Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Truyen cuoi rung ron

Ngôn ngữ quán bia

Quán bia nọ có nhiều món nhậu: Tiết canh, thịt chó, tái dê... Lúc đông khách, ông chủ quán đứng cửa, chỉ đạo gia nhân phục vụ khách, phát lệnh rất gọn.

Thấy nhóm nghệ sĩ vừa tới, ông gọi:

- Tiết! Mang đây!

Mấy xe cub vừa đỗ xịch, ông kêu:

- Chó! Nhanh nào!

Chiếc "u-oát" vừa tới. Mấy vị "cặp da- cặp táp" bước vào quán, ông chủ lớn tiếng:

- Dê! Dê đấy!

Chợt có tiếng người khách nào đó lè nhè:

- Dê đâu có mà dê! Toàn bò! Đồ khỉ!

Bác sĩ cũng bó tay

Trong phòng bệnh:

- Với biểu hiện như thế này, có thể khẳng định chắc chắn là anh đã bị nhiễm độc rất nặng.

- Trời ơi! Nguy hiểm quá! Vậy thưa bác sĩ, tôi bị nhiễm chất độc gì ạ?

- Điều này chúng tôi chỉ có thể trả lời sau khi đã khám nghiệm tử thi.

- !!!

o O o

Theo lời khuyên của bác sĩ, nhà quản lý nọ bắt đầu chơi quần vợt để cải thiện tình trạng sức khỏe. Sau vài tuần, thư ký hỏi ông ta tình hình tiến triển đến đâu rồi.

- Ổn cả! - Nhà quản lý đáp. - Khi ở trên sân quần và nhìn thấy trái bóng bay về phía mình, bộ óc của tôi lập tức ra lệnh: "Chạy về góc! Ve trái! Lên lưới! Đập! Lùi lại".

- Vậy sao? - Cô gái phấn chấn hỏi. - Còn sau đó.

- Rồi tấm thân phì nộn của tôi hỏi lại: "Ai cơ? Tôi ấy à? Đừng nói chuyện vớ vẩn!".

o O o

Một mệnh phụ phu nhân nhan sắc đã đến độ héo tàn vào một thẩm mỹ viện nổi tiếng toàn quốc, đòi gặp bác sĩ giỏi nhất ở đó. Khi được toại nguyện, bà ta hồi hộp gặng hỏi.

- Thưa bác sĩ, bác sĩ có thể can thiệp làm cho gương mặt của tôi trẻ đẹp lại được không?

Bác sĩ chăm chú nhìn bà già rồi đáp:

- Xin lỗi bà! Ở nước ta, việc chặt đầu bị cấm từ lâu rồi!

Châm ngôn thời @

1. Tôi cưỡng lại được trước mọi thứ, trừ những cám dỗ.

2. Có tiền thì sướng hơn là nghèo, nếu xét về mặt tài chính.

3. Tôi nghĩ là tôi nên bắt đầu đọc thơ Shakespeare. Nhưng rồi tôi nghĩ lại, tại sao tôi phải làm thế? Hắn ta chưa bao giờ đọc một bài thơ nào của tôi cả.

4. Tôi từng có nhiều ham muốn, ham muốn quá nhiều thứ. Bây giờ tôi chỉ có một ham muốn, là làm sao loại bỏ được những ham muốn đó.

5. Vì tình yêu, người phụ nữ sẵn sàng hy sinh mình, còn đàn ông thì sẵn sàng hy sinh những người phụ nữ khác.

6. Nếu ta phải trả tiền cho người đẹp thì người đẹp ấy chẳng đáng giá một xu.

7. Tôi không hiểu dịch cúm gia cầm có ảnh hưởng thế nào tới những tin vịt?

8. Câu nói "không" vẫn là phương tiện tránh thai truyền thống tốt nhất.

9. Cái cười thành thực nhất là cười ruồi.

10. Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.

11. Thà nhận một ít tiền hơn là lời "cảm ơn nhiều".

12. Rượu vang có lợi cho sức khỏe, còn sức khỏe cần để uống rượu vodka.

13. Tất cả những gì báo chí viết đều là sự thật trăm phần trăm, ngoại trừ những sự cố mà quý vị trực tiếp chứng kiến.

14. Báo chí nói cho độc giả biết điều mà người ta không hiểu và dạy cho hiểu điều mà người ta không biết.

15. Báo lá cải có ích ở chỗ chúng dạy ta không nên tin vào chúng.

16. Trí tuệ nhân tạo chẳng là gì so với sự ngốc nghếch tự nhiên.

17. Người thông thái viết những câu châm ngôn, kẻ ngu dốt lặp lại chúng.

18. Người hiểu biết thì nói chuyện với anh, người thông thái thì lắng nghe anh.

19. Cho anh ta một con cá, anh ta sẽ ăn trong một ngày. Dạy anh ta câu cá, anh ta sẽ không làm phiền anh suốt một tuần.

20. Mỗi khi tôi buộc phải chọn lựa giữa hai tật xấu, tôi thường chọn cái mà tôi chưa bao giờ được thử.

Thi vấn đáp

Một sinh viên phải trả thi trong hội đồng. Giáo sư hỏi:

- Các-mác mất năm nào?

- Các-mác đã mất! Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến Người!

Cả hội đồng đứng dậy tưởng niệm một phút. Giáo sư hỏi tiếp:

- Lê-nin mất năm nào?

- Lê-nin mất, nhưng sự nghiệp của Người vẫn còn sống mãi. Ðể tưởng nhớ người lãnh đạo vĩ đại của giai cấp Cộng sản, 5 phút mặc niệm bắt đầu.

Cả hội đồng đứng dậy, mặc niệm. Giáo sư thì thầm với hội đồng:

- Thôi cho nó 3 (*) điểm đi, không nó bảo chúng ta hát "Quốc tế ca" thì chẳng có ai ở đây thuộc lời đâu!

(*) - 3 điểm là điểm trung bình theo thang điểm của Nga.

Thưởng

Mày râu và áo dài đi xe máy song song nhau, áo dài nói:

- "Ông" có dám bỏ cả hai tay ra khi đang điều khiển xe không?

- Hả... tui chỉ dám khi đi xe đạp, nhưng nếu tui bỏ cả hai tay ra bây giờ thì "bà" mất gì nào?

- Tui sẳn sàng thưởng cho "ông" một món quà cực kỳ có ý nghĩa.

- Cái gì vậy chứ?

- Một bộ áo quan!

- Trời!

Học sinh thời @

Cô giáo đang đọc truyện "Ba chú heo con" cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm:

- Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé!

Cô giáo ngừng lại hỏi:

- Các con có biết bác nông dân nói gì không?

Tèo giơ tay:

- Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”.

o O o

Thấy cậu con trai đang học bài "Sự tích bánh chưng, bánh dày", bố bèn hỏi:

- Con trai, con có biết bánh chưng có từ bao giờ không?

- Tính theo mùa thì có từ giáp Tết, tính theo ngày thì có tại hàng quà sáng lúc 5 giờ ạ!

o O o

Cô giáo hỏi trò Tèo:

- Em nghĩ gì khi tuần này đã bị điểm 2 lần thứ ba?

- Thưa cô, em đã hiểu ý nghĩa câu: "Ghét của nào trời trao của ấy".

o O o

Giờ sinh vật, thầy giáo hỏi một em học sinh:

- Trong các loại cây mà bố em trồng, em thấy cây nào cho hiệu quả kinh tế cao nhất?

- Dạ, "cây xăng" ạ!

Thương binh Từ Hải

Trong giờ giảng văn ở trường Đại học Tổng hợp, giáo sư hỏi nữ sinh viên A:

- Chị hãy cho nhận xét về nhân vật Từ Hải trong truyện Kiều của Nguyễn Du?

- Thưa giáo sư. Nữ sinh viên A trả lời

- Từ Hải là một thương binh ạ!

- Sao lại thế? - Giáo sư ngạc nhiên hỏi.

- Dạ thưa... chả là Nguyễn Du viết về Từ Hải: "Một tay gầy dựng cơ đồ..."!

Tại sao sinh viên thi rớt

Một năm chỉ có 365 ngày, nhưng một năm điển hình của sinh viên thì:

1. Trừ những ngày thứ 7 - 52 ngày thứ 7 trong một năm, ai cũng biết là ngày này để sinh viên chúng ta nghỉ ngơi, "khám phá thế giới", vậy là 365 - 52 còn lại 313 ngày.

2. Kỳ nghỉ hè - 50 ngày tiếp theo. Thời tiết nóng, ai mà học được cơ chứ, tắm biển và đi chơi mới là nghỉ hè. Suy ra, còn lại 263 ngày.

3. 8 giờ ngủ nghê mỗi ngày, cộng lại hết thành ra là mất 30 ngày trong năm, nghĩa là còn lại 141 ngày.

4. Mỗi ngày dành 1 giờ cho chơi thể thao, đi chơi, thư giãn (rất tốt cho sức khoẻ), nghĩa là một năm mất 15 ngày, còn lại 126 ngày.

5. 2 giờ trong ngày cho ăn uống và những thú ẩm thực khác (có hơi ít cho các chị em không nhỉ?), vậy một năm là 30 ngày, số ngày còn lại là 96.

6. Mất mỗi ngày thêm 1 giờ cho giao tiếp nói chuyện với mọi người (lại đánh giá thấp chị em rồi đấy), một năm là 15 ngày, số ngày còn lại là 81 ngày.

7. Số ngày dành cho những kỳ thi, kiểm tra mỗi năm: Ít nhất là 35 ngày, số ngày còn lại là 46.

8. Những kỳ nghỉ lễ, lễ hội trong năm (Giáng sinh, Tết, 1-5...) khoảng 40 ngày, nghĩa là còn 6 ngày.

9. 3 ngày cho ủ ê buồn bã trong năm (chưa kể hội những người đang yêu, cả tuần là còn ít), còn 3 ngày.

10. Xem phim truyện, sách báo nhẹ nhàng mỗi ngày vài mươi phút, mất toi một năm hết 2 ngày, còn lại 1 ngày.

11. Ngày còn lại đúng ngay ngày sinh nhật bạn, sao bạn lại có thể học được ngày đấy cơ chứ???

Giờ thì chúng ta đã hiểu tại ra một chân lý: Làm sao sinh viên có thể KHÔNG trượt được cơ chứ!!!

SV1: Ở phòng tao có thằng ăn sáng hết ba đĩa xôi to tướng!

SV2: Khủng khiếp thế!

SV1: Vậy mà chưa nhất đâu, thằng ở phòng bên cạnh ăn đến năm đĩa cơ!

SV2: Trời!

SV1: Kinh ngạc lắm hả?

SV2: Ừ! Sức chứa cỡ trung bình thôi, nhưng tao thắc mắc là tiền đâu mà chúng nó ăn dữ thế?!

Câu hỏi khó trả lời

Một người da đen bị bọn phân biệt chủng tộc đánh cho nhừ tử, thành bệnh rồi lăn ra chết. Linh hồn anh bay lên thiên đường gặp Thượng Đế.

Anh ta thắc mắc:

- Tại sao Người lại cho con khả năng chạy 100 mét dưới 10 giây?

Thượng Đế trả lời:

- Ta cho con ưu thế đó để con có thể đối phó với các con sư tử châu Phi dữ tợn.

Người da đen lại hỏi:

- Tại sao Người cho con nước da màu đen?

- Ta cho con nước da màu đen để có thể chịu đựng được cái nóng khủng khiếp của châu Phi.

Người da đen hỏi thêm:

- Vậy thì tại sao Người lại cho con sinh ra tại Mỹ?

Người Mĩ làm cái gì cũng sai

Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về London.

Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và đang được con chó của bà ta sử dụng.

Người lính mệt mỏi hỏi, "Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?"

Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, "Người Mỹ các anh. Anh đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi à?”

Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tàu lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu cầu, "Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt mỏi."

Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, "Người Mỹ các anh. Anh không những là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!"

Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ toa tàu rồi ngồi xuống ghế.

Người phụ nữ la inh lên, yêu cầu ai đó đến bênh vực bà ta và trừng phạt người lính.

Một quý ông người Anh ngồi bên hàng ghế bên kia lên tiếng, "Thưa ngài, ngài biết đấy, người Mỹ các ngài rất hay có thiên hướng làm không đúng sự việc. Các ngài ăn thì dùng nĩa không đúng tay. Các ngài lái ô tô thì không đúng phía trên đường. Và bây giờ, thưa ngài, ngài vừa ném không đúng con chó ra khỏi cửa sổ."

Mật mã

Một nhân viên CIA ở một nước Châu Mỹ la tinh nhận nhiệm vụ tìm người trợ lý bí mật đang nằm vùng tại thủ đô thành phố.

Đến nơi, tại ngôi nhà cần tìm, anh ta thấy một ông già ngồi trước cửa.

- Ấm và chảo được sửa ở đây phải không? - Anh ta dùng mật mã.

- Ấm và chảo nào? - người đàn ông trả lời - Nếu anh muốn gặp cái thằng gián điệp Mỹ đó, hắn sống ở tầng 2, phòng 13.

Khách quen

Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói:

- Chào Dave! Anh khỏe không?

Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.

- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.

Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:

- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?

- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.

Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:

- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?

Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những lời bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:

- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!

Vô tội

Ba anh chàng đứng trước cổng thiên đường. Thánh Peter hỏi từng người và cho họ biết còn một chỗ trống cho một người. Thánh Peter hỏi xem họ đã chết như thế nào.

- Một hôm tôi về nhà và thấy vợ tôi trên giường, khoả thân. Tôi nhìn khắp nhà và quyết định kiểm tra ban công. Tôi thấy có mấy ngón tay ở đó và thế là tôi lấy cái búa đập vào ngón tay hắn khiến hắn rơi xuống, rồi tôi lấy cái tủ lạnh ném vào hắn nữa. Nhưng rồi tôi cảm thấy tội lỗi vì đã giết người nên tôi đã tự tử.

- Tôi đang sơn ở tầng thứ 37 thì trượt chân và rơi xuống. Tôi nắm được vào ban công, thì bỗng có ai đó đập mạnh vào ngón tay tôi bằng búa nên tôi rơi xuống, sau đó lại còn cả cái tủ lạnh rơi vào tôi nữa.

- Tôi đang trốn một cách vô tội trong cái tủ lạnh.

Bố vợ và chàng rể

- Thế là con gái tôi đã đồng ý làm vợ anh. Anh định ngày nào sẽ cưới?

- Cháu đã dành quyền quyết định đó cho vị hôn thê.

- Anh định làm lễ cưới ở nhà thờ hay ở nhà?

- Điều đó mẹ cô dâu sẽ quyết định.

- Thế anh và vợ định sống bằng cái gì?

- Vấn đề này thì cháu hoàn toàn giao phó cho hai bác!

o O o

- Quan hệ giữa cậu và ông bố vợ ra sao?

- Rất tốt! Chúng tôi hợp nhau, trừ một lần duy nhất, tôi không hiểu ý ông ấy.

- Lần nào vậy?

- Lúc tôi xin cưới, ông ấy can ngăn và nói vì rất thương tôi, thế mà tôi đã không tin ông ta.

Vì sao vội vã

Một người đàn ông bước vào quán bia, gọi 25 chai bia và uống sạch trong vòng 10 phút. Thấy lạ, chù quán hỏi:

- Này, tại sao anh vội vã thế?

- Ồ, anh cũng thế thôi, nếu anh có cái mà tôi đang có!

- Anh có gì nào?

- 1 đô-la.

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.

Người nông dân đáp:

- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.

Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:

- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…

- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?

- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.

- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.

Ngần ngừ, người nông dân tiếp:

- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.

- Lại thế nữa à?

- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.

- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.

- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Mẹ cháu không cho

Cô vợ cứ nằng nặc đòi ly dị chồng. Tổ hòa giải của khu phố đến nói chuyện với cô:

- Anh chị đẹp đôi thế mà sao chị lại xin ly hôn?

- Vì... vì... Vì anh ấy ngáy to quá làm cháu không ngủ được!

- Vậy trước khi cưới, chị đã tìm hiểu kỹ chưa?

- Dạ! Tìm hiểu kỹ rồi ạ!

- Thế tại sao không phát hiện ra anh ta có cái bệnh ấy?

- Vì mẹ cháu không cho cháu ngủ với anh ấy ạ!

- ?!?!?

Phương pháp rẻ tiền

Một quý bà đã đến tuổi xế chiều đến một viện thẩm mỹ danh tiếng. Bác sĩ sau khi kiểm tra kỹ lưỡng gương mặt của bà ta liền phán.

“Bà cần phải phẫu thuật thưa bà. Như thế trông bà sẽ trẻ như thiếu nữ đôi mươi nhưng…”

“Phí tổn khoảng bao nhiêu, thưa bác sĩ?”, quý bà ngắt lời.

“Khoảng một trăm nghìn dollar, thưa bà”.

“Trời ơi, đắt quá. Thế nếu tôi chỉ muốn trẻ như thiếu phụ ngoài ba mươi thì chi phí là bao nhiêu?”

“Cũng vào khoảng hơn 70 nghìn dollar”, bác sĩ đáp.

“Thế nếu trông trẻ như phụ nữ ngoài bốn mươi thì tốn bao nhiêu?”

“Hơn 50 nghìn dollar”, bác sĩ nhã nhặn.

“Đắt thật đấy. Không có phương pháp nào rẻ hơn sao?”

“Vậy thì tôi có thể giới thiệu với bà một phương pháp chỉ tốn có 1 dollar thôi”, bác sĩ nói.

“Thế à? Phương pháp gì?”

“Đeo mạng che mặt!”.

Ổ khóa và chìa khóa

Một bà vợ luôn tự coi mình là nhân vật quan trọng trong gia đình:

- ... Nếu thiếu sự quán xuyến của em thì gia đình sẽ tan nát, của cải sẽ đội nón ra đi.

Nghe vợ nói, ông chồng không hề phản đối mà còn hăng hái thêm vào:

- Em nói đúng, người vợ trong gia đình cũng giống như cái ổ khoá của một căn phòng. Đồ đạc trong phòng muốn an toàn phải nhờ có ổ khoá tốt.

- Anh nói chí phải!

- Còn vai trò của người chồng chỉ như cái chìa khoá mà tôi, làm sao so được với cái ổ khoá.

- Anh nói đúng lắm! Chưa bao giờ em thấy anh đánh giá vai trò của vợ chồng mình chính xác như hôm nay. Hoá ra anh cũng không ngớ ngẩn như em và mọi người vẫn tưởng.

- Để anh nói hết đã! Cái ổ khoá tốt là ổ khoá chỉ có một chìa mở được!

- Đúng quá đi rồi! Nếu chìa nào cũng mở được thì ổ khoá là loại vứt đi.

Ông chồng lại thủng thẳng:

- Còn chìa khoá tốt là chìa khoá mở được nhiều ổ khoá.

- Đúng.... à, không phải thế, không phải thế.

Bà vợ suy nghĩ một lúc mới biết ông chồng gài bẫy mình, liền xấn xổ:

- Thế cái chìa của anh mở được bao nhiêu ổ khoá rồi? Nói đi, nói đi! Tôi sẽ bẻ cong cái chìa khóa láo lếu này cho nó khỏi mở ổ khóa nào hết!

- !!!

Vận đen

Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:

- Hồi này cậu thế nào?

- Đen đủi lắm! Hôm nọ, tớ cho một cô gái đi nhờ xe, sau đó cô ta lại còn kiện tớ, buộc tớ tội quấy rối tình dục. Tòa án bắt tớ phải nộp tiền phạt. Nhưng khi trông thấy cô ta, tòa lại còn phạt thêm tớ về tội lái xe trong tình trạng không tỉnh táo...

Cổ tích về Vợ

Một đôi vợ chồng mới cưới được hai tuần. Anh chồng, mặc dù đang say mê với tình yêu nhưng vẫn muốn được đi nhậu cùng bạn bè. Vì thế, anh ta năn nỉ vợ:

“Em thân yêu, anh sẽ về ngay thôi”.

“Anh định đi đâu, chàng ngốc của em?” – cô vợ hỏi.

“Anh đi đến quán rượu, khuôn mặt xinh đẹp của anh ạ, sẽ uống chút bia”.

“Anh muốn uống bia hả tình yêu của em?”

Cô mở cửa tủ lạnh và chỉ cho chồng thấy 25 loại bia khác nhau, nhãn hiệu từ 25 nước: Đức, Hà Lan, Nhật Bản,...

Anh chồng còn chưa biết phải làm gì, điều duy nhất anh ta nghĩ là: “Phải rồi, kẹo mút của anh. Nhưng ở quán rượu… em biết không... người ta có những cái cốc lạnh băng...”

Anh chồng chưa kịp nói hết câu, cô vợ đã ngắt lời:

“Anh muốn cốc lạnh ư, cún con?”

Nói rồi cô lôi ra một cái cốc đựng đóng băng khiến cô run lên khi cầm vào nó.

Anh chồng đã hơi tái tái, nói: “Phải, cô nàng chu đáo, nhưng ở quán người ta có món nhắm rất ngon... Anh sẽ không đi lâu đâu, sẽ về ngay mà. Anh hứa, đồng ý nhé?”

“Anh muốn món nhậu ư, gấu con của em?”

Cô mở tủ lạnh ra lấy 5 cái đĩa đầy 5 nón nhắm khác nhau: cánh gà rán, chân gà nướng, thịt lợn nướng…

“Nhưng, nhưng mật ong của anh... ở quán rượu, em biết không… có những tiếng chửi, những tiếng lóng bẩn thỉu và nhiều hơn thế”.

Cô vợ trả lời: “Anh muốn những tiếng chửi thề ư, bánh sáp ong?... Nghe nhé đầu đất! Uống ngay cái thứ bia chết tiệt trong cái cốc đóng băng quỷ của anh rồi ăn đồ nhắm dở hơi mà bà đây đã làm đi. Bởi vì anh sẽ không đi đâu hết. Hiểu chưa, đồ khỉ?”

... và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

Kiểu Úc!

Hai bợm nhậu gặp nhau:

- Hôm qua cậu làm thế nào để qua mặt bà xã mà đi nhậu?

- Hóa trang kiểu Úc!

- Thế các cậu uống bia hay rượu?

- Bia phong cách Úc.

- Nghe đâu xỉn đến độ về nhà bắt cá cảnh đem làm mồi?

- Vâng! Cá cảnh kiểu Úc!

- Thế là vợ cằn nhằn, cậu lại “đục” vợ gãy mấy cái răng?

- Đúng! Nhổ răng kiểu Úc!

- !?

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.

- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu - Robinson lẩm bẩm nói với vợ - Xem đây này.

- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? - Người hàng xóm bắt đầu.

- Ôi, tôi rất tiếc - Robinson nói - Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.

- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? - Người hàng xóm hỏi.

Xúc phạm nặng nề

Có hai vợ chồng cùng lên xe buýt tại bến xe. Người chồng trông còn khá trẻ, còn cô vợ thì trông có vẻ già hơn chồng rất nhiều.

Lúc lên xe, cô vợ nghe loáng thoáng thấy mấy người đàn bà ngồi phía sau nhận xét về mình:

- Khiếp cái cô vợ sao mà trông già thế, cứ như là chị của ông chồng không bằng.

Cô vợ cảm thấy vừa ngượng và tức giận vì lời nhận xét xúc phạm kia, cô đỏ mặt lên vì giận dữ. Một người đàn bà đứng tuổi khác ngồi bên cạnh cô vợ thấy thái độ khác thường của cô liền hỏi:

- Sao có chuyện gì mà chị trông bực dọc thế?

Tìm được người để chia sẻ, cô vợ quay sang bà khách đồng hành than thở:

- Tôi bực vì mấy người đàn bà ngồi đằng sau kia đã xúc phạm tôi.

Nghe vậy bà khách đồng hành quay sang anh chồng, trách:

- Này cậu, tại sao cậu lại để cho người ta xúc phạm mẹ cậu như vậy hả?

Chuyện vợ chồng

Nửa đêm, chuông điện thoại nhà bác sĩ reo. Giọng nói hốt hoảng của một khách hàng quen.

- Alo, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai tôi nó lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.

- Được rồi, tôi đến ngay.

Bác sĩ vội thu dọn đồ nghề và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:

- Thôi khỏi bác sĩ, tôi tìm được cái khác rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: