghĩ nó bị bác đâm cái thứ đó vào người thì có cảm giác ra sao chỉ nghĩ thôi mà *** nó cũng muốn chào cờ rồi. Tắm xong nó lấy đồ ra bỏ vào xọt đương nhiên cái quần lót ấy cũng được dọn luôn.

Nó qua nhà ông bà thì mọi người cũng ăn uống xong hết rồi nhưng còn chừa lại cho nó. Phần chừa đó chắc cũng đến hai người ăn. Tôi thấy nó qua liền bảo.

– đồ ăn chị có chừa đó, em bưng qua nhà có gì em với bác khải ăn chung

– sao ăn chung

– ừm....

Nó tỏ vẻ không vui không phải vì nó ăn cùng bác mà là nó không thích ăn cơm thừa canh cặn.

– tôi chừa cho cậu toàn những món còn nguyên không đụng đến ngọn đũa nên đừng tỏ thái độ như vậy.

– chỉ có chị là hiểu em thôi.

Bác đi vào nhà bắt gặp nó bưng cơm qua nhà nên bác phụ, trong lúc ăn nó với bác không nói với nhau một lời bác thấy không căng như dây đàn nên hỏi vài câu để giải toả bầu không khí. Vô tình đụng vào tay bác thấy nóng nó sốt ruột hỏi.

– sao người bác nóng vậy bác không khoẻ à?

– không sao đâu

– bác chủ quan qua để cháu lấy thuốc cho bác uống.

Vâng nó luôn như vậy chu đáo lắm lây nhiễm từ tính sạch sẽ thôi. Trong bọc thuốc của nó cái gì cũng có, nó vội lấy thuốc cho bác mà không coi tên thuốc thôi kệ miễn có thuốc cho bác là ok. Bác nghe nó mà uống thuốc rồi quay vào phòng nghĩ còn nó thì dọn bát. Chừng 15p sau nó vào phồng thấy bác thở nặng giống như bác nóng đến nổi thở để lấy không khí mát. Nó thấy bác cứ nằm thở hổn hển liền kéo vali lại để coi mình có lấy lộn thuốc gì cho bác uống không. Nó để ý trong hộp hình như mình có bỏ lộn liền xuân dược không lẻ...... Á chà diều cưng nghĩ trong đầu là đúng ấy. Lúc nó kể cho tôi tới đoạn này là tôi muốn đánh nó một trận cho hả dạ vì cái ba chớp ba nháng của nó.

Hiện tại nó cứ lục coi có thuốc giải không nó không để ý hồi nảy tới giờ bác Khải nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống vậy. Bác cứ nhìn nó với cặp mắt lưu mờ tuyến nước bọt cứ chảy ra khiến bác phải nuốt xuống để kềm chế bây giờ bác không kiểm soát được mình cứ để cơn nóng trong người mình quyết định.

Bác chòm dậy đi bằng đầu gối (bò ấy) tới nó vòng tay ôm nó từ phía sau, nó chợp giật mình chưa kịp phản ứng thì bác đã tựa cầm vào vai nó thì thào.

– cháu cho bác uống thuốc gì vậy.....bác nóng quá

– cháu...cháu....

– xuân dược phải không?

Câu nói đó của bác khiến nó đơ người nó chưa định hình gì hết thì bác đã kéo nó vào nụ hôn thật sâu môi bác rất khô nhưng vì môi nó khá mền và ẩm ướt nên bác khá thuận lợi đưa lưỡi vào mà mút. Vài phút sau bác không hôn nó nữa mà nói...

– cháu thích bác từ khi nào vậy?

– cháu không biết

– vậy cháu....

– gọi cháu bằng em được không anh khải...

Bác hơi ngạc nhiên vì đề nghị của nó.

– được....em..vậy em có cảm giác gì khi ở cạnh anh

Nó chỉ im lặng vì nói ra sẽ rất xấu hổ vì nó đã muốn bác đụ khi chỉ thấy quần lót thì quá biến thái.

Bác thấy vậy nên không hỏi nữa mà hôn khắp mọi nơi trên người nó nhưng khai hoang đất vậy bác cởi quần nó ra cầm lấy cặc của nó mà xốc mặt nó khó chịu vì lầu đầu được đàn ông thủ dâm cho mình nó đang bơ phờ thì bác ngậm nguyên con cặc nó vào miệng mút như đang ăn kem vậy cảm giác sung sướng đến tê dại nó đẩy bác ra thở hổn hển.

Bác cởi đồ mình ra đây không phải lần đầu nó nhìn thấy thân hình của bác nhưng nhìn kĩ thì chưa. Với u40 thì thân hình của bác là đẹp rồi không bụng bia cũng có cơ bắp nhìn cũng men lắm.

Nó xà tới người bác hôn lấy hôn để, nó rờ tới đũng quần nhô một cục của bác cái đó của bác to khinh khủng tuy không chắc nó dài bao nhiêu nhưng bề ngang cũng khoảng 3 ngón tay chụm lại. Nó vừa cởi quần bác ra thì cái đó của bác bậc ra ôi thực là....

Một con cặc hoàn mĩ đang trước mặt nó, nó không kiềm được mà ngậm lấy mút liếm thoả thích vẻ mặt bác tỏ ra sướng kinh khủng bác thở theo từng nhịp với nó.

Con cặc của bác đã cương cứng quá mức không chịu nổi nữa mà phóng tinh trong miệng nó. Bác cuối xuống hôn nó mùi tinh trùng xọc lên mũi khiến bác khó chịu, bác xô nó khiến nó ngửa ra giường banh hai chân nó ra khum xuống hửi mùi cặc của nó khiến bác phê của người.

Đưa tay xoa xoa vùng ngoài lỗ đ** của nó mềm mềm. Một chút sau nó thấy mát mát nó nghĩ chắc bác đang khuết trương cho nó rồi bác chọt ngón tay vào 1 ngón rồi 2....3 ngón khiến nó thốn đến rung người.

– lỗ l*** của em vừa nóng vừa bóp nó đang bóp tay anh nè.

– đừng...bác làm vậy cháu không chịu nổi

– sao

Ôi bác đang giả điếc à

– anh đừng thọc nữa em...em ra mất

– muốn thì cứ ra đừng né

– aaaa...sướng...quá...aaaaaaa

Nó đã xuất tinh

Cùng lúc đó tôi về nhà lấy ít đồ và dặn nó vài điều. Thấy cửa trước mở toan mà không có ai lui sau cũng không thấy tôi chợt nghĩ chắc là hai bác cháu đang nghĩ ở trong phòng bèn lớn giọng nói.

– *** ơi em với bác ở trổng hả?

Nghe thấy tiếng tôi gọi nó, nó hoảng hồn định mặc quần áo thị bị bác chặn lại, bác ép nó vô tường banh cặp mông tròn trịa nó ra đâm một phát lúc cán, nó đau lắm chứ nhưng nó phải nhịn nếu nó mà hét lên thì có nước tiêu đời. Tôi cứ gọi nó miết bỗng bác trả lời tôi.

– cháu à cho bác ngủ một chút đi

Nghe thấy bác nói vậy nên tôi không làm phiền nữa tôi khép cửa rồi ra khỏi nhà. Nghe được tiếng đóng cửa nó thở phào nhẹ nhỏm.

– em sợ chị mình phát hiện sao

Nó không nói gì hết mà chỉ rên theo nhịp nắc của bác, bác nói tiếp..

– em cho anh uống liều này mạnh quá, anh chơi em mà không biết mệt mà cũng chẳng muốn xuất tinh nè.

Nó ngượng ngùng một lần sai phạm mà khiến nó hối hận nó không muốn chuyện này tái diễn nửa vì trong dòng họ mà biết nó đang giang díu với bác là xong.

– dừng lại đi...nhiêu đây là đủ rồi...không...muốn nữa

– anh chưa xuất tinh mà em phục vụ không tận tình gì

Mỗi câu mỗi chữ bác đều đâm tới nơi sâu nhất trong nó, khiến nó sướng không tả nổi. Bây giờ nó đang trong tư thế đối mặt với bác nó không muốn bác thấy gương mặt phe cần của nó nên quay chỗ khác, Bên dưới cứ đưa đẩy cặc bác được lỗ l** nó bú sướng không tả nổi phát ra những tiếng tuch tĩu nhưng khiến nó nứng hơn bao giờ hết.

– l** của em bú cặc anh sướng quá...đụ...đụ..em cái thai với anh luôn..

– aa..sướng quá...đâm mạnh lên..em sướng

– sướng lắm phải không, cặc anh chơi l** em sướng lắm phải không.

– aa.....sướng....á...em chịu hết nổi rồi muốn bắn...

– vậy gọi anh là gì thì anh sẽ cho em bắn

Bác lấy tay bịnh đầu khuất lại không cho nó bắn khiến nó khó chịu mà ưỡng người càng khiến cặc của bác đi sâu vời trong nó hơn bây giờ nó bí hơn bao giờ khác không biết nó nhưng thế nào để thảo lòng ông bác nữa.

– anh....à cho...em bắn

Không có tác dụng

– anh iu....

Vẫn vậy.....không lẽ phải nó từ đó...không...có chết thì nó cũng sẽ không nói đâu. Đó chỉ là ý nghĩ của tôi và nó hoàn toàn đi ngược lại và nó đã nói

– chồng à...anh chơi l** em sướng quá cho em bắn đi

Nghe được chữ chồng ông bác cười mãn nguyện đâm nó thêm vài chục thúc nữa mới buông tay ra và nó vời bác đã xuất tinh cùng lúc, những dòng tinh dịch nóng hổi của bác nằm trong lỗ đ** khiến nó hạnh phúc. 

Nhưng liệu hạnh phúc đó kéo dài không vì một người ngoài bắc một người trong nam. Những ngày vui vẻ của nó chỉ trọn vẹn trong 10 ngày thôi. Trong 10 ngày đó không biết nó với bác đã quan hệ với nhau bao nhiêu lần, nó kể lúc đó nó buồn lắm vì sắp phải xa bác.

– sao dạo này chị thấy em buồn vậy?

– không có gì đâu chị

– em mến bác lắm đúng không?

Câu hỏi của tôi như lấy dao đâm thẳng vào tim nó vậy nó muốn khóc như không khóc được, nó trả lời câu hỏi của tôi nhưng không thèm nhìn tôi lấy một cái.

– đúng...em rất mến bác nhưng em phải xa bác rồi.

– em sẽ gặp lại bác mà

– bằng cách nào.... bác đã có gia đình em không còn cơ...

Nói tới đó nói bịt miệng lại hoảng hồn vì câu mình vừa nói.

– sao...em nói gì vậy bác có gđ thì đã sao .... liên quan gì em..hả??

– em không có nói gì hết .... chị .... hiểu lầm rồi

Lúc đó tôi rất nghi ngờ nó nhưng không nói được gì.

– tốt nhất là em với bác đừng giở trò chọc chị ngày mốt là bác về tp rồi nên em chuẩn bị hành lý đi là vừa.

– dạ

Nó thở nhẹ nhỏm vì tôi không hỏi dồn nó nữa bỗng có một người ôm nó từ phía sau cạ cầm lên vai nó.

– em iu đang làm gì mà đứng ngây người vậy

– không được gọi như vậy lỡ có ai trong nhà nghe được thì sao

– anh mặc kệ

Nói tới đây bỗng có cuộc gọi đến là vk của bác, nó không vui và quay đi chỗ khác bác hiểu ý nên tắt máy. Không nghe thấy tiếng bác trả lời đt nó hỏi

– sao bác không trả lời đt thoại

– tối anh sẽ nói chuyện

Bác quay người nó lại đeo chiếc nhẫn vào tay nó, chiếc nhẫn thật đẹp và có khắc tên chữ cái của hai người.

– đây....... "nó hỏi"

– phải gọi là gì ta..... Vật chứng minh....vật đính ước đi. "bác vui vẻ trả lời nó"

– tại sao lại đeo tay phải mà không phải là tay trái. "nó thắc mắc"

– vì tay trái đã có chủ còn tay phải thì chưa

– bác..... "nó hét to"

Nó tức giận vì bị bác trêu hai má nó ủng hồng nhìn rất đáng yêu, bác nhìn xung quanh rồi nhẹ giọng nói.

– tối rồi chúng ta nói tiếp.

– anh Khải chúng ta đi thôi. "cậu tám lên tiếng"

– ok...bác đi nha

– ồ....

Khi bác đi khỏi thì nó bước ra phụ tôi, tôi thấy chiếc nhẫn nó đeo khá giống bác nên tôi hỏi.

– nhẫn ... ở đâu em có vậy?

– ừm ... Em ... Em mua đó chị

– cũng đẹp đấy mua cho chị một cái nha

– hàng này hết rồi chị

– lạ nha cái này mới có hai người đeo làm sao mà hết hàng được

– ý chị là....

– em với bác có quan hệ

– ừm...

– chị nói đúng không?

– em....

– chuyện này là loạn luân đấy có biết không, rồi họ hàng sẽ nghĩ sao về em và bác đây hả?

– em xin chị, chị đừng nói cho ai hết

– sợ sao...sao lúc đó em không sợ....đeo nhẫn em định chứng minh cho ai thấy đây

– em không đeo nữa...không đeo..chị..coi như em xin chị giữ bí mật cho em

Nó hốt hoảng cầu xin tôi, tôi thấy vậy bèn nói

– vậy thì tránh xa bác ra đừng để nó đi quá giới hạn

Tôi không cần biết là nó có làm theo ý tôi không mà tối đó nó qua phòng tôi ngủ, tôi thấy nó lăn qua rồi lăn lại, tôi hiểu tình cảm không thể chối bỏ được nhưng bác đã có vk còn là người trong dòng họ cứ cho là vk bác không nói gì đi nhưng người đời sẽ nói sao liệu nó với bác có kiên trì không hãy chỉ là thoả mãn nhu cầu của bản thân cái này thì khó nói lắm. Lúc đó nó em lời của tôi tránh xa bác vời chở bác ra sân bay nó không nói gì mà chạy xa về để bác ở lại dù bác có những lời hứa hẹn hay là những điều bác dự định làm với nó trong tương lai nó cũng không để cho bác có cơ hội nói. Đã một tuần trôi qua nó cứ ở trong căn hộ của nó không muốn ra ngoài, trường thì gọi về nhà nó để nhắc nhở nó đi học, tôi thì liên tục gọi cho nó chỉ mong nó bắt máy. Tôi cứ tưởng nó đùa nên tôi có một chuyến lên thành phố để nói rõ với nó. Tới nơi tôi không cầm được sự tức giận đập cửa la...

– **** *** *** em ra đây cho chị, em nghĩ em trốn sẽ giải quyết được mọi chuyện sao, thằng em này em mở cửa ra cho chị....có nghe không

Cánh cửa mở nhưng không thấy nó tôi bước vào mùi rượu bay thẳng mũi làm tôi khó chịu, bây giờ nó đang ở trong trạng thái tệ nhất và tàn nhất.

– chị.....

– sao em uống nhiều vậy...đây, chị đỡ em..nào chúng ta về phòng

Tôi đỡ nó về phòng thấy nó vậy mà tôi thương

– nè em có chuyện gì nói cho chị biết hả xảy ra chuyện gì

Nó vẫn giữ im lặng

– sao em không đi học nhà trường nhắc em đi học kìa

– đi học sao em còn mặt mũi nhìn bạn bè sao

– vậy thì có chuyện gì em phải nói thì chị mới biết chứ

– chị nhìn đi....cầm đt của em lên mà nhìn nhớ nhìn cho rõ

Tôi cầm đt lên và không tin rằng cái mà tôi đang nhìn thấy đố là dòng tin nhắn mà vk của bác Khải gửi cho nó

– đây..đây...không phải là số của bác gái sao

– đúng là của bác ấy đấy. Chị có bết bác ấy đã nói gì với em không...bác nói: "mày là một thằng đĩ" là đĩ đó....bác ấy đã biết chuyện của em với bác...chị à bác ấy sẽ làm gì vậy có là hại tới em không có ảnh hưởng gì tới bác Khải không hả chị..

Nó hỏi tôi mà hai tay cứ báu lấy tôi khiến tôi đau.

– bình tĩnh nghe chị nói cái gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết nếu em với bác yêu nhau thật thì hãy dùng tình yêu đó mà sống biết chưa, có thể bác Khải không nghĩ giống như em và không chọn cách giải quyết này của em bác chịu nói ra cũng khẳng định một điều bác yêu em..hiểu chưa

Tôi cứ an ủi nó 1 ngày rồi lại 2 ngày và nó đã chịu đi học lại. Nhìn nó bây giờ mà tôi nhẹ người

Tôi không biết một tuần đó bác làm gì chỉ biết mỗi lần bác về nhà là y như rằng có cải vả khiến bác chán, nhưng vì con nên bác nhịn. Trong lớp nó gần như bị cô lập chỉ có những đứa bạn thân mới nói chuyện với nó. Bác gái là người có mối quan hệ rất rộng bà luôn chặn những điều tốt đẹp đến với nó kể cả bạn bè của nó từ khi biết chuyện của nó với bác Khải. Có đứa bạn của thấy bất bình nên lên tiếng.

– dạo này truyện bách hợp cũng nhiều lắm sao không chịu đọc mà đi soi chuyện người khác.

– ý vậy là mày không hiểu rồi les, gay, loạn luân rất là khác nhau. Mày nên nhớ hai thể loại kia còn có thể chấp nhận được còn loạn luân thì....ưm...không...thật ghê tởm mà.

– thì cũng là tình yêu mà

– ê mày đang giả khùng với tao à.... "nhìn qua nó"

Đừng có mà binh nhực chuyện không đâu.

Nó buồn chứ và chỉ muốn đi về nhà thôi. Trong đầu của nó vô vàn câu hỏi tại sao, tại sao lại gặp bác tại sao lại đem lòng yêu bác, tại sao bác lại là dòng họ của mình cơ chứ. Đầu của nó như nổ tung vì những câu hỏi.

Tuy tôi thấy nó khá hơn một chút nhưng vẫn không ổn nên gọi cho bác.

– alo

– bác Khải là cháu đây

– cháu là...**** phải không?

– dạ

– có chuyện gì không cháu

– bác về tp được không, em cháu nó.....

– nó sao?

– cháu không biết nhưng có lẽ nó cần bác, cháu mong bác sẽ quay lại đây.

Nói xong tôi vội cúp máy không cần nghe bác giải thích tôi cũng biết bác sẽ đi.

Cuộc sống đã quay về quỹ đạo của nó nhưng vẫn không thấy nó cười, nó cứ nhìn vào chiếc nhẫn rồi buồn rồi khóc điều đó cứ lập đi lập lại khiến tôi bực vào lấy chiếc nhẫn mà nó đeo dục ra cửa sổ. Nó hốt hoảng chạy tới nhìn xuống lầu.

– chị làm cái gì vậy, sao chị...

Nó chạy xuống tìm chiếc nhẫn trong vô vọng nó cứ tìm mà không biết trời trăng gì hết, tôi thấy nó mà sốt ruột tôi muốn nó hiểu đây là một tình yêu sai và nó nên từ bỏ. Tôi đã làm hết sức những gì mà tôi có thể làm rồi và chỉ cần có bác nữa thôi vì bác sẽ là định mệnh của nó.

Sau cuộc gọi điện đó của tôi bác đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện nó với bác mà không biết giải quyết sao cho thoả đáng chợt ông thấy con trai mình đang đọc truyện gay và nghĩ rằng nó có thể cho ông cách giải quyết.

– con trai, con đang đọc gì vậy?

– là truyện bình thường thôi ba

– truyện gay cũng là một thể loại truyện mà có gì mà con phải sợ

– con sợ mẹ phát hiện, mẹ không đồng tình với tình yêu đồng tính.

– vậy con xét mình là bot hay top.

– trai thẳng. "cậu bé nhanh chóng đáp"

– ừm.....vậy con suy nghĩ gì về tình yêu đồng tính.

Bác đã đặt một câu hỏi và mong rằng sẽ có câu trả lời. Những lời nói cảu đứa con đã khiến bác nhận ra rằng tình cảm mà bác dành cho nó một tình cảm chân thành. Bác đã cùng vk sống 10 mấy năm mà không bằng tình cảm mà bác dành cho nó trọn trong 10 ngày. Thật sự bác đã yêu nó thật rồi.

Bác quyết định ly dị với vk và dẫn con trai mình về tp nơi nó sống nhưng bị bà chặn lại và buông lời chữi rủa và làm mọi cách để cứu cuộc hôn nhân này. Bà đã tìm mọi cách để bác không đi.

– con trai, con thuơng mẹ nhất phải không, con nói với ba là đừng đi nha con. Chỉ là mẹ nóng giận nên nói vậy thôi chứ mẹ...

– mẹ à...mẹ tôn trọng quyết định của ba nha

– ý con là con sẽ chấp nhận một thằng đàn ông làm mẹ à

– mẹ...đi thôi ba

– con bước ra khỏi nhà cùng với ổng con sẽ trắng tay

– con không sợ....điều mà con sợ nhất đó là phải sống với mẹ đấy

...................

Cũng đã được hai tuần từ khi bác về Hà Nội, nó buồn và xuống sắc không thèm quan tâm đến cuộc sống ở ngoài nữa nó chỉ biết sách cặp tới trường rồi về khiến tôi bực mình và cứ la nó nhưng nó xem tôi như không khí vậy.

Bất chợt bác gọi cho tôi và báo là sẽ về tp, tôi vui mừng báo cho nó biết. Nó rạng rỡ hẳn lên kèm theo là mắt nước hạnh phúc.

– chị.....bác đã chọn em....chọn em đó chị

– phải...chị mừng lắm...nào chuẩn bị ra sân bay đón bác

Tôi tới kéo tay nó đi nhưng nó khựng lại.

– nhưng mà bác về đây rồi bác có đi nữa không? Bác có ở lại với em mãi không

Nó lo lắng suy nghĩ, nó sợ bác sẽ đi nữa sẽ bỏ nó.

– nếu bác đã chọn em thì bác sẽ không rời xa em đâu.

– nhưng......

– không được nghĩ bậy nữa, nếu em không ra đón bác coi như em đã mất cơ hội.

Nó gật đầu rồi đi thay quần áo. Tới sân bay nó không dám bước vào mà chỉ đứng ở ngoài.

– em định để bác kiếm sao?

– không hẳn....em còn nhớ cái lúc em ra đón bác lần đầu tiên đối với bác em chỉ coi là một người bác bình thường nhưng chính cái đó đã là em yêu bác và càng muốn biết rõ về bác...em thật sự rất nhớ bác em...

Bỗng có một vòng tay ôm từ phía sau, cái ôm này đối với nó ấm áp làm sao nó came nhận được hơi thở quen thuộc nhưng không dám thừa nhận đó là bác, bỗng có một tiếng nói cất lên.

– cưng nhớ anh lắm sao

Nó đứng hình người như tượng vậy không nhúc nhít. Nó không tin vào hiện thực nữa, giọng nói, hơi thở, cách trêu nó đều rất giống bác đã làm với nó như trước mặt nó không phải bác mà là con trai của bác.

– chào dì....

Gì...cậu ta kêu nó là dì, ôi tai tôi có bị hỏng không vậy, sao con của bác chấp nhận nó một cách dễ dàng vậy dù không gặp lần nào tôi đứng như cột đình há mồn nhìn mà không hiểu gì hết, bỗng nó lên tiếng làm tôi định hình.

– cậu là...

– con là con của ba Khải người yêu của dì đấy

– nè sao cậu nói kì vậy người ta là con trai sao gọi là dì..với lại còn là em họ....

Tôi mới phản bác được một chút thì bị hắn quát cho một cái hết cả hồn.

– biết rồi mà!!! BÀ...CÔ....GIÀ

– gì nói lại coi

– không....:-p

– nè đứng lại hôm nay chị bây sẽ cho mày no đòn

Nó đã nỡ nụ cười, bác thấy liền trêu nó

– vk của anh chịu cười rồi sao, anh chỉ đi có mấy tuần mà nhớ rồi hả.

Nó không nói nhưng gật đầu.

– nhớ lắm sao

– ừm..

Bác nỡ một nụ cười nham hiểm nói nhỏ và tai nó....

– về nhà giúp ck giải quyết nha...

Nó đánh nhẹ vào vai bác hai má đỏ ửng vì ngại.

– anh này...con của anh..

– khỏi lo nó thoáng lắm..

Nó cười mỉm.

– anh không định kêu hai người đó sao...

– ờ ha ck quên mất....nè hai đứa không định về hả.

Trên xe nó cứ nhìn bác miết.

– nè, nhìn hoài coi trừng rớt mắt đó

– chị...

Bác nắm lấy tay nó đặt lên một nụ hôn, nó thấy trên tay trái của bác không có nhẫn nó hỏi.

– chiếc nhẫn đâu rồi?

– dụt rồi

– gì. "nó ngạc nhiên"

– đơn giản là ly dị rồi không cần đeo nữa. "hắn"

Nó buồn buồn giống như thấy có lỗi.

– không sao không liên quan tới em.

– ba chúng ta ở đâu

– tạm thời ba chưa mua được nhà nên......

– qua nhà dì ở phải không?

– ừm...

– không được

– tại sao? "cả ba đồng thanh hỏi"

– nhà của em là căn hộ mà có đúng một phòng nên....

– nó sẽ ngủ sofa em không cần lo

– nhưng....

Tôi bịt miệng hắn lại, nói nhỏ

– tốt nhất là nghe lời

Thế là bác đã chọn nó bỏ tất cả để đi theo nó, tình cảm này không còn là tất thời nữa mà là mãi mãi. Dù nó có trái đạo đức trái với quy luật tự nhiên như chỉ cần mà có một cách nhìn nhận thì điều đó sớm sẽ được chấp nhận và cảm thông, mặc dù tình yêu ấy chỉ nằm trong bóng tối nhưng chỉ cần người trong cuộc biết sự tồn tại của nó là được rồi.

Bác về đây cũng được 4 ngày rồi đêm nào nó cũng dẫn bác dạo khắp tp thấy nó vui vậy tôi cũng mừng. Ấy chết lo cho nó không mà không lo cho tôi, tôi quên bén luôn việc học của mik. Thấy tôi dọn đồ nó hỏi.

– ủa chị định về hả?

– ừm chị phải về, chị lên đây quá lâu rồi nên về giải quyết việc học

– ba mấy hồ sơ của công ty đâu rồi đưa con đánh máy rồi gửi gmail cho nhân viên luôn.

– ở trong cặp gần vali đó con.

Nó thấy vậy bèn hỏi.

– em tìm cái đó hả để anh lấy cho.

– cảm ơn dì..

– nè đã bảo không được gọi là dì mà. "tôi quát"

– có sao đâu toàn người trong nhà không à

– nhưng lỡ quen miệng thì sao

– không sao đâu anh đây sẽ không có dụ đó đâu khỏi lo nha cô em già!!

Lúc đó tôi rất tức giận muốn xé nát thằng nhóc đó nhưng bác cản tôi lại, nhìn thấy bác cứ nhìn nó mà tủm tỉm cười tôi nghĩ chắc bây giờ bác hạnh phúc lắm.

Tôi nhìn lịch rồi bất chợt hỏi.

– hình như cũng sắp tới tết rồi..

– ừm..24 rồi còn gì. "nó đáp"

– ba vậy chúng ta ăn tết ở đâu

– đương nhiên là ở đây rồi thằng ngốc. "tôi trêu nó"

– ai mà không biết. "nó vênh mặt"

– à..anh Khải anh có muốn về quê ăn tết không?

– về quê...ý em là về...

– đúng

– hay là ngày mai chúng ta về chung nha...nói cho biết tết ở quê vui lắm.

Chúng tôi về ngày 25 nhưng chỉ nghỉ được 2 ngày thôi 27 là bắt đầu dọn dẹp nhà cửa rồi qua ngoại gói bánh tét bánh chưng rồi làm củ kiệu. Mấy ngày đó làm tôi mệt muốn chết vậy mà nó vui vẻ đùa dỡn với bác, nó vui mà tôi khổ đây nè.

– xong....cuối cùng cũng gói xong

– bà chúng ta nấu bánh luôn nha

– ừm

– Khải lấy dùm bác cái nồi to ở trong kho dùm bác

– vâng để cháu lấy

– để cháu giúp bác

Nó tò tò theo sau, cũng 30p rồi mà chưa thấy nó với bác ra, tôi cảm thấy lo cả nhà ai cũng bận rộn nên cũng không quan tâm tới chuyện đó.

Lúc này nó với bác đang tìm cái nồi thì nó nghe thấy tiếng chuột kêu nó bất chợt run không dám cử động nhưng vẫn tìm vì không muốn bác biết nó sợ chuột vì đàn ông con trai gì mà giống như con gái đem đi sợ mấy động vật gậm nhắm chứ.

– vk à sao em ngồi một đống đó vậy? Nè lại đây anh tìm ra cái nồi rồi nè.

Nó vẫn im lặng không nói gì vì có một chú chuột dễ thương đang đứng trước mặt nó. Và 1, 2, 3....

– aaaaaa

Nó hét toáng lên nhảy lên người bác ôm chặt lấy bác không buông. Tôi nghe thấy tiếng hét bèn chạy vào.

– có chuyện gì vậy?

– chị...có...chuột...là chuột..aaaa

– thôi em nín đi vk à, tướng như em mà cũng sợ chuột à

– đáng ghét anh chọc em

Thế là tôi với bác có một mùa cười còn nó thì đỏ mặt ngại đánh nhẹ vài cái vào ngực bác. Tối đến mọi người ngủ hết chỉ có tôi nó và bác canh nồi bánh tét thôi. Ấy trời ơi một năm mới có một lần canh nồi bánh thôi cũng không yên ngồi gần hai người này thật nhức mắt.

– em ơi chị chưa có chết

– hihi...em xin lỗi

– vk em buồn ngủ chưa hay là về phòng ngủ đi ha

– nhưng để chị ấy ở đây một mik sao

– yên tâm anh sẽ kêu con anh canh với con bé mà khỏi lo.

– ừm...vậy em đi nha

– cút...không tiễn.

Nguyên cả đêm tôi canh nồi bánh rồi mới được ngủ tôi ngủ cho tới trưa ra khỏi phòng thì không thấy ai hết chỉ có mỗi mik nó.

– em có nấu đồ ăn cho chị nè, chị vất vả rồi.

– ừm cảm ơn.

Tôi thấy tay nó có vết bầm ở gáy cũng có nữa tôi thắc mắc hỏi.

– em làm gì mà để bầm người hết vậy?

– à không có gì đâu.

Bỗng có tiếng bác vọng ra.

– vk à, có thấy đồ anh ở đâu không.

Ôi trời ở đây đâu phải tp đâu mà gọi nhưng vậy lỡ ai nghe được thì sao chết cả đám bây giờ.

Nó vội chạy vào hai người đó nói chuyện với nhau một hồi lâu rồi mới ra, trong lúc đó tôi với hắn ngồi ăn sáng rồi nói chuyện.

– nè ngày hôm qua có nghe tiếng gì không?

– không

– gì phòng của anh à không của em cách phòng của hai người đó một hòng mà cũng nghe được tiếng động lạ vậy mà chị nghe không được.

– thôi đi ông cụ non đó là chuyện của người lớn biết để làm gì.

– đúng là lúc ở tp em nghe cũng nhiều rồi nhưng tiếng ngày hôm qua mãnh liệt hơn, còn nữa có mấy vết bầm trên người của dì nữa đó.

Tôi có nghe đấy nhưng vì thể diện của nó câm là tốt nhất. Buổi chiều cả nhà xúm nhau lại nói chuyện rất vui vả nhân lúc không ai để ý tôi dẫn nó ra sau vườn nói chuyện.

– nè vết bầm trên người là sao

– em đã nói là không có gì rồi.

– nói...

– haizz...bác..hành em

Nghe tới đó tôi cười sạc sụa.

– gì lúc nào mà bác không hành em..hahaha

– nè!!!! Nhưng hôm qua bác đánh em hơi mạnh tay.

– trong lúc đó bác không kiểm soát được hơi mạnh tay có gì đâu.

– nhưng bác lạ lắm, giống như bác nổi máu bạo trong người vậy á, tuy hơi đau nhưng cũng rất sướng.

– ôi trời....

Đang nói chuyện với nó thì hắn kêu.

– nè hai người vào nhà đi ba em kêu kìa.

Mới đi vào nhà thì bác đã ôm lấy nó đi vào phòng. Tôi ngơ ngác hỏi.

– ủa...bộ có dụ dì sao

– không cần biết đâu

Tôi thấy hắn cười đểu tôi thấy dị ứng nên bỏ đi. Lúc đó bác đẩy nó ngả xuống giường khoá cửa lại, nó hốt hoảng hỏi.

– anh...anh muốn gì.

– tối qua em nhớ mik nói gì không

– nói....nói sao

– ừm

– không nhớ

– vậy anh sẽ làm cho em nhớ

Bác tới hôn lấy nó tay thì ôm eo nó hai thân thể sát vào nhau, bác kề xuống cổ tạo kích thích nó chịu không nổi mà bậc run, bác lấy tay cởi khoá quần ra cậu nhỏ của bác đã cứng ngắc rĩ ít nước nhờn thấy nó, nó bật nhớ ra câu nó nói tối qua.

– em muốn uống nhiều nhiều hơn nữa, nó giống như sữa vậy em thích lắm.

Nó nhớ ra bèn đẩy bác ra chối.

– nè..anh nghe lầm rồi chỉ là tối qua em...em

– anh khó chịu lắm giúp anh đi anh cho uống sữa.

– không...

– em ngại gì chứ...nha, cho anh động nha anh nứng lắm.

Bác cừa nói vừa cạ vào khẽ mông của nó khiến cậu nhỏ của nó dương lên. Nó đành phải chịu bác.

– vậy lần này thôi đó nha....với lại không được đánh em đâu đó.

– ừm anh biết rồi.

Bác thẳng tay sờ xoạc người nó một phát "xoạt".

– sao anh xé áo em

Bác không nói mà hôn vào môi nó khiến nó nhảo người, bác lấy tay lôi nó khỏi giường bắt nó quỳ xuống cái đó của bác chĩa thẳng trước mặt nó, nó chỉ biết nốt nước bọt không dám cử động. Bác cúi xuống thỉ thủ vào tai nó.

– bú giúp anh nha.

Nó nhẹ tay cầm lấy hôn lên đầu khuất rồi ngậm một phát lúc cán, nó chỉ ngậm vậy mà không làm gì tuyến nước bọt chảy ra làm ướt nó trơn khiến nó dễ di chuyển. Nó cứ mút thì cảm thấy c** càng to càng nóng khiến nó khó chịu mà nhã ra.

– sao không làm tiếp.

Thấy nó không trả lời bác liền đi tới dịnh đầu đâm c** vào miệng nó tới tấp khiến nó kêu ư ử. Được một lúc bác run xuất tinh vào miệng nó, nó nuốt chúng rồi ngước lên nhìn bác. Bác cúi xuống hôn vào trán nó rồi nhẹ nhàng bế nó lên giường đối mặt với nó bác khẽ vuốt tóc rồi thì thầm.

– xin lỗi anh hơi bạo

Nó không nói nhưng giận lãy bác, bác cười rồi nhìn xuống thân hình trắng ngọc của nó hiện trước mặt làm sao bỏ qua được, bác cúi xuống mút lấy nhũ hoa hồng hào khiến chúng cưng lên bác chuyển xuống bụng rồi bác ngước lên hôn vào môi nó rồi....

– á......

Bác thúc mạnh khiến nó không kịp thích ứng cắn răng chịu đựng cậu nhỏ của nó đã dương từ lâu rất khó chịu vậy mà bị bác tấn công vậy khiến nó xuất tinh khi bác động, tinh dịch dính một chút ở bụng của nó và bác.

– em đấy hư lắm nha..anh phải phạt em mới được.

Phạt không lẽ....bác lấy dây nịc ở gần đó quất lên người nó, bắt nó nằm úp rồi quất dây lên người nó.

– á...dừng lại đi, đừng đánh....anh...bạo..em....aaaa

Bác không nói gì mà cứ thúc mạnh.

– aaa..chặt quá....vk à em đúng là vật báu...anh sướng lắm....

– aaaa...đau..đừng đánh mà

Đưa đẩy một hồi bác cũng xuất tinh lần nữa, bác mệt ngã người xuống giường nó ôm bác khóc, có thể bác đã làm nó đau, bác thấy có lỗi nên ôm nó vào lòng, nó úp mặt vào ngực bác nói.

– em có thể chiều anh tất cả nhưng xin anh đừng bỏ em

– ai nói anh sẽ bỏ em chứ...

– mấy bữa nay anh cứ đánh em, nếu em chưa làm thoả mãn anh điều gì anh cứ nói đừng...

Bác hôn nó.

– ngốc...anh không bỏ em đâu vk à.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro