Truyện Học Đường ( TT )
* Tụi Khánh đang đánh vĩ tới tấp thì có một tiếng vọng lên ...
Trinh trinh : NÈ! Mau bỏ thằng Vĩ ra .
* Tụi Khánh quay lại *
Khánh : What ? Mày muốn gì !
Trinh trinh : Tại sao tụi mày lại đánh thằng Vĩ ? * đi lại đỡ vĩ đứng lên *
Lan thanh : Ê .. ê con Trinh kìa * khiều khiều Mộng Thư *
Mộng thư : Ừ ... ừ tao thấy mà !
Lan thanh : Bây giờ tụi mình ra mặt không ?
Mộng thư : Không ! Cứ ngồi yên coi tình hình sao đã !
Hùng : Sao bạn lại ở đây ?
* Trinh trinh đứng lên đi lại tát vô mặt Hùng rõ là đau *
Trinh trinh : Ông làm vậy mà coi được à ! Chuyện có đáng gì mà ông phải hành hạ Vĩ như vậy !
Khánh : Hứ ... ! Thứ mê trai tới kìa bây !
Tồng : À ! Đồ thiên dị đây mà ! Hahaha
Trinh trinh : Hai thằng mày câm mồm lại đi !
Hùng : Đây là chuyện giữa đàn ông tụi tôi bạn xen vào làm gì ! Bạn cũng mau biến đi đi ...
* Trinh trinh quay mặt lại nhìn Hùng khi nghe Hùng thốt ra câu nói đó *
Trinh trinh : Ông được lắm ! Nhớ những gì ông nói ra hôm nay đấy ! Coi như tao tin nhầm người , kể từ bây giờ trở đi tụi này không xem mày là bạn nữa .
* Hùng bắt đầu thấy người khó chịu , lúng túng khi nghe Trinh Trinh nói câu đó *
Hùng : Được thôi ! Muốn sao tùy bạn vậy ! Nhưng bây giờ bạn có thể tránh sang một bên để tụi tôi giải quyết chuyện giữa đàn ông chúng tôi được không !
Trinh trinh : Mày cũng biết nói mày là đàn ông nữa à ! Thứ đàn ông như mày hèn lắm đấy !
Vĩ : Thôi mày tránh sang một bên đi * giọng nói yếu ớt *
Trinh trinh : Không ! Tao không bỏ mặt mày ở đây được đứng lên đi theo tao !
Vĩ : Tao kêu mày về đi !
Trinh trinh : KHÔNG !
Vĩ : Mày ...
Khánh : Úi ... tình hình gì đang xảy ra vậy bây ! Sao thấy chướng mắt quá đi !
* Trinh Trinh đưa ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Khánh *
Tồng : Trời ơi ! Tao sợ cái nhs mắt của mày quá đê ..
Trinh trinh : Tụi mày nhớ những gì tụi mày làm hôm nay nhé !
* đỡ Vĩ đứng lên rồi quay lưng đi . Nhưng vừa đứng lên đi được vài bước thì khánh từ đằng sau cầm một cây sắt to đang đi tới để đánh vô đầu Vĩ , Trinh Trinh quay lại thấy vậy liền đẩy Vĩ ra rồi đỡ một cây trời gián cho Vĩ , kết quả là Trinh Trinh bất tĩnh tại chỗ.
Vĩ : * cả người đau đớn gán lếch lại xem Trinh Trinh như thế nào * Này ... này mày có sau không mau tĩnh dậy đi này này ...
Lan thanh : Lần này đừng cản tao nữa tao phải đi ra
Mộng Thư : Đợi tao với !
Lan thanh : Này này mau tĩnh lại đi này
Mộng thư : Ê ! Vĩ nó cũng ngất luôn rồi này ... ê vĩ tĩnh lãi coi !
Lan thanh :Mau đưa tụi nó tới bệnh viện đi nhanh lên !
- Trời tối khuya mà lại còn đổ mưa hai người Lan thanh với Mộng thư còn phải kè hai người bạn của mình tới bệnh viện .
Mộng thư : Người gì đâu mà nặng gớm vậy trời ! * kè Vĩ *
Lan thanh : con này cũng có khác gì * Kè trinh trinh *
Mộng thư : thôi gán đi mày ơi sắp tới rồi !
- Hai người bắt đầu mệt mỏi , nhưng vẫn cố gắng đưa Vĩ với Trinh Trinh tới bệnh viện , Trời thì vẫn cứ mưa càng lúc càng lớn và trời cũng lúc càng tối !
______________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro