Bóng người cuối lớp học
Chuyện này xảy ra được 10 năm rồi , lúc đó tôi mới chỉ là hs lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin phép được giấu tên ) . Lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài , buổi tối cũng phải lên trường học phụ đạo . Trong lớp tôi có đứa bạn tên là TRường , nó là bạn thân của tôi , phần vì nhà tôi và nhà nó ở chug xóm , phần vì mỗi lần đi học đều ngag wa nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung luôn , cứ như thế thành thân luôn . Một hôm như thường lệ chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé nên được xếp ngồi bàn đầu , Trường to cao nên ngồi bàn cuối .
TRường của tôi là một ngôi trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tôi cũng có một bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo vừa dạy chúng tôi xong thì đồng hồ cũng đã tới 9h .
Lúc đó tôi và Trường ra ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân về chug luôn , vì lớp trưởng phải kê lại bàn gế , giặt rẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ mình để quên hộp bút trong ngăn bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn TRường ở lại chờ tôi tý để tôi lên lớp lấy hộp bút , vừa lúc đó thì ba của Ngân đến đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học hình như bị hạ thấp nhiệt độ một cách lạ thường , như một thói quen tôi ngước nhìn lên hình ảnh thờ bà ma sơ thì không thấy hình ảnh đâu nữa . Tôi tự trấn an rằng chắc vừa nãy bác bảo vệ lấy xuống lau chùi rồi , tôi không vào lấy mà đứng ở ngoài thò tay vào lấy . KHi vừa lấy xong thì tôi ngẩng mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy ai đang ngồi ở chỗ của thằng Trường , nghỉ là nó hù tôi , nên tôi nói '' Mày hả TRường '' , im lặng trong vòng 3p , chợt ở ngoài trời đổ mưa , bất chợt một tia chớp nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của tia chớp , tôi nhận thấy khuân mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , đang ngồi ở cuối lớp , đang nhìn tôi cười một cách kinh rợn . Tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng TRường nghe vậy từ dưới sân chạy lên , trên tay vẫn cầm cây kem chuối ăn chưa xong , va chạy ngang qua nó , miệng nói to '' Có ma , chạy đi '' . SAu đó tôi chạy nhanh về nhà , khi chạy ngag qa nhà thằng TRường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , về nhà thay quần áo rồi lên giường đi ngủ luôn .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phài nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va' tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro