
truyen hay
Tôi xem đủ thứ, tìm linh tinh trên các diễn đàn, đọc các Cm tư vấn của chị em, xem xem nên mua j, hoa thì tất nhiên phải có rồi, nhýng mà giữa tôi với chị thì chỉ có hoa thôi thì xoàng quá, mới đầu tôi nghĩ đến tặng mỹ phẩm, nhưng mà nhỡ may mình không biết xem hàng xịn, mua đồ made in hồ cẩm đào cho chị thì có mà chết, ngẫm 1 lát, hay là mua 1 lọ nýớc hoa xịn, nhýng mà tui ðâu rành vụ này, lại chả biết chị thích dung loại nýớc hoa nào nữa, thôi không tặng cái này, hay là, …. Mje, khó nghĩ thật, hàng loạt thứ lýớt qua : sữa rửa mặt, túi sách, dầu gội,cặp tóc … toàn thứ xoàng quá, nghĩ mãi mà không ra, chán chả muốn nghĩ nữa, tôi lấy Dt ra, nt cho chị : chị đang làm j thế, đã ăn j chưa. Tít tít : - chị đang nấu ăn, hôm nay bố mẹ chị ăn cơm với chị, có j không em. "Không có j, em hỏi thế thôi, em đang chán ăn . chả biết ăn j cả” "Phải ăn chứ, ko đc nhịn đâu đó biết chưa, đồ heo lười” Tôi đọc xong tin nhắn, tôi buồn cười “ah, mới sáng ra, mình gọi chị là mèo lýời, h giám bật lại, gọi tôi là heo lýời, tối nay anh cho biết thế nào là heo vật mèo cho biết tay” Tôi nt lại : "em biết rồi, chị nấu ăn đi, pp” Thế là hết, Cn này chị ở nhà với bố mẹ rồi, hết cõ hội rủ ði chõi, tôi ði xuống nhà, loay hoay dýới bếp phụ mẹ 1 lát, rồi ãn linh tinh cho lót dạ, lại leo lên phòng, ngẫm mãi chả ra tăng j, tôi quyết định tăng cho chị 1 bộ quần áo thật đẹp, đầu tôi mơ màng, tặng chi 1 bộ váy thật xịn, rồi chị sẽ mặc cho tôi ngắm, tôi đắc ý lắm, cứ quyết định như thế đi, nhưng mà, tôi lại hõi lo lo, tôi ðâu có biết chọn ðồ, nhỡ may chị mặc không vừa thì sao, rồi nhỡ may chị không thích thì biết làm thế nào, lại 1 vấn đề hóc búa. Tôi nằm nghĩ mãi, cuối cùng tôi gọi dt cho Linh, nó là đứa bạn gái rất thân của tôi từ năm cấp 2 đến cấp 3, Đh thì mỗi đứa 1 nơi, nên cũng ít gặp nhau, nhýng mà Dt qua lại suốt, ðợt này nghỉ hè, chả thấy nó qua nhà tôi chõi, tôi cũng thôi, không nt cho nó nữa, hôm nay chắc phải gọi cho nó, ðể cho nó tý vấn cho tôi mới ðc, nó là ðứa có mắt thẩm mỹ, nhờ nó ði ngắm quần áo hộ là hết ý rồi.
" - Sõn õi….. Sõn – tiếng con gái oang oang gọi dýới nhà " – đây đây, ra liền – tôi lao nhanh ra ngoài cổng, thấy nó đang chống cằm ngồi chờ tôi trên chiếc Click, con bé này cũng xinh lắm, đc bầu chọn là 1 trong nhóm top của lớp cấp 3 đó, chả hiểu thế nào mà lại thân đc với tôi, h lên ĐH biết ăn mặc đẹp rồi, tóc hoe hoe màu râu ngô, để xõa ngang lýng, mặc 1 cái áo tranh nắng tô xù, che hết cả ng của nó, cặp mông tròn đang căng đét trên yên xe máy, 2 chân dài mặc 1 chiếc quần Jean ngắn đến ngang bắp chân, nhìn tổng thể thì cũng không tồi, dáng ng cũng đc đó. Càng ngày càng xinh, tôi thầm khen nó : - Nào đi thôi, biết chỗ nào quần áo đẹp không . Lýợn vi vu khắp các khu quần áo, ðể cho nó mặc thử mấy thứ mà tôi ngắm , nhýng mà chả có cái nào tôi vừa mắt, cái tôi thích thì nó chê già, cái nó thích thì tôi chê là trẻ con quá, nó lạ 1 cái là chẳng hề tò mò hỏi xem là mua đồ cho ai, tôi thấy cũng quái lạ, nhưng nó không hỏi tội j tự nhiên khai, nó cýời týõi lắm, y nhý là ði mua ðồ cho nó vậy, thử không biết chán, tôi ngắm nó no cả mắt, dáng ng nó cung na ná giống chị, cùng lắm thấp hõn 1 chút thôi, nó mặc vừa là chị cũng mặc vừa. lýợn lờ mãi mà chả đc cái nào ýng ý, mãi gần cuối chiều, nó từ phòng thay đồ đi ra, nó mặc 1 cái váy đen lộng lẫy, là loại áo váy liền nhau, tay áo để trần, 2 dây ao vắt qua vai, lộ bờ vai của nó trắng trẻo, ngực áo bó ngang ngưc, để lộ 1 ít phần trên của cặp đào trắng tinh khôi, nhô lên mõm mởm,trắng hồng, phần eo thắt lại, tôn lên cái eo bé nhỏ của nó, tà váy dài ðến ngang gối, thuôc loại váy xòe, trên thân áo khéo léo đính nhưng viên giả kim cýõng lấp lánh, 2 chân trần lộ ra, phải nói, nhìn quá chuẩn luôn, tôi gật đầu như mổ thóc, nó xoay xoay cho tôi nhìn, cýời týõi ðắc ý, hiển nhiên là nó cũng rất ýng ý, nó nói : nhìn tớ có đẹp không ? " – đẹp, đẹp lắm “ tôi giơ ngón tay cái lên tán thýởng, nó tủm tỉm cýời, ðôi mắt long lanh, trong veo, cái mũi nhỏ ðáng yêu, ðôi môi hồng phõn phớt ðang cýời, nhìn đẹp mê hồn,cả ng nó là những đường cong lồi lõm, chỗ nào càn lồi thì lồi hẳn ra, chỗ nào cần lõm thì lõm lại, nó đi đi lại lại trước gương, nhưng mà lúc đo, tôi đâu nhìn nó, tôi thấy nhý bóng dáng chị ðang mặc chiếc váy ðo trong ðêm sinh nhất, cýời với tôi, tôi lắc ðầu mỉm cýời, tự nhủ cần j phải týởng týợng, kiểu j tối mai chả thấy chị mặc, tôi vội kêu nó ðóng gói lại rôi ði tính tiền, nó cầm chiếc váy, tủm tỉm cýời ði bên cạnh tôi ra quầy, tôi ðang vui sýớng, thế là vấn ðề quà cáp ðã giải quyết xong, tôi nhẹ cả ng, tự nhiên nghe nó nói : - cảm õn, cảm õn Sõn nhiều nhé, mình rất vui và bất ngờ .
Tôi thấy hõi kỳ kỳ : - vui và bất ngờ j cõ . Nó nhìn tôi, rồi tủm tỉm cýời, nói nhỏ : thôi không cần giấu, bộ không phải Sõn mua bộ ðồ tặng mình làm quà Sinh nhật sao, lại còn giả vờ.
Tôi ngõ ngõ ngác ngác, “sinh nhật nó là sao, mình mua cho chị mà, sao tự nhiên lại biến thành của nó thế này, ai mà nhớ nó Sn hôm nào chứ" tôi ngõ ngác nói : ðâu có, mình mua tặng ng khác mà, mai là Sinh nhật ng ta đó, ng ta dáng ng gần giống cậu nên rủ cậu đi yếm thử mà, có giấu j cậu đâu. – tôi thật thà nói, giõ tay ra muốn lấy lại cái váy nhý muốn sợ cái váy mà tôi bỏ cả buổi ra chọn biến mất, nó lặng im, nó ðứng lại, 2 tay run run lên cầm cái áo, môi nó mím chặt nhý không muốn nói , 2 mắt no ngõ ngác nhìn tôi, nó lại hỏi : - thật là không phải mua quà tặng cho mình sao .
Có 1 nghịch lý thế này, nếu ai có bạn gái mà là bạn gái thân sẽ biết rõ nhất, mình và chúng no chõi thân nên cách nói nãng, cách cý sử rất thoáng và không cần che giấu,và hay tâm sự với nhau chính vì thế với đứa con gái khác, mình sẽ nhận ra sự suy nghĩ khác lạ của họ, nhýng với ðứa con gái thân, thì chả cần suy nghĩ j cả, nghĩ sao là nói thế
Mang máng nhớ ra ngày SN của nó, đúng rồi, hình nhý cũng trong tháng 8 luôn, mà tôi nhớ không nhầm là mọi nãm nó toàn tổ chức vào cuối tháng mà nhỉ, Tôi ðáp luôn, mặt cýời cýời trêu ngýõi nó : - cậu ãn dýa bở ah, còn lâu mới đến lượt cậu. Lúc đó tôi nghĩ đơn giản lắm, là tôi muốn trêu nó thôi, còn lâu là ý nói tân cuối tháng, có j cuối tháng mới phải tặng cõ mà. Rôi cýời ðểu, chợt tôi giật mình, nó khác lắm, nó chả nói j cả, nó lặng im, mắt nó dýng dýng lên rồi, môi nó bắt ðâu nhý mếu rồi, tôi hoảng quá, chả biết no nghĩ j cả, ðang ðịnh hỏi nó, tự nhiên thấy nó quát lên : cậu là thằng khốn, ðồ ðểu. Rồi nó ném cái váy lên mặt tôi, nó ði rất nhanh ra ngoài, tôi câm cái váy, chả hiểu cái j cả, có lẽ tôi chạm vào tự ái nó chãng, mà làm j mà quá thế, cuối tháng mới Sn mà chýa j ðã vòi quà, có j thì cuối tháng tôi mua tặng là đc chứ j , có cần phải hóa điên nhý thế không, tôi lắc ðầu, chả biết nó làm cái j nữa, ðýa cho chị bán hàng cái váy, nói chút nữa tôi quay lại lấy, tôi ði ra ngoài thấy no ðang hậm hực dắc xe nhý muốn bỏ về, õ cái con này, tính cho mình cuốc bộ chắc, tôi kéo tay nó lại nói : cậu Sn cuối tháng mà, cuối tháng mình nhớ tặng quà cho cậu là đc mà.
" - không cần ấy tặng nữa, chả thèm – nó đã đứng lại rồi " – không thèm cũng phải tặng chứ biết làm sao, ai', ai bảo tụi mình là bạn thân, không tặng chắc ân hân suốt đời quá – tôi cười phụ họa "- vậy mình thích cái váy đo, mua tặng mình trýớc ði – nó nhìn tôi chờ đợi Á, cái váy đó là của chị mà, vốn liếng bỏ vào đó cả, mua cho nó rồi chắc vặn răng ra bán kiếm tiền mua cái khác cho chị chăc, không thể đc, phải làm sao bây h nghỉ, tôi bảo : chờ cuối tháng, hàng về, mình mua cho cái đẹp hơn, thấy có đc không hả ? ‘ – không thích cái khác, minh thích cái đó thôi "õ cái con này, lại có cái kiểu ðòi quá trắng trợn thế này cõ ah” tôi nghĩ phýõng án khác, tôi nói : con trai tặng cái váy xịn thế, phải là ng yêu tặng mới có ý nghĩa chứ, bạn trai thận tặng thấy kỳ kỳ ah.
"- vậy chẳng phải là cậu mua tặng ng yêu sao, ng ấy là ai vậy, minh có biết không ? – nó nhý nắm thóp tôi, hỏi vặn lại Tôi nghĩ nghĩ " chả lẽ thần kinh mà bảo nó tôi mua tặng cho chị sao" tôi cýời cýời nói : không phải, chả là chị họ mình sắp đi du học, mình và chị ấy rất rất thân, nên mình muốn mua cho chị ấy cái j đó để đền đáp chị thôi. Nó nhìn nhìn tôi, nghi nghi ngờ ngờ. cặp mắt nhý roi dò : chị nào đi du học, sao trc nay mình lại không biết, chả bao h nghe thấy nói.
Tôi bảo : không hỏi tự nhiên nói ra làm j, cậu lại nói tớ lắm chuyện. Thấy no có vẻ muốn tra xét thêm, nhý muốn hỏi thêm j ðó, tôi ðánh trống lảng luôn : thôi , không nói ðến cái váy ðó nữa, cả chiều nóng chết cả ng, tớ ðèo cậu ði uống nýớc, coi nhý tớ làm hòa, đc không ? – tôi định bụng, h nó dang như thế, h mà vào mua cái váy, nó làm ầm lên thì không hay, cố nhớ kỹ cửa tiệm, sáng mai qua lấy vậy. nó nhìn tôi cýời cýời, rồi gật ðầu. Tôi chở nó đi qua mấy khu phố, theo yêu cầu của nó, trời mát rồi, ra công viên là hợp lý nhất rồi, nó để tay nhẹ lên eo tôi, ngực ép vào lýng tôi nóng hổi, mềm mềm, cảm giác nhý có 1 cục thịt mềm cứ ép lên lýng, nóng cả ng, chỉ thấy buồn cýời, cảm giác ði với chị và với nó khác hẳn, tôi coi của nó nhý là bộ ngực mới nhú của gái mới lớn, hõi thở của nó ép lên gáy tôi, cýời cýời nói nói, bô lô ba la, chắc no quên chuyện cái váy rối, tôi ðáp trả nó nhiệt tình.
1 tay tôi cầm túi nýớc mía, 1 tay ðang ngoắc tay nó, nó ði bên cạnh tôi, mặt tôi nhãn lại, có ai nảy ra ý nghĩ quỷ quái nhý nó không, vừa ði vừa uống, trông nhý tre con, lại còn phải ngoắc tay nó nữa chứ, nó bảo là nó sẽ là quản lý tôi, nên bắt tôi phải ngoắc tay nó, "hứ. nó là j mà đòi làm quản lý tôi, tôi không quản lý nó là may lắm rồi đó” nhưng mà đi bên nó cũng có chút sĩ diện, ngoắc tay no cho tình củm, ra vẻ là có bạn gái đi dạo cho máu, lượn lờ mãi cũng mỏi chân, tôi bảo nó ngồi xuống ghê công viên, 2 ng cứ thế vừa uống nýớc vừa nói chuyện ,gió vi vu thổi, mát lạnh cả ng, không khí thật trong lành. Tít tít tít tít 1 tiếng chuông cắt ngang cuộc nói chuyện, nó lấy ðiện thoại ra, nghe nghe rồi mặt ngõ ngõ nhý bò đội nón , tắt máy rồi nó bảo : về thôi, bố gọi mình về nhà rồi. Nó kéo tay tôi đứng dậy, tôi đang khoan khái cảm nhận không khí mát mẻ của công viên, từng cõn gió thổi qua làm quần áo tôi bay phần phật , h về nhà cũng chỉ nằm chờ cõm, vừa nóng vừa không thoải mái, tôi bảo nó cứ về trýớc ði, chút nữa tôi ði xe bus về. Linh gật ðầu rồi vội vã chạy về.
Tôi ngồi thêm 1 lúc nữa, đến khi đèn điện công viên đã lác đác sáng, tôi vươn vai, đứng dậy, đi bộ ra cổng công viên, định bắt xe bus về, tự nhiên đang đảo mắt như rang lạc, ngắm xem có em nào vừa mắt không, thấy 1 cái lýng mặc áo thun màu trắng, tóc xõa ngắn hõi quá vai, nhìn cái dáng đó, hơi quen quen, tôi chăm chú nhìn kỹ, cố đoán xem đó là ai, tự nhiên ngó thấy 1 chú Ab đang dựa trong chỗ trông xe, cái lưng áo trắng đó đang ngồi uống nước ngay gần đó, như kiểu là vừa uống vừa trông, tôi ngó ngó, nhìn kỹ biển số xe, vừa nhĩn rõ biển số, tôi cýời rất là týõi, tôi ðoán ðc cái lýng trắng ðó là ai rồi. Tôi đi đi lại gần, cái lưng áo trắng đó, cái lưng trắng đó mặc đồ như đi tập thể dục, 2 tai còn đang đeo headphone, đang nhâm nhi côc nước dừa thì phải, tay cầm cái DT bấm bấm j đó, tôi lại gần thấy mấy dòng chữ : " anh nhớ dể ý thằng BI đó, nó mà gầy là chết với em " . trời, đúng là bạo hành gia đình, phái nữ lên ngôi, nhớ lại hồi sáng, tôi hõi nghi nghi, có khi nào, sự dịu dàng chỉ là cái vỏ bọc, bên trong ðó là 1 vũ phụ chân chính, tôi thở hõi mạnh, chắc là chị thấy mát mát trên gáy, giật thót quay ðầu nhìn lại tôi, rồi tháo tai nghe ra, nhìn tôi lýờm lýờm, rồi quay lại uống nc không nói lời nào cả. Quái lạ, mới hồi trýa còn đang trêu mình là heo lýời, tỉnh củm lắm mà, sao h lại thê này rồi, tôi kéo ghế lại ngồi, vắt chân chéo nhau, vẻ rất là ngông nghêng : - em j õi, em có muốn ði chõi với anh không, anh ðang chán ðây " – đừng có mà nói hỗn , ai là em ở đây, em quá lời rồi đấy, chị không thích nghe. Tôi thấy lạ lắm, có vẻ nhý chị bị sao ấy, nói chuyện với tôi nhý thể là ng lạ, tôi thôi không trêu nữa, tôi hỏi : sao chị lại ra ðây. " - Ra tập thể dục thôi, không thấy là mặc đồ thể dục ah, hỏi thừa . " - Tập thể dục thì tập ở bờ hồ gần nhà là đc rồi, ra đây làm j cho xa.
" - Tự nhiên thích ra đây, sao, không đc ah, hỏi nhiều thế. Õ, càng ngày càng lạ, chả lẽ lại ðanh vào mông cho mấy cái, nói nãng j mà linh ta linh tinh,lại chả thấy mời tôi uống nc j cả, thik chiến tranh ah, tôi lýờm chị , cố nhìn xem có biểu hiện j không, thấy đôi lông mày nãy h cứ nhíu lại, mắt đang cụp xuống,cái miệng chu chu lên ngậm cái ông mút, đang nghich nghịch hơn là đang uống nước. Tự nhiên thấy chị đứng lên, chắc là muốn về, tôi cýời cýời : - ðể em ðèo chị về nhé, ðang không có xe về, cho em về ké. Chị nhý ðứng im, nghĩ nghi j ðó rồi bảo : - em về thì về trc đi, chị chưa muốn về. Rồi đi nhanh vào công viên.
Tôi ngẩn ngõ, chả hiểu cái j cả, tập thể dục cái khỉ j nữa, tối om rồi, mà ng ta thông thýởng tập thể dục xong mới uống nýớc, bà này lại ngýợc lại, uống nýớc xong tập thể dục, po tay thật, chả biết làm j, lẽ ra nên về nhà, nhýng mà lại thấy chị ở ðây, chút nữa có j ði xe ké về, với lại lúc này chỉ có 2 chị em, tội j không hýởng chứ,tôi vội chạy theo, thấy bóng chị nhỏ bé ðang trải dài trên nền ðất, ðang býớc ði nhẹ nhàng, cái dáng vẻ thân thýõng ðó ðã in đậm vào lòng tôi, không biết bao nhiêu đêm tôi nằm mõ về nó, tôi mỉm cýời hạnh phúc, tôi ði theo sau chị, lặng lẽ ngắm nhìn chị, rồi cýời cýời thầm nghĩ ” ðánh mông mà nhìn cũng chuẩn thế nhỉ, không biết có tập tành j không" , thấy tự nhiên ko đánh mông nữa, đứng lại, quay lại nhìn tôi nói : - sao không về đi, đi theo làm j. Tôi đi nhanh lên bằng chị : - thì em cũng tập đi bộ cho nó khỏe ng thôi, em không có tiền đi xe bus, chờ chị về để đi ké đây. “bậy thật, tôi vốn là đi mua quà SN cho chị, trong túi có gần 2 tr kia, tất nhiên tiền này ko thể mua quà hết, tôi hoang nhý chýa tới mức phá, ðó là bao gồm tiền quà, tiền tổ chức, bánh kẹo + thêm 1 chút cho phát sinh linh tinh, tôi ko muốn sảy ra sự cố” "- ghét nhất là cái loại nói dối, mặc đồ thế này mà nói không có tiền đi se bus, cứ giả vờ làm bộ, đi về nhanh đi, chị muốn đi một mình" – chị nhìn tôi khẽ gắt
"cái bà này, hôm nay làm sao vậy không biết, dở nóng dở lạnh, chả hiểu cái j" đang suy nghĩ không biết nói sao, chj lại quay ng bước đi, tôi chạy theo nói theo : - thôi thì em nói thật vậy , em rất thik đi bên cạnh chị, bên chị em thấy rất vui, chị đừng đuổi em nữa mà – rồi làm bộ mặt đáng thương, chị không nói j, bước đi chậm hơn, cứ thế im lặng, rồi tự nhiên chị hít 1 hõi thật sâu và nói : - em có bạn gái rồi ðúng không ? Õ, thì chả phải chị là bạn gái của em sao, hỏi thừa, tôi đáp luôn, cười cười rất tươi nói : - vâng, em có bạn gái rồi. Rồi nhìn vào mắt chị, mắt chị nhý có j ðó thất vọng, chị cúi ðầu, vẫn chậm chậm býớc ði nhý kiểu tản bộ ý, chị lại hỏi : - cô ấy có xinh không ?
Tôi đáp : tất nhiên là rất xinh rồi, mái tóc cô ấy mýợt mà, ðôi mắt long lanh, cái mũi cao cao bé bé, ðôi môi cãng mọng, làn da trắng hồng, cô ấy dịu dàng, tuy hõi ngang ngang nhý cua, cứng ðầu lắm, lại hõi kiểu bạo lực ,cô ấy cũng cao tầm chị, cũng vóc dáng týõng ðýõng chị, và em biết, cô ấy rất thýõng em.- Thýc ra tôi ðang nhìn chị, tả lại chị 1 cách nguyên vẹn cả về hình dáng và tính nết, tôi đang tả chính chị, tôi tự cười cười, đoán chắc chị cũng hiểu ra và vui vẻ trở lại, nhýng mà tôi chả hiểu j cả, chị býớc nhanh hõn, ðâu ngẩng cao, ánh mắt nhý nhìn vào xa xắm sâu thằm, tôi nghe thấy cả tiếng sụt sịt khe khẽ, tuy nó rất nhỏ nhýng mà tôi vẫn nghe rõ. Tôi hoảng quá, tôi sợ chị hiểu lầm, tôi bảo luôn : - em thực sự thực sự rất thích cô ấy, em rất muốn nói với cô ấy nhý thế, cô ấy còn đi dạo với em trong công viên, rồi uống nýớc với em nữa ðó, chị biết không – Tôi cýời ðểu lắm, tôi ðoán là nói nhý thê thì 10/10 rằng chị sẽ đoán là là tôi đang nói chị, vì tôi đang đi bộ với chị đây, tôi lúc nãy còn uống nýớc với chị mà, tự nhiên tôi thấy chị chạy rất nhanh, tôi hõi ngẩn ng, rồi chợt nhớ ra cái j , tôi cýời cýời, cái bà này, chắc nghe nói thế nên ngại quá ðây mà, mà có j mà ngại chứ, dù sao tôi cũng là con trai, trc sau j những lời này tôi chả nói, he he, nhýng mà công nhận, chị chạy, cái mông ðánh nhìn mê thật đó, tôi vui lắm, tôi chạy theo chị, tôi như cởi đc hết tấm lòng mình với chị rồi.
Tôi chạy theo, quái lạ, bà này chạy j mà chạy nhanh nhý ngựa thế, hay là tuổi ngựa, mãi không thấy bóng, tự nhiên tôi thấy 1 bóng áo trắng đang đứng lặng lẽ bên gốc cây, tôi thấy kỳ kỳ, tôi tiến lại đinh trêu mấy câu, đang định nói “khiếp, tuổi ngựa hay sao mà chạy nhanh thế",chợt tôi giật mình, cái j vậy, tôi chả hiểu đc nữa, tôi như không tin vào tai mình nữa, tôi chăm chú nhìn kỹ lại chị, 2 tay ôm mặt, bờ vai run lên, chị…. chị đang khóc sao. Tôi ngẩn ngơ, tôi đã làm j sai sao, không có, tôi có làm j đâu, chị sao vậy, đầu óc tôi rối mù, tôi chả nghĩ đc j, cố lục lọi xem nãy mình ăn nói có j sai sót không, tôi hơi giật mình, có lẽ nào, là tại mình nói hõi quá lộ liễu là thik chị, làm chị cảm thấy có lỗi với bản thân chị chãng, nghĩ ði nghĩ lại, cũng chỉ có khả nãng ðó thôi, tôi cúi gằm mặt, tự trách sao mà ngu thế, ãn nói lộ quá, biết thế chả nói nữa, tôi từ từ ði ðến bên cạnh chị, tôi chua sót mỗi khi nghe tiếng nấc lẫn trong tiếng khóc, chỉ biết tự trách mình, lại 1 sai lầm vì ăn nói nữa, đầu lơn cũng không bằng, cái mồm toàn nói linh tinh, tôi đến gần chị, tôi bảo : - em xin lỗi, lẽ ra em không nên nói nhý vậy, em không biết nói thế làm chị buồn . Chị lắc đầu, chị nói nhỏ, tiếng nói như đứt quãng, nghe sao mà đau khổ đên thế : - không, em không làm j sai cả, lúc nãy chị đã thấy cô ấy đi với em trong công viên, cô ấy cũng đẹp, lại cùng tuổi với em, em và cô ấy rất hợp nhau,nhýng…nhýng tại sao….tại sao em có ng ðó rồi còn làm thế với chị chứ ? Rôi nhý chị òa khóc, khóc nức nở lên…..
Tôi nghe xong, tôi chả hiểu cái mẹ j, còn cô nào nữa nhỉ, đoàng 1 cái, tôi nhớ ra rồi, Linh ….. là Linh , ôi trời õi, chị thấy tôi và Linh ði trong công viên, ngoắc tay nhau ði và lại còn ngồi uống nc trên ghế đá và nói chuyện nữa, Tôi cố chấn tĩnh đầu óc, cố nghĩ lại mọi chuyên, xâu chuỗi tất cả lại, chị lạnh lùng với tôi ngoài cổng công viên, rồi tôi lại týởng chị bị sao tự nhiên uông nc xong rồi mới ði bộ, thực ra là chị ðã tập thể dục và chắc là thấy tôi đi với cái Linh nên bỏ ra ngoài uống nýớc, rồi tôi lại xâu chuỗi hết tất cả những j mà tôi nói với chj cũng nhý chị hỏi tôi, tôi ngớ cả ng, cái này mới chính là làm thôi thấm thía câu : ông nói gà , bà nói vịt, tôi tả về chị, nhýng chj lại nghĩ ðến cái Linh, cũng ðúng, no cao tầm tầm chị, vóc dáng cũng týõng ðýõng nhau nên chị hiểu lầm, tôi nhất thời hõi ngẩn ra 1 chút, thế vậy chứ hành ðộng vửa rồi của chị là sao, chị ðã khóc rất nức nở, lại nhớ đến lúc chị bỏ chạy, như kiểu những lời tôi nói như sát muối vào lòng chị vậy, vậy là sao, tôi nghĩ nghĩ, tự nhiên nhý có cái j lóe lên, tôi chợt nhận ra ðiều j ðo, niềm vui nhý tràn vào trong lòng tôi, tôi gần nhý quên mất là chị ðang thút thít bên cạnh, tôi thực sự rất vui, tôi cýời, tôi rất vui và ðã cýời rất lớn , tôi nhận ra rằng “ Chị ðã biết ghen, và chj đã ghen với cái Linh"
Chị nhìn tôi cýời, nhý thấy tôi chế nhạo chị, chị lại chạy ði, tiếng khóc lại vang lên, kèm cả tiếng nấc nhý tiếng con tim thổn thức. Tôi nghe tiếng khóc, tôi không những không buồn mà còn cảm thấy rất vui, càng khóc lớn chứng tỏ càng ghen dữ, mà càng ghen dữ thì ….. Ha ha ha, tôi vui khôn siết, tôi chạy thật nhanh, nắm lấy tay chị đang run rẩy đầy mồ hôi, kéo đi rồi nói: - đi, em đưa chị đi gặp cô ấy . Tôi nhớ đên 1 bộ phim HQ đã xem qua, chàng trai đã cho cô gái 1 cái gýõng và nói ðây là ảnh bạn gái anh, xem phim cũng thật tốt, mãi rồi cũng có hôm áp dụng đc. Chị cấu tay tôi, chị la lên : - buông tay ra thằng kia, chị đi gặp ng ta làm j, buông tay ra ….khuôn mặt chị đã thôi khóc, trở nên sợ hãi, giằng cô với tôi, nhýng mà sao khỏe bằng tôi ðc, tôi kéo chị chạy thật nhanh, may mà có 1 miếng quảng cáo lớn làm bằng nhôm ở ngay gần ðó, ở chỗ ðó cũng có ðèn chiếu nên khá sáng, tôi kéo chị ðên ðó, ðứng trc miếng nhôm ðó, tôi khẽ xoay ng chị lại ðể chị thấy hình chị đang dc in miếng nhôm, chị thấy hơi kỳ lạ, đứng sững lại, thôi khong giãy rụa nữa, cũng thôi không khóc nữa, nhìn mình trong miếng nhôm lớn, có vẻ không hiểu j cả, tôi tiến lại phía sau chị, khẽ ôm gọn bờ eo nhỏ bé, tôi ghé sát vào tai chị, nói nhỏ :
- Cô ấy đó, chị thấy cô ấy có xinh không, mà cô ấy đang khóc nhè, chị nói cô ấy có phải là mít
ýớt không ?
Đôi vai chị khẽ run l
ên, tôi nói tiếp : đó chị xem, có phải là cô ấy rất ngang nhý cua không, lại cứng ðâu, nhýng mà em biết, cô ấy cũng thýõng em, chị hỏi em là em ðã có bạn gái chýa, trong lòng em, chị chính là bạn gái của em, chả phải lúc nãy chị hỏi em, thì em đang đi bộ với chị trong công viên sao, rồi khi nãy em với chị chả uống nýớc ngoài cổng Cv là j. Chị lại nói nhỏ : thế ng mà đi với em lúc nãy là ai chứ - chị vẫn lặng im, để mặc cho tôi ôm từ đằng sau, tôi lại nói : - là bạn thân từ cấp 3 của em thôi, hôm nay em đã nhờ cô ấy 1 việc, nên xong việc em dẫn cô ấy đi dạo, coi như là trả công cô ấy thôi mà, chị đã nhìn thấy em sao còn không gọi em 1 tiếng, dám dòm trộm nhé. Tôi cýời cýời, khẽ xoay ng chị ðối diện với tôi, nhìn chị thật lâu, khuôn mặt bé nhỏ đã thôi khóc, 2 hàng nýớc mắt vẫn còn výõng vấn trên khuôn mặt chị, tôi mỉm cýời, vuốt ve gò má láng mịn, mềm mại, lau khô 2 hàng nýớc mắt, véo véo cái mũi chị, chị ðể yên cho tôi âu yếm rồi lại nói : ai thèm ði nhìn trộm , là chị tý nhiên hứng lên nên muốn ra ðây ði dạo thôi, chị ở nhà 1 minh buồn nên muốn ra công viên hóng gió. "- ồ, hóa ra là nhý thế ah, thế thấy em với Linh sao lại bỏ chạy, lại còn hậm hực với em, lúc nãy lại còn khóc toáng lên – đang định nói “hay là chị ghen" nhýng mà nghĩ lại, nói câu ðó là ra chết ng ðó, may mà phanh kịp. nói tiếp – chị ðúng là trẻ con mà. Chị lýờm tôi 1 cái, cốc lên ðầu tôi rồi nói : cái j, ai là trẻ con, xem lại bản thân ði nhé – môi chị khẽ cýời 1 cái, tôi chợt nhận ra, ðây mới là chị của tôi, tôi ôm chị thật chặt, 2 bàn tay xoa lên lýng chị, chị mặc 1 cái áo thun mỏng, xoa vào nhý cảm nhận ðc cả da thịt của chị, mát lạnh, mịn màng, tôi khẽ khẽ ngửi mùi tóc của chị, thổi nhẹ vào vành tai, cả ng chị nhý rùng mình, tôi lại khéo léo trýợt tay xuống, bóp nhẹ 2 cái mông ðang cãng lên, cảm giác mềm mại, ðàn hồi, lan truyền trong tay, tuy vẫn cách tớ 2 lớp quần nhýng mà vẫn ðàn hồi tôt lắm, khẽ xoa xoa bóp bóp, chợt chị ðẩy tôi ra nói : - ðừng mà, ðang ở công viên ðó . “công viên thì sao, chả phải ng ta vẫn yêu nhau trong công viên sao" tôi hì hi, kéo chị ra chỗ tối, nóng bóng áp lên bờ môi chị ngọt ngào, chị ôm lấy tôi, đáp trả lại, lưỡi chị ngọt lịm, như mùi n
ýớc dừa ấy, quấn lấy lýỡi tôi, tôi tham lam, ðảo lýỡi liên tục, hung hãng hôn trọn lên bờ môi, nhý muốn nuốt lấy nó vậy, bàn tay nhý có ma thuât, xoa khắp lýng và mông chị, cảm nhận sự khoan khoái nõi bàn tay, ng chị ép chặt vào tôi, uốn éo liên hồi, 2 bờ ngực nhô cao mềm mại xoa xoa lên ngực tôi, ấm nóng và dịu dàng, mê li và thích khích
Gần 8h tối rồi, Tôi n
ăm tay chị bước đi, chị cũng nắm tay tôi thật chặt, trong công viên tĩnh mịnh,bóng 2 ng in rõ lên từng cái cây ngọn cỏ, cả 2 ng im lặng, qua chuyên vừa rồi nhý ðã thấu hiểu lòng nhau, biết trong lòng mình muốn j, chúng tôi chậm chậm býớc ra ngoài cổng Cv, tôi hỏi : thế hôm nay 2 bác ðến có việc j vậy . "- ah, bố mẹ chị định đến đón thằng BI về nhà chõi, mẹ bảo chị lâu không ðýa nó sang chõi, biết là no ði nghỉ mát với anh Hùng nen thôi, dặn chị là nếu no về, rảnh thì đưa cho sang chơi mấy ngày cho bà đỡ nhớ nó, chỉ vậy thôi, rồi 2 mẹ con nấu cơm, đến gần 4h chiều thì ông bà về, chị ở nhà, chả biết làm j, nên tính ra ngoài CV đi dạo cho khuây khỏa thôi, ai dè ….
Chị ngập ngừng ko nói tiếp. nhý mọi chuyện sảy ra sau ðó thì tôi đã biết rồi, nhìn chị không nói j, tôi cýời cýời, lại nghĩ ðến cảnh chị khóc toáng lên, lúc chị chạy cặp mông ðánh thì thôi rồi, tôi lại nói : em đói lắm rồi, mình đi ăn nhé, em khao, coi như là chiêu đãi chị tối nay nhé, em gọi dt về nhà xin cắt cõm rồi, ði nào… vừa nói tôi vừa nắm tay chị kéo ði, chị ừm 1 cái rồi ngoan ngoãn đi theo tôi, cả tối hôm đó, tôi và chị đã rất vui vẻ, cả chị và tôi đều rất đói, nên ăn rất ngon, chị lại trở lại như chị ngày hôm qua, chị cýời nói liên hồi, cái miệng nhỏ cýời lên không ngớt, tôi mỉm cýời nhìn chị, lắng nghe những câu chuyện của chị, mặc dù nó là chuyện của đàn bà, trên trời dýới biển cai j cũng lôi ra ðc, nhýng nhìn chị vui là tôi vui rồi, ăn cơm xong rồi uống nước, cũng đã khá muộn, tôi vi vu đèo chị mấy vòng trc khi trở về nhà, vòng tay đó đã ôm chặt lấy tôi từ bao h, thân hình nhỏ bé đó đang áp sát vào tôi, lăng nghe tiếng thở nhẹ nhẹ, bờ má mịn màng áp sát vào bờ vai của tôi, cứ thế 2 ng nhý hòa vào nhau, lao đi trong dòng ng, dần dân chìm vào trong bóng tối của màn đêm
"Kịch" xe đỗ cách nha tôi tâm 1 đoạn, đứng trong bóng cây, trước 1 căn nhà đang khóa kỉn cổng, tôi trèo xuống xe, dựng chân chống, chị cũng xuống xe, đang muốn như kiểu lên xe , tôi kéo tay chị lại, ôm vào lòng, khẽ nói : - chị có nhớ hôm CN tuần trýớc không, chị ðã rất sợ không đc thêm 1 ngày cn nào vui vẻ nữa, chả phải hôm nay em cũng đã làm chị rất vui sao. Chị khẽ gật đầu lên bờ vai tôi, tôi cýời hì hì, hôn nhẹ 1 cái rồi bảo : - mai chị có kế hoạch j không.
Chị ngõ ngác nhý ðang suy nghĩ rồi bảo : - mai là thý 2 nên phải ði làm cả ngày rồi, tầm tối thì ông bà mời sang ăn cơm, chắc tối mai chj về muộn, sao em ? Tôi cýời cýời : không sao, em chỉ hỏi vậy thôi, ðc rồi, chj về trc ði, em về sau. Chị gật đầu cười cười 1 cái, vẫy bàn tay bé nhỏ ra vẫy vẫy rồi kéo ga, đi về nhà,
Tôi cýời thầm, lòng toan tính, hõi khó rồi, mai là Sn mà chị lại về muộn, quà thì chuẩn bị rồi, mai chỉ việc đến mua, còn tổ chức ở đâu bây h nhỉ, tổ chức ra sao, và nhý thế nào ðể làm chị vui, trãm mối tõ vò. Tôi không nghĩ thêm đc j, tôi đi qua cổng nhà chị, thấy chị đã vào nhà từ nãy, đèn phòng khách sáng chýng, tôi cýời cýời, thầm týởng týợng hình bóng chị đang làm j trong đó, hôm nay chả có lý do j mà vào nhà chị cả, không thể mặt dày mãi đc, tôi chậm chậm đi về nhà mình, trong lòng tính toán suy nghĩ về cách tổ chức Sn cho chị vào tôi mai, tôi đâu cả đầu, ấn lên chuông cửa nhà mình
Tiếng cổng mở, rồi tiếng mẹ tôi trách mắng tôi, đi không về ăn cơm,dt thì tắt, sau đó, tất cả im lìm, màn đêm đã buống xuống, con phố lại từ từ chìm vào giấc ngủ, đâu đó vang lên tiếng tít tít nhẹ nhẹ :
……………………………….. "Chúc chị của em ngủ ngon.G9"
Bộp Bộp – dậy mau thằng chết bầm kia, sáng bảnh mắt rồi – me tôi cầm cái gối,
đập lên ng tôi – dạy nhanh còn ăn sáng, bố mẹ đi làm bây h .
Tôi mắt nhắm nghiềm, mồm lẩm bẩm : bố mẹ cứ đi đi, 5p sau con dậy, mà ăn sáng j đó mẹ . " - bánh mỳ kẹp thịt con thich ăn đó, thôi dậy đi, nhanh lên, mẹ đi đây. Tôi mở nheo nheo mắt, nắng lọt vào làm tôi lóa mắt, tôi thấy mẹ đã quay lýng ra cửa, tôi nhắm mặt lại, ðinh 5p nữa dậy ãn sang rồi ra ngoài. " - Ôi 9h hõn mẹ rồi, ngủ quên mẹ mất. tôi bật dậy, ði xuống nhà, làm vài công tác cá nhân, rồi nhanh chóng chiến ðấu 2 chú bánh mỳ, uống thêm 1 hộp sữa, thế là xong, công tác ãn sáng ðã hoàn thành, h phải ra ngoài mua cái váy rồi đóng gói là xong phần quà cáp.
Mới ra đến cổng, vừa quay vài khóa cổng đã thấy thằng Toàn , thằng Tuân đi ra, thằng tuân thấy tôi, nó chạy lại, đập bộp lên đầu tôi một cái : - dm thằng này, mày chui vào cái lỗ lol nào mà mất tích suốt thế, cố bồ rồi bỏ rõi anh em hả, chiều qua tao gọi DT sao không ðc hả. "- mày thông cảm, dạo này tao tự nhiên có việc đột xuất, phải đi gấp nên mới thế, h lại phải đi nữa này, bận tối cả mắt, thế có việc j không ? tôi ngồi hẳn lên xe, chỉ chờ phóng đi. "- thì kêu đi chém chế thôi, mà mày lam j bận suốt thế, ah dm thôi đúng thôi, tao biết ngay mà, đúng là con bồ mày dính rồi, đi phá thai hôm qua, h đi vô bệnh viện thăm nó hả, ăn mặc chỉnh tề thế này cõ mà, cái loại mày trừ gái ra còn cái đéo j khác kéo mày ra đc game. – rồi nó quay sang thằng Toàn – Mày nhớ tôi hôm trc đánh nhau, thằng Sơn no lai 1 em bịt mặt đằng sau không, tao thấy bụng nó hơi to nên tao đoán trúng ngay, mắt tao tinh lắm mà.
Thằng Toàn mồm há hốc : vl, nó mới về đc hơn 2 tuần, làm sao mà làm gái có thai nhanh thế đc. Thằng tuân vỗ lên đầu nó : ngu đéo chịu đc, dính trên Hn, h vác về đây giải quyết chứ sao. "dm cái thằng ml này, phét đéo chịu đc, nó dám bảo bụng chị nhô lên" tôi chỉ tay vào 2 đứa nó nói : - tụi mày cận thận đó, ăn nói vớ vẩn, tao đi phụ việc cho ông già, trên cõ quan ðang cần ng giúp, thế thôi, mà chuyện hôm tao lai bồ nếu không ai hỏi thì đừng có mà ton hót, tao mà thấy đứa nào khác đụng đến chuyện thai nghén là đừng trách tao đó. Tự nhiên thằng tuân cầm tay tôi, nó nhìn tôi bằng ánh mắt giả tạo, nó bảo : - tao hiểu và rất thông cảm cho mày, nhýng có chắc là của mày không, hay lại ði ðổ vỏ, tao là tao nghi lắm, súng thì bé, đạn thì lép, làm sao lại nhanh thế đc. Tôi bảo : - tao đã đéo thik chạm vào con bồ nhà mày thi câm đi, thik tối nay tao đến nhà nó, cho nó ăn đạn rồi mai hỏi nó xem là đạn cối hay đạn lép ? Nó bĩu môi : - tao thách mày đó, con Hương hơi bị ngoan luôn, đố mày chạm đc vào ng nó đó Thằng toàn đóp luôn : dm cái con Hương đó hả, chỉ có cái thằng ngu như thằng Tuân mới đéo dạm chạm vào ng, con đó tao thề cực dâm luôn. Rồi nó cười hô hố, thằng Tuân tức lắm mà ko làm j đc, nó bảo : còn hõn mày, ðéo có con phò nào cả.
"- Õ, tao có hay không mày biết ðc chắc, ðầu ðất. "- thôi im mẹ đi , làm cứt j có ai, cứ to mồm, ngon giới thiệu ra tao koi, xem ảnh thì cút, ảnh tao thì lên mạng có mà đầy con. Rồi nó quay snag tôi : thế h lại đi đâu, ra ăn sáng với bọn tao không. " -Tao ăn rồi, h lên công ty ông già có chút việc, thôi tao đi nhé, ah mà quên,tụi mày nhớ Sn con Linh lớp mình hôm nào ko nhỉ.
" – con Linh á, tao cũng chả nhớ rõ nữa, hình nhý là 25 hay 26 tháng này này, mà mày thân với no thế còn không nhớ, lại hỏi tao, dm, em nó xinh nhý thế, gặp bọn tao toàn hỏi mày, nãm ngoái tao nhớ nó còn tặng nguyên cho mày cái áo xịn vãi, thế mà mày chả nhớ Sn nó, chán mày quá, thằng thì ăn không hết, thằng thì lần chả ra – thằng Toàn lắc đâu , có vẻ như nó chưa có ng yêu thật, chắc trc h toàn chém gio với bọn thằng Tuân.
Thằng tuân lại bảo : - ờ, mà con đó nhìn dâm phải biết, tao mà là thằng Sõn, nó mà có ý tứ nhý thế, tao fang lâu rồi, ðể em nó cứ bõ võ, ðến khổ, giờ mốt ði chõi em này, nt với em kia, quá ngon, tao ðang cố gắng kiếm them 1 em nữa ðây này. "Cái thằng chó này,trong mắt nó chắc trừ mẹ nó và con ng yêu ra thì ai cũng là dâm hết, mồm j nói phét nhý cuội, lại nổ ác, chả lẽ ðang vội lại ở ðây dằng co với nó” Tôi vội tách ra luôn, 2 thằng buôn dýa lê này mồm nhý ðàn bà, kéo ga xe to lên 1 tý, rồi chào 2 đứa no 1 cái, 2 thằng ngơ ngơ ngác ngác nhìn theo thôi, rồi chả biết thằng Tuân thì thầm cái j, thằng Toàn cýời lên hô hố. “Dm 2 cái thằng này, tao mà ko vội tao lại cho mỗi ðứa 1 ðá, ghét nhất cái kiểu cýời sau lýng mà lại còn cýời ðểu”. Tôi phi nhanh ra đường, cố nhớ xem cái cửa tiệm hôm trc nằm ở đâu, mãi rồi cũng lần đc đến nơi, tôi gặp chị bán hang, đúng là dân bán quần áo cho cửa tiệm lớn có khác, nhìn cũng ngon gái lắm,lần trc đi với Linh nên không trêu đc, tôi mở cửa bước vào, nhìn thấy bả ấy đang khom lưng mắc mắc lại mấy cái quần áo, tôi trêu : - úi chà, cửa tiệm này làm ăn khá ah nha, thuê cả ng mẫu bán hàng nữa cõ ah, em là em thấy chị lẽ ra phải ði thi tuyển diễn viên hay ng mẫu mới ðúng . Chị giật phắt ng, quay lại nhìn tôi, rồi ngõ ngõ ra, nhý kiểu máu lên não chậm, mãi mới hiểu đc tôi nói j, bà ấy phì cýời bảo : - Mồm dẻo kinh ng, hèn j bạn gái xinh thế, chắc là tán ðc nhiều em lắm hả. Tôi nhìn bà ấy cýời cýời : - ấy, chị nhầm rồi, em có biết tán ðâu, em là có sao nói vậy, ng xinh thì em khen xinh, em nhìn chị thế này, chắc ngýời mua hang thì ít, ngắm chị thì nhiều đó, hi hi. Tôi cười cười, đi đi lại lại tìm cái váy, quái lạ, rõ ràng hôm qua nó đc treo ở đây mà, sao h tìm không thấy, bà bán hang thì đang cười hố hố nghe ra có vẻ sướng lắm khi đc tôi khen, bà ấy bảo tôi : - em tìm cái váy hôm qua hả, sang nay bạn gái em đến mua rồi, con trai j mà để bạn gái đến mua đồ, chị chưa thấy ai như em đó. Tôi giật mình hỏi : - Õ, chị chớ ra em ðến ðây mua cái váy ah. Chị nhìn tôi noi : - Thì hôm qua cô bạn gái em thử bao nhiêu thứ, rồi cả lúc chị thấy cô bạn em cầm cái váy ném vào ng em, nên chị chú ý, sang sớm nay cô ấy đến mua rồi em ah. Tôi ngẩn ngõ, cảm giác rất khó hiểu, Linh ðến mua cái váy làm j vậy kìa, tôi đã nói với nó là tôi sẽ mua cái váy tặng chị mà – tất nhiên là nói phét tặng chị họ đi nước ngoài , nhýng mà nó cũng không thể hớt tay trên của tôi ðc, cái con này, hay thật ðó, tôi hỏi lại : Thế còn cái nào nhý thế nữa không chị ? Chị cýời bảo : - mấy món ðó, làm j có nhiều hả em, toàn ðồ ðộc thôi em ah, hang nhập khẩu, chị nghĩ õ xung quanh ðây thì nó là cái duy nhất đo, chả tìm đc cái thư 2 đâu em. Tôi ngẩn cả ng, thôi bỏ mẹ rồi, công tôi cả ngày hôm qua, thế là ra sông ra biển cả, chả hiểu cái j, càng nghĩ đến cái Linh tôi càng tức, nó sao lại làm thế chứ. Chả lẽ qua nhà nó đòi mua lại cái váy, mà mình có phải thằng mặt dày đâu, h đi mua thì biết mua nhý thế nào, biết kiếm ai ðể mà cho tôi ngắm bây h, khốn nạn thật, tôi ðang lõ mõ, ðầu óc càng lúc càng ðéo nghĩ ra ðc cái j, h không tặng quần áo thì biết tặng cái j, tự nhiên nghe bà bán hàng nói chuyên DT, nghe đc 5 câu thì ra ngoài 4 câu, 1 câu ở lại lại là câu cần nghe nhất "Lão tặng cho tao cái dây chuyền, đẹp lắm mày ah, nhìn mê luôn ấy" Ô, dây chuyền, nữ trang ah, đúng rồi, sao lại quên đên nữ trang cõ chứ, h mua nữ trang là hợp lý nhất rồi, tôi sẽ phi ra mấy chỗ trug tâm thýõng mại lớn, tìm 1 món nữ trang thật đẹp, Keo ga xe máy, tôi càng thích thú hõn, ðúng rồi, thế mà không nghĩ ra, ngu thật, tặng nữ trang thì sang hõn quần áo là chắc rồi, chị lại có thể luôn ðem theo bên ng, luôn có thể nhớ ðến tôi, ðầu óc khoái trá lắm. Nhìn nhìn ngó ngó mãi mới thấy khu nữ trang, khắp nõi toàn ðồ phụ nữ, ðâu ðó có mấy ðôi ðang ði tìm mua đồ, cũng có cả mấy thằng choai choai như tôi đang lượn lượn, thế càng tốt, tôi đang nghĩ xem nên mua cái j đc nhỉ, dây chuyền thì lỗi thời rồi, mà mua phải mua hẳn cái xịn, mua đồ lởm mua làm j, nhẫn thì tôi và chị chýa thể ðến mức tặng nhẫn ðc, với ai lão Hùng thấy thì cũng không hay, nghĩ mãi cuối cùng chỉ còn vòng đeo tay là khả thi nhất, nhýng ðang nghĩ ðến vòng, tôi lại nảy ra ý týởng táo bạo hõn, tôi cýời cýời, sao mà thong minh thế, hé hé, tôi bắt ðầu lýợn lờ tìm kiếm, vừa ngắm vừa nghe mấy bà tiếp tân giới thiệu, nghe mồm mấy bà ấy nói thì tất cả mấy quầy này, đồ nào cũng đẹp và chị thích cả, gớm, nghe mấy bà có mà dốc cả nhà cũng không mua hết đc, nói nghe lọt tai vãi, may mà mình có sức đề kháng cao. Lýợn mỏi cả chân, mấy bà kia ban ðầu còn nói hăng lắm, sau cũng chán, bỏ mặc tôi tự kiếm, càng tốt, đỡ nghe mấy cái giọng léo nhéo, mãi rồi mới có 1 món làm tôi sang cả mắt lên, tôi kêu bà bán hàng mở cho tôi xem, tôi đeo lên tay minh, ngắm ngắm độ sang, thư yếm yếm lên thử xem chị đeo có vừa không, thất mọi thứ ổn cả, tôi gật đầu, kêu bà bán hàng gói lại cẩn thận cho tôi. Tôi cầm cái hộp be bé trên tay, mặt mũi hớn hở, týởng là sẽ cầm cái hộp to ðùng ðựng cái váy, nhýng h cầm cái hộp bé bé này, bí mật hõn nhiều rồi, lại còn sang trọng nữa, tôi thầm so sánh cái váy với cái vòng tay, tôi lẩm bẩm chắc chắn là cái vòng này hõn rồi, tôi chọn mà lị, coi nhý ðể cho cái Linh mua cái vay ðó, tôi không them chấp nó, nhét cái hộp vào túi, tôi phi xe máy ði ngắm mấy cửa hàng , ðịnh kiếm chỗ tổ chức Sn chỉ có 2 ng, nhýng mà chán quá, lýợn mãi mà chả ýng cái nào, mỗi nõi khuyết 1 ít, nõi ðẹp là không có khu riêng tý, khu có chỗ riêng tý 1 chút thì lại không đẹp, chán cả ng, tôi phi xe về nhà, đói bụng rồi, về kiếm cái j ăn đã rồi tính, bố mẹ đi làm tận tối mới về, buổi trýa toàn là tôi tự ðiều chế, chế ðc cái j ãn cái ðó thôi, no là ðc rồi, mà nắng quá, nhìn cái j cũng chán.
Lên phòng ngồi, chả có j làm cả, đầu óc cứ loanh quanh nghĩ đến địa điểm tổ chức, làm sao thật riêng tý, thật lãng mạn thì mới có ý nghĩa, mà tìm mãi mấy chỗ chả đc, chiều biết đi đâu mà tìm bây h, với lại cũng chả biết mấy h chị mới về nữa, chị bảo chị về muộn mà, Chán, định không muốn nghĩ nữa, tôi nhìn sang nhà chị, đầu óc cố nhớ về những kỷ niệm. đang lunh tung, tự nhiên tôi tự hỏi , nếu mà tổ chức tại nhà chị thì sao, dù sao cũng chỉ có 2 đứa tôi thôi mà, đúng rồi, tổ chức tại nhà chị, chị kiểu j chả phải về nhà, tổ chức õ nhà luôn, ðỡ mất 1 phen kỳ kèo kêu chị ra khỏi nhà, vậy vấn ðề là làm sao mà chui vào nha chị mà chuẩn bị bây h, tôi nghĩ ra luôn, nói dối là bị mất ðồ, kêu bà ấy ðýa chìa khóa vào nha để tìm, tôi cýời sảng khoai, ðõn giản thế thôi, thế là ngon rồi, ðợi vào nhà ngắm 1 chút rồi tính tiếp xem thế. Nghĩ sao thì làm luôn thê, tôi phi xe đến cổng cơ quan chị, lấy Dt ra gọi, tiếng chị vang lên trong Dt : - Có j vậy em .
" – Chị ah, ra cổng cõ quan ði, em bảo cái này ne, em ðang ở cổng cõ quan ðó, chị ra nhanh nha, nóng lắm ….. " – uhm, chị xuống ngay, đợi chị tý nhé . Cái năng giữa trưa như thiêu nhý ðốt, ðứng co 1 tý mà nhễ nhại mồ hôi, ng tôi nóng hầm hập, chờ 1 lát thì thấy chị đi ra, chị mặc đồ công sở, nhìn đứng ng mà có nét đẹp riêng của ng con gái đã chững trạc, không còn trẻ con nữa, tay đang cầm tơ báo che che khuôn mặt ửng hồng vì cái nóng, đôi mắt đang nheo nheo vì nắng nhýng mà thấy tôi thì cái miệng bé nhỏ tủm tỉm cýời, chị mặc 1 cái áo sõ mi ðen quyến rũ,bờ ngực vẫn vậy, nó ðẹp ðẽ và vẫn mê ng, ðang rung rinh vì những býớc ði vội vàng của chị, mặc 1 chiếc Zip ðen, cái này ngắn hõn cái trýớc, dài chýa ðến ðầu gối, 2 ðôi chân thon dài, ði ðôi guốc ðen , tôi nghĩ chắc chị ðã biết tôi thik phong cách này, nên hay mặc kiểu đó đây mà, chị đi nhanh bên ng tôi, cýời cýời, bỏ tờ báo xuống, phe phẩy quạt cho tôi, chị bảo : sao lại ra ðây tìm chị, có việc j vậy.
Tôi giả bộ hốt hoảng : " – chết rồi chị ah, em bữa trc nghịch của mẹ, đeo trộm cái nhẫn vàng, tối hôm qua tìm mãi không thấy đâu, em lo quá, em đoán là có khi rõi trong nhà chị, vào tim có khi thấy, cho em mýợn chìa khóa, em vô tìm thử xem có đc không ? " – mất nhẫn vàng ah, chết chýa, ai bảo ðeo linh tinh làm gì không biết, tối qua với sang nay chị dọn đồ, cũng có nhìn thấy j đâu, em nghĩ kỹ chưa – chị nhìn tôi lo lắng hỏi
" – em tìm hết ngõ ngách trong phòng rồi, mãi chả có, còn nýớc còn tát, cứ để em vào phòng thử tìm xem, nhớ may thấy thì sao.
" – Uhm, cũng đc, chìa khóa đây, tìm đc hay không thì cũng phải gọi DT cho chị đó, thôi em về nhanh đi, kèo nắng. – chị khẽ tách chìa khóa xe máy và chìa khóa nhà ra, đưa cho tôi nguyên cả chùm, chị tin tôi lắm mà
"- oke, em về luôn đây, mà tối nay mấy h chị mới về nhà vậy
" – không biết chắc đc, chắc tầm 8h hay 8 rưỡi j đó, mà em hỏi làm j thế .
" – quan tâm 1 tý hỏi không đc ah, thôi em đi đây, chị vào đi – không đợi chị chả lời, thấy vẫn đang đứng ngơ ngơ ngác ngác, tôi cười cười rồi vọt xe về nhà.
Tôi ngó ngó khắp nõi, chạy hẳn sang nhà thằng Tuân với mấy thằng mồm mỏ quạ xem tụi nó có nhà không, bị mấy cái mồm chợ búa chúng nó nhìn thấy, tôi thì không sao, chị thì rắc rối lớn đó, may quá, nhà thằng nào cũng đóng cửa, chắc là nắng quá, tụi nó đang ngủ cả, nên không có đứa nào nhìn ra ngoài. Tôi đi đi lại lại 1 chút bên cổng nhà chị, quả này cũng hõi bị nguy hiểm ðó, nhỡ ai thấy lại týởng tôi là trộm, xác ðịnh là không có ai rồi, tôi mở cổng, rồi khóa lại, ði vào trong nhà. Mở của ra, 1 làn không khí mát mẻ lùa vào ng, mje, ngoài trời nóng quá, chui nhanh vào trong, khóa cửa lại, bắt ðầu ngắm : Phòng khách, thì nếu để sang đèn thì lộ quá, lại lớn thế này, biết bố trí làm sao cho đẹp đc, phòng khách bỏ qua, phong ăn, phòng ăn toàn là múi bếp núc, lại có mấy chỗ để không ưng ý lắm, nhiều đồ đạc, nhìn vào nhà tắm, có mà đầu bò mới nghĩ ra cảnh 2 ng ngồi trong nhà tắm an bánh kem, bệnh hoạn vãi lúa, ngó ngó vào buồng ngủ, kê đồ kiểu này, chả biết phải ngồi làm sao cho đúng, thôi bỏ qua, lên tầng 2 xem sao. Phòng học thằng cu BI, khá ổn, có đủ cả, bàn ghế , giýờng chiếu, ti vi các cai, nhýng mà không ổn lắm, nhỡ may có ai ðó nhìn vào thì có mà chết ah, ở tầng 2 nên khó đề phòng lắm, có trời mới biết có bị ai thấy không, Thế là hỏng rồi, chả phòng nào vừa ý cả, phòng nào cũng có chỗ không đẹp, lắc đầu chán nản, thôi đi ngắm lại 1 lượt nữa xem sao, rồi quyết định. Loanh quanh 1 hồi, quyết định là buồng ngủ, he he, coi nhý là tốt nhất rồi, yên tĩnh, kín ðáo, nếu có quá ðà còn có chỗ xả luôn, he he, nhýng vấn ðề là cách bày thế này không ổn, lại phải làm thằng khuôn vác 1 hồi vậy, nhìn tổng thể 1 hồi, tôi bê bê xếp xếp, quét quét dọn dọn, lại bê cái bàn nhỏ với 2 cái ghê ngoài sân vào, để lấy chỗ mà ngồi chứ. Mãi 1 hồi mới xong, tồi nhìn lại, thôi tạm đc rồi, vậy là ổn. Thế là lo xong vụ địa điểm, ngồi xuống ghế lau mồ hôi thì nghe tiếng chuông DT : Alo, em ah, thê có tìm thấy nhẫn chýa thế . Không muốn chị lo lắng vì lý do vốn không có thật này, tôi nói : - Thấy rồi chị ạ, nãy em mới phi về nhà, đang định sang nhà chị thì thấy no ở ngay trên đầu giường em, em sơ ý quá nên không để ý, có cần em mang chìa khóa cho chị luôn không.
"- thôi, không cần đâu, tối nay nhớ ở nhà đó, tối chị mà về mà không có chìa khóa là chết đó. Thật ra tôi nói là xã giao thôi, đã xong đâu mà đưa chìa khóa, chị mà bảo tôi lên cõ quan ðýa là tôi kiếm lý do liền a, tôi đáp lại : đc rồi, tối nay em cũng chả đi đâu đâu mà – dang lo cuống là lên, còn đi đâu đc nữa. " – Uh, thế đc rồi, chị cúp máy đây Quệt mồ hôi khắp ng,mệt dã man, tôi nhìn lại toàn căn phòng, nghĩ cách trang trí, vạch vạch ra giấy mấy món cần mua, đến phần đặt bánh sinh nhật, tôi ngớ cả ng ra, tôi chỉ biết chị tên là Thủy, nào có biết là cái j Thủy đâu, tuổi của chị cũng là do tôi đoán, nào có biết chị bao nhiêu tuổi, tên đầy đủ là j, mje kiếp, tôi tự chửi minh, tôi vô ý quá, lục tìm 1 lúc, thấy có mấy văn bản, ở đó có đề là : Phạm Thị Thu Thủy – oh, tên quả thật là rất đẹp đó, Thu Thủy, tôi cười cười, cảm thấy vui vui, nhưng mà tìm mãi chả thấy chỗ nào ghi năm sinh của chị cả, mà cũng không nên lục lọi quá đáng quá, mà thôi, biết tên đầy đủ để viết bánh là đc rồi. Tôi lýợn 1 vòng, tìm mua mấy thứ linh tinh, đến cửa hàng bánh, Nhìn cái bánh kem mà tôi đã đặt, tôi gật gât đầu ra vẻ rất tôt, 1 dòng chữ nhỏ nhỏ: chúc mừng Sn chị của em - Thu Thủy, tôi mỉm cýời, chợt nghĩ ra không biết mua nên số bao nhiêu thế nào ðể mà làm nến Sn chứ, tôi cầm 1 cây nên số 2 lên, ðang không biết cầm tiếp nến số mấy bây h, tôi võ cả nắm từ 0 – 9 luôn, về nhà rồi tự nghĩ vậy, ra cửa hàng bánh, lýợn luôn trên mấy phố, làm cho 1 chùm bong bay, ai ði ðýờng không biết týởng thằng buôn bóng bay, lẩm nhẩm thế là xong hết rồi, về nhà nào.
Tôi ngồi bệt xuống ghê, ngắm lại công lao từ chiều
đến h, mẹ kiệp mệt thật, h chỉ còn thắp nến và thả bóng nữa là xong, nhýng mà bóng bay thì chắc tối mới mang sang đc, tầm này mang sang ng khác nhìn thấy thì không hay lắm, nến thì lúc chị sắp về thì mới thắp đc, nhìn lại cái bánh đang để trên cái bàn, lúc đó tôi băn khoăn không biết là chị bao nhiêu tuổi, để già quá sợ bà ấy buồn, trẻ quá lại nói mình không biết bà ấy bao nhiêu tuổi, tôi đê luôn là 20 cho bằng tuổi tôi, tý có hỏi j thì tôi đã thuộc bài rồi, đáp trả đc ngay, không phải lo. Ngắm lại thêm 1 lần nữa, tôi gật đầu, thế là oke rồi, về nhà chuẩn bị cái. Đang tính không biết đi đường nào về, đường chính hay là đường mái nhà, tầm này bọn chem. chế sắp về rồi, lỡ gặp tụi nó thì khó mà ăn nói, thôi đi đường mái nhà vậy, sẵn kéo cái chốt cửa lên, tý còn chui vào.
Thế là 1 ngày mẹt nhọc đã xong, tất cả đã sẵn sang trong kế hoạch, chỉ chờ lúc chị sắp về nhà sang chuẩn bị 1 tý là oke rồi, tôi výõn vai mấy cái, ði ra cổng nhà, khoan khoái hít thở không khi rang chiều mát mẻ, ðầu óc cứ nghĩ ðến cảnh tôi và chị ðêm Sn này, rồi chị sẽ vui biết bao, và rồi, hế hế, ai mà biết chuyện j sẽ sảy ra…..Tôi ngắm mắt, hít 1 hõi thật sâu, výõn vai mấy cái, tự nhiên nghe tiếng con gái gọi, làm tôi giật thót cả ng, ðó là cái Linh, nó ðang mặc cái váy ðen ðó, chiều muộn rồi, nên không cần mặc áo chống nắng, nó ðang ngắm tít mắt lại cýời tôi, nó nói lớn : thế nào, nhìn có đẹp không ? "Phải nói là đẹp, mà không rất đẹp, ah mà nhầm, tôi không khen nó, tôi khen cái váy, nó vốn là tôi muốn mua tặng chị mà" nó mặc cái váy đen đó, đang ngồi trên chiếc Click, 2 cái chân thon trắng khép hờ, 1 chân đang chống chân, nó cũng đang đi 1 đuôi guốc khá đẹp, khuôn mặt xinh xắn của nó đang cười rất tươi, cái môi mỏng chu chu lên, mái tóc dài tung bay trong gió, ngục nó phập phồng, nhấp nhô lên xuống, cái váy rất đẹp, bó rất sát bờ eo của nó, tuy chỉ là gái mới lớn, nhýng mà thân hình nó, cũng rất ổn đó, tôi tặc lưỡi, nếu mà hôm nay tôi ko mua đc món quà vừa ý, chắc h tôi không them nhìn nó nữa, nó làm thế là làm sao với tôi chứ, tôi býớc gần nó, mùi hýõng nýớc hoa dịu dịu tỏa ra, tôi bảo : - ðến mua cái váy lúc nào thế, Linh làm vậy là muốn thế nào. Tôi nghiêm mặt lắm, nó hõi hoảng sợ, nó thôi không cýời, lýờm lýờm tôi, thấy tôi nói không phải nhý ðùa, nó cúi gầm mặt xuống. nó lí nhí : - tớ mua lúc sang nay, tớ rất thích nó, nên tớ ðã mua nó, cậu giận tớ sao.
"Nếu không phải mua đc cái vòng, chắc tôi đã không thèm nhìn nó , h thì không cần nữa, nhýng mà vẫn phải lên mặt với nó, cho nó biết lễ ðộ “ tôi bảo : - thế chị của mình thì sao, cậu nghĩ mình sẽ tặng j cho chị mình bây h đây, nói đi . Nó lặng im, nó cúi đầu, rồi nó nói : - thì h mình đến đưa bạn đi ngắm đồ này, tụi mình chọn mua cái khác, không đc sao. Tôi nói hõi to tiếng : thôi khỏi, chờ ðc cậu sang thì chj tớ đi Hn bay rồi, h thì còn kịp j nữa .
Nó ngẩng lên nhìn tôi, mắt nó long lanh nhý muốn khóc, môi nhý cắn lại, nó nói trong ấm ức : - tớ xin lỗi, tớ ðịnh chiều sang ðýa cậu ði mua cái khác, tớ không biết là chị cậu ði gấp thế, cho tớ xin lỗi . Tôi đang muốn la thêm nó, cho nó sợ luôn, sau nè không giám hớt tay trên của tôi nữa, thấy nó mếu mếu tôi lại buồn cýời, bình thýờng nó býớng lắm, ít khi nào mà bị tôi khuất phục thế này. Tự nhiên thấy 1 ðám ði ðến tầm 6-7 ðứa, thì ra là đội chế xóm đi chơi về, thấy con Linh, thằng Tuân la om lên : - Ôi Linh, linh của tớ đây sao, ôi trời ơi, mặc đồ đẹp thế, tớ xin lỗi, tớ đi chơi về muộn quá, làm cậu chờ, thôi bọn mình đi chơi luôn đi. Trong bọn chỉ có tôi với thằng Tuân, Toàn là cung lớp nên biết Linh, còn bọn kia không quen, chúng nó nhìn nhý Linh nhý chó sói nhìn cừu non vấy, mắt cứ hau hau, tôi bật cýời, Linh thôi khóc, nó nhìn thằng Tuân, nó bíu môi :
" - thôi đi, tớ đi mách cái Hương thì đừng có mà trách, đồ dê xồm. Thằng Tuân há mồm, á khẩu luôn, thằng Toàn đc thế nó lon ton : - cái thằng Tuân chỉ đc cái ăn dưa bở, có bồ rồi con dê, chả bù cho tớ hiền lành chất phát, thôi tao đi chơi đây, tạm biệt tụi mày nhé, cám õn ku Sõn ðã nói chuyện või Linh ðể giữ chân cô ấy nhé, tụi mình đi chơi nha Linh. Con linh nhìn thằng Toàn, mắt nó tròn xoe, mồm há ra : - ớ nói hay nhỉ, tớ đến chờ ấy lúc nào, tớ đến nhà Sõn chõi mà. " – Õ trời õi, thế cậu không biết là thằng Sõn có bồ rồi, bồ nó xinh lắm ðó, mới bữa trc vừa thấy nó lai bồ nó lýợn khắp thành phố ah – Thằng Tuân chen chân " – Thì tớ là bạn Sõn, tớ không ðc ðến chõi ah – nó bĩu môi ngay, hung hãng ðáp trả, tính ðanh ðã đã trở lại với nó.
"- Đến chơi thì cần j mặc đồ đẹp vậy, mắt nó như mắt trâu, có biết nhìn đâu, mặc vào phí đi " – mắt cậu mới là mắt trâu ý, còn nói nữa là đừng trách, đang tức đây. " – Tức cái j, thôi dù gì đã đến đây, để tớ lai đi vài vòng nào, cho đỡ tức – thằng tuân cười cười " – không, tớ không thik đi với cậu, tớ đến rủ Sơn đi có chút việc. Tôi nhìn mà cứ thấy buồn cýời, thằng Tuân và con Linh gặp nhau, nhý lửa gặp nýớc, cãi nhau không biết đến khi nào, thằng Tuân tính hay bốc phét, con Linh lại là đứa đanh đá, Linh xoay ng nói với tôi : - Đi thôi Sơn, đi với tớ 1 chút Tôi ậm ờ, nhìn lũ con trai đứng xung quang, mắt thằng nào thằng đây hau háu, hết nhìn chân lại nhìn ngực nó, nó mặc cái váy nên hở hõi bị nhiều, chân trắng, dài, ngực nở, tròn và trắng, lộ ra nửa trên do thiết kề của cái váy, đôi vai trần mịn màng, không 1 nốt ruồi đang phơi phơi ra, chắc bọn kia hận là không đc lên tụt cái váy của nó xuống thôi. Tôi thầm than, thôi cứu nguy cho nó vậy, nó đã mở lời, chả lẽ tôi từ chối trýớc ðám con trai, lại với công việc chuẩn bị xong rồi, cũng chả còn j phải lo lắng nữa, tôi lên xe, nó cýời với tôi, lùi lại ðằng sau, tay ðể lên 2 vai tôi, quay sang lè lýỡi với bọn thằng Tuân, Toàn, mặt ra vẻ là trêu ngýõi 2 ðứa nó. " – Sõn, cậu vẫn giận tớ lắm sao – Nó gục ðầu lên lýng tôi hỏi nhỏ, gió ðýờng mát mẻ làm tôi khoan khoái ðầu óc, cũng không muốn trêu nó nữa, tôi bảo nó : - không, tớ mua ðc món khác rồi, nhýng cậu làm thế là không ðc, cậu làm vậy thì lần sau sao tõ giám mời cậu ði nữa. Nó reo lên, rất vui, nó bảo : - không, sẽ không có lần sau đâu, tớ thề đấy, tại lần này tớ thích cái váy quá nên mới thế thôi.
" – uhm, nếu cậu đã nói thế thì đc rồi, tớ không giận cậu nữa " – tớ biết cậu ko giận tớ lâu mà, nhýng mà cậu ðã mua quà j cho chị ấy vậy
" – không nói đc, bí mât. " – xì, không nói thì thôi, không thèm biết – nó cýời týời- ði, ði uống nýớc, tớ khao cậu nhé, coi nhý tớ xin lỗi cậu, oke không. "- Thì đi , mấy khi có ng trả tiền – tôi kéo ga, chiếc xe lao nhanh trên đường, con đường ồn áo tập nập, nhưng ánh nắng cuối cùng của ban ngày đã hết, nhýỡng chỗ cho màn ðêm từ từ buông xuống, từng cõn gió cuối ngày khẽ cuốn theo bụi ðýờng tung bay khắp phố, dòng ng đi đường như dài mãi không dứt, hối hả mà chả biết sẽ đi về đâu.
Ánh đèn đường đã lác đác, ngồi uống nước mãi với no, chắc tối nay không ăn đc cơm quá, hôm nay nó vui vẻ lạ thường, tự nhiên khác hẳn ngày thýờng, nó rất ngoan và trông rất dễ thýõng,h ðang trên ðýờng về nhà, tay nó ôm nhẹ lên eo tôi, tự nhiên nó nói khẽ : - Ấy có biết tại sao tớ nhất ðịnh phải mua cái váy này không . Tôi trầm ngâm, không nói j cả, tôi cũng chả biết tại sao nó lại nhý thế, nó thì thiếu j đồ mà phải làm thế, tiếng nó nói tiếp : - bởi vì tớ nhìn thấy mắt cậu sáng lên khi thấy tớ mặc bộ váy này, lúc đo trông cậu thực sự rất vui, nên tớ nghĩ tớ mặc cái váy này cậu sẽ rất thích.
"Trời ah, tôi sáng mắt lên hay vui lên là vì tui đang tưởng tượng ra chị mặc cái váy đó chứ không phải là nó, trời, làm nó ăn dửa bở 1 phen, thôi, đánh im vậy, nói ra sợ lại làm nó tự ái"
Nó lại nói tiếp : Tớ mặc cái váy này rất đẹp phải không ? "gạo nấu thành cõm, ván ðã đóng thuyền, mọi chuyện coi như xong rồi, chả lẽ lại còn trách nó nữa" tôi đành gật gù đáp nhỏ : uh, cậu mặc vào trông rất đẹp ? " – Thật hả ! – là cậu khen đó nha – nó cười cười "Đúng là bọn con gái chuyên bịt tai trộm chuông, rõ ràng nó vừa mới tự khen nó đẹp, tôi bất quá chỉ là hýởng ứng cho nó vui , h nó lại nói thế, cứ làm nhý mình tự nhiên khen nó không bằng ý" đang nghĩ thì nó hỏi tiếp : - Ah mà tối nay cậu có rảnh không
"rảnh thế nào đc mà rảnh, tối nay tôi đi Sn rồi, hé hé” Tôi đáp nó : tối nay có khi mình bận rồi, mà sao vậy ?
Nó nhìn tôi, mày hõi nhíu lại, nó bảo : - Tối nay sắp sảy ra 1 chuyện, mình nghĩ có lẽ nếu cậu không muốn đi cũng phải đi thôi, hi hi . Tôi ngờ ngợ, việc j mà tôi không muốn đi cũng phải đi nhỉ, tối nay tôi có việc quan trọng rồi, đánh chết tôi cũng không đi, tôi hỏi nó : - Tối nay có chuyện j vậy. Nó nhìn tôi thần bí, nó để 1 ngón tay lên bờ môi xinh xắn, cái miệng chu chu, nó thì thầm :
- Bí mật ….
Tôi tạm biệt nó, xe nó khuất dần, tôi vẫn
đang băn khoăn tự hỏi, không biết là nó muốn nói đến việc j, việc j mà tôi không muốn đi cũng phải đi nhỉ, nghĩ mãi, chả nghĩ ra là cái việc j cả, tối nay đánh chết tôi cũng không đi đâu hết, lễ Sn tôi đã chuẩn bị xong rồi , nồi niêu xoong chảo đầy đủ cả, chỉ chờ gạo về là nấu cõm thôi. Tôi thầm nhủ vậy, trong long ðỡ lo lo vì câu nói đó của cái Linh, mẹ tôi dọn cơm ra xong xuôi, tôi chả có lòng dạ nào mà ăn cả, ăn đc 1 bát cơm tôi đứng dậy, đi vào nhà tắm, làn nýớc mat lạnh sối vào ng tôi, cả ng sảng khoái, tôi vẫn cứ suy nghĩ mãi về câu cái Linh nói, rốt cục là việc j, việc j mà lại khiên tôi không muốn đi cũng phải đi, tối nay tôi không thể đi đâu đc hết, nhưng mà nó nói vậy, tôi lại cảm thấy sợ, sợ mất đi cơ hội quý báu này, cõ hội tôi ðc thể hiện với chị. “cái con ranh này” tôi thầm tức, nó nói 1 câu võ võ vẩn vẩn làm tôi lo lắng, ðứng ngồi không yên, tôi tặc lýỡi, tôi mặc kệ dù thế nào cũng nói là có việc bận, không thể ði ðc, cố làm sao cho nó không thể trách móc tôi ðc, mà dù nó có trách, tui cũng mặc kệ, nó và tôi, cãi nhau không ít, làm hòa 1 tý là nó lành thôi, nó vốn thích dỗ dành, tặng nó món quá, kéo nó đi linh tinh là xong, cùng lắm nói mấy lời ngọt ngọt lừa nó là ổn rồi, tôi thầm cýời cýời, cứ nhý thế ði, h ðối với tôi, chị là ýu tiên số 1, thời gian không còn nhiều nữa, lão Hùng sắp về rồi, đang miên man suy nghĩ bỗng có tiếng mẹ tôi goi :
- Sõn, Sõn … có sao không con, sao tắm lâu vậy . "- Con không sao, con ra bây h đây – cố xua đuổi cái suy nghĩ quái gở trong đầu ra, tôi mặc quần áo nghiêm chỉnh, chải chuốt 1 tý, thêm tý keo bọt cho máu, rồi xịt xịt tý nýớc hoa, tối nay là 1 tối trọng ðại, phải khác chứ, tôi tự mỉm cýời gật ðầu, rồi từ phòng tắm býớc ra, bố mẹ tôi ngõ ngõ ngác ngác nhìn tôi, mẹ tôi bảo : - lại đi đâu hả, luonj ít thôi, dạo này đi suốt thôi, chả chịu ở nhà j cả.
Tôi đáp : - tối nay con đi dự Sinh nhật mà, con cầm chìa khóa rồi, có j bố mẹ cứ ngủ trc đi nha, con đi đây. Mẹ tôi chỉ biết lắc đầu, chả nói thêm j nữa, tôi len lén đi lên tầng 2, nói là đi Sn bạn cho oai thôi, chứ con ở cách nhà có 3 căn nhà thôi, he he, tôi mở khóa phòng, chùm bóng bay tôi buộc sẵn đang lơ lửng trong phòng, tôi cầm chùm bóng nhẹ nhẹ trong bóng tối, đến cái bờ rào đằng sau nhà chị, tôi tặc lýỡi “ thảm, mje, quá thảm, ãn mặc chải chuốt thế này mà phải cầm bóng bay ði trèo týờng, ðúng là ðéo ðỡ ðc nữa rồi, nhỡ có ai thấy thì không biết ng ta nghĩ tôi ra làm sao, trộm cũng đéo phải trộm, đàng hoàng cũng đéo phải đàng hoàng, đéo thể diễn tả đc là cái giống j nữa " nhýng mà dù sao thì vẫn phải trèo thôi, chứ cầm mớ bóng bay này đi giữa phố rồi lại đi vào nhà chị, tầm này trên đường và các nhà đều đang đứng hết ra ngoài hóng gió, thấy tôi đi như vậy, họ sẽ nghĩ j, đi bằng nóc nhà cho an toàn, sau bảo chị cố tìm cách phá đi là xong thôi, hê hê.
Mãi rồi cũng trèo qua, cầm 1 mớ bóng bay, tôi lắc đầu kêu khổ, khẽ kéo cái chốt cửa ban công nhà chị, tôi lọ mọ đi xuống buồng ngủ, bật công tắc đèn lên, lại ngắm nghía tác phẩm của chính bản thân mình, tôi gật gật đầu ra vẻ ngon lành rồi, tôi thả chùm bóng bay ra, từ từ kéo chúng phân bố đều trên trần nhà, sao cho hợp lý. Xong xuôi, tôi nhìn đồng hồ, cũng gần 8h rồi, h phút tốt lành chuẩn bị đến, tôi bật máy tính, khẽ mở 1 bài hát nhẹ nhàng. Tôi ngồi trong đó, lặng im trọng bóng tối, chỉ cần chị trở về, tôi sẽ thắp nến lên và ra ngoài đón chị, mọi chuyện đều trong kế hoạch, tôi đã cầm chìa khóa của chị mà, làm sao mà chị tự ý vào nhà đc, tôi mỉm cười , đong đưa theo điệu nhạc, mọi chuyện gần như tôi quên hết, trong đầu tôi h chỉ còn là 1 khoảng lặng, lặng lẽ lắng nghe bản nhạc nhe nhẹ, thời gian nhý từng giây từng phút trôi ði, tôi ðều cảm nhận ðc tất cả, chờ ðợi, chờ ðợi tiếng chuông Dt reo lên. Màn ðêm tĩnh mĩnh, chỉ có tôi ðang ngồi ðó, cảm nhận mùi thõm nhè nhè từ cãn phòng, mùi thõm mang theo mùi hýõng của chị, tôi mỉm cýời, chờ ðợi….. Đang tĩnh lặng bỗng có tiếng chuông DT như xé màn đêm, kéo tôi trở lại, đầu tôi vang lên những tiếng nhạc chuông, "Chị về rồi, chị về rồi" tôi nhanh chóng móc Dt ra, nhýng mà… không phải là sô chị, mà là số thằng Toàn, nó gọi cho mình làm j nhỉ, tôi cảm thấy quái lạ, nhýng chỉ cần không phải là Linh gọi là ðc rồi, tôi cầm máy lên, tôi giật mình nói : " – Cái j, thằng Tuân lai con Hýõng bị tại nạn hả, ở ðâu, chỗ nào nói nhanh . Tôt nghe mà giật thót mình, thằng bạn thân chí cốt của tôi từ nhỏ lại bị tai nạn ngay lúc này sao, lại còn đang lai con ng yêu của nó nữa chứ, mà thằng ml Toàn ăn nói chả rõ cái j cả, chả biết nó có bị làm sao không. Tôi chả còn suy nghĩ j nữa, trong đầu chỉ còn hình ảnh thằng bạn thân từ bé, giờ nghe tin nó tai nạn, không biết sống chết, giọng thằng Toàn nhý nức nở, tôi lao nhanh qua mái nhà, chạy nhanh từ trên nhà xuống, bố mẹ thấy tôi ði từ trên tầng 2 xuống, ngõ ngõ ngác ngác, ðang ðịnh hỏi tôi cái j ðó, nhýng mà tôi ðâu có ðể ý, tôi phóng xe máy đến ngay chỗ thằng Toàn nói, lòng tràn nhập sự sợ hãi, hồi Tết, thằng bạn mà tôi thân từ năm cấp 2, lên cấp 3 thì tách lớp, nhýng mà vẫn chõi với nó, tết nãm ðó, nó uống quá chén, ðã sảy ra tai nạn làm tôi rất buồn, nó đã vĩnh viễn ra đi ở cái tuổi 19, 1 cái tuổi quá trẻ, h lại nghe tin thằng Tuân bị tiếp, tôi chả biết làm sao cả.
Xe phi nhanh đến chỗ thằng Toàn nói, thấy 1 đám đang đứng lố nhố, thì ra là thật rồi sao, thằng Tuân bị thật rồi sao, Xe vừa đến, tôi đạp chống phi xuống nhìn xung quanh, chả thấy cái mẹ j, không thấy xe đổ, không thấy công an, các mảnh vỡ của 1 vụ tai nạn càng không có, rồi từ đâu đó có tiếng nói : - A, nó đến rồi kìa, nó đến rồi đó. Tôi nhìn về hýớng ðó, thấy 1 ðám ng chạy ðến, có lũ bạn của tôi, thằng Toàn, cái Linh, thằng Tuân, con Hýõng , ðầy ðủ cả. Tôi sững lại, tôi ðã hiểu ra, hiểu ra rồi, chúng nó đã áp dụng cái cách mà tôi đã làm với chị, tôi đứng đó, tôi đã hiểu cái cảm giác của chị hôm đó, tôi lặng im nhìn tụi nó, tay nắm chặt lại, nghiên răng nghiên lợi, thằng Toàn vỗ lên vai tôi nói : - cách này hay ah nha, kéo đc nó ra đây luôn, lại ăn mặc chỉnh tề nữa chứ, quá tốt rồi. Tôi nghe cái giọng hô hố của nó, tôi không kìm đc, tôi đẩy tay nó ra, tôi vung tay tát 1 cái rất mạnh thẳng vào mồm nó, may mà nó kịp phản ýng, cúi cái ðầu xuống, nên chỉ chạm vào ðỉnh ðầu nó, nó sợ hãi lùi lại, không giám cýời nữa, tôi chỉ thằng vào mặt nó nói : - Tao nói cho mày biết , lần sau mà còn cái kiểu đó, thì sẽ không là 1 cái tát đâu. Tôi lại đảo mắt nhìn thằng Tuân, và cả lũ, tất cả đã thôi cýời, nhìn tôi nhý 1 tên lýu manh, tôi chỉ tay vào thằng Tuân, tôi bảo : - Cách này do mày nghĩ ra phải không, lần này tao nói trýớc, lần sau mà còn dùng cái kiểu này kêu tao ra nữa, thì đéo có bạn bè nữa đâu. Thằng Tuân im lặng nhìn thằng Toàn, nó biết tôi thật sự tức, con Linh đi ra, nó mếu máo bảo : Mình…. mình không nghĩ là cậu sẽ tức giận nhý thế, ðó là chủ ý của mình, tại chiều nay cậu nói có việc bận, mình muốn kéo cậu đến đây, tối nay lớp mình họp mặt đông đủ, Tuân và Hýõng là nhân vật chính, có chuyện muốn nói, Tuân bảo là chuyện quan trọng của 2 ðứa nó, không thể thiếu cậu ðc, nên mình mới nghĩ ra cách này kêu cậu đến, cậu không làm sao chứ.
Tôi đã bình tĩnh trở lại, tôi nhìn khắp mọi ng, đúng là tôi hõi quá, ai nấy ðều ðang sợ hãi, không khí tĩnh lặng, tôi nói : - uhm, mình xin lỗi mọi ng, nhýng mọi ng hiểu có biết lúc nghe tin nó tai nạn mình lo thế nào không, h lại biết bị lừa nên cảm thấy rất tức không kìm nén đc. Tôi nhìn thằng Toàn, và thằng Tuân, tôi nói : - thôi đc rồi, cho tao xin lỗi, chả mấy khi lớp đông đủ, có chuyện j mà làm lớn dữ ha. Tôi làm mặt cýời cýời, không khí thôi không còn nặng nề nữa, thằng Toan đi lên, nó bảo : - Uhm, tao cũng biết là làm quá với mày, tình cảm bạn bè thế là đc rồi , coi như không nhìn lầm thằng bạn nhý mày . Cả lũ cýời ầm lên, Thằng Tuân nhý ðang muốn nói cai j, tiếng chuông Dt lại 1 lần nữa vang lên, lần này thì là của chị, tôi thở dài , nghe máy, tiếng chị vang lên : - Em đang ở đâu đó, qua đưa chị chìa khóa nào, chị về nhà rồi. Tiếng xe máy, tiếng bọn bạn tôi ồn ào lọt vào Dt, tôi nói : - Vâng, em về ngay, chị đợi em chút . Tiếng chị lại nói : - Em đang đi chơi với bạn ah. Tôi ngần ngừ, tôi bảo : - Vâng, nhưng mà em về ngay đây, đợi em chút. Tôi cúp máy, đang tính nói chào bọn nó rồi về, thằng Tuân nhìn tôi nó bảo : - Sao, mày đên rồi, còn lại định đi ngay ah, bạn bè đông đủ cả ở đây, tao còn có chuyện muốn nói, mày vì cuộc Dt của con bồ mày mà bỏ lại tất cả anh em ah. Nó nhìn tôi, tôi lặng cả ng, chýa bao h nó nghiêm chỉnh nhý thế, tôi cảm thấy hõi sõ sợ, cái thằng này lấc ca lấc cấc mà h lại nghiêm mặt thế, con Linh lúc la lúc lắc ngón tay, trên tay là nó chùm chìa khóa xe máy của tôi, nó cýời cýời : - Sõn không về ðc ðâu, tớ cầm chìa khóa xe máy rồi, Tuân không phải lo, bọn mình đi vào trong thôi, hôm nay Tuân và Hýõng là nhân vật chính ðó. Rồi nó kéo tay tôi, nó bảo : - mình vào trong thôi, cậu cũng nên ở lại nghe xem 2 đứa nó nói cai j chứ, chút nữa mình đua chìa khóa cho mà, không cần lo. Nó cýời híp cả mắt, nó vẫn mặc cái váy ðen ðó, “con này, chắc chiều nay không tắm chắc rồi” tôi thầm nghĩ, tay nó ôm ghì lấy tay tôi, ấn lên bờ ngực nó căng tròn, mềm mại, đi theo tôi vào trong. Tôi lắc đầu, thôi ngồi nghe xem nó nói cái j, dù sao hôm nay mọi ng đông đủ, 2 đứa nó lại có việc, h cũng còn sớm, với lại tôi bảo chị chờ rồi mà, nhýng ðể cho chắc ãn, tôi móc DT ra, ðang ðịnh nt kêu chị chờ thêm 1 chút thì thằng Tuân giật lấy, nó bảo : - h mày có bạn gái rồi, mày chả coi tao ra gi rồi đúng không, chờ tao nói xong chuyên, tao đưa DT cho .
Tôi hầm hầm nhìn nó, đang muốn túm cổ nó lấy lại cái DT, đã thấy cái Hýõng túm tay tôi nó bảo : - Thôi, ðến rồi thì ngồi chút đi, vội j mà vội dữ vậy
"không phải vội mà là rất vội, xoong nồi xong cả rồi, đang chờ về nấu đây này" nhýng mà 2 ðứa nó ðều nói vậy, tôi còn biết làm j nữa. Linh thì vẫn ôm ghì lấy tay tôi, trông rất tình cảm, nó kéo tôi ngồi xuống, cả lũ tập trung đông đủ, tiếng cười nói trông có vẻ khá là vui, Sv năm 1 mới về, đâu cũng thế cả,mãi 1 lúc sau mới ngớt, Thằng Tuân giõ giõ tay, ra vẻ ý nói mọi ng trật tự,"mẹ kiếp, rồi cũng vào việc chính rồi, xem xem nó nói cai j" ng tôi nóng nhý có kiến bò, đứng ngồi không yên, lại còn phải liên tục tiếp chuyện cái Linh và đám bạn, chỉ mong nhanh nhanh rồi về, tôi quyết định nán lại ở đây 30p rồi đi, coi như thế là đã quá ổn rồi, với lại tôi tin chị sẽ đợi tôi, 30p thì cũng giống nhý hôm thứ 7 tôi ðợi chị thay ðồ, cũng nhanh thôi mà. Nghe thằng Tuân nói xong, tôi tý thì phun ra ngụm nýớc, tức hộc máu,muốn býớc lên ðập cho nó 1 cái, týởng chuyện j, thế mà cứ làm ra vẻ quan trọng lắm, tôi lại cứ nghĩ chúng nó ðình công cýới sớm monh anh em ủng hộ hay là tập chung anh em quyên góp tiền phá thai cho con Hýõng kìa, hóa ra nó lại tập chung anh em để tuyên bố là nó với con Hýõng công khai quan hệ yêu nhau, dm, nghe chuối không thể tả ðc, tôi nghĩ tổng số lông lô'n con Hýõng + số lông chym thằng Tuân bằng bao nhiêu tụi nó có khi ðã thuộc lầu rồi ý chứ, còn ra vẻ công khai quan hệ, thế mà bọn trong lớp vỗ tay nhiệt liệt , 1 vài thằng hai lúa còn lên chúc mừng nắm tay nhý trong hôn lễ, po chym ðéo ðỡ ðc, con Linh ngồi bên vỗ tay hớn hở nhý ngạc nhiên lắm, ðúng là khéo diễn trò. Tôi chăm chăm ngó đồng hồ, cũng gần đc 30p rồi, tôi quay sang cái Linh : ê, đưa chìa khóa xe máy đây, tớ còn về. Con Linh tru môi lên : - ở lại chút đi, mới tý đã về, mấy ng mọi ng đông thế này, tý còn hát nữa mà.
Tôi nói : - thôi, ở đây như thế là quá lắm rồi đó, chuyện chính nghe xong rồi, tớ đi đâu, có đưa chìa khóa không thì bảo.
Nó nhìn tôi, ấm ức lắm, nó ném chìa khóa cho tôi : - Đó, thì đi đi, đi nhanh lên cho khuất mắt, đi mà líu líu với con nào đó . “ơ cái con này, tự nhiên động kinh, ai làm j nó cõ chứ” tôi cũng chả thèm chấp nó, chạy lên chỗ thằng Tuân : - ðýa DT ðây tao về mày, không má tao kêu ðó . Nó nhìn đồng hồ : - Mới gần 9h, kêu cái j, kệ đi, ngồi chút đi, tý còn hát, hôm nay chõi ðêm, mấy khi ðông vui thế này, mày về lại ði với con bồ mày chứ j . Tôi nói luôn : - không phải, bồ cái j, tao có chuyện mà, không gấp thì tao đâu có thế này, không phải mày không biết tao, tao có chuyện thật đó. Nó nhìn tôi chằm chằm, rồi thở dài, cầm cái DT ném cho tôi: - đó, thì về đi, chán mày quá .
" – mày chửi tao cũng phải té, tao đi đây, pp bọn nó họ tao nhé . Tôi cầm DT, đi thằng ra ngoài cửa, vội ra lấy xe, loay hoay 1 lúc hõn 9h mới lấy ðc xe, tôi vội kéo ga thật nhanh lao về nhà, lòng thầm nghĩ "chắc chắc chị sẽ chờ tôi, chắc chắn chị sẽ chờ tôi" .
-------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi đến cửa nhà, ngó sang bên nhà chị, chả thấy chị đứng ở đâu cả, tôi giật minh, cảm giác lo sợ hụt hẫng tràn vào trong tôi, Tôi cầm DT lên, tính gọi cho chi, thì thấy báo có tin nhắn, tôi mở ra xem, đọc xong, trong lòng tôi tràn lên 1 nỗi buồn vô hạn " Em cứ ở lại chõi với bạn ði, chị không sao, chị lên nhà ông bà ngủ ” Không thể nào, chị sao lại không đợi tôi về mà lại đến nhà ông bà chứ, tôi choàng tỉnh, tôi phải gọi cho chị, kêu chị về mới đc, bấm số chị, nhưng mà tiếng bên đầu dây, không phải là tiếng chị mà là : "thuê bao qua khách vừa goi …." Tôi lo lắng, tôi sợ hãi, tại sao, tại sao chị lại tắt máy, không phải chị đến nhà ông bà sao, tắt máy làm j chứ, hay là chị bị làm sao rồi, không thể nào, không thể nào đâu, chắc là chị đến nhà ông bà rồi DT hết pin, chút nữa chị sẽ bật DT thôi, tôi phải nt cho chị, để khi nào chị mở Dt, chị sẽ biết là tôi đang chờ chị về : “em đang đợi để đưa chìa khóa cho chị, chị về nhanh nhé, không là em ngủ ngoài cổng nhà chị đó”. Tôi dắt xe vào nhà,chào qua bố mẹ rồi lên tầng, lòng ngóng chờ dt của chị, mãi mà không có, tôi buồn và chán nản, týởng trừng nhý ðã sắp xếp xong hết cả, ai ngờ lại hóa ra thế này.
Tôi đang ngồi đó, trong căn phòng của chị, tôi lặng lẽ chờ chị, chờ chị gọi DT lại
, nhýng rồi 9h30. 10h, 10h30 mỗi khoảng khắc qua ði nhý vô vọng, chị ðã không về đêm nay, tôi đã gọi rất nhiều cuộc, nhýng ðều là tắt máy, lòng tôi buồn vô hạn, rất nhiều cảm giác trong tôi, xunh quanh tôi h chỉ toàn là bóng tôi, tiếng nhạc vẫn cất lên, nhýng tôi nhý ù tai, tôi chả nghe ðc j hết, tai tôi h chỉ chờ nghe tiếng DT của chị thôi. Tôi nhắm mắt, sống mũi cay cay, tôi không muốn tin, tôi không muốn tin rằng tối nay chị ðã không về, tôi thật sự gần nhý thật vọng, nhiều lần tôi muốn phi xe lên nhà ông bà gặp chị, nhýng mà gặp chị rồi tôi sẽ nói j, nói là chị về nhà ngay, em tổ chức Sn cho chị ah, nghe nhý kiểu là thằng dở hõi vậy, còn j là bất ngờ nữa, còn j là ý nghĩa nữa chứ, rồi ông bà nhìn thấy tôi, ông bà sẽ nói j, sẽ nghĩ j về tôi và chị. Tôi không thể đi đến đó đc, gần như tuyệt vọng, hít 1 hơi thật sâu, tự nhiên DT có 1 tiếng chuông tin nhắt. tôi vui nhý bắt ðc vàng, là chị sao, là của chị sao, mặt mày vui vẻ, tôi mở Dt ra, ấn mở tin nhắn : “thuê bao số xxxxx gửi ðến bạn 1 bài hát rất hay, soạn tin xx xxx gửi ðến số xxxx ðể biết ng ðó là ai và tặng bạn bài j ” Tôi tức nố óc, tý thì ném cái DT đi, mẹ kiếp cái bon QC chó mà này, khôn nạn thật, tôi ném chiếc Dt lên giýờng, nhìn đồng hồ, đã hõn 11h rồi, muộn mất rồi, chị ðã không về rồi, tôi thực sự suy sụp, tôi cố chân an mình, hít 1 hõi thật sâu, tôi ðứng lên, cầm cái bật lửa ði châm hết các ngọn nến, ánh sang vàng nhè nhẹ chiếu rọi cãn phòng, tiếng nên kêu tý tách, 1 loáng sau, căn phòng tràn ngập ánh nền vàng, trên cái bàn nhỏ tôi bê vào có cái nến, và cái banh kem có hàng chữ nhỏ : chúc mừng Sn chị của em - Thu Thủy và cặp nến số 20 đang cháy nhè nhẹ, soi rọi sung quang. Khắp dýới ðất là la liệt bóng, rất nhiều bóng mà chiều nay tôi thổi,phồng mồm trợn mắt muốn ðứt cả hõi, vẽ ðủ mặt ng, trên trần nhà thì toàn là bónh bay, trên týởng là cái bãng rôn khá to, viết = nét chữ ðỏ : Happy Birthday. Đó chính là kỳ công cả buổi ngày hôm nay của tôi đó, chưa kể hộp quà trong túi nữa, tôi nhìn lại mọi thứ, lặng lẽ mỉm cýời, hôm nay, thế là hết, mọi thứ là công cốc, ra sông ra biển hết,gần 1h nữa qua 12h, tôi sẽ dọn dẹp lại tất cả, sẽ chả còn j cho ngày mai khi chị trở về nữa. Tôi thở dài, ngồi xuống ghế, nhắm mắt lại để ngăn nước mắt muốn rơi, sống mũi cay xè, tôi hết hy vọng rồi, tối này tôi sẽ không thể tổ chức SN cho chị nhý ý muốn, tất cả đều là vô ích, tất cả đều là ra sông ra biển, tôi không muốn tin cũng phải tin.
Tít tít, tiếng tn DT vang lên, tôi cầm lên đọc, 1 dòng tin nhắn nhỏ :
" Thằng kia, có ra đưa chìa khóa cho chị vào nhà ko, chị đang đứng ở cổng nhà này "
Cầm DT lên, tôi nh
ý lặng cả ng, là tn của chị sao, rồi dýờng nhý chýa giám tin, tôi xem lại số, ðúng là số của chị rồi, tôi chạy nhẹ ra ngoài phòng khách, tôi sững ng, bóng chị đang lấp ló ngoài cổng, cái bóng dáng thân thýõng ấy, làm sao mà tôi nhầm lẫn ðc, tôi ðã tuyệt vọng, niềm vui trở lại nhý quá bất ngờ, nhất thời hõi ðình trệ hoạt động, rồi chợt như tỉnh ra, đầu tôi tràn ngập niềm vui bất ngờ, nt lại :
"chờ em 1p, em ra liền "
Thật là may vì hồi nãy đã chuẩn bị xong hết, coi nhý là 1 chút ðền bù, tôi chạy nhanh qua khu bếp, rồi lách về nhà mình, trýớc khi ra ngoài không quên vào nhà tắm, chỉnh lại 1 chút cho chuẩn, rồi nhẹ nhẹ mở cổng ði ra. Chị vẫn ðừng ðó, chị ðang chờ tôi, tôi tủm tỉm cýời, tôi ðến bên chị, trong anh ðèn ðýờng mờ ảo, tôi nhý thấy nét mặt chị thoáng buồn và mệt mỏi, không có nét j týõi vui ngày thýờng, chị tựa ng vào yên xe, có lẽ chị ðã mệt thật, hõn 11h ðêm rồi còn j, h này mà vẫn còn lang thang , tôi đến bên chị, tôi nói : - Em xin lỗi, em đã không có mặt ở nhà để đưa chìa khóa cho chị, làm chị chờ lâu .
Khuôn mặt mệt mỏi lắc đầu : - không sao, dù sao cũng chỉ là 1 chùm chìa khóa thôi mà, đưa trc hay sau cũng đc, thôi em mở cửa ra hộ chị, dắc cái xe vào, chị cảm thấy hõi mệt rồi. Tôi lặng thinh, tôi muốn cho chị 1 bất ngờ, nên cũng chả nói j, khẽ mở cửa, rồi dắt xe vào, chị vẫn mặc nguyên xi bộ đồ lúc trưa tôi gặp trên cõ quan, vẫn cái áo sõ mi ðen và cái váy Zip, dáng chị mệt mỏi býớc theo sau tôi, khẽ quay lại, ðẩy cái cổng rồi khóa lại. -----------------------------------------------------------------------------------------
Tôi mở cửa chính, đẩy xe vào, tiếng nhạc nhẹ nhẹ từ phòng ngủ truyền ra, chị hõi ngạc nhiên, chỉ hỏi : - sao lại có tiếng nhạc, em vô nghịch máy tính mà không tắt ah . Tôi nheo mắt cýời : - ồ chắc là em quên, chj vào tắt dùm em cái. Chị lắc đầu, chậm chậm tiến vào trong, tôi gọi theo : - từ từ, đợi em chút. Chị quay ng lại, nhìn tôi khó hiểu, tôi býớc nhanh ðến bên cạnh chị, tôi ôm vòng eo bé nhỏ, tôi thầm thì vào tai chị : "- em muốn cho chị xem 1 bất ngờ "
Tôi khẽ đẩy cánh của phòng ra, ánh nến vàng hắt ra soi rõ bóng dáng 2 ng, chị đứng im, như chết lặng đi, ngơ ngắc nhìn mọi thứ xung quanh, cứ thế, tôi ôm chị từ đằng sau, chị vẫn đứng im như không tin vào mắt mình, tiếng tôi thì thào bên tai chị, hòa cũng tiếng nhạc :
" – Chúc mừng Sinh nhật , happy birthday to you. Rồi khẽ ngân nga bài Happy birthday = cái giọng tiếng anh ngọng líu của mình,
Đôi vai chị run lên, rồi nhý xúc ðộng quá, chị xoay ng lại, ôm chặt lấy tôi, áp sát cả ng chị vào tôi, cả ng chị run lên, cặp vú mềm mại cọ vào ngực tôi, tôi ôm lấy chị, ðc 1 lát sau, chị mới nói nhỏ : “ – tất cả , tất cả ðều là em làm sao . "hỏi thừa, quá thừa, không tôi làm thi ai làm nữa" tôi bảo : - vâng, thì em làm mà, làm để chúc mừng Sn chị đó, chị vui không . Chị khẽ gật đầu, nói nhỏ : - chị rất cảm động, thực sự rất cảm động, cám ơn em, thật sự cám ơn em rất nhiều. Rồi như ôm chặt tôi thêm.
Tôi đẩy chỉ ra, nâng khuôn mặt bé nhỏ, đôi mắt long lanh đã chảy lệ từ lúc nào, đang nhìn tôi âu yếm, tôi vuốt ve bờ má, lau đi những giọt nc mắt của chị, tôi nói nhỏ : - không cần cảm ơn nhiều, cho em hôn 1 cái là đc rồi .
Chị mỉm cýời, quay mặt ði, rồi ðôi mắt long lanh khẽ nhắm lại, ðôi môi run rẩy chờ ðợi, tôi khẽ xoay khuôn mặt thân thýõng ðo, ngắm kỹ lại 1 hồi ðể khắc sâu vào trong trí nhớ, rồi áp lên ðôi môi ðó 1 nụ hôn cháy bỏng, lýỡi tôi tham lam dò tim đầu lưỡi chị, chị cũng đáp ứng tôi, nhẹ nhàng cuốn lấy, 1 cảm giác dịu ngọt lan tỏa khắp bờ môi, đầu lưỡi nhẹ nhàng ẩm ýớt ðang cuốn lấy lýỡi tôi thật chặt, cứ thế, nhý hòa vào nhau vậy.
"- Nào, chị ngồi xuống đây, hôm nay chị là nhân vật chính đó – Tôi kéo chị ngồi xuống, còn mình ngồi vào cái ghế đối diện. Chị vẫn ngõ ngác nhìn xung quanh rồi chị cýời rất týõi, khuôn mặt mệt mỏi dýờng nhý ðã biến mất, chị nhìn tôi nói : "- Thật là đẹp và lãng mạng đó, nhưng mà sao em biết đc hôm nay là sinh nhật chị vậy "
Tôi nheo nheo mắt, tôi đang ngắm kỹ khuôn mặt tươi cười rạng rỡ kia, tôi đáp : - Chả có chuyện j mà em muốn biết lại không biết đc cả, hi hi. Chi nhìn tôi, nụ cýời vẫn còn đang trên môi : - Chỉ đc cái ba hoa. Ơ nhưng mà …. – chị nheo nheo mắt nhìn cái bánh sinh nhật, trên đó có cặp ngọn nến số 20 đang cháy – em viết sai tuổi của chị rồi, đây là sinh nhật thứ ….
Tôi cắt lời luôn : - Sinh nhật thứ bao nhiêu em không cần biết, em làm tiệc sinh nhật này là mừng chị tròn 20 tuổi, nhìn chị nhý vậy, ai dám nói chị không phải 20 tuổi nào . Chị hõi cýời nói : - lại học ðc cái kiểu nịnh hót ở ðâu thê, nhýng mà làm sinh nhật nhý thế là không ðúng. Tôi bảo : - có j mà không đúng, với em thì chị chỉ 20 tuổi thôi, 21 là nhìn già hõn rồi, em nói thật ðó, không nói sai ðâu ah nha, või em nhý thế là có ý nghĩa rồi, em cũng chả quan tâm về đúng hay sai, nếu mà chị cứ nghĩ linh tinh, thì coi nhý là trở về quá khứ nãm chị 20 tuổi ði là xong rồi.. Chị cýời týõi lắm, lộ ra hàng rãng trắng, chị cúi ðầu xuống mà cýời : - em học ở ðâu cái kiểu tán tỉnh ðó thể hả, mồm mép khá lắm . Nhìn đồng hồ đã hõn 11h30, tôi xua xua tay, tôi bảo : - Thôi không nói nữa, chị ýớc ði rồi thổi nến ði, mau mau kẻo nến cháy hết ðó, nãy h cháy lâu rồi.
Chị gật gật đầu, mắt nhắm lim dim, tay để trước ngực, mồm lẩm bẩm cái j nhỏ lắm, tôi cố nghe lỏm mà không sao nghe đc, đọc xong rồi, chị thổi nến phù 1 cái, tôi vỗ tay nhiệt liệt, tôi ló nhó cái đầu về phía chị, tôi cười đểu 1 cái bảo : - Chị ước điều j vậy, có thể cho em biết đc không ? "- Còn lâu đi, bí mật không thể nói đc – chị nhìn tôi bĩu môi, ánh mắt lấp lánh nụ cýời, long lanh quyến rũ. "- Thôi chả cần chị nói em cũng biết là chị cầu nguyện cho em đc hạnh phúc rồi, em biết em số đào hoa, số hýởng hay ðc ng khác cấu nguyện giúp mình – tôi ngả ng ra đằng sau, giả vờ thở dài.
Chị chồm qua bàn, đập vào vai tôi một cái rồi mắng yêu : - Còn lâu á, có mà mõ ði, ðừng có mà ãn dýa bở nha. Rồi lại thu tay về, che miệng cýời khúc khich. ------------------------------------------------------------------------------------------
Ánh nến vàng mờ ảo, chị lại mặc chiếc áo đen, nhìn mê hoặc không tả, rất là thần bí và khiêu khích, tôi lắc đầu, vươn lai, lăm lăm cầm cái dao cắt bánh, miệng nói : - ýớc cũng ýớc xong rồi, nến cũng ðã thổi rồi, cắt bánh nào, em đói quá rồi. "- Ấy ấy, từ từ đã – chị giữ tay tôi lại – chýa xong mà, vẫn còn nữa .
"- Còn cái j nữa vây ? – tôi hỏi lại
Chị xòe 5 ngón tay trắng trẻo ra trýớc mặt tôi, nhìn tôi yêu kiều, cái miệng chu chu lên, chị nói : - Nào, đưa đây . "- đưa, đưa cái j cho chị - Tôi nhìn chị chả hiểu gì .
" – Quà, đưa quà đây, không có quà đừng hòng đc cắt bánh nha – chị vẫy vẫy 5 ngón tay xinh xắn "Ah đúng rồi, thế mà tôi quên khuấy mất, chắc là vui quá nên tôi quên, mà bà này gớm nha, dám vòi mình quà, phải để mình tự tặng chứ, hứ" tôi trêu chị : - Trời õi, bóng bay nè, bóng thổi nè, bánh sinh nhật nè, nến nè rồi nhạc nè, toàn cái bất ngờ, quà ðó chứ còn quà ở đâu nữa .. Chị chun cái mũi xinh xinh, cái môi cong lên nói : - Hứ, còn lâu, mấy cái đó không tính, không có quà thì thôi, không cho cắt bánh, về mang quà ra đây rồi cắt bánh sau. "á, trắng trợn, giám đuổi tôi về chứ, hứ, lại về thật cho mà khóc bây h" tôi thò tay vào túi quần, ra vẻ khổ sở lắc đầu, móc ra cái hộp nhỏ đã gói cẩn thận từ lâu, tôi giả bộ khổ sở nói : - Đó, may mà em để quên cái này trong túi, không lại không đc cắt bánh rồi, chị ác quá vậy.
Chị cýời týõi lắm, 1 tay che cái miệng ðang cýời khúc khích, tay kia cầm món quà tôi ðýa : - Ðó, phải thế mà ngoan chứ. Tôi nhăn mặt, lại còn khen tôi ngoan nữa chứ, nhìn chị vuốt ve hộp quà, tôi rất vui, chị tò mò nhìn hộp quà, chị bảo : - Nói thế thôi, chứ chị biết thừa em sẽ chuẩn bị quà mà – hồi lại cýời 1 cái rất là ngọt ngào, lại nói tiếp – Chị mở ra xem nhé ? "- Ồ, tất nhiên rồi, chị mở đi, ai cấm chị đâu. Tôi chống cằm nhìn chị đang mở món quà, đón chờ màn hay sắp diễn ra .
---------------------------------------------------------------------------------------
Chị mở món quà ra, đôi mắt long lanh ngắm nhìn, thấy chị lặng đi 1 hồi, tôi đoán là chị rất thích rồi, tôi tủm tỉm cýời, chị cầm cái vòng đó lên,đôi mắt long lanh chăm chú ngắm nghía, chi gật gù ra vẻ đây ta lắm , chị bảo : - cũng khá đẹp đó, chắc là hàng xịn đây, coi như là có mắt thẩm mỹ 1 chút đó, uhmmm, tạm đc hi hi. "Hừm, cái vòng tôi mua đẹp thế mà chỉ khen là tạm đc, nhớ đó”, tôi biết thừa chị đang khiêu khích thôi, tôi nói : - Xịn j đâu, hàng giảm giá bên đường, em tiện nên tạt vào mua thôi mà, cũng chả đáng là bao đâu . Chj liếc sang nhìn tôi, đôi môi tủm tỉm cười, chị nói : - thật sự là rất đẹp, đẹp lắm, chị rất thích nó, nhưng mà….- chị hõi khẽ nhíu mày khi yếm cái vòng lên cổ tay, chị nói – em chọn hõi to, chị mà ðeo sợ tuột mất . Tôi vẫn chống cằm trên bàn, tôi nhi'n chị, tôi cýời nói : - Nó to nhý thể bởi vì vốn dĩ, nó đâu phải dùng để đeo ở cổ tay, mà là đeo ở cổ chân mà, hi, có cần em đeo cho chị không . Chị ngạc nhiên nhìn tôi : - Sao, đeo ở cổ chân ah, lạ nhỉ,chưa ai tặng kiểu này cho chị bao h, thôi để chị tự đeo xem sao vậy. -------------------------------------------------------------------------------------------
Thật ra tôi đã xem 1 bộ phim, từ rất lâu rồi, khi tôi còn nhỏ, tên phim là j cũng không nhớ lắm, tôi nhớ có đoạn chàng trai cũng tặng 1 cái vòng cho cô gái nhân ngày sinh nhật, cô ấy cũng nhý chị, yếm lên cổ tay rồi chê là to quá, chàng trai lặng lẽ cầm lấy cái vòng, quỳ xuống bên cạnh cô gái , rồi lặng lẽ đeo vào cổ chân cô gái, còn nói rằng : "Ngýời ta nói tặng vòng đeo tay chỉ trói nhau đc 1 đời, tặng vòng đeo chân thì trói nhau đc 10 đời” cô gái thì ngồi im, gần nhý chết lặng, ðó là ðoạn tôi rất thik trong bộ phim ðó, nên nhớ rất rõ. Tôi và chị thì không cùng hoàn cảnh thế đc, tôi cũng không thể quá trơ trẽn quỳ xuống mà đeo vòng vào chân chị đc, nếu chị đúng là 20 tuổi, chýa gia ðinh và là ng yêu chính thức của tôi, thì có lẽ tôi sẽ làm nhý thế, nhýng ở ðây mọi chuyện ðều khác, không thể cứ áp dụng tùy tiện ðc. Chị khẽ tháo guốc, nâng đôi chân lên, yêm thử, rồi tủm tỉm cýời, ðeo vào cổ chân mình, phải nói là chiếc vòng đó rất hợp với cái cổ chân trắng trẻo xinh xắn của chị, tôi rất vui, chi duỗi chân ra, ngắm ngắm, rồi bảo : - rất đẹp, phải nói là ý kiến không tồi chút nào.
------------------------------------------------------------------------------------
Tôi lặng im, mỉm cýời nhìn chị đang nghịch nghich cái vòng đeo chân đó, hạnh phúc đến thật bất ngờ, nó đến khi tôi đã tuyệt vọng nhất, khi mà tôi đã không còn 1 tia hy vọng, chị đã về nhý ðem lại 1 niềm vui lớn cho tôi. Chúng tôi cýời cýời nói nói, trong ánh nến vàng nhè nhẹ,lời bài hát ngân lên nhè nhẹ trong cãn phòng ấm áp ( nhân đây tôi cũng nói 1 kinh nghiệm nhỏ : khi 2 ng ở trong 1 phòng, tốt nhất các bạn nên bật 1 bài nhạc tình nhẹ nhàng, không khí sẽ đỡ tẻ nhạt khi mà tạm thời chýa nghĩa ra cái j ðể nói chuyện, nên tốt nhất nên dắt túi vài bài hát ði là vừa ^^ ), tiếng nến cháy kêu tý tách hòa cũng tiếng chị vui vè, tiếng cýời nhẹ của tôi, chúng tôi ðang ãn bánh, cảm nhận sự ngon ngọt của cái bánh nhý chính không gian ngọt ngào này, chị còn khiêu khích hõn, chị khui 1 chai vang ðỏ của Pháp chính hiệu ( chứ cái loại vang nổ hay vang ðỏ Thãng long thì mua về chật nhà, chứ đừng nói là uống.) gọi là đồ uống mừng Sn chị, cứ thế thời gian chậm chậm trôi, khuôn mặt bé nhỏ xinh nhắn đỏ bừng lên vì rýợu vang, tôi từ từ kể lại vụ việc tối nay cho chị nghe, chị rất chãm chú lắng nghe rồi gật gù nhý ðã hiểu, tôi hỏi lại : - Thế còn chị, tối nay chị đã làm j .
Chị mõ màng, rồi nói : Thì cũng không có j cả, chị tan làm, đi thằng đến nhà ông bà, ông bà làm tiệc sinh nhật cho chị, cùng nhau nấu vài món ngon rồi ăn mừng , tâm hơn 8h thì chị chào ông bà, chị về nhà và chị định….. Chị ngập ngừng không nói, tôi hỏi : - Chị về nhà định làm j .
Chí hõi ngýợng, chị cúi ðầu nói nhỏ : - Chị lấy lý do là em cầm chìa khóa nên ép em ở nhà đợi chị đó, em nhớ không . Rồi chị im lặng, rồi sau đó như không nghe thấy tôi nói j cả, tiếng chị lại nói : - Chị muốn về sớm 1 chút để mời em đi ăn, coi như là chúc mừng Sn cho chị, nhýng mà …..
Chị nói giọng lí nhí, tôi phải khuyến khích chi : - Nhýng mà sao, chị nói bé quá em không nghe rõ, giữa em và chị còn có j mà khó nói nữa chứ .
Chị lại nói : - Nhýng mà lúc chị về, chị ðã gọi Dt cho em ra đưa chị chìa khóa, lúc đó chị đã rất mong chờ em đến, chị sẽ mời em đi ăn và sẽ nói cho em biết hôm nay là sinh nhật chị, nhýng mà biết em ði chõi với bạn, lại chờ 1 lúc không thấy em về, chị ðã thấy rất buồn và thất vọng, chị không biết phải làm j, chìa khóa thì không có, chị cũng tính lên nhà ông bà ngủ, sang mai đi làm, nhýng mà...- Tôi chãm chú nhìn chị, tôi cảm nhận lúc đó chị cũng giống tôi lúc trước, 1 cảm nhận sâu sắc về sự chờ đợi trong vô vọng, tiếng chị vang lên nhè nhẹ : - chị không đành lòng, chị cảm thấy trống trải, chị chýa muốn về nhà ông bà, chị ðã đến 1 cửa hàng, chị đã ngồi uống nýớc ở ðó, lúc ðó chị ðang rất buồn, chị không muốn bị ai quấy rầy nên ðã tắt DT, rồi nhìn đồng hồ gần 11h rồi, chị nghĩ nên trở về nhà ông bà để ngủ, nên đã ra về, và bật máy DT lên, chị đã đọc đc tn của em, nên chị… chị đã về nhà và rồi…. em biết không, chị đã rất bất ngờ và xúc động vì những j em đã làm cho chị .
Nýớc mắt khẽ rõi, 2 bờ vai run lên nhè nhè, tiếng thở thổn thức nhè nhẹ vang lên trong ðêm tối, khóe mắt tôi ýớt ýớt, sống mũi cay cay, tôi cảm nhận ðc chị lúc ðó, cũng nhý tôi, tuyệt vọng, mất cảm giác, chán nản, tôi lặng lẽ ðứng lên, tiến lại gần ng chị, Tôi kéo chị ðứng dậy, ôm chị vào lòng, chị gục đầu vào vai tôi , tiêng khóc hạnh phúc nấc lên nhè nhẹ, tôi thì thầm vào tai chị :
- Chẳng phải mọi chuyện đã đc giải quyết rồi sao, còn khóc cái j nữa, cýời lên cho em xem nào. Tôi cýời hi hi, chị nhéo lên eo tôi 1 cái, rồi ôm lấy tôi. Tôi khẽ ôm chị, cảm nhận thân hình bé nhỏ xinh xắn đó dang run rẩy trong lòng tôi, lắng nghe hýõng vị của hạnh phúc hòa lẫn cũng tiếng nhạc ngân cao,trong không gian , bóng tối bao trùm phủ xuống lên thân hình 2 ng lặng lẽ ôm lấy nhau.
Tôi đẩy chị ra, nước mắt đã thôi không còn rới xuống, 2 gò má chỉ còn lại những vệt nýớc ðã khô, tôi ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đó, đôi mắt long lanh, trong vắt đang nhìn tôi, bờ môi căng mọng run rẩy, mặt chị ửng hồng lên vì rýợu, thân hình khiêu gợi quyến rũ, ngực phập phồng nhấp nhô theo hõi thở. Tôi không suy nghĩ ðc nhiều nữa, chầm chậm tiến lên, hôn lên ðôi môi bé nhỏ, cảm giác ngọt lịm lan tỏa khắp ng, hít thở hýõng thõm trên ng chị, chị ôm lấy tôi, nhẹ nhàng rýớn ng lên, hôn nhẹ lên bờ môi tôi, 2 mắt nhắm nghiền, chậm chậm chìm đắm vào cõn mê. Tôi cúi ng xuống, bế bổng chj lên, chị hõi giật minh, nhýng không phản ðối, ðể im cho tôi bế, 2 tay khẽ quàng qua cổ tôi, khuôn mặt áp sát vào ngực tôi, cứ thế chầm chậm, ðôi ðặt chị lên chiếc giýờng, cũng từ từ nằm xuống, bên cạnh chị, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi cãng mộng ðang khao khát, chờ mong.
Tôi hõi nằm ðè lên chị, cảm nhận thân hình mềm mại phía dýới, ngửi mùi thõm từ cõ thể chị, chị vẫn quàng tay qua cổ tôi, ðôi mắt long lanh ðang nhìn thằng vào tôi, đôi mắt như ấm áp, quyến rũ, đôi môi cười nhẹ, chị bảo : - bài hát này là bài j vậy, sao lần nào em cũng bật đc bài nghe hay thế .
Tôi nhìn chị âu yếm, khẽ vuốt ve mớ tóc mai, véo nhẹ lên gò má mịn màng, tôi bảo : - sáng mai chị tắt máy tính, chẳng phải là biết sao.
"- Không thích, thích biết ngay bây h, không nói là chị đứng lên xem tên bài hát đó. Chị vùng vằng nhý muốn ngồi dậy Tôi chịu thua, tôi giữ lấy vai chi, tôi khẽ thì thầm : tên nó là First Love (chú thích : của Utada hikaru ). Rồi mỉm cýời, hôn lên vành tai của chị, lần lần xuống bờ môi ngọt ngào, chị gõ nhẹ lên trán tôi 1 cái, tủm tỉm cýời, rồi quàng tay qua cổ tôi, miệng thì thào : - Cởi áo chị ra đi.
Tôi nghe mà nóng hết cả ng, lần này lại là chị chủ động cho tôi cởi ao, tay tôi vẫn ngoan mà, nãy h chỉ đang vuốt ve trên mặt chị thôi, nhýng là do chị nói nên tôi phải nghe lời thôi, 2 bàn tay mò xuống, khẽ vuốt ve 2 bờ ngực nhô lên.Miệng vẫn đang dán chặt lên bờ môi ngọt ngào của chị, cả ng chị ýỡn lên nhý tham lam, mời mọc 2 ðôi bàn tay của tôi vậy, tôi xoa nắn nhẹ nhàng 2 bờ ngực nhô cao ðó, cảm nhận từ cãng mọng của nó tuy là còn cách tận 2 lớp áo, rồi từ từ, chậm chậm cởi từng cái nút áo, mỗi lần 1 cái nút áo bung ra, cả ng chị lại run lên nhè nhẹ, tay tôi nhý cảm thấy sự va chạm xác thịt, cảm thấy một làn da min màng, mát lạnh truyền qua ðầu ngón tay, rồi từng nút, từng nút ðc mở ra, ðằng sau lớp áo là 1 làn da trắng trẻo từ từ lộ ra, ðang nhý khiêu khích, nhý mời mọc, chị ôm chặt lấy tôi . hai tay xoa xoa ðầu tôi, hôn tôi nhiệt tình, gần nhý men rýợu ðã làm cho chị thêm can đảm và bốc lửa hõn, bỏ qua sự ngại ngùng, Tôi luồn tay xuống dýới cái áo ngực của chị, chạm nhẹ vào một bên vú chị, cảm giác nhý mềm mại, lại vừa nhý ðang cãng cứng,ấm nóng và mịn màng khó tả, tôi thò hẳn vào bên trong, áo ngực siết chặt tay tôi, đầu ti nhỏ bé khẽ cọ cọ vào lòng bàn tay kích thích, ở trên, mắt chị lim dim, đôi môi hé mở, thở như đớp hơi, rên lên nhứng tiếng nhè nhẹ.
Tôi thì đang tham lam hít hà cái cổ nhỏ bé thõm tho, ðầu chị ngẩng lên cao ðể tôi ðc trọn vẹn hôn khắp cái cổ ðó, mùi thõm lan tỏa khắp cánh mũi, ðôi môi nhý tiếp xúc với một làn da tuyệt vời, trắng ngần và mịn màng. Bàn tay phía dýới nhý ma thuật, xoa khắp cả ng chị, h nó ðang mân mê cặp ðùi sãn chắc, mát lạnh, cảm giác ðê mê, vừa vuốt ve cặp ðùi, vừa dần dần ði lên cao hõn, vuốt ve những chỗ ấm hõn, mịn hõn. Bàn tay kia thì vẫn đang thò trong lớp áo ngực, ve ve đầu ti bé nhỏ, thỉnh thoàng bóp mạnh 1 cái, nghe tiếng chị kêu lên yêu kiều mà làm tôi thêm kích thích, h ng chị đã không còn nằm yên nữa, chị ýỡn ngực lên, tiếng chj thì thào, lẫn vào tiếng thở dồn dập : - cởi áo chị ra, cởi áo chị ra đi…
Cần chị phải nhắc sao, tôi khéo léo kéo chiếc áo mỏng ra khỏi ng chị, chị khéo léo kết hợp, 1 tý là cái áo đã đc cởi ra, tôi cầm nó ném sang 1 bên, rồi lại thấy chị hõi cong lýng lên, tay xoa xoa vào lýng tôi, ôm chặt lấy nhý kiểu nâng mình lên,dán bộ ngực căng đét vào ngực tôi, tôi biết mình phải làm j, luồn tay xuống lýng chị, 2s, chiếc áo ngực bung ra, tôi tháo nó hẳn ng chị, 2 tay mân mê 2 cặp vú cãng tròn đó, nó mềm mại lại như cương cứng, tròn trịa và đàn hồi, tôi mê mẩn cả ng, 2 tay nhào nặn không ngớt, 2 ngón tay thỉnh thoảng lại ve ve , nghịch nghich 2 cái đầu ti bé nhỏ ,rồi bấu 1 cái, chị đẩy tôi ra, chị nói yêu trong tiếng thở hổn hển :
- Bấu khẽ thôi, đau quá, không cho bấu ở đó nữa – rồi ngượng ngùng mỉm cýời, khẽ khẽ luồn tay, cởi từng cúc áo của tôi ra,tôi ngồi lên ,mỉm cýời nìn chị cởi nó, chị khéo léo cởi từng cúc 1, rồi ném qua 1 bên, ôm chặt lấy tôi, dán chặt cặp vú căng mọng, đang cương lên chắc nịch vào lòng tôi, tôi vuốt ve tấm lýng trần của chị, 1 cảm giác lãng mịn khó có thể diễn tả, nó nhý là sờ vào 1 thứ mịn màng nhất thế gian, tôi lại từ từ ðể chị nằm xuống, vuốt ve mái tóc rối bù ðầy mồ hôi, khẽ hôn lên cái tai xinh sắn, thổi phù 1 cái, rồi thì thầm : - Em thích chị, em thích chị, em thích chị nhiều lằm.
Cả ng chị nhý có dòng điện, khẽ run lên, chị ghì lấy đầu tôi,khẽ ừm 1 tiếng rồi có một tiếng nói thì thào trong hõi thở : - Yêu chị ði, muốn chị ði .
Tôi nhý oang lên 1 cái, tôi ðè hẳn lên ng chị, cọ thằng nhỏ vào vùng kín của chị, tuy cả 2 vẫn ðang mặc quần, nhýng tôi nhý cảm nhận ðc nó, cả ng chị uốn éo, ýỡn cong cả ng lên, ôm lấy tôi quằn quại, miểng thở hổn hển, tôi áp sát ðầu xuống, tham lam hôn lên ðôi môi kia, hôn chặt nhý không cho chị thở luôn, rồi dần dần trýợt xuồng bờ ngực ðang nhấp nhô , nâng lên hạ xuống theo từng nhịp thở dồn dập kia, liếm nhẹ trên làn da, cảm nhận ðc vị mồ hôi mặn mặn, vị làn da ðàn bà mê ly, hôn nhẹ lên bờ vú, ấn nhẹ lên nó, cảm nhận sự ðàn hồi hoàn hảo của nó, rồi tham lam ngậm lấy ðầu tý bé nhỏ đang nhô lên kích thích mời mọc, nhè nhẹ lấy đầu lưỡi vân vê nó, rồi cắn nhẹ nhẹ từng hồi lên cái đầu ti đó, nghich nghich nó 1 cách say sưa, tiếng chị ưmmmm… ưmmmm vì sýớng lẫn theo tiếng kêu Á … Á….á mỗi khi tôi cắn nhẹ lên cái ðầu ti, lại càng làm tôi thêm hýng phấn, bàn tay kia cũng vân vê không thýõng tiếc vú còn lại, nhào nặn rồi bóp mạnh từng hồi, tiếng chị rên lên : - nhẹ nhẹ thôi, đau quá ah…. Rồi lại thở hổn hển, tôi nghe lời chị, giảm nhẹ cường độ xuống 1 chút, nhẹ nhàng âu yếm, vuốt ve xoa nắn, cả ng chị hết run lên rồi lại quằn quại, uốn éo, 2 bàn tay bấu lên lýng tôi không ngừng. miệng rên la không ngớt.
Một tay xoa bóp vú, tay kia nãy h vẫn mân mê mu lô'n chị, nhýng mà ở ngoài quần, khẽ bóp nhè nhẹ, rồi lại xoa xoa, lòng bàn tay nhý cảm nhận ðc 1 sự mềm mại, nóng ấm truyền qua lớp váy của chiếc mu lô'n nhô cao, rồi khẽ khẽ mở khóa chiếc váy. Chỉ đẩy tôi ra, đôi mắt long lanh khẽ mở ra, nhìn tôi đắm đuối, miệng thì vẫn đang thở hổn hển, tôi cũng nhìn chị, miệng thở nhý ðớp hõi, mồ hôi trên khuôn mặt chị nhẽ nhại, dính bết cả tóc mai, mãc dù bật ðiều hòa nhýng cả 2 ng vẫn toát hết cả mồ hôi, vẫn dính chặt vào nhau, bàn tay phía dýới lặng lẽ mở khóa chiếc váy, chị vẫn nhìn tôi, đôi mắt long lanh như đang thăm dò, vẫn mặc kệ bàn tay đang dần dần kéo cái kéo váy xuống, không gian quá tĩnh lặng, tiếng khóa váy đc kéo xuống kêu lên những tiếng xoạt xoạt, chị vẫn lặng im nhìn tôi, tôi chăm chú nhìn vào đôi mắt đó, bàn tay luồn vào trong chiếc váy, áp trọn bàn tay lên cái mu lô'n đang nhô cao khiêu khích, 1 cảm giác tê mê truyền vào lòng bàn tay, mềm mại, nóng ấm, cảm giác đc cả những sợi lông đen xoăn tít phía dưới đang kêu lên lạo xạo khi tôi nhẹ nhàng bóp chiếc mu lô'n cong nhý khiêu khích.
Chị không nói gì, đôi mắt lim dim lại, cái môi khẽ cong lên ýmmmmm….. ýmmmm từng nhịp khi tôi bóp từng ðợt lên cái mu lô'n ðó, khi tôi thôi bóp, chị lại mở mắt ra nhìn tôi, tôi lại bóp nhẹ cái nữa, mắt chị lại lim dim trở lại, ýmmmm…..ýmmmmm lại rên lên, tôi áp luôn môi mình vào đôi môi đang hé mở kia, áp chặt cả ng vào chị, ấn lên đôi vú vẫn đang căng mọng, đôi vú cương cứng lên dán chặt vào ngýời tôi nhý muốn hòa vào làm 1 vậy, 1 tay tôi chậm chậm cởi chiếc váy ra, tay kia vẫn đang xoa xoa, rồi thỉnh thoảng nhéo nhéo lên cái mu lô'n vẫn đang cong cong lên mời mọc, rồi tiện tay, sờ vào cái cạp quần lót của chị, tụt nó xuống.
Lồm cồm ngồi dậy, thôi không hôn chị nữa, tôi ngồi dậy, chị vẫn đang nằm đó, đôi mắt lim dim, đang thở hổn hển, tôi đưa tay xuống dưới, tụt hẳn cái váy ra khỏi ng chị, rồi tiện tay, kéo luôn cái quần lót ra, nhân lúc chị đang lim dim, tôi chầm chậm xoa nhẹ cái quần lót, nó âm ấm, dinh dính, tôi khẽ đưa lên mũi hít 1 hõi, 1 càm giác hõi ngai ngái, nồng nồng sộc vào mũi, tôi ném chiếc quần lót qua 1 bên, cố gắng trấn tĩnh ðầu óc, ngắm lại thân hình tuyệt mỹ của chị.
(Phải tả thế nào nhỉ, theo lỗi văn tả cảnh ngày xýa của các bé tiểu học nhé ^^ ) Cả thân hình - là 1 màu trắng hồng của làn da, mang theo những đường cong hoàn mỹ nhất của thýợng ðế - ðang nằm ðó, tôi mắt ðang lim dim, ðôi môi ðang run rẩy hé ra thở hổn hển, hai trái ðào tiên ðang nhấp nhô, mịn màng , trắng nhý trái mỡ ðông, 2 ðầu ti bé xíu nằm trên ðỉnh,hòa cùng nhịp thở của đôi vú nhô cao nhấp nhô lên xuống, đang như mời mọc, đang như lôi cuốn, bờ eo thon nhỏ, mịn màng, cái lỗ rốn bé xinh khẽ ẩn khẽ hiện, đôi chân dài, 1 chân duỗi thằng, 1 chân đang co lên, thon dài và thắng mịn, õ chính giữa ðó, 1 vùng ðen huyền bé, nhô nhô lên là cái mu lô'n ðầy kích thích, là mồ chôn của bao anh hùng, nó nhô lên khiêu khích, nhý mời mọc, nhý muốn nói : ðến ðây ði, ðến ðây ði, lại ðây …..
Bàn tay nhý run rây, khẽ áp lên cái mu lô'n mà ngày ðêm tôi mõ ýớc ðó, chị khẽ rùng mình 1 cái, rôi duỗi nốt cái chân kia ra, khẽ kẹp chặt đùi lại, 1 tay tôi mân mê cái mu lô'n đó, đàm lông đen huyền bí ẩm ướt mang theo chút chất nhờn thấm qua không biết tự khi nào, tôi chậm rãi vuốt ve, khẽ cảm nhận sự mềm mại, cảm nhận từng cọng lông đen nhánh cọ cọ vào ngón tay mình,mắt dán chặt vào háng chị, lông lô'n chị mọc thật đẹp, che trọn vẹn chiếc mu lô'n cong cong, không hề lan sang linh tinh. Tay kia khẽ vuốt ve cặp đùi săn chắc, mịn màng.
Chị mở mắt, chị kéo tay đang xoa xoa ở mu lô'n, rồi chị kéo tôi lại, chị áp ng vào vào lòng tôi, tiếng chị nhỏ nhỏ : - Đừng nhìn nó kỹ quá, chị ngại ..
Tôi cýời thầm 1 cái, lại khẽ ðè chị nằm xuống, hôn lên ðôi môi chị rồi thì thầm :
- cời khóa quần em ra đi, tay em đang bận rồi Chị cýời mỉm 1 cái, cốc lên ðầu tôi, mặc kệ cho 1 tay tôi ðang xoa bóp chiếc vú cãng cứng, nghịch nghịc, bấu bấu ðầu ti, còn tay kia, đang vuốt ve đùi chị, chị khẽ co chân lên,bàn tay liền luồn xuống phái dýới, bóp cái mông cãng ðét, tròn xoe, mịn màng.
Chị loay hoay 1 lúc mới cởi đc cái dây lưng, rồi mới đến cái khóa quần, kéo nhẹ khóa quần tôi xuống, chị làm chậm quá, tôi không chờ đc, giúp chị cời cho lẹ, thu 2 tay về, kéo luôn quần dài và quần lót luôn 1 lýợt, co 2 chân lên ðạp ðạp cho cái quần rõi xuống ðất, bàn tay chị nhý ðã xong việc, quàng qua cổ tôi, cánh tay trắng trẻo mềm mại nhý không xýờng, ghì đầu tôi xuống, tham lam hôn lên tôi, lýỡi chị chủ ðộng ðýa sang, tham lam cuốn lấy lýỡi tôi.
H thì cả 2 ng đã không còn mặc j cả, tôi áp toàn thân mình lên ng chị, cảm giác tiếp xúc da thịt chân thật nhật, 1 thân hình phía dýới mềm mại quá, thằng nhỏ của tôi cýõng cứng lên, cọ cọ vào mu lô'n chị, tôi áp chặt nó ở ngay trên mu *** chị, chị hôn tôi, nhýng ng uốn éo không ngớt, miêng rên ýmmm ýmmmm không ngừng, cong ng lên nhý tham lam áp chặt cái mu lô'n vào thằng nhỏ của tôi, tay kia vẫn ðang xoa vú, vẫn chậm chậm âu yếm, vuốt ve nó, tay kia thì đang tham lam xoa lên cái mu lô'n nhô cao, nghich nghich mớ lông xoăn đã hõi nhớp nhớp, ðùi chị vẫn khép chãt, tôi không len vào sâu bên trong ðc. Tôi thôi không hôn chị nữa, tôi thì thầm nhỏ : - dạng chân ra 1 chút nào, ngoan đi cưng . Chị cắn vào vai tôi đau quá, tôi cố nhịn không kêu, rồi chị nhả nha, thở hổn hển, tôi không hôn chị nữa, nhỡ bị cắn vào môi thì khổ, tôi khẽ trýợt xuống, hôn lên bờ vú còn lại của chị, mút mút đầu ti be bé xinh xinh đó. Bàn tay phía dýới, ðc sự chấp nhận của chị, khẽ ðẩy ðẩy chân chị ra, chân chị ngoan ngoãn hõi rạng ra, vì thế tôi chậm chậm đưa ngón tay len vào trong, 1 càm giác nóng ấm truyền vào đầu ngón tay, 1 thứ nước nhờn nhờn làm ýớt ðẫm ðám lông lô'n từ khi nào, ðanh dính cả vào ngón tay tôi, khu vực ðó ýớt nhẹp, nóng ẩm, nhón tay luồn lách giữa ke hàng ẩm ýớt ðó, khẽ khẽ lay lay, rồi lại ấn ấn xuống, trên kia, tiếng chị thở gấp hẳn lên, miệng rên a…..aa..aaa không ngừng, lại ýỡn cong lô'n lên, nhý muốn ngón tay tôi thọc sâu vào thêm, tôi lay lay, ấn ấn trên cái khe ðó 1 hồi, chị quằn quại dữ lắm, ýỡn hẳn háng lên, nhý tham lam cuốn lấy ngón tay ma thuật kia, tôi ở trên vừa nghịch vú, vừa từ cýời thầm, ngẩng ðầu lên nhìn chị, khuôn mặt đỏ bừng, mồ hôi bết hết tóc, cái miệng há hẳn ra,kêu a….aaa.aa lien hồi, thở gấp gáp hẳn lên, đôi mắt lim dim, 2 hàng lông mày nhíu lại , chắc chị đang trong cơn khoái lạc của sự khích thích. --------------------------------------------------------------------------------------------
Ngón tay tiến vào sâu hõn, luồn vào trong lỗ lô'n nóng ấm, 1 thứ chất nhờn nhờn ấm ấm dính lên ngón tay, cái lỗ ấm nóng, nhý ðang co thắt, tôi luồn 2 ngón tay vào trong ðó, ýớt nhẹp chất nhờn, thụt thò ra ra vào vào từng nhịp, chị dạng hẳn chân ra, ýỡn cong háng lên, miêng A …. Á … Á không ngớt, 2 tay nhý ðiên, xoa lên ðầu tôi rồi xiết lại, tôi mở mắt, nhìn đám lông đen trước mặt như mời mọc, tôi ngăm kỹ nó, như tham lam, thèm muốn, tôi hôn nhanh qua bụng chị, rồi áp miệng lên cái mu lô'n đang căng cứng lên, hôn lên da thịt mềm mại, lè lýỡi ra, ðầu lýỡi khẽ chạm vào ðám lông lô'n xoãn xoãn, cọ cọ vào ðầu lýỡi tê cứng, ðê mê cả ng, tôi không nhịn ðc nữa, tôi chồm ng lên, áp mặt lên cổ chị, hôn hít, tồi tay cầm chym cọ cọ ðầu chym vào lô'n chi, chị rên dữ dôi, ýỡn cong ng lên nhý mời mọc, tôi khẽ ấn ấn cái ðầu chym vào lô'n chị, chị thở dốc lắm, nhýng cũng nói nhý ðứt quãng : - Từ từ… từ từ em…. Rồi thấy tôi chả nói năng j, chị nói tiếp : - lấy cái khăn đã … ýmmm ýmm,… lấy cái khãn kê ở dýới ðó, không bẩn … bẩn lắm….ýmmm..ýmmmm. Đang trong cơn mê, tôi nhớ ra, uhm nhi, tôi với lấy cái áo, kéo lại, nâng mông chị lên, dặt cái áo ở dýới ðó, chị thở hổn hển : - cái thằng này, không sợ bẩn áo ah. Tôi thở dốc : - kệ đi, không sao mà.
Rôi tôi hôn lên chị, rồi tay tôi cầm chym, cố tìm ra cái lỗ huyền bí đó, cái lỗ chôn anh hùng đó, đầu chym cọ cọ lên lớp lông ýớt nhẹp, nhầy nhầy, cảm giác trõn trõn nõi ðầu chym, Chị ðoàn chắc tôi không ðút trúng, nên khẽ luôn tay xuống, cầm lai chym, rồi vuốt vuốt mấy cai, khẽ khẽ nâng mông lên, cầm ðầu chym tôi ðặt ngay cửa lỗ lô'n, tôi nhý tìm đc kho báu, ấn nhẹ chym vào, 1 cảm giác tê dại truyền khắp ng,cảm giác có nhý lô'n chị ðang siệt chặt lấy chym tôi, ấm nóng và nhờn nhờn, tôi chậm chậm ân vào, rồi rút ra, lại ấn vào, chị ôm ghì chặt lấy tôi, áp sát ng vào, thở gấp gáp không ra hõi, rên lên ý ý : - tiếp.. tiếp ði em, nữa ði…ýmmm á…a….á…. Tôi ngoan ngoãn lắm, ôm ghì chị, dập liên rồi, rút ra rút vào, lô'n chị siết chặt chym , chất nhờn nhờn ẩm ýớt tiết ra không ngừng, tiếng phạch phạch của da thịt va vào nhau vang lên không ngớt, Tiếng tôi dồn dập , tiếng chị thở gấp gáp, 2 ng ôm ghì nhau, cứ thế nhý từng ðợt sóng dâng trào, quên ði tất cả, 2 ng nhý ðã hòa vào nhau.
Cảm giác cực sýớng khôn tả tràn lên, dâng lên ðầu chym, bắn thẳng sang lô'n chị, bắn lên từng hồi, tôi khoan khoai dập nhiệt tình, cho bắn hết cỡ vào ng chị, ng chị rùng mình nhý cảm thấy 1 chất nhầy nhầy từ ng tôi bắn thẳng vào trong ng chị.
Cảm giác cực khoái tràn lên, tôi thấm mệt, nằm thở hổn hển trên ng chị, chym vẫn
ngoan ngoãn nằm trong lỗ lô'n của chi, nó dần dần mềm đi,chị cũng đã thôi không uốn ép, xoa nhè nhẹ lên đầu thôi, đầu tôi đang gối lên bụng chị, nghe rõ tiếng chị thở dồn dập, cảm giác đỡ mệt, tôi ngẩng lên nhìn chị, tôi hỏi : - bắn tinh vào trong nhý vậy, có sợ có thai không chị ? Chị nhìn tôi, gõ lên trán 1 cái, chị bảo : - không biết rõ mà giám liều, chị đang kế hoạch nên đặt vòng rồi.
Tôi cýời hì hì, để cho chị thở dễ dàng hõn nên nằm xong xong với chị, nằm ngửa lên, thở hồng hộc, chị cũng không thấy ðộng tĩnh j cả, cũng ðang nằm yên. Chợt chị đứng dậy, kéo theo cả thân mình hoàn mỹ uyển chuyển đi vào phòng tắm, tay cầm theo cái áo của tôi, tôi vẫn nằm yên, h tôi mới thấm mệt, nãy dập hõi bị lâu ðó, vì trc đó có uống tý rượu mà.
Tiếng sối nýớc vọng ra, chắc chị ðang vệ sinh lại chỗ ðó, tôi thở dài, vậy là ðã đc đáp ứng nguyện vọng lớn nhất rồi, đang nghĩ vẩn vơ thì chị đi vào, tay cầm 1 chiếc khăn to, đưa cho tôi, tôi hiểu ra, lau lau thằng nhỏ, chị mỉm cười, nến trong phòng vẫn còn đang sáng, ánh sang mờ ảo soi lên ng chị đang hỏa thân, đứng đó như kiêu ngạo, rồi chị nhý con mèo, nhẹ nhàng trýờn lên ngýời tồi, rồi nằm ðè hẳn lên ng tôi, áp khuôn mặt vào lông ngực tôi nhý muốn lắng nghe hõi thở, rồi nằm im, không thấy nhúc nhíc nữa, Tôi vuốt ve mái tóc của chị, tôi nói nhỏ : - em sýớng lắm, chị có sýớng không. Tiếng chị ým nhẹ nhẹ vọng ra trong không khí, chị ngẩng ðầu lên, mặt nhý làm mặt giân, nhéo nhéo lên ng tôi , chị nói : - làm cái j mà cắn ðầu ti ng ta ðâu kinh thế, bầm lên rồi nè. Tôi cýời khổ, vuốt ve tấm lýng trần của chị : - em xin lỗi, lần sao ko làm thế nữa Chị im lặng , hôn lên ngực tôi, cọ cọ 2 cái vú đang căng mọng vào ngực tôi, cứ thế mân mê ng tôi, vuốt ve khuôn mặt tôi rồi lại mỉm cýời, nụ cýời ngọt ngào nhât mà tôi từng thấy ..
Chị vẫn nằm trên ng tôi nh
ý thế, sự cọ sát khích thích không tả, 2 ng cứ thế im lặng, cãn phòng nhý tĩnh lặng, ấm áp lạ thýờng, tôi xoa mái tóc chị, tôi nói : - Thủy, em thấy khó thở rồi đó " – Kệ em, cho đáng đời. Rồi cười khúc khích,hôn lên ngực tôi
" – Thủy – tôi lại gọi
Chỉ ngẩng đầu lên, đôi mắt trong veo nhìn tôi cýời : - sao gọi hoài tên thế . "- Ngồi lên cái của em kìa, đau quá . Mặt tôi nhăn nhó, chị cứ cọ sát da thịt và ép đôi vú căng mọng lên ng tôi, rồi nãy h tôi xoa xoa cặp mông tròn lẳn của chị, thằng nhỏ nhý có thêm sức sống, cố gãng výõn lên, khổ cái chị ðang ngồi ngay trên nó, làm tôi ðau quá, Chị nghe xong cúi gầm mặt cýời, rồi ðấm nhẹ tôi 1 cái, chị nhý cũng cảm thấy cái ðó ðang cứng lên, ðâm vào mông chị, chị nhổm ng lên 1 chút, luồn tay, cầm chym của tôi, rồi khẽ dịch ðúng vào lỗ lô'n của chị, chị ngồi xuống, ấn thằng ðầu chym của tôi ngập trong lô'n chị, rồi gập ng xuống, nhý ngại ngùng, áp chặt lên ng tôi, Lại cảm giác khoan khoái ðó trào lên trong tôi, cảm giác nhý lô'n chị siết chặt, nýớc nhờn lại rỉ ra rất nhiều, bao bọc lấy chym, làm thằng nhỏ nhý hùng dũng hẳn lên, cýõng lên hết cỡ, chị khẽ A 1 tiếng, rồi výõn ng lên, tham lam hôn lên môi tôi, cả ng bắt ðầu uốn éo trở lại, tôi ðýa tay lên, xoa nắn 2 cái vú bắt ðầu cýõng lên, mà nhào, mà nắn. Chị thở dồn dập hẳn lên, lúc nãy là tôi nằm trên ng chị, h chị nằm trên ngýời tôi, khẽ nhấp nhô cái mông, nâng lên hạ xuống nhý chiều chuộng tôi, càm giác ðc lô'n chị bó chắt, siết lấy, nýớc nhờn trào ra không dứt, khoan khoái ðến cực ðiểm, thằng nhỏ tha hồ vùng vẫy trong lỗ lô'n chị ấm nóng, nhờn nhờn, mê ly tận khu trung tâm, chị rên lên không ngừng, rồi nhý chắc ðã thấm mệt, nằm gục lên ngực tôi mà thở, hõi thở dồn dập, nhý vừa mệt vừa khoái lạc, tôi vuôt ve má chị, rồi lật ng, làm nốt công việc còn lại, nhấp nhô thêm 1 hồi nữa, rồi nhýng không chịu ðc, bắn tung tóe cả lên, may mà lúc nãy đã trải cái khăn xuông, không có mà chết, thằng nhỏ làm xong việc, mềm oặt xuống, tôi thở ko ra hõi, nằm vật sang 1 bên, cảm nhận sự cực khoái lan tỏa khắp cõ thể. Tôi nhìn sang chị, chị nằm im, tôi mắt lim dim, đôi môi rên lên ý … ử, ngực thở phập phồng, chắc chị ðang trên chin tầng mây,tôi mỉm cýời, khẽ xoay ng, ôm thân thể mềm mại ðó vào lòng, thân thể mềm mại đó khẽ cựa quạy, quàng tay ôm lấy lýng tôi, ðầu dụi dụi vào ngực tôi, hít thở nhè nhẹ. Một lát sau, tiếng chị nói : - Tôi nay em không về nhà sao, không sợ bố mẹ mắng ah
Tôi xoa xoa mái tóc của chị, ngửi mùi thõm thoang thoảng, tôi nói : - em tắt DT rồi, có j mai về bị mắng 1 trận là xong, tối nay là Sn chị, em không muốn ði ðâu cả. Chị lại nói : - dám đi chơi không xin phép, tội em lớn lắm, lại còn tội… tội lớn lắm nhé.
Tôi xoa lên tâm lýng trần, vuốt ve mấy cái rồi bảo : - tội này dù trời có sập thì em cũng không trốn đâu mà.
Chị cýời khúc khích, rồi hung hãn cắn lên ngực tôi 1 cái rõ đâu, rồi buông ra nói : - Cái này là để trả thù cho ai đó nãy cắn rõ đâu, cho nhớ đời. Tôi bảo : - Lần sau em sẽ không thế nữa, đc chưa . Chị nhìn lên tôi, lýờm lýờm mắng yêu : - làm j còn lần sau nữa, chỉ cho lần này thôi, không cho nữa đâu. Rôi gục mặt lên ngực tôi, im thin thít.
"có 1 lần rồi sẽ có lần 2, đàn bà cứ thik hay tự lừa dối mình" tôi cýời cýời, tôi nói: - Đc rồi, lần sau em không làm chị nữa, cho chị làm lại em , đc không ? Không còn nghe thấy tiếng trả lời, chỉ còn tiếng thở nhè nhẹ của chị, chị đang ôm tôi, đầu gục vào ngực tôi ngủ ngon lành, tôi hạnh phúc, ôm chặt thân hình mềm mại đó, khẽ khéo lên cái mông chị 1 cái, rồi tự mỉm cýời,cúi ðầu ngửi lên mái tóc của chị, nhắm mắt lại, từ từ chìm vào giấc ngủ .
Tôi từ từ mở mắt, thứ
đầu tiên đập vào mắt là mấy quả bóng bay vẫn lõ lửng trên trần nhà, tôi quay ðầu nhìn sang bên cạnh, thấy đã trống trõn, chị ðã dậy từ lúc nào, tôi khẽ lắc lắc đầu cho tỉnh táo, nhìn lên ng đã thấy 1 cái khăn tắm to vắt ngang che đi thân thể, chắc là do chị cố ý làm rồi, mọi chuyện đêm qua nhý là giấc mõ vậy, nếu mà ko thấy mình đang trần chuồng, đc che bởi 1 cái khăn tắm chắc tôi vẫn nghĩ tối qua là mõ, tôi ngồi dậy, mặc ðồ vào, nhìn lại căn phòng 1 lát, mọi thứ vẫn y nguyên, trừ miếng bánh ăn dở tối qua đã đc để gọn lại, chai rượu và 2 cái ly đã đc cất đi, tôi đoán chắc chị cũng dậy muộn nên vội đi làm, chýa dọn dẹp ðc j cả, ngó ngó thêm 1 lúc,nhìn cái đồng hồ, đã gần 9h rồi, thấy 1 tờ giấy có viết mấy chữ, chắc là viết cho tôi rồi, tôi cầm lên đọc : " Chị phải đi làm rồi, em ngủ dậy thì cứ về nhà đi, chiều nay chị sẽ về sớm để dọn dẹp , tại em mà làm chị dậy muộn đó ” rồi thêm vào đó là 1 cái mặt vẽ đang tức giận. Tôi mỉm cýời, vo tròn mảnh giấy, nhét vô túi quần, hít thở 1 cái khoan khoái, ngắm lại mọi thứ, thôi kệ, mình không dọn giúp chị, để chiều chị về dọn, để chị đc ngắm thêm những j mình đã làm vậy, cầm cái khắn tắm đi vào phòng tắm, thấy cái áo của tôi đã đc giặt sạch, đang treo trong đó, chắc chị sợ nên không giám mang ra ngoài phõi. Cầm cái áo trên tay, ði ði lại lại ngó xem còn j xõ suất không, mọi thứ ổn cả, tôi leo lên tầng 2, ði ra ngoài ban công.
Cái nắng gay gắt của mùa hè chiếu thằng vào mắt làm tôi bị lóa, cái nóng nhý thiêu ðốt ập vào ng tôi vẫn ðang cởi trần, khẽ quay ng lại, ðóng cái cửa ngoài ban công, tiếng chốt cửa tụt xuống, kêu cạch 1 cái, tôi yên tâm, nhìn lên bầu trời không có 1 gợn mây, ngán ngẩn lắc đầu, ngó ngó 1 hồi xem có ai không, rồi trèo về nhà, lần này tôi khôn hõn, cầm theo chìa khóa.
Ném cái áo đang còn ẩm lên ghế, nằm vật xuống giýờng, ngẫm nghĩ lại mọi chuyện ðêm qua, tôi tự mỉm cýời với chính mình, cảm giác thật tuyệt, thật hạnh phúc, mò trong túi, lấy cái DT ra, bật lên,thấy có 1 tn thong báo có 12 cuộc gọi nhỡ, có 10 cuộc là dt nhà, 2 cuộc là dt thằng tuân, chắc sang nay mẹ lên gọi tôi dậy không thấy tôi nên gọi đây mà, chứ tối qua tôi đã về từ lúc 9h, chào bố mẹ rồi mới lên nhà, tôi gọi lại cho mẹ, giải thích rằng sang sớm nay dậy đi tập thể dục rồi đi ăn sáng nên không mang theo dt, mẹ tôi nghe xong cũng nói đôi ba câu rồi thôi, thế còn thằng Tuân gọi có việc j nhỉ, tôi gọi lại cho nó, đã nghe thấy nó oang oang : - H mới bật dt ah, tao gọi nãy h mà không đc, sang nhà tao ngay nhé, hôm nay có chuyện.
Lại chuyện j không biết, tôi lẩm bẩm, mang cái áo ra phõi, ði vào làm vài công tác buổi sáng, mặc vội cái ao phông rồi ði xuống dýới nhà, sang nhà nó.
Vừa býớc vào phòng, đã thấy thằng Toàn đang ngồi đó rồi, 2 thằng đang lúi húi chat cái j đó, thấy tiếng động, thằng tuân quay lại nhìn, thấy tôi, nó cýời : A, ðến rồi hả. vào ðây tao bảo này . Tôi nhìn nó, thằng này lần này thần bí ghê, thằng Toan thấy tôi, nó bảo : " – Mày lại đây nhanh lên, thằng Tuan bảo có chuyện mà đợi mày đến mới nói. Tôi ngồi xuống, thằng tuân cýời cýời rất týõi, nó bảo : - tao thông báo cho chúng mày 1 tin ðại sự , ðó là tao tối qua ðc chõi ðc em Hýõng rồi. "ồ, thằng này trùng hợp thật, tối qua tôi cũng có chị rồi, nó vui tôi cũng hiểu, vì h tôi cũng đang rất vui” nhìn sang thằng Toàn mồm đang há hốc, vẻ rất chi là ngýỡng mộ, nó nghi nghi nói : “- chắc là tối qua em nó cho sờ sờ 1 tý chứ j .
Thằng Tuân lýờm nó : - ðể im tao nói, tụi mày biết tại sao tao chọn tối qua giới thiệu chính thức với ðám bạn không, vì tối qua nhà em Hýõng ði vắng cả, nghe nói về quê hết, em nó ở nhà trông nhà, nó bảo là nếu tôi công khai quan hệ mới cho tao, nên là tối qua tao gọi chúng mày ðó, tối qua thằng Sõn về sớm quá, cả ðội ði hát mãi hõn 1h mới tan, tao lai em nó về, nhà thì chả có ai, mem bia thì sẵn trong ng, em nó lại hứa là giới thiệu xong sẽ cho tao, thế là tối qua tao đc phá zin em nó rồi mày õi….
Nó nói xong cýời sằng sặc, vẻ rất chi là khoái trá, thằng Toàn bảo : - ah ngon nha, nhất mày rồi, mà tao nghĩ, có chắc là mày ðc phá zin em nó không ðó, gái ÐH bây h còn zin đéo khác nào vật thể lạ.
Thằng Tuân quay sang gõ thằng toàn 1 cái : - tao với no yêu nhau từ năm cấp 3, tao còn không biết chắc, tao nói còn là còn. Rồi nghe nó ba hoa 1 hồi, nào là khen em ấy đẹp, cởi áo em , tụt quần em ý, vuốt ve, rên rỉ nhý thế nào, chuyện thằng bé làm tình thế nào, khen em Hýõng nhiệt tình, bốc lửa, nó còn thêm vào vì là khai cu của 2 đưa nên quyết định đi ô tô mui trần không mặc áo mưa, chơi kiểu uống thuốc khẩn cấp, rồi cười khoái trá, nó bảo : “- Thế này, hôm nay coi nhý là chúc mừng tao chính thức có vợ, tao khao chúng mày ãn sáng nhé, oke chýa.
3 đứa lững thững đi ra đường, thằng Tuân khoác vai tôi, nó bảo : - Sao, còn mày, tính khi nào thì giới thiệu con bồ của mày cho tụi tao, tối qua chắc là về đi với em nó hả, cấm cãi, ngoài nó ra chắc không ai kéo mày đi đc, kể cả ông bà già mày.
Tôi lắc đầu kêu khổ, thằng này tinh thật, không khéo no đánh hơi thấy chị thì chết tôi mất, tôi nói : - uh, thật ra tối qua là sinh nhật của em nó, nên tao phải về gấp, tiền tao vay mày, cũng là để mua quà đó, hôm qua êm rồi.
"- Thế hả, nó là con nào thế, ở đâu, cùng khóa với bọn mình hay bọn đàn em lớp 12 hả, tính khi nào cho tao coi mặt đây, tao cũng tò mò, mà tao thấy, tối qua lúc mày đi, con Linh nó buồn lắm, tối qua tao chả thấy nó nói năng j, cứ ủ rũ mãi,Hýõng bảo tao là nó kết mày ðó, có lần nó ðã nói thế với Hýõng ðó . – vừa ði nó vừa nói
"thích tôi ah, Linh cũng thích tôi ah," Tôi hỏi : - Nói bao h, nói lâu chýa, tao cũng cảm thấy nó có ý tứ với tao, cũng từ cái hồi thi đh, nó hay tâm sự linh tinh với tao lắm, nhưng mà tao chả thích nó, tao thích ng khác rồi.
" – uh, chuyện của mày tao biết rồi, tối qua tao cũng có nói với Hýõng là mày có ng yêu rồi, mà lúc ðó nó ðang lim dim, cũng chả biết có nghe ðc không. "Thôi chết tôi rồi, thằng mồm quạ này, từ cái chuyện tôi đèo chị gặp nó ở quán Net choảng nhau hôm đó, nó đã nghi ngờ nhýng không nói, h nó cứ mang cái tin tức này ði lan truyền cho cái Hýõng mới chết chứ, mà con Hýõng là ai, là loa phóng thanh tình nguyện của tỉnh cũng nên, chả có chuyện j vào mồm nó mà nửa cái tỉnh này không biết cả, tôi hối hận vì để thằng Tuân nhìn thấy hôm đó, vốn tin nó là đứa biết tôn trọng cho tôi, ai dè nó lại nói với con Hýõng, nếu không phải sự việc hôm ðó quá nguy cấp, thì còn lâu tôi mới đèo chị đến chỗ nó, mà con Hýõng chắc chắn nói với con Linh rồi, khôn nạn thật, sự việc ngày càng ngoài tầm kiểm soát, vỡ lở ra hỏng bét”. Tôi bảo nó : “ – Dm mày, chuyện tao ðèo 1 ng tối hôm mày thấy, không phải là ng yêu tao, là ng khác kia, sao vào mồm mày cứ biến hóa linh tinh thế, sý cha mày chứ hả.
Nó nhìn tôi mồm há hốc : - Sao mày phản ýng dữ vậy, có ng yêu thì nói có, càng mừng chứ sao, có j mà phải dấu, mày nhìn thằng Toàn này, muốn có mà khoe cũng đéo biết móc đâu ra . No lại trêu thằng Toàn, chị khổ thằng bé nãy h lon ton đi trước. chắc ko nghe thấy j. " Nếu mà chị chýa có chồng, mãc kệ chi bao nhiêu tuổi, tôi có khi giới thiệu hết cho cả cái phố này cũng nên, nhýng mọi chuyện lại khác. Tôi nói nó : - Chuyện không ðõn giản nhý thế, sau này chuyện tao có ng yêu, có ai hỏi, thì cứ nói là mày không biết j, kể cá con Hýõng ðó, chuyện này sau tao sẽ nói rõ, có thời điểm thích hợp, tao sẽ giới thiệu với tụi mày sau, h chýa phải lúc. "- Có chuyện j với con đó mà mày khó sử thế, có khó khăn j thì bảo tao, tao mà giúp đc thì tao giúp cho, mà thôi vào quán đi đã, đến quán rồi, Nó kéo tôi đi vào, thằng Toàn đã ngồi đó từ khi nào rồi, tôi tính gọi món, thằng Tuân nói : - Chýa từ từ ðã, còn chýa ðủ ng mà. Tôi ðang ðịnh hỏi xem là ai, thì có tiếng con gái gọi : - " Tụi nó ngồi ở đây nè, ra đây mày" tôi ngó ra, thì ra là con Hýõng, ðêm qua mới mất zin có khác, thành ðàn bà, nhìn mặt xuân hẳn lên, trông cũng đc dáng đó, đi sau nó là cái Linh, 2 đứa nó vốn cũng gần nhà nhau, lại chõi cũng thân, nên chắc kéo nhau ði luôn 1 thể, vì chuyện j thì chắc con Hýõng cũng nói với Linh rồi, thấy nó hõi ngýợng ngýợng ði ðằng sau, 2 con bé này, dạo này làm dáng ác, cũng biết to son trát phấn lên mặt rồi, nhìn khá là xinh xắn.
Cả lũ ngồi xuống ghế gọi món, bắt đầu nói chuyện linh tinh, chủ yếu là thằng Tuân và con Hýõng nói là chính, chúng nó ðang xuân sắc có khác, ðc 1 lát, con Linh quay snag nhìn tôi, nó bảo : - Sao, tối qua trốn về, bị con nào nó hành xác hay sao mà mặt mày hốc hác thể hở.
"con này, phi thýởng hỗn, giám nói thế với tôi, thik chõi nhau ah” tôi nói, ðủ cho nó nghe, nãy nó cố ký kéo sát ghế ngồi gần tôi : - Cũng chả làm j, chõi trò vợ chồng tý rồi ngủ.
Nó há hốc mồm, nhý không tin vào tai, mặt nó tím lại, nó cắn môi, nó nói hõi to 1 tý : - Cậu quá lắm rồi, học cách nói đó ở đâu vậy hả, không coi tớ ra gì sao, toàn nói linh tinh.
"a, rõ ràng nó gây sự trýớc h còn nói tôi, mà hôm qua đúng là thế thật mà nó lại nghĩ tôi trêu nó ", bọn cùng bàn đang ngồi, im bặt nhìn nó, nhý không hiểu chuyện j sảy ra, nó tức lắm, nó ðịnh ðứng lên,tôi thấy không nên chọc vào nó nữa, tôi nắm lấy tay nó kéo xuống nói : “ – Thôi mấy khi có ng mời, ngồi xuống ãn chút ði mà, tại cậu nói tớ trc mà, thôi ngồi ði. Mồm nói, tay hõi bóp bóp bàn tay mềm mềm của nó, nó ngoan ngoãn ngồi xuống, mặt quay đi chỗ khác, tôi giải thik với mọi ng : - ah Linh nó hỏi thăm mình tối qua làm j, mình nói là tôi qua mình về nhà phụ mẹ bị đập đầu vào cạnh tủ, Linh định về lấy cao xoa cho mình đó mà, không có j đâu. Cả lũ nghe mà biết sặc mùi bốc phét, nhýng chả ai nói j, mặt con Linh hầm hầm nhý tức lắm, nó cứ quay mặt ði, chả nói nãng j, tôi cýời cýời, cái con ýõng býớng này, tôi nắm lấy bàn tay của nó ðang ðặt trên ðùi, khẽ vuốt ve mấy cái, tôi ghe sát vào tai nó nói nhỏ : - thôi ðừng giận mà, tý Sõn lai Linh về, khao ãn kem, ðc chýa, hứa ðó, nhá, ði mà. Rồi lãi khẽ bóp bàn tay của nó, nó lýờm tôi, nó nói : - nhớ đó, tý mà chạy là đừng có trách
Rồi quay snag bọn kia cýời nó, cái con này, dễ lừa thật, tý anh kiếm cớ rồi rồi té là xong, mà nghĩ hôm nay cũng chả có j làm, ở nhà cũng chán,không biết nên làm j nữa.
Bữa sáng xong, con Hýõng nói có việc ðến nhà thằng Tuân chõi,’gớm, còn việc đếc nào ngoài việc đó nữa, quen mùi rồi là khó bỏ lắm, cận thận mà dính 1 cái là vỡ mồm’ rồi nó kêu tôi lai con Linh về , tý quay lại trả xe cho nó, tôi đang định nói là bận lắm, tự nhiên con Linh chen vào : - không sao mà, cứ đến nhà Tuân đi, tớ sang nhà Sõn chõi, lâu không sang nhà Sõn chõi rồi, 2 cậu ði trýớc ði . Tôi há mồm, nó giám công khai 1 thân 1 mình vào nhà tôi, muốn j đây, muốn j, cướp zin anh ah, chưa kịp nói j, nó bảo : - đi thôi, bọn mình đi bộ về trc đi, kệ 2 ng họ đi xe máy về sau, đi trươc đây, pp Toàn nhá.
Nó túm tay tôi đi ra, tay nó siết chặt như sợ tôi chạy mất, đi ra ngoài quán rồi, nó quay lại cấu lên tục lên tay tôi, nó bảo : - đừng hòng mà trốn đc bữa kem hôm nay, đi về nhà lấy xe trýớc rồi ði, không ðừng có mà trách nhá. Hừm, týởng làm sao, hóa ra nó chuẩn bị hết rồi, lẽo ðẽo theo nó về nhà mình mà cứ nhý về nhà nó ý.
Vào đến nhà, tôi bảo nó lên nhà chờ 1 chút, trời thì nóng,với lại nó ở đây rồi, khó mà trốn đc nó, mà nghĩ đi ra ngoài đến là ngại, vào tủ lạnh lấy ra hai hộp kem, đi lên phòng, thấy nó đang loay hoay nghịch cái đầu DVD, lục tung mấy cái đĩa lên để tìm cái j đó, thấy tôi bưng kem lên, nó nói nhý trách : “- Sõn, mấy cái ðĩa tớ tặng hồi tết ðâu rồi, sao tìm không thấy, hay là đánh mất rồi hả? Tôi nhìn nó lắc đầu, đặt cái hộp kem xuống, tôi chỉ vào ổ đĩa máy tính : - trong kia kìa, tớ hay nghe nên để ở đó.
Nó nghe xong, cýời ngọt ngào, phải nói nó cũng rất xinh, dù sao trýớc kia trong những nãm cấp 3, con trai ngày 8/3 hay 20/10 lén xuống lớp tôi tặng nó hoa hõi bị nhiều ðó, khuôn mặt rạng rỡ, mái tóc nó vẫn nhý trc, tôi nhớ 1 lần tôi nói là thik con gái ðể éo tóc ðể xõa, từ đó tới h, trước mặt tôi, nó luôn để tóc xõa nhý thế, mãi tóc màu râu ngô dài ngang lýng, nó ðang mặc 1 cái ao thun bó sát ng, tôn lên vẻ dẹp của nó, bầu ngực to tròn, ẩn ẩn hiện hiện trong cái cổ áo hõi trễ, làn da trắng hồng, cái mông cong lên, ðang lục lọi ðồ của tôi,thỉnh thoảng rýớn ng lên cao, tìm tìm cái j đó, lộ khoảng bụng phẳng lỳ, cái cạp quần lót màu trắng hõi lộ ra, nhìn cũng rất khiêu khích.
Tôi ngán ngẩn, cứ làm nhý nhà nó ý, tôi lại hỏi : - Thế lại tìm cái j nữa thế, có ăn kem không thì bảo, chảy ra hết rồi nè.
"- Ê ê, cái con khỉ đột bằng bông tớ tặng cậu ngày Sinh nhật đâu hở, sao không thây hả, còn cả mấy tấm thiệp tớ làm nữa. Nhìn cái mặt nó đã lấm tấm mồ hôi, tôi bảo : - trong tủ ý, tự nhiên tặng thú bông, để ng khác thấy nghĩ tớ biến thái,mấy tấm thiệp thì ở trên cái kệ cao cao nhất ý, còn hỏi j nữa không, cái áo cũng trong tủ luôn đó, cái dây lưng đang đeo nè, cái bóp trong túi nè, có muốn xem hết không, ah cái mũ thì treo õ dýới nhà ðó, hừ, ra mà ãn kem ði. – nó tặng tôi khá ðủ, chắc còn thiếu cái quần lót là đủ bộ rồi Nó nghe xong khoái chí lắm, quay lại, nó nhìn hộp kem, nãy nó chui rúc tìm kiếm nên chắc thấm mệt, nó đứng thở : - ơ hay, tưởng đi ăn ở ngoài cõ mà, thế nói làm j " – đi ra ngoài nóng lắm, ăn tạm đi, ăn nhanh rồi tớ đèo về. Tôi bật máy tính lên
" – Làm j mà đuổi ng ta hoài thế, không thik tớ đến nhà cậu chõi ah. – nó ðang cầm thìa lên, tham lam múc kem ăn. " – Không phải, nhìn cái bàn sách và mấy chỗ tớ để đồ kìa, phá nhý thê thì ai muốn cho cậu đến hả. Tôi chỉ chỉ về phía mà trýớc ðó là 1 khu rất sạch sẽ và gọn gàng, nó quay lại nhìn, cýời hi hi, khẽ vuốt mấy lọng tóc lòa xòa trên trán, nó bảo : - để đó, tý tớ dọn cho, hiếm khi tớ dọn đồ cho ng khác lắm, cậu có phúc lắm ah nha.
Tôi bảo nó : - thôi đi, nếu cậu không bầy ra thì chỗ đó vốn rất gọn gàng mà. Nó cýời hi hi rất là týõi, nó bảo : - cậu không biết nịnh hay nói dễ nghe hõn sao hả, ðể tớ ãn xong ðã nhá.
Tôi lại hỏi : - Thế từ lúc hè về, mất hút đi đâu thế, không thấy gọi dt j cả. Nó nhìn tôi lầm bầm : - Tự nhiên mẹ kêu về quê, mẹ nói năm đâu đi Dh về, về quê thăm ông bà, thế là tớ phải về quê, làm luôn lèo gần 2 tuần đó, mới nghỉ đc mấy hôm nè.- rồi nhý bực dọc, cúi xuống xúc kem. Tôi nhìn hộp kem "khiếp tôi toàn là quen với Hội những ng mê kem hay sao ý" cái hộp kem to thế mà nó thoắng 1 cái đã hết hõn nửa, rồi nhìn lên nó, cái môi chúm chím đang liếm liếm cái thìa kem, nhjn nó tôi lại nhớ đên chị, ăn kem trông rất là ngon lành, tôi nhìn nó mà cảm giác nhý ðang nhìn chị, giá mà tóc nó ngắn thêm 1 chút, thì trông cũng na ná dáng ng chị rồi. Thấy tôi nhìn nó chằm chằm, nó bảo : - tớ biết tớ xinh rồi, ngắm kỹ cũng không ngắm hết đc đâu. Rồi cười hi hi, tôi bĩu môi 1 cái, quay sang bàn máy tính, ngồi nghịch linh tinh.
Thấy gáy mình mát mát, tôi quay lai, thấy mặt nó sát ngay tôi, đang ngó ngó màn hình máy tính, khuôn mặt nó sát ngay tôi, cảm nhận đc tiếng thở của nó, mùi thõm trên ng nó, một mùi thõm mà của riêng từng ng, không ai giống ai cả, nó lẩm bẩm : - ðọc mấy cái linh tinh trên báo này làm j, ðọc trang nè hay hõn nè. Rồi toan gõ gõ trang web j đó, tôi bảo : “- thôi đi ra ngoài kia dọn đồ cái đi xem nào, ăn xong rồi tính không làm hở.
Nó quay sang cýời cýời : - oh, thì don, tý chứ mấy
Rồi nhìn nó lúc lắc cái mông, đang lúi húi dọn dẹp, đc 1 lúc, thấy ko vang lên tiếng cạch cạch, quay sang, thấy nó đang nằm bẹp trên giýờng, nằm ngửa lên , thở hồng hộc, “gớm, chắc ở nhà chõi quen, dọn có tý mà thở ác" nhìn nó đang nằm ngửa lên nhý thế, ngực nó nhô cao, phập phồng, nhấp nhô lên xuống theo từng hõi thở,chân hõi rạng ra, khóa quần nhô lên 1 chút, “chậc chậc, nhìn cũng khó cýỡng lắm, may mà tối qua chị mới cho tôi”, ðc 1 chập, nó ðứng dậy, ði ra ngoài ban công, ngó ngó sang nhà thằng Tuân, rồi thấy nó cýời cýời cái j ðó, nó ði vào, nó bảo : ‘ không biết là 2 ðứa nó làm j bên ðó nhỉ, mình qua chõi ði. "Gớm, cứ giả nai,tôi giám chắc con Hýõng nói hết cho nó rồi, nó ðang khiêu khích tôi ðây mà ”, tôi nhìn nó : - Biết rồi còn hỏi, h sang nó ném đá cho vỡ đầu đó.
Nó cýời hi hi, rồi rýớn ng qua cửa sổ, nhìn sang nhà thằng Tuân thật lâu, mặt nó nghiêm chỉnh lắm, đc 1 hồi, nó quay sang hỏi tôi : - Nghe nói cậu có bạn gái rồi đúng không .
Tôi giả bộ giật mình : - Lại nghe tin tức ở
đâu nữa thế ? "- không cần phải biết, tớ chỉ muốn biết có thật là cậu có bạn gái chýa thôi. " – làm gì có ai, vớ va vớ vẩn – tôi càu nhàu, không thể cho nó biết đc, nó biết sợ nó lại làm những chuyện mà tôi không thể biết đc. " – Hýõng nó nói là thằng Tuân bảo cậu có bạn gái rồi, hôm trc mới lai ði dạo. Nó nghi hoặc nhìn tôi
"- dào õi, cái mồm thằng Tuân mà cũng tin ah, cứ nghe nó nói thế thì tớ cứ đèo ai thì đó là bạn gái hết chắc, số tớ chýa tới mức ðào hoa thế. "- Vậy chứ tối qua đi đâu mà đòi về sớm vậy – nó vặn lại
" – Vậy chẳng lẽ theo cậu, cứ mờ mờ ám ám là đi với bạn gái ah, mấy ng các cậu hết chuyên nên cứ ngồi đoán này đoán nọ rồi gán cho ng khác theo lối suy nghĩ của mình hả, chả lẽ tớ có việc riêng, nhất nhất phải khai báo sao - "phải chối, sống chết cũng phải cãi, mối quan hệ của tôi và chị ngoài 2 ng ra, không ai đc biết hết” " – Nói vậy là không có hả, hi hi, tớ biết là cậu chýa có mà – nó cýời cýời, quay ra ngoài nghịch linh tinh. "Đã qua phần kiểm tra trắc nghiệm, may mà nó dễ lừa, to tiếng 1 tý là nó sợ, mọi chuyện sắp výợt ra ngoài tầm kiểm soát, tôi phải xem lại chính mình, mọi chuyện bây h đã khác, không thể đê ng khác thấy chúng tôi quá thân mật, h đi đâu cũng phải dòm trc ngó sau, h 2 chúng tôi đã không còn "trong sạch" nữa rồi, tôi thì không sao, nhýng chị là khác, tôi phải biết nghĩ cho chị, phải kiềm chế khao khát trong lòng mình lại, phải bình tĩnh suy nghĩ cách đối phó thuận lợi nhất” Tôi thầm than trách phận, h rơi vào tình cảnh quá éo le, càng ngày tôi càng thích chị nhiều hõn, nhýng lại không thể quá thân mật, làm j cũng phải ngó trýớc ngó sau, phải dè chừng cho chị, tránh những chuyện bất trắc sảy ra, nhýng tôi quyết không hối hận vì đã thích chị, tôi muốn đc ở bên chị nhiều hõn, quan tâm nhiều hõn, muốn che trở cho chị, bù ðắp lại những thiếu thốn của chị. Tôi ngắm mắt lại, tôi lại nghĩ về thân hình yêu thýõng ðó, mong chị sớm ði làm về, tôi nhớ chị quá.
Đang suy nghĩ, tiếng DT lạ reo lên, là tiếng DT của Linh, nó nghe 1 hồi rồi kêu tôi đưa nó xuống nhà, cái hýõng về rồi, ðang ở cổng nhà tôi chờ nó, “ái chà chà, tàu nhanh có khác, ðánh nhanh rút nhanh” Tạm biệt 2 ðứa no, gớm, mặt con Hýõng, dâm không tả ðc, mới ãn vụng xong có khác, mà thằng Tuân ðâu nhỉ, hay là mệt quá, ðang nằm vật trong nhà, chán thằng này quá, ðang tính chạy sang trêu nó, thấy nó lò dò đi ra, DM, mới ăn xong có khác, híp cả mắt lại. 2 thằng ngồi nói chuyện 1 lúc, mãi rồi cũng đén trưa, mò về nhà xem có cái j đánh chén không, hôm nay chả có j làm cả, ngồi đợi chị đi làm về vậy.
Vừa mới ăn xong, đang định nt cho chị, đã thấy chị nt rồi : " thằng kia, sang dọn dẹp chút coi, để chị dọn 1 mình ah " Tôi cýời cýời, chýa j ðã nhớ tôi rồi sao, cũng hay, tôi cũng đang chả có j làm, ngồi không chắc tôi nhớ chị chết quá, chỉnh lại quần áo 1 chút, tôi sang nhà chị,chả có ai ở ngoài, tôi đi thẳng vào bên trong, đã thấy cái bóng dáng quen thuộc đó, chị mặc 1 bộ quần áo ngủ màu vàng chanh, đang nhảy nhảy cố với mấy cái dây bóng bay treo trên týờng, nghe ra rất khó khãn,chị không với tới, cặp vú rung ring mỗi khi chị nhảy lên chụp, áo bị kéo lên 1 ðoạn, lộ cái rốn bé bé cùng cái bụng phẳng lỳ, tôi mỉm cýời, mới có tý buổi sáng, h mới gặp lại thân hình thân thýõng ðó, tôi thấy nhớ vô cùng, ðúng là ở nhà chả co j làm, cảm giác thời gian trôi lâu thật.
Vừa thấy tôi đến, chị quay lại, quệt quệt mồ hôi, nhắn nhó cái mặt , chị bảo : - em vô phòng, kéo hết bóng bay lại cái coi, cao quá, chị không với tới .
Tôi cýời hì hì, nhảy lên, túm hết mấy quả bóng bay lại, tôi nhìn vào chùm bóng bay nói : - Tội chúng mày lớn lắm, tối qua dám nhìn lén, phải cho nổ hết.
Chị nghe xong nhảy dựng lên, lao vào ng tôi, tính đánh tôi một trận, tôi cười hi hi, luồn lách không cho chạm vào ng, chị ngýợng ngýợng, chị bảo : - Ðứng lại ðó, chạy là ðừng có mà trách. "- thôi, em lỡ lời, chị đánh đau lắm, chị mà lại gần là em châm nổ bóng đó – tôi cười cười, tay cầm chùm bóng.
Chị ngồi lên giýờng, chị bảo : “- Thôi khôn ðùa nữa, ðừng chọc làm nó nổ linh tinh, rác nhà lắm, hay ra ngoài thả nó ði, làm nổ thấy tiếc tiếc” "- không đc đâu, thả nó ra mọi ng nhìn thấy thì chết, đưa cái khăn to đây, em làm nổ cho, không rác nhà đâu.
Một lát sau, căn buồng ngủ đã lại nhý cũ, tất cả các vết bẩn ðc lâu cẩn thận, bàn ghế ðã đc kê lại hết, tôi cũng hõi mệt, nằm lên giýờng, nửa chân vẫn ðể dýới ðất, chị ði vào, lau lau khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, rồi ðýa tôi cái khãn, ý nói lau mồ hôi, tôi cầm cái khắn tiện thể kéo cả ng chị xuống, chị ngã dúi vào ng tôi, nhýng không phản ðối, ngoan ngoãn nằm im, khẽ cầm cái khăn lau mặt cho tôi, tôi trở ng, dụi mặt vào ngực chị, cảm nhận sự mềm mại, ngửi mùi thõm quen thuộc siết bao, Tự nhiên nghe thấy tiếng ọc oc, tôi phì cýời, xoa xoa cái bụng của chị, chị nhéo tai tôi 1 cái nói : “- ãn j chýa, chị thấy ðói quá , nãy h chýa ãn j nè. Tôi ngẩng mặt lên : - em ăn ở nhà rồi, nhà có j ăn không, không sang nhà em, em nấu cho mà ăn . Chị cười nói : - sao, em cũng biết nấu ăn ah, nhà còn mấy gói mỳ đó, xuống nấu cho chị ăn đi, h nóng, chỉ thik ăn mỳ thôi. "trời õi, sai bảo rất chi là thành thục, h tôi nghi ngờ không biết ông Hùng suốt ngày ði chõi ðúng hay là tôi muốn ở bên chị là ðúng ðây” tôi bảo : - là Sv, không biết nấu ãn có mà chết ðói, có ðiều, em chýa làm không công bao h cả, phải có j trả công chứ. Chị lýờm tôi : - chýa làm mà ðòi trả công, lý nào có cái lý đó, cứ làm đi rồi trả công sau, nhanh lên, chị làm nãy h, mệt không đi đc đâu. "mẹ kiếp, chả lẽ số mình là thế này sao, chýa j ðã bị dắt mũi, nhýng mà không sao, ðang tán ðành chịu thiệt, chả xấu mặt nào” tôi ngồi lên, hôn lén lên má chị 1 cái, coi nhý là trả trc 1 nửa, chị bật dậy ðịnh lùa theo mà, mà tôi nhanh hõn, chị chỉ chỉ ngón tay 1 cái rồi nằm xuống cýời cýời.
Tay chống cằm, nhìn cái miệng bé bé đang ăn mỳ, tôi thấy vui vui, nhìn chị ăn mà cũng vui vui thế này sao, cái miệng chu chu lên thổi thổi, đang ăn ngấu nghiên, tôi trêu : - chị cứ từ từ mà ăn, ai ăn tranh của chị mà lo, ăn j mà chả có dịu dàng j cả,
"- Sao, h mới biết đây không dịu dàng ah, quay đầu vẫn kịp đó . Rồi lại như chả có h, thổi thổi mấy sợi mì, hình nhý thấy tôi không nói j, sợ tôi hiểu nhầm,cýời cýời vội chữa : “ – tại chị ðói quá ðó mà, lâu lắm ãn mỳ mới thấy ngon ngon thế này. " – ah, em quên chýa nói cho chị biết, em vốn nhý kiểu là gia vị thức ãn ý, cô gái nào thấy em cũng nói là ăn ngon hơn hẳn, em cũng chả biết tại sao, hay chị nói xem, sau này em có nên làm ng mẫu cho ng ta ngắm khi ăn không. Chị bĩu mồi : " – thôi đi, tại chị bữa nay dọn nhìu thứ quá, em bầy linh tinh cả, mệt nên tất nhiên sẽ ăn ngon rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro