Ký ức hang Lèn Hà
Dòng thời gian đã xoá mờ đi biết bao sự kiện,dấu mốc,thế nhưng công lao của những người chiến sĩ thời đại Hồ Chí Minh " xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước mà lòng phơi phới về tương lai " thì lại chẳng thể nào phai nhoà. Tự hào công dân của Thủ đô Hà Nội mến yêu, mảnh đất lịch sử ngàn năm văn hiến, tôi vẫn luôn giữ mãi hình ảnh của những người chiến sĩ Cách mạng đáng kính đã ra sức bảo vệ đất nước trong tim.
Bạn hãy ngồi lại đây và để tôi kể cho bạn nghe câu truyện đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc và lòng biết ơn về sự ko hy sinh anh dũng của mười ba chiến sĩ, cán bộ Trạm cơ vụ A69 tại hang Lèn Hà ngày ấy. Trạm cơ vụ A69 được thành lập vào ngày mùng 7 tháng 1 năm 1967 với ba nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, nối liền thông tin liên lạc giữa cơ quan chỉ huy và chiến trường, đồng thời trực tiếp phục vụ chiến đầu cho những đơn vị chiến đấu trên địa bạn và là dự trữ hàng chiến lược chi viện cho chiến trường miền Nam.
Mở đầu câu truyện đó là hình ảnh của một cô gái bé nhỏ tên là Chu Thị Mạnh, quê ở Phú Thọ, ngày ấy chưa đủ 16 tuổi, dáng người nhỏ con, chiều cao cân nặng không đủ, nhẽ ra không được đi bồ đội. Nhưng khi biết tin mình không được trúng tuyển, Mạnh trèo lên cây hét ầm ĩ lên :
- Nếu không cho cháu đi bồ đội, cháu sẽ tự tử, sẽ nhảy từ ngọn cây này xuống !
Thế là huyện đội đồng ý cho chị đi. Trên đường hành quân vào chiến trường có nhiều gian khổ, có lần Mạnh bị tuột quai dép, ngón chân trái chảy máu, đau quá, chị rơm rớm nước mắt.
- Em tên là Mạnh mà sao yếu như sên thế ? Hơi tí là khóc, không chịu được gian khổ thì viết đơn xin vào đội làm gì !
- Em không sợ khổ, sợ chết mà chỉ tại đau quá nên cái rút dép rơi từ lúc nào không biết.
- Sao không nói cho anh từ nãy, anh đưa cho cái rút dép của anh mà nà. Thôi, để anh làm giúp cho.
Vượt qua gian khổ, Mạnh cùng các cán bộ, chiến sĩ khác được cử đến trạm A69 thuộc Đại đội 9, Trung đoàn 134, Binh chủng Thông tin liên lạc tại hang Lèn Hà, tỉnh Quảng Bình.
Nhưng chiến tranh khốc liệt, ai mà có thể biết được bản thân sẽ sống chết như thế nào ? Như bao ngày khác, trưa ngày mùng 2 tháng 7 năm 1972, mười ba chiến sĩ ở ngoài lán, 3 chiến sĩ trực trong hàng đang làm nhiệm vụ liên lạc. Một tiếng nổ " Rầm " làm rung chuyển cả hàng, ống nghe trên tay Thanh rớt xuống. Ba quả bom, hai quả đánh trúng ngay giữa lán, khỏi lửa, cát bụi tung lên mù mịt, lán cháy đỏ rực,...tiếp theo là những tiếng bom nổ chát chúa làm rung chuyển cả hang Lèn Hà. Những cô gái, chàng trai mơn mởn tuổi thanh xuân kia đang phải hứng chịu cơn mưa bom đạn tàn khốc đến vô cùng, chỉ trong vòng năm phút, mười ba chiến sĩ trong đó có mười người là nữ đã hy sinh thanh xuân của mình mãi mãi.....
Bên ngoài hang là những tiếng kêu, tiếng gọi của những đồng đội còn sống, là những tiếng khóc thương thảm thiết, nghẹn lời... Dòng máu đỏ thẫm của các anh các chị thấm xuống lòng đất mẹ thân yêu, đó là dòng máu tuyệt đẹp của những con người yêu nước,những con người đến cuối đời vẫn nguyện được sống cùng đất nước...Sự hy sinh của mười ba chiến sĩ tại hang Lèn Hà và sức mạnh chiến đấu kiên cường của các cán bộ, chiến sĩ thông tin liên lạc trạm A69 đã trở thành một động lực cổ vũ cho các chiến sĩ quân ta.
Hang Lèn Hà giờ đã khang trang hơn, trở thành một di tích lịch sử Quốc gia, nhưng lại rất vắng vẻ vì ít người đến viếng. Hằng năm ,vào những ngày Trường Sơn lộng gió hè, tôi vẫn thương lên hang thắp ba nén hương thơm, tưởng nhớ về những người anh hùng năm xưa.Vào những ngày này , Quảng Bình mưa to như trút nước giống như tiếng khóc thương dành cho những người chiến sĩ ấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro