Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 53: Đêm khuya "học bù" !

Chương 53: Đêm khuya “ học bù ”

Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Edit: Tiểu Linh
-----

Ở Thượng Đại, vẫn luôn lưu truyền một lời đồn đại,

Tài chính hệ Hách Tây, là Thượng Thành giới xã hội thượng lưu nổi danh lẫy lừng

Nàng thành tích thật tốt, lớn lên xinh đẹp, gia thế cũng khủng,

Nhưng là bạn tốt của Tô Hà, lại xưng danh rõ ràng,

Tô Hà lai lịch không rõ, thành tích cũng là hàng năm đội sổ. Tất cả mọi người đều không biết thiên kim đại tiểu thư vì cái gì sẽ cùng Tô Hà trở thành bằng hữu, mà hôm nay tận mắt nhìn thấy nàng vì Tô Hà trực tiếp kéo Y Tịnh Uyển ra ngoài, làm tất cả đều trợn mắt há hốc mồm,

“Ngươi là —— Hách Tây?”

Y Tịnh Uyển biết nàng,
Sở dĩ cô ta nỗ lực kinh doanh là vì hình tượng hoa hậu giảng đường của mình, đơn giản cũng chính vì muốn ở trong mắt người khác có thể trở thành hình tượng như Hách Tây bạch phú mỹ...

Nếu biết là Hách Tây, Y Tịnh Uyển thái độ sẽ tốt không thua kém.

“Chúng ta có phải đã hiểu lầm gì hay không ?”

Chỉ thấy Hách Tây nhướng mày cười,

“Hiểu lầm?”
“Có cái gì gọi là hiểu lầm, chứng cứ giấy trắng mực đen đều viết đây, thể loại ăn không nói có thì ai tin !”

“Cái gì chứng cứ?” Đối diện vừa nghe nói nàng có chứng cứ, một cái tiểu tỷ muội sao đứng ra,

“Hách Tây, ngươi không phải là bị nữ nhân này lừa đó chứ ”

“Tô Hà cũng không phải là cái loại nữ nhi đơn thuần gì, ngươi chính là quý nữ duy nhất của gia đình, không chừng cô ta chính là vì cái đó mà làm bạn với ngươi !”

Hách Tây nghe câu nói đó, trực tiếp bật cười.

Nàng cũng thật sự buồn cười, tiếng cười thậm chí không kiêng nể gì.

“Vị đồng học này, ngươi là đang chọc cười sao?”

“Tô Hà có tiền hay không, ngươi như thế nào biết rõ ràng ? Ngươi có biết người ta nói không chừng chính là đại danh đỉnh …”

“Tiểu Tây!”

Đúng lúc này, Tô Hà vội vàng giữ nàng lại...

“Tiểu Tây, không cần.”
Tô Hà lúc này ánh mắt tràn ngập kháng cự,

Hách Tây biết Tô Hà băn khoăn, hung hăng mà “Hừ” một tiếng, rốt cuộc chưa nói cái gì.

“Tóm lại, ta cảnh cáo ngươi, Y Tịnh Uyển,”

“Tô Hà không phải là loại nữ nhi yếu đuối, các ngươi sau này còn làm oai tác quái, đừng trách ta không khách khí!”
………

Hoàng hôn, tan học.
Tần Thanh hôm nay về nhà,
Ngôi nhà cũ ở cuối khu đường tắt, tương đối hẻo lánh, cũng ít người qua lại...

1 mét 8 nam hài một mình bảy vặn tám quải mà ở đường tắt đi tới,

Đến một cái chỗ quẹo vào, hắn bỗng nhiên cảm thấy không đúng!

Ven đường tối tăm mà ánh đèn chợt lóe, nam hài dừng bước,

Quả nhiên, bốn phương tám hướng liền đi ra năm sáu nam nhân ăn bận tây trang màu đen !

“Các ngươi là ai!” Tần Thanh lập tức cảnh giác mà nhìn bọn họ,

Năm sáu người không ai nói chuyện, mà là tiền tiền hậu hậu đem hắn vây quanh.

“Ngươi là Tần Thanh?” Cầm đầu một người nam nhân hỏi.

“Các ngươi muốn làm cái gì?”

“Tô Hà là gì của ngươi?”

Tần Thanh nghe thấy cái tên này, sắc mặt lập tức lạnh xuống dưới...

“Ta không quen ả !”

Tô Hà, nữ nhân này chẳng lẽ là không biết xấu hổ, có phải đã chọc giận đến ai, làm họa tìm tới?

Liền lúc hắn một mình phỏng đoán, mấy cái hắc y nhân tất cả đều một tả một hữu mà đem hắn kẹp lấy,

“ Các người định làm cái gì!”
Tần Thanh lập tức có chút luống cuống,

“Các ngươi làm cái gì! Ta không quen biết nữ nhân này, buông tay, buông tay!”

Một đám hắc y nhân đem bắt lấy hắn.
Hắn liều mạng giãy giụa,

Tần Thanh ngay từ đầu cho rằng bọn họ muốn đánh hắn.

Nhưng trên thực tế bọn họ cũng không có đánh hắn, hơn nữa căn cứ lý trí phân tích, những người này, đã qua huấn luyện, y trang chỉnh tề,

Nhưng thật ra càng giống nhà có tiền mời làm bảo tiêu, hoàn toàn không giống như lưu manh đầu đường.

“Các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?!!”

Không có người trả lời hắn, chỉ có tối tăm bóng ma, giày da va chạm mặt đất, đi ra một người nam nhân...

Tần Thanh một chút nhìn lại phía đó... liền thấy hắn cả người đều ở tối tăm, ánh sáng lập lòe, không nhìn ra được hắn trông như thế nào,

Đúng lúc này, nam nhân kia nói chuyện.

“ Tay Tô Hà, là ngươi làm cô ấy bị thương?”

Cái kia thanh âm quả nhiên thực tuổi trẻ,

Tần Thanh nghe cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng một chốc một lát lại nghĩ không ra là ai...

“ Tay của Tô Hà ?, ta không biết, không phải ta!”

Ngày đó, Tần Thanh cũng không phải cố ý muốn bẻ gãy tay nàng,

Hắn chỉ là dưới tình thế cấp bách muốn đem Trịnh Lị Lị từ bên người nàng kéo ra, nhất thời không khống chế tốt lực đạo, mới có thể như vậy.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, dùng cái sức lực đó đối đãi một người nữ sinh, xuống tay xác thật quá nặng ...

Chính là đúng lúc này, chỗ tối nam nhân phong đạm vân khinh rơi xuống một câu,

“Tay phải, bẻ .”

“ Vâng !”
Mấy cái bảo tiêu nghe xong lập tức làm theo,

Tần Thanh nghe xong, lập tức giãy giụa,

“Làm cái gì? Các ngươi muốn làm cái gì? Ta nói cho các ngươi, các ngươi đây là trái pháp luật ——”

“A ——”
Tiếng la thê lương chợt cắt qua những dây điện rậm rạp dày đặc giữa bầu trời đêm...

Sắc trời lúc này đã hoàn toàn tối xuống,

Nếu dám đối đầu với Tô Hà nhận ra sự nghiêm trọng rất nhiều,

Tần Thanh đau đến sắc mặt trắng bệch, đậu những hạt mồ hôi một viên một viên rớt xuống...

“Đi.”

Chỗ tối giày da bên cạnh rơi xuống một mẩu đầu thuốc lá, Tần Thanh đau đến ngồi xổm trên mặt đất,

“Bang” một tiếng, đèn đường sáng lên,

Hắn theo bản năng mà nhìn theo hướng đó.

Nhưng mà, chỉ có thấy bóng dáng một thân màu đen tây trang…
………

Ngân Than,
Tô Hà hôm nay được nghỉ sớm, lên lớp xong liền trở về Ngân Than, cả người đã mỏi mệt ghê gớm,

Ngân Than hôm nay có một người hầu, ngày thường phụ trách quét tước trong nhà, vệ sinh cùng nấu cơm hàng ngày...

Tô Hà vào cửa, nhìn người đó hỏi,

“ Dì Trương, hôm nay thầy Thương không về sao?”

“ Cô nói Thương tiên sinh à?”

“ Dạ .”

“ À, Thương tiên sinh nói đêm nay có việc, khả năng tối mới về, kêu cô nghỉ ngơi sớm một chút, đừng quên tiết học sáng mai .”

“ Dạ được .”

Tô Hà nghĩ, theo bản năng rũ mắt, nhìn thoáng qua túi xách trong tay mình.

Vốn đang nghĩ, hôm nay chính là sinh nhật mình.

Cũng không có người khác cùng nàng chúc mừng, đơn giản liền muốn cùng hắn cắt một cái bánh kem.

Bất quá,
Nếu lão sư có việc gấp, thì thôi vậy.

Tô Hà nhấp nhấp môi, theo bản năng liền đi đến thùng rác——

Tay buông ra một giây, thì tiếng cửa mở cái " Cách "...

Tô Hà hoảng sợ,
Một thân màu đen tây trang nam nhân mở cửa đi đến,

Thương Cảnh Mặc nhìn qua sắc mặt không được tốt lắm nhưng cũng không đến nỗi khó coi, thấy Tô Hà cũng đang nhìn hắn, mở miệng,

“ Về rồi à ?”

“ À... Dạ .”

Nam nhân tầm mắt một chút liền dừng ở nàng bên phải trên cổ tay,

“Tay khá hơn chút nào không?”

“Khá hơn nhiều, thầy Thương.”

Nam nhân lúc này mới chú ý tới, nàng giống như đang dấu cái gì đó sau lưng,

“Đó là cái gì?”

“ A, a không có gì ——”

Không thể hiểu được, Tô Hà bỗng nhiên chột dạ,

Kỳ thật sinh nhật hay không sinh nhật cùng thầy giáo lại có cái gì liên quan, chẳng lẽ nàng còn trông cậy thầy ấy giúp nàng mừng sinh nhật sao?

Vẫn là thôi đi!

“ Thầy Thương, nếu không có chuyện gì, em về phòng trước, thầy, thầy sớm nghỉ ngơi một chút !”

Tô Hà nói, xoay người liền chạy,
Nhưng mà bỗng nhiên, sau lưng nam nhân bỗng nhiên ngắt ngang nàng,

“ Từ đã .”

Tô Hà vẻ mặt nghi hoặc mà xoay người, “Còn có chuyện gì sao, thầy Thương ?”

“Ngươi tới phòng ta một chuyến.”

Tô Hà, “……”

Phòng...của hắn?

Không cần!

“Không… cần đâu…” Tô Hà ngượng ngùng mà cười, lập tức lúng túng

“Đã khuya, thầy… Chúng ta buổi tối nói chuyện nhảm tại đây không thích hợp …”

Chỉ thấy nam nhân mặt vô biểu tình,

“Hôm nay đi học ngươi vẫn luôn thất thần, ta muốn xem ngươi rốt cuộc học hành được gì.”

Tô Hà, “ -.- ”

Chời ơiii
Hắn như thế nào biết nàng thất thần???

“ Vào đi! ”

Nam nhân không được xía vào rơi xuống hai chữ, Tô Hà không còn có cự tuyệt gì trước cửa...

Chỉ có thể cúi đầu, đi theo nam nhân đi vào phòng.
……

Phòng củaThương Cảnh Mặc, khí phái rộng mở,

Cửa sổ thật lớn xinh đẹp sát đất phía trước, có một bàn làm việc lớn, vừa thấy, chính là rất có phẩm vị trang hoàng,

Vào cửa, nam nhân chỉ chỉ trước ghế dựa bàn làm việc,

“ Ngồi đi. ”

“ Vâng ” Tô Hà gật gật đầu, thật ngoan ngoãn mà đi qua.

Nam nhân đưa lưng về phía nàng, không có nói, mà lưu loát mà cởi áo khoác tây trang,

Tô Hà cái này tầm mắt vừa vặn nhìn hắn, phòng an tĩnh không có âm thanh khác, chỉ có thể nhìn hắn thong thả ung dung mà cởi bỏ cà vạt trên cổ, gỡ xuống kẹp cà vạt,

Rồi mới, tháo xuống hai cái nút tay áo, không nhanh không chậm, đặt trên ngăn tủ,

Tô Hà nhìn Thương Cảnh Mặc giống như tượng điêu khắc Hy Lạp trắng nõn anh tuấn sườn mặt, trong nháy mắt, hoảng thần,

“ Thầy ơi …”

“Không phải nói là chỉ giảng giải đề mục thôi sao?”

Hắn ở trước mặt nàng cởi quần áo như thế —— nàng thực hoảng a!

Đang cởi dở cúc áo áo sơmi, Thương Cảnh Mặc nghe vậy động tác dừng một chút, nghiêng mắt bình đạm mà nhìn nàng,

Cười lạnh, “Giảng đề, còn ta cởi quần áo có gì mâu thuẫn?”

Tô Hà, “……”

Kia chẳng lẽ có cái gì liên quan sao??

“Không có, không có… ”

Tô Hà không dám nói tiếp nữa,
“ Thầy cởi đi… cứ tự nhiên mà cởi …”

Đại khái là chính mình nàng thật sự thú tâm quá độ,

Liền xem lão sư cởi cái áo khoác, chính mình đều sẽ mặt đỏ tim đập!

Thương Cảnh Mặc nhìn đến nữ hài cúi đầu âm thầm bộ dáng tự trách, khóe môi lơ đãng vén lên một mạt cười,

Không có người thấy, thâm ám mắt đen, u quang, chợt lóe qua…

[...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro