5.
Anh nói: Để giải quyết áp lực trong công việc, chúng ta cần phải giải trí bằng những trò chơi mang tên Thác loạn...
Một năm sau, tôi nhận được vai phụ trong một movie của một đạo diễn nổi tiếng. Anh và tôi mỗi người mỗi việc, như ngày trước, chỉ gặp nhau qua webcam. Cả hai đều không nhắc đến đêm sinh nhật đấy.
Tôi thì chẳng có gì nhiều để nói với Anh, ngoài những thành tựu mà tôi cho rằng cao cả, lúc đó Anh gật đầu và cười với tôi, lần này Anh mở rộng khuôn miệng để tôi thấy hàm răng Anh trông thật thích.
Nó không giống hàm răng thẳng tắp và đều đặn như hàm răng tôi, nó có hai cái răng khểnh và hai cái răng đó nhọn lắm, như hai cái răng nanh của ma cà rồng trong truyền thuyết... à không, nếu như giờ nhìn tổng thể, Anh có vẻ giống như sói hơn...
Mỗi khi trò chuyện cùng Anh, tôi đều cảm thấy giảm áp lực, lòng nhẹ tênh và còn rất thoải mái... xa quê hương, lạc lỏng giữa nơi xứ lạ, tôi xem Anh là người thân, bất cứ chuyện gì tôi cũng nói cho Anh nghe, kể cả cái việc một năm qua tự dưng tôi không thấy ham muốn.
Anh bảo, đó là vì áp lực công việc, tuần sau Anh sẽ đưa tôi đi chơi xả stress... tò mò tôi hỏi Anh, Anh chỉ đáp: "Bí mật bất ngờ!". Chẳng biết lúc đó hứng đến cỡ nào tôi lại buộc miệng nói:
-" Có bất ngờ như quà sinh nhật của anh tặng em không!?"
Anh thinh lặng trong tích tắc, một tích tắc thôi như chỉ đủ để tôi thấy, rồi anh bật cười lớn...
-" Còn vui hơn!"
Và tôi yên chí. Chỉ một tuần sau, Anh đến đón tôi tại căn hộ cao cấp mà tôi đang ở, cũng là quà của Anh cho tôi. Anh đưa tôi đến một quán bar trong một con đường yên tĩnh, với vẻ bề ngoài sang trọng dành cho giới thượng lưu...
Anh đưa tôi vào một căn phòng lớn. Tôi bất ngờ vì có đông người trong đấy, ai gặp Anh cũng ôm hôn chúc mừng, trai gái đủ cả, Anh giới thiệu tôi qua loa, vì giờ đây tôi cũng được nhiều người biết đến...
Nhạc cực lớn, đèn nhấp nháy xanh đỏ, rượu tràn ly, tôi ngồi xuống chổ bên Anh, Anh ra hiệu cho bọn người trong phòng để Anh và tôi tự nhiên. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh... một căn phòng đầy đủ những cặp trai gái ăn mặc kiệm vải đến độ tôi nghĩ thà đừng mặc còn hơn, những thân hình bốc lửa với đường cong gợi cảm, đám đàn ông thì không ai thua kém ai, tôi nghe tiếng Anh bên tai.
-" Toàn là người mẫu không đấy, em có muốn tiến thân trên sàn catwalk không?"
Anh đánh động vào sự tham lam của tôi, tôi gật đầu liền... tôi quay nhìn Anh khi nghe tiếng cười của Anh...
-" Người mẫu đẳng cấp là sẵn sàng lột đồ ra bất cứ lúc nào đấy!"
Tôi dấu đi bối rối, chứng tỏ mình đã là người trưởng thành...
-" Em thấy mình cũng không tệ mà!"
Anh đưa ly champagne của Anh cho tôi...
-" Phải, em chuẩn từng centimet!"
Tôi thở ra, cảm nhận những ngày tập luyện cực khổ của mình, và nốc cạn ly champagne với cái giọng có chút hờn dỗi.
-" Cảm ơn anh đã đào tạo em!"
Anh lại cười lớn...
-" Vậy giờ ra đó tự lột đồ mình, chứng minh mình đi!"
Tôi tròn mắt trước cái câu lạ lẫm của Anh, tôi nhận thấy chút động viên, chút thách thức và chút cay nồng tăng độ hưng phấn... Tôi mạnh dạn đứng dậy, bước ra chổ anh chỉ, bắt đầu... một màn trình diễn đầy điệu nghệ... chỉ để như khiêu khích Anh...
Từ trước đến giờ, tôi vẫn có cảm giác mình vẫn là một đứa bé trước Anh, tôi cảm thấy Anh luôn cho rằng không có Anh tôi không thể làm nên chuyện gì... Đám người xung quanh cổ vũ, tôi mạnh dạn cởi sạch chỉ chừa lại cái sịp che đi thứ mà tôi không cần trưng bày ra...
Tôi cảm nhận dòng nước có màu đỏ với một chút the the chạy trên khắp da thịt mình, cảm nhận những đôi môi lướt trên thân thể tôi để lau đi cái màu đỏ có tên gọi là rượu đó, tiếng hát vang hòa theo tiếng nhạc, những giọng cười với đủ thứ âm thanh, kích thích mọi giác quan trong tôi, để tôi hòa cùng khi tôi cảm thấy rất hưng phấn cho trò chơi mà tôi vừa biết nó có tên gọi là thác loạn...
Anh ngồi đấy, thản nhiên nhìn tôi, có khi còn đưa ly champagne lên như chúc mừng... đây đâu phải là tiệc trưởng thành, nhưng tôi có cảm giác Anh đang chấp nhận tôi trưởng thành, chỉ là còn có thiếu một chút gì đó khác hơn mà tôi không hề biết.
Thật sự Anh muốn gì ở tôi, tôi vơ đại một cô gái, chiếm đoạt khuôn miệng cô ta một cách điệu nghệ, như một gã đàn ông từng trải, rồi một cô khác tôi mạnh bạo hơn, kích thích cô ta bằng những động tác gợi tình bằng bàn tay mà tôi cho rằng nó có bản năng yêu...
Không biết bao nhiêu giờ trôi qua, chỉ thấy tôi bắt đầu mệt mỏi, cuộc vui cũng không còn sôi động như lúc nãy, nhạc cũng êm dịu hơn, nhưng kèm theo đó là những tiếng rên la đầy khoái cảm.
Giờ đây người có đầy đủ quần áo trong phòng này chỉ còn Anh, tiếp đến là tôi... tôi ngã phịt xuống bên Anh, vô tình dựa vào khuôn ngực Anh, đưa mắt nhìn với việc mình đã dùng quá sức lực.
Chỉ thấy những con người trần truồng đang thỏa mãn nhau bằng những tư thế gợi cảm và còn kỳ cục nhất, tôi cảm thấy chút xấu hổ khi lần đầu tiên... như chứng kiến một bầy thú hoang với cái trò làm tình tập thể, tôi cảm thấy ngột ngạt, chỉ muốn rời đi, để tôi thỏ thẻ với Anh rằng...
-" Em muốn về nhà!"
Anh thinh lặng đứng dậy, dìu tôi ra xe, để lại quần áo của tôi, tôi chỉ muốn độn thổ trên cái hành lang vắng ngắt người, nhưng tôi như chẳng còn sức để phản kháng nữa...
--
Về đến nhà, Anh đặt tôi ở giường, tôi biết... tôi biết rõ mà mặc dù đầu tôi nhức như búa bổ, cái cảm giác nóng rực và như có kiến chạy khắp thân thể tôi... tôi chợt nghĩ nên vội gọi Anh... để hỏi một câu thật vô tư...
-" Lúc nãy anh có thấy trong rượu em có thuốc không?"
Khi tôi thấy những viên thuốc màu trắng đầy bàn... Anh mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc tôi...
-" Ngủ đi, đó chỉ là thuốc an thần!"
Nhưng tôi vội nắm tay Anh...
-" Em khó chịu lắm, hay em phản ứng với thuốc an thần?"
Anh lại rút tay ra, chạm vào lồng ngực trần của tôi...
-" Tim em đập bình thường mà, người em lại mát lạnh!"
Tôi nắm lấy tay Anh chỉ để giữ lại nơi khuôn ngực mát lạnh của mình mà Anh vừa nói...
-" Không... em thấy nó sao đấy..."
Anh nhìn xuống khuôn ngực tôi, rồi Anh nói chậm rãi...
-" Cái con nhỏ Lucy tay nghề cao nhất mà anh thích đó, thật cái màu này đúng như anh thích, nó rất đẹp và rất gợi cảm..."
Tôi khẽ run rẩy khi những ngón tay Anh di chuyển trên đầu ti của tôi, rồi Anh dùng tay se se đầu ti thật nhẹ... vô thức tôi lại hỏi...
-" Chỉ vì ý thích của anh mà anh cho nó xâm tí em sao?"
Anh bật cười...
-" Đẹp mà!"
Tôi bật dậy buộc miệng...
-" Anh còn nghĩ muốn xâm gì trên thân em nữa?"
-" Không!"
Anh đẩy tôi nằm xuống giường...
-" Ngủ đi, đây là cơ hội cuối anh cho em!"
Tôi ngả bật ra giường, không hiểu sao tôi như chẳng còn sức trước Anh, tôi lắc đầu...
-" Mai này em không đi chơi xả stress kiểu này đâu, em thấy còn mệt hơn, lại không thông suốt được!"
Anh đứng dậy gật đầu...
-" Okay!"
Anh mỉm cười.
-" Good night!"
Rồi cúi xuống kéo mền đắp lên tận ngực tôi, tôi nhìn Anh không rời và nghĩ sao Anh không nói tôi thay đồ nhỉ... Anh đứng thẳng lại rồi quay đi, nhưng Anh lại quay lại, Anh bước đến ngồi xuống bên giường tôi, rồi thản nhiên đưa hai tay vào trong mền, anh nói:
-" Anh quên, em ngủ không bao giờ mặc đồ!"
Nhanh chóng đến độ tôi không ngờ, anh cởi cái sịp ướt vì rượu của tôi ra...
-" Rồi đấy!"
Anh lại bật cười...
-" Ngôi sao mà, phải khác người mới đúng là sao đấy!"
Tôi nhìn theo cái dáng cao lớn của Anh, vô tình tôi gọi...
-" Anh..."
Anh khựng bước, quay lại nhìn tôi... chỉ có ánh mắt chạm vào nhau, tôi bối rối quay đi, lắc đầu...
-" Không có gì, chúc anh ngủ ngon!"
Anh lại bước đến, đổi đèn ngủ bên giường cho tôi, ánh sáng màu vàng như hôm nào tràn ngập căn phòng, tôi thấy Anh lại quyến rũ...
Tôi mỉm cười khép mắt lại, buông câu cuối cùng...
-" Sáng mai anh đánh thức em nhé!"
Anh gật đầu.
-" Okay, à quên nói với em, sáng mai 9h chúng ta đi du lịch biển!"
Tôi ậm ừ gật đầu...
-" Dạ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro