Em bỏ cuộc rồi đó anh vui chưa?
Tôi một người con gái không đẹp, không cao ,học không giỏi . Vì chuyện tình cảm mà mệt mỏi . Bây giờ "yêu" với tôi là gì có ăn được không . Định nghĩa của từ yêu là gì , là hạnh phúc hay đau khổ . Đối với tôi là đau khổ đó . Đau lắm ! Đau ở tim ! Đau lắm! Nhưng mà tôi cố chấp yêu , đau khổ cũng cố chấp đâm đầu vào đau khổ . Khi nhắn tin với tôi , anh giận tôi tôi xin lỗi , anh không quan tâm, anh lạnh nhạt với tôi,anh im lặng với tôi . Tôi cũng năn nỉ , xin lỗi anh , anh thì sao đi chơi với bạn bè hay bên cạnh những cô gái khác vui vẻ cười đùa . Anh xem tôi như người qua đường hay món đồ chơi để anh giày vò . Tôi không phải món hàng thích thì xài không thích thì bỏ đi vứt bỏ tôi. Vậy mà tôi vẫn như con ngốc đâm đầu vào . Tình yêu đối với tôi là hạnh phúc cũng là đau khổ tột cùng . Trái tim như hàng ngàn mũi kim đâm vào , đau lắm! Có lúc muốn bỏ cuộc nhưng lại không buông được . Nực cười phải không? Nhiều lúc muốn chết lắm . Đau nhiều quá làm tôi như muốn chết với tình cảm. Buông bỏ mọi thứ vậy. Và tôi muốn nói cho anh biết :" Em bỏ cuộc rồi đó anh vui chưa ?"
Tạm biệt !
Lần đầu viết mong mọi người thông cảm . Tâm trạng không tốt nên viết một truyện ngắn để giải tỏa tâm trạng . Cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro