Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Bữa cơm kinh dị

Hốt hoảng tôi giựt điếng người ngồi bật dậy , từ từ nhìn ra cánh cửa . Tôi thấy một người phụ nữ mặc một chiếc áo thun , quần jean đen , trên tay còn cầm bịch thuốc và tô cháo... Có dì đó sai sai ? À HÓA RA LÀ MẸ !!! Mẹ đi vào  rồi nói
- Con...con...con lại đây mẹ đút cháo cho này , ăn xong còn uống thuốc . Mau khỏe lại...để chúng ta còn...rời khỏi nơi này !
  Vừa nói dứt câu , gió ở đâu không biết làm tôi ớn cả sóng lưng , tiếng hát ru phòng kế bên lại vang . Tôi trợn mắt hỏi mẹ
- Mẹ có nghe thấy tiêang dì không ?
- Không ! Ăn đi rồi uống thuốc * mẹ quát *
   Cách cư xử của mẹ ? Chắc chắn là nghe thấy , đột nhiên bảo mình khỏe lại nhanh để rời khỏi nơi này , chắc chắn là có chuyện dì rồi ! Mà phòng kế bên ? Có phải.... hình như phòng mà cô ta không cho vào . Vậy là trong phòng đó có thứ dì đó rồi !!! Tiếng kêu tên tôi lại vang lên rất to
- Mẹ... phòng giữa... không cho vào... tiếng....
  Tôi ú ớ nói chữ được chữ không vì sợ chết khiếp . Mẹ dường như cũng rất sợ , người mẹ run lẩy bẩy , rồi ôm tôi thì thầm nói
- Nhỏ tiếng... cô ta có thể nghe thấy mình đấy... nghe lời mẹ...ăn rồi uống thuốc vào cho đỡ . Một tí nữa có sức ta rời đi . Gia đình ta không thể ở đây được nữa .
- Dù con không đỡ thì vẫn phải đi , con sợ lắm mẹ ơi !
- Được rồi ,được rồi , để mẹ kêu ba dậy thu dọn đồ đạc rồi đi .
   Mẹ chỉ vừa tính lay ba dậy thì ba đã mở mắt
- Anh dậy rồi à ?
- Ừ ! Tiếng động to quá làm anh ngủ không được...
- Vậy là anh cũng nghe ư ?
- Nghe ! Thôi thu dọn đồ đạc
  Ba bộc bạch nói rồi đứng dậy gom đồ vô balo . Ngay lúc này đây , hình bóng người phụ nữ chủ căn nhà xuất hiện , cô ta cười triều mến rồi nói
- Anh chị đi đâu mà sớm vậy nè ? Ở lại thêm đôi ba hôm đi chứ
- Không cần đâu ! Chúng tôi còn phải đến nhà mẹ nữa nên phải đi .
  Mẹ tôi tỏ ra bình thường nhưng đôi tay của bà ấy thì không làm được . Nó cứ giựt giựt , run run
- Ấy ấy , vậy thì lát nữa hãy đi , gia đình bây giờ ra ăn bữa cơm cùng em đi nhé ? Đừng từ chối ! Em đã mất công chuẩn bị rồi cơ mà ? ( chủ nhà )
- Chúng tôi... chúng tôi.... thôi được !! ( Mẹ )
    Tôi , ba và mẹ bước ra khỏi phòng , không khí trong nhà kì lạ nhỉ ? Thật u ám , không giống hôm qua khi vừa xin ở nhờ . Cô ta bày mâm cơm ra , nào là thịt kho , tôm luộc , canh cải , rồi tô cơm to , nhìn cũng được mắt lắm nhưng chả ai có hứng ăn cả ! Cô ta bới từng chén cơm rồi đưa cho từng người , sau đó còn nói
- Anh chị thử ăn mấy món ăn em làm xem ! Món thịt kho kìa !
  Cô ta gắp bỏ vào chén của ba , ba tôi cũng ăn thử xem sao .
- Ừ ! Ngon lắm ! ( Ba )
   Tôi và mẹ bấy giờ mới dám ăn . Ăn xong theo tính của mẹ là phải rửa chén xong mới được đi vì dù dì cô ta cũng nấu cho gia đình mình ăn rồi mà . Thế là tôi và ba đợi mẹ rửa xong đống chén , còn cô ta ( chủ nhà ) thì nói phải ra đằng sau nhà làm dì đó nên đi mất . Bấy giờ , đợi lâu quá nên tôi với ba xuống xem phụ mẹ được dì thì phụ . Vừa xuống thì thấy mẹ tôi ngồi một góc trong bếp ,đống chén vẫn còn nguyên nhưng thức ăn hồi nãy ? Ôi trời ơi ! Không tin vào mắt mình ! Món tôm luộc hồi nãy giờ đã biến thành những con giun bò nhúc nhít trong đĩa , canh cải thì bây giờ lại biến thành canh cỏ , cơm thì đã bị thiêu . Còn đáng sợ nhất là món thịt kho ! Xác con mèo kế bên nồi thịt kho mà bà ta nấu , giờ nhìn kĩ lại cái dĩa thịt mà cô ta cho chúng tôi ăn . Kinh hoàng ! Còn dính đầy lông mèo trên đó ! Tôi và ba như muốn ói ra mọi thứ ! Nhưng hồi nãy ăn có thấy dì đâu nhỉ ?...~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro