Hậu vệ của nữ hoàng (part 8)
Cháu gái của tôi đã đến thị trấn vào thứ Sáu và tôi thì đón con bé vào cuối tuần. Chạy vui đùa xung quanh một đứa trẻ 7 tuổi sẽ khiến bạn như quên đi mọi muộn phiền, hãy bỏ ra một khoảng thời gian để ngừng suy nghĩ về người phụ nữ điên rồ ấy. Bên cạnh đó, tôi đã hoàn thành việc tôi muốn làm - sáng hôm đó tôi nhận được giấy chuyển nơi làm việc. Tôi đã dành cả ngày để đưa những đứa trẻ mà cô bé thích đến. Shit, tôi kiệt sức rồi. Sáng thứ bảy, tôi làm cho chúng tôi một số bữa ăn sáng khi chúng xem phim hoạt hình, món ăn sáng lý tưởng của chúng. Sau đó, chúng bật bộ phim Cat woman lên và cháu gái của tôi thì ăn mặc như cô gái mèo trong phim đó - con bé yêu cô mèo hoạt hình đó không biết vì lý do gì (bộ phim rác rưởi mà cũng thích). Tôi nghĩ tôi không phải là người thích hợp để chăm sóc trẻ em vì không lâu sau đó tôi đã ngủ gục ngay trên ghế, tôi thực sự đã kiệt sức mất rồi.
Cháu gái tôi đánh thức tôi dậy.
"Uki!" cô bé reo lên, đó là cái tên mà con bé hay gọi tôi, "Uki, bọn mình đi chơi đi" Cô bé đang cầm trên tay cặp máy bộ đàm cũ của tôi. Tôi rất yêu những đứa trẻ đó, vì vậy tôi không thể nào nói không với cô bé.
"Chắc chắn rồi, chúng ta hãy xem xem cái máy cũ xì này có còn hiệu quả không nhé. Đi ra khỏi nhà nào! chú muốn kiểm tra phạm vi hoạt động của nó"
Khuôn mặt nó sáng bửng lên khi nó chạy ra ngoài.
Tôi bật máy bộ đàm lên và bắt đầu chơi với nó. Tiếng ồn vang lên, có nghĩa là mấy cục pin đã làm việc, vấn đề bây giờ là cần tìm đúng tần số.
"Ashley? Ashley, con có nghe gì không? "Tôi đã thử vài lần.
Cuối cùng tôi đã nghe thấy một cái gì đó.
"Ashley, con có nghe không" tôi lặp lại, "con có nghe không vậy?"
"Hero..." tất cả những gì tôi nghe thấy là một giọng trầm thấp.
"Ashley, hãy trả lời chú nếu con nghe thấy"
"H ... e..ro" Tôi lại nghe một lần nữa.
"cái đm..." tôi nghĩ. Quá lười đi ra ngoài, tôi lấy pin ra, thổi vào chúng, như rằng để làm mới cục pin và lắp nó trở vô cái máy.
"Rồi rồi, nữ anh hùng người mèo, con có sao không đấy?"
"ZERO"
Tôi đánh rơi máy bộ đàm...
Đó không phải là giọng của Ashley. Đó không phải là "Hero" !! Tôi nghĩ tôi đã nghe thấy cái giọng này ở đâu đó.
Ashley à...
Tôi chạy nhanh ra ngoài và tự trách mình, tôi ghét bản thân mình quá, sao tôi lại để cho một đứa trẻ đi ra ngoài một mình như vậy chứ?
Tôi thấy Ashley đứng trong sân, tay cầm bộ đàm, bóp nó thật chặt. Trước mặt con bé là một người phụ nữ, bà ta đang cúi xuống và nhìn vào mặt đứa trẻ.
"Zero, zero, zero, zero, zero" đó là những gì mà người phụ nữ điên cuồng lặp lại trước cái gương mặt đầy sợ hãi của Ashley.
Vâng, khi con quái thú đó kiếm chuyện với tôi, tôi còn có thể kiểm soát được. Nhưng đằng này là một đứa trẻ, nó làm thế với đứa cháu của tôi sao???
Tôi điên lên rồi. Tôi chạy về phía người phụ nữ và xử đẹp mụ ấy với tất cả sức lực mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ làm tổn thương được mụ ấy. Ngay khi tôi và mụ ta ngã xuống đất, tôi đứng dậy và nắm lấy Ashley. "Con ổn chứ?" Tôi hét lên, "bà ấy có chạm vào con không?" Tôi thậm chí còn không nhận ra rằng tôi đang run rẩy đến thế nào, có thể điều này sẽ làm con bé sợ hơn.
Ashley giờ đang khóc rất nhiều, con bé thậm chí không thể trả lời.
"Chúng ta đi nào" tôi nói khi tôi quay mặt về phía người phụ nữ. Mụ vẫn nằm úp mặt xuống đất.
Ngay khi chúng tôi vào nhà và đi ngang qua cửa sổ. Tôi thấy người đàn bà đó bắt đầu đứng lên. Mụ quay về phía chúng tôi.
"Chú sẽ gọi cảnh sát," tôi nói với Ashley từng tế bào của tôi đều thấy kinh khủng "Đừng lo lắng cháu yêu, sẽ ổn thôi."
Người phụ nữ bước tới ngay cửa sổ. Mũi của mụ đang chảy máu và rõ ràng tôi đã làm mụ ta bị thương nặng, dáng đi mụ đang khập khiễng, nhưng nhìn mặt mụ thì dường như những điều đó là không hề gì.
Tôi thừa nhận, tôi đã gần như bị đóng băng. Chúng tôi chỉ đứng đó ngay cửa sổ, quan sát cái cơ thể dặt dẹo đó đang đến gần chúng tôi.
"Cảnh sát đang trên đường tới", tôi nói với cháu gái tôi, nó vẫn đang khóc.
Người phụ nữ bước tới trước cửa sổ.
Bà ta ... Bà ta không nhìn tôi nữa. Bà ta kề sát mặt bả vào khuôn mặt của Ashley qua tấm kính. Cô gái nhỏ nắm lấy tay tôi, tôi đã ở bên nó 7 năm. Con mụ chết tiệt, đĩ điếm, tất cả mọi thứ chết tiệt là bà ta đang ở ngoài cửa sổ. Chỉ có một cơ hội nhỏ để tách mụ khỏi Ashley. Khi tôi đưa cháu gái tôi vào phòng, bên ngoài, người phụ nữ vốn luôn mở to miệng, nhưng bây giờ lại đóng miệng lại thành một nụ cười. Sau đó. Thật là kỳ quặc. Khi mụ mở miệng, đám tóc của mụ sẽ tung bay lên phía sau đầu mụ, rồi mụ lại khép miệng và cười. Bây giờ, gớm hơn, mụ đã luân phiên thay đổi nhanh chóng giữa một nụ cười và một cái miệng há to, cùng với đó là đôi mắt trợn trắng không tròng.
"Chúng ta hãy ra khỏi đây nhanh" tôi nói với Ashley khi tôi đưa cô bé lên lầu và đưa đến phòng tôi.
Cảnh sát đã đến khoảng 15 phút sau đó. Họ bắt đầu truy quét khắp khu phố và thực sự đã bắt gặp một phụ nữ trùng với những gì mà tôi mô tả. Tôi có mặt ở đồn cảnh sát để nhận diện, nhưng trước tiên tôi đã phải tiễn Ashley ra khỏi nhà ga. Mẹ nó muốn nó trở về quê ngay sau những gì đã xảy ra, và tôi không thể trách bà mẹ đó. Tôi đưa cô bé đến nhà ga, nơi tôi đã sắp xếp nhân viên trông coi bảo vệ cô bé cho đến khi nó đến nhà an toàn.
Đó là một người rất dễ chịu, anh ta hứa rằng anh sẽ trông coi cả chuyến đi của cô bé. Anh ta nắm lấy tay Ashley và hứa sẽ chỉ cho cô bé tất cả những khu vực mát mẻ của tàu. Đứa trẻ thì mỉm cười với điều đó.
Khi đoàn tàu đang chuẩn bị rời ga, người chỉ huy đưa cháu gái tôi lên cầu thang tàu. "Nói với chú của con đi Ashley" anh chỉ huy nói "nói con sắp đi rồi đi"
"Bye Ashley, bảo mẹ của cháu gọi cho chú khi cháu về đến nhà nhé, ok không?"
Con bé nó không đáp lại tôi, điều đó là dễ hiểu, chắc có lẽ con nhỏ nó vẫn còn ghê sợ, con quỷ cái đó, tôi vẫn còn sợ huống chi...
Khi loa thông báo cho biết tất cả hành khách đều đã vào tàu, thang cuốn đang chạy.
Ashley đột nhiên không nhúc nhích, mặc dù nó đang nhìn lên cái thang.
"Chúng ta đi thôi nè" anh bảo hộ nói.
Ashley bỗng há to miệng ra, nhìn lên người đàn ông.
"Bây giờ chúng ta phải vào, chúng ta sắp bắt đầu đi rồi," anh ta lặp lại. "Đi nào bé con"
Khi anh ta vào xe lửa và Ashley theo sau, tôi nghe con bé lầm bầm "10 9 8..."
.
.
.
Hết!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro