Thực tập sinh với học sinh hotboy
Mặt trời ló dạng với cái nắng "ấm áp" của mảnh đất Sài thành, cậu đã chuẩn bị từ rất sớm để "trình diện" tại trường THPT XX trong ngày đầu tiên làm "thầy" của mình chứ không phải là một sinh viên nữa. Cậu khá hồi hộp, lựa cho mình một chiếc áo sơ mi mà mình thích nhất, chiếc quần tây, đôi giày... từ trang phục đến đầu tóc phải "gọn gàng" mà không kém phần thời trang với độ tuổi 21 sắp 22 tuổi của mình.
Với chiều cao 1m75, gương mặt dễ nhìn với chân mày rậm, sóng mũi cao, đôi môi đỏ với làn da vừa đủ chuẩn trông khá mạnh mẽ, nam tính. Vừa bước chân vào cổng trường trong ngày thứ 2 tiết đầu "chào cờ" cùng với một số các bạn thực tập khác, có cả nam lẫn nữ. Tất cả các học sinh đều trầm trồ, bàn tán các thầy cô sao mà trẻ thế, nhưng người mà các học sinh chú ý nhất đó chính là cậu, vì sao ư? Đơn giản vì cậu fashion, cao nhất trong đám, lại chạy chiếc SH, mà giáo viên nam thì càng được mấy em nữ sinh mê mệt, bàn tán, gầm rú. Còn các em nam sinh thì trố mắt lên đa phần là ghen tỵ và ao ước mình được như thế!
Nhưng đâu ai ngờ rằng đằng sau vẻ hào nhoáng, lịch lãm, menly ấy là cậu thik con trai. Cậu và những người giáo viên thực tập khác được giới thiệu với toàn thể các em học sinh và thầy cô trong trường. Các em học sinh thì cứ "bấn loạn", bàn tán xôn sao về cậu.
Tiết chào cờ sáng thứ 2 tuần này làm cho các em học sinh có một chút vui tươi, bàn tán rôm rả với chủ đề là anh thầy "hotboy", còn cậu thì lên sinh hoạt giáo viên và nhận người hướng dẫn. Mà chút nữa quên là cậu dạy môn Văn, được cô Nguyễn Bảo Trang hướng dẫn và chủ nhiệm lớp 12c (lớp chuyên Văn của trường).
Sau đó thì được cô Trang dẫn về lớp trong tiết sinh học chủ nhiệm đầu tuần, khỏi phải nói vừa đi qua các dãy lớp, phòng học, lớp nào cũng có thầy cô chủ nhiệm ở trong nhưng khi thấy mặt cậu thì hò hét, kêu réo, mời gọi thầy vào lớp em... làm thầy chỉ biết cười trừ mà thôi.
Cuối cùng cũng đến lớp, cậu thở phào nhẹ nhõm... vừa bước vào lớp là các em học sinh lớp 12c đồng loạt ồ... ố... ô lên, trông vẻ mặt phỡn ra thấy rõ, ai nấy đều líu lo, bàn tán. Hiểu được tình hình, cô Trang kêu lớp ngồi xuống và nói:
-Lớp chúng ta sẽ có thầy giáo mới về thực tập và chủ nhiệm lớp mình trong một thời gian, mời thầy giới thiệu về bản thân.
-Cậu: "Chào các em! Thầy xin tự giới thiệu, thầy tên là Phan Nguyễn Đức Quang, thầy là sinh viên năm 4, trường Đại học XYZ, thầy sẽ thực tập chủ nhiệm lớp khoảng 3 tháng và thầy dạy môn Văn, mong cô và tập thể lớp sẽ giúp đỡ thầy trong thời gian tới, để hoàn thành đợt thực tập của mình. Các em có thắc mắc hay câu hỏi nào về thầy?".
Cả lớp thì bàn tán xôn sao, vui như hội, đúng là "nhất quỷ, nhì ma, thứ 3 học trò" là không sai. Cả lớp nháo nhào lên hỏi, một bạn nữ khá xinh trong lớp la lên: "Sao thầy độp trai" quá vậy!? cả lớp cười rầm lên vì câu nói mê trai một cách trơ trẽn của cô. Những em khác cũng thi nhau hỏi: thầy nhiêu tuổi? có người yêu chưa?... cậu chỉ biết cười trước những câu hỏi khá riêng tư ấy.
Thấy cả lớp đang vui, cậu cũng zỡn lại: sinh viên năm 4 thì nhiêu tuổi v các e? cả lớp tranh nhau đáp: 22, cậu đùa "hên là vừa qua con 21" cả lớp được một trận cười. Còn thầy vẫn FA, em nào FA thì về đội của thầy!?.......... cả lớp tranh nhau giơ tay, la em, em,...em. Cứ như thế và thầy là của tao! Là của tao! Của tao mà............................! Đột nhiên dưới lớp có một em học sinh nam la lên: "thầy là của ch..............ung" cả lớp liên im lặng, và có vài ba tiếng rì rầm: "Ừ thì của chung v!". Nhiều em trợn mắt lên nhìn. Nhưng chưa được 3 giây thì đều quay lên không nói zám quay xuống.
Đơn giản thôi:
Thứ nhất, đây là Nguyễn Mạnh Phong – con trai của giám đốc và mẹ là một vị luật sư có tiếng ở Sài Thành.
Thứ hai, rất đẹp trai "một trong những hotboy của trường" được mệnh danh là "hotboy đá" vì chưa ai từng thấy cậu ta cười, ít nói, tính nóng, ăn nói kì cục, kinh người, chẳng lễ phép và hay nói trống không.
Thứ 3, là một đàn anh của trường, chiếm 50% theo phe phái. Đụng vào thì chỉ có mệt, lết xác ra khỏi nhà vệ sinh còn khó nói chi đến việc ra cổng, chỉ có nước chạy thẳng xe cấp cứu tới nhà vệ sinh là vừa.
Miêu tả tí ti về ngoại hình này: da ngăm rám nắng, mắt to hai mí, mũi thẳng tắp và cao vút, có má lún đồng tiền 1 bên, body 6 múi rõ nét, cao 1m92. Mơ ước là trở thành người mẫu – vì đỡ phải học nhiều mệt, cứ đi qua đi lại, được mặc đồ đẹp, không phải suy nghĩ nhiều. Được rất nhiều tạp trí thời trang trong nước mời chụp ảnh, mà không phải báo tuổi teen đâu, toàn báo chuyên trong giới người mẫu, chụp với các siêu mẫu..... Tuy mới 18 tuổi nhưng nhìn rất mạnh mẽ, cá tính, lịch lãm của người đàn ông trưởng thành, khí chất thì bất phàm.
Thấy thế, cô Trang liền kêu lớp trật tự, cô phổ biến những hoạt động tuần này cho các em nghe. Và không quên kêu thầy ngày nào cũng phải đến lớp, trông coi lũ "quỷ ma" này! Cô nghĩ thầm "mừng gần chết! thế này phải lợi dụng thầy ý hết công suất..................".
Tiếng chuông vừa vang lên là cả lớp tranh nhau bàn luận, đứng dậy chào thầy, cô mà miệng không khép nổi "hàm răng".
Cậu cảm thấy cũng khá thú vị, nhưng nghĩ "không biết có chịu nổi cái lớp này 1 tuần không chứ đừng nói đến 3 tháng.........." Miên mang suy tư trước sự dòm ngó, kêu gào của lũ trẻ vô tình con mắt cậu không nhìn đường, đụng phải một cục đá, dọi ngược lại cậu té nhào xuống đất. Chàng trai ấy vẫn đứng hiên ngang như "cây cột đình" ôm cái ngực của mình, xoa xoa.
Đoàn người im lặng đến đáng sợ, các em cứ trố mắt ếch lên, miệng há hốc như trứng gà................ Hai bên nhìn nhau tràn trề xác khí. Chàng trai tên (Nguyễn Chí Hùng" thốt lên:
-Này học sinh mới chuyển trường, đuôi hay sao ông mày mà tránh ra?????????????? Nhìn mặt mũi cũng sáng sủa mà con mắt không có tròng hả? cần không anh mua cho cái kiếng mà đeo?
Đám học sinh hoảng hốt trước câu nói ấy, còn cậu thì cứ nhìn vào người chằm chằm con mắt vào cậu học sinh đó mà nói không lên lời.
Chí Hùng: "Tôi biết tôi đẹp rồi! khỏi nhìn nhiều mày!"
Thấy vậy thằng đàn em của Hùng nói nhỏ vào tai" Đây là ông thầy mới thực tập ở trường mình ak". Nghe xong câu đó Hùng táng một cái bốp vào đầu thằng đàn em, sao mày không nói sớm!
Liền gật đầu cười cười và nói xin lỗi thầy, tại hồi sáng em không chào cờ nên không biết. mà thầy đi sao không nhìn thấy em mà né?
Con mắt cậu chuyển thành một ánh nhìn giết người, tôi muốn nói vs e rằng:
-Điều 1: em có cho tôi nói được câu nào không?
-Điều 2: Tôi không nhìn đường hả? vậy em có nhìn k mà sao không né tôi?
-Điều 3: Học sinh mà nói chuyện lễ phép, lịch sự như vậy à?
-Điều 4: không đánh mà tự khai là trốn tiết chào cờ, hs ngoan quá ha?
Điều 1 + 2 + 3 + 4: Em lên phòng giám thị với tôi, chuẩn bị nhận thiệp trắng về nhà nhé!
Lại một bất ngờ nữa cho đám học sinh, khi nhìn ông thầy đt và mặt hiền vậy chứ cũng "không phải dạng vừa đâu" mà lại còn đụng vô Chí Hùng.
Thứ nhất, đây là con trai duy nhất của chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia có tiếng.
Thứ hai, là một vị hotboy còn lại của trường, chiếm 50% phe đối đầu với
Mạnh Hùng, body chuẩn không cần chỉnh, mắt rất sắc, mũi cao, môi đỏ, da trắng, nụ cười nửa môi làm ngây ngất, điên đảo hs với chiều cao nổi bật 1m96 hát rất hay, mơ ước là trở thành ngôi sao đa năng vừa làm ca sĩ vừa làm người mẫu. Nhưng đó chỉ là nghề phụ mà thôi, còn nghề chính là phải tiếp quản công ty của ba mình sau khi tốt nghiệp đại học. Học lớp 12a (chuyên toán), cũng được mời chụp ảnh khá nhiều trên các trang tạp chí, hay đi hát ở các phòng trà và Bar.
Thứ 3, tính tình ngang ngược, vô lễ, cũng chẳng coi ai ra gì, giáo viên cũng phải nể mặt – vì ba của Hùng.
Cậu đi trước được vài bước, ngó ngược lại thì chẳng thấy Hùng đi theo liền nói lớn, đi theo tôi, đứng đó là gì?
Còn Hùng thì nghĩ: "ông thầy này cũng thú vị nhỉ, chưa gv nào giám như v vs mình!? Thử xem ông làm gì được tôi??????????"
Liền cất bước đi theo, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, với nụ cười đểu nửa mép trên vành môi, đắc thắng của Chí Hùng.
Còn cậu vởn vơ mong lung: "sao trường này hs phong cách, cá tính nhìu v? ăn nói thì chẳng lịch sự tí nào? Toàn là cô chiêu, cậu ấm? vậy thì mình sống sao qua cái thì này????".
Suy nghĩ ấy trợt vụt mất khi cả hai vừa tới phòng giám thị của trường, trước ánh mắt của nhiều thầy cô vì chướng ngại phẩm lớn mà chàng trai thực tập sinh vừa đem đến............
...Sự ngỡ ngàng của các gv trong phòng giám thị cũng làm cho cậu một điều bất ngờ, nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu: "lôi cổ" hs vi phạm lên phòng giám thị mà có gì đâu mà mọi người nhìn mình như sinh vật lạ vậy????
Cuối cùng thầy Lâm giám thị cất lời: "có chuyện gì mà thầy đưa Chí Hùng lên đây vậy?"
Cậu: "em ấy vi phạm nhiều lỗi mà tiêu biểu là chốn tiết chào cờ đầu tuần và vô lễ với giáo viên", nên đưa lên phòng giám thị xử lý, MỜI PHỤ HUYNH HS........ câu nói của cậu làm cho nguyên cả phòng trợn mắt nhìn cậu. thầy Lâm vội nói nhỏ vào tai cậu: "Đây là con trai của chủ tịch một tập đoàn lớn ở nước ta, nên không thể mời phụ huynh được"...... thì ra là vậy, cậu gật gật cái đầu và hiểu ra vấn đề, mọi chuyện nãy giờ. Chí Hùng đã biết là cậu đã hiểu ra mọi chuyện bèn thốt lên: "Vậy không còn chuyện gì nữa thì em xin phép về lớp" khuyến mãi thêm điệu cười nửa mép.
Chí Hùng vừa đi được vài bước thì cậu thốt lên: "Tôi đã nói và XỬ LÝ xong đâu mà cậu đòi đi về!?"
Chí Hùng: "Vậy chứ giờ thầy muốn gì?"
Cậu: "em hỏi thừa, hình phạt tôi đã đưa ra cho em rồi đấy thôi! Em không hiểu tiếng việt sao??????????"
Chí Hùng: "nhưng mà ba em bận lắm, làm sao đi được? còn mẹ em đang ở bên Mỹ thì sao mà lên trường?"
Cậu: "chuyện đó là chuyện của em, tôi không biết. Nếu biết là ba mẹ bận thì sao lại còn vi phạm????????"
Chí Hùng đang cảm thấy ông thầy đợt này làm căng, không như những gv trước nên có phần hơi e dè, liền xuống nước, nói: "chứ giờ thầy muốn em phải làm sao thì không mời phụ huynh nữa???
Được nếu em đã tỏ thái độ như vậy thì lần này tôi tha cho, nhưng với 3 yêu cầu mà tôi đưa ra – xem như là hình phạt.
Thứ nhất, xin lỗi tôi.
Thứ hai, từ nay về sau không được trốn tiết chào cờ nữa.
Thứ ba, em phải nghe lời của tôi.
Sao???? Em thấy điều 1 với 2 còn tạm chấp nhận, nhưng còn điều 3 thì.................. cậu: thì sao????????? Hay là em muốn.... Chí Hùng bèn tối xầm mặt và gật đầu chấp nhận. Vậy thì giờ em thực hiện điều thứ nhất là được rồi đó.
Hùng: nặng nhọc nói.......... Em....em......xin lỗi.
Cậu lấy tay xoa lên tóc Hùng, như vậy mới là học trò ngoan chứ.
Tâm trí của Hùng đang nổi điên nên nhưng nhịn "trả thù ông thầy này sau, rồi thầy sẽ biết thế nào là đắc tội với Chí Hùng này".
Các thầy cô trong phòng giám thị ai cũng ngỡ ngàng trước một giáo viên thực tập mà lại làm được việc này, đều bất ngờ trước cách xử lý, đối đáp mà một học sinh CÁ BIỆT phải nghe theo răm rắp..........
Cậu: "sao còn đứng đây, không về lớp học sao?"
Lúc đó Hùng cứ nhìn cậu chằm chằm với đôi mắt tóe lửa, cậu thốt lên: "tôi biết tôi đẹp rồi, em khỏi phải nhìn kĩ như vậy!". cậu "chơi" lại câu nói của Hùng lúc nói với mình! Như vậy có phải trả thù riêng không ta!? Hùng ra khỏi phòng giám thị với bộ mặt xác khí tràn trề, miệng không quên nói vọng lại "thầy hãy đọi đấy", còn cậu với bộ mặt sắc lạnh: "tôi sẽ chờ".
Từ vụ việc trên nhanh chóng nổi khắp trường, độ HOT của cậu còn tăng thêm gấp 10 lần, chủ đề đó được bàn tán xôn xao trong ngày đầu thực tập của mình.
Thế là ngày đầu trôi qua, một cách "bình yên", cậu lắc đầu ra lấy xe khi trống trường vừa điểm lên. Leo lên con xế yêu của mình vừa bước ra cổng trường thì đã thấy 2 chiếc môtô đứng đó, cậu nhìn mặt hai người này thấy quen quen, mà thôi kệ mình cứ về nhà............. Vừa thấy cậu cả Mạnh Phong và Chí Hùng liền chạy theo cậu. Chí Hùng lạng vô trong, Mạnh Phong lạng ra ngoài và cuối cùng cậu chạy ở giữa, với hình ảnh 2 chiếc mô tô kẹp chiếc SH màu đen trắng ở giữa, với 3 gương mặt điển trai, hotboy mà người đi đường ai cũng phải chú ý.
Thấy vậy, cậu bèn thốt lên: "các cậu có học luật giao thông chưa?????" cả hai cười cười, nói: "để em đưa thầy về", cậu: "cảm ơn! Tôi tự về được" sau câu nói đó cả 2 cùng rồ ga, thách thức nhau chạy mất hút, để lại làn "khói bụi" cho cậu hưởng.
Cậu thì ôi thôi, điên đầu với 2 cậu học trò này trong ngày đầu làm "thầy" mệt nhoài, vừa về đến nhà cậu liền lăn trên chiếc giường đáng yêu của mình. Thở một hơi dài để quên đi buổi sáng ngà đầu đi làm.
Giới thiệu một chút về gia cảnh của cậu nhé:
Là con trai út trong gia đình có hai chị em, chị hai năm nay 24 tuổi vừa tốt nghiệp trường Y danh giá chuyên ngành Bác sĩ đa khoa, và được nhận vào bệnh viện của nhà mình làm.
Ba cậu làm viện trưởng của bệnh viện nổi tiếng của thành phố, mẹ làm dược sĩ... nên cậu được giáo dục rất tốt với người ba khó tính của mình.
Vì sao cậu không theo Bác sĩ ư???? Đơn giản vì cậu thik làm gv, thik sự lãng mạn nên chọn môn văn và cũng thi đậu cả 2 ngành gv và bác sĩ nhưng cậu chọn theo nghề mình thik mặc kệ gia đình phản đối như thế nào.
Dưới nhà có tiếng kêu, cậu chủ xuống ăn cơm, cậu nghe thấy liền vội nói: "chờ con một tý, con thay đồ nha gì Năm".
Thay bộ đồ ở nhà xong, cậu liền xuống ăn cơm một mình vì ba mẹ và chị đều ăn cơm ở chỗ làm. Cậu bèn ăn lẹ cho xong rồi ra coi ti vi một chút, sau đó lên phòng lên mạng đọc tin tức, nghe nhạc và lướt facebook, cậu không ngờ rằng vừa mở lên là thấy hơn 100 người gửi lời mời kết bạn, thông báo và tin nhắn. Nhưng rất tiếc là cậu không làm được gì vì đã full friend mất rồi, họ chỉ còn cách theo dõi cậu thôi, cậu coi lời mời kết bạn đa phần là hs, nhiều tin nhắn với lời tỏ tình, chào hỏi... cậu lắc đầu, ra trang chủ xem, đọc tin tức trên fb, nói chuyện với mấy đứa bạn.
Lướt một hồi cậu liền thoát ra, soạn mấy bài giáo án để mấy bữa nữa là vô dạy rồi, làm việc 2 tiếng cậu tắt lap và leo lên chiếc giường để thưởng cho mình một giấc ngủ.........
Trong giấc mơ của mình cậu mơ thấy 2 cậu học trò hồi sáng tỏ tình với mình trước toàn trường cùng một lúc, trong tiết chào cờ, cậu thì cảm thấy hồi hộp, cảm giác khó tả trước lời tỏ tình đó "thầy có chấp nhận làm người iu của em không?" cậu nhìn 2 người con trai quỳ xuống với 2 hộp nhẫn hướng về mình, cả trường đều hô chọn đi, chọn đ............i......... nhìn 2 cặp mắt long lanh, cậu chẳng biết chọn ai, tôi chọn..............reng, reng.......reng tiếng đồng hồ báo thức 5pm, cậu choàng tỉnh. Ơ... hóa ra là "nằm mơ giữa ban ngày", cậu nghĩ mình thật là nực cười khi trí tưởng tượng của mình thật là phong phú.... Cậu bèn thức dậy mặc bộ đồ thể thao chạy ra công viên tập thể dục buổi chiều.
Công viên lúc này cũng khá là đông người, người thì đánh cầu lông, đá cầu, đá bóng, nhảy dây,.... Còn cậu thì thik chạy bộ, ngắm cảnh, hít thở không khí.... Đang chạy một được một đoạn thì cậu nghe một tiếng kêu khá to,.......... Thầy ơi! Chờ em với............... cậu ngoảnh lại. À thì ra là Mạnh Phong – cậu học trò lớp mình chủ nhiệm.
Mạnh Phong chạy đến với hơi thở phì phò, chào thầy. Cậu bèn cười và nói: "em cũng đi tập thể dục sao?????????????"
Phong: "đương nhiên rồi thầy, chứ thầy nghĩ làm sao mà em lại có được cái body chuẩn như thế này?".
Giờ cậu mới nhìn kĩ, quả thật Mạnh Phong mặc bộ đồ thể thao trắng trông rất đẹp, tướng tá thì khỏi chê, kèm theo những giọt mồ hôi lấm tấm dưới ánh nắng le lói của ngày sắp tàn, nhường chỗ cho bóng đêm càng tôn lên nét đẹp của Phong. Cậu chợt bừng tỉnh trước câu nói của Phong: "thầy đang suy nghĩ gì vậy?" cậu trợt tỉnh lại "à! Không có gì".
Cậu: "sao mọi bữa thầy tập ở đây không thấy em???"
Phong: "Lúc trước em hay tập ở công viên bên kia, nhưng chán nên chuyển qua đây, còn buổi sáng em đi tập Gym! Thầy còn muốn hỏi gì nữa không!".
Cậu: "à, không"
Cả hai chạy một lúc cũng khá mệt, vừa đi vừa nói chuyện trên trời dưới đất.....
Cậu: "thôi thầy về đây, hẹn em khi khác"
Phong: "chào thầy! mại gặp lại" kèm theo cái nháy mắt.
Cậu về nhà ngâm mình trong bồn tắm với mớ suy tư, khá nhiều, khó hiểu về bản thân, công nhận mình có duyên với 2 em đó thật.
Cũng 7pm, cậu xuống ăn cơm với gia đình, cả nhà vui vẻ bên nhau, hỏi cậu ngày đầu thực tập như thế nào, thì cậu liền nói "cũng ổn, làm thầy khá thú vị"... bữa ăn với sự hỏi han nhau trong công việc, tình cảm, làm cậu cảm thấy cuộc sống của mình như màu hồng vậy.
Cậu lên phòng nghe mấy bản nhạc mà mình yêu thik, sau đó soạn bài cho ngày mai lên trường, rồi chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm cậu vừa bước ra khỏi cổng, thật bất ngờ khi đứng trước mình......................................
Mới vừa bước ra cổng, đập thẳng vào mặt cậu là hình ảnh của hai "đứa" học trò làm cho cậu "điên đảo", đầu óc "quay cuồng".
Trong đầu cậu nghĩ "Hai đứa này đứng trước cổng nhà mình làm gì? Vào sáng sớm như thế này?"
Cậu trố mắt khi trước mặt mình là 2 con SH màu trắng đen y chang của mình, bèn thốt lên hỏi: "Hai em đến nhà thầy có việc gì? Sao pít nhà thầy?"
– Cả hai cùng đồng thanh: "chờ thầy"
– Chí Hùng: "rủ thầy đi học đó mà"
– Cậu bật cười: "Tôi là thầy rồi mà học hành gì nữa? với lại tôi đâu phải là con nít đâu mà sợ đi lạc!?"
– Mạnh Phong: "trong mắt em thầy là một đứa con nít mà"
Mắt cậu đã trở nên tối sầm lại, gằn giọng: "tôi lớn hơn các cậu tận 4 tuổi đấy, vả lại cũng là thầy của các em, nên nói chuyện đàng hoàng vào".
– Phong: "nhưng ở đây là ngoài trường, nhóc đã dạy tôi chữ nào chưa mà đòi làm "thầy"?"
Cậu thật sự bị sóc trước cái lý sự cùn ấy, cậu chẳng thèm để ý nữa, nếu không vọt đi thế nào cũng trễ mất. Cậu: "các em cứ ở đây mà nói chuyện đi nhé! Tôi đi lên trường đây"
Cậu leo lên xe và phóng vù, đằng sau hai chàng trai cũng tranh nhau bám phía sau anh thầy với đội hình 3 chiếc SH, 3 chàng trai trên con đường tấp nập của thành phố "khói bụi" vào mỗi buổi sáng.
Vừa đến cổng trường, bao nhiêu sự ngỡ ngàng đều dồn ánh nhìn vào cậu, như có 2 tên "vệ sĩ" "hổ báo đại ca" "hotboy" theo sau. Làm cho bao kẻ phải đứng nhìn không chớp mắt, bàn tán.
Cậu cũng chẳng để ý nữa, cứ như thế chạy xe vào nhà để xe giáo viên. Trong đầu "lại một ngày rắc rối và mệt mỏi đây".
Cả trường bây giờ đã có một chủ đề "hit" về cậu, nhiều câu hỏi được đặt ra: sao thầy lại đi chung vs 2 hotboy của trường? mối quan hệ của họ là gì?... chưa được 1 tuần mà cậu đã trở thành "tâm điểm" "ngôi sao" lượt "truyền miệng" là hàng nghìn, hàng vạn lần... ngay cả trên trang của trường cũng đều nói về cậu... Qủa là "vô tình" được nổi tiếng. Cậu chả muốn như vậy một chút nào, cậu chỉ muốn sống khép kín, là một thầy giáo bình thường, nhiệt huyết vì thế hệ trẻ tương lai mà thôi...
Nhưng cậu chẳng làm được gì ngoài việc sống "chung" với nó, cậu bước vào phòng giáo viên để tránh né các em học sinh...... nhưng vừa vào các thầy cô khác cũng bàn tán về cậu đúng là "chạy trời không khỏi nắng mưa" mà.
Vừa tiếng chuông báo hiệu vào học là cậu cảm thấy vui nhất, vui vì không ai làm phiền mình. Cậu chỉ phải theo cô Trang dạy văn để dự giờ trong tuần đầu tiên, vì tuần sau là cậu phải giảng bài rồi.
Thật xui cho cậu là tiết dự giờ đầu tiên là của lớp 12a (chuyên toán – lớp của Chí Hùng học), cậu bước vào lớp thì cả lớp cùng đồng thanh ồ.............ồ.......... cậu chỉ biết mỉm cười rồi xuống cuối lớp, chỉ còn 1 chỗ trống và đành ngồi vào, trước cái nháy mắt của Hùng và nụ cười "cháy nắng" dành cho cậu.
Cậu lấy sổ và ghi chép, trong khi đó thì cặp mắt của một ai kia lâu lâu cứ dán vào cậu và một nụ cười nhếch mép.
Quay lại thời gian trước lúc cậu ngồi xuống thì ai đó đã để vài cục singum xuống cái ghế, và điều hiển nhiên khi lực từ quả "mông" của cậu xuống cái ghế, thì sẽ phản ứng ra sao.
Còn Hùng thì cứ tủm tỉm cười trước cảnh cậu trở thành trò cười để trả thù cho cái ngày mà Hùng phải chịu "nhục" trước một thực tập sinh hỷ mũi chưa sạch?
Cậu thì vẫn mải mê ghi ghi, chép chép mà đâu biết âm mưu của một ai kia đối với mình. Hùng giả bộ làm lơ nói:
– Hùng : chữ của thầy đẹp quá ha?
– Cậu: đương nhiên, tôi là giáo viên mà, đã vậy còn dạy môn Văn nữa.
– Cậu: cái chữ cũng không quan trọng lắm đâu, quan trong là hs có chú ý nghe giảng không thôi.
Như bị cậu nói móc, Hùng tức điên người nghĩ "được lắm, những trò tiếp theo xem thầy còn mạnh miệng được đến đâu? Biết đâu lại nghỉ dạy ấy chứ!"
Thế là tiết học đã trôi qua, cả lớp đứng dậy chào thầy và cô, đi ra khỏi lớp với nhiều lời bàn tán, chỉ chỏ xôn xao.......... Vào tâm điểm "vòng 3" của anh thầy, cậu thấy có vấn đề, liền quay lại nhìn cả lớp thì im lặng như tờ, cô Trang quay lại thì thấy liền nói nhỏ vào tai của cậu, ánh mắt chất chứa giành tặng Chí Hùng và vội đi vào nhà vệ sinh.
Còn Hùng thì hả hê lắm nhưng chưa được bao lâu, thì câu bước ra đến lớp và nói chuyện với Hùng:
– Cậu: sao em lại làm thế?
– Hùng: vì em thik – gương mặt vênh lên.
– Cậu: em đã hứa với tôi rồi đấy, đến lúc phải thực hiện "việc nghe lời tôi – như e đã từng hứa". Thế nào???
– Chí Hùng: cũng hơi băn khoăn, bực tức mà "nông nỗi" quên béng đi lời hứa, nhưng đành phải gật đầu – không lẽ lại nuốt lời thì coi sao được, dđường đường là một hotboy mà.
Cậu cười nhếch mép: "vậy thì tốt"
– Việc tôi kêu cậu làm rất đơn giản: "sau giờ học cậu ở lại vs tôi"
– Hùng: Wúa đơn giản, e thik..............
– Cậu: Um, vậy thì tốt "Tôi sẽ dám sát cậu, cậu chỉ việc lấy hết những cục singum ở trên bàn và ghế của cả khối 12 cho tôi"
– Hùng: What????????
– Cậu: "lúc đầu e nói thik mà, thầy thấy việc này cũng đâu có ngoài khả năng của e? mà lại còn sạch sẽ trường lớp"
– À, mà cũng cảm ơn em vì cục singum "tặng" cho thầy mà thầy lại nghĩ ra "việc" cho e làm.............. thôi thầy lên lớp tiếp đây, chúc em một ngày vui vẻ.
Cậu quay đi để lại cho ai kia một cục tức "chà bá". Còn cả lớp thì ai cũng ngưỡng mộ, thán phục thầy, chưa bao giờ có ai làm cho Hùng phải tức tối, chịu thua như vậy kể cả Mạnh Phong..........
– Hùng: "thầy được lắm, e sẽ nghĩ ra cách cho thầy phải cứng họng thôi"
Cậu vẫn đi dự giờ của những lớp khác và tin đồn cũng ngày một "vang" và "xa" hơn, cô Trang cũng phải khen cậu, cậu chỉ biết cười và gãi đầu vì hơi ngượng – mình có làm được gì đâu? Chỉ là may mắn thôi!
Và cứ thế cũng đến ra về, cậu lên phòng thiết bị mượn cái bay và một cái xô nhỏ để đựng, đưa cho Hùng, cái mặt Hùng lúc này như khỉ ăn ớt, hầm hầm xác khí............... nạy những cục singum dính lâu ngày mà như mún hư cái ghế, cái bàn lun................ Cậu lấy cây thước gõ lên bàn, trợn mắt lên nói làm cho đàng hoàng vào.
Hùng làm nhẹ hơn một tí, nhưng trong lòng vẫn còn tức anh ách, số mình cũng xui vl................
Cậu thấy Hùng làm như vậy có mà đến chiều tối cũng chẳng xong, bèn lấy cái bay cất trong cặp ra (vì cậu đã tính làm phụ từ trước rời nên mượn 2 cái), nói "để tôi làm phụ, chứ cậu lề mề vậy tới khuya tôi cũng đc về!!!!!!!!!!!!!"
Thì mặt ai kia đã chuyển sắc, trên môi nở một nụ cười mãn nguyện, sung sướng mà làm rất nhanh, thuần thục để "cảm ơn vì ai đó", Hùng khẽ nghe "nhói" trong tim mình một cái khi thấy cậu nở một nụ cười.
Cậu cười vì thấy Hùng cũng đâu phải là một hs không nghe lời! có lẽ Hùng thiếu sự quan tâm, chỉ bảo thì chắc hẳn chẳng thua một ai cả. Mà ai kia lại xuyến xao với nụ cười trong cơn "đói bụng" dẫn đến "nhói tim" lun....hahaha
Trong lúc cậu và Hùng làm việc công ích, thì ở ngoài cổng trường Mạnh Phong cảm thấy bực tức, vì chẳng biết cậu đâu mà sao giờ này chưa ra??? Cả cái tên ôn dịch kia đáng lẽ cũng phải ra sớm chứ? Cả 2 đâu mất tích rồi???
Trong đầu phong lúc này lóe lên điều không lành khi không thấy cả 2? Có khi nào thằng Hùng làm gì thầy "của mình" không? Mồ hôi hùng ứa ra, cải thấy trong lòng nôn nao, bèn chạy vào trường kiếm.............
Hùng cảm thấy rất vui và "kì lạ" trước ông thầy đáng "ghét" lúc nào cũng làm mình bẽ mặt, vậy mà sao mình lại có cảm giác lạ khi đến gần ông thầy này? Chắc mình điên thật rồi?
Càng lúc Hùng càng tiến sát vào cậu, hơi thở của Hùng phả vào mặt cậu,
Cậu ngước lên nhìn..................... ở ngoài cửa cũng có người đang đi tới...................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro