Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hư vô 2

    29/7/2017

Oneshot :" Hư Vô" part 2 cũng có lẽ là dấu chấm hết .

Cô đax mãi mãi bỏ anh đi khi mùa đông lạnh giá kết thúc .....

... A dẫn cô cùng nhau đi trên con đường đầy tuyết trắng xoá ...nắm chặt bàn tay lạnh giá của e ..truyền hơi ấm của a cho e ...hai đôi siết chặt vào nhau truyền cho nhau hơi ấm sưởi ấm trái tim thiếu hụt ...hai hình bóng trên con đường dài lạnh buốt nhưng lại chàn đầy hạnh phúc ...

Xua tan đi sự cô đơn hiu quạnh ..như là ngọn lửa ấm nồng ...

Nhưng tại sao a lại tưngf đợt từng đợt nước mắt rơi xuống ....

Thấy lạnh đưa tay chạm nhẹ tại sao a lại ...khóc ...

Trog lòng ngỡ ngàng sững sơf ...thấy cô quay sang nhìn a vội vàng a gạt đi những giọt nước mắt quay sang mỉm cười vs cô ...

Rồi tưf đó hai con người sống trog một căn nhà ...căn nhà từng hiu quạnh nhưng giờ đây như thêm dức sống ...mỗi khi xa căn nhà a như càng có lý do để về nhà mong ước về nhà nhiều hơn ...a lúc nào cũng nhơs hình bóng như thiên thần luôn đứng trc cửa trờ a ngóng a về nhà ..nụ cười của một người con gái rạng rỡ khi gần a ... Nhớ hơi ấm mang chút lạnh giá của người con gái đó ....

Mỗi buổi tối hai hình bóng vẫn luôn dạo trên con đường đaayf tuyết trắng ....chàng trai ôm nhẹ cô gái ...cô gái dựa nhẹ vào người chàng trai ...

Hai thân thể như làm tan chảy sự lạnh lẽo của mùa đông ...

A vẫn luôn băn khoăn tại sao mỗi lần mình nhận lại sự chăm sóc của cô gái a lại thấy lòng mìh đau lại thấy bi thg ...mỗi lần ôm e ấy trog kí uéc lại xoẹt qua hình bóng của nguoief con gái đuwngs ở rìa bờ vực nhẹ nhàng rơi xuống mà sao a lại hết lần này lần khác ko nắm đc tay của cô gái ấy ...

Nhìn trời càng ngày càng trong xanh ...tuyết cũng dươngf như ngừng rơi ...báo hiệu mùa đông sắp qua ...

Tình cảm của tôi và Vãn Uyển ngày càng sâu đậm hình bóng e càng in sau vào tâm trí tôi ...

Càng làm tôi lưu luyến mãi ko thôi ...ko thể rời xa đc tình yêu mãnh liệt mà tôi dành cho e ấy ...dù ko nghe thấy giọng e ấy nhưng tôi cũng ngư hiểu đc hết ngững điều e suy nghĩ trog lòng ...

Cũng như mọi lần ...buổi tối đó tôi và e lại đi dạo trên con đường quen ...nhưng tuyết ngừng rơi ...các cành cây cũng đang nhú ra những mầm non nhỏ xinh ...hai bên đường từng khóm cỏ xanh tươi ...cảnh vật như càng thêm đẹp hơn ...sức sống hơn ...bớt đi cái lạnh giá hơn ...dạo một lúc e dắt tôi lại cái cây lần đầu chúng tôi đã gặp nhau...cái cây tiêu điều ngày đó đã lớm chớm lá xanh rung rinh trong từng cơn gió lạnh nhẹ thổi qua ...thảm cỏ xanh tươi ...

Em nhẹ nhàng cúi xuống bỏ đôi giầy trắng ra ... Bước đôi chân nhỏ vào thảm cỏ xanh ...tung tăng chạy nhảy như một tinh linh nhỏ ...tôi kiếm một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống tay luồn nhẹ trog túi áo sờ nhẹ một chiếc hộp nhung đỏ mà miệng cười hạnh phúc ...

Bỗng e xuất hiện trc mắt tôi ...lôi từ trong túi áo một quyển sách nhỏ là quyển sách e thg viết chữ lên đó móc trog túi áo một cây bút nhỏ e nhẹ nhàng viết lên trang giấy trắng ..

" Quân Thương à ! Nhìn kĩ e nhá ...a có nhận ra e là ai ko ...."

Tôi nhẹ lắc đầu lòng bât đầu xh một nỗi lo lắng

"Vậy à vậy e muốn nói vs a một điều ..."

Nước mắt của e bắt đầu rơi lòng tôi càng rối bời ...trên trang giấy trắng " Thương Quân nhớ nhé e là Vãn Uyển người con gái sẽ yêu a cả đời ....a à sau này nếu e ko còn nữa ...mùa đông sau năm năm e ra đi e sẽ trở lại ...cho q một kí ức mới thật đẹp nhá ...Thương Quân à ...e đã trở về rồi đây e đã thực hiện lời hứa rồi đây ...e đax trở lại rồi đó ...a à đưngf đau.."

Nhìn từng chưc trên trang giấy trắng lòng tôi càng sững sờ ...từng giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống ....e nhẹ nhàng vươn tay lau đi giọt nước mắt của tôi ....viết tiếp " a à e phải đi rồi hết rồi thơif gian hết rồi ...a vui vẻ nhá đừng khóc đừng nhớ e nhá a ..." ....miệng e nhẹ mấp máy phát ra âm thanh ...

"E...em yêu anh.."

Tiếng con gái trong trẻo hoà tan vào cơn gió đánh vào trog trí óc a ...thân thể của e đang dần tan ra ....tôi vội vàng kéo lấy ...đau đớn nói " Vãn Uyển ...Vãn Uyển ...đừng bỏ a ..." Tôi quỳ đầu gối xuống ôm em vào lòng "Vãn Uyển à xin e ....xin e mà đừng mà ....đừng bỏ a mà ...a ...a mua nhẫn rồi ...e có đồng ý là người vợ của a ko...Vãn Uyển trả lời đi chứ ...đừng đi mà ...đừng đi mà Vãn uyển ..." Em nhìn tôi lấy đooi tay chỉ vào cái hôpk nhung đỏ ....tôi vội mở ra ...lấy chiếc nhẫn in hình bông tuyết trắng ...đau đớn đeo lên tay của e ....tuyết bắt đầu rơi xuống ...thân thể e gần ngư dần tan biến ..."e...em đồng ...ý "
PHỤT ....VỤT ...hình bóng của e tan biến trong ko
gian ..."OAAAHHHHHHHH...Vãn Uyển OAAHHHHHH ..,đừng mà oahhhhhh trở lại đi e ...OAHHHH..." Quỳ đàu gối xuống nên tuyết trắng nắm chặt chiếc khăn quàng cổ thứ duy nhất cô để lại nhìn lên trời đầy cay đắng ...,"OAAHHHHHH VÃN UYỂN ..,"

Đi rồi cô đi rồi co đã ra đi rồi ...cô trả lại cho a kí ức năm năm trc rồi ...một người con gaia xinh đẹp hứa sẽ là người vợ của a năm năm trc đã vĩnh viễn ra đi vì căn bệnh tim ....cô gứa sẽ trở lại vào một mùa đông ...

Cô trở lại rồi ...trả lại kí ức xưa cho anh và cho a một kí ức đau thg hơn ...

Tại sao tại sao ....

Chấm hết "hư vô " chào nhé xin gửi tới Miu mối tình đầu của a trên thiên đàng ...yên nghỉ nhé e ...a sẽ tốt mà thôi

-tịch mịch -
Sai chính tả ko sửa đâu :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro