Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người yêu thời vụ

Author: Dạ Huyên
Genre: General

---

Tôi muốn tìm một cửa hàng có bán người yêu. Bán hoặc cho thuê gì đều được. Dĩ nhiên người yêu tôi nói ở đấy là một con người, có thể là một anh chàng xinh trai hoặc một cô gái mạnh mẽ, ai cũng được, chỉ cần là con người, có hơi ấm, có nhịp tim, có nụ cười và quan trọng là có thể ôm và nắm tay tôi đi dạo trên phố

Tôi cần người yêu

Cần lắm

Cần lắm lắm

"Người yêu ơi, các cậu đang ở đâu, đang trong tiệm thuê mướn nào đấy, gào lên và trả lời đi"

Các cậu phải trả lời thì tôi mới biết mà chạy đến, nhìn catalouge lựa chọn, ngắm nghía rồi đưa cậu rời khỏi cửa hàng, chỉ một trong các cậu, cùng tôi dung dăng dung dẻ bước trên đường phố đông người qua lại

Nhưng, đừng hiểu lầm nhé, tôi cần người yêu, nhưng là người yêu thời vụ, tựa như part-time job ấy. Nghĩa là người yêu ấy ở cạnh tôi, không phải theo giờ, không phải tám tiếng một ngày như các công việc khác, mà là theo ngày, phải đủ ba mươi ngày cho một tháng, và chín mươi chín ngày sau, công việc kết thúc, tiền bạc thuê mướn hoặc mua bán nhượng lại được thanh toán sòng phẳng, chúng tôi, đường ai nấy đi không dính líu, không luyến tiếc

Tôi cần người yêu như thế đấy, và cần một cửa hàng cho thuê/bán người yêu dạng đó

Nhưng tôi đi, tìm mãi, từ phố lớn đến hẻm nhỏ, từ các tòa nhà cao tầng sang trọng đến các ổ chứa nhơ bẩn. Tất cả đều không có. Họ chỉ có kỹ nữ hoặc kỹ nam, gái hoặc giai bao, những con người bán thời gian của mình để đổi lấy tiền, ngoài thời gian, họ khuyến mãi thêm thân xác, nhưng chắc chắn không tặng trái tim, nó là món đồ đã bị cất đi đâu đó mà họ, những con người luôn nhìn kẻ tìm kiếm như tôi bằng ánh mặt lạnh nhạt hoặc lả lơi, nồng nhiệt giả tạo hoặc lãnh cảm hoàn toàn, không bao giờ muốn đem ra trao cho bất kỳ ai. Họ là con người, nhưng lại không có hơi ấm, họ không phải người yêu thời vụ tôi tìm

Tôi biết tôi không tìm một người yêu vĩnh viễn hay chân thành. Nhưng ít ra, trong thời gian thuê mướn, tôi muốn cho và nhận được từ họ một tình yêu thật sự, ít ra trong sự đổi chác của chúng tôi, chỉ có tình yêu là không dính đến tiền bạc

Tôi muốn một người yêu tôi, trao cho tôi hơi ấm của mình và sẵn sàng ở cạnh tôi mỗi lúc cần

Tôi muốn một căn nhà trống, chẳng có gì ngoài một cái chăn mỏng khoác hờ lên tôi và người ấy, chúng tôi cạnh nhau, tựa đầu vào vai đối phương, nghe tiếng mưa tí tách rơi bên ngoài hoặc nhìn nắng vàng luồn kẽ lá

Tôi muốn giữa đám đông người trên lộ lớn có một bàn tay ghì chặt lấy, dắt tôi chạy len vào dòng xe đông đúc để tiến về phía trước, về một khoảng vắng đầy nắng gió và tiếng cười

Không. Tôi lại đang đắm mình trong những mộng ảo về người yêu thời vụ, mà những mộng ảo ấy ngọt ngào quá, dịu dàng quá. Nó thôi thúc tôi một cách mạnh mẽ, phải tìm được, nhất định phải tìm được người yêu thời vụ để thuê

"Xin lỗi cho hỏi, cậu có biết ở đâu cho thuê hoặc bán người yêu không?"

Tôi gọi một bóng người, hoặc chỉ là một bóng đen trong đêm, và hỏi, cậu nhìn tôi, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên như thể điều tôi hỏi là thứ ai cũng biết, chỉ có một kẻ ngốc như tôi là không biết gì chạy loanh quanh

"Ở cửa hàng đấy"

"Cừa hàng nào cơ, nó nằm ở đâu, trên đường nào và từ đây đến đó đi ra sao, và quan trọng nhất, giá cả thế nào hả bạn ?"

"Từ từ để tớ trả lời, bạn đừng hỏi đồn dập như thế, xem nào...à ờ, hình như cửa hàng ấy có tên là Một nửa cho chính ta, nó có chi nhánh ở khắp nơi nên yên tâm là bất kỳ nơi nào trên thế giới này bạn cũng đều có thể tìm thấy nó..."

"Vậy tại sao tớ không thấy nó, tớ đã đi tìm mãi vẫn không thấy. Mà giá cả, bạn biết cách giao dịch thế nào không, có rắc rối lắm không?"

"Xem nào, bạn phải chờ, khi nào trái tim thật sự khao khát thì bạn sẽ thấy một cửa hàng, phía trước cửa hàng ấy sẽ có sản phẩm bạn muốn, còn về hình thức giao dịch ấy à. Chờ chút, để tớ nhớ, nghe bảo là trả góp lâu dài đó nha"

"Ơ...Vậy, không phải loại tớ muốn rồi"

Tôi thất vọng. Bạn ấy đang nói về người yêu, ờ, người yêu dạng đó thì đúng là cửa hàng nào cũng có bán, lại là loại cửa hàng có mặt khắp nơi, có điều mỗi lần cửa hàng chỉ bán một và không cho trả lại đâu, tôi từng thử rồi, cứ phải trả góp mãi, mà có phải trả xong thì hết đâu, còn phải vương vất, lắm lúc phải đặt lại cả một phần tư đến một nửa trái tim ở lại mới kết thúc được. Đau đớn lắm. Buồn bã lắm. Tôi chẳng cần thế

"Tớ cần người yêu thời vụ cơ, tức là người yêu dạng thuê mướn, không phải người yêu dài lâu"

"Vậy à. Để tớ nhớ, à, có dạng dịch vụ ấy, dịch vụ Một ngày, giá một đêm. Bạn có thể đến đó xem thử"

"Không phải, không phải"

Tôi lắc đầu nguầy nguậy, cố tìm cách diễn tả cho bạn ấy hiểu dạng người yêu thời vụ tôi cần kiếm là thế nào. Nó không phải tình một đêm. Cái dịch vụ một đêm đấy lạnh nhạt đáng sợ lắm. Ai chưa từng thử thì không biết chứ, cái giá của loại dịch vụ ấy phải thuộc hạng sang mới dám bao, bởi nó rất phí nước mắt, rồi cả những hối tiếc, ám ảnh lẫn lộn cả. Đúng là nó không vướng vất chi cả, nhưng tim, không biết để lại một nửa đã đủ chưa...Vậy nên tôi mới bảo phải loại sang, tức là sang ở chỗ tim có dư băng, lớp băng này vừa tróc đi thì lớp băng khác phủ lên, có vậy thì mới bước vào được cái cửa hàng có loại dịch vụ ấy. Nếu không có băng phủ mà liều mạng bước vào thể nào tim cũng trầy trật khi trở ra, có khi những vết xước sâu đến mức khiến tim chảy máu không ngừng, mà máu có ngừng thì cũng để lại sẹo. Tôi không thích một trái tim có sẹo, sẽ rất xấu xí, vậy nên cách tốt nhất là không bao giờ chọn lựa loại dịch vụ này...

"Vậy thì tớ thua rồi, bạn thử đi kiếm nữa xem, biết đâu gặp, nhưng nói thật là tớ chưa từng nghe loại dịch vụ này"

"Ừ, vậy tớ đi ha, chào bạn"

"Chào"

"Bye bye"

"Bye bye. Đi đi = ="

Vậy đó. Bạn giống cái bóng đen ấy không biết, nên tôi bước đi, ngất ngư như kẻ mộng du. Đi mãi đi mãi, tựa như không có điểm dừng, mỗi nơi qua tôi lại thấy những cửa hàng khác nhau, có nơi bán thực phẩm, bán xuân dược, tình dược, lại có kẻ bán cả linh hồn, duy chỉ có người yêu thời vụ là không thấy rao bán. Đi mãi đi mãi

"Cho hỏi có biết chỗ cho thuê hoặc bán người yêu thời vụ không?"

Ai cũng lắc đầu, hoặc những người không lắc đầu thì lại chỉ về cái dịch vụ trọn đời và một đêm. Không ai biết người tình thời vụ cho thuê ở đâu

Họ, những con người bước qua tôi, kẻ có cặp có đôi thì mỉm cười, người nữ nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại như thể tôi là kẻ cô đơn đến mức phải đi tìm người tình thời vụ, còn bạn nam, ánh mắt chán ghét như nói lên <I>kẻ này chắc phải dạng trăng hoa mới đi tìm người yêu thời vụ như thế, bỏ tiền mua cả đời không phải lợi hơn sao</I>

À, với những ánh nhìn như thế tôi chỉ cười khẩy rồi bước đi sau cuộc nói chuyện không thành. Họ đấy à, chẳng đáng để tôi-một kẻ khinh mạn liếc nhìn bằng nửa con mắt. Mà tôi đúng khinh mạn thật, chẳng phải người ta, những người cũ xưa nào đó đã từng vì nó mà rời bỏ tôi sao

Nhún vai nhé

Chẳng sao cả. Đôi lúc khinh mạn là điều tốt

Nhưng họ đáng thương quá, ôm cái ảo tưởng trả góp một giá tiền một đời thì sẽ có tình yêu vĩnh viễn, đào đâu ra thứ tình yêu bền vững ấy, vàng vô lửa còn bị đen huống hồ tình cảm. Thử lửa ấy à, cần gì, thảy nó xuống nước cũng đủ rồi. Mười cuộc tình thảy xuống nước, nhiều lắm chỉ được một nửa nổi lên, còn lại đều chìm xuống. Một nửa còn lại thảy vào lửa, chẳng biết có được một cuộc tình còn sót lại không, hay cháy tan tành cả...

Ôi tình một đời, thôi, kẻ khinh mạn chả dám mộng mơ

Còn những kẻ cũng đơn côi thì ôi thôi, họ gào lên, trách móc, giảng những bài đạo đức kinh dài ngoằng, rằng thì là <I>tình yêu là cao quý, phải nâng niu trân trọng</I>, v.v... Nhưng cái đáng nói là sau những cụm từ dai dẳng ấy cũng chỉ là cái mặt chả biết gì cả về dịch vụ tôi đang tìm. Gặp những người như vậy là đáng sợ nhất, vừa tốn sức lại tốn thời gian và tốn cả trí não cho việc tìm cách lỉnh đi khi họ mải mê nói

"Xin hỏi có biết dịch vụ cho thuê tình nhân thời vụ ...?"

Tại hẻm thứ n, đường n, ngã tư n nào đó, tôi níu tay một người đàn ông, dáng dong dỏng cao, nét mặt chững chạc, giọng nói ấm áp và hỏi. Giá mà đây là người tình thời vụ tôi thuê được thì tốt quá

"À, ý cô bé là dịch vụ Tình Nhân, cô bé đến từ dịch vụ đấy à. Xem nào, xoay một vòng nào, được đấy, không tồi, nét mặt còn trẻ, giọng nói cũng tương đối. Một giờ bao nhiêu thế. Làm tình nhân từ năm bao nhiêu rồi? Dẫn tôi đến cửa hàng cô bé làm việc nhé, tôi sẽ trả tiền và bao cô bé một năm"

"Ơ...Tình nhân...?"

"Sao thế? Cô bé mới làm lần đầu à, tuyệt nhỉ. Thế chỗ cô bé có điều khoản gì có lợi cho khách không? Chẳng hạn như nếu vợ khách phát hiện và làm bị thương tình nhân thì có phải bồi thường gì không?"

"À..à..không phải, không phải nhân tình, không phải vậy. Ý tôi là dịch vụ cho thuê tình nhân có thời vụ"

"Gì chứ. Nếu cô bé làm tình nhân của tôi, tôi sẽ yêu thương, sẽ cho cô bé những thứ cô bé thích, như một căn nhà với thật nhiều những món đồ trang trí sang trọng. Những chiếc nhẫn vòng cùng một chiếc xe bóng loáng. Sẽ nâng niu cô bé như một bà hoàng"

"Không. Không phải...Tình yêu.."

Tôi sợ hãi rút tay khỏi bàn tay người đàn ông đang nắm chặt. Bàn tay ấy thật lớn, thật ấm, nhưng bàn tay ấy không thuộc về tôi, nó là của một người phụ nữ khác

Tôi chạy thật xa, dừng lại và ngoái đầu nhìn, tự dưng tôi nhớ bờ vai rộng, giọng nói trầm và bàn tay ấm của người đàn ông ấy. Tôi chạy đi như vậy có đúng không? Nhưng nếu tôi không chạy đi...Nếu không chạy đi, tôi sẽ chọn người đàn ông ấy mất, ông ta có những thứ tôi cần, có hơi ấm, có tình yêu...không, là có một nửa tình yêu

"Tỉnh lại đi!"- Tôi tự gào

Một nửa yêu thương cũng đã là dối trá rồi

Người yêu thời vụ tôi cần không được dối trá. Người yêu thời vụ ấy, trong khoảng thời gian quy định, phải yêu tôi thật lòng, chân thành và không được dối trá. Tôi ghét dối trá, căm thù chúng và kinh hãi khi nhận ra chính bản thân luôn bị chúng bám lấy, vây quanh như một loài ký sinh trùng bám trên thân vật chủ không rời

Nhưng thôi, kệ nó. Tôi lại bước đi. Một thành phố hiện đại hào nhoáng hiện ra, không bụi bặm nhưng cũng chẳng có cây xanh. Mặt trời rọi vào các tòa nhà phản chíu lấp lánh. Một thành phố của công nghệ cao, và bên trong nó, những con người bận rộn hối hả chạy đi như ma rượt, sống không kịp thở, sinh hoạt như thể mỗi phút giây trôi qua đều trễ, mà có khi họ còn không kịp nạp cả oxy cho bản thân nên mới mang một mớ dây nhợ chi đó để hỗ trợ hô hấp. Trong những con người vội vã ấy, tôi thấy những bóng người lững lờ nhìn, họ, có kẻ ngồi bệt xuống đường, có kẻ lại bước đi thật chậm. Tất cả đều tạo cái cảm giác không thuộc về thành phố này

"Xin lỗi cho hỏi, bạn có biết dịch vụ cho thuê tình nhân thời vụ không?"

Tôi níu một người đang vội vã, họ đáp lại tôi bằng cái trượt vai hờ hững hay cái quắc mắt giận dữ

Tôi chạy lại người đang ngồi bệt trên đường, đưa ánh mắt mệt mỏi, cậu nhìn tôi lắc đầu

Tôi giữ tay một cô gái đang đi, có vẻ thong dong, lặp lại câu hỏi. Cô nhìn tôi, mỉm cười lắc đầu

"Tôi cũng đi kiếm dịch vụ đấy nhưng không thấy"

"Cũng có người đi kiếm dịch vụ này giống tôi sao, ngạc nhiên quá"

"Không cần ngạc nhiên vậy đâu, người đi kiếm cũng nhiều lắm, chỉ là không biết hoặc không gặp. Mà chẳng hiểu sao lại chỉ có mỗi cái dịch vụ này là không tồn tại. Hay treo cái bảng tự mình mở dịch vụ cho thuê bản thân làm tình nhân thời vụ vậy..."

Thấy mắt tôi tròn xoe trước câu nói, cô cười xòa vẫy vẫy tay như thể đừng quan tâm, nhảm đấy mà

"Mà tôi phải đi rồi. Bye bye"

"Bye bye"

Cô gái quay lưng đi, dáng vẻ thong dong, tay đưa lên chào tạm biệt

Thành phố này chưa phải là nơi tận cùng của thế giới. Nếu tôi còn muốn đi, con đường vẫn tiếp tục mở cho tôi bước. Nhưng tôi mệt rồi, tôi muốn quay về. Mà nói thật, tự dưng tôi lại muốn quay lại những nơi mình đã qua, tôi sẽ ở lại những nơi ấy một hoặc hai ngày, cầm theo một tấm bảng và đứng chờ. Bảng sẽ viết : "Cho thuê tình nhân thời vụ, thời gian thuê 99 ngày, giao dịch sòng phẳng, không vướng vất, không mất tim. Tình nhân sẽ chung thủy và yêu thương chân thành trong thời gian giao dịch"

Tôi sẽ đứng chờ với nụ cười thật tươi cùng câu hỏi của riêng mình

"Bạn có cần người yêu thời vụ không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gxg