Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

truyen cuoi 2011

Thời sinh viên

SV nữ: - Anh ơi nhanh lên,

sắp đến giờ chiếu phim rồi!

SV nam: Em chờ anh giặt

xong hai bộ quần áo cái đã.

SV nữ: Anh giặt xong thì trễ

giờ mất!

SV nam: Mau lắm, anh chỉ

nhúng nước rồi đem phơi.

SV nữ: ?!

Còn chờ

Cô giáo cho đề một bài tập

làm văn :

- Em nghĩ gì khi làm giám

đốc ?

Tất cả học sinh cắm cúi viết,

riêng một cậu ngồi khoanh

tay, vẻ mặt bình thản.

Cô giáo hỏi :

- Tại sao em không làm bài ?

Cậu học trò đó thưa :

- Thưa cô, em đang chờ thư

ký riêng tới.

Ăn không ???

Một chàng sinh viên chở bạn

gái trên một chiếc xe đạp.

Đang đi, bỗng nhiên chàng

thắng lại cái "ké...é....ét" ngay

trước một quán chè rồi quay

ra sau hỏi:

- Ăn không ???

Nàng:

- Ăn !!!

Chàng:

- Có thế chứ ! Bộ thắng này

mới thay hồi sáng đó!

Nói rồi, chàng tiếp tục đạp

xe đi.

- !?!?!?!?!?!?!?

Chuyện không có hậu

Mày râu1: Mày thấy hình

chân dung của bạn gái tao

thế nào?

Mày râu2: Nàng có đôi mắt

rất mơ huyền và khuôn mặt

gợi hình sâu sắc.

Mày râu1 (hí hửng): Cậu phân

tích thật tuyệt vời.

Mày râu2: Nhưng... mơ huyền

mờ và xâu sắc xấu.

Thi vấn đáp tú tài môn Vật

Thí sinh đầu đi vô. Ông thầy

hỏi:

- "Cái nào nhanh hơn, ánh

sáng hoặc âm thanh ?"

Đáp: "Tất nhiên là âm

thanh !"

Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"

Đáp: "Khi em bật ti-vi lên...

trước tiên em nghe được

tiếng... sau đó mới thấy

hình."

Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế

tiếp."

Thí sinh kế đi vô và cũng bị

hỏi y chang như vậy.

Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"

Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm

khi nghe câu trả lời): "Em có

thể giải thích tại sao

không?"

Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em

thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng

lên trước... sau đó mới nghe

âm thanh."

Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí

sinh cuối vô!"

Lần này thầy giáo moi ra đèn

pin và cái còi. Trước mặt học

trò ông ta bật đèn và bấm

còi cùng một lúc.

Hỏi: "Em nhận được cái gì

trước: ánh sáng hoặc âm

thanh?"

Đáp: "Ánh sáng."

Hỏi: "Tại sao?"

Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con

người nằm trước hai lỗ tai"

Vẫn còn may

A: Hôm qua tao ngủ mớ thấy

mình được nhà trường cử đi

thi thể thao cấp tỉnh môn

chạy dài.

B: Chà! Một giấc mơ tuyệt

đẹp.

A: Tuyệt cái con khỉ! Tao mơ

đang chạy thì bị đứt dây

thun quần!

B: Vậy sao?

A: Ờ. Nhưng vẫn còn may.

B: May chỗ nào nữa?

A: May là tao ngủ ở tư thế

nằm co, chứ ở tư thế nằm

thẳng cẳng thì quê chết!

Thưa cô, cho cháu đi hát

Cô giáo dạy lớp mẫu giáo,

thỉnh thoảng có bạn trai đến

lớp thăm, sợ các học trò nhỏ

vô tư nói năng "mất lịch sự",

cô bèn dặn các cháu:

- Hễ khi nào cô đang nói

chuyện với người lớn, cháu

nào muốn xin đi ra ngoài

tiểu hay đại tiện thì phải nói:

"Thưa cô, cho cháu đi hát"

nghe không?

Thế là học trò nhí tuân theo

lời cô dạy. Lâu dần thành

thói quen, có khách đến là

các trò chạy ra: "Thưa cô, cho

cháu đi hát...".

Có cu Tí học lớp cô giáo, chủ

nhật nghỉ ở nhà với bố, nửa

đêm cu Tí gọi bố dậy, quen

mồm nói:

- Bố ơi, con muốn đi hát!

Bố giật mình, nhưng cũng

nghiêng tai vào miệng cu Tí

và bảo:

- Hát hả? Con hát nhỏ nhỏ

vào lỗ tai của bố thôi nha,

khuya rồi, cho mẹ con ngủ.

Góc vuông sôi

Thầy hỏi một trò lười:

- Em hãy nói nước sôi ở bao

nhiêu độ?

- Thưa thầy ở 90 độ ạ.

Một trò khác ở cuối lớp đứng

lên.

-Thưa thầy bạn ấy trả lời sai

rồi ạ. Góc vuông mới sôi ở 90

độ chứ.

Liên tưởng

Trong giờ địa lý, để nói đến

tâm trái đất, cô giáo gợi ý:

- Em nào cho cô biết, nếu ta

đào một cái lỗ thật sâu ở lớp

học này, chúng ta sẽ đi đến

đâu?

Phía cuối lớp học vọng lên

tiếng trả lời:

- Thưa cô, trước tiên chúng

ta sẽ đi đến phòng kỷ luật ạ!

Tái bút

Tại bưu điện, một cụ bà nhờ

một mày râu:

- Cậu làm ơn ghi hộ già địa

chỉ này vào tấm bưu thiếp

cái.

Mày râu:

- Đây, xong rồi ạ. Còn gì nữa

không bà?

Cụ bà ngắm nghía một lát rồi

nhẹ nhàng đề nghị:

- Hay là cậu ghi thêm dòng

này nữa vào cuối: "Tái bút:

Nếu đọc không ra, xin vui

lòng thứ lỗi cho người viết

địa chỉ này".

Mày râu: (quê một cục).

Vẫn chưa tìm ra

- Hôm nay ở trường học gì

thế con? - Ông bố hỏi con

trai.

- Dạ thầy giáo bảo con tìm

chủ ngữ và vị ngữ trong câu.

Thật là khó!

- Hồi bố đi học, người ta

cũng bắt bố tìm những thứ

ấy! - Ông bố nói giọng an ủi -

Thế mà đến bây giờ người ta

vẫn chưa tìm ra!

Đối đáp

- Mày học toán mãi mà chỉ

đếm được từ 1 đến 10. Dốt

thế thì sau này làm gì được

hả con!

- Bố yên tâm. Con sẽ là trọng

tài quyền anh!

Kiểm tra

Một ông thanh tra được vào

lớp 10A để kiểm tra chất

lượng của học trò về môn

lịch sử. Ông liền chỉ một học

sinh đang nói chuyện và hỏi:

- Em có biết Lê Lợi không?

Cậu học sinh im lặng suy

nghĩ rồi đáp:

- Dạ thưa em không biết ạ.

Hình như bạn ấy không học

trong lớp em!

Nghe là sợ

Tại một ký túc xá sinh viên ,

một chàng vừa tỉnh dậy ngồi

khóc hu hu, bạn khác lại hỏi:

- Ủa, sao mày khóc?

- Tao nằm mơ thấy đang ăn

mì.

- Ăn mì đã thí mồ mà sao mày

khóc?

- ... nhưng thức dậy tao thấy

dây giày của tao mất tiêu.

- Trời!!

Lý lẽ

Trong giờ dạy, thầy giáo nói

về đặc tính của kim loại cho

học trò nghe:

- Các em! Bây giờ tôi sẽ thả

đồng tiền vàng này và acid.

Các em hãy cho biết, theo ý

các em nó có bị hỏng không?

- Không ạ! - Một cậu trả lời

dứt khoát.

- Vì sao?

- Nếu nó bị hỏng chắc là thầy

đã không thả nó vào!

Thầy cũng chịu

Trong giờ toán:

Thầy: Em hãy cho thầy biết

các thí dụ về đơn thức, nhị

thức và đa thức.

Trò: Thưa thầy, tối qua nhà

em ai cũng thức xem đá

banh, đó là đa thức. Khi sắp

hết hiệp một thì chỉ còn lại

em và ba em xem, đó là nhị

thức. Đến cuối trận chỉ còn

mình em xem, đó là đơn

thức.

Lờ nờ

Để giúp Bình sửa tập phát

âm "L" sai thành "N". Cô giáo

bắt cậu tập đọc và thuộc

lòng câu: "Cụ Lý lên chợ làng

mua lòng lợn luộc".

Một tuần sau, cô kiểm tra và

khen Bình:

- Giỏi lắm. Em phát âm đúng

rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.

- Thưa cô, câu này đọc mãi

cũng quen, chứ những câu

nạ, nắm núc nó cứ nàm sao

ấy!

Thế có chết không ?

Cô giáo dặn học sinh:

- Ngày mai chúng ta sẽ học

bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em

mang tới lớp một đồ dùng có

liên quan đến bảo vệ sức

khoẻ nhé.

Hôm sau, nhất loạt các học

sinh đều mang mỗi người

một đồ vật.

- Tuấn, em đem gì tới?

- Thưa cô, em mang băng gạc

dùng để băng vết thương ạ.

- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em

mang gì nào?

- Thưa cô, lọ ê-te dùng để

rửa sạch vết thương ạ.

- Tý, em mang cái gì kia?

- Dạ, bình ôxy ạ?

- Em lấy ở đâu ra vậy?

- Dạ, của bà em.

- Thế bà có bảo gì không?

- Dạ, bà chỉ thở dài và phều

phào nói: “Không được mang

đi”.

Lịch sự

Một nhà chuyên nghiên cứu

về cách ứng xử giao tiếp nói

chuyện với đám học sinh

nam:

- Các bạn hãy nhớ rằng, khi

đến phòng bạn gái chơi mà

thấy cửa đóng, thì bao giờ

cũng phải gõ cửa. Đó là biểu

hiện của phép lịch sự.

Một sinh viên bỗng hỏi:

- Thế còn khi cửa mở ạ?

- Thì đóng cửa lại mà gõ!

Nội quy ( và nội gián ) ở một

nhà trọ

Điều 1: Giữ vệ sinh chung

(Không cần giữ vệ sinh

riêng).

Điều 2: Hãy la to khi có đám

cháy (Cấm không được cố

tình la nhỏ hoặc không la để

trả đũa chủ nhà trọ).

Điều 3: Không được uống

rượu, nhậu nhẹt trong

phòng (Được uống bia ngoài

phòng, vì chủ nhà là đại lý

bia mà!).

Điều 4: Không được dẫn bạn

gái về phòng ngủ đêm (Chỉ

được... thức qua đêm, hay

nói chuyện suốt đêm ngoài

hành lang).

Điều 5: Về muộn sau 22giờ30

hãy cứ tự nhiên tìm nơi qua

đêm khác, cấm không được

phá rào, chui rào... (Leo rào

thì không sao!).

(Lưu ý: Những dòng chữ

trong ngoặc là của sinh viên

nhà ta "quẹt" thêm vào).

Thật thà

Cô giáo dạy văn hỏi bài một

học sinh:

- Em hãy nói rõ ý nghĩa đoạn

tả Kim Trọng trao lại chiếc

trâm rơi cho Thúy Kiều.

- Thưa cô đoạn thơ đó đã nói

lên rằng: Kim Trọng là một

người thật thà, không tham

lam của cải của người khác

nên khi nhặt được chiếc

trâm mà Thúy Kiều bỏ rơi,

Kim Trọng đã trả lại cho Thúy

Kiều...

Cả lớp: ????

Câu tục ngữ lạc hậu

Giờ văn, cô giáo kiểm tra bài

một học sinh:

- Em hãy giải thích câu "gần

mực thì đen, gần đèn thì

sáng"

Học sinh trả lời:

- Thưa cô, câu tục ngữ này

lạc hậu rồi ạ. Thưa cô hiện

nay có mấy ai dùng mực để

viết nữa đâu ạ, họ chỉ toàn

dùng viết bi, vừa tiện lợi,

vừa dễ sử dụng, lại vừa rẻ

tiền. Xài viết mực lắm lúc

viết lại nghẹt mực... Còn cái

thời người ta xài đèn dầu đã

qua lâu rồi ạ. Bây giờ ngay cả

những vùng quê xa hẻo lánh

mà người ta còn dùng đèn

điện nữa mà...

Cô giáo và cả lớp: Xỉu

Tưởng chỉ học một ngày là

xong

Ngày đầu tiên con đi học, mẹ

hỏi:

- Sao, đi học có gì hay không

con?

- Hay lắm ạ, nhưng cô giáo

không dạy hết bài...

- Tại sao con lại nghĩ như

vậy?

- Vì cô dặn mai lại đi học tiếp

ạ.

Thông minh lắm

Tít : Tớ chẳng biết đánh

giá phim nên ngồi nghe

chúng bàn luận cứ im thin

thít...

Mít : Dễ thôi ! Nếu muốn

biết bộ phim nào có hay

không thì chỉ cần xem quảng

cáo trước phim thôi !

Tít : Vì sao ?

Mít : Nếu phim mà hay thì

có nhiều khán giả truyền

hình xem. Do đó mà quảng

cáo cứ dài gần bằng phim

ấy !

Tít : Trời ! Thế mà mình

không nghĩ ra !

Lý do

Thầy : Các em hãy cho thầy

biết trái cây hái lúc nào là tốt

nhất ?

Trò : Dạ, ban đêm ạ !

Thầy : Tại sao ?

Trò : Dạ, tại ban đêm chủ

nhà không có ở đó ạ !

Thầy : Trời !

Giai đoạn

Trong giờ thể dục, thầy

giáo hỏi một học sinh :

- Em hãy cho thầy biết, kỹ

thuật chạy ngắn bao gồm

mấy giai đoạn ?

Học sinh : Thưa thầy, bốn

giai đoạn ạ !

Thầy : Đúng rồi ! Em hãy kể

tên ?

Học sinh : Đó là chuẩn bị,

chạy, xỉu và... về phòng y tế

ạ !

Thầy : Hả !?!

Trình độ

Một mày râu nhờ áo dài

quân sư :

MR : Theo bà, tôi nên thi

trường nào ?

AD : Một trường quân sự.

MR : Bà đùa đấy à ! Thi vào

quân sự khó lắm !

AD : Nhưng vẫn có khoa

dành riêng cho ông đấy.

MR : Khoa gì thế ?

AD : Khoa dậm chân tại chỗ.

MR : !!!

Thuộc loài gì ?

Hai cậu học trò nói chuyện

với

nhau :

- Đố cậu : rắn, ba ba, ếch

thuộc loài gì ?

- Cả ba con ấy thuộc loài

đặc sản đắt tiền, đúng

không ?

- ???

Chuyện viết báo

Vương: Mình định viết bài

đăng báo, theo cậu thì nên

viết mục nào cho dễ ?

Tú: Nên viết truyện cười...

Vương: Tại sao ?

Tú: Vì cậu viết thế nào

người ta cũng sẽ cười! Viết

hay độc giả cười là đương

nhiên, còn viết dở thì người

ta sẽ cười... người viết !

Vương: !?!

Chấp

Tí hỏi Tèo:

- Dám đánh cờ tướng với

tớ không?

- Chơi thì chơi, nhưng cậu

chơi giỏi thì phải chấp tớ cơ !

- Được thôi, tớ sẽ chỉ cầm

quân bằng tay trái, còn cậu

được đánh... cả hai tay luôn !

- ???

Chịu thôi!

Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá: - 5 vạn đôla! - Không được! - 10 vạn đôla! Im lặng. - Thôi được, 50 vạn vậy nhé! Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói: - Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối? - Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói "Amen", mà nói "Cocacola".

 Nàng tiên cá mới có bạn trai.

Sau một hồi tâm sự, chàng trai nói với nàng tiên cá:

- Để anh lên bờ thay bình oxy khác nhé!

 Khiếp quá!

Chồng đang xem ti vi thì vợ giục:

- Anh đi chợ đi!

- Đó không phải là công việc của đàn ông! - chồng đáp.

- Thế hả? Vậy thì lên giường ngay, tôi sẽ giao cho anh việc của đàn ông!

- Thôi được rồi! Cái giỏ đi chợ đâu? 

Khó kiêng

Công ty nọ tổ chức đợt khám sức khỏe định kỳ cho toàn thể nhân viên.

Sau khi khám xong, một anh chàng ra về, vẻ cực kỳ thiểu não.

 Thấy vậy, cô vợ hỏi:

 - Bác sĩ bảo sao hả anh?

 - Bác sĩ bảo anh không được "gần gũi" vợ trong hai tháng, còn John bạn anh thì không được hút thuốc trong ba tháng.

 - Ừ, kiêng cữ như vậy cũng tốt, anh ạ!

 Được một tuần, trước khi đi ngủ cô vợ thỏ thẻ:

 - Anh à, sáng nay đi chợ em gặp anh John.

 - Thì sao?

 - Anh ấy đã... hút thuốc rồi.

 An nghỉ

Một hôm người thợ khắc bia mộ nằm mộng thấy một người đàn ông nói với mình:

- Xin anh hãy chữa lại dòng chữ: "An nghỉ ngàn thu" trên mộ tôi thành "An nghỉ 26 thu".

- Tại sao vậy?

- Vì hôm qua, tức là vừa đúng 26 năm sau ngày tôi chết, bà nhà tôi qua đời và quyết định xuống đó cùng tôi.

 Nhầm mất rồi!

Anh chồng chạy ù về nhà, ôm chặt lấy cổ vợ và hôn. Người vợ cũng hôn lại.

- Nào em, bây giờ anh không còn ria mép thì làm thế nào em nhận ra anh?

- Ồ, hoá ra là anh à?

 Làm gì?

Ba ngày sau lễ cưới, Joanna gọi điện cho mục sư:

- Thưa mục sư tôn kính. Con và John vừa đánh nhau một trận sống chết.

- Thôi nào, bình tĩnh đi con. Không tồi như con nghĩ đâu. Mọi cuộc hôn nhân đều có những trận khởi chiến.

- Con biết, con biết! Nhưng con phải làm gì với cái xác bây giờ?

 Tớ cũng tưởng thế

Một chị đến công sở với một bên mặt thâm tím, sưng vù. Đồng nghiệp hỏi:

- Ai đánh cậu thế?

- Lão chồng tớ.

- Mình tưởng ông ấy đi công tác rồi.

- Thì tớ cũng tưởng thế...

 Ai chết đây?

Ông chồng trước khi chết trăng trối với vợ:

- Chiếc nhẫn vàng bà đưa cho thằng cả nhé!

- Tôi nghĩ tốt hơn là nên đưa cho con út.

- Không, thằng cả...

- Đừng hòng! Con út.

- Quỷ thật! Tôi chết hay là bà chết đây?

 Bổ xung truyện trên 1 chút nha :

Bà vợ liền nói : Ông chết thì kệ ông, thế ai sẽ đưa nhẫn?hehehe

 Vô lí

Ba ông chồng ngồi chờ trước phòng sinh để đón đứa con sắp ra đời. Một lát sau người nữ hộ sinh bước ra:

 - Thưa ông F, đây là con gái của ông. Thưa ông J, đây là con trai của ông!

 Ông thứ ba cùng ngồi đợi chợt đứng bật dậy:

 - Thưa bà, chắc bà có sự lầm lẫn, yêu cầu bà xem xét lại cho kỹ. Rõ ràng tôi đến phòng này trước hết, mãi sau hai vị này mới đến cơ mà! Tại sao bà không giao con cho tôi trước?

 Đàm tiếu

 Một ông 45 tuổi tâm sự với bạn:

 - Mình định lấy vợ, nhưng cô ấy còn chưa học xong phổ thông. Không biết mọi người có nói gì về mình không?

 - Có lẽ về cậu thì không. Nhưng họ sẽ nói về cô ấy là: "Còn nhỏ quá chắc bị lừa..."

 Lại phạt

 Một anh chàng được bạn bè rủ đi nhậu, nhưng anh ta đến hơi muộn. Khi vừa bước vào, tất cả bàn

 nhậu đồng thanh hô lên:

 - Ðến muộn ! Phạt! Phạt!.

 Thế là anh ta uống một cốc rượu phạt, rồi lại bị "phạt" tiếp, cốc thứ ba, thứ tư liên tục được rót ra ...

 Tan tiệc, trên đường về nhà, anh ta dừng xe ở quá đèn đỏ. Thế là bị cảnh sát giao thông chặn lại:

 - Anh bị phạt.

 Anh ta thở dài:

- Lại phạt à? Thôi thì chơi tới bến, rót đi!

 Đồng hồ cuckoo

 Một người đàn ông về nhà lúc 3 giờ sáng và say khướt. Anh ta nghe thấy đồng hồ cuckoo 3 lần, liền nghĩ ra cách cuckoo thêm 9 lần nữa để vợ ông nghĩ rằng lúc đó là nửa đêm. Anh chàng rất tự hào về mình.

 Hôm sau, người vợ hỏi đêm qua chồng về mấy giờ, anh ta trả lời: "Nửa đêm, đúng như anh đã hẹn".

 Cô vợ bảo thế thì được, nhưng họ cần thay một cái đồng hồ khác. Khi người chồng hỏi tại sao, cô vợ trả lời: "Tối qua khi nó cuckoo lúc nửa đêm, nó cuckoo 3 tiếng rồi bỗng chửi thề, cuckoo 4 lần nữa thì ợ một cái, cuckoo 3 lần sau thì ho vài tiếng, cuckoo 2 lần cuối rồi thì cười khúc khích".

 Chả nem 

Người vợ trẻ, sau một thời gian xa cách, được gặp lại chồng mới từ quân ngũ trở về. Đêm đầu tiên, hai người tâm sự đến gần sáng mới chợp mắt... Bỗng có tiếng chuông cửa, cả hai choàng tỉnh. Người chồng hốt hoảng:

 - Dậy mau, em yêu, hình như chồng em về kìa!

 Người vợ giọng vẫn còn ngái ngủ:

 - Yên tâm đi, đừng sợ, hắn giờ vẫn đang còn trong quân ngũ mà.

 Người con gái thỏ thẻ bên tai anh chàng với những câu nói rất tình điệu.

 - Hảy hôn em lần nữa đi anh ,và em sẽ thuộc về anh cả cuộc đời.

 Người con trai :

 - Rất cãm ơn nhũng lời cảnh cáo này của em...

 Làm lành

 Lúc chiều, hai vợ chồng cãi nhau bất phân thắng bại. Tối đi ngủ, anh chồng làm lành: "Xin lỗi em nhé, anh đã nghĩ lại rồi".

 - Ồ không, em cũng đang định xin lỗi anh.

 - Em không có lỗi, có lẽ do anh hơi nóng tính.

 - Do em! Mọi chuyện đều do em cả.

 - Anh đã bảo là tại anh cơ mà!

 - Tại sao anh cố chấp thế nhỉ?

 - Cô có câm đi không?

 Ai phục vụ nổi

 Bà vợ đã cố hết sức làm vừa ý chồng nhưng ông chồng khó tính vẫn luôn bươi móc. Lúc thì chê bà không làm trứng ốp la, lúc thì bất bà làm trứng chiên ăn sáng. 

Một hôm, bà vợ cẩn thận dọn cho ông một phần ốp la và một phần trứng chiên, chắc mẩm thế nào ông ấy cũng khen.

 Nào ngờ, ông chồng trừng mắt gắt: "Cái trứng nên làm ốp la thì bà đem chiên, còn cái trứng định chiên bà lại làm ốp la".

 Tàn nhẫn 

Anh chồng thất thểu về nhà, bùn bê bết từ đầu đến chân. Cô vợ gằn giọng:

 - Sao thế?

 - Ngã xuống ao...

 - Thế là toi cái quần mới toanh rồi à? 

- Em nghĩ coi, làm sao mà anh cởi kịp...

 Con cái

 Trong bệnh viện phụ sản, một người đàn ông tỏ vẻ giận dữ. Người bên cạnh hỏi:

 - Có chuyện gì thế?

 - Vợ tôi vừa mới sinh đôi.

 - Thế thì anh phải hạnh phúc chứ! Tại sao lại giận dữ thế?

 - Tôi muốn biết ai là bố của đứa thứ hai!

 Thiêng thật

 Một cặp vợ chồng nọ đi du lịch và được giới thiệu tới một cái giếng mà dân làng cho rằng rất linh thiêng. Người chồng liền ghé người sát giếng, anh ta thì thầm cầu nguyện và thảy một đồng xu xuống dưới.

 Thấy vậy, cô vợ cũng lầm rầm cầu nguyện, nhưng vì nghiêng người quá sát, nên cô ta mất thăng bằng và ngã xuống cái giếng chết đuối. Người chồng sau một lúc sửng sốt không nói nên lời, sau đó anh ta mỉm cười và nói:

 - Ồ đúng là thiêng thật !!!

  Ngón chân của lợn

 Trong cuộc họp hợp tác xã nông nghiệp, một chị nông dân lên phát biểu.

 Có anh chàng nọ vốn khinh thường phụ nữ, đứng phắt dậy nói.

 - Cô ta thì biết cái gì? Ngay cả số ngón chân của một con lợn là bao nhiêu, chắc cô ta cũng chẳng biết đâu.

 Chị nông dân lập tức đáp lại:

 - Anh hãy cởi giày của mình ra mà tự đếm lấy thì khắc biết.

  Nguyên nhân

 Hai người bạn thân gặp nhau trên phố.

Một anh mặt phờ phạc, than thở với bạn:

 - Suốt đêm qua tớ không ngủ và sáng ra mới thoát được cuộc đại chiến, mà miệng vợ tớ lúc thưa lúc nhặt, bắn liên thanh gào thét liên tục.

 - Nguyên nhân gì xảy ra cuộc chiến tranh? Thua số đề hay tá lả?

 - Đâu có. Tớ mới làm quen được một cô hàng bán sách báo. Dẻo mỏ thế nào làm nàng tin mình còn độc thân, nên lồng đến chơi nhà. Cô ấy cứ nhi nhoét gọi tớ là anh, còn vợ tớ gọi là...thím!

 Trả lời gì nổi

 Tại trụ sở công an xã.

 - Cháu lấy trộm gà nhà ông Bảy, đúng không?

 - Dạ, cháu không lấy!

 - Cháu không lấy thì ai lấy?

 - Dạ, cháu không biết!

 - Tại sao mày không biết?!

 - !!!

 Nỗi đau của một gia đình

Nửa đêm, một người đàn ông loạng choạng bước vào một quầy bar và gọi 3 ly rượu lớn. Người phục vụ hỏi ông ta có chuyện gì buồn vậy và được trả lời: "Tôi vừa phát hiện, con trai cả của tôi mắc bệnh đồng tính luyến ái".

 Người phục vụ gật đầu tỏ vẻ thông cảm rồi mang rượu ra cho ông khách. 

Vài tháng sau, người phục vụ lại thấy ông khách cũ vào bar của mình. Lần này, ông ta gọi 5 ly rượu lớn. Người phục vụ hỏi xem ông ta gặp chuyện buồn gì và người khách đáp:

 - Thằng con thứ của tôi cũng mắc chứng đồng tính luyến ái.

 Uống hết 5 ly rượu. Ông khách lảo đảo rời quán.

 Vài tháng sau, vẫn ông khách nọ vào quán cũ và gọi 10 ly rượu. Đoán biết lần này khách hàng của mình có chuyện gì đó còn ghê gớm hơn, người phục vụ lại ân cần thăm hỏi và người đàn ông kia âu sầu tâm sự:

 - Thằng út nhà tôi vừa thú nhận, nó là một thằng đồng tính luyến ái.

 Người phục vụ kêu lên:

 - Thượng đế ơi! Chẳng lẽ trong nhà ông không có ai thích đàn bà sao?

 - Có chứ! Đó là vợ tôi! - Ông khách đáp.

 Hết tác dụng 

Petter vừa tỉnh dậy sau ca phẫu thuật ở bệnh viện và vợ anh, Marry, đang ngồi bên cạnh giường bệnh. Mắt anh từ từ mở, và anh thì thầm:

 - Trông em thật đẹp.

 Vui vẻ, Marry tiếp tục cầu nguyện trong khi anh quay trở lại với giấc ngủ ngay sau đó. Một lúc sau, Petter thức giấc và nói:

 - Trông em thật đáng yêu!

 - Có chuyện gì xẩy ra với "đẹp" rồi? - cô vợ đùa.

- Anh đoán là tác dụng của thuốc đang giảm dần!!!

 Mạnh hơn

Một người không chân, không tay đang nằm tắm nắng sát biển thì 3 phụ nữ trẻ xinh đẹp đi dạo gần. Thấy hoàn cảnh của anh này, 3 phụ nữ động lòng thương.

 Cô thứ nhất hỏi: "Anh chưa từng được ôm phải không?"

 Buồn bã anh kia lắc đầu và cô gái cúi xuống ôm ghì lấy anh 5 phút.

 Cô thứ hai hỏi: "Anh chưa từng được hôn phải không?"

 Buồn bã anh kia lắc đầu và cô gái cúi xuống hôn anh say đắm.

 Cô thứ ba hỏi: "Anh chưa từng được thấy điều gì mạnh hơn thế phải không?"

 "Chưa, tôi chưa từng!" - anh kia hí hửng

 "Thế thì anh sắp bị rồi đấy, bởi vì thủy triều đang lên."

 Tưởng bở!

- Em yêu, nếu anh cưới em thì bố mẹ sẽ mua xe hơi đời mới cho anh chứ?

 - Vâng. - Bố em sẽ mua nhà cho chúng mình chứ? - Vâng.

 - Và bố em sẽ cho anh làm phó giám đốc công ty của ông ấy chứ?

- Vâng.

 - Em yêu, em đồng ý lấy anh chứ?

 - Không!

 Trông xa, trông gần

Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn. Một Bá tước ngạo mạn đến gần nói:

  - Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.

 Bác học vui vẻ trả lời Bá tước:

- Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.

 Hậu quả

Cô vợ gọi người đến sửa máy giặt. Vì phải đi làm cả ngày nên cô dặn người thợ, vốn là chỗ quen biết, nơi để chìa khóa để anh tự mở cửa vào.

  "Tôi sẽ để chìa khóa dưới thảm chùi chân. Anh sửa máy xong để hóa đơn lên kệ bếp giúp tôi. À, anh đừng ngại con chó béc-giê. Nó sẽ không làm phiền anh đâu. Nhưng anh đừng nói bất cứ chuyện gì với con vẹt. Nhớ nhé, không nói với con vẹt!".

 Hôm sau, người thợ tới và thấy một con chó rất to. Nhưng như bà chủ đã nói, con chó chỉ nằm xem anh ta làm việc. Còn con vẹt lại liên tục chửi rủa la hét khiến anh ta phát điên. Cuối cùng, không chịu được nữa, anh ta hét lên: 

- Câm mồm đi, con vẹt ngu ngốc kia!

 Con vẹt bèn nói:

 - Xử nó đi, chó!

 Nỗi khổ tận cùng

Một người đàn ông trung niên ngồi trầm tư trong quán rượu, trước mặt là một ly rượu.

  Ông ta cứ nâng nó lên rồi lại đặt xuống, tuồng như tiếc rẻ chưa muốn uống. Đột nhiên, một gã lang thang xuất hiện, chộp lấy ly rượu, uống ực một hơi hết sạch.

 Ông khách gầm lên: 

- Trời ơi! Sao ngày hôm nay tôi lại khổ thế này! Sáng đến công sở thì bị sa thải, trên đường về nhà thì bị tai nạn giao thông, về đến nhà thì bắt quả tang vợ ngoại tình. Giờ lại đến lượt thằng chết tiệt này uống tranh mất ly rượu độc.

 Muốn ngắm cơ

Trong đêm tân hôn, nằm trên giường, người chồng lên tiếng gọi người vợ mới cưới vẫn còn đứng ngoài ban công khách sạn.

 - Em yêu, em chưa muốn đi ngủ ư?

 - Chưa anh à, em nghe nói đêm nay là đêm đẹp nhất của một đời người nên em không muốn bỏ lỡ cơ hội để ngắm nhìn

 Quên mất

Đang trong giờ lao động của đơn vị, hạ sĩ gặp hai lính đi nối đuôi nhau, liền bảo họ dừng lại và hỏi:

  - Này, các anh đi đâu thế hả?

 - Chúng tôi khiêng cây gỗ về kho?

 - Cây gỗ nào? 

- Trời ơi, quỷ thật, chúng tôi quên khuấy mất cây gỗ.

 Nhầm nhà

Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng nên ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không.

   Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ.

 Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi: - Có ai trong đó không?

 - Có cháu ạ! - Tiếng một đứa trẻ đáp.

 - Bố cháu có trong đó không?

 - Không ạ, bố cháu vừa đi rồi! 

- Thế mẹ cháu?

 - Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào...

 Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu:

 - Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à?

 - Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. Đây là nhà vệ sinh.

 Kiêng kỹ

Một anh chàng bị ngã gãy chân. Sau khi điều trị cấp cứu, bác sĩ dặn anh ta không được đi cầu thang khi chân còn bó bột.   

Bốn tháng sau, khi bác sĩ tháo lớp bột, bệnh nhân hỏi:

 - Bây giờ thì tôi đi cầu thang được rồi chứ? 

- Được - bác sĩ trả lời - nhưng anh phải thật cẩn thận đó. 

- Bác sĩ không biết tôi nhẹ nhõm như thế nào đâu. - Anh chàng hớn hở - Thật là phiền toái khi phải đi lối cửa sổ và lên xuống bằng ống thoát nước!

 Không phải tay vừa

Tên cướp nhà băng đưa cho cô thủ quỹ một mảnh giấy, trên đó viết:

  "Này cô gái, cô hãy giữ thái độ thật bình tĩnh, và hãy đưa tôi tất cả chỗ tiền trong két".

 Cô thủ quỹ nhếch mép cười nhìn tên cướp và để đáp lại, cô viết lên mảnh giấy: "Này chàng trai, hãy sửa lại cà vạt cho ngay ngắn đi. Anh đang được chụp ảnh đấy". 

Tiếng vọng

Một người đàn ông và vợ anh ta đi du lịch về miền Tây và dừng lại ở một tấm biển đề "Tiếng vọng".

 Người vợ bảo:

 - Thử xem!

 - Anh nghĩ đó là điều ngốc nghếch, nhưng cũng thử một lần xem sao!

 Người chồng nói rồi hét thật to: 

- Vô lý!

 Sau một phút, anh ta bảo:

 - Thấy không, chẳng có gì xảy ra cả!

 Người vợ bảo:

 - Thử lần nữa xem!

 Lần này anh ta lại hét:

 - Tôi là người bảnh trai nhất trên đời!

 Và bấy giờ mới nghe tiếng dội lại: "Vô lý ...lý ...lý"

 Trừng phạt

Vợ chồng Tễu có một cửa hàng bán thực phẩm. Một hôm, Tễu đi chơi về, hỏi:

 - Này em, khúc giò thiu đâu rồi?

 - Nhà đối diện mua rồi.

 - Thế cân xúc xích bị chuột gặm?

 - Nhà ấy cũng mua rồi.

 - Còn hộp bơ cũ từ năm ngoái đã quá hạn? 

- Nhà ấy cũng vét nốt rồi. 

Tễu lấy hai tay ôm đầu:

 - Trời ạ! Thảo nào trưa nay cái nhà ky bo ấy lại mời cơm mình !!!

 Sính ngoại

Một giám đốc Công ty ngoại thương bất ngờ lên cơn đau ruột thừa. Bà vợ hốt hoảng gọi con:

  - Mau! Gọi bác sĩ ngay!

 Giám đốc cố gượng dậy:

 - Đừng gọi bác sĩ...! Gọi đốc tờ cho tôi!

 Ở đâu từ lúc tàu đắm?

Tàu đắm, ông chồng bị sóng đưa vào một hoang đảo.

  Kiệt sức sau nhiều giờ vật lộn với thần chết, ông ta khó nhọc bò lên bờ đá. Người vợ đã dạt vào đó từ trước, vừa thấy mặt chồng, bà giận dữ rít lên: 

- Suốt thời gian qua anh ở đâu hả... ả... ả? Tàu đắm từ hôm qua cơ mà!

Đỡ nhiều rồi!

Chăm sóc chồng ốm nặng, cô vợ sụt sùi hỏi:

  - Anh thấy trong người thế nào? 

- Mấy hôm nay em bớt nói, thần kinh anh đã ổn định dần, đỡ co giật.

 Đền bù

Một người lái xe tải ven đường một làng nọ, chẹt chết một con gà trống. Anh vội vàng dừng xe và chạy đi tìm bà chủ con gà xin lỗi và xin bồi thường.

Bà chủ nói: 

- Anh là một lái xe tốt hiếm thấy. Con gà cũng chẳng đáng là bao, anh cứ đi đi không phải đền bù gì cả.

 - Thưa bà, dù sao con gà ấy cũng cần thiết cho bà, bà cứ để cháu đền thì cháu mới yên tâm và bà mới vui lòng. 

- Chao ôi! Quý hóa quá! Thế này nhé, để tôi vui lòng và anh cũng yên tâm thì sáng sáng anh lái xe đến đây và gáy cho tôi một hồi là được.

 Phụ nữ khó hiểu thật

John trở về ký túc xá với hai con mắt bầm tím.

 - Cậu làm sao vậy? - Anh bạn cùng phòng hỏi.

 - Thật tình, tớ thấy phụ nữ khó hiểu quá. Tớ đang đi phía sau cô gái thì thấy một con sâu rơi trên cổ cô ta, tớ liền đưa tay gỡ nó xuống, cô ta quay lại và ngay lập tức một con mắt của tớ đổi màu. 

- Thế còn con mắt còn lại?

 - Cũng chính là cô ta, sau khi bị đánh, tớ nghĩ là cô ta không thích bèn đặt con sâu vào chỗ cũ.

 Không hiểu ý tốt

Một ông đang phóng xe trên đường thì thấy người phụ nữ lái chiếc xe chạy ngược chiều hét to:

 - Heo!

 - Chó! - Ông này lập tức trả miếng. 

Chưa kịp hả hê vì tài đối đáp nhanh của mình, xe của ông ta đâm sầm vào một con heo lớn nằm giữa đường.

 Giấu đầu hở đuôi

Anh chồng đi làm ăn xa trở về thăm nhà mà không báo trước với vợ. Vừa mở cửa phòng, anh bắt gặp quả tang vợ anh đang du dương với một thanh niên lạ mặt.

  Máu ghen bốc lên, anh liền túm lấy cổ áo tên thanh niên kia quát lớn:

 - Mày là ai?

 Chị vợ cố giấu vẻ bối rối, giả vờ bảo tên tình nhân để đánh lừa chồng:

 - Ừ phải đó. Chú phải nói về họ hàng nhà ta cho chồng em nghe kẻo chồng em hiểu lầm.

 Mê tín

Tiếng gõ cửa mạnh làm đôi tình nhân giật mình:

 - Nhanh lên, chồng em đấy - người đàn bà hốt hoảng kêu lên. Anh nhảy ra ngoài cửa sổ đi.

 - Nhưng chúng ta đang ở trên tầng mười ba - Kẻ hám gái thở gấp.

 - Nhảy đi! - Chị vợ thét lên - Bây giờ không phải lúc để mê tín.

 Mắt kém

Hai vợ chồng đi xem triển lãm mỹ thuật. Bà vợ mắt cận thị nặng đứng trước một bức tranh bảo chồng: 

- Anh xem, cả đời em chưa bao giờ thấy một bức chân dung xấu như thế này.

 Ông chồng vội kéo vợ đi chỗ khác, khẽ bảo:

 - Không phải tranh đâu, cái gương đấy.

 Giải pháp cuối cùng

Trên một chuyến bay, phi công trưởng liên lạc với trạm điều hành mặt đất:

 - Chúng tôi đang cách đất liền 300 dặm... đang bay cách mặt biển... và nhiên liệu đang cạn dần... xin hãy hướng dẫn!

 Trạm điều hành mặt đất:

 - Xin hãy lặp lại theo chúng tôi: "Nhân danh cha con và thánh thần... Amen...!"

 Tạ ơn

Hai anh tâm sự với nhau:

 - Nghe nói anh đã lấy cô gái đó. Chúc mừng anh vớ được cô vợ tốt.

 - Sao lại là vớ? Không đúng, không đúng!

 - Sao không đúng?

 - Thực tế như thế này. Lần đầu gặp gỡ tôi mời cô ấy đến nhà tôi chơi, cả nhà tôi nhiệt tình tiếp đãi, nào đưa khăn nóng lên lau mặt, sau đó dọn lên ê hề bia, bánh kẹo, thức ăn...

- Chà!

 - Tiếp đó đến các món đặc sản, toàn những thứ ngon lành mua ở nhà hàng cả.

 - Rồi sao thế nào?

- Sau đó sắp ra về, cô ta nghĩ về tay không như thế không tiện nên mới đồng ý lấy tôi... 

Vật gì?

Bác sĩ phòng cấp cứu thăm bệnh một người mới được vợ đưa tới:

  - Hình như lâu nay ông bị một vật gì đó hành hạ, đè nén.. 

Bệnh nhân nhỏm ngay dậy, nói thầm vào tai vị bác sĩ:

 - Khẽ chứ, thưa bác sĩ, "vật ấy" đang đứng ở phòng ngoài kia kìa! 

Tiếng Anh kinh dị

Cô Mộng Mơ được giới thiệu lấy chồng là người Mỹ, nhưng khổ nỗi vốn tiếng Anh của Mộng Mơ thì rất ít nên không biết nói gì cả.

 Lần đầu gặp mặt, sau một lúc im lặng, Mơ quay sang anh chàng Mỹ và nói: "I Love You". Anh chàng cảm động, đỏ mặt, thì thầm lại một cách âu yếm: "I Love You Too". 

Mông Mơ đến đây thì hết vốn, ngồi im. Ðược một lát, như nghĩ ra điều gì, Mộng Mơ sáng mắt lên quay sang người tình và thủ thỉ: "I Love You Three".

 Thời tiết xấu

Một anh chàng thường xuyên đi câu cá vào các sáng chủ nhật. Anh ta dậy sớm, chuẩn bị bữa trưa, buộc thuyền lên xe và đi câu cả ngày.

 Một buổi sáng chủ nhật như thường lệ, anh chàng dậy sớm, lặng lẽ mặc quần áo, chuẩn bị bữa ăn, mang theo cần câu và lái xe đi. Khi ôtô ra khỏi garage, trời đổ mưa như trút, gió thổi ầm ầm. Anh chàng đành quyết định quay về. Cất đồ nghề đi, chàng lặng lẽ cởi quần áo rồi leo lên giường.

 Tại đó, cô vợ vẫn đang thiu thiu ngủ, anh chàng vuốt ve lưng vợ và thì thầm nói: "Thời tiết hôm nay thật kinh khủng!".

 Cô vợ ngái ngủ đáp: "Vâng, thế mà gã chồng em vẫn đi câu đấy!"

 Tại sao?

Mục sư đi truyền đạo tận châu Phi xa xôi.

  Dọc đường, ông bị người của một bộ lạc bắt giữ. Một thổ dân được giao canh giữ vị mục sư.

 - Tại sao cứ nhìn tôi chăm chăm thế? - mục sư hỏi.

 Thổ dân trả lời: 

- Tôi có nhiệm vụ kiểm soát thực phẩm và gia súc trong bộ lạc.

 Hay ho gì

Anh chồng đưa vợ đi xem hoà nhạc. Đang thưởng thức, anh quay sang hỏi vợ:

 - Em thấy thế nào? Có hay không?

 - Hay ho gì mà phải đi xem cái cha "thợ cả" cầm cây huơ huơ còn lũ "thợ mộc" thì cắm cúi cưa. 

- ???

 Vẹt biết nói

Bà Muller mua một con vẹt biết nói. Nhưng sau một thời gian dài mà vẫn chẳng thấy con vẹt nói năng gì cả.

 Bà ta quyết định thử dạy nó:

 - Alô, alô ...

 Bà ta cứ thế lặp đi lặp lại:

 - Alô, alô... alô!

Dĩ nhiên là vẹt nhà ta chán ngấy, bèn thốt lên:

 - Máy bận!

 Người bán hàng ma mãnh

Một du khách trên đường phố New York bị chặn lại mời mua một lọ nước súc miệng với giá 200 đôla.

  - Cái gì? Hai trăm đô một lọ nước súc miệng, sao anh không đi ăn cướp đi? - Ông ta kêu lên. 

- Đừng nóng vội, thưa quý ông! Chúng ta còn có thể mặc cả mà. Giảm giá cho ông một nửa, còn một trăm đô nhé! - Người bán hàng nhã nhặn.

 Vị du khách lắc đầu, bước đi. Người bán hàng liền mở cặp, lấy ra một chiếc bánh, niềm nở mời: 

- Tôi rất lấy làm tiếc vì đã làm mất thời gian của ông. Xin ông vui lòng dùng miếng bánh này, coi như đây là lời tạ lỗi của tôi.

 Ông khách cầm lấy chiếc bánh, cắn một miếng rồi nhổ vội ra: 

- Bánh gì mà như phân bò thế này?

- Dạ, chính là nó đấy, thưa ông! Bây giờ thì ông sẵn sàng mua nước súc miệng rồi chứ?

 ____________

Vì yêu âm nhạc

Một người đàn ông tâm sự với đồng nghiệp: 

- Tôi bị người ta đánh cho một trận nhừ tử vì cái tội quá yêu nhạc.

 - Sao lại thế được?

 - Đấy, anh thấy tôi có khổ không?

- Khổ, nhưng mà tại sao chứ?

 - Tôi nghe tiếng một cô gái vừa tắm vừa hát véo von nên vội vàng khom xuống lỗ khóa nghe cho rõ hơn. Ai ngờ bị chồng cô ta phát hiện.

 Chuột say

Trên bàn nhậu, ba con chuột lè nhè với nhau:

 - Tớ rất thích các loại bẫy chuột. Mỗi sáng tớ phải nhấc cái bẫy lên xuống vài chục lần như một cách tập thể dục - Con thứ nhất nói. 

- Còn tớ rất thích các loại thuốc độc. Tớ hay xay nhuyễn rồi uống chung với cà phê mỗi sáng - Con thứ hai nói.

 - Xin lỗi, tớ có hẹn với đi chơi với một con mèo nên không thể tiếp tục nhậu với mấy cậu được - Con thứ ba nói rồi bỏ đi.

 Nghe cũng có lý

Một con kiến và một con voi cùng đi qua chiếc cầu ọp ẹp.

  Chợt con kiến lên tiếng:

 - Anh thấy không, chiếc cầu này đang run lên bần bật dưới sức nặng của "chúng ta" đấy.

 Quyết đấu

Một trạm cảnh sát ở Mỹ đình nhận được cú điện thoại. Người đàn ông đầu giây bên kia nói hối hả:

 - Cảnh sát đấy hả? Tôi muốn báo cho các ông biết: Trưa nay ở sân vận động Mỹ đình sẽ có một cuộc đua quyết đấu. Mong các ông cho người đến can ngăn.

 - Chúng tôi biết rồi, thưa anh - Nhân viên trực ban nhã nhặn trả lời - Đối thủ của anh đã báo cho chúng tôi trước nửa giờ rồi.

 Ống khói bị nghẽn

Một buổi trưa, vị quý tộc nọ đi dạo quanh làng chợt trông thấy người nông phu đang đứng bên đường dùng bữa chiều.

  Ông ta hỏi:

 - Tại sao anh lại phải ăn một mình ở đây?

 - Chà, thưa ông - Người nông phu nói - Cái ống khói trong nhà tôi nó bị nghẽn.

 Ông ta bảo:

 - Có gì đâu, sửa một chút là xong. Để tôi xem cho.

 Không đợi người nông phu mở miệng, vị quý tộc đã vào nhà, vừa đẩy cửa bước vào thì một cái chổi lông gà quất lên đầu ông ta, kế đó có tiếng đàn bà tru tréo: "Xéo ngay, đồ già khốn kiếp! Nếu không bà sẽ giết!"

 Ông ta vội vàng quay lại nói với người nông phu:

 - Ống khói nhà tôi cũng hay bị nghẽn như vậy.

 Cứ tưởng...

Cô vợ nói với anh chồng say rượu:

 - Anh yêu, ta lên giường đi ngủ thôi.

 - Cũng được. Nhưng vợ anh mà biết được chắc sẽ giết thịt anh mất. 

Lo xa

Vừa xong Tết, thấy vợ có vẻ trầm tư, chồng hỏi:

 - Em nghĩ gì vậy?

 Cô vợ chép miệng:

 - Lại phải lo cho cái Tết mới, chỉ còn 11 tháng nữa thôi.

 Đòi hỏi

 -Anh ơi!

-Trời ơi! Hãy để cho anh yên!

-Nhưng không mất nhiều thời gian của anh lắm đâu!

-Anh vừa mới chợp mắt được có một tí! Anh mệt lắm!

-Nhưng nếu anh không làm thì em không ngủ được!

-Nhưng em có biết bây giờ đang là nửa đêm hay không ?

-Nhưng người em đang hừng hực đây nè!

-Vào lúc nửa đêm?

-Nếu anh thực sự yêu em thì anh chẳng để em năn nỉ mãi thế này!

-Nếu em còn yêu anh thì em cũng chẳng hành anh như vậy!

-Hu hu! Em biết anh không còn yêu em nữa mà!

-Anh vẫn yêu em nhưng em có thể quên chuyện này tối nay được không?

-Hu hu!

-Thôi được! Anh sẽ làm theo ý em muốn!

-Có chuyện gì vậy anh? Anh cần một cái đèn pin hả?

-Ừ! Nhưng anh không tìm thấy nó!

-Anh có thể dùng tay xác định chỗ được không?

-Ô! Anh thấy rồi! Sao, em hài lòng chưa?

-Tốt quá anh yêu!

-Em có muốn thêm tí nữa không?

-Vâng! Nếu thêm một tí nữa thì càng tốt!

-Thôi bây giờ ngủ đi và nhớ lần sau nếu muốn mở cửa sổ thì hãy tự làm nhé!

Một cô gái tới phòng mạch của bác sĩ với khuôn mặt rầu rĩ.

 - Bác sĩ xem có thể làm gì giúp em được không?

 - Cô bị làm sao vậy? 

- Dạ, chồng em bị bất lực 300% rồi bác sĩ ạ.

 - Tôi chẳng hiểu cô nói gì cả.

 - Để em giải thích nhé. 100% bất lực đầu tiên thì bác sĩ hiểu là cái gì rồi chứ ạ. Cái thứ hai là anh ấy bị bỏng lưỡi còn cái 100% cuối cùng là anh ấy bị gẫy hết mấy ngón tay...

 ++++--***--+++++

Hai người đàn ông đang trong hành lang phòng khám. Ông già hơn trông có vẻ bồn chồn. Người kia hỏi thăm:

 - Trông bác rất lo lắng, chắc bị bệnh nặng lắm?

 - Tôi đến để thử máu.

 - Thế ư? Không biết người ta sẽ làm gì khi thử máu nhỉ?

 - Để thử máu, họ sẽ cắt tay tôi. Ôi, mới nghĩ đến đã rùng mình rồi.

 Nghe đến vậy, anh chàng kia mặt mũi tái mét, cứ thọc tay vào túi quần rồi run bắn lên. Ông thử máu bèn hỏi:

 - Anh làm sao thế? Sao tự nhiên lại hoảng sợ vậy?

 - Tôi đến đây để thử nước tiểu...

 *****-----*****

 Hai bác sĩ trò chuyện. Một người buồn rầu nói:

 - Anh thử tưởng tượng xem, tôi đang chữa nhọt độc cho một bệnh nhân, đến khi mổ thì hoá ra anh ta bị ung thư.

 - Điều đó có gì đáng buồn đâu! Như tôi đây, điều trị cả nửa năm cho một bệnh nhân bị vàng da. Khi anh ta chết, tôi mới phát hiện anh ta là người châu Á.

Tại bệnh viện tâm thần, một bệnh nhân xin về nhà. Bác sĩ nói:

 - Anh muốn về nhà cũng được thôi, nếu anh thật sự khỏi bệnh.

 - Ồ! Em khỏi lâu rồi thưa bác sĩ!

 - Vậy khi ra viện anh sẽ làm gì?

 - Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.

 Bệnh nhân lập tức được nhốt lại để điều trị tiếp. Một tháng sau, anh ta tiếp tục đòi về. Bác sĩ lặp lại câu hỏi:

 - Khi ra viện anh sẽ làm gì?

 - Em sẽ lấy ná thun bắn bể hết bóng đèn bệnh viện.

 Bệnh nhân lại được nhốt lại điều trị. Ba tháng sau, anh ta lại đòi về. Bác sĩ kiểm tra sự tỉnh táo của anh ta:

 - Ra khỏi viện anh sẽ làm gì?

 - Dạ... em về nhà thưa bác sĩ.

 - À, khá lắm!. Rồi sao nữa?

 - Dạ, em tắm rửa sạch sẽ, hớt tóc, cạo râu đàng hoàng.

 - Tốt, sau đó thì sao?

 - Dạ, em đi chơi phố, làm quen với một cô gái xinh đẹp. Em sẽ mời cô ấy đi ăn kem, nghe nhạc hoặc khiêu vũ.

- Tuyệt! Anh hết bệnh thật rồi đấy. Nhưng sau khi khiêu vũ thì sao?

 - Dạ! Em sẽ mời cô ấy về nhà, xin cởi áo...

 - Anh quá lắm nhé! Anh cần phải giữ gìn sức khoẻ đấy, anh chỉ mới vừa hồi phục thôi đó nghe.

 - Bác sĩ yên tâm. Em đề nghị cô ấy cởi áo rồi xin các sợi dây thun của nịt ngực cô ấy để làm ná và em sẽ quay lại - anh ta gào lên - bắn bể hết bóng đèn của bệnh viện.

Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:

-- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

Vị giám đốc lắc đầu nói:

-- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.

Theo lệ ngày xưa, ai làm quan thì mua món gì chỉ phải trả nửa giá tiền, trừ mua vàng phải trả đủ.

Một ông quan nọ vừa đến nhậm chức, bảo hiệu bán vàng đem hai lạng đến bán cho ngài. Chủ hiệu vàng nghe tiếng quan dỡ như cọp, mới bẩm:

- Vàng mỗi lạng thực giá sáu chục đồng, song quan lớn thì trả một nửa cũng được.

Quan cầm hai lạng vàng xem, rồi ung dung bỏ một lạng vào túi. Chủ hiệu tưởng quan chỉ mua có một lạng, còn lạng kia trả lại, nên khi quan vào nhà trong, anh ta vẫn đứng đấy đợi trả tiền. Hồi lâu quan ra, thấy vậy mới hỏi;

- Mua bán xong rồi còn đứng đấy làm gì?

Chủ hiệu vàng đáp :

- Con chờ quan lớn trả tiền cho.

Quan bảo:

- Tiền trả rồi, còn đòi gì nữa?

Chủ hiệu vàng đáp:

- Hai lạng, quan trả lại một lạng, lấy một lạng.

Quan nổi giận:

- Nhà người lạ thật! Nhà ngươi bảo ta trả một nửa cũng được. Ta mua hai lạng, nhưng chỉ lấy một, trả lại một chẳng phải là đã trả một nửa là gì!

Lính huyện đi tuần đêm, bắt được đám đánh tổ tôm. Sáng hôm sau đem lên

công đường để tâng công.

Quan chưa biết việc gì, cứ bảo nọc ra đánh. Lính cầm roi, hỏi:

- Bẩm quan đánh bao nhiêu ạ?

Quang đang dở ngủ dở thức mơ màng đến quân bài đánh cho cụ thượng ù lúc

gà gáy, bảo:

- Ðánh quân ngũ sách!

Nhà vua vi hành, gặp một ông lão đang cày ngoài đồng. Nhà vua dừng lại hỏi thăm về ruộng nương, lúa má, rồi lân la hỏi đến chính sự, tư cách quan trong địa hạt thế nào.

Ông lão nói:

- ối chà! Các quan ở đây đều là những bậc trung thần nghĩa sĩ cả.

Nhà vua hỏi:

- Làm sao mà lão biết?

Ông lão đáp:

- Tôi xem hát xưa nay, thấy những vai nịnh như Ðổng Trác, Tào Tháo đều mặt trắng mà các quan ở đây tôi chưa thấy ông nào mặt trắng như thế bao giờ! Ông nào mặt mũi cũng hồng hào béo tốt cả!

Một ông cha thấy sư đang đăng đàn làm lễ, muốn xỏ ông sư, đọc luôn một vế câu đối:

Sư ông đăng đàn, vãi ra kia, tiểu ra đấy.

Vãi vừa có ý bà vãi, vừa có ý đại tiện, tiểu vừa có ý chú tiểu, vừa có ý tiểu tiện.

Nhà sư cũng không vừa, chờ hôm chủ nhật thấy cha đang rửa tội mới vào nhà thờ đối lại:

Cố cha rửa tội, tra đằng trước, sờ đằng sau.

Câu đối lại cũng tài tình! Cha có hai ý : ông cha, và "tra" vào, sờ cũng có hai ý : bà sơ (soeur) và sờ mó.

Cách chơi chữ của cả hai người đều hiểm cả.

ột người chỉ đi khuyến giáo giả, nói những là tô tượng đúc chuông, làm cầu, làm quán, nhưng kì thực được đồng nào, lẻm vào mồm hết. Lúc chết xuống âm ti, vua Minh vương giận lắm, bắt đem đày ngục tối. Anh ta vừa bước vào cửa ngục, đã bảo những người bị giam trong ngục:

- Các bác ở đây, tối thế này cũng chịu được à? Ðể tôi đi khuyến giáo, mỗi bác cúng cho ít nhiều, tôi sẽ thuê người mở một cái cửa sổ thật to thông lên trời cho nó sáng ra chứ!...

Xưa có một người tập bắn, nhỡ tay bắn phải đùi, mời thầy ngoại khao đến chữa. Thầy lấy dao cứa bỏ phần mũi tên ở ngời da, làm xong, đi về.

Người nhà hỏi:

- Ngoài da bây giờ phẳng rồi, nhưng còn cái phần mũi tên cắm sâu vào thịt thì làm thế nào?

Thầy nói:

- Cái ấy tôi chịu, xin mời thầy nội khoa!

Có anh hà tiện mời bạn ăn cơm. Cơm đã chẳng có gì, đến bát đãu cũng không.

Chủ nhà bảo:

- Thôi ăn bốc cũng tốt chán!

Ðang ăn, bỗng gió thổi tắt đèn. Anh ta gọi con thắp đèn, khách bảo:

- Thôi, đèn đóm làm gì cho phí dầu, món ăn độc vị bốc nhầm đâu mà sợ.

Bỗng có tiếng sột soạt, chủ hỏi:

- Bạn làm cái gì thế?

- Trời tối như bưng, chẳng ai thấy gì, tôi cởi quần ra cho đỡ hỏng vải -

Khách đáp.

Có một anh chồng rất keo kiệt. Một hôm đi làm được nửa đường anh sực nhớ chưa tắt chiếc đèn dầu ở nhà. Sợ vợ quên, anh lập tức quay về. Ðến nhà anh không dám vào, vì sợ mở cửa, cửa sẽ chóng hỏng. Anh đứng ngoài dặn vợ tắt đèn. Bà vợ nghe thấy tiếng chồng bèn trách: "Ði được nửa đường rồi mà còn quay về làm gì thêm mòn giày!". Anh chồng liền nói ngay:

- Không lo, tôi toàn xách giày thôi, chỉ đi đất về dặn mình tắt đèn đấy!.

Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng, thế mà ông ta không phàn nàn gì lại còn nói:

- May cho mình thật!

Có người qua đường lấy làm lạ, hỏi:

- Ông vấp toạc chân máu chảy ra thế, mà còn bảo may là thế nào?

- Anh không rõ. May là vì tôi không đi giày, chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!

Có một lão nhà giàu hà tiện, lúc lâm chung gọi ba đứa con vào hỏi:

- Cha chết thì các con tính chôn cất ra sao, cho khỏi tốn kém?

Con thứ ba nói:

- Con mua một cái chiếu rách, bó xác cha lại, chúng con lôi đi, ném xuống huyệt.

- Vẫn tốn kém.

Con thứ hai nói:

- Con ném cha xuống sông cho cá ăn.

- Không được! Thịt cha, cá ăn phí quá!

Người con cả nói:

- Con chất củi, đốt xác cha để lấy cho bón ruộng nhà ta.

Người cha gật đầu:

- Con nói hợp ý ta. Như vậy là không mất cái gì mà có lợi.

Có bốn anh thợ cưa xẻ gỗ cho một ông nhà giàu dưới vườn cây vào tiết tháng năm. Mít vừa độ chín, mùi hương thơm toả khắp khiến bốn anh thợ cưa thèm rỏ dãi. Chủ nhà lại là một lão hà tiện và keo kiệt, trưa nào cũng ra rình và đếm lại những quả mít đã chín. Bốn anh thợ cưa vừa thèm vừa ghét lão chủ, tìm cách lấy mít ăn cho bõ thèm.

Có một rựt hai quả nơi cây mít có bụi trầu không leo quanh và bảo cả bọn cùng ăn rồi sẽ có cách xử trí.

Trưa, lão chủ ra đếm mít, thấy mất hai quả bèn nổi giận, định đến bắt đền bốn anh thợ cưa. Lão vừa đến thì anh rựt mít nói ngay:

- Ðó, nhờ ông ra phân xử cho xem ai đúng ai sai.

- Ðúng sai thế nào không biết chứ các anh phải trả tiền hai quả mít ở cây kia cho tôi.

- Chính hai quả ấy đó ạ. Tôi thì bảo là quả mít, còn bọn kia thì lại nhất định là quả trầu không. Chúng cãi với tôi đã ngót mười hôm nay. Ðến lúc, hạ xuống ăn thì rõ rằng là quả mít, đúng như tôi nói. ấy thế mà chúng nó vẫn gân cổ lên cãi. Chúng bảo rằng quả trầu không cũng thơm và ngọt như quả mít. Bây giờ, may nhờ có ông ra, nhờ ông nói cho một lời.

- Một lời làm sao?

- Dạ, là quả mít hay quả trầu không ạ.

Ông chủ keo kiệt lặng thinh đi vào.

Có một ông lâu ngày đến nhà ông bạn thân chơi. Khách chủ gặp nhau chuyện trò rôm rả.

Chủ kiếm trầu mời khách nhưng giữa cơi trầu chỏ có một một miếng.

Chủ khẩn khoản mời mãi, khách đành phải ăn.

Cách một thời gian sau, ông này nhớ bạn lại đánh đường sang thăm trả.

Thấy vạn đến, ông kia mừng lắm, mời lên nhà trên ngồi. Chuyện trò lại rôm rả.

Ông này cũng bày ra giữa cơi chỉ có mỗi một miếng miếng trầu và khẩn khoản mời.

Ông khách khen cái cơi đẹp và nể lời cầm miếng trầu lên tay ngắm nghía:

- Thứ cau của nhà bác chắc bổ vào dịp mưa nên nó lắm xơ nhỉ?

- Không đâu ạ, đó chính là miếng trầu mác mời tôi dạo nọ đấy ạ. Tôi ngậm nó nên nó hơi bị dập ra.

Một anh có đôi giày. Khi có việc cần đi ra ngoài đường, anh ta ôm giày theo. Hễ gặp ai đi qua, anh ta mới xỏ chân vào giày. Một người đi đường

thấy thế bảo:

- Thế vẫn còn hoang phí!

- Phải làm như thế nào mới đỡ hoang phí? - Anh ta hỏi lại.

- Làm như tôi có cái quạt đây này. Mỗi khi nóng nực, tôi xoè ra và chỉ giơ lên, còn cứ lúc lắc đầu cho mát.

Có một ông quan nọ nuôi một con khỉ rất khôn ngoan. Một người hành nghề xiếc muốn trổ tài với chủ nhà, nói rằng y có thể làm cho khỉ cười, khỉ khóc được. Quan hứa sẽ thưởng tiền cho anh ta nếu anh ta thực hiện được theo lời nói.

Ðược sự thoả nguyện của quan, anh ta đến thì thầm bên tai phải con khỉ, khỉ cúi đầu chăm chú nghe, rồi bỗng nhiên cười khà khà. Anh ta lại thì thầm bên tai trái, khỉ đột nhiên khóc nức nở. Ðến khi anh ta qua tai phải nói lần thứ hai, khỉ hoảng hốt chạy vào rừng, mất tích.

Thế là quan mất con khỉ. Chẳng những không thưởng tiền cho anh ta, quan lại còn đòi bồi thường công lao dã nuôi khỉ bấy lâu. Anh không chịu, cãi lại vì đã thực hiện đúng như lời đã nói với chủ nhân. Lời qua tiếng lại, nội vụ được đưa ra toà. Toà thẩm vấn anh xiếc:

- Tại sao nói mà khỉ cười?

- Thưa, tôi nói quan và đồng nghiệp là những người thanh liêm, mẫn cán nhất nước.

- Thế tại sao anh nói mà khỉ lại khóc?

- Tôi nói, thần dân dưới sự cai trị của các ngài đều đói rách cùng cực.

- Thế anh nói gì mà khỉ lại bỏ chạy vào rừng?

- Dạ thưa, tôi nói: Khỉ có muốn làm vợ quan không?

Một hôm được nghỉ, bốn quan họp nhau đánh chén, nhân lúc cao hứng liền mở một cuộc thi nói khoác.

Quan thứ nhất nói :

Ä Tôi còn nhớ, ngày tôi trọng nhậm ở huyện nọ, tôi được trông thấy một con trâu to lắm, nó liếm một cái mất cả một sào mạ !

Quan thứ hai nói :

- Thế đã lấy gì làm lạ. Tôi còn trông thấy một sợi giây thừng to gấp mười cái cột đình làng này !

Quan thứ nhất biết ông kia nói lỡm mình, bèn chịu thua, và giục quan thứ ba lên tiếng.

Quan thứ ba nói :

Ä Tôi đã từng thấy một chiếc cầu dài lắm, đứng đầu này không thể nào trông thấy đầu kia. Chỉ biết rằng hai bố con nhà nọ, kẻ ở bờ bên này, người ở bờ bên kia, mà chẳng bao giờ gặp nhau được. Lúc ông bố chết, người con nghe tin, vội vã sang đưa đám ma, nhưng khi đi qua cầu sang đến nơi thì đã đoạn tang được ba năm rồi.

Ðến lượt quan thứ tư :

Ä Thế kể cũng ghê đầy. Nhưng tôi lại còn trông thấy một cây cao khiếp lắm ! Cứ biết rằng trứng chim ở ngọn cây rơi xuống mới đến nửa chừng, chim đã nở đủ lông đủ cánh và đã bay đi rồi.

Quan thứ ba hiểu ý, cây ấy dùng để làm cái cầu mình nói, đành chịu thua.

Bốn ông quan đắc chí, vỗ đùi cười ha hả.

Bỗng có tiếng thét thật to làm các quan giật bắn người :

Ä Ðồ nói láo cả ! Lính đâu ? Trói cổ chúng nó lại cho ta !

Các quan sợ run cầm cập, ngơ ngác nhìn trước nhìn sau xem ai, thì té ra là tên lính hầu. Lúc ấy, các quan mới lên giọng :

Ä Thằng kia, mày định trói ai thế ?

Ä Bẩm quan, con thấy các quan thi nhau nói khoác thì con cũng nói khoác chơi đấy ạ !

Anh chủ nhà kia hay nói láo, có thằng đày tớ lanh nói đỡ cho ảnh hoài, Bữa kia ảnh nói với người ta rằng : "Tôi bị trận dông lớn quá chừng, đến đỗi cái giếng nó bay cho tới đàng xóm !". Họ nói không có lẽ.

Thằng đày tớ cắt nghĩa rằng : "Sự đó là thiệt, bởi cái giếng của chủ tôi có rào chặn một hàng sơ li, hôm đó trận dông nó trốc hàng sơ li quan bên này, nên coi như hình cái giếng bay qua bển".

Bữa kia anh ta uống rượu say, khoe tài với sanh em bạn rằng : "Tôi vào trai gái với con vợ thằng khác ấy, rủi nó về, cỏn sợ đem giấu tôi trong thùng ngang; thẳng dở ra, thì thùng không, tôi đã độn về mất".

Thằng đày tớ nói rằng :"Sự đó là thiệt, hôm đó tôi có đi theo, thấy thím kia biểu chủ tôi ngồi, lấy thùng úp lại, tôi ngồi ngoài, gần bên lỗ chó, tôi kêu nhỏ, chủ tôi nghe, mang thùng lại dựa vách, chum lỗ chó mà ra.

Thằng khác cầm đèn lại dở ra thì thấy thùng trống".

Anh ta ỷ có đày tớ nói đỡ cho, ăn quen cứ nói láo hoài.

Bữa kia người ta đập được một con chuột cống, lớn bằng con heo con, ai nấy làm lạ xúm lại coi, anh ta lại nói rằng : "Chuột bây lớn mà mấy người lấy làm lạ, bữa hôm tôi đập được con chuột lớn bằng con bò".

Họ nói :"Cái đó mới là láo to đa !"

Anh ta biểu hỏi thằng đày tớ coi.

Thẳng nói rằng : "Láo bực nào tôi còn đỡ đặng, trừ ra có cái láo như bò, tôi đỡ không nổi".

Có hai anh đi đường xa. Một anh trông thấy cái miếu liền nói khoác với bạn :

- Này tớ trông thấy một quả bí to bằng cái miếu này.

Anh kia lắc đầu :

- Thế đã thấm vào đâu ! Tớ còn trông thấy một cái xanh to bằng cái đình làng.

Anh kia ngạc nhiên hỏi :

- Thế cái xanh to như thế dùng để làm gì ?

- Cậu không biết à, để luộc quả bí của cậu đấy mà !

Dở thì hay đánh khác. Lão kia mới học nghề võ nhom nhem biết được một hai miếng, đến đâu thì đánh phách khua mỏ rân đến đó. Bữa kia anh ta đánh ba hột cơm dằn bụng, xách dù ra đi dạo xóm chơi. Nhằm bữa nước rông ngập, cầu kì trôi đi hết. Tới cái rạch rộng, không biết liệu làm sao mà qua. Liền cởi quần cởi áo buộc trên đầu mà long quang qua. Mặc quần áo lại đi xăm

xúi tới nhà quen đó, vào trầu nước, ngồi một lát mới nói :"Cha chả ! Lâu ngày nhảy, hôm nay qua rách nước rông trôi cầu đi mất, làm tôi phải nhảy, dám mỏi đùi kinh đi đó !".

Chủ nhà biết nó nói phách mà lại nói láo, vì hồi nó lột thì chủ nhà đang ở trên cây cau bẻ cau thấy rõ ràng nó tuột quần đội đầu lội qua, thì nói lại rằng :"Cơ khổ ! Vậy mà hồi nãy tôi leo hái cau, tôi thấy ai đó vấn quần vấn áo trên đầu mà lội qua, tôi nói là anh đó đấy !".

Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói :

- Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ, tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không ?

Anh kia nói :

- Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết, tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngàng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu.

Hai anh nói khoác gặp nhau, một anh khoe rằng :

- Mắt tớ tinh không bằng. Kìa ! Một con kiến đang bò ở cành cây trên đỉnh núi phía trước mặt, tớ trông rõ mồn một cả sợi râu cho đến bước chân đi của nó.

Anh kia cắt ngang :

- Thế cùng chưa tinh bằng tớ tớ còn nghe thấy sợi rây của nó ngoáy không khí kêu vù vù và chân nó bước kêu sột soạt.

Trên một chiếu rượu, bốn cụ đã ngà ngà say liền đem chuyện lạ phương xa tán với nhau.

Cụ thứ nhất bắt đầu :

- Một bận đi tôi sông Bồ Ðề, thấy một con trâu to lù lù như quả núi, đứng bên này sông vươn cổ sang bên kia sông ăn hết ba mẫu lúa.

Cụ thứ hai tủm tỉm tiếp lời :

- Thế thì đã lấy gì làm lạ. Tôi từng thấy một cây mây to và dài bằng dãy núi Trường Sơn.

Cụ thứ nhất nói kháy :

- Chắc hẳn thân cây phải to bằng cái đình làng, cụ nhỉ ?

Cụ thứ hai thản nhiên đáp :

- Hẳn chứ lị ! Không thì thừng chão nào xỏ được vừa mũi con trâu của cụ kể ?

Cụ thứ ba vội ngắt lời :

- Thế mà các cụ đã cho là lạ à ? Tôi còn thấy một cái cây, chao ôi ! Nó cao đâu mà cao thế ! Tưởng chọc thủng trời, đi vòng quang gốc cây một vòng phải mất nửa tháng.

Hai cụ kia cãi :

- Vô lí, vô lí !

Cụ thứ ba gắt :

- Chứ không thì lấy cọc đâu mà mà buộc được dây xỏ mũi con trâu của hai cụ !

Cụ thứ tư nói giọng lè nhè :

- Các cụ đều có lí cả, cãi nhau làm gì... Tuy thế mà cũng chưa lạ lắm.

Tôi còn thấy một cái trống to vô cùng, đánh một tiếng vang chuyển một phương trời...

Ba cụ kia nhao nhao hỏi :

- Trống ấy to bằng ngần nào mà kêu thế ?

- ấy, các cụ cứ lượng ra mà đoán khắc biết, lột da con trâu đứng bên sông

Bồ Ðề làm mặt trống, lấy cây gỗ cao chọc thủng trời làm tang trống, còn cây mây to dài suốt dãy Trường Sơn làm đai trống.

Biết cụ này xỏ, ba cụ kia hỏi vặn lại :

- Thế này khí không phải, chứ trống ấy của cụ thì treo vào đâu mà đánh nhỉ ?

Cụ thứ tư đang luống cuống chưa tìm ra câu trả lời, may sao có người đứng hầu rượu ngay sau lưng vội đỡ lời :

- Bẩm, xin các cụ cho phép con nói.

Các cụ quay lại nhìn người ở, rồi gật gù nói :

- Ðược, cứ nói.

Người ở gãi tai, thưa :

- Bẩm cái trống ấy treo cái cầu mà hai bố con đã đi qua. Bẩm, đứng trên cầu mà nhìn xuống, con trâu vươn cổ qua sông Bồ Ðề chỉ bằng con rận, cây mây dài suốt dãy Trường Sơn bằng một sợi tóc còn cái cây cao chọc trời thì không bằng cây nấm... Chao ôi ! Bố con mải nhìn chóng mặt quá lộn cổ xuống sông, Con khóc sướt mướt, về để tang ba năm, khi đoạn tang đi qua vẫn thấy

bố con lơ lửng giữa trời chứ chưa rơi xuống nước.

Tại vùng nọ có một anh, hễ ngồi đâu là khoe tài bắn giỏi, đi săn giỏi của mình. Một lần ngồi uống chè chát bên nhà hàng xóm, anh khoe với bà con một bận đi săn hổ hết sức li kì như sau :

- Tối hôm ấy, tôi có vào rừng săn hổ. Rình mãi, lần mò mãi, đến bên bờ suối thì thấy bên kia bờ cát trắng có một con hổ đang nằm ngủ dưới ánh trăng. Bà con có biết tôi làm gì không ?

- Lấy súng ngắm hổ chứ gì ? Có người nói.

Anh ta cười :

- Bắn làm gì cho phí đạn. Nó đang nằm ngủ kia mà. Tôi liền nhẹ nhàng lội qua suối, đi quành ra phía sau nó, rồi nhảy tới đạp một chân lên bụng nó và ngay lập tức lấy dao cắt phăng cái đuôi nó nhanh như cắt.

Một người khác ngạc nhiên hỏi :

- Tại sao anh không cắt cái đầu hổ cho nó oai ?

Với giọng không sôi nổi nhiệt tình như trước nưa, anh ta đáp :

- Cái đầu hổ ấy à ? Thằng cha nào đã cắt mất từ lúc nào rồi.

Anh chàng nọ tính hay nói khoác. Một hôm, một con chim ri bị thương bay qua nhà, rơi xuống. Anh ta bắt lấy, cắm mũi tên của mình vào rồi ném sang nhà cô gái bên cạnh. Cô này rất thích săn bắn. Nhặt được mũi tên, có con chim, cô ta rất phục anh chàng nọ bắn giỏi, rồi đem lòng yêu mến anh ta.

Sau đó hai người thành vợ chồng.

Năm ấy, có một con hổ dữ thường về làng bắt lợ, trâu, dê, có khi bắt cả người nữa. Làng liền cử anh chàng nọ đi săn cho bằng được. Anh ta rất lo, nhưng không biết làm thế nào, đành phải đi, muốn ra sao thì ra.

Vào đến rừng, anh ta tìm một cái hang thật kín trốn ở đây, sợ đến nỗi không dám ra người ỉa đái nữa, phải bậy bạ ngay trong hang.

Vợ ở nhà chờ không thấy chồng về, sợ có chuyện gì xảy ra, liền vác cung nỏ vào rừng. Gặp hổ chị ta bắn một phát, tên trúng chỗ phạm hổ chết ngay.

Rồi chị ta đi tìm chồng khặp mọi nơi. Cuối cùng thấy chồng trốn ở trong hang, xung quanh cứt đái bẩn thỉu. Chị ta kể chuyện bắn hổ, rồi hỏi chồng vì sao lại ở đây và phóng uế bừa bãi như thế. Anh chồng tỏ ý không bằng lòng, nói :

- Thôi mình làm hại tôi rồi. Hai ba ngày nay tôi chỉ chờ nó vào ăn cứt rồi bắt sống đem về nộp làng. Bây giờ mình bắn chết rồi, uổng công tôi quá !

Anh kia bất tài, có vợ rồi rồi mà chưa có nghề gì làm ăn, đi theo bọn thợ làm tiểu công mà học. Mỗi bừa đi về hối vợ dọn cơm ăn mà thường hay nói vời vợ mình học đã thành tài, chạm trỗ giỏi : "Chạm rồng trỗ phụng là tao đây".

Chị vợ lanh không nói gì. Ðã nhiều phen anh ta nói tiếng ấy ra doạ vợ, lo ăn lo uống cho khá.

Bữa kia người vợ đi xóm lật đật chạy về hào hển, ngồi thở ra. Anh chồng mới hỏi :"Chớ sao vậy ? Giống gì vậy ?" - "úy ! thôi đừng có hỏi ! Chết đi bậy giờ chớ !" - Vợ vừa thở vừa nói.

Anh chồng càng tức hỏi :"Giống gì thì cứ nói chứ, làm gì như ma bắt vậy ?"

Vợ thở dài :"úy cha ôi ! Quan quân đang đi tìm bắt thợ chạm rồng chạm phụng, làm sao hư phạm, sai kiểu cách của vua, đang đi bắt ầm ầm đó. Chưa lo vén ót đi ? Bay đầu chớ không phải chơi !!!"

Chú chàng nghe cũng đã thất kinh, nhưng nghĩ mình vô can, nên mới nói rằng :"Chạm rồng trỗ phụng là mấy anh thợ cái, chớ tao thì tao cứ khiêng cây xeo gỗ cho họ làm mà thôi, tao có biết chạm trỗ ở đâu mà tao hòng lo ?".

Hai anh chàng hay nói láo. Một hôm, cùng đi tắm với nhau, anh nọ muốn loè anh kia, nên mang theo năm tiền của mình rồi lặn xuống nước, lúc ngôi lên chìa năm tiền ra, nói :

- Tao lặn xuống gặp hai ông tiên đang đánh cờ. Tao vào xem thì hai ông ấy cho tao năm tiền bảo đi chỗ khác. Tao mừng quá bơi lên đây.

Anh kia biết anh này nói láo, định xỏ lại. Anh ta giả bộ tin là thật, hỏi:

- Thế à ! Thế thì để tao lặn xuống xem, may ra xin được mấy tiền nữa thì hay.

Nói rồi liền lặn xuống. Một lát bơi lên :

- Tao gặp hai ông tiên đánh cờ. Tao mon men đến định xin tiền , thì hai ông ấy mắng, bảo : "Thằng trước xuống đây, đã cho năm tiền bảo về chia nhau. Vậy còn xuống quấy rầy gì nữa ?".

Biết là bị xỏ, nhưng anh nọ cũng đành phải chia cho anh kia hai tiền rưỡi.

Ba anh rủ nhau vào quán đánh chén. Một anh hỏi :

- Ðĩa này là đĩa thì gì ?

Một anh hay nói chữ bèn nói :

- Rõ thật "thực bất tri kì vị" (¡n mà không biết mùi vị)

Anh thứ ba ghé vào tai anh thứ nhất, bảo :

- Nó nói xỏ anh đấy

Anh này chẳng chịu lép vế, liền nói :

- à, à anh định khinh tôi à ? Anh biết "thực bất tri kì vị" tôi, dễ thường tôi không biết "thực bất tri kì vị" anh hẳn ?

Lại có một thầy đồ Nghệ khác làm gia sư cho một nhà nọ. bên cạnh nhà này có một chị hàng cóm goá chồng song còn trẻ đẹp, mặc dù đã có một cháu gái.

Thầy đồ ta muốn gạ gẫm đã gửi một bài thơ như sau:

Hỏi chị hoe này có biết không?

Cái xuân là cái thế gian chung

Coi chừng thói nguyệt còn ghê gớm,

Sao nỡ buồng hương để lạnh lùng.

Tại số, tại duyên hay tại phận,

Thương con, thương của hoặc thương chồng?

Hằng Nga chắc đứng trong trăng mãi,

Nào như chú Cuội cũng tình xong.

Một anh học trò Nghệ ra ngoài Bắc học đã ba năm. Lần này anh về thăm nhà, đi đến nhà ai, anh ta cũng nói tiếng Bắc, giọng Bắc. Một hôm cùng cha và vợ đi thăm một nhà bà con. Dọc đường thấy một người đang đào khoai lang,

anh ta liền hỏi:

- Củ này củ gì?

Cha chưa kịp trả lời, vợ đáp:

- Củ anh hay chơi!

Người cha giận lắm, nghiêm mặt nói:

- Củ gì à? Củ đã nuôi mày.

Một lần khác đến thăm một nhà bà lão. Bà lão tiếp đón anh tử tế. Anh cũng hỏi bà lão bao nhiêu tuổi, sức khoẻ ra sao, rồi mùa màng năm nay thu hoạch như thế nào. Bà lão đã nghễnh ngãng tai mà anh thì nói giọng Bắc, tiếng

Bắc, nên câu được câu không, bà chỉ trả lời anh qua loa cho xong chuyện.

Lúc anh ta ra về thì bà cụ trở vào nhà trong. Con chó vàng xổ ra, sủa inh ỏi và xồ vào anh ta, chực cắn.

Vốn nói tiếng Bắc đã nhỏ nhẹ, hơn nữa lại kênh kiệu, nên bao lần anh ta nói: "Chó nó cắn" mà bà lão vẫn không nghe. Cho đến con chó làm già, anh ta phải hét lên bằng tiếng Nghệ:

- Chó cắm tui vơ bà!

Lúc đó bà lão mới nghe. Bà liền chạy ra đe chó, anh ta mới về được.

Thầy đồ thường dạy học trò đã đối thì phải đối cho chọi mới hay. Một hôm, thầy ra một vế đối: "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" (Thần nông dạy dân trồng ngũ cốc).

Tất cả học trò đang ngơ ngác chưa biết đối thế nào. Thì anh học trọ nọ đã gãi đầu gãi tai:

- Thưa thầy, chữ "thần" con xin đối với chữ "thánh" có chọi không ạ?

Thầy nói :

- Ðược lắm!

Anh ta lại hỏi:

- Chữ "nông", con đối với "sâu", có chọi không ạ?

Thầy nói:

- Ðược lắm!

Anh ta lại hỏi tiếp:

- Chữ "giáo" đối với "gươm", "dân" đối với "vua" có chọi không ạ?

Thầy gật đầu:

- Ðược lắm, được lắm!

Anh ta lẩm nhẩm: "Nghệ" đối với "gừng", "ngũ" đối với "tam", "cốc" đối với "cò".

Cuối cùng anh ta xin độc:

- Bây giờ con xin đối ạ! "Thần nông giáo dân nghệ ngũ cốc" con xin đối là:

"Thánh sâu gươm vua gừng tam cò".

Ông thầy đồ nọ ngồi dạy học ở nhà kia. Một hôm, nhà chủ có giỗ, nấu chè bày ngay trước mắt, thầy thèm quá không nhịn được, nhân lúc nhà chủ mải bận, thầy ăn vụng luôn mấy bát, chủ nhà biết, nhưng nể không dám nói gì, sợ thầy thẹn mà đi mất.

Ðêm đến, thầy đau bụng quá, muốn đi ngoài, nhưng lại ngại chó dữ. Túng thế, thầy mở tráp ra tương ngay vào đấy.

Sáng hôm sau, mờ đất, thầy đã dậy cắp tráp đi, định ra ngoài ao quẳng đi cho mất tích.

Chẳng ngờ chủ nhà cũng dậy sớm, thấy thầy cắp tráp đi, tưởng thầy ăn vụng chè, ai nói gì, thẹn mà bỏ đi chăng, vội vàng chạy ra cố lưu thầy lại.

- Thầy đi đâu sớm thế?

- Tôi đi đằng này một lúc, xin về ngay.

- Thầy đi có việc mà mang cả tráp đi. Hay là xin thầy để tráp lại đây.

- ấy không! Tôi phải mang cả tráp đi, có chút việc cần.

- Thế thầy định đi thẳng hay sao? Thầy đến đây chỉ có cái tráp mà thầy lại mang cả tráp đi thì tôi không nghe. Thôi, xin mời thầy trở lại.

Nói rồi giằng lấy cái tráp. Thầy đồ sợ quá, cứ giữ riết. Hai bên giằng co nhau, không may tuột tay, tráp rơi xuống đất, cứt bắn ra tung toé!...

Có ông thầy ngoài Bắc vào đất Ðồng Nai dạy trẻ con học. Học trò quen rồi cũng học đặng ít tiếng. Bữa nọ đương uống trà, mới ra đối rằng: "Chén bé".

Trò nộ lanh, thầy đó có cái tôi, mới đối: "Bát to".

Thầy khen hay.

Trò kia ngụ ý tiếng "Bát to", mới đối rằng: "Cha già".

Thầy giận, bạt cho một tai chúi lúi, trò vừa đi vừa khóc mà rằng: "Bát to kia không đánh, lại đánh cha già!".

Sư cụ xơi thịt cầy vụng ở trong phòng. Chú tiểu biết, hỏi:

- Bạch cụ, cụ xơi gì trong ấy ạ?

Sư cụ đáp:

- Tao ăn đậu phụ.

Lúc ấy, có tiếng chó sủa ầm ĩ ngoài cổng chùa.

Sư cụ hỏi:

- Cái gì ngoài cổng thế?

Chú tiểu đáp:

- Bạch cụ! Ðậu phụ làng cắn đậu phụ chùa đấy ạ!

Một người đánh cá đem cá vào chợ bán. Có nhà sư trông thấy, bảo:

- Ngày nào ngươi cũng sát sinh, tội nặng lắm! Ðể nhà chùa làm lễ sám hối cho, có bằng lòng không?

Người đánh cá hỏi:

- Sám hối thì phải thế nào?

Sư bảo:

- Bán rẻ cá cho nhà chùa để nhà chùa phóng sinh, thả xuống ao.

Người đánh cá nói:

- Vâng! Nhưng xin nhà chùa cho mỗi con năm tiền, chứ kém không được.

Sư nói:

- Nam mô phật! Sao đắt thế! Xưa nay nhà chùa vẫn mua cá rán ở hàng cơm cũng chỉ có ba tiền một con, nữa là cá chưa rán.

Có một vị sư nổi tiếng chân tu, lại học rộng. Một hôm, Phật báo mộng cho sư biết rằng sư sẽ đắc đạo, sau khi dự một cuộc thi ở Thiên đình. Tỉnh dậy, sư rất mừng, từ đó ngày đêm chăm chỉ ôn luyện kinh kệ và tập ấn quyết thật tinh thục. Mọi việc đều thành thạo nhưng nhà sư chợt nghĩ: Mình lục trí thần thông đều đủ cả, duy chỉ có một việc chưa từng biết là cơ thể đàn bà. Nếu lên thiên đình, hỏi đến cái mục ấy thì biết đường nào mà trả lời.

Nhà sư khẩn khoản nhờ bác giữ chùa giúp đỡ mình. Bác giữ chùa đi từ đầu làng đến cuối chợ, chả tìm được ai cả, đành về nhà dỗ vợ, ngọt nhạt mãi chị vợ mới nhận lời.

Tìm hiểu được cơ thể đàn bà rồi nhà sư rất thoả mãn. Nhưng từ đó, sư đâm ngơ ngẩn, kinh kệ và cúng giàng chả thiết gì nữa, ấn quyết cũng mất linh nghiệm. Phật biết mọi chuyện nổi giận, cho Thiên lôi đánh chết và bắt sư hoá ra con ếch. Vì thế, mới có câu ca dao:

Ði tu mà chẳng trọn đời,

Sinh ra con ếch, cho người lột da.

Một ông sư hổ mang, sai tiểu đi mua thịt cầy về nhắm rượu, dặn có ai hỏi thì không được nói. Chú tiểu mua gói thịt cầy về tới cổng, chẳng may gặp phải một vị khách vãn chùa. Khách hỏi:

- Chú có gòi gì thế?

Chú tiểu sực nhớ lời sư dặn, bèn nói:

- Tôi đố ông biết đấy! Ông mà đoán đúng tôi xin thưởng ông gói thịt cầy

này!...

Một thầy lang dốt nằm mơ thấy mình xuống âm phủ, có một lũ mặt võ mình gầy, níu chặt lấy bảo:

- Trước thầy đã chữa cho chúng tôi xuống đây, bây giờ thầy phải làm thế nào chữa cho chúng tôi lên được thì chữa?

Thầy lang sợ cuống, giật mình tỉnh dậy, vuốt ngực than rằng:

- Ta chỉ có cách chữa cho người hoá ra ma, chứ bây giờ lại bắt ta chữa cho ma hoá ra người thì ta biết dùng phương thuốc gì được? 

Có một thằng lười quá, ngày đêm chỉ nằm yên một chỗ, có hai bữa cơm, mà cũng không muốn há mồm ăn đến nỗi chết đói. Lúc xuống âm phủ, Diêm Vương bắt phải đầu thai kiếp mèo. Thằng lười bèn tâu rằng:

- Muôn tâu Ðại vương đầy tôi phải làm mèo, thì tôi xin cho được lông đen tuyền, chỉ có cái mũi là đốm trắng thôi.

Diêm Vương hỏi:

- Ðể làm gì?

Nó tâu:

- Ðể tôi lại nằm trong xó tối. Chuột trông thấy cái đốm trắng, ngỡ là miếng mỡ lợn lại gặm. Tôi chỉ việc há mồm ra ăn thịt, không phải mất công rình bắt gì nữa...

Một hôm, người trồng nho bắt gặp trong vườn mình con sáo nhỏ đang rỉa những quả nho chín mọng trên cành. Ông bèn lớn tiếng nhiếc móc con chim kia là đồ trộm cắp đáng khinh. Chim bèn hỏi lại:

- Thế nếu không có tôi bắt sâu giữ bọ suốt mùa qua thì liệu đã có vườn quả hôm nay không?

- Mi ăn sâu bọ như người ta ăn thịt trứng. Ta không đòi trả tiền thì thôi,lại còn kể công sao?

- Một vài quả nho mà đổi được vườn nho, sao ông lại tiếc?

- Ta không cần mi, hãy cút đi đồ ăn hại.

Người trồng nho giận dữ ném đất đánh đuổi chim đi.

Mùa sau, chim đi biệt không trở lại. Sâu bọ phá hết vườn nho không còn một lá. Bây giờ, người trồng nho mới cất tiếng than: "Ôi, ta tiếc vài chùm nho nhỏ để làm mất cả vườn nho!".

(sưu tầm)

Cọp rừng là loài quái ác, đi đến đâu muôn thú đều sợ. Một con Cọp rừng bắt được con Hồ Ly. Hồ Ly tinh khôn liền doạ:

- Nè, anh không được đụng đến tôi, Thượng đế cử tôi xuống khu rừng này để thống soái muôn loài. Anh chạm đến chân lông tôi là phạm thượng đấy! Nếu không tin lời tôi thì hai ta có thể làm thử nghiệm xem muôn thú sợ cái uy của tôi hay cái uy của anh thì biết. Chúng ra sẽ đi một vòng trong khu rừng, tôi đi trước, anh theo sau bảo vệ tôi thì anh sẽ rõ.

Cọp nghe Hồ Ly nói có lý, thử một phen coi nó nói thiệt hay láo. Thế là Hồ Ly đi trước, Cọp theo sau vào rừng, đi đến đâu muôn thú hoảng sợ bỏ chạy ráo!

Muôn thú bỏ trốn, Cọp vẫn không biết rằng vì chúng sợ mình, lại cứ nghĩ chúng sợ Hồ Ly mà chạy. Vậy là Hồ Ly thoát chết

(sưu tầm)

Một người ở nước Trịnh, anh ta định mua cho mình một đôi giày để đi. Trước khi đi, anh ta đo vẽ kích thước chân mình, rồi để bản vẽ mẫu lên bàn.

Khi lên đến chợ, vào tiệm chọn giày, anh mò vào túi không thấy tấm giấy vẽ mẫu đâu, biết mình để quên ở nhà, anh ta nói với chủ tiệm:

- Tiếc thay tôi để quên cái mẫu đo ở nhà, để tôi chạy về lấy mẫu đến mới mua được.

Xong anh ta vội vàng chạy một hơi về đến nhà lấy cái mẫu chân mình, khi quay lại chợ thì chợ đã tan rồi. Rốt cuộc anh không mua được giày.

Có người hỏi anh:

- Tại sao lúc đó anh không lấy ngay chân của anh mang thử giày, vừa thì mua có tốt không?

Anh ta trả lời:

- Tôi thà tin sự đo mẫu hơn là tin ở đôi chân của mình!

(sưu tầm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: